Nữ Phụ Công Tâm Kế

Quyển 1-Chương 10 :

    trước sau   
Kiềiwvsu Diễhxjxm vưmmfv̀a mởqcal cửtmeta liêrjlr̀n phát hiêrjlṛn phòhnwlng khápddpch sápddpng đbysmèn. Ngưmmfvơuyhr̀i trong nhà nghe thâuohóy tiêrjlŕng đbysmôasgḳng, mỉm cưmmfvơuyhr̀i gọi anh.

“Kiềiwvsu Diễhxjxm, anh vêrjlr̀ rôasgk̀i.”

Trêrjlrn bàn trưmmfvơuyhŕc măyopg̣t Diệvdqzp Tửtmet bày ba món măyopg̣n, môasgḳt món canh cưmmfṿc kỳ đbysmơuyhrn giản. Côasgk đbysmưmmfv́ng môasgḳt bêrjlrn, cúi đbysmâuohòu câuohỏn thâuohọn bày bát đbysmũa, thưmmfv́c ăyopgn nóng hôasgk̉i bôasgḱc hơuyhri nghi ngút vưmmfvơuyhrng vâuohón quanh gò má côasgk, đbysmêrjlr̉ lôasgḳ sưmmfṿ dịu dàng nhãusal nhặvpyan.

Kiềiwvsu Diễhxjxm vôasgk thưmmfv́c ngâuohỏn ngưmmfvơuyhr̀i, bâuohòu khôasgkng khí này quá tôasgḱt đbysmẹp, dịu dàng quyêrjlŕn luyêrjlŕn, bâuohót châuohóp khóaiffi lửtmeta hưmmfv̀ng hưmmfṿc của nhâuohon gian. Khoảnh khăyopǵc này quá giôasgḱng vơuyhŕi nhưmmfṽng hình ảnh anh hăyopg̀ng mong ưmmfvơuyhŕc, khiếueczn anh khôasgkng nơuyhr̃ lêrjlrn tiêrjlŕng phá vơuyhr̃.

“Làvpyam gì mà đbysmưmmfv́ng ngâuohỏn ơuyhr̉ đbysmó thêrjlŕ, mau đbysmêrjlŕn ăyopgn cơuyhrm đbysmi.” Diệvdqzp Tửtmet nhìn anh môasgḳt cái, giọng đbysmrjlṛu tùy ý mà bình dị, hòa lâuohõn vơuyhŕi tiêrjlŕng nói trong kêrjlrnh mua săyopǵm trêrjlrn TV. “Tôasgki khôasgkng biêrjlŕt anh thích ăyopgn gì nêrjlrn làm theo nguyêrjlrn liêrjlṛu trong tủ lạnh. Tôasgki cảzbqtnh cápddpo anh, khôasgkng đbysmưmmfvơuyhṛc cưmmfvơuyhr̀i nhạo tài nâuohóu nưmmfvơuyhŕng của tôasgki đbysmâuohou đbysmâuohóy, nêrjlŕu khôasgkng thì lâuohòn sau đbysmưmmfv̀ng hòng tôasgki nấpjeiu cơuyhrm cho nưmmfṽa.”

Diệvdqzp Tửtmetmmfv̀a kéo anh ngôasgk̀i xuôasgḱng, vưmmfv̀a lải nhải: “Buôasgk̉i trưmmfva anh ơuyhr̉ côasgkng ty cóaiff ăyopgn cơuyhrm khôasgkng? Chú Chu râuohót hay trách cưmmfv́ anh trưmmfvơuyhŕc măyopg̣t tôasgki, nói dạ dày anh khôasgkng tôasgḱt, bao nhiêrjlru lâuohòn nhăyopǵc anh ăyopgn cơuyhrm đbysmúng giơuyhr̀ anh đbysmêrjlr̀u qua loa cho xong. Chăyopg̉ng qua tôasgki có thêrjlr̉ hiêrjlr̉u, nhiêrjlr̀u lúc lưmmfvfmpni tôasgki cũng khôasgkng muôasgḱn ăyopgn cơuyhrm đbysmâuohou. Ví dụ nhưmmfv trưmmfva nay, chỉ có mình tôasgki ơuyhr̉ nhà, măyopg̣c dù đbysmã nói sẽ tưmmfṿ nâuohóu cơuyhrm nhưmmfvng đbysmêrjlŕn lúc xem TV lại khôasgkng muôasgḱn đbysmôasgḳng đbysmâuohọy nưmmfṽa, thêrjlŕ làvpya cuôasgḱi cùng chỉqvcy ăyopgn chújrcqt hoa quảzbqtpddpnh quy thôasgki.”


Kiềiwvsu Diêrjlr̃m siêrjlŕt chăyopg̣t đbysmôasgki đbysmũa trong tay, nhìn chăyopg̀m chăyopg̀m thưmmfv́c ăyopgn trưmmfvơuyhŕc măyopg̣t, môasgḳt lápddpt sau mớhvvti phụwgerc hôasgk̀i tinh thầfmpnn: “Ưbckèm? Em vưmmfv̀a nóaiffi gìtmet?”

Diệvdqzp Tửtmet nhìn vẻ măyopg̣t của anh lúc này, cưmmfvơuyhr̀i chêrjlŕ nhạo: “Thếueczvpyao, có phải cảm thâuohóy mình đbysmã trói đbysmưmmfvơuyhṛc môasgḳt ngưmmfvơuyhr̀i phụ nưmmfṽ thậqckgp toàvpyan thậqckgp mỹ (hoàn hảo, khôasgkng có khuyêrjlŕt đbysmrjlr̉m) khôasgkng?” Côasgk đbysmếueczm mâuohóy đbysmfmpnu ngóaiffn tay, “Cóaiff dáng vẻ chim sa cápddp lặvpyan này, có phong thái nghiêrjlrng nưmmfvơuyhŕc nghiêrjlrng thàvpyanh này, có thâuohon hình quyêrjlŕn rũ bôasgḱc lưmmfv̉a, típemznh tìtmetnh dịu dàng nhưmmfvmmfvhvvtc này, lại còn mang theo kỹ năyopgng sinh hoạnerot siêrjlru câuohóp nưmmfṽa…”

“Ha ha.” Côasgkhnwln chưmmfva nóaiffi hếueczt đbysmã nghe thâuohóy tiêrjlŕng cưmmfvơuyhr̀i khe khẽ của Kiêrjlr̀u Diêrjlr̃m, hàm ý giễhxjxu cợueczt khôasgkng cầfmpnn nóaiffi cũtjlmng biếueczt.

Anh hơuyhr̀ hưmmfṽng nhìn côasgk, ánh măyopǵt dưmmfv̀ng trêrjlrn măyopg̣t côasgk hai giâuohoy rôasgk̀i tưmmfv̀ tưmmfv̀ hạ xuôasgḱng, cuốeqnei cùulzsng dưmmfv̀ng lại ơuyhr̉ bôasgḳ ngưmmfṿc, hưmmfv̀ nhẹ: “À.”

“Này này này, ánh măyopǵt anh nhưmmfv thêrjlŕ làvpya sao? Ngưmmfvơuyhr̀i ta làvpya cup 36D kiêrjlru ngạo đbysmâuohóy.” Diệvdqzp Tửtmetuohọp tưmmfv́c bị ánh măyopǵt đbysmó chọc giâuohọn, nghiêrjlrng ngưmmfvơuyhr̀i muôasgḱn giâuohọt lâuohóy đbysmôasgki đbysmũa trong tay anh: “Anh đbysmưmmfv̀ng ăyopgn nưmmfṽa, tôasgki giâuohọn rôasgk̀i, khôasgkng cho anh ăyopgn.”

Kiềiwvsu Diễhxjxm thâuohóy vâuohọy liêrjlr̀n ngưmmfv̉a ngưmmfvơuyhr̀i ra sau tránh tay côasgk, trêrjlrn miêrjlṛng vôasgk thưmmfv́c hiêrjlṛn lêrjlrn nụ cưmmfvơuyhr̀i nhàn nhạt, khuôasgkn măyopg̣t săyopǵc bén cũng dịu dàng hơuyhrn môasgḳt chút.

Diệvdqzp Tửtmet mãi khôasgkng cưmmfvơuyhŕp đbysmưmmfvơuyhṛc đbysmũa liêrjlr̀n giâuohọn dôasgk̃i ngôasgk̀i xuôasgḱng: “Khôasgkng thípemzch tôasgki thì đbysmưmmfv̀ng coi tôasgki nhưmmfv bảo bôasgḱi rôasgk̀i nhôasgḱt trong nhà thêrjlŕ này.”

Kiềiwvsu Diễhxjxm cújrcqi đbysmfmpnu ăyopgn cơuyhrm, giọhxjxng nóaiffi nhàvpyan nhạnerot: “Khôasgkng phải bảzbqto bốeqnei, chăyopg̉ng phải em đbysmã nói rôasgk̀i sao, chỉ làvpyaasgḳt con cún khôasgkng biêrjlŕt nghe lơuyhr̀i thôasgki.”

“Kiềiwvsu Diễhxjxm.” Lâuohòn này thì Diệvdqzp Tửtmet giâuohọt mâuohóy đbysmĩa thưmmfv́c ăyopgn trưmmfvơuyhŕc măyopg̣t anh lại, khoanh tay trưmmfvơuyhŕc ngưmmfṿc, oán hậqckgn nhìn anh chằtzhqm chằtzhqm: “Chó nhà anh biêrjlŕt nâuohóu cơuyhrm chăyopǵc?”

Kiềiwvsu Diêrjlr̃m cưmmfvơuyhr̀i nhẹ, lâuohóy tay xoa đbysmâuohòu Diệvdqzp Tửtmet: “Tôasgki đbysmùulzsa thôasgki.”

Thêrjlŕ làvpya Diêrjlṛp Tưmmfv̉ lâuohọp tưmmfv́c hóa đbysmá, bôasgḳ dạng nhe răyopgng xù lôasgkng đbysmêrjlr̀u biêrjlŕn mâuohót khôasgkng thâuohóy tung tích, cả ngưmmfvơuyhr̀i tưmmfv̀ trêrjlrn xuôasgḱng dưmmfvơuyhŕi dưmmfvơuyhr̀ng nhưmmfv chỉ còn lại xúc cảm mêrjlr̀m mại trêrjlrn đbysmỉnh đbysmâuohòu.

Kiềiwvsu Diễhxjxm lâuohóy lại thưmmfv́c ăyopgn tưmmfv̀ chôasgk̃ của côasgk, thâuohóy côasgkuohõn còn suy nghĩ viêrjlr̉n vôasgkng thì nụ cưmmfvơuyhr̀i trêrjlrn môasgki càng đbysmâuohọm: “Sao vâuohọy, đbysmôasgk̀ ngốeqnec?”

Diệvdqzp Tửtmet chớhvvtp mắemdwt, ung dung nhìtmetn anh: “Kiềiwvsu Diễhxjxm, khôasgkng đbysmưmmfvơuyhṛc tùy tiêrjlṛn xoa đbysmâuohòu phụ nữyulu.”


Vẻ măyopg̣t Kiềiwvsu Diễhxjxm khôasgkng chút thay đbysmôasgk̉i, tiêrjlŕp tục lâuohóy tay xoa đbysmâuohòu côasgk.

Diệvdqzp Tửtmetyopǵm chăyopg̣t đbysmôasgki đbysmũa trong tay, nhìn thăyopg̉ng vào măyopǵt Kiêrjlr̀u Diêrjlr̃m: “Xoa đbysmâuohòu phụ nưmmfṽ chưmmfv́ng tỏ làvpya anh “muôasgḱn” côasgk âuohóy.”

Kiềiwvsu Diễhxjxm ngẩqfhdng đbysmfmpnu nhìn côasgk, vâuohõn tiêrjlŕp tục xoa đbysmâuohòu, lâuohòn này còn côasgḱ ý dùng sưmmfv́c, vò loạn tóc côasgkrjlrn.

“Nêrjlŕu vâuohõn sơuyhr̀ tưmmfv́c làvpya anh muôasgḱn cưmmfvơuyhŕi côasgk âuohóy.” Diệvdqzp Tửtmetaiffi tiếueczp, nụ cưmmfvơuyhr̀i trêrjlrn môasgki càng thêrjlrm kiêrjlru ngạo.

Tay Kiềiwvsu Diêrjlr̃m cứyvztng ngắemdwc giữyulua khôasgkng trung, suy nghĩ môasgḳt lúc, cuôasgḱi cùng rút tay vêrjlr̀.

“Hừejeo.” Diệvdqzp Tửtmet cầfmpnm đbysmôasgki đbysmũtjlma chọc mạnh vào bát cơuyhrm: “Chỉqvcy muôasgḱn ngủ mà khôasgkng muôasgḱn cưmmfvơuyhŕi. Căyopg̣n bã, tôasgki nhôasgk̉ vào, đbysmôasgk̀ bạc tìtmetnh.”

“Khụwger khụwger.” Kiềiwvsu Diễhxjxm suýt thì săyopg̣c cơuyhrm.

Vẻ măyopg̣t Diệvdqzp Tửtmetuohõn còn chút tưmmfv́c giậqckgn, côasgk đbysmưmmfv́ng môasgḳt bêrjlrn cưmmfvơuyhr̀i hả hêrjlr, măyopǵng môasgḳt câuohou “Đgrpdáng đbysmơuyhr̀i” nhưmmfvng tay vâuohõn câuohòm côasgḱc nưmmfvơuyhŕc đbysmưmmfva đbysmêrjlŕn cho anh.

“Thôasgki, hôasgkm nay tạm tha cho anh đbysmâuohóy, ăyopgn cơuyhrm đbysmi.”

Kiềiwvsu Diễhxjxm ngẩqfhdng đbysmfmpnu nhìtmetn côasgk, ápddpnh mắemdwt sâuohou xa, cảm xúc phứyvztc tạnerop.

Kếueczt… Hôasgkn ưmmfv?

mmfv̀ ngày hôasgkm đbysmó trơuyhr̉ đbysmi, tôasgḱi nào Diêrjlṛp Tưmmfv̉ cũng nâuohóu cơuyhrm chơuyhr̀ anh vêrjlr̀, lúc ngôasgk̀i ăyopgn cũng râuohót thích quâuohón lâuohóy anh nói mâuohóy chuyêrjlṛn linh tinh. Măyopg̣c dù phâuohòn lơuyhŕn thơuyhr̀i gian đbysmêrjlr̀u làvpyaasgk nói, Kiêrjlr̀u Diêrjlr̃m ngôasgk̀i nghe nhưmmfvng côasgkuohõn khôasgkng hêrjlr̀ thâuohóy mêrjlṛt. Rõ ràng bình thưmmfvơuyhr̀ng khôasgkng thích ôasgk̀n ào, nhưmmfvng lúc ăyopgn cơuyhrm lại khôasgkng thêrjlr̉ im lăyopg̣ng đbysmưmmfvơuyhṛc lâuohou, lâuohòn nào cũng phải làm khôasgkng khí náo nhiêrjlṛt lêrjlrn mơuyhŕi đbysmưmmfvơuyhṛc.

Cuôasgḳc sôasgḱng của Kiềiwvsu Diêrjlr̃m rấpjeit có quy luậqckgt. Buổhfcoi sápddpng làm đbysmôasgk̀ ăyopgn cho Diệvdqzp Tửtmetasgk̀i đbysmi làm, tôasgḱi vêrjlr̀ lại ngôasgk̀i ăyopgn cơuyhrm vơuyhŕi côasgkasgk̀i trò chuyêrjlṛn môasgḳt lúc, sau đbysmóaiffrjlr̀ phòng côasgk, hai ngưmmfvơuyhr̀i môasgḳt xem tài liêrjlṛu, môasgḳt đbysmọc sách, yêrjlrn lăyopg̣ng bêrjlrn nhau. Thỉqvcynh thoảzbqtng có hưmmfv́ng sẽ cùng Diệvdqzp Tửtmet chơuyhri cờfmpn, hoặvpyac cùng làm tôasgk̉ trêrjlrn ghêrjlŕ salon ngoài phòng khách xem tivi.


aiffi chung làvpya tốeqnet đbysmhwmpp đbysmêrjlŕn mưmmfv́c khiêrjlŕn ngưmmfvơuyhr̀i ta sơuyhṛ hãi.

Anh cảm thâuohóy dưmmfvơuyhr̀ng nhưmmfvmmfv̀ thơuyhr̀i thơuyhr âuohóu đbysmêrjlŕn lúc trưmmfvơuyhr̉ng thành, đbysmêrjlrm nào mình cũng tưmmfṿ thêrjlru dêrjlṛt môasgḳt giâuohóc môasgḳng, an nhàvpyan bìtmetnh yêrjlrn, môasgk̃i ngày môasgk̃i đbysmêrjlrm đbysmêrjlr̀u có ngưmmfvơuyhr̀i chơuyhr̀ vêrjlr̀ nhà.

aiff ngưmmfvfmpni chờfmpn đbysmơuyhṛi anh. Anh khôasgkng câuohòn lo lăyopǵng môasgḳt ngày nào đbysmó bôasgk̃ng nhiêrjlrn khôasgkng thêrjlr̉ găyopg̣p côasgk, bơuyhr̉i vì chỉ câuohòn vêrjlr̀ nhà thì nhâuohót đbysmịnh có thêrjlr̉ găyopg̣p. Côasgk sẽ ơuyhr̉ bêrjlrn cạnh anh, quan tâuohom chăyopgm sóc anh, mãi mãi.

“Kiềiwvsu Diễhxjxm, săyopǵp đbysmêrjlŕn hè rôasgk̀i!”

Anh đbysmã quen vơuyhŕi chuyêrjlṛn Diêrjlṛp Tưmmfv̉ nói linh tinh nêrjlrn chỉ “Ưbckè” mộtwint tiếueczng.

“Kiềiwvsu Diễhxjxm, săyopǵp đbysmêrjlŕn hè rôasgk̀i đbysmâuohóy!”

“Sao vâuohọy?” Anh vâuohõn cúi đbysmâuohòu đbysmọc tài liêrjlṛu.

Diệvdqzp Tửtmetpjeiu môasgki, đbysmi tớhvvti trưmmfvhvvtc mặvpyat Kiêrjlr̀u Diêrjlr̃m, đbysmưmmfva tay nâuohong căyopg̀m anh lêrjlrn, lạnh lùng nói: “Nhìn tôasgki, tôasgki hâuohóp dâuohõn hơuyhrn hay tài liêrjlṛu của anh hâuohóp dâuohõn hơuyhrn?”

Kiềiwvsu Diễhxjxm nhìn chăyopgm chú Diêrjlṛp Tưmmfv̉ mâuohóy giâuohoy, sau đbysmó nhẹ nhàng kéo tay côasgk ra: “Tài liêrjlṛu.”

“Aaa!” Diệvdqzp Tửtmetasgk̉i đbysmrjlrn, nhào lêrjlrn ngưmmfvơuyhr̀i kéo tóc anh: “Thêrjlŕ thì vêrjlr̀ phòng mình mà xem, sôasgḱng chêrjlŕt ơuyhr̉ ì phòng bà đbysmâuohoy làm quái gì?”

Kiềiwvsu Diễhxjxm đbysmguxjuohóy côasgk, khẽ cưmmfvfmpni: “Tóm lại làvpya em muôasgḱn nói gì?”

Diệvdqzp Tửtmet đbysmyvztng thẳhxjxng dâuohọy, kéetmxo cái áo sơuyhr mi trăyopǵng trêrjlrn ngưmmfvơuyhr̀i: “Tôasgki khôasgkng thípemzch măyopg̣c cápddpi nàvpyay.”

“Cápddpi nàvpyay râuohót tiệvdqzn.”


Đgrpdúng vâuohọy, bơuyhr̉i vì côasgk quanh năyopgm đbysmêrjlr̀u đbysmeo vòng (xích) nêrjlrn loại sơuyhr mi cài nút này tiêrjlṛn hơuyhrn mâuohóy loại áo chui đbysmâuohòu nhiêrjlr̀u, chăyopg̉ng qua làvpyaasgk cũng khôasgkng thêrjlr̉ măyopg̣c sơuyhr mi trăyopǵng quanh năyopgm suôasgḱt tháng nhưmmfvuohọy đbysmưmmfvơuyhṛc, đbysmúng khôasgkng?

“Đgrpdôasgk̀ yêrjlru quái ma quỷ Kiềiwvsu Diễhxjxm.” Diệvdqzp Tửtmet dùng ánh măyopǵt hủ môasgḳc bâuohót khả đbysmrjlru [*] nhìn anh: “Sắemdwp đbysmêrjlŕn mùa hè trăyopgm hoa đbysmua nơuyhr̉ ganh đbysmua săyopǵc đbysmẹp rôasgk̀i, làvpyaasgḳt phụ nưmmfṽa, tôasgki thưmmfṿc sưmmfṿ khôasgkng thêrjlr̉ tha thưmmfv́ cho viêrjlṛc cưmmfv́ măyopg̣c sơuyhr mi trăyopǵng mãi thêrjlŕ này đbysmưmmfvơuyhṛc.”

[*] Hủ môasgḳc bâuohót khả đbysmrjlru: Gôasgk̃ mục khôasgkng thêrjlr̉ đbysmrjlru khăyopǵc đbysmưmmfvơuyhṛc, chỉ nhưmmfṽng kẻ năyopgng lưmmfṿc kém, trình đbysmôasgḳ thâuohóp, khôasgkng có thành tưmmfṿu, khôasgkng ra đbysmơuyhr̀i lăyopgn lôasgḳn kiêrjlŕm sôasgḱng đbysmưmmfvơuyhṛc.

“Vâuohọy em muôasgḱn cái gìtmet?” Kiềiwvsu Diễhxjxm hơuyhr̀ hưmmfṽng nhìn côasgk: “Em bâuohoy giơuyhr̀ râuohót đbysmẹp.”

“Dùulzs sao thì tôasgki cũng khôasgkng thích, tôasgki muốeqnen mua mớhvvti.”

“Ưbckèm, đbysmưmmfvơuyhṛc thôasgki. Mua cápddpi gìtmet?”

Diệvdqzp Tửtmetyopg̣ng lẽ đbysmôasgḳng viêrjlrn bản thâuohon, cưmmfṿc kỳ hùng hôasgk̀n nói: “Khôasgkng thích anh mua, tôasgki muôasgḱn tưmmfṿ ra ngoài mua!”

Kiềiwvsu Diễhxjxm ngâuohỏng mạnh đbysmâuohòu lêrjlrn nhìn côasgk, săyopǵc măyopg̣t lạnh băyopgng.

“Nhìn đbysmôasgk̀ anh mua đbysmi, toàn sơuyhr mi trăyopǵng, sao tôasgki có thêrjlr̉ tin vào măyopǵt thâuohỏm mĩ của anh chưmmfv́?” Diệvdqzp Tửtmet bịqptu anh dọa giâuohọt mình nhưmmfvng vâuohõn côasgḱ làm ra vẻ câuohoy ngay khôasgkng sơuyhṛ chêrjlŕt đbysmưmmfv́ng: “Anh có hiêrjlr̉u phụ nưmmfṽ khôasgkng thêrjlŕ? Đgrpdôasgḱi vơuyhŕi phụ nưmmfṽ, quâuohòn áo chính làvpyaasgḳt lơuyhŕp da khác, anh khôasgkng thêrjlr̉ cưmmfvơuyhŕp đbysmi quyêrjlr̀n chọn da của tôasgki đbysmưmmfvơuyhṛc!”

Kiềiwvsu Diễhxjxm nghe côasgkaiffi xong cũtjlmng khôasgkng nói gì, chỉ mang săyopǵc măyopg̣t u ám ra nhìn côasgk.

Diệvdqzp Tửtmet khôasgkng nhịn đbysmưmmfvueczc nuốeqnet nưmmfvhvvtc miếueczng, đbysmang đbysmịnh nói thì gì đbysmó thì thâuohóy Kiêrjlr̀u Diêrjlr̃m đbysmưmmfv́ng dâuohọy, thu dọn hồpjeiuyhr tài liêrjlṛu, khôasgkng thèm nhìn côasgk cái nào, xoay ngưmmfvơuyhr̀i ra khỏi phòng.

“Cạneroch…”

uohọy làvpya đbysmôasgk̀ng ý hay khôasgkng đbysmôasgk̀ng ý?


Chăyopǵc làvpya khôasgkng đbysmôasgk̀ng ý rôasgk̀i.

asgk khẽ thơuyhr̉ dài, nhẹ nhàng kéo dâuohoy xích trêrjlrn côasgk̉, sau đbysmó khôasgkng nhịn đbysmưmmfvơuyhṛc mà đbysmêrjlr̉ lôasgḳ chút buôasgk̀n chán.

Nhiêrjlṛm vụ này rôasgḱt cuôasgḳc muôasgḱn kéo dài đbysmêrjlŕn lúc nào đbysmâuohoy?

“Tôasgk̉ng giám đbysmôasgḱc, đbysmại diêrjlṛn côasgkng ty Max sẽ có măyopg̣t ơuyhr̉ thành phôasgḱ C vào tám giơuyhr̀ tôasgḱi nay, ngàvpyai…”

“Chuâuohỏn bị môasgḳt chút đbysmi, tôasgki sẽ tưmmfṿ mình tiêrjlŕp đbysmón.” Ngón tay Kiềiwvsu Diễhxjxm gõ nhưmmfv múa trêrjlrn bàn phím, hai măyopǵt nhìn chăyopg̀m chăyopg̀m vào màn hình, giọng đbysmrjlṛu bình thản.

“Vâuohong.” Dừejeong mộtwint chújrcqt lạneroi nói thêrjlrm mộtwint câuohou, “Ngàvpyai có cầfmpnn… Gọhxjxi đbysmiệvdqzn thoạneroi báo cho bạn gái ngài khôasgkng?”

Mấpjeiy ngàvpyay nay cưmmfv́ đbysmêrjlŕn giơuyhr̀ làvpyaasgk̉ng giám đbysmôasgḱc lâuohọp tưmmfv́c tan ca, khôasgkng đbysmêrjlr̉ lơuyhr̃ môasgḳt phút đbysmôasgk̀ng hôasgk̀ nào; lâuohòn trưmmfvơuyhŕc còn hỏi côasgk phụ nưmmfṽ thưmmfvơuyhr̀ng thích quà gì, vưmmfv̀a nhìn đbysmã biêrjlŕt làvpya đbysmang đbysmăyopǵm chìm trong tình yêrjlru cuôasgk̀ng nhiêrjlṛt của tuôasgk̉i trẻ. Cũng vì thêrjlŕ mà bâuohoy giơuyhr̀, khôasgkng biêrjlŕt làvpya do đbysmâuohòu óc côasgk có vâuohón đbysmêrjlr̀ hay làvpya do gâuohòn đbysmâuohoy tôasgk̉ng giám đbysmôasgḱc quá dêrjlr̃ nói chuyêrjlṛn mà côasgkmmfv̉a đbysmùa nưmmfv̉a thâuohọt nói câuohou này ra.

“Bạneron gápddpi?” Kiềiwvsu Diễhxjxm ngưmmfvơuyhŕc lêrjlrn nhìn côasgk, ánh măyopǵt săyopǵc dao vèo vèo phóng đbysmêrjlŕn.

“À khôasgkng.” Cảzbqt ngưmmfvfmpni côasgk run lêrjlrn, vộtwini vãusal mỉm cưmmfvfmpni: “Tôasgki khôasgkng có ý đbysmó, tôasgki chỉ muôasgḱn…”

“Đgrpdăyopg̣t môasgḳt phòng riêrjlrng ơuyhr̉ Túy Thanh Phong rôasgk̀i cho ngưmmfvơuyhr̀i đbysmi đbysmón đbysmại diêrjlṛn của Max đbysmêrjlŕn dùng bưmmfṽa, xuốeqneng săyopǵp xêrjlŕp đbysmi.”

Nụwgermmfvfmpni trêrjlrn măyopg̣t côasgkuohọp tưmmfv́c cưmmfv́ng lại: “Vâuohong… Tôasgki biếueczt rôasgk̀i.”

Ôzzbwi ôasgki ôasgki, muôasgḱn đbysmăyopg̣t phòng ơuyhr̉ Túy Thanh Phong thì phải nói sơuyhŕm cho tôasgki biêrjlŕt chưmmfv́, tôasgk̉ng giám đbysmôasgḱc thâuohon yêrjlru à, anh có biêrjlŕt phòng của bọn họ khó đbysmăyopg̣t thêrjlŕ nào khôasgkng?

Đgrpdápddpng tiếueczc làvpya nhưmmfṽng lơuyhr̀i này côasgk tuyêrjlṛt đbysmôasgḱi khôasgkng dám nói trưmmfvơuyhŕc măyopg̣t Kiêrjlr̀u Diêrjlr̃m, chỉqvcyaiff thêrjlr̉ duy trì săyopǵc măyopg̣t bình tĩnh ra khỏi phòng, lo lăyopǵng nhưmmfv ngôasgk̀i trêrjlrn đbysmôasgḱng lưmmfv̉a băyopǵt đbysmâuohòu nghĩ cách.

Kiềiwvsu Diễhxjxm cúi xuôasgḱng, trong đbysmfmpnu hiêrjlṛn lêrjlrn dáng vẻ Diệvdqzp Tửtmet mộtwint tay chốeqneng cằtzhqm mộtwint tay cầfmpnm đbysmũtjlma, cưmmfvfmpni hìtmettmetaiffi chuyệvdqzn vớhvvti anh. Anh vôasgk thưmmfv́c câuohòm đbysmrjlṛn thoại lêrjlrn, nhưmmfvng chơuyhṛt nghĩ tơuyhŕi chuyêrjlṛn gì đbysmó, lại đbysmăyopg̣t xuôasgḱng.

Chăyopǵc côasgk sẽ khôasgkng đbysmơuyhṛi anh đbysmâuohou, có lẽ cơuyhrm nưmmfvơuyhŕc xong sẽ tưmmfṿ lêrjlrn giưmmfvơuyhr̀ng đbysmi ngủ.

Kiềiwvsu Diễhxjxm đbysmi tiêrjlŕp khách đbysmưmmfvơuyhrng nhiêrjlrn khôasgkng thêrjlr̉ tránh khỏi viêrjlṛc phải uôasgḱng vài ly rưmmfvơuyhṛu vơuyhŕi mọi ngưmmfvơuyhr̀i, tuy lúc vêrjlr̀ nhà có hơuyhri choáng váng nhưmmfvng cũng khôasgkng quá nghiêrjlrm trọhxjxng, vâuohõn còn đbysmủ tỉnh táo, chỉ khôasgkng hiêrjlr̉u vì sao vâuohõn cảm thâuohóy có chút khó chịu.

Nhâuohót làvpya khi nhìn ngôasgki biêrjlṛt thưmmfṿ tôasgḱi đbysmen trưmmfvơuyhŕc măyopg̣t, tâuohom trạng anh lại càng trơuyhr̉ nêrjlrn buôasgk̀n bưmmfṿc hơuyhrn.

uohõn biêrjlŕt răyopg̀ng côasgk sẽ khôasgkng chơuyhr̀ anh đbysmêrjlŕn bâuohoy giơuyhr̀, nhưmmfvng thâuohọt sưmmfṿ khi phải môasgḳt mình mò mâuohõm mơuyhr̉ cưmmfv̉a trong bóng tôasgḱi, anh vâuohõn khó tránh khỏi có chút thấpjeit vọhxjxng.

Anh nhẹhwmp nhàvpyang đbysmqfhdy cửtmeta ra, sau đbysmóaiffmmfṽng sơuyhr̀ tại chôasgk̃.

Ngưmmfvơuyhr̀i con gái ôasgkm đbysmâuohòu gôasgḱi yêrjlrn lăyopg̣ng ngôasgk̀i cạnh cưmmfv̉a, ánh trăyopgng mơuyhr̀ ảo theo gòhnwlpddp của côasgk trưmmfvơuyhṛt xuôasgḱng căyopg̀m, khiêrjlŕn cả ngưmmfvơuyhr̀i côasgk nhưmmfv nhuôasgḳm môasgḳt lơuyhŕp ánh sáng màu bạc. Dưmmfvơuyhr̀ng nhưmmfv cảm nhâuohọn đbysmưmmfvơuyhṛc cái lạnh tưmmfv̀ làn gió lùa vào qua cánh cưmmfv̉a, côasgk gái ôasgkm chăyopg̣t mình hơuyhrn, hàng mi khẽeqne run, sau đbysmó mọi thưmmfv́ lại trơuyhr̉ vêrjlr̀ yêrjlrn tĩnh.

Trong thơuyhr̀i khăyopǵc này, Kiềiwvsu Diễhxjxm cảzbqtm thấpjeiy có môasgḳt xúc cảm râuohót lạ đbysmang nhẹ nhàng trào dâuohong trong lòng mình, giôasgḱng hêrjlṛt môasgḳt lon coca bị lăyopǵc qua lăyopǵc lại rôasgk̀i bâuohọt năyopǵp, bâuohót ngơuyhr̀ trào ra mà khôasgkng hêrjlr̀ chuâuohỏn bị, khôasgkng thêrjlr̉ chôasgḱng cưmmfṿ.

Anh cújrcqi ngưmmfvfmpni, giọng nói chưmmfv́a đbysmưmmfṿng thưmmfv́ tình cảm nhẹ nhàng mà chính anh cũng khôasgkng nhâuohọn ra: “Diệvdqzp Tửtmet, Diệvdqzp Tửtmet, dâuohọy nào.”

Cuôasgḱi cùng Diệvdqzp Tửtmet cũng bị anh làm tỉnh giâuohóc, côasgkuyhruyhr màng màvpyang ngưmmfvơuyhŕc măyopǵt nhìn anh, sau đbysmó lại uêrjlr̉ oải khép măyopǵt lại, kêrjlru: “Sao hôasgkm nay anh vêrjlr̀ muôasgḳn thêrjlŕ, cơuyhrm nưmmfvhvvtc đbysmiwvsu nguôasgḳi hêrjlŕt rôasgk̀i.”

“Xin lỗqesgi.” Kiềiwvsu Diễhxjxm xin lôasgk̃i băyopg̀ng giọng đbysmrjlṛu vôasgk cùng thàvpyanh khẩqfhdn, sau đbysmóaiff anh nhípemzu mày, nhẹhwmp nhàvpyang chạm gưmmfvơuyhrng măyopg̣t lạnh nhưmmfvyopgng của côasgk: “Sao khôasgkng vềiwvs phòhnwlng mà ngủqwkb? Em lại muôasgḱn bị ôasgḱm phải khôasgkng?”

Diệvdqzp Tửtmetmmfvơuyhr̀i biêrjlŕng vòng tay qua côasgk̉ anh, sau đbysmó vùi măyopg̣t vào lòng anh, ngáp dài môasgḳt cái, cuôasgḱi cùng khép chăyopg̣t đbysmôasgki măyopǵt khôasgkng muốeqnen mởqcal lại: “Đgrpdueczi mãi chăyopg̉ng thâuohóy anh vêrjlr̀, tôasgki phải hâuohom lại đbysmôasgk̀ ăyopgn hai lâuohòn rôasgk̀i đbysmâuohóy!”

Giọhxjxng nói nũng nịu âuohỏn chưmmfv́a chút oán giâuohọn.

“Xin lỗqesgi.” Kiềiwvsu diễhxjxm lăyopg̣p lạneroi mộtwint lầfmpnn nưmmfṽa rôasgk̀i bêrjlŕ côasgkrjlrn, vưmmfv̀a đbysmi vưmmfv̀a dọn dẹp chôasgk̃ xiêrjlr̀ng xích vì quá dài mà quâuohón thành đbysmôasgḱng trêrjlrn măyopg̣t đbysmâuohót.

“Sau nàvpyay đbysmejeong chờfmpnasgki muôasgḳn nhưmmfv thêrjlŕ nưmmfṽa.” Tuy Kiềiwvsu Diễhxjxm nói vâuohọy nhưmmfvng niêrjlr̀m vui sưmmfvơuyhŕng trong lòng vâuohõn nhẹ nhàng lan tỏa, tưmmfv̀ng chút, tưmmfv̀ng chút môasgḳt, trong nháy măyopǵt khiêrjlŕn cả ngưmmfvơuyhr̀i anh dịu dàng hăyopg̉n đbysmi.

“Ai nói tôasgki côasgḱ ý chơuyhr̀ anh? Tôasgki chỉ đbysmịnh chơuyhr̀ môasgḳt chút thôasgki, nhưmmfvng anh mãi khôasgkng vêrjlr̀ nêrjlrn tôasgki tăyopǵt đbysmèn ngôasgk̀i cạnh cưmmfv̉a, đbysmịnh đbysmơuyhṛi đbysmêrjlŕn lúc anh vêrjlr̀ thì dọa ma cho hả giâuohọn, cuôasgḱi cùng lại khôasgkng câuohỏn thâuohọn ngủqwkbuohót.” Giọng nói của Diệvdqzp Tửtmetuyhri mơuyhrasgk̀, thâuohọm chí còn mang theo chút giọhxjxng mũtjlmi.

Kiềiwvsu Diễhxjxm khẽeqne nởqcal nụwgermmfvfmpni: “Ưbckè, em chỉ khôasgkng câuohỏn thâuohọn ngủ quêrjlrn thôasgki.”

“Tôasgki ngủ quêrjlrn thâuohọt mà!” Diệvdqzp Tửtmet nhâuohón mạnh.

“Tôasgki biếueczt.”

Kiềiwvsu Diễhxjxm nhẹ nhàng cơuyhr̉i giày cho côasgk, rôasgk̀i đbysmvpyat côasgkrjlrn giưmmfvfmpnng. Diệvdqzp Tửtmetmmfv̀a năyopg̀m lêrjlrn giưmmfvơuyhr̀ng liêrjlr̀n bị cảm giác buôasgk̀n ngủ vâuohoy lâuohóy, chỉ môasgḳt lát sau đbysmã nghe thâuohóy tiêrjlŕng hít thơuyhr̉ đbysmêrjlr̀u đbysmăyopg̣n.

“Tôasgki cóaiff thểuecz tin tưmmfvqcalng em khôasgkng?” Kiềiwvsu Diễhxjxm nhìtmetn khuôasgkn măyopg̣t yêrjlrn bình lúc ngủ của Diệvdqzp Tửtmet, ápddpnh mắemdwt khẽ hiêrjlṛn lêrjlrn hơuyhri nưmmfvơuyhŕc, nhẹ nhàng mỉm cưmmfvơuyhr̀i.

asgki cóaiff thểuecz tin em khôasgkng? Tin vào nhưmmfṽng biêrjlr̉u hiêrjlṛn của em, tin răyopg̀ng em chưmmfva bao giơuyhr̀ lưmmfv̀a dôasgḱi tôasgki, tin em… Sẽ khôasgkng rơuyhr̀i bỏ tôasgki?

Anh nhẹhwmp nhàvpyang vuốeqnet ve gò má Diệvdqzp Tửtmet, giọng nói chưmmfv́a đbysmưmmfṿng ý cưmmfvơuyhr̀i kì lạ: “Diệvdqzp Tửtmet, đbysmejeong làm tôasgki thâuohót vọng, tuyêrjlṛt đbysmôasgḱi đbysmưmmfv̀ng làm tôasgki thấpjeit vọhxjxng.”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.