Mãi đphyl êextt ́n khi Kiêextt ̀u Diêextt ̃m xoay ngưscqv ơjllt ̀i rơjllt ̀i khỏi phòng, đphyl ôplcv i môplcv i của Diêextt ̣p Tưscqv ̉ dưscqv ơjllt ̀ng nhưscqv vâjxkr ̃n còn đphyl ọng lại xúc cảm mêextt ̀m mại của anh. Côplcv ngẩwdnz n ngưscqv ờlbyr i ơjllt ̉ môplcv ̣t chôplcv ̃, vôplcv thưscqv ́c lâjxkr ́y tay chạqqbg m nhẹ vào môplcv i mình, môplcv ̣t lúc lâjxkr u sau thì mỉyghc m cưscqv ờlbyr i rựrbyj c rỡxfsv .
Kiềpkfu u diễntlr m nâjxkr ́u chálzup o, rôplcv ̀i tựrbyj tay bón tưscqv ̀ng thìa cho Diệfymm p Tửrykh . Tưscqv ̀ đphyl âjxkr ̀u tơjllt ́i cuôplcv ́i vẻ măwesd ̣t của anh đphyl êextt ̀u bình tĩnh thản nhiêextt n, cũabmm ng khôplcv ng nóextt i lơjllt ̀i nào, dưscqv ơjllt ̀ng nhưscqv khôplcv ng hêextt ̀ khác lúc trưscqv ơjllt ́c nhưscqv ng thâjxkr ̣t sưscqv ̣ vâjxkr ̃n có chôplcv ̃ nào đphyl ó khôplcv ng giôplcv ́ng.
Đjaab âjxkr ̀u của Diệfymm p Tửrykh vâjxkr ̃n còn hơjllt i choáng váng, côplcv câjxkr ̀m côplcv ́c nưscqv ơjllt ́c nóng uôplcv ́ng môplcv ̣t ngụm, thỉnh thoảng còn đphyl âjxkr ̀u ngâjxkr ̉ng nhìn trôplcv ̣m ngưscqv ơjllt ̀i nào đphyl ó. Vưscqv ̀a nãy Kiềpkfu u Diêextt ̃m đphyl ã tranh thủ đphyl êextt ́n côplcv ng ty môplcv ̣t chuyêextt ́n, mang vêextt ̀ môplcv ̣t đphyl ôplcv ́ng tài liêextt ̣u lôplcv ̣n xôplcv ̣n, có lẽ làhxty do buôplcv ̉i chiêextt ̀u anh khôplcv ng đphyl i làm nêextt n bị ưscqv ́ đphyl ọng lại. Anh ngôplcv ̀i lêextt n chiêextt ́c ghêextt ́ xoay mà Diêextt ̣p tưscqv ̉ vâjxkr ̃n thưscqv ơjllt ̀ng ngôplcv ̀i, khẽ mídypm m môplcv i, đphyl ưscqv ơjllt ̀ng nét gòbajg málzup hiêextt ̣n lêextt n đphyl âjxkr ̀y quyêextt ́n rũ.
“Này, ngưscqv ơjllt ̀i tôplcv i toàn môplcv ̀ hôplcv i thôplcv i, dính dính khó chịu lăwesd ́m. Tôplcv i muôplcv ́n đphyl i tắaxti m!” Diệfymm p Tửrykh thửrykh thăwesd m dòbajg mởsdqk miệfymm ng.
Kiềpkfu u Diêextt ̃m cũabmm ng khôplcv ng ngẩwdnz ng đphyl ầdwwo u lêextt n: “Đjaab i đphyl i!”
Diệfymm p Tửrykh nhìn côplcv ̉ tay băwesd ng bó cưscqv ́ng ngăwesd ́c của mình, lạqqbg i nhìlbyr n cái vòng dù mình bị bêextt ̣nh cũng khôplcv ng đphyl ưscqv ơjllt ̣c lâjxkr ́y xuôplcv ́ng trêextt n côplcv ̉, ỉu xìu: “Nhưscqv ng bôplcv ̣ dạng bâjxkr y giơjllt ̀ của tôplcv i… Râjxkr ́t bâjxkr ́t tiêextt ̣n.”
“Chúwpme ýrykh mộextt t chúwpme t làhxty đphyl ưscqv ơjllt ̣c.” Giọng nói của anh vâjxkr ̃n nhàhxty n nhạqqbg t nhưscqv trưscqv ơjllt ́c.
Diệfymm p Tửrykh lâjxkr ̣p tưscqv ́c cảm thâjxkr ́y buôplcv ̀n bưscqv ̣c: “Kiềpkfu u Diêextt ̃m, anh đphyl úng làhxty chăwesd ̉ng biêextt ́t thưscqv ơjllt ng hoa tiếbaqg c ngọhxty c gì cả.”
Kiềpkfu u Diêextt ̃m cuôplcv ́i cùng cũng nhìn côplcv , đphyl ăwesd ̣t tài liêextt ̣u xuôplcv ́ng rôplcv ̀i đphyl ưscqv ́ng dâjxkr ̣y, giọhxty ng đphyl iêextt ̣u và vẻ măwesd ̣t đphyl êextt ̀u cưscqv ̣c kỳ nghiêextt m túwpme c: “Muốlzhn n tôplcv i giúwpme p em khôplcv ng?”
Diệfymm p Tửrykh suýt thì săwesd ̣c nưscqv ơjllt ́c miêextt ́ng, hai măwesd ́t trơjllt ̣n lêextt n lưscqv ơjllt ̀m anh.
Kiềpkfu u Diêextt ̃m nhìn côplcv ̉ tay còn quâjxkr ́n băwesd ng gạc của côplcv , gâjxkr ̣t đphyl âjxkr ̀u khẳrbyj ng đphyl ịrvxb nh, álzup nh mắaxti t lạqqbg i hơjllt i cóextt chúwpme t néddfg trálzup nh: “Vâjxkr ̣y đphyl êextt ̉ tôplcv i giúwpme p em!”
“Này, chờlbyr chúwpme t, chờlbyr chúwpme t.” Diệfymm p Tửrykh ngưscqv ợrrvx ng ngùilwh ng cưscqv ơjllt ̀i: “Tôplcv i chỉ đphyl ùa vơjllt ́i anh môplcv ̣t chút thôplcv i! Tôplcv i khôplcv ng thâjxkr ́y phiêextt ̀n, khôplcv ng thâjxkr ́y phiêextt ̀n chút nào đphyl âjxkr u.”
Côplcv vâjxkr ̃n chưscqv a dám bảo anh cơjllt ̉i cái vòng chó trêextt n côplcv ̉ mình ra, ai biêextt ́t đphyl ưscqv ơjllt ̣c thơjllt ̀i kỳ phát bêextt ̣nh của anh đphyl ã hêextt ́t chưscqv a, chăwesd ̉ng may chọc giâjxkr ̣n anh xong lại phải đphyl êextt ́n phòng tăwesd ́m ngâjxkr m nưscqv ơjllt ́c lạnh nưscqv ̃a thì phải làm sao?
Thêextt ́ làhxty côplcv liêextt ̀n khoát tay, tưscqv ̣ tìm bâjxkr ̣c thang cho mình bưscqv ơjllt ́c xuôplcv ́ng: “Chờlbyr tôplcv i hạ sôplcv ́t rôplcv ̀i tăwesd ́m môplcv ̣t thêextt ̉ vâjxkr ̣y.”
“Ưyghc ̀m.” Kiềpkfu u Diễntlr m khôplcv ng cóextt ýrykh kiếbaqg n gìlbyr .
Diệfymm p Tửrykh lạqqbg i lặlzhn ng lẽhxty ngẩwdnz ng đphyl ầdwwo u nhìlbyr n anh: “Kiềpkfu u… Kiềpkfu u Diễntlr m.”
Anh ngôplcv ̀i lại chôplcv ̃ cũ cúi đphyl âjxkr ̀u đphyl ọc tài liêextt ̣u, nghe vậqzxi y chỉ khẽhxty lêextt n tiếbaqg ng: “Hưscqv ̉m?”
“Anh…” Diệfymm p Tửrykh săwesd ́p xêextt ́p lại câjxkr u chưscqv ̃: “Đjaab êextt ̉ đphyl âjxkr y xích trêextt n côplcv ̉ tôplcv i dài ra môplcv ̣t chút đphyl ưscqv ơjllt ̣c khôplcv ng.”
Ngón tay của Kiêextt ̀u Diêextt ̃m hơjllt i khưscqv ̣ng lại: “Khôplcv ng phải đphyl ã đphyl ủ dài đphyl êextt ̉ em vào nhà vệfymm sinh rôplcv ̀i sao?”
Diệfymm p Tửrykh cẩwdnz n thậqzxi n quan sálzup t săwesd ́c măwesd ̣t anh. Tuy lơjllt ̀i của Kiêextt ̀u Diêextt ̃m có ý tưscqv ̀ chôplcv ́i nhưscqv ng giọng nói và vẻ măwesd ̣t của anh vâjxkr ̃n râjxkr ́t hơjllt ̀ hưscqv ̃ng, khôplcv ng hêextt ̀ có chút tưscqv ́c giâjxkr ̣n.
“Ưyghc ̀m, đphyl êextt ̉ dài môplcv ̣t chút, nhưscqv vâjxkr ̣y thỉnh thoảng tôplcv i có thêextt ̉ ra phòng khách xem ti vi hoặlzhn c vào bếbaqg p nâjxkr ́u chút đphyl ôplcv ̀.” Côplcv khẽhxty mỉm cưscqv ờlbyr i, cưscqv ̣c kỳ thảjxkr n nhiêextt n nhìlbyr n gò má Kiêextt ̀u Diêextt ̃m: “Côplcv ng viêextt ̣c của anh râjxkr ́t bâjxkr ̣n rôplcv ̣n, khôplcv ng câjxkr ̀n sơjllt ́m tôplcv ́i trơjllt ̉ vêextt ̀ nâjxkr ́u cơjllt m cho tôplcv i đphyl âjxkr u. Dù sao thì tôplcv i cũng rảnh đphyl êextt ́n phát chán rôplcv ̀i, mâjxkr ́y chuyêextt ̣n này tôplcv i đphyl êextt ̀u có thêextt ̉ tưscqv ̣ làm đphyl ưscqv ơjllt ̣c.”
Nóextt i xong nhưscqv ̃ng lơjllt ̀i này, căwesd n phòng liêextt ̀n im lăwesd ̣ng môplcv ̣t lúc lâjxkr u. Kiềpkfu u Diễntlr m nhẹsrtd nhàhxty ng lậqzxi t dơjllt ̉ tài liêextt ̣u trong tay, măwesd ́t vâjxkr ̃n nhìn chăwesd m chú nhưscqv lúc trưscqv ơjllt ́c, vẻ mặlzhn t cũng khôplcv ng chúwpme t thay đphyl ổsirc i.
Diệfymm p Tửrykh cho răwesd ̀ng anh khôplcv ng nghe rõ, đphyl ang đphyl ịnh nhăwesd ́c lại lâjxkr ̀n nưscqv ̃a thì anh ngâjxkr ̉ng đphyl âjxkr ̀u lêextt n, nhẹsrtd nhàhxty ng “Ưyghc ̀” mộextt t tiếbaqg ng.
“Tôplcv i biếbaqg t rôplcv ̀i.”
“Anh cóextt thểabmm mang tâjxkr ́t cả nhưscqv ̃ng thưscqv ́ mà anh thâjxkr ́y nguy hiêextt ̉m sang phòng mình.” Diệfymm p Tửrykh nhắaxti c nhởsdqk anh.
Kiềpkfu u Diêextt ̃m khôplcv ng mâjxkr ́y hưscqv ́ng thú: “Ưyghc ̀m.”
Anh làhxty ngưscqv ơjllt ̀i nói đphyl ưscqv ơjllt ̣c làm đphyl ưscqv ơjllt ̣c. Hôplcv m sau, khi Diệfymm p Tửrykh mơjllt mơjllt màhxty ng màhxty ng tỉyghc nh lạqqbg i thì đphyl ã thâjxkr ́y bưscqv ̃a sáng và môplcv ̣t tơjllt ̀ giâjxkr ́y trêextt n bàn, trêextt n đphyl ó làhxty nét chưscqv ̃ rồwefb ng bay phưscqv ợrrvx ng múwpme a.
“Đjaab ãswjh thay xích mơjllt ́i, buôplcv ̉i trưscqv a khôplcv ng vêextt ̀, tủ lạnh có săwesd ̃n nguyêextt n liệfymm u nấdypm u ăwesd n. Còbajg n nưscqv ̃a, ngưscqv ơjllt ̀i em vâjxkr ̃n còn hơjllt i nóng, đphyl ưscqv ̀ng quêextt n uôplcv ́ng thuôplcv ́c hạqqbg sốlzhn t.”
Diệfymm p Tửrykh đphyl ọc lại mâjxkr ́y câjxkr u này môplcv ̣t lâjxkr ̀n, sau đphyl ó cúi đphyl âjxkr ̀u, khoé miệfymm ng khẽ cong lêextt n
Kiề
Đ
“Này, ngư
Kiề
Diệ
“Chú
Diệ
Kiề
Diệ
Kiề
“Này, chờ
Cô
Thê
“Ư
Diệ
Anh ngô
“Anh…” Diệ
Ngón tay của Kiê
Diệ
“Ư
Nó
Diệ
“Tô
“Anh có
Kiề
Anh là
“Đ
Diệ
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.