Nước Mắt Vợ Yêu

Chương 23 : Sét đánh

    trước sau   
Sởuoeq cảvlfznh sáznglt.

Tầcfden Nhưnrkigkhtc tuyệgjkmt vọijomng ngồzfugi dựgjkma vàijomo tưnrkipbkhng, đrbeebebdi tiểqkhiu thưnrki nhưnrkiruik thựgjkmc sựgjkm khôruikng thíezamch môruiki trưnrkipbkhng thếfnueijomy, gâsvoey sựgjkm suốpwkmt mấhuary ngàijomy cuốpwkmi cùthaong cũcvitng dừpeqmng lạbebdi.

“Tầcfden Nhưnrkigkhtc, côruik đrbeeưnrkigkhtc bảvlfzo lãrhlxnh đrbeegkhti xéhzzst xửufaq, mau ra đrbeei!”

Tầcfden Nhưnrkigkhtc đrbeesvoeng bậglklt dậglkly.

“Anh nóczlai sao?”

“Côruik đrbeeưnrkigkhtc bảvlfzo lãrhlxnh đrbeegkhti xéhzzst xửufaq, cóczla ngưnrkipbkhi tớannli đrbeeóczlan côruik, mau ra đrbeei.”


ifqdczlaijomng loạbebdt bằrxmvng chứsvoeng chưnrkia đrbeeưnrkigkhtc đrbeeiềepffu tra rõflorijomng vìifqd thếfnue Tầcfden Nhưnrkigkhtc cóczla thểqkhi đrbeeưnrkigkhtc bảvlfzo lãrhlxnh chờpbkhhzzst xửufaq.

Tầcfden Nhưnrkigkhtc đrbeeưnrkigkhtc cảvlfznh sáznglt dẫpeqmn ra, vừpeqma ra ngoàijomi đrbeeãrhlx nhìifqdn thấhuary Mặpwkmc Thiêtbhzn Vũcvit, khoảvlfznh khắbpikc đrbeeóczla, côruik ta rấhuart kinh ngạbebdc!

ruik ta lậglklp tứsvoec chạbebdy tớannli, nhàijomo vàijomo lònfxeng Mặpwkmc Thiêtbhzn Vũcvit.

“Thiêtbhzn Vũcvit, em biếfnuet anh vẫpeqmn cònfxen yêtbhzu em, em biếfnuet anh sẽvanc tớannli cứsvoeu em! Chúajefng ta cóczla thểqkhi kếfnuet hôruikn rồzfugi đrbeeúajefng khôruikng?”

Tầcfden Nhưnrkigkhtc mỉrxmvm cưnrkipbkhi ngâsvoey thơqkhi.

Mặpwkmc Thiêtbhzn Vũcvit lạbebdnh lùthaong hừpeqm mộhzzst tiếfnueng, hấhuart tay Tầcfden Nhưnrkigkhtc ra, cứsvoe thếfnue đrbeei thẳilozng, Tầcfden Nhưnrkigkhtc lậglklp tứsvoec chạbebdy theo sau, cuốpwkmi cùthaong cũcvitng cóczla thểqkhi rờpbkhi khỏqjnsi nơqkhii nàijomy, côruik rấhuart vui mừpeqmng.

Xe chởuoeqruik ta ra ngoạbebdi thàijomnh, vừpeqma xuốpwkmng xe Tầcfden Nhưnrkigkhtc pháznglt hiệgjkmn ra xung quanh khôruikng cóczlaifqd, chỉrxmvczla mộhzzst côruikng xưnrkiuoeqng bỏqjns hoang ởuoeq phíezama xa.

Tầcfden Nhưnrkigkhtc lo lắbpikng nhìifqdn quanh.

“Thiêtbhzn Vũcvit, anh dẫpeqmn em tớannli đrbeeâsvoey làijomm gìifqd?”

“Thựgjkmc hiệgjkmn lờpbkhi hứsvoea củdglxa côruik.” Mặpwkmc Thiêtbhzn Vũcvitnrkiannlc vềepff phíezama côruikng xưnrkiuoeqng.

Ngưnrkipbkhi phíezama sau đrbeedlsgy Tầcfden Nhưnrkigkhtc mộhzzst cázngli, “Đrhlxi nhanh lêtbhzn!”

Họijom tớannli trong côruikng xưnrkiuoeqng bỏqjns hoang, bêtbhzn trong trốpwkmng trơqkhin, nóczlai chuyệgjkmn cóczla thểqkhi nghe thấhuary tiếfnueng vọijomng.

Mặpwkmc Thiêtbhzn Vũcvit ngồzfugi trêtbhzn ghếfnue, bắbpikt chéhzzso châsvoen.


“Thiêtbhzn Vũcvit, anh muốpwkmn làijomm gìifqd?” Tầcfden Nhưnrkigkhtc cóczla phầcfden khôruikng hiểqkhiu.

“Tôruiki cònfxen nhớannluoeqruikn lễrxmv, côruikczla thềepff đrbeehzzsc, nóczlai rằrxmvng nếfnueu nhưnrkiruikijomm nhữpwkmng việgjkmc đrbeeóczla sẽvanc bịaznkhzzst đrbeeáznglnh, chếfnuet khôruikng tửufaq tếfnue, cònfxen nóczlai uốpwkmng nưnrkiannlc sặpwkmc chếfnuet, ănrkin cơqkhim nghẹannln chếfnuet, ra ngoàijomi bịaznk xe đrbeeâsvoem chếfnuet, cóczla đrbeeúajefng khôruikng?”

Tầcfden Nhưnrkigkhtc hốpwkmt hoảvlfzng nhìifqdn Mặpwkmc Thiêtbhzn Vũcvit.

“Đrhlxóczlaijomifqd…”

Mặpwkmc Thiêtbhzn Vũcvit giơqkhi tay lêtbhzn ra hiệgjkmu Tầcfden Nhưnrkigkhtc khôruikng cầcfden phảvlfzi nóczlai gìifqd, dùthao sao anh cũcvitng khôruikng muốpwkmn nghe.

“Nàijomo, chúajefng ta hãrhlxy giúajefp Tầcfden tiểqkhiu thưnrki mộhzzst tay.”

Mặpwkmc Thiêtbhzn Vũcvit vừpeqma hạbebd lệgjkmnh, hai ngưnrkipbkhi liềepffn khiêtbhzng mộhzzst bìifqdnh nưnrkiannlc bẩdlsgn tớannli, trong chiếfnuec bìifqdnh trong suốpwkmt làijomnrkiannlc đrbeeen kịaznkt, mởuoeq nắbpikp bìifqdnh ra, mùthaoi vôruikthaong khóczla chịaznku, khiếfnuen ngưnrkipbkhi ta buồzfugn nôruikn.

“Khôruikng! Đrhlxpeqmng!”

Tầcfden Nhưnrkigkhtc khiếfnuep sợgkht muốpwkmn bỏqjns chạbebdy nhưnrking bịaznk chặpwkmn lạbebdi.

Hai ngưnrkipbkhi lầcfden lưnrkigkhtt giữpwkm chặpwkmt hai tay côruik ta, mộhzzst ngưnrkipbkhi kháznglc bóczlap miệgjkmng côruik ta, cònfxen mộhzzst ngưnrkipbkhi nữpwkma đrbeegktnnrkiannlc trong bìifqdnh vàijomo miệgjkmng!

Tầcfden Nhưnrkigkhtc cốpwkm gắbpikng giãrhlxy giụgkhta nhưnrking đrbeezfugng thờpbkhi bịaznk mấhuary ngưnrkipbkhi đrbeeàijomn ôruikng giữpwkm chặpwkmt, sao côruik ta cóczla thểqkhithaong ra đrbeeưnrkigkhtc?

Đrhlxgktn xong mộhzzst bìifqdnh nưnrkiannlc mọijomi ngưnrkipbkhi mớannli buôruikng tay.

Tầcfden Nhưnrkigkhtc nằrxmvm bònfxe trêtbhzn mặpwkmt đrbeehuart, ho liêtbhzn tụgkhtc.


Mặpwkmc Thiêtbhzn Vũcvitajefi đrbeecfdeu nhìifqdn Tầcfden Nhưnrkigkhtc, “Côruikczla biếfnuet nưnrkiannlc nàijomy ởuoeq đrbeeâsvoeu khôruikng? Làijomnrkiannlc sôruikng đrbeehuary, khi Phi Phi bịaznk ngưnrkipbkhi củdglxa côruik đrbeedlsgy xuốpwkmng sôruikng cũcvitng vùthaong vậglkly nhưnrki vậglkly đrbeeóczla.”

“Tiếfnuep tụgkhtc đrbeegktn!” Mặpwkmc Thiêtbhzn Vũcvit théhzzst lêtbhzn.

Lạbebdi mộhzzst bìifqdnh nưnrkiannlc nữpwkma đrbeeưnrkigkhtc đrbeegktnijomo miệgjkmng Tầcfden Nhưnrkigkhtc, Tầcfden Nhưnrkigkhtc nằrxmvm sấhuarp trêtbhzn mặpwkmt đrbeehuart ho liêtbhzn tụgkhtc, trong miệgjkmng toàijomn mùthaoi bùthaon đrbeehuart khiếfnuen côruik mắbpikc óczlai.

Tiếfnuep theo đrbeeóczlaczla ngưnrkipbkhi bưnrking cơqkhim tớannli.

“Ởannl đrbeezfugn cảvlfznh sáznglt chắbpikc chắbpikn khôruikng đrbeeưnrkigkhtc ănrkin no, mấhuary ngưnrkipbkhi cònfxen khôruikng mau hầcfdeu hạbebd Tầcfden tiểqkhiu thưnrki ănrkin cơqkhim?”

Tầcfden Nhưnrkigkhtc chưnrkia kịaznkp phảvlfzn ứsvoeng lạbebdi bịaznk nhồzfugi hai báznglt cơqkhim vàijomo miệgjkmng.

ruik ta bịaznk giàijomy vònfxe tớannli kiệgjkmt sứsvoec, ngưnrkipbkhi díezamnh đrbeecfdey cơqkhim.

“Anh… anh… hàijomnh hạbebd thếfnue đrbeeãrhlx đrbeedglx chưnrkia?”

“Đrhlxdglx rồzfugi, côruik đrbeei đrbeei.” Mặpwkmc Thiêtbhzn Vũcvit xua tay.

Tầcfden Nhưnrkigkhtc ngạbebdc nhiêtbhzn nhìifqdn Mặpwkmc Thiêtbhzn Vũcvit, kếfnuet thúajefc rồzfugi sao?

ruik ta lẩdlsgy bẩdlsgy đrbeesvoeng dậglkly, cho dùthao trong miệgjkmng vẫpeqmn sặpwkmc mùthaoi hôruiki thốpwkmi củdglxa bùthaon đrbeehuart, trộhzzsn lẫpeqmn vớannli cơqkhim nhưnrking côruik vẫpeqmn muốpwkmn bỏqjns chạbebdy.

Ai ngờpbkh, vừpeqma ra khỏqjnsi cửufaqa, mộhzzst chiếfnuec xe ôruikruik chạbebdy tớannli, đrbeeâsvoem trựgjkmc diệgjkmn vàijomo côruik ta, Tầcfden Nhưnrkigkhtc lănrkin vàijomi vònfxeng mớannli dừpeqmng lạbebdi.

Mặpwkmc Thiêtbhzn Vũcvitnrkiannlc tớannli.


“Xem côruik ta chếfnuet chưnrkia?”

“Mặpwkmc tổgktnng, chưnrkia chếfnuet, chúajefng tôruiki biếfnuet chừpeqmng mựgjkmc, cùthaong lắbpikm chỉrxmv bịaznkrhlxy xưnrkiơqkhing thôruiki.”

“Dẫpeqmn côruik ta lạbebdi đrbeeâsvoey!”

Hai ngưnrkipbkhi đrbeeàijomn ôruikng dẫpeqmn Tầcfden Nhưnrkigkhtc đrbeeang thoi thóczlap tớannli.

Mặpwkmt Tầcfden Nhưnrkigkhtc bêtbhz bếfnuet máznglu, côruik ta đrbeeâsvoeu cóczla thểqkhi ngờpbkhijomng vừpeqma bưnrkiannlc ra khỏqjnsi cửufaqa liềepffn bịaznk xe tôruikng?

“Mặpwkmc… Mặpwkmc Thiêtbhzn Vũcvit, anh giếfnuet tôruiki luôruikn đrbeei, nhưnrki thếfnue sẽvanc nhanh gọijomn hơqkhin!”

Mặpwkmc Thiêtbhzn Vũcvitajefm cổgktn áznglo Tầcfden Nhưnrkigkhtc.

“Dựgjkma vàijomo đrbeeâsvoeu màijom muốpwkmn tôruiki cho côruik đrbeeưnrkigkhtc nhanh gọijomn? Tầcfden Nhưnrkigkhtc, khi xưnrkia đrbeeúajefng làijomruiki khôruikng nêtbhzn lợgkhti dụgkhtng côruik, nhưnrking tôruiki cũcvitng đrbeeãrhlx nghĩvlfz mọijomi cáznglch đrbeeqkhithao đrbeebpikp cho côruik rồzfugi, côruik thìifqd sao? Hạbebdi Phi Phi, lạbebdi hạbebdi cảvlfz cốpwkmt nhụgkhtc ruộhzzst thịaznkt củdglxa tôruiki, nếfnueu tôruiki đrbeeqkhiruik chếfnuet thếfnueijomy házngl chẳilozng phảvlfzi dễrxmv chịaznku cho côruik quázngl sao?”

Mặpwkmc Thiêtbhzn Vũcvit nghiếfnuen rănrking, anh chỉrxmv muốpwkmn lậglklp tứsvoec bănrkim vằrxmvm Tầcfden Nhưnrkigkhtc thàijomnh muôruikn ngàijomn mảvlfznh!

Anh phảvlfzi báznglo thùthao cho con củdglxa mìifqdnh!

“Côruik đrbeeúajefng làijom phúajefc lớannln mạbebdng lớannln, uốpwkmng nưnrkiannlc sặpwkmc khôruikng chếfnuet, ănrkin cơqkhim nghẹannln khôruikng chếfnuet, ra ngoàijomi bịaznk xe tôruikng cũcvitng khôruikng chếfnuet, khôruikng sao, hôruikm nay cóczlanrkia ràijomo sấhuarm séhzzst, côruik từpeqmng nóczlai bịaznkhzzst đrbeeáznglnh phảvlfzi khôruikng nàijomo?”

Tầcfden Nhưnrkigkhtc kinh hãrhlxi nhìifqdn Mặpwkmc Thiêtbhzn Vũcvit.

“Khôruikng! Hãrhlxy giếfnuet tôruiki đrbeei! Thiêtbhzn Vũcvit, coi nhưnrkiruiki xin anh, hãrhlxy giếfnuet tôruiki đrbeei!” Tầcfden Nhưnrkigkhtc théhzzst lêtbhzn.


Chảvlfz mấhuary chốpwkmc, trêtbhzn trờpbkhi cóczla mộhzzst luồzfugng séhzzst đrbeeáznglnh xuốpwkmng, giốpwkmng nhưnrki chéhzzsm đrbeeôruiki nềepffn trờpbkhi.

“Tầcfden Nhưnrkigkhtc, ôruikng trờpbkhi đrbeeúajefng làijomczla mắbpikt, ôruikng ấhuary biếfnuet phảvlfzi trừpeqmng phảvlfzi nhữpwkmng kẻpksu xấhuaru xa nhưnrki thếfnueijomo, trưnrkiannlc đrbeeâsvoey tôruiki cóczla mộhzzst ngưnrkipbkhi bạbebdn, cũcvitng bịaznkhzzst đrbeeáznglnh chếfnuet, chếfnuet rấhuart thêtbhz thảvlfzm, toàijomn thâsvoen cházngly đrbeeen thui…”

Tầcfden Nhưnrkigkhtc sợgkhtrhlxi lậglklp tứsvoec ngãrhlxflorng soàijomi xuốpwkmng đrbeehuart.

“Khôruikng sao, nếfnueu nhưnrkiruik khôruikng làijomm việgjkmc gìifqd khuấhuart tấhuart, ôruikng trờpbkhi sẽvancczla mắbpikt, khôruikng đrbeeáznglnh trúajefng côruik đrbeeâsvoeu.”

Mặpwkmc Thiêtbhzn Vũcvit hấhuart cằrxmvm ra hiệgjkmu, hai ngưnrkipbkhi đrbeeàijomn ôruikng liềepffn buộhzzsc Tầcfden Nhưnrkigkhtc lêtbhzn cộhzzst đrbeeiệgjkmn ởuoeq phíezama xa.

Tầcfden Nhưnrkigkhtc kêtbhzu lêtbhzn thảvlfzm thiếfnuet.

Mộhzzst hồzfugi sau sấhuarm vang chớannlp giậglklt, Tầcfden Nhưnrkigkhtc gầcfden nhưnrki đrbeeãrhlxhzzst ráznglch cổgktn họijomng!

Sựgjkm trừpeqmng phạbebdt tốpwkmt nhấhuart đrbeepwkmi vớannli mộhzzst con ngưnrkipbkhi đrbeeóczla chíezamnh làijom phóczlang đrbeebebdi nỗuoeqi sợgkhtrhlxi trong lònfxeng củdglxa côruik ta.

Mặpwkmc Thiêtbhzn Vũcvit nhìifqdn Tầcfden Nhưnrkigkhtc đrbeeang ra sứsvoec giãrhlxy giụgkhta, gàijomo théhzzst ởuoeq phíezama xa, chỉrxmv lạbebdnh lùthaong cưnrkipbkhi nhạbebdt.

“Khôruikng làijomm việgjkmc khuấhuart tấhuart, khôruikng sợgkht ma gõflor cửufaqa.”

Mộhzzst hồzfugi sau, Tầcfden Nhưnrkigkhtc khôruikng kêtbhzu nữpwkma bởuoeqi côruik ta đrbeeãrhlx sợgkhtrhlxi ngấhuart xỉrxmvu.

Mặpwkmc Thiêtbhzn Vũcvit sai ngưnrkipbkhi kéhzzso côruik ta vềepff.

Hắbpikt lêtbhzn ngưnrkipbkhi Tầcfden Nhưnrkigkhtc mộhzzst chậglklu nưnrkiannlc bẩdlsgn, Tầcfden Nhưnrkigkhtc rùthaong mìifqdnh tỉrxmvnh dậglkly.

ruik ta nằrxmvm bònfxe trêtbhzn mặpwkmt đrbeehuart khôruikng nhúajefc nhíezamch, áznglnh mắbpikt đrbeepbkh đrbeepeqmn, sợgkhtrhlxi kinh hồzfugn bạbebdt víezama.

“Thiêtbhzn… Thiêtbhzn Vũcvit, anh… giếfnuet tôruiki đrbeei… giếfnuet tôruiki đrbeei, đrbeepeqmng… đrbeepeqmng hàijomnh hạbebdruiki nữpwkma.”

“Đrhlxưnrkigkhtc thôruiki, mấhuary ngàijomy nữpwkma tôruiki sẽvanc cung cấhuarp bằrxmvng chứsvoeng trong tay cho phíezama cảvlfznh sáznglt, tộhzzsi danh củdglxa côruik sẽvanc đrbeeưnrkigkhtc xáznglc thựgjkmc, côruiktbhzn tâsvoem, tôruiki nhấhuart đrbeeaznknh sẽvancijomm hếfnuet khảvlfznrking đrbeeqkhi tạbebdo áznglp lựgjkmc cho phíezama tònfxea ázngln, khôruikng đrbeeqkhi họijom pházngln côruik tửufaqifqdnh.”

“…”

“Hãrhlxy vàijomo tùthaoijomm thiếfnueu phu nhâsvoen củdglxa côruik, tôruiki nghe nóczlai trong tùthaoczla chuộhzzst, cóczla giázngln, nhữpwkmng nữpwkmthao nhâsvoen bịaznk giam giữpwkmsvoeu nănrkim cũcvitng rấhuart biếfnuen tházngli, đrbeepwkmc biệgjkmt thíezamch bắbpikt nạbebdt nhữpwkmng ngưnrkipbkhi mớannli tớannli, càijomng làijom nhữpwkmng ngưnrkipbkhi trẻpksu trung xinh đrbeeannlp họijomijomng thíezamch.”

“Giếfnuet tôruiki đrbeei… Giếfnuet tôruiki đrbeei!”

“Ngoàijomi ra, mẹannlruikcvitng giốpwkmng nhưnrkiruik, đrbeeqkhi hai ngưnrkipbkhi cóczla thểqkhiczla bầcfdeu bạbebdn, tôruiki quázngl nhâsvoen từpeqm phảvlfzi khôruikng?”

Đrhlxúajefng lúajefc nàijomy, Mặpwkmc Thiêtbhzn Vũcvit nhậglkln đrbeeưnrkigkhtc tin nhắbpikn củdglxa Tầcfden Phi.

“Anh cóczla thờpbkhi gian khôruikng? Tớannli chỗuoeq em mộhzzst láznglt.”

“Anh tớannli liềepffn.”

Mặpwkmc Thiêtbhzn Vũcvit liếfnuec nhìifqdn Tầcfden Nhưnrkigkhtc, “Trôruikng chừpeqmng côruik ta cẩdlsgn thậglkln, đrbeepeqmng đrbeeqkhiruik ta chếfnuet.”

czlai xong, Mặpwkmc Thiêtbhzn Vũcvit liềepffn lázngli xe rờpbkhi đrbeei, tớannli thẳilozng biệgjkmt thựgjkmuoeq ngoạbebdi ôruik.

Vừpeqma bưnrkiannlc vàijomo cửufaqa Mặpwkmc Thiêtbhzn Vũcvit đrbeeãrhlx vộhzzsi vàijomng ôruikm Tầcfden nhưnrkigkhtc vàijomo lònfxeng.

“Em đrbeezfugng ýcfdeuoeq lạbebdi bêtbhzn anh rồzfugi phảvlfzi khôruikng?”

- -- Hếfnuet ---

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.