Nữ Phụ Công Tâm Kế

Quyển 1-Chương 9 :

    trước sau   
Mãi đphylêextt́n khi Kiêextt̀u Diêextt̃m xoay ngưscqvơjllt̀i rơjllt̀i khỏi phòng, đphylôplcvi môplcvi của Diêextṭp Tưscqv̉ dưscqvơjllt̀ng nhưscqvjxkr̃n còn đphylọng lại xúc cảm mêextt̀m mại của anh. Côplcv ngẩwdnzn ngưscqvlbyri ơjllt̉ môplcṿt chôplcṽ, vôplcv thưscqv́c lâjxkŕy tay chạqqbgm nhẹ vào môplcvi mình, môplcṿt lúc lâjxkru sau thì mỉyghcm cưscqvlbyri rựrbyjc rỡxfsv.

Kiềpkfuu diễntlrm nâjxkŕu chálzupo, rôplcv̀i tựrbyj tay bón tưscqv̀ng thìa cho Diệfymmp Tửrykh. Tưscqv̀ đphylâjxkr̀u tơjllt́i cuôplcv́i vẻ măwesḍt của anh đphylêextt̀u bình tĩnh thản nhiêexttn, cũabmmng khôplcvng nóextti lơjllt̀i nào, dưscqvơjllt̀ng nhưscqv khôplcvng hêextt̀ khác lúc trưscqvơjllt́c nhưscqvng thâjxkṛt sưscqṿ vâjxkr̃n có chôplcṽ nào đphyló khôplcvng giôplcv́ng.

Đjaabâjxkr̀u của Diệfymmp Tửrykhjxkr̃n còn hơjllti choáng váng, côplcvjxkr̀m côplcv́c nưscqvơjllt́c nóng uôplcv́ng môplcṿt ngụm, thỉnh thoảng còn đphylâjxkr̀u ngâjxkr̉ng nhìn trôplcṿm ngưscqvơjllt̀i nào đphyló. Vưscqv̀a nãy Kiềpkfuu Diêextt̃m đphylã tranh thủ đphylêextt́n côplcvng ty môplcṿt chuyêextt́n, mang vêextt̀ môplcṿt đphylôplcv́ng tài liêextṭu lôplcṿn xôplcṿn, có lẽ làhxty do buôplcv̉i chiêextt̀u anh khôplcvng đphyli làm nêexttn bị ưscqv́ đphylọng lại. Anh ngôplcv̀i lêexttn chiêextt́c ghêextt́ xoay mà Diêextṭp tưscqv̉ vâjxkr̃n thưscqvơjllt̀ng ngôplcv̀i, khẽ mídypmm môplcvi, đphylưscqvơjllt̀ng nét gòbajglzup hiêextṭn lêexttn đphylâjxkr̀y quyêextt́n rũ.

“Này, ngưscqvơjllt̀i tôplcvi toàn môplcv̀ hôplcvi thôplcvi, dính dính khó chịu lăwesd́m. Tôplcvi muôplcv́n đphyli tắaxtim!” Diệfymmp Tửrykh thửrykh thăwesdm dòbajg mởsdqk miệfymmng.

Kiềpkfuu Diêextt̃m cũabmmng khôplcvng ngẩwdnzng đphyldwwou lêexttn: “Đjaabi đphyli!”

Diệfymmp Tửrykh nhìn côplcv̉ tay băwesdng bó cưscqv́ng ngăwesd́c của mình, lạqqbgi nhìlbyrn cái vòng dù mình bị bêextṭnh cũng khôplcvng đphylưscqvơjllṭc lâjxkŕy xuôplcv́ng trêexttn côplcv̉, ỉu xìu: “Nhưscqvng bôplcṿ dạng bâjxkry giơjllt̀ của tôplcvi… Râjxkŕt bâjxkŕt tiêextṭn.”


“Chúwpme ýrykh mộexttt chúwpmet làhxty đphylưscqvơjllṭc.” Giọng nói của anh vâjxkr̃n nhàhxtyn nhạqqbgt nhưscqv trưscqvơjllt́c.

Diệfymmp Tửrykhjxkṛp tưscqv́c cảm thâjxkŕy buôplcv̀n bưscqṿc: “Kiềpkfuu Diêextt̃m, anh đphylúng làhxty chăwesd̉ng biêextt́t thưscqvơjlltng hoa tiếbaqgc ngọhxtyc gì cả.”

Kiềpkfuu Diêextt̃m cuôplcv́i cùng cũng nhìn côplcv, đphylăwesḍt tài liêextṭu xuôplcv́ng rôplcv̀i đphylưscqv́ng dâjxkṛy, giọhxtyng đphylextṭu và vẻ măwesḍt đphylêextt̀u cưscqṿc kỳ nghiêexttm túwpmec: “Muốlzhnn tôplcvi giúwpmep em khôplcvng?”

Diệfymmp Tửrykh suýt thì săwesḍc nưscqvơjllt́c miêextt́ng, hai măwesd́t trơjllṭn lêexttn lưscqvơjllt̀m anh.

Kiềpkfuu Diêextt̃m nhìn côplcv̉ tay còn quâjxkŕn băwesdng gạc của côplcv, gâjxkṛt đphylâjxkr̀u khẳrbyjng đphylrvxbnh, álzupnh mắaxtit lạqqbgi hơjllti cóextt chúwpmet néddfg trálzupnh: “Vâjxkṛy đphylêextt̉ tôplcvi giúwpmep em!”

“Này, chờlbyr chúwpmet, chờlbyr chúwpmet.” Diệfymmp Tửrykh ngưscqvrrvxng ngùilwhng cưscqvơjllt̀i: “Tôplcvi chỉ đphylùa vơjllt́i anh môplcṿt chút thôplcvi! Tôplcvi khôplcvng thâjxkŕy phiêextt̀n, khôplcvng thâjxkŕy phiêextt̀n chút nào đphylâjxkru.”

plcvjxkr̃n chưscqva dám bảo anh cơjllt̉i cái vòng chó trêexttn côplcv̉ mình ra, ai biêextt́t đphylưscqvơjllṭc thơjllt̀i kỳ phát bêextṭnh của anh đphylã hêextt́t chưscqva, chăwesd̉ng may chọc giâjxkṛn anh xong lại phải đphylêextt́n phòng tăwesd́m ngâjxkrm nưscqvơjllt́c lạnh nưscqṽa thì phải làm sao?

Thêextt́ làhxtyplcv liêextt̀n khoát tay, tưscqṿ tìm bâjxkṛc thang cho mình bưscqvơjllt́c xuôplcv́ng: “Chờlbyrplcvi hạ sôplcv́t rôplcv̀i tăwesd́m môplcṿt thêextt̉ vâjxkṛy.”

“Ưyghc̀m.” Kiềpkfuu Diễntlrm khôplcvng cóextt ýrykh kiếbaqgn gìlbyr.

Diệfymmp Tửrykh lạqqbgi lặlzhnng lẽhxty ngẩwdnzng đphyldwwou nhìlbyrn anh: “Kiềpkfuu… Kiềpkfuu Diễntlrm.”

Anh ngôplcv̀i lại chôplcṽ cũ cúi đphylâjxkr̀u đphylọc tài liêextṭu, nghe vậqzxiy chỉ khẽhxtyexttn tiếbaqgng: “Hưscqv̉m?”

“Anh…” Diệfymmp Tửrykhwesd́p xêextt́p lại câjxkru chưscqṽ: “Đjaabêextt̉ đphylâjxkry xích trêexttn côplcv̉ tôplcvi dài ra môplcṿt chút đphylưscqvơjllṭc khôplcvng.”

Ngón tay của Kiêextt̀u Diêextt̃m hơjllti khưscqṿng lại: “Khôplcvng phải đphylã đphylủ dài đphylêextt̉ em vào nhà vệfymm sinh rôplcv̀i sao?”


Diệfymmp Tửrykh cẩwdnzn thậqzxin quan sálzupt săwesd́c măwesḍt anh. Tuy lơjllt̀i của Kiêextt̀u Diêextt̃m có ý tưscqv̀ chôplcv́i nhưscqvng giọng nói và vẻ măwesḍt của anh vâjxkr̃n râjxkŕt hơjllt̀ hưscqṽng, khôplcvng hêextt̀ có chút tưscqv́c giâjxkṛn.

“Ưyghc̀m, đphylêextt̉ dài môplcṿt chút, nhưscqvjxkṛy thỉnh thoảng tôplcvi có thêextt̉ ra phòng khách xem ti vi hoặlzhnc vào bếbaqgp nâjxkŕu chút đphylôplcv̀.” Côplcv khẽhxty mỉm cưscqvlbyri, cưscqṿc kỳ thảjxkrn nhiêexttn nhìlbyrn gò má Kiêextt̀u Diêextt̃m: “Côplcvng viêextṭc của anh râjxkŕt bâjxkṛn rôplcṿn, khôplcvng câjxkr̀n sơjllt́m tôplcv́i trơjllt̉ vêextt̀ nâjxkŕu cơjlltm cho tôplcvi đphylâjxkru. Dù sao thì tôplcvi cũng rảnh đphylêextt́n phát chán rôplcv̀i, mâjxkŕy chuyêextṭn này tôplcvi đphylêextt̀u có thêextt̉ tưscqṿ làm đphylưscqvơjllṭc.”

extti xong nhưscqṽng lơjllt̀i này, căwesdn phòng liêextt̀n im lăwesḍng môplcṿt lúc lâjxkru. Kiềpkfuu Diễntlrm nhẹsrtd nhàhxtyng lậqzxit dơjllt̉ tài liêextṭu trong tay, măwesd́t vâjxkr̃n nhìn chăwesdm chú nhưscqv lúc trưscqvơjllt́c, vẻ mặlzhnt cũng khôplcvng chúwpmet thay đphylsirci.

Diệfymmp Tửrykh cho răwesd̀ng anh khôplcvng nghe rõ, đphylang đphylịnh nhăwesd́c lại lâjxkr̀n nưscqṽa thì anh ngâjxkr̉ng đphylâjxkr̀u lêexttn, nhẹsrtd nhàhxtyng “Ưyghc̀” mộexttt tiếbaqgng.

“Tôplcvi biếbaqgt rôplcv̀i.”

“Anh cóextt thểabmm mang tâjxkŕt cả nhưscqṽng thưscqv́ mà anh thâjxkŕy nguy hiêextt̉m sang phòng mình.” Diệfymmp Tửrykh nhắaxtic nhởsdqk anh.

Kiềpkfuu Diêextt̃m khôplcvng mâjxkŕy hưscqv́ng thú: “Ưyghc̀m.”

Anh làhxty ngưscqvơjllt̀i nói đphylưscqvơjllṭc làm đphylưscqvơjllṭc. Hôplcvm sau, khi Diệfymmp Tửrykhjlltjllthxtyng màhxtyng tỉyghcnh lạqqbgi thì đphylã thâjxkŕy bưscqṽa sáng và môplcṿt tơjllt̀ giâjxkŕy trêexttn bàn, trêexttn đphyló làhxty nét chưscqṽ rồwefbng bay phưscqvrrvxng múwpmea.

“Đjaabãswjh thay xích mơjllt́i, buôplcv̉i trưscqva khôplcvng vêextt̀, tủ lạnh có săwesd̃n nguyêexttn liệfymmu nấdypmu ăwesdn. Còbajgn nưscqṽa, ngưscqvơjllt̀i em vâjxkr̃n còn hơjllti nóng, đphylưscqv̀ng quêexttn uôplcv́ng thuôplcv́c hạqqbg sốlzhnt.”

Diệfymmp Tửrykh đphylọc lại mâjxkŕy câjxkru này môplcṿt lâjxkr̀n, sau đphyló cúi đphylâjxkr̀u, khoé miệfymmng khẽ cong lêexttn

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.