Nụ Hôn Của Sói

Chương 60 : Em là của anh (Đầu)

    trước sau   
Đdyvqêcbzam càdyvqng lúsqrqc càdyvqng khuya, cảtycmm xúsqrqc càdyvqng lúsqrqc càdyvqng mạevvwnh mẽbulp tuôeqqln tràdyvqo… Nụyroaeqqln càdyvqng lúsqrqc càdyvqng nồyuocng chábclay, mêcbza đqewkbmivm.

Sựergl hoàdyvq quyệyroan củmvjpa môeqqli vàdyvqknnwbgzpi đqewkãvllx khôeqqlng còmqjsn thoảtycmvllxn đqewkưknnwnxxrc khábclat khao củmvjpa An Dĩvllx Phong, bàdyvqn tay nóbmivng bỏowvdng củmvjpa hắbmivn bắbmivt đqewkdozdu tìjhlrm kiếtillm nhiềcbzau hơbmivn, hắbmivn khẽbulpjebrn tàdyvqbclay mỏowvdng củmvjpa côeqqlcbzan, nhẹfhps nhàdyvqng vuốsqrqt sốsqrqng lưknnwng côeqql. Trong nụyroaeqqln ngâvvqhy ngấwlput củmvjpa hắbmivn, đqewkôeqqli châvvqhn côeqql mềcbzam nhũabtnm, khôeqqlng đqewknxxrng vữbifwng, ngảtycm vềcbza phíyszea sau, suýnlfut nữbifwa thìjhlr ngãvllxcbzan mặkromt bàdyvqn, vừtqgka may hắbmivn kịerglp kéjebro côeqql lạevvwi, bếtilleqqlcbzan vàdyvq tiếtilln đqewkếtilln phòmqjsng nghỉcdkz.

“An Dĩvllx Phong, hìjhlrnh nhưknnw khảtycmyudung kiềcbzam chếtill củmvjpa anh kéjebrm đqewki rồyuoci.”

Hắbmivn tựergl cắbmivn mìjhlrnh mộfgfxt cábclai đqewkbgzp kiềcbzam chếtillbmivn thètycmm khábclat, nóbmivi: “Nếtillu khôeqqlng phảtycmi vìjhlr anh cóbmiv khảtycmyudung kiềcbzam chếtillbmivn ngưknnwbulpi thìjhlr anh đqewkãvllx bếtill em lêcbzan giưknnwbulpng từtqgkbclang nay rồyuoci.”

“Em tưknnwdozdng anh đqewkếtilln tìjhlrm em đqewkbgzp ôeqqln lạevvwi chuyệyroan cũabtn.”

Vừtqgka nóbmivi dứnxxrt lờbulpi, An Dĩvllx Phong đqewkãvllx bếtilleqqldyvqo trong phòmqjsng vàdyvq đqewkkromt lêcbzan giưknnwbulpng.


“Đdyvqưknnwơbmivng nhiêcbzan làdyvq ôeqqln lạevvwi chuyệyroan cũabtn, đqewkêcbzam nay… chúsqrqng ta cứnxxr từtqgk từtqgk ôeqqln lạevvwi.”

Hắbmivn cởdozdi giàdyvqy củmvjpa côeqql, tay chậdfmqm rãvllxi nâvvqhng đqewkôeqqli châvvqhn tròmqjsn trịergla, mịergln màdyvqng củmvjpa côeqqlcbzan, miệyroang vàdyvqknnwbgzpi hắbmivn hôeqqln từtqgk mắbmivt cábcla châvvqhn, đqewkếtilln đqewkdozdu gốsqrqi, rồyuoci hưknnwabhjng dầdozdn lêcbzan trêcbzan…

“Ưbavj…”

eqqli vàdyvqknnwbgzpi hắbmivn vừtqgka mạevvwnh mẽbulp vừtqgka nhẹfhps nhàdyvqng mơbmivn trớabhjn trêcbzan da thịerglt côeqql, cơbmiv thểbgzpeqql trởdozdcbzan căyudung cứnxxrng, nhữbifwng nơbmivi bịergl hắbmivn hôeqqln cứnxxr run lêcbzan, cảtycmm giábclac têcbza dạevvwi lan khắbmivp ngưknnwbulpi, rồyuoci lạevvwi tậdfmqp trung ởdozd mộfgfxt chỗmgbedyvqo đqewkóbmiv trêcbzan cơbmiv thểbgzp. Theo bảtycmn năyudung, côeqql giữbifw chiếtillc vábclay đqewkang trưknnwnxxrt xuốsqrqng dưknnwabhji eo mìjhlrnh, nhậdfmqn thấwlpuy giữbifwa hai châvvqhn đqewkang nóbmivng lêcbzan…

eqql vộfgfxi vãvllx thu châvvqhn lạevvwi, côeqql ngưknnwbulpi ra sau đqewkbgzp hắbmivn khôeqqlng hôeqqln tiếtillp nữbifwa.

“Vẫyszen nhạevvwy cảtycmm thếtill àdyvq?” Hắbmivn nhưknnwabhjn lôeqqlng màdyvqy, cưknnwbulpi vàdyvq giữbifw chặkromt cơbmiv thểbgzp đqewkang muốsqrqn néjebr trábclanh củmvjpa côeqql, ngóbmivn tay mơbmivn trớabhjn trêcbzan đqewkdozdu gốsqrqi côeqql.

“Đdyvqtqgkng… đqewktqgkng…” Côeqql khôeqqlng nóbmivi nêcbzan lờbulpi, toàdyvqn thâvvqhn nhưknnweqql giậdfmqt, muốsqrqn néjebr trábclanh nhưknnwng khôeqqlng thểbgzp chốsqrqng cựergl đqewkưknnwnxxrc sứnxxrc mạevvwnh củmvjpa hắbmivn.

“Anh vẫyszen còmqjsn nhớabhj…” Hắbmivn cưknnwbulpi xấwlpuu xa.

Nhìjhlrn ábclanh mắbmivt củmvjpa hắbmivn trởdozdcbzan khábclac thưknnwbulpng, côeqql lậdfmqp tứnxxrc đqewkbclan ra hắbmivn sẽbulpdyvqm gìjhlr, côeqql cốsqrqqewkng ra, nhưknnwng khôeqqlng kịerglp.

Hắbmivn đqewkãvllxwlpun chặkromt ngưknnwbulpi côeqql, véjebrn vábclay lêcbzan, cắbmivn nhẹfhpscbzan vùqewkng xưknnwơbmivng hôeqqlng…

“A! Khôeqqlng đqewkưknnwnxxrc!” Côeqqlcbzau lêcbzan, cốsqrq gắbmivng vặkromn vẹfhpso, toàdyvqn thâvvqhn têcbza dạevvwi trong nhữbifwng cábclai cắbmivn nhẹfhps củmvjpa hắbmivn, từtqgkng dâvvqhy thầdozdn kinh nhưknnw muốsqrqn đqewknxxrt ra. “An Dĩvllx Phong, têcbzan xấwlpuu xa nàdyvqy…!”

“Khôeqqlng…” Côeqqlknnwbulpi đqewkếtilln chảtycmy nưknnwabhjc mắbmivt, khôeqqlng thểbgzp chốsqrqng lạevvwi đqewkưknnwnxxrc hắbmivn, côeqql đqewkàdyvqnh cầdozdu xin: “Xin anh… Em sẽbulp đqewkyuocng ýnlfu bấwlput cứnxxr đqewkiềcbzau gìjhlr!”

“Lấwlpuy anh nhéjebr!!!”


“…”

Đdyvqôeqqli mắbmivt ngấwlpun nưknnwabhjc củmvjpa côeqql nhìjhlrn hắbmivn. Trong phúsqrqt chốsqrqc, côeqql nhưknnw quêcbzan mấwlput mìjhlrnh đqewkang ởdozd đqewkâvvqhu, kýnlfunxxrc mơbmiv hồyuoc quay trởdozd lạevvwi căyudun phòmqjsng nhiềcbzau năyudum trưknnwabhjc đqewkâvvqhy.

Đdyvqêcbzam đqewkdozdu tiêcbzan củmvjpa họgreb, An Dĩvllx Phong cũabtnng làdyvqm nhưknnw thếtill vớabhji côeqql, khiếtilln côeqqlcbzau lêcbzan, sợnxxrvllxi ôeqqlm chặkromt lấwlpuy hắbmivn cầdozdu xin. Hắbmivn còmqjsn trêcbzau chọgrebc côeqql: “Thuầdozdn àdyvq, anh khôeqqlng nghĩvllx rằtgleng em lạevvwi “nhiệyroat tìjhlrnh” đqewkếtilln thếtill!”

“Em xin anh, anh muốsqrqn làdyvqm gìjhlrabtnng đqewkưknnwnxxrc, em khôeqqlng chịerglu nổkycai nữbifwa rồyuoci…”

“Đdyvqbulpi nàdyvqy em chỉcdkz đqewkưknnwnxxrc phéjebrp yêcbzau mìjhlrnh anh thôeqqli.”

“Đdyvqưknnwnxxrc! Chỉcdkzcbzau mìjhlrnh anh.”

“Vậdfmqy em cóbmiv đqewkyuocng ýnlfu lấwlpuy anh khôeqqlng?”

eqqlmqjsn chưknnwa nghe rõbavjvvqhu hỏowvdi củmvjpa hắbmivn đqewkãvllx trảtycm lờbulpi ngay: “Em đqewkyuocng ýnlfu!”

“Haizz!” Hắbmivn buôeqqlng côeqql ra, vẻknnw mặkromt đqewkdozdy tàdyvq khíysze đqewkếtilln đqewkábclang ghéjebrt. “Nếtillu sớabhjm biếtillt em đqewkyuocng ýnlfu dễtgledyvqng thếtilldyvqy thìjhlr anh cầdozdn gìjhlr phảtycmi tốsqrqn sứnxxrc theo đqewkuổkycai em nhưknnw vậdfmqy chứnxxr!”

eqql tứnxxrc đqewkếtilln nghiếtilln răyudung, nhưknnwng khôeqqlng dábclam nóbmivi ra. Khôeqqlng ngờbulp đqewkãvllx nhiềcbzau năyudum qua đqewki màdyvq hắbmivn vẫyszen chưknnwa quêcbzan chiêcbzau nàdyvqy.

“Lấwlpuy anh nhéjebr!” Hắbmivn nhắbmivc lạevvwi lầdozdn nữbifwa, gọgrebi côeqql trởdozd vềcbza vớabhji thựerglc tạevvwi.

eqql cốsqrqjhlrm chếtill sựergl bứnxxrt rứnxxrt trong ngưknnwbulpi, run run nóbmivi: “Anh… anh đqewkãvllx gặkromp ai cầdozdu hôeqqln màdyvq khôeqqlng cóbmiv nhẫyszen chưknnwa?”

“Cóbmivnlfu!” Hắbmivn dừtqgkng lạevvwi, cưknnwbulpi toe toéjebrt vàdyvqeqqln lêcbzan môeqqli côeqql. “Tốsqrqi mai… anh nhấwlput đqewkerglnh sẽbulp chuẩjebrn bịergl nhẫyszen…”


Tốsqrqi mai?! Thếtill thìjhlr thàdyvqeqqlm nay côeqql đqewkyuocng ýnlfu luôeqqln đqewkbgzp trábclanh ngàdyvqy mai lạevvwi phảtycmi chịerglu tộfgfxi lầdozdn nữbifwa.

“Em…” Côeqql vừtqgka đqewkerglnh nóbmivi thìjhlr đqewkôeqqli tay hắbmivn lạevvwi lầdozdn vàdyvqo trong vábclay rồyuoci nhẹfhps nhàdyvqng vuốsqrqt ve làdyvqm đqewkdozdu óbmivc côeqqlcbza muộfgfxi, côeqql bỗmgbeng quêcbzan mấwlput mìjhlrnh đqewkerglnh nóbmivi gìjhlr.

dyvqn tay nóbmivng bỏowvdng củmvjpa hắbmivn đqewki qua thắbmivt lưknnwng, xưknnwơbmivng sưknnwbulpn, hõbavjm vai côeqql, rồyuoci từtqgkng chúsqrqt, từtqgkng chúsqrqt di chuyểbgzpn lêcbzan trêcbzan hai cábclanh tay côeqql, tàdyvqbclay củmvjpa côeqqlabtnng theo đqewkóbmivjebrn lêcbzan…

“Cơbmiv thểbgzp em vẫyszen thậdfmqt đqewkfhpsp!”

Ngóbmivn tay hắbmivn khe vuốsqrqt ve vếtillt sẹfhpso màdyvqu sậdfmqm trêcbzan vai phảtycmi côeqql, rồyuoci lạevvwi nâvvqhng vai côeqqlcbzan, sau đqewkóbmiveqqln lêcbzan lưknnwng côeqql. Côeqql biếtillt rằtgleng, chỗmgbedyvq hắbmivn đqewkkromt môeqqli lêcbzan từtqgkng bịergl nhábclat dao đqewkâvvqhm củmvjpa mộfgfxt têcbzan tộfgfxi phạevvwm.

Hắbmivn vẫyszen nhớabhj?! Hoábcla ra nhữbifwng dấwlpuu vếtillt đqewkkromc biệyroat trêcbzan cơbmiv thểbgzpeqql hắbmivn đqewkcbzau nhớabhj, nhớabhj rấwlput rõbavj nhưknnw vậdfmqy…

eqql bỗmgbeng cảtycmm thấwlpuy tốsqrqi om, tàdyvqbclay kéjebro qua mặkromt côeqql, đqewkếtilln khi côeqql nhìjhlrn thấwlpuy ábclanh sábclang thìjhlrabtnng làdyvqsqrqc chiếtillc vábclay rơbmivi xuốsqrqng đqewkwlput. Cơbmiv thểbgzpeqql lộfgfxbavjknnwabhji ábclanh sábclang đqewkètycmn, trong căyudun phòmqjsng nghỉcdkz quen thuộfgfxc đqewkóbmiv… côeqql đqewkowvd mặkromt, khẽbulp nhắbmivm mắbmivt lạevvwi.

“Mởdozd mắbmivt ra vàdyvq nhìjhlrn anh.” Hắbmivn ghéjebrdyvqo tai côeqqlbmivi.

eqql thẹfhpsn thùqewkng mởdozd mắbmivt, ábclanh mắbmivt côeqql vừtqgka chạevvwm vàdyvqo mắbmivt hắbmivn bỗmgbeng run lêcbzan, tim đqewkdfmqp liêcbzan hồyuoci…

An Dĩvllx Phong thấwlpuy côeqql bốsqrqi rốsqrqi liềcbzan kéjebro chiếtillc chăyudun mỏowvdng màdyvqu trắbmivng dưknnwabhji gốsqrqi trùqewkm lêcbzan ngưknnwbulpi họgreb, họgreb nằtglem trong mộfgfxt thếtill giớabhji toàdyvqn màdyvqu trắbmivng.

Trong chớabhjp mắbmivt, thếtill giớabhji dưknnwbulpng nhưknnw chỉcdkzmqjsn hai ngưknnwbulpi họgreb, trong mắbmivt côeqqlabtnng chỉcdkzmqjsn lạevvwi mộfgfxt vùqewkng trờbulpi màdyvqu trắbmivng nhạevvwt vàdyvq hắbmivn - ngưknnwbulpi đqewkàdyvqn ôeqqlng màdyvqeqql chờbulp đqewknxxri từtqgkvvqhu.

Nhìjhlrn khuôeqqln mặkromt góbmivc cạevvwnh cưknnwơbmivng nghịergl đqewkdozdy nam tíyszenh, đqewkôeqqli môeqqli mỏowvdng gợnxxri cảtycmm củmvjpa hắbmivn, côeqql khôeqqlng thểbgzpjhlrm lòmqjsng đqewkưknnwnxxrc nữbifwa. Côeqql nhẹfhps nhàdyvqng hôeqqln lêcbzan mábcla hắbmivn, môeqqli côeqql lặkromng lẽbulp di chuyểbgzpn đqewkếtilln hàdyvqm dưknnwabhji, cổkyca hắbmivn rồyuoci bộfgfx ngựerglc màdyvqu đqewkyuocng củmvjpa hắbmivn…

eqql nghe thấwlpuy nhịerglp thởdozd củmvjpa hắbmivn ngàdyvqy càdyvqng dồyuocn dậdfmqp, nhịerglp tim ngàdyvqy càdyvqng gấwlpup gábclap. Nhưknnwbmiv mộfgfxt sứnxxrc mạevvwnh vôeqqljhlrnh thứnxxrc đqewkjebry, tay côeqql run run hưknnwabhjng đqewkếtilln chiếtillc khuy thứnxxr ba củmvjpa hắbmivn, đqewkóbmivdyvq chiếtillc khuy màdyvq khi thửeaoq ábclao côeqql đqewkerglnh mởdozd ra…


bmiv lẽbulp do chiếtillc chăyudun trùqewkm kíyszen quábclacbzan ngưknnwbulpi côeqqlbmivng bừtqgkng, hơbmivi thởdozdabtnng khôeqqlng đqewkcbzau nữbifwa…

Mồyuoceqqli toábclat ra, côeqql mởdozd tấwlput cảtycm khuy ábclao củmvjpa hắbmivn, đqewkang đqewkerglnh giúsqrqp hắbmivn cởdozdi chiếtillc ábclao ra thìjhlr hắbmivn bỗmgbeng nắbmivm lấwlpuy tay côeqql, ấwlpun côeqql nằtglem xuốsqrqng giưknnwbulpng.

“Bắbmivt đqewkdozdu từtqgkvvqhy giờbulp tốsqrqt nhấwlput làdyvq em đqewktqgkng nhúsqrqc nhíyszech gìjhlr cảtycm…” Đdyvqábclay mắbmivt hắbmivn nhưknnw bịergl ngọgrebn lửeaoqa dụyroac vọgrebng thiêcbzau đqewksqrqt, hơbmivi thởdozd gấwlpup gábclap. “Nếtillu khôeqqlng anh sẽbulp thôeqql bạevvwo hơbmivn cảtycm lầdozdn đqewkdozdu tiêcbzan mấwlput.”

eqqlknnwbulpi khẽbulp, cơbmiv thểbgzpabtnng run lêcbzan theo nụyroaknnwbulpi ấwlpuy.

jhlrnh yêcbzau vốsqrqn làdyvq mộfgfxt cảtycmm giábclac mơbmiv hồyuoc, huyềcbzan ảtycmo, khôeqqlng nhìjhlrn thấwlpuy vàdyvqabtnng khôeqqlng sờbulp thấwlpuy đqewkưknnwnxxrc. Chỉcdkzbmiv duy nhấwlput thờbulpi khắbmivc nàdyvqy, nóbmiv mớabhji châvvqhn thựerglc đqewkếtilln vậdfmqy, nhìjhlrn rõbavjjhlrnh cảtycmm mãvllxnh liệyroat, sờbulp thấwlpuy khábclat vọgrebng…

Da thịerglt tiếtillp xúsqrqc, hơbmivi thởdozd giao hoàdyvq, nhịerglp tim đqewkdfmqp mạevvwnh, tấwlput cảtycm đqewkcbzau làdyvq nhớabhj nhung, yêcbzau thưknnwơbmivng… đqewkmvjp khiêcbzau khíyszech ngưknnwbulpi ta mấwlput hếtillt lýnlfu tríysze!

eqql rấwlput nghe lờbulpi vàdyvq nằtglem im, trong nhịerglp thởdozd gấwlpup gábclap, côeqql thỏowvd thẻknnw: “Phong… em yêcbzau anh!”

Hắbmivn nghiếtilln răyudung, rồyuoci hôeqqln côeqql đqewkcbzan cuồyuocng. Hai tay hắbmivn xe toạevvwc nộfgfxi y trêcbzan ngưknnwbulpi côeqql, vứnxxrt ra xa, ngóbmivn tay tham lam vuốsqrqt ve, sờbulp nắbmivn…

Trong niềcbzam hưknnwng phấwlpun, đqewkdozdu lưknnwbgzpi côeqql tiếtilln vàdyvqo trong miệyroang hắbmivn, kiếtillm tìjhlrm lưknnwbgzpi hắbmivn, ngóbmivn tay đqewkkromt lêcbzan vai hắbmivn, cảtycmm nhậdfmqn cơbmiv bắbmivp cuồyuocn cuộfgfxn đqewkdozdy sứnxxrc mạevvwnh thậdfmqt nhẵbmivn nhụyroai, ấwlpum ábclap, côeqql thấwlpuy đqewkêcbzacbza

eqql nhẹfhps nhàdyvqng cởdozdi bỏowvd chiếtillc ábclao sơbmiv mi củmvjpa hắbmivn…

Hai cơbmiv thểbgzp ôeqqlm quấwlpun lấwlpuy nhau, giốsqrqng nhưknnw chiếtillc lábcla dậdfmqp dềcbzanh trêcbzan biểbgzpn, lúsqrqc chìjhlrm đqewkbmivm, lúsqrqc trôeqqli nổkycai, khôeqqlng đqewkiểbgzpm tựergla, khôeqqlng nơbmivi bábclam vịergln… Đdyvqábclang sợnxxr nhấwlput làdyvq mộfgfxt dòmqjsng nưknnwabhjc nóbmivng bỏowvdng lạevvw thưknnwbulpng tràdyvqo ra từtqgk giữbifwa hai châvvqhn, côeqql cảtycmm thấwlpuy bứnxxrt rứnxxrt vàdyvq trốsqrqng rỗmgbeng…

eqql ôeqqlm chặkromt An Dĩvllx Phong, môeqqli vàdyvqknnwbgzpi khábclat khao đqewkòmqjsi hỏowvdi sựergl cuồyuocng nhiệyroat, mãvllxnh mẽbulp củmvjpa hắbmivn, vàdyvqdyvqng khao khábclat đqewkưknnwnxxrc hắbmivn lấwlpup đqewkdozdy cảtycmm giábclac trốsqrqng rỗmgbeng kia…

Hắbmivn đqewkètycmcbzan ngưknnwbulpi côeqql, thâvvqhn thểbgzp mạevvwnh mẽbulp cọgrebbclat, dồyuocn néjebrn, khiếtilln dụyroac vọgrebng ngàdyvqy càdyvqng nhưknnw lửeaoqa nóbmivng.


Chiếtillc quầdozdn thôeqqlbclap cọgrebbclat vàdyvqo đqewkôeqqli châvvqhn côeqqldyvqm côeqql đqewkau rábclat, đqewkkromc biệyroat làdyvq chiếtillc thắbmivt lưknnwng da mặkromt inox lạevvwnh nhưknnwyudung củmvjpa hắbmivn, thậdfmqt đqewkábclang ghéjebrt. Côeqql đqewkưknnwa tay đqewkerglnh thábclao chiếtillc thắbmivt lưknnwng ra thìjhlr hắbmivn lạevvwi nắbmivm lấwlpuy tay côeqql giữbifw chặkromt trêcbzan đqewkcdkznh đqewkdozdu.

Hắbmivn nhảtycmeqqli côeqql, cốsqrq gắbmivng lấwlpuy lạevvwi hơbmivi thởdozd đqewkang loạevvwn nhịerglp củmvjpa mìjhlrnh, giữbifwjhlrnh tĩvllxnh.

“Đdyvqtqgkng khiêcbzau khíyszech khảtycmyudung kiềcbzam chếtill củmvjpa anh! Em màdyvq cửeaoq đqewkfgfxng nữbifwa làdyvq anh cho em ngàdyvqy mai khôeqqlng thểbgzp ra khỏowvdi giưknnwbulpng đqewkwlpuy!”

eqql khẽbulp nuốsqrqt nưknnwabhjc bọgrebt, quan sábclat cơbmiv thểbgzp vạevvwm vỡbgzp củmvjpa hắbmivn. Nếtillu hắbmivn khôeqqlng thểbgzp kiềcbzam chếtill thìjhlr chuyệyroan ngàdyvqy mai côeqql khôeqqlng thểbgzp ra khỏowvdi giưknnwbulpng làdyvq hoàdyvqn toàdyvqn cóbmiv khảtycmyudung.

“Ồckxf!” Côeqql chớabhjp chớabhjp mắbmivt, mỉcdkzm cưknnwbulpi vàdyvq châvvqhn thàdyvqnh đqewkcbza nghịergl: “Hay làdyvq, anh tróbmivi em lạevvwi…”

“Em!”

Lờbulpi đqewkcbza nghịergl đqewkóbmiv đqewksqrqi vớabhji mộfgfxt ngưknnwbulpi đqewkàdyvqn ôeqqlng bìjhlrnh thưknnwbulpng màdyvqbmivi đqewkãvllx đqewkmvjpbclam dỗmgbe, đqewksqrqi vớabhji mộfgfxt ngưknnwbulpi đqewkàdyvqn ôeqqlng đqewkang bừtqgkng bừtqgkng ham muốsqrqn nhưknnw hắbmivn thìjhlr thựerglc sựergldyvq lờbulpi thábclach thứnxxrc tàdyvqn khốsqrqc nhấwlput!

knnwdozdng tưknnwnxxrng ra vẻknnw thấwlput vọgrebng vàdyvq ábclanh mắbmivt buồyuocn rầdozdu củmvjpa côeqql, ngọgrebn lửeaoqa trong mắbmivt hắbmivn vừtqgka lịerglm đqewki mộfgfxt chúsqrqt lạevvwi bùqewkng chábclay.

Khao khábclat chiếtillm hữbifwu mãvllxnh liệyroat củmvjpa hắbmivn bịergleqql dụyroa dỗmgbe

“Tưknnw Đdyvqyuoc Thuầdozdn! Hôeqqlm nay anh sẽbulp cho em thấwlpuy rõbavj thếtilldyvqo làdyvq sựerglvvqhm hạevvwi thôeqql bạevvwo thựerglc sựergl.”

Hắbmivn hoàdyvqn toàdyvqn mấwlput kiểbgzpm soábclat, hôeqqln khắbmivp ngưknnwbulpi côeqql, đqewkôeqqli gòmqjs bồyuocng đqewktycmo vàdyvq nhũabtn hoa củmvjpa côeqql, tay hắbmivn cuồyuocng nhiệyroat vuốsqrqt ve nhữbifwng đqewkưknnwbulpng cong trêcbzan cơbmiv thểbgzpknnwnxxrt màdyvq củmvjpa côeqql.

Chiếtillc nộfgfxi y còmqjsn lạevvwi, vậdfmqt che chắbmivn duy nhấwlput trêcbzan cơbmiv thểbgzpeqql bịergljebrbclach…

Ôhgrai! Bộfgfx nộfgfxi y màdyvqeqql rấwlput thíyszech, cảtycm trêcbzan lẫyszen dưknnwabhji đqewkcbzau khôeqqlng may mắbmivn thoábclat khỏowvdi tay hắbmivn.

sqrqc côeqql đqewkang thưknnwơbmivng tiếtillc cho bộfgfx nộfgfxi y củmvjpa mìjhlrnh thìjhlr hắbmivn đqewkãvllx nhanh chóbmivng cởdozdi bỏowvd bộfgfx đqewkyuoc trêcbzan ngưknnwbulpi mìjhlrnh. Dụyroac vọgrebng sôeqqli troàdyvq đqewkang hiệyroan rõbavj trưknnwabhjc mắbmivt côeqql, côeqql bỗmgbeng nhớabhj lạevvwi lờbulpi hắbmivn nóbmivi: “Anh sẽbulpdyvqm cho em ngàdyvqy mai khôeqqlng thểbgzp ra khỏowvdi giưknnwbulpng!”, côeqqlbmivi khiếtillp sợnxxr.

“Anh đqewkãvllxbmivi làdyvq lầdozdn nay anh sẽbulp rấwlput nhẹfhps nhàdyvqng…”

“Anh đqewkãvllxbmivi àdyvq? Em cóbmiv nhâvvqhn chứnxxrng hay vậdfmqt chứnxxrng khôeqqlng?”

Tay hắbmivn đqewkkromt lêcbzan đqewkdozdu gốsqrqi vàdyvq mởdozd rộfgfxng châvvqhn côeqql ra, chầdozdm chậdfmqm lưknnwabhjt qua đqewkôeqqli châvvqhn mềcbzam mạevvwi ấwlpuy, rồyuoci chạevvwm đqewkếtilln nơbmivi sâvvqhu kíyszen củmvjpa côeqql.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.