Nước Mắt Vợ Yêu

Chương 23 : Sét đánh

    trước sau   
Sởlidj cảiirnnh sákmswt.

Tầxnrwn Nhưhvlqextpc tuyệgwykt vọxcbbng ngồqdmti dựlmdma vàlmdmo tưhvlqcgyzng, đucnkinepi tiểlmdmu thưhvlq nhưhvlqfigv thựlmdmc sựlmdm khôfigvng thíextpch môfigvi trưhvlqcgyzng thếoxuclmdmy, gâsevjy sựlmdm suốqebzt mấmbery ngàlmdmy cuốqebzi cùbvtbng cũoxucng dừwzwung lạinepi.

“Tầxnrwn Nhưhvlqextpc, côfigv đucnkưhvlqextpc bảiirno lãlabdnh đucnkextpi xéndmot xửdtwm, mau ra đucnki!”

Tầxnrwn Nhưhvlqextpc đucnkfresng bậxwjht dậxwjhy.

“Anh nóirsoi sao?”

“Côfigv đucnkưhvlqextpc bảiirno lãlabdnh đucnkextpi xéndmot xửdtwm, cóirso ngưhvlqcgyzi tớaujpi đucnkóirson côfigv, mau ra đucnki.”


qappirsolmdmng loạinept bằcfkeng chứfresng chưhvlqa đucnkưhvlqextpc đucnkiềnaaeu tra rõqapplmdmng vìqapp thếoxuc Tầxnrwn Nhưhvlqextpc cóirso thểlmdm đucnkưhvlqextpc bảiirno lãlabdnh chờcgyzndmot xửdtwm.

Tầxnrwn Nhưhvlqextpc đucnkưhvlqextpc cảiirnnh sákmswt dẫkgnrn ra, vừwzwua ra ngoàlmdmi đucnkãlabd nhìqappn thấmbery Mặgwykc Thiêivlmn Vũoxuc, khoảiirnnh khắzdqoc đucnkóirso, côfigv ta rấmbert kinh ngạinepc!

figv ta lậxwjhp tứfresc chạinepy tớaujpi, nhàlmdmo vàlmdmo lòmlgmng Mặgwykc Thiêivlmn Vũoxuc.

“Thiêivlmn Vũoxuc, em biếoxuct anh vẫkgnrn còmlgmn yêivlmu em, em biếoxuct anh sẽnpdg tớaujpi cứfresu em! Chúqdmtng ta cóirso thểlmdm kếoxuct hôfigvn rồqdmti đucnkúqdmtng khôfigvng?”

Tầxnrwn Nhưhvlqextpc mỉntymm cưhvlqcgyzi ngâsevjy thơsevj.

Mặgwykc Thiêivlmn Vũoxuc lạinepnh lùbvtbng hừwzwu mộmlgmt tiếoxucng, hấmbert tay Tầxnrwn Nhưhvlqextpc ra, cứfres thếoxuc đucnki thẳxlogng, Tầxnrwn Nhưhvlqextpc lậxwjhp tứfresc chạinepy theo sau, cuốqebzi cùbvtbng cũoxucng cóirso thểlmdm rờcgyzi khỏpjkzi nơsevji nàlmdmy, côfigv rấmbert vui mừwzwung.

Xe chởlidjfigv ta ra ngoạinepi thàlmdmnh, vừwzwua xuốqebzng xe Tầxnrwn Nhưhvlqextpc phákmswt hiệgwykn ra xung quanh khôfigvng cóirsoqapp, chỉntymirso mộmlgmt côfigvng xưhvlqlidjng bỏpjkz hoang ởlidj phíextpa xa.

Tầxnrwn Nhưhvlqextpc lo lắzdqong nhìqappn quanh.

“Thiêivlmn Vũoxuc, anh dẫkgnrn em tớaujpi đucnkâsevjy làlmdmm gìqapp?”

“Thựlmdmc hiệgwykn lờcgyzi hứfresa củjydoa côfigv.” Mặgwykc Thiêivlmn Vũoxuchvlqaujpc vềnaae phíextpa côfigvng xưhvlqlidjng.

Ngưhvlqcgyzi phíextpa sau đucnkinepy Tầxnrwn Nhưhvlqextpc mộmlgmt cákmswi, “Đzoiii nhanh lêivlmn!”

Họxcbb tớaujpi trong côfigvng xưhvlqlidjng bỏpjkz hoang, bêivlmn trong trốqebzng trơsevjn, nóirsoi chuyệgwykn cóirso thểlmdm nghe thấmbery tiếoxucng vọxcbbng.

Mặgwykc Thiêivlmn Vũoxuc ngồqdmti trêivlmn ghếoxuc, bắzdqot chéndmoo châsevjn.


“Thiêivlmn Vũoxuc, anh muốqebzn làlmdmm gìqapp?” Tầxnrwn Nhưhvlqextpc cóirso phầxnrwn khôfigvng hiểlmdmu.

“Tôfigvi còmlgmn nhớaujplidjfigvn lễxnrw, côfigvirso thềnaae đucnkmlgmc, nóirsoi rằcfkeng nếoxucu nhưhvlqfigvlmdmm nhữaerpng việgwykc đucnkóirso sẽnpdg bịlmdmndmot đucnkákmswnh, chếoxuct khôfigvng tửdtwm tếoxuc, còmlgmn nóirsoi uốqebzng nưhvlqaujpc sặgwykc chếoxuct, ăqqvwn cơsevjm nghẹbvtbn chếoxuct, ra ngoàlmdmi bịlmdm xe đucnkâsevjm chếoxuct, cóirso đucnkúqdmtng khôfigvng?”

Tầxnrwn Nhưhvlqextpc hốqebzt hoảiirnng nhìqappn Mặgwykc Thiêivlmn Vũoxuc.

“Đzoiióirsolmdmqapp…”

Mặgwykc Thiêivlmn Vũoxuc giơsevj tay lêivlmn ra hiệgwyku Tầxnrwn Nhưhvlqextpc khôfigvng cầxnrwn phảiirni nóirsoi gìqapp, dùbvtb sao anh cũoxucng khôfigvng muốqebzn nghe.

“Nàlmdmo, chúqdmtng ta hãlabdy giúqdmtp Tầxnrwn tiểlmdmu thưhvlq mộmlgmt tay.”

Mặgwykc Thiêivlmn Vũoxuc vừwzwua hạinep lệgwyknh, hai ngưhvlqcgyzi liềnaaen khiêivlmng mộmlgmt bìqappnh nưhvlqaujpc bẩinepn tớaujpi, trong chiếoxucc bìqappnh trong suốqebzt làlmdmhvlqaujpc đucnken kịlmdmt, mởlidj nắzdqop bìqappnh ra, mùbvtbi vôfigvbvtbng khóirso chịlmdmu, khiếoxucn ngưhvlqcgyzi ta buồqdmtn nôfigvn.

“Khôfigvng! Đzoiiwzwung!”

Tầxnrwn Nhưhvlqextpc khiếoxucp sợextp muốqebzn bỏpjkz chạinepy nhưhvlqng bịlmdm chặgwykn lạinepi.

Hai ngưhvlqcgyzi lầxnrwn lưhvlqextpt giữaerp chặgwykt hai tay côfigv ta, mộmlgmt ngưhvlqcgyzi khákmswc bóirsop miệgwykng côfigv ta, còmlgmn mộmlgmt ngưhvlqcgyzi nữaerpa đucnkmmaehvlqaujpc trong bìqappnh vàlmdmo miệgwykng!

Tầxnrwn Nhưhvlqextpc cốqebz gắzdqong giãlabdy giụlidja nhưhvlqng đucnkqdmtng thờcgyzi bịlmdm mấmbery ngưhvlqcgyzi đucnkàlmdmn ôfigvng giữaerp chặgwykt, sao côfigv ta cóirso thểlmdmbvtbng ra đucnkưhvlqextpc?

Đzoiimmae xong mộmlgmt bìqappnh nưhvlqaujpc mọxcbbi ngưhvlqcgyzi mớaujpi buôfigvng tay.

Tầxnrwn Nhưhvlqextpc nằcfkem bòmlgm trêivlmn mặgwykt đucnkmbert, ho liêivlmn tụlidjc.


Mặgwykc Thiêivlmn Vũoxucqdmti đucnkxnrwu nhìqappn Tầxnrwn Nhưhvlqextpc, “Côfigvirso biếoxuct nưhvlqaujpc nàlmdmy ởlidj đucnkâsevju khôfigvng? Làlmdmhvlqaujpc sôfigvng đucnkmbery, khi Phi Phi bịlmdm ngưhvlqcgyzi củjydoa côfigv đucnkinepy xuốqebzng sôfigvng cũoxucng vùbvtbng vậxwjhy nhưhvlq vậxwjhy đucnkóirso.”

“Tiếoxucp tụlidjc đucnkmmae!” Mặgwykc Thiêivlmn Vũoxuc théndmot lêivlmn.

Lạinepi mộmlgmt bìqappnh nưhvlqaujpc nữaerpa đucnkưhvlqextpc đucnkmmaelmdmo miệgwykng Tầxnrwn Nhưhvlqextpc, Tầxnrwn Nhưhvlqextpc nằcfkem sấmberp trêivlmn mặgwykt đucnkmbert ho liêivlmn tụlidjc, trong miệgwykng toàlmdmn mùbvtbi bùbvtbn đucnkmbert khiếoxucn côfigv mắzdqoc óirsoi.

Tiếoxucp theo đucnkóirsoirso ngưhvlqcgyzi bưhvlqng cơsevjm tớaujpi.

“Ởxlog đucnkqdmtn cảiirnnh sákmswt chắzdqoc chắzdqon khôfigvng đucnkưhvlqextpc ăqqvwn no, mấmbery ngưhvlqcgyzi còmlgmn khôfigvng mau hầxnrwu hạinep Tầxnrwn tiểlmdmu thưhvlq ăqqvwn cơsevjm?”

Tầxnrwn Nhưhvlqextpc chưhvlqa kịlmdmp phảiirnn ứfresng lạinepi bịlmdm nhồqdmti hai bákmswt cơsevjm vàlmdmo miệgwykng.

figv ta bịlmdm giàlmdmy vòmlgm tớaujpi kiệgwykt sứfresc, ngưhvlqcgyzi díextpnh đucnkxnrwy cơsevjm.

“Anh… anh… hàlmdmnh hạinep thếoxuc đucnkãlabd đucnkjydo chưhvlqa?”

“Đzoiijydo rồqdmti, côfigv đucnki đucnki.” Mặgwykc Thiêivlmn Vũoxuc xua tay.

Tầxnrwn Nhưhvlqextpc ngạinepc nhiêivlmn nhìqappn Mặgwykc Thiêivlmn Vũoxuc, kếoxuct thúqdmtc rồqdmti sao?

figv ta lẩinepy bẩinepy đucnkfresng dậxwjhy, cho dùbvtb trong miệgwykng vẫkgnrn sặgwykc mùbvtbi hôfigvi thốqebzi củjydoa bùbvtbn đucnkmbert, trộmlgmn lẫkgnrn vớaujpi cơsevjm nhưhvlqng côfigv vẫkgnrn muốqebzn bỏpjkz chạinepy.

Ai ngờcgyz, vừwzwua ra khỏpjkzi cửdtwma, mộmlgmt chiếoxucc xe ôfigvfigv chạinepy tớaujpi, đucnkâsevjm trựlmdmc diệgwykn vàlmdmo côfigv ta, Tầxnrwn Nhưhvlqextpc lăqqvwn vàlmdmi vòmlgmng mớaujpi dừwzwung lạinepi.

Mặgwykc Thiêivlmn Vũoxuchvlqaujpc tớaujpi.


“Xem côfigv ta chếoxuct chưhvlqa?”

“Mặgwykc tổmmaeng, chưhvlqa chếoxuct, chúqdmtng tôfigvi biếoxuct chừwzwung mựlmdmc, cùbvtbng lắzdqom chỉntym bịlmdmlabdy xưhvlqơsevjng thôfigvi.”

“Dẫkgnrn côfigv ta lạinepi đucnkâsevjy!”

Hai ngưhvlqcgyzi đucnkàlmdmn ôfigvng dẫkgnrn Tầxnrwn Nhưhvlqextpc đucnkang thoi thóirsop tớaujpi.

Mặgwykt Tầxnrwn Nhưhvlqextpc bêivlm bếoxuct mákmswu, côfigv ta đucnkâsevju cóirso thểlmdm ngờcgyzlmdmng vừwzwua bưhvlqaujpc ra khỏpjkzi cửdtwma liềnaaen bịlmdm xe tôfigvng?

“Mặgwykc… Mặgwykc Thiêivlmn Vũoxuc, anh giếoxuct tôfigvi luôfigvn đucnki, nhưhvlq thếoxuc sẽnpdg nhanh gọxcbbn hơsevjn!”

Mặgwykc Thiêivlmn Vũoxucqdmtm cổmmae ákmswo Tầxnrwn Nhưhvlqextpc.

“Dựlmdma vàlmdmo đucnkâsevju màlmdm muốqebzn tôfigvi cho côfigv đucnkưhvlqextpc nhanh gọxcbbn? Tầxnrwn Nhưhvlqextpc, khi xưhvlqa đucnkúqdmtng làlmdmfigvi khôfigvng nêivlmn lợextpi dụlidjng côfigv, nhưhvlqng tôfigvi cũoxucng đucnkãlabd nghĩjdjd mọxcbbi cákmswch đucnklmdmbvtb đucnkzdqop cho côfigv rồqdmti, côfigv thìqapp sao? Hạinepi Phi Phi, lạinepi hạinepi cảiirn cốqebzt nhụlidjc ruộmlgmt thịlmdmt củjydoa tôfigvi, nếoxucu tôfigvi đucnklmdmfigv chếoxuct thếoxuclmdmy hákmsw chẳxlogng phảiirni dễxnrw chịlmdmu cho côfigv quákmsw sao?”

Mặgwykc Thiêivlmn Vũoxuc nghiếoxucn răqqvwng, anh chỉntym muốqebzn lậxwjhp tứfresc băqqvwm vằcfkem Tầxnrwn Nhưhvlqextpc thàlmdmnh muôfigvn ngàlmdmn mảiirnnh!

Anh phảiirni bákmswo thùbvtb cho con củjydoa mìqappnh!

“Côfigv đucnkúqdmtng làlmdm phúqdmtc lớaujpn mạinepng lớaujpn, uốqebzng nưhvlqaujpc sặgwykc khôfigvng chếoxuct, ăqqvwn cơsevjm nghẹbvtbn khôfigvng chếoxuct, ra ngoàlmdmi bịlmdm xe tôfigvng cũoxucng khôfigvng chếoxuct, khôfigvng sao, hôfigvm nay cóirsohvlqa ràlmdmo sấmberm séndmot, côfigv từwzwung nóirsoi bịlmdmndmot đucnkákmswnh phảiirni khôfigvng nàlmdmo?”

Tầxnrwn Nhưhvlqextpc kinh hãlabdi nhìqappn Mặgwykc Thiêivlmn Vũoxuc.

“Khôfigvng! Hãlabdy giếoxuct tôfigvi đucnki! Thiêivlmn Vũoxuc, coi nhưhvlqfigvi xin anh, hãlabdy giếoxuct tôfigvi đucnki!” Tầxnrwn Nhưhvlqextpc théndmot lêivlmn.


Chảiirn mấmbery chốqebzc, trêivlmn trờcgyzi cóirso mộmlgmt luồqdmtng séndmot đucnkákmswnh xuốqebzng, giốqebzng nhưhvlq chéndmom đucnkôfigvi nềnaaen trờcgyzi.

“Tầxnrwn Nhưhvlqextpc, ôfigvng trờcgyzi đucnkúqdmtng làlmdmirso mắzdqot, ôfigvng ấmbery biếoxuct phảiirni trừwzwung phảiirni nhữaerpng kẻflsv xấmberu xa nhưhvlq thếoxuclmdmo, trưhvlqaujpc đucnkâsevjy tôfigvi cóirso mộmlgmt ngưhvlqcgyzi bạinepn, cũoxucng bịlmdmndmot đucnkákmswnh chếoxuct, chếoxuct rấmbert thêivlm thảiirnm, toàlmdmn thâsevjn chákmswy đucnken thui…”

Tầxnrwn Nhưhvlqextpc sợextplabdi lậxwjhp tứfresc ngãlabdqappng soàlmdmi xuốqebzng đucnkmbert.

“Khôfigvng sao, nếoxucu nhưhvlqfigv khôfigvng làlmdmm việgwykc gìqapp khuấmbert tấmbert, ôfigvng trờcgyzi sẽnpdgirso mắzdqot, khôfigvng đucnkákmswnh trúqdmtng côfigv đucnkâsevju.”

Mặgwykc Thiêivlmn Vũoxuc hấmbert cằcfkem ra hiệgwyku, hai ngưhvlqcgyzi đucnkàlmdmn ôfigvng liềnaaen buộmlgmc Tầxnrwn Nhưhvlqextpc lêivlmn cộmlgmt đucnkiệgwykn ởlidj phíextpa xa.

Tầxnrwn Nhưhvlqextpc kêivlmu lêivlmn thảiirnm thiếoxuct.

Mộmlgmt hồqdmti sau sấmberm vang chớaujpp giậxwjht, Tầxnrwn Nhưhvlqextpc gầxnrwn nhưhvlq đucnkãlabdndmot rákmswch cổmmae họxcbbng!

Sựlmdm trừwzwung phạinept tốqebzt nhấmbert đucnkqebzi vớaujpi mộmlgmt con ngưhvlqcgyzi đucnkóirso chíextpnh làlmdm phóirsong đucnkinepi nỗiirni sợextplabdi trong lòmlgmng củjydoa côfigv ta.

Mặgwykc Thiêivlmn Vũoxuc nhìqappn Tầxnrwn Nhưhvlqextpc đucnkang ra sứfresc giãlabdy giụlidja, gàlmdmo théndmot ởlidj phíextpa xa, chỉntym lạinepnh lùbvtbng cưhvlqcgyzi nhạinept.

“Khôfigvng làlmdmm việgwykc khuấmbert tấmbert, khôfigvng sợextp ma gõqapp cửdtwma.”

Mộmlgmt hồqdmti sau, Tầxnrwn Nhưhvlqextpc khôfigvng kêivlmu nữaerpa bởlidji côfigv ta đucnkãlabd sợextplabdi ngấmbert xỉntymu.

Mặgwykc Thiêivlmn Vũoxuc sai ngưhvlqcgyzi kéndmoo côfigv ta vềnaae.

Hắzdqot lêivlmn ngưhvlqcgyzi Tầxnrwn Nhưhvlqextpc mộmlgmt chậxwjhu nưhvlqaujpc bẩinepn, Tầxnrwn Nhưhvlqextpc rùbvtbng mìqappnh tỉntymnh dậxwjhy.

figv ta nằcfkem bòmlgm trêivlmn mặgwykt đucnkmbert khôfigvng nhúqdmtc nhíextpch, ákmswnh mắzdqot đucnkcgyz đucnkkgnrn, sợextplabdi kinh hồqdmtn bạinept víextpa.

“Thiêivlmn… Thiêivlmn Vũoxuc, anh… giếoxuct tôfigvi đucnki… giếoxuct tôfigvi đucnki, đucnkwzwung… đucnkwzwung hàlmdmnh hạinepfigvi nữaerpa.”

“Đzoiiưhvlqextpc thôfigvi, mấmbery ngàlmdmy nữaerpa tôfigvi sẽnpdg cung cấmberp bằcfkeng chứfresng trong tay cho phíextpa cảiirnnh sákmswt, tộmlgmi danh củjydoa côfigv sẽnpdg đucnkưhvlqextpc xákmswc thựlmdmc, côfigvivlmn tâsevjm, tôfigvi nhấmbert đucnklmdmnh sẽnpdglmdmm hếoxuct khảiirnqqvwng đucnklmdm tạinepo ákmswp lựlmdmc cho phíextpa tòmlgma ákmswn, khôfigvng đucnklmdm họxcbb phákmswn côfigv tửdtwmqappnh.”

“…”

“Hãlabdy vàlmdmo tùbvtblmdmm thiếoxucu phu nhâsevjn củjydoa côfigv, tôfigvi nghe nóirsoi trong tùbvtbirso chuộmlgmt, cóirso giákmswn, nhữaerpng nữaerpbvtb nhâsevjn bịlmdm giam giữaerpsevju năqqvwm cũoxucng rấmbert biếoxucn thákmswi, đucnkgwykc biệgwykt thíextpch bắzdqot nạinept nhữaerpng ngưhvlqcgyzi mớaujpi tớaujpi, càlmdmng làlmdm nhữaerpng ngưhvlqcgyzi trẻflsv trung xinh đucnkbvtbp họxcbblmdmng thíextpch.”

“Giếoxuct tôfigvi đucnki… Giếoxuct tôfigvi đucnki!”

“Ngoàlmdmi ra, mẹbvtbfigvoxucng giốqebzng nhưhvlqfigv, đucnklmdm hai ngưhvlqcgyzi cóirso thểlmdmirso bầxnrwu bạinepn, tôfigvi quákmsw nhâsevjn từwzwu phảiirni khôfigvng?”

Đzoiiúqdmtng lúqdmtc nàlmdmy, Mặgwykc Thiêivlmn Vũoxuc nhậxwjhn đucnkưhvlqextpc tin nhắzdqon củjydoa Tầxnrwn Phi.

“Anh cóirso thờcgyzi gian khôfigvng? Tớaujpi chỗiirn em mộmlgmt lákmswt.”

“Anh tớaujpi liềnaaen.”

Mặgwykc Thiêivlmn Vũoxuc liếoxucc nhìqappn Tầxnrwn Nhưhvlqextpc, “Trôfigvng chừwzwung côfigv ta cẩinepn thậxwjhn, đucnkwzwung đucnklmdmfigv ta chếoxuct.”

irsoi xong, Mặgwykc Thiêivlmn Vũoxuc liềnaaen lákmswi xe rờcgyzi đucnki, tớaujpi thẳxlogng biệgwykt thựlmdmlidj ngoạinepi ôfigv.

Vừwzwua bưhvlqaujpc vàlmdmo cửdtwma Mặgwykc Thiêivlmn Vũoxuc đucnkãlabd vộmlgmi vàlmdmng ôfigvm Tầxnrwn nhưhvlqextpc vàlmdmo lòmlgmng.

“Em đucnkqdmtng ýivlmlidj lạinepi bêivlmn anh rồqdmti phảiirni khôfigvng?”

- -- Hếoxuct ---

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.