Nước Mắt Vợ Yêu

Chương 12 : Tỉnh lại cho tôi

    trước sau   
Tầrrrcn Phi bịgdhdyvxnn đbxharrrcu xuốvhmbng nưlqavimtcc sômniing lạimtcnh giáovkf.

mnii cốvhmb gắxiggng giãpjlyy giụadnqa nhưlqavng ngưlqavtwcki ấyvxnn cômnii xuốvhmbng rấyvxnt khỏuhuhe, ngưlqavtwcki nàwuogy vừnhsma buômniing tay ra, đbxhaskmdy mộovkft cáovkfi, Tầrrrcn Phi lậwuogp tứtyjnc bịgdhd đbxhaskmdy xuốvhmbng sômniing.

Tầrrrcn Phi chỉuhuh cảznwpm thấyvxny mìerhonh toàwuogn thâuwimn lạimtcnh giáovkf, lạimtcnh tớimtci têihjtovkfi, khômniing thểbkxl nhútipoc nhíxzujch đbxhaưlqavuoifc.

Ýbfev thứtyjnc củtvhia cômnii dầrrrcn dầrrrcn biếtahon mấyvxnt.

pjly thểbkxl chỉuhuhpfcy thểbkxl mặuoifc cho nưlqavimtcc sômniing xômnii đbxhaskmdy.

“Lẽvhzhwuogo tômniii lạimtci chếtahot thếtahowuogy sao?” Trong đbxharrrcu Tầrrrcn Phi khômniing ngừnhsmng vang vọdwqyng câuwimu nópfcyi nàwuogy.


uwimu đbxhaâuwimu thểbkxl ngờtwck rằtmqqng, Lâuwimm Huệjtye Chi vàwuog Tầrrrcn Nhưlqavuoifc vìerho khômniing muốvhmbn cópfcy lấyvxny đbxhaưlqavuoifc cổimtc phầrrrcn nêihjtn đbxhaãpjly nghĩgjyb tớimtci chiêihjtu giếtahot ngưlqavtwcki nàwuogy!

Tầrrrcn Phi cuốvhmbi cùgkgbng cũbrbqng kiệjtyet sứtyjnc, cômnii từnhsm từnhsm nhắxiggm mắxiggt lạimtci.

mnii khômniing thểbkxl cầrrrcm cựflnu thêihjtm đbxhaưlqavuoifc nữflnua rồawfzi…

- --

Mộovkft tuầrrrcn sau

Tạimtci sởnyhr cảznwpnh sáovkft.

Mặuoifc Thiêihjtn Vũbrbq ngồawfzi trong phòfkqing làwuogm việjtyec, sắxiggc mặuoift thờtwck ơpjly, mộovkft ngưlqavtwcki cảznwpnh sáovkft bưlqavimtcc vàwuogo, tay cầrrrcm mộovkft xấyvxnp tàwuogi liệjtyeu.

“Mặuoifc tiêihjtn sinh, đbxhaãpjlypfcy kếtahot quảznwp kháovkfm nghiệjtyem tửtegx thi rồawfzi, cătahon cứtyjnwuogo DNA cho thấyvxny, ngưlqavtwcki chếtahot đbxhaíxzujch thựflnuc làwuog vợuoif củtvhia anh, Tầrrrcn Phi.”

Nghe vậwuogy, Mặuoifc Thiêihjtn Vũbrbq chỉuhuh cảznwpm thấyvxny tim mìerhonh bịgdhd thứtyjnc gìerho đbxhaópfcy đbxhawuogp mạimtcnh, đbxhawuogp náovkft tan, vômniigkgbng đbxhaau đbxhaimtcn.

“Cătahon cứtyjn kếtahot quảznwp đbxhaiềxpieu tra, loạimtci trừnhsm bịgdhd giếtahot, làwuog tựflnu nhảznwpy xuốvhmbng sômniing tựflnu tửtegx, Mặuoifc tiêihjtn sinh, anh làwuog chồawfzng củtvhia cômniiyvxny, chútipong tômniii làwuogm theo thômniing lệjtye sẽvhzh cầrrrcn ghi báovkfo cáovkfo, mong anh hỗihjt trợuoif chútipong tômniii.”

Áqxjinh mắxiggt Mặuoifc Thiêihjtn Vũbrbq đbxhatwck đbxhaxlqln, khômniing nópfcyi lờtwcki nàwuogo.

“Mặuoifc tiêihjtn sinh, cho hỏuhuhi gầrrrcn đbxhaâuwimy giữflnua hai ngưlqavtwcki cópfcyuwimu thuẫxlqln tìerhonh cảznwpm khômniing? Cópfcy tranh cãpjlyi khômniing?”

“Gầrrrcn đbxhaâuwimy chútipong tômniii đbxhaang làwuogm thủtvhi tụadnqc ly hômniin.”


“Ồcspn, ra vậwuogy, vậwuogy gầrrrcn đbxhaâuwimy cópfcyyvxny cópfcy xảznwpy ra chuyệjtyen gìerho kháovkfc khômniing?”

“Mấyvxny hômniim trưlqavimtcc cômniiyvxny làwuogm phẫxlqlu thuậwuogt pháovkf thai.”

“Vậwuogy thìerhopfcy thểbkxl hiểbkxlu đbxhaưlqavuoifc, ngưlqavtwcki chếtahot Tầrrrcn Phi chắxiggc vìerho vấyvxnn đbxhaxpieerhonh cảznwpm nêihjtn nghĩgjyb quẩskmdn tựflnu tửtegx, Mặuoifc tiêihjtn sinh, anh yêihjtn tâuwimm đbxhai, nhàwuog họdwqy Tầrrrcn đbxhaãpjlyihjtn tiếtahong nópfcyi rằtmqqng khômniing truy cứtyjnu việjtyec nàwuogy, ngưlqavtwcki chếtahot làwuog do tựflnuovkft, vụadnq áovkfn nàwuogy đbxhaãpjlypfcy thểbkxl kếtahot thútipoc rồawfzi.”

“Tômniii cópfcy thểbkxl đbxhai xem cômniiyvxny khômniing?”

“Việjtyec nàwuogy… Tômniii khuyêihjtn anh khômniing nêihjtn đbxhai xem, thi thểbkxl ngâuwimm trong nưlqavimtcc khoảznwpng mộovkft tuầrrrcn, đbxhaãpjly thốvhmbi rữflnua khômniing còfkqin nguyêihjtn dạimtcng, khômniing xem thìerhopjlyn.”

Mặuoifc Thiêihjtn Vũbrbq vẫxlqln tớimtci nhàwuogovkfc củtvhia bệjtyenh việjtyen.

Nhàwuogovkfc vômniigkgbng tĩgjybnh mịgdhdch, yêihjtn ắxiggng tớimtci rợuoifn ngưlqavtwcki.

Thưlqavxzuj củtvhia Mặuoifc Thiêihjtn Vũbrbq vẫxlqln đbxhai theo anh, đbxhaâuwimy làwuog lầrrrcn đbxharrrcu tiêihjtn anh ta tớimtci mộovkft nơpjlyi nhưlqav thếtahowuogy, áovkfnh mắxiggt nhìerhon khắxiggp xung quanh.

“Mặuoifc tổimtcng, hay làwuog chútipong ta đbxhanhsmng đbxhai nữflnua, ngưlqavtwcki ta đbxhaxpieu nópfcyi xáovkfc chếtahot đbxhaãpjly khômniing còfkqin nguyêihjtn vẹvhmbn nữflnua rồawfzi!” Thưlqavxzujuwimo Mặuoifc Thiêihjtn Vũbrbq lạimtci.

Mặuoifc Thiêihjtn Vũbrbq ngẩskmdng đbxharrrcu nhìerhon thưlqavrftb, gỡbgwv tay anh ta ra.

“Cậwuogu đbxhatyjnng ởnyhr ngoàwuogi đbxhauoifi tômniii.””

pfcyi xong, Mặuoifc Thiêihjtn Vũbrbq mộovkft mìerhonh đbxhai vàwuogo.

Nhâuwimn viêihjtn nhàwuogovkfc kéuwimo xáovkfc củtvhia Tầrrrcn Phi ra.


Mộovkft tấyvxnm vảznwpi trắxiggng che trêihjtn xáovkfc chếtahot, phảznwpng phấyvxnt cópfcy thểbkxl ngửtegxi thấyvxny mùgkgbi hômniii thốvhmbi.

Mặuoifc Thiêihjtn Vũbrbq đbxhatyjnng phíxzuja trưlqavimtcc, nhìerhon cômnii.

erho lạimtc, ngưlqavtwcki đbxhaàwuogn bàwuog chuốvhmbc thuốvhmbc mêihjt cho anh, ngưlqavtwcki đbxhaàwuogn bàwuog tậwuogn tay giếtahot chếtahot cốvhmbt nhụadnqc củtvhia anh, ngưlqavtwcki đbxhaàwuogn bàwuog chỉuhuh biếtahot đbxhaếtahon tiềxpien nàwuogy cuốvhmbi cùgkgbng đbxhaãpjly chếtahot. Anh phảznwpi vui mừnhsmng mớimtci đbxhaútipong chứtyjn?

Nhưlqavng tạimtci sao anh khômniing thểbkxl vui mừnhsmng đbxhaưlqavuoifc, lồawfzng ngựflnuc nhưlqavpfcyerho đbxhaópfcy đbxhaèqlaf nặuoifng, vômniigkgbng khópfcy chịgdhdu.

Miệjtyeng nhưlqav bịgdhd đbxhaimtc chìerho, khômniing nópfcyi đbxhaưlqavuoifc lờtwcki nàwuogo.

Mặuoifc Thiêihjtn Vũbrbq đbxhaau khổimtc nhắxiggm mắxiggt lạimtci, nưlqavimtcc mắxiggt chảznwpy ra từnhsm khópfcye mắxiggt.

Trong đbxharrrcu anh toàwuogn làwuogerhonh bópfcyng củtvhia Tầrrrcn Phi, khômniing ngờtwck lầrrrcn gặuoifp gỡbgwv tạimtci phòfkqing dâuwimn chíxzujnh lạimtci làwuog lầrrrcn cuốvhmbi cùgkgbng anh gặuoifp cômnii.

Anh đbxhaovkft nhiêihjtn hiểbkxlu ra, tạimtci sao Tầrrrcn Phi lạimtci trang đbxhaiểbkxlm, ătahon vậwuogn xinh đbxhavhmbp tớimtci vậwuogy.

Thìerho ra cômnii đbxhaãpjly muốvhmbn chếtahot từnhsm trưlqavimtcc đbxhaópfcy, cômnii muốvhmbn đbxhabkxl lạimtci cho anh hìerhonh ảznwpnh đbxhavhmbp nhấyvxnt củtvhia mìerhonh.

wuog nhưlqav vậwuogy sao, Phi Phi?

“Phi Phi, em hãpjlyy tỉuhuhnh dậwuogy đbxhai! Chẳbfevng phảznwpi em rấyvxnt đbxhaovkfc áovkfc sao? Tớimtci cốvhmbt nhụadnqc ruộovkft thịgdhdt củtvhia mìerhonh cũbrbqng khômniing buômniing tha, còfkqin cópfcy việjtyec gìerho em khômniing thểbkxlwuogm?”

“Chútipong ta vẫxlqln chưlqava ly hômniin màwuog? Em cópfcy thểbkxl quấyvxny rầrrrcy, cópfcy thểbkxl khômniing cầrrrcn giảznwpi thíxzujch, thậwuogm chíxzujpfcy thểbkxlgkgbng thủtvhi đbxhaoạimtcn đbxhabkxluwimy sựflnu vớimtci anh, tranh giàwuognh vớimtci anh?”

Mặuoifc Thiêihjtn Vũbrbq khômniing thểbkxl khốvhmbng chếtaho đbxhaưlqavuoifc tìerhonh cảznwpm củtvhia mìerhonh, nưlqavimtcc mắxiggt cứtyjn thếtaho tuômniin rơpjlyi.


“Tạimtci sao lạimtci phảznwpi làwuogm thếtahowuogy? Vìerho khômniing còfkqin gìerho cảznwp? Vìerho biếtahot khômniing thếtaho lấyvxny đbxhaưlqavuoifc tiềxpien củtvhia anh?”

“Phi Phi, em thậwuogt ngốvhmbc, em biếtahot khômniing em làwuog kẻxlql ngốvhmbc nhấyvxnt thấyvxnt gian! Ngưlqavtwcki anh yêihjtu làwuog em, anh chưlqava từnhsmng yêihjtu Tầrrrcn Nhưlqavuoifc, anh ởnyhrihjtn cômnii ta chỉuhuh đbxhabkxl cho ba anh thấyvxny, ngưlqavtwcki anh thựflnuc sựflnu muốvhmbn cưlqavimtci làwuog em!”

“Em cópfcy biếtahot vìerho đbxhabkxllqavimtci đbxhaưlqavuoifc em, hàwuogng ngàwuogy anh đbxhaxpieu phảznwpi đbxhaópfcyng kịgdhdch cho ngưlqavtwcki kháovkfc thấyvxny anh vômniigkgbng yêihjtu Tầrrrcn Nhưlqavuoifc, nhưlqav vậwuogy mớimtci khổimtc sởnyhrwuogm sao? Nhưlqavng tạimtci sao em lạimtci khômniing thểbkxl kiêihjtn nhẫxlqln? Cho dùgkgb em khômniing chuốvhmbc thuốvhmbc mêihjt cho anh, ngưlqavtwcki anh cưlqavimtci vẫxlqln làwuog em màwuog!”

“Em biếtahot nhữflnung đbxhaưlqavuoifc nàwuogy cópfcy hốvhmbi hậwuogn khômniing? Nếtahou hốvhmbi hậwuogn rồawfzi thìerho em hãpjlyy tỉuhuhnh lạimtci đbxhai! Anh muốvhmbn em tỉuhuhnh lạimtci, nghe thấyvxny khômniing?”

Mặuoifc Thiêihjtn Vũbrbq nghiếtahon chặuoift rătahong, anh chưlqava bao giờtwck đbxhaau khổimtc nhưlqav thếtahowuogy.

tahom xưlqava vìerho lừnhsma ba mìerhonh, anh giảznwp vờtwckihjtu Tầrrrcn Nhưlqavuoifc, luômniin phảznwpi đbxhaópfcyng kịgdhdch trưlqavimtcc đbxhaáovkfm đbxhaômniing, cảznwpm thấyvxny vômniigkgbng khổimtc sởnyhr, nhưlqavng mỗihjti khi nghĩgjyb tớimtci việjtyec chảznwp bao lâuwimu nữflnua sẽvhzhpfcy thểbkxlnyhrihjtn Tầrrrcn Phi anh lạimtci cốvhmblqavuoift qua, tiếtahop tụadnqc chịgdhdu đbxhaflnung!

Nhưlqavng bâuwimy giờtwck thìerho sao?

Anh lấyvxny gìerho đbxhabkxlwuogm dịgdhdu nỗihjti khổimtc đbxhaau củtvhia mìerhonh?

Hếtahot rồawfzi!

Chẳbfevng còfkqin gìerho cảznwp!

Mặuoifc Thiêihjtn Vũbrbq khẽvhzh giơpjly tay lêihjtn, tay anh run rẩskmdy.

Anh muốvhmbn véuwimn tấyvxnm vảznwpi trắxiggng lêihjtn nhìerhon cômnii mộovkft láovkft, chỉuhuh mộovkft láovkft.

Tay củtvhia Mặuoifc Thiêihjtn Vũbrbq bỗihjtng dừnhsmng lạimtci.


“Thi thểbkxl ngâuwimm trong nưlqavimtcc khoảznwpng mộovkft tuầrrrcn, đbxhaãpjly thốvhmbi rữflnua khômniing còfkqin nguyêihjtn dạimtcng, khômniing xem thìerhopjlyn.” Lờtwcki nópfcyi củtvhia nhâuwimn viêihjtn cảznwpnh sáovkft vang lêihjtn bêihjtn tai, hãpjlyy đbxhabkxlerhonh ảznwpnh đbxhavhmbp nhấyvxnt củtvhia cômniinyhrpjlyi trong tim anh.

Mặuoifc Thiêihjtn Vũbrbq hạimtc tay xuốvhmbng.

“Chịgdhd ơpjlyi! Sao chịgdhd lạimtci ngốvhmbc vậwuogy?”

“Con gáovkfi đbxhaáovkfng thưlqavơpjlyng củtvhia tômniii! Sao con lạimtci tựflnu tửtegx chứtyjn?”

gkgbng vớimtci tiếtahong khópfcyc lópfcyc thảznwpm thiếtahot, Tầrrrcn Nhưlqavuoifc vàwuoguwimm Huệjtye Chi chạimtcy vàwuogo, phíxzuja sau làwuog Tầrrrcn Trung.

Họdwqy khópfcyc lópfcyc vậwuogt vãpjly, pháovkf tan sựflnuihjtn ắxiggng củtvhia nhàwuogovkfc.

Mặuoifc Thiêihjtn Vũbrbq thômniii khópfcyc, đbxhabgwv Tầrrrcn Nhưlqavuoifc dậwuogy.

Tầrrrcn Nhưlqavuoifc nhàwuogo vàwuogo lòfkqing Mặuoifc Thiêihjtn Vũbrbq.

“Thiêihjtn Vũbrbq, chịgdhd em sao lạimtci ngốvhmbc vậwuogy chứtyjn? Tạimtci sao lạimtci chếtahot? Tạimtci sao? Em vàwuog chịgdhdyvxny từnhsm nhỏuhuh lớimtcn lêihjtn bêihjtn nhau, chịgdhdyvxny chếtahot rồawfzi, em phảznwpi làwuogm sao? Sau nàwuogy ai tròfkqi chuyệjtyen cùgkgbng em, ai tâuwimm sựflnugkgbng em?”

“Đfpdjnhsmng buồawfzn, ngưlqavtwcki chếtahot khômniing thểbkxl sốvhmbng lạimtci.”

Mặuoifc Thiêihjtn Vũbrbq giốvhmbng nhưlqav an ủtvhii ngưlqavtwcki kháovkfc cũbrbqng giốvhmbng nhưlqav an ủtvhii chíxzujnh mìerhonh.

Hai nhàwuog Tầrrrcn, Mặuoifc cùgkgbng lo hậwuogu sựflnu cho Tầrrrcn Phi, việjtyec nàwuogy cuốvhmbi cùgkgbng đbxhaãpjly kếtahot thútipoc.

Nhàwuog họdwqy Tầrrrcn.

uwimm Huệjtye Chi ngồawfzi trêihjtn ghếtaho, Tầrrrcn Nhưlqavuoifc bópfcyp vai cho bàwuog ta.

“Ôwzcfi, hai ngàwuogy nay lo việjtyec ma chay khiếtahon mẹvhmb mệjtyet đbxhanhsm ngưlqavtwcki, con béuwim chếtahot tiệjtyet đbxhaópfcy, chếtahot rồawfzi cũbrbqng vẫxlqln còfkqin làwuogm khổimtc ngưlqavtwcki kháovkfc!”

uwimm Huệjtye Chi than phiềxpien.

“Mẹvhmb, ngưlqavtwcki đbxhaãpjly chếtahot rồawfzi còfkqin so đbxhao gìerho nữflnua.”

“Nểbkxlerhonh cômnii ta mang lạimtci vốvhmb sốvhmb lợuoifi íxzujch cho chútipong ta, mẹvhmb sẽvhzh đbxhavhmbt cho cômnii ta thêihjtm chútipot tiềxpien, Nhưlqavuoifc Nhưlqavuoifc àwuog, cômniing ty nhàwuog ta tuầrrrcn sau sẽvhzh hoàwuogn tấyvxnt lêihjtn sàwuogn chứtyjnng khoáovkfn, sắxiggp tớimtci hãpjlyy đbxhabkxl ba con tớimtci nhàwuog họdwqy Mặuoifc bàwuogn chuyệjtyen cưlqavimtci hỏuhuhi cho con vàwuog Thiêihjtn Vũbrbq.”

Tầrrrcn Nhưlqavuoifc cópfcy phầrrrcn do dựflnu.

- -- Hếtahot ---

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.