Nụ Hôn Của Sói

Chương 61 : Em là của anh (Kết)

    trước sau   
nico chợdgiut cảkgkhm thấnrgjy trong lògrhong nhưcbyp gợdgiun sókdixng, cơhorc thểwanynico nhưcbyp mộhbklt chiếvmjzc látqlf đthabang trônicoi dậehsqp dềbmabnh bỗgrhong bịfbmmcbypbzhbc hồnjzp nhấnrgjn chìocrwm, đthabtqlfm chìocrwm trong dụmkxtc vọshfcng khônicong bờomao bếvmjzn.

Hắtqlfn đthabưcbypa dụmkxtc vọshfcng đthabãgqpklxtqng phátqlft từnjzpmtbwu đthabếvmjzn nơhorci ẩimmsm ưcbypbzhbt củhbkla cônico, lầkgkhn nàhorcy cônico thựbmabc sựbmab khônicong thểwany cửjavi đthabhbklng đthabưcbypdgiuc, toàhorcn thâmtbwn mềbmabm nhũzggzn nhưcbyp trúmbbjng đthabhbklc, cũzggzng chẳlxtqng cògrhon sứkfvac màhorculpd trátqlfnh, cônicozggzng khônicong kiềbmabm chếvmjz bảkgkhn thâmtbwn đthabưcbypdgiuc nữidiea, bắtqlft đthabkgkhu rêvdbvn khe khẽuixg

“Thoảkgkhi mátqlfi khônicong?” Hắtqlfn cưcbypomaoi ma quátqlfi.

nico lắtqlfc lắtqlfc đthabkgkhu, mátqlfi tókdixc đthaben xoãgqpk tung trêvdbvn chiếvmjzc cổmbbj trắtqlfng muốuixgt.

Hắtqlfn đthabhbklt nhiêvdbvn đthabâmtbwm sâmtbwu vàhorco màhorc khônicong hềbmabtqlfo trưcbypbzhbc.

“A!” Cônico théulpdt lêvdbvn hoảkgkhng sợdgiu, hắtqlfn đthabãgqpk tiếvmjzn vàhorco nơhorci sâmtbwu nhấnrgjt củhbkla cônico


Cảkgkhm giátqlfc trốuixgng rỗgrhong bỗgrhong đthabưcbypdgiuc cơhorc thểwany hắtqlfn lấnrgjp đthabkgkhy, hơhorci đthabau, nhưcbypng trêvdbvn tấnrgjt cảkgkhhorc sựbmabyrekch thíyrekch mãgqpknh liệsrjot, dògrhong ấnrgjm átqlfp từnjzp chỗgrho tiếvmjzp xúmbbjc ấnrgjy lan toảkgkh đthabếvmjzn tậehsqn tim.

nico chưcbypa kịfbmmp thởkfva thìocrw hắtqlfn đthabãgqpk lạcacei dùlxtqng sứkfvac tiếvmjzn thậehsqt sâmtbwu, chạcacem thậehsqt mạcacenh vàhorco trong cơhorc thểwanynico khônicong chúmbbjt thưcbypơhorcng tiếvmjzc.

Đxhelau đthabếvmjzn cứkfvang ngưcbypomaoi, cônico ngẩimmsng đthabkgkhu, cắtqlfn mônicoi đthabau đthabbzhbn, miệsrjong rêvdbvn rỉxhel

“Đxhelau lắtqlfm àhorc?” Hắtqlfn đthabèlssh trêvdbvn ngưcbypomaoi cônico, ngókdixn trỏgrho vuốuixgt ve vếvmjzt răafcang trêvdbvn mônicoi cônico.

“Mộhbklt chúmbbjt!”

Nếvmjzu so vớbzhbi lầkgkhn đthabkgkhu tiêvdbvn, thìocrwmtbwy giờomaonico hiểwanyu rằehsqng sựbmab đthabau đthabbzhbn khônicong phảkgkhi vìocrw hắtqlfn thônico bạcaceo, màhorc xuấnrgjt phátqlft từnjzp… bảkgkhn thâmtbwn hắtqlfn.

“Mớbzhbi cókdix mộhbklt chúmbbjt đthabãgqpk khônicong chịfbmmu đthabưcbypdgiuc rồnjzpi àhorc?” Hắtqlfn cưcbypomaoi bỡshfcn cợdgiut. “Em cògrhon dátqlfm thátqlfch thứkfvac khảkgkhafcang kiềbmabm chếvmjz củhbkla anh khônicong?!”

“Khảkgkhafcang kiềbmabm chếvmjz củhbkla anh kéulpdm thìocrw liêvdbvn quan gìocrw đthabếvmjzn em…”

Hắtqlfn ngậehsqm lấnrgjy đthabônicoi mônicoi cônico, đthabkgkhu lưcbypshfci thưcbypơhorcng tiếvmjzc liếvmjzm đthabi vệsrjot mátqlfu.

“Anh thấnrgjy đthabbmab nghịfbmm thúmbbj vịfbmmmbbjc trưcbypbzhbc củhbkla em chúmbbjng ta sẽuixg giữidie lạcacei đthabwany lầkgkhn sau dùlxtqng, đthabêvdbvm nay chúmbbjng ta thửjavi… tìocrwnh yêvdbvu trưcbypbzhbc đthabãgqpk!”

nico miễriaxn cưcbypshfcng cưcbypomaoi, sựbmab đthabau đthabbzhbn chưcbypa tan hếvmjzt, chờomao đthabdgiui đthabdgiut tràhorco dâmtbwng tiếvmjzp theo.

Hắtqlfn nhẹgegz nhàhorcng rúmbbjt ra, rồnjzpi lạcacei tiếvmjzn vàhorco, khônicong nhanh vàhorc mạcacenh nhưcbyp trưcbypbzhbc màhorc rấnrgjt nhịfbmmp nhàhorcng, êvdbvm átqlfi nhưcbyp sợdgiuhorcm tổmbbjn thưcbypơhorcng cônico.

Thỉxhelnh thoảkgkhng khônicong kiềbmabm chếvmjz đthabưcbypdgiuc sựbmab cuồnjzpng nhiệsrjot, hắtqlfn lạcacei mạcacenh mẽuixghorcn, nhưcbypng rấnrgjt nhanh sau đthabókdix, hắtqlfn lấnrgjy lạcacei nhịfbmmp nhẹgegz nhàhorcng, sựbmab giao hoan tràhorcn đthabkgkhy khoátqlfi cảkgkhm, nhịfbmmp nhàhorcng, bấnrgjt tậehsqn…


Thựbmabc sựbmabhorc rấnrgjt đthabgegzp, đthabókdix khônicong phảkgkhi làhorc ham muốuixgn dụmkxtc vọshfcng, màhorchorc tiếvmjzng gọshfci tìocrwnh yêvdbvu. Tựbmaba nhưcbyp tiếvmjzng gọshfci củhbkla sựbmab nhớbzhb nhung, nhữidieng câmtbwu nókdixi củhbkla tìocrwnh yêvdbvu nồnjzpng nàhorcn… đthabang tan chảkgkhy trong cơhorc thểwanynico, tan chảkgkhy mộhbklt cátqlfch đthabau đthabbzhbn.

Cứkfva mỗgrhoi khi cônico trởkfvavdbvn mẫwzgzn cảkgkhm, dògrhong nưcbypbzhbc ấnrgjm átqlfp từnjzp chỗgrho đthabókdix tràhorcn ngậehsqp khắtqlfp da thịfbmmt, thìocrw hắtqlfn lạcacei hônicon lêvdbvn nhữidieng chỗgrho nhạcacey cảkgkhm trêvdbvn cơhorc thểwanynico đthabúmbbjng lúmbbjc, tăafcang thêvdbvm kíyrekch thíyrekch cho cônico, chiếvmjzm hữidieu cônico mộhbklt cátqlfch nhanh nhấnrgjt… cho đthabếvmjzn khi cônico khônicong chịfbmmu đthabbmabng đthabưcbypdgiuc vàhorc phảkgkhn ứkfvang mạcacenh mẽuixg, cắtqlfn lêvdbvn vai hắtqlfn, átqlfnh mắtqlft đthabtqlfm đthabuốuixgi trong lògrhong hắtqlfn…

Đxhelhbklng tátqlfc củhbkla An Dĩgewu Phong càhorcng lúmbbjc càhorcng nhanh, sựbmab khoátqlfi lạcacec đthabãgqpkcbypdgiut qua giớbzhbi hạcacen chịfbmmu đthabbmabng củhbkla hắtqlfn.

“Thuầkgkhn ơhorci, Thuầkgkhn…” Hắtqlfn nhắtqlfm mắtqlft, mơhorc hồnjzpi gọshfci têvdbvn cônico, tiếvmjzng gọshfci cứkfva to dầkgkhn, ngàhorcy càhorcng gấnrgjp gátqlfp, đthabhbklng tátqlfc ngàhorcy càhorcng nhanh hơhorcn nữidiea. “Thuầkgkhn ơhorci, Thuầkgkhn… Anh yêvdbvu em, thậehsqt sựbmab rấnrgjt yêvdbvu em!”

Ham muốuixgn, từnjzptqlfc thịfbmmt, linh hồnjzpn, cuốuixgi cùlxtqng cũzggzng phátqlf vỡshfc tấnrgjt cảkgkh sựbmab trókdixi buộhbklc, vàhorc tuônicon tràhorco…

nico ônicom chặqtqpt hắtqlfn, dùlxtqng hếvmjzt sứkfvac hônicon hắtqlfn, thậehsqm chíyrekhorc cắtqlfn mônicoi hắtqlfn.

mtbwy khókdixi ngàhorcn năafcam khônicong dứkfvat, tìocrwnh cảkgkhm châmtbwn thàhorcnh đthabếvmjzn chếvmjzt cũzggzng khônicong phai.

Nhữidieng ngônicoi sao lấnrgjp látqlfnh trêvdbvn bầkgkhu trờomaoi Melbourne. Trêvdbvn chiếvmjzc ga trảkgkhi giưcbypomaong màhorcu trắtqlfng, hai cơhorc thểwany đthabang quấnrgjn quýhhirt lấnrgjy nhau, nhữidieng nụmkxtnicon cuồnjzpng nhiệsrjot khônicong dứkfvat, dạcacet dàhorco nhữidieng si mêvdbvhorc chờomao đthabdgiui khônicong hềbmab thay đthabmbbji…

Nhữidieng cảkgkhm xúmbbjc mãgqpknh liệsrjot kếvmjzt thúmbbjc, cônico đthabãgqpk mệsrjot lửjavi, thậehsqm chíyrek khônicong cògrhon sứkfvac đthabwany mởkfva mắtqlft nữidiea…

“Lầkgkhn nàhorcy cògrhon cókdix đthabiềbmabu gìocrw khônicong hàhorci lògrhong khônicong?” Hắtqlfn trởkfva lạcacei trạcaceng thátqlfi bìocrwnh thưcbypomaong.

Bởkfvai nhịfbmmp thởkfva quátqlf dồnjzpn dậehsqp trong suốuixgt quátqlf trìocrwnh ấnrgjy nêvdbvn cônico cảkgkhm thấnrgjy hơhorci khônico miệsrjong, cônicokdixi giọshfcng khàhorcn khàhorcn: “Cứkfva nhưcbyp thếvmjzhorcy, nếvmjzu em khônicong chếvmjzt vìocrw đthabau thìocrwzggzng chếvmjzt vìocrw mệsrjot.”

“Em đthabdgiui nhéulpd!” Hắtqlfn rờomaoi đthabi, mộhbklt lúmbbjc lâmtbwu sau khônicong thấnrgjy đthabhbklng tĩgewunh gìocrw, cônico vừnjzpa đthabfbmmnh mởkfva mắtqlft nhìocrwn xem thìocrw đthabônicoi mônicoi lạcacenh ngắtqlft củhbkla hắtqlfn đthabqtqpt lêvdbvn mônicoi cônico, đthabkgkhu lưcbypshfci hắtqlfn khẽuixg đthabimmsy, mộhbklt dògrhong nưcbypbzhbc chua chua ngọshfct ngọshfct vàhorctqlft lạcacenh chảkgkhy vàhorco miệsrjong cônico

Cổmbbj họshfcng đthabang khátqlft khônico củhbkla cônico đthabưcbypdgiuc làhorcm ưcbypbzhbt… Cônico mởkfva mắtqlft nhìocrwn hắtqlfn, khônicong thểwany tin đthabưcbypdgiuc rằehsqng hắtqlfn chu đthabátqlfo nhưcbyp vậehsqy.


“Tốuixgt hơhorcn rồnjzpi chứkfva?”

Hắtqlfn cầkgkhm cốuixgc nưcbypbzhbc ngồnjzpi lêvdbvn giưcbypomaong, ônicom vai vàhorc đthabshfc ngưcbypomaoi cônico dựbmaba vàhorco vai hắtqlfn rồnjzpi đthabwany cốuixgc nưcbypbzhbc trêvdbvn mônicoi cônico, giốuixgng nhưcbyp cho mộhbklt đthabkfvaa béulpd uốuixgng nưcbypbzhbc. Uốuixgng xong, hắtqlfn lấnrgjy khăafcan giấnrgjy lau thứkfva dịfbmmch lỏgrhong trêvdbvn ngưcbypomaoi cônico, rồnjzpi đthabqtqpt cônico nằehsqm xuốuixgng, lấnrgjy chăafcan quấnrgjn chặqtqpt ngưcbypomaoi cônicohorc ônicom vàhorco lògrhong.

nico chớbzhbp chớbzhbp đthabônicoi mắtqlft đthabãgqpk mờomao đthabi, cưcbypomaoi nókdixi: “Cảkgkh buổmbbji tốuixgi nằehsqm đthabèlsshvdbvn ngưcbypomaoi em, đthabếvmjzn ngủhbklzggzng ônicom chặqtqpt em thếvmjzhorcy, cho em thởkfva chúmbbjt đthabưcbypdgiuc khônicong?”

“Khônicong đthabưcbypdgiuc!” Hắtqlfn ônicom càhorcng chặqtqpt hơhorcn. “Nhỡshfc may mởkfva mắtqlft ra lạcacei khônicong thấnrgjy em nữidiea thìocrwhorcm thếvmjzhorco?”

“Trưcbypbzhbc đthabâmtbwy em đthabãgqpk từnjzpng biếvmjzn mấnrgjt trong vògrhong tay anh sao?”

“Ừowzq… mởkfva mắtqlft ra làhorc biếvmjzn mấnrgjt!” Hắtqlfn ônicom cônico chặqtqpt hơhorcn nữidiea. “Thuầkgkhn àhorc, bắtqlft đthabkgkhu từnjzpnicom nay, em làhorc củhbkla anh!”

“Luônicon luônicon nhưcbyp vậehsqy.”

Hắtqlfn ngồnjzpi dậehsqy, nắtqlfm chặqtqpt tay cônico.

“Cuốuixgi cùlxtqng chúmbbjng ta cũzggzng cókdix thểwanykfvavdbvn nhau rồnjzpi, mởkfva mắtqlft ra làhorckdix thểwany nhìocrwn thấnrgjy, nhắtqlfm mắtqlft lạcacei vẫwzgzn cókdix thểwany đthabưcbypdgiuc ônicom nhưcbyp thếvmjzhorcy…”

“Ừowzq!” Cônico đthabưcbypa tay sờomaovdbvn nhữidieng vếvmjzt răafcang trêvdbvn vai hắtqlfn, hỏgrhoi nhỏgrho: “Cókdix phảkgkhi em hơhorci thônico lỗgrho khônicong?”

“Lầkgkhn sau em nêvdbvn cắtqlfn mạcacenh hơhorcn chúmbbjt nữidiea, đthabem chiếvmjzn tíyrekch huy hoàhorcng củhbkla em khắtqlfc thậehsqt sâmtbwu lêvdbvn ngưcbypomaoi anh…”

Lạcacei bắtqlft đthabkgkhu rồnjzpi! Ngưcbypomaoi đthabàhorcn ônicong đthabátqlfng chếvmjzt nàhorcy khônicong thểwany nghiêvdbvm túmbbjc đthabưcbypdgiuc quátqlf ba phúmbbjt! Tưcbyp Đxhelnjzp Thuầkgkhn ngoảkgkhnh mắtqlft đthabi, chẳlxtqng thèlsshm đthabwany ýhhir đthabếvmjzn hắtqlfn nữidiea.

An Dĩgewu Phong ônicom cônico nằehsqm xuốuixgng, đthabwanynico gốuixgi đthabkgkhu lêvdbvn ngựbmabc mìocrwnh. Hắtqlfn nhắtqlfm mắtqlft lạcacei, rơhorci vàhorco hồnjzpi ứkfvac xa xưcbypa.


“Em biếvmjzt khônicong? Lúmbbjc mưcbypomaoi tuổmbbji, mơhorc ưcbypbzhbc củhbkla anh làhorc đthabưcbypdgiuc làhorcm mộhbklt võahlygewu quyềbmabn anh giỏgrhoi nhấnrgjt, anh nghĩgewu nhưcbyp thếvmjz sẽuixg chẳlxtqng cókdix ai dátqlfm bắtqlft nạcacet mìocrwnh. Lúmbbjc hai mưcbypơhorci tuổmbbji, anh muốuixgn làhorcm ônicong trùlxtqm xãgqpk hộhbkli đthaben đthabwany khônicong ai dátqlfm coi thưcbypomaong anh… Năafcam ba mưcbypơhorci tuổmbbji, anh bịfbmm mộhbklt phátqlft súmbbjng bắtqlfn vàhorco ngựbmabc trátqlfi, viêvdbvn đthabcacen chỉxheltqlfch tim đthabúmbbjng mộhbklt centiméulpdt, lúmbbjc ngãgqpk xuốuixgng trưcbypbzhbc cửjavia đthabăafcang kýhhirkfvamtbwn bay, anh mớbzhbi hiểwanyu rằehsqng, đthabiềbmabu anh mong muốuixgn nhấnrgjt làhorc em sốuixgng thậehsqt tốuixgt…”

“Em biếvmjzt…”

cbyp Đxhelnjzp Thuầkgkhn átqlfp mặqtqpt vàhorco ngựbmabc hắtqlfn, đthabqtqpt bàhorcn tay lêvdbvn vếvmjzt thưcbypơhorcng trêvdbvn ngựbmabc hắtqlfn,

“Năafcam năafcam trưcbypbzhbc, anh vừnjzpa xuấnrgjt hiệsrjon ởkfvamtbwn bay thìocrw bịfbmm cảkgkhnh sátqlft chặqtqpn lạcacei. Bởkfvai vìocrw anh cókdix liêvdbvn quan đthabếvmjzn nhiềbmabu vụmkxt átqlfn bạcaceo lựbmabc, cảkgkhnh sátqlft nghi ngờomao anh chạcacey trốuixgn đthabwany thoátqlft tộhbkli. Anh vàhorc phíyreka cảkgkhnh sátqlft giằehsqng co trong mưcbypomaoi mấnrgjy tiếvmjzng, cuốuixgi cùlxtqng xảkgkhy ra xung đthabhbklt…”

“Lúmbbjc em nghe tin nàhorcy, thấnrgjy anh thậehsqt làhorc ngốuixgc! Em nókdixi chờomao anh mưcbypomaoi năafcam, thìocrw sẽuixg đthabdgiui mưcbypomaoi năafcam thậehsqt àhorc?! Em cókdix thểwany đthabdgiui anh mưcbypomaoi năafcam… thìocrwgrhon ngạcacei gìocrw chờomao thêvdbvm vàhorci ngàhorcy? Vàhorci năafcam… hay vàhorci chụmkxtc năafcam…”

“Nhưcbypng cảkgkhnh sátqlft khônicong nhậehsqn hộhbkl chiếvmjzu củhbkla anh. Anh biếvmjzt, trừnjzp phi anh chếvmjzt, họshfc sẽuixg khônicong đthabwany anh rờomaoi khỏgrhoi Hồnjzpng Kônicong.”

“…”

kdix lẽuixgocrw mệsrjot quátqlf, cókdix lẽuixggrhong tay củhbkla hắtqlfn thậehsqt ấnrgjm átqlfp, nêvdbvn cônico gốuixgi đthabkgkhu trêvdbvn ngựbmabc hắtqlfn vàhorc ngủhbklmbbjc nàhorco khônicong biếvmjzt.

tqlfng sớbzhbm, trong lúmbbjc đthabang ngủhbkl rấnrgjt ngon, Tưcbyp Đxhelnjzp Thuầkgkhn cókdix cảkgkhm giátqlfc hơhorci thởkfva khônicong đthabưcbypdgiuc bìocrwnh thưcbypomaong, cókdix thứkfvaocrw đthabókdix mềbmabm mạcacei ẩimmsm ưcbypbzhbt đthabang di chuyểwanyn trêvdbvn ngưcbypomaoi cônico, khiếvmjzn toàhorcn thâmtbwn cônico vừnjzpa ngứkfvaa ngátqlfy lạcacei vừnjzpa têvdbv dạcacei, vừnjzpa muốuixgn lạcacei vừnjzpa khônicong…

nico gắtqlfng mởkfva mắtqlft, átqlfnh nắtqlfng buổmbbji sátqlfng chiếvmjzu vàhorco phògrhong, đthabônicoi mắtqlft ngátqlfi ngủhbkl nhìocrwn thấnrgjy An Dĩgewu Phong đthabang phấnrgjn khíyrekch trêvdbvn ngưcbypomaoi cônico.

“Đxhelnjzpng làhorcm phiềbmabn nữidiea, đthabwany em ngủhbkl mộhbklt chúmbbjt nàhorco…”

“Em ngủhbklhorc việsrjoc củhbkla em, anh cứkfvahorcm việsrjoc củhbkla anh.”

nicocbypomaoi khúmbbjc khíyrekch, rồnjzpi lạcacei nhắtqlfm mắtqlft.

Hắtqlfn nâmtbwng mộhbklt châmtbwn cônicovdbvn, tay hắtqlfn đthabèlsshvdbvn châmtbwn kia, trong lúmbbjc cônico vẫwzgzn mơhorc hồnjzp chưcbypa kịfbmmp chuẩimmsn bịfbmmmtbwm lýhhir thìocrw hắtqlfn đthabãgqpk nhanh chókdixng tiếvmjzn sâmtbwu vàhorco.

“Anh…” Sựbmabyrekch thíyrekch mạcacenh mẽuixg khiếvmjzn cônico đthabhbklt nhiêvdbvn ưcbypshfcn thẳlxtqng ngưcbypomaoi, tay nắtqlfm chặqtqpt ga giưcbypomaong. Cônico mởkfva to mắtqlft, cơhorcn buồnjzpn ngủhbkl bỗgrhong chốuixgc tan biếvmjzn.

“Anh… anh…”

Hắtqlfn vừnjzpa cưcbypomaoi vừnjzpa thởkfva hổmbbjn hểwanyn: “Trêvdbvn thếvmjz giớbzhbi nàhorcy khônicong gìocrw đthabgegzp đthabuixg bằehsqng việsrjoc mởkfva mắtqlft ra làhorckdix thểwany nhìocrwn thấnrgjy em.”

Ngưcbypomaoi đthabàhorcn ônicong đthabátqlfng chếvmjzt nàhorcy!

nicogrhon chưcbypa kịfbmmp tứkfvac giậehsqn thìocrw hắtqlfn đthabãgqpk bắtqlft đthabkgkhu chuyểwanyn đthabhbklng lêvdbvn xuốuixgng, cùlxtqng vớbzhbi sựbmab chuyểwanyn đthabhbklng nhịfbmmp nhàhorcng củhbkla cơhorc thểwany hắtqlfn, ngưcbypomaoi cônicozggzng lay chuyểwanyn theo, đthabônicoi châmtbwn cônicotqlfc trêvdbvn vai hắtqlfn cũzggzng run lêvdbvn, lắtqlfc theo. Khoátqlfi cảkgkhm xâmtbwm chiếvmjzm khắtqlfp ngưcbypomaoi khiếvmjzn cônico lạcacei rêvdbvn rỉxhel, đthabtqlfm chìocrwm trong đthabônicoi mắtqlft mêvdbv dạcacei củhbkla hắtqlfn…

Rồnjzpi hắtqlfn cắtqlfn lấnrgjy mônicoi cônico, tuônicon tràhorco trong cơhorc thểwanynico

“Tưcbyp Đxhelnjzp Thuầkgkhn, anh yêvdbvu em!”

Hắtqlfn thảkgkh lỏgrhong mìocrwnh trêvdbvn cơhorc thểwany ưcbypbzhbt đthabwzgzm mồnjzpnicoi củhbkla cônicohorcyrekt thởkfva khoan khoátqlfi, thếvmjz giớbzhbi nhưcbyp tan chảkgkhy.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.