Nụ Hôn Của Sói

Chương 41 : Hãy tin em (Đầu)

    trước sau   
ustynh cửcxfra dụpdlhc vọlgixng mộcwjit khi đxocwãbvce đxocwưvvsakoykc mởrsgq ra thìsfvp nhữhcbqng đxocwêustyusty cựlgixc lạoaicc sẽnkhk nhẹxocw nhàgpjfng ngấlgixm vàgpjfo lòsxupng ngưvvsayoosi.

Đkpfmôofwoi bồpisang đxocwlooyo củpisaa côofwo phậeykcp phồpisang lêustyn xuốeykcng cùkoykng vớkkgki nhịanvap thởrsgq hổryrbn hểxocwn, vòsxupng eo thon gọlgixn đxocwxocwp đxocwếgpjfn mêusty ngưvvsayoosi…

Trong đxocwêustym khuya máustyt lạoaicnh, áustynh đxocwègwevn đxocwưvvsayoosng chiếgpjfu rọlgixi vàgpjfo màgpjfn đxocwêustym huyềgwevn diệunfku.

Thưvvsakoykng Đkpfmếgpjf ban tặulkfng côofwo cho hắmqgln, côofwo thựlgixc sựlgixgpjf áustynh cầkaetu vồpisang trong đxocwêustym…

Trong cămqjtn phòsxupng ấlgixm áustyp, trêustyn chiếgpjfc giưvvsayoosng mềgwevm mạoaici, hắmqgln mặulkfc sứfytoc tiếgpjfn sâutdtu vàgpjf chinh phụpdlhc, khoáustyi cảlooym tộcwjit đxocwcwji từgwev sựlgix hoàgpjf quyệunfkn củpisaa hắmqgln vàgpjfofwo nhưvvsa thuỷpkrw triềgwevu tràgpjfo dâutdtng mạoaicnh mẽnkhk, nuốeykct trọlgixn lấlgixy hắmqgln.

Rồpisai từgwev từgwev, hắmqgln quêustyn đxocwi tấlgixt cảlooy, khôofwong còsxupn đxocwxocw ýzzcu đxocwếgpjfn cảlooym giáustyc củpisaa côofwo, mêusty dạoaici tậeykcn hưvvsarsgqng ngưvvsayoosi phụpdlh nữhcbqgpjf hắmqgln khao kháustyt từgwevutdtu.


anva lẽnkhk do đxocwưvvsakoykc huấlgixn luyệunfkn nêustyn cơkeih thểxocwofwo dẻzzcuo dai hơkeihn rấlgixt nhiềgwevu so vớkkgki tưvvsarsgqng tưvvsakoykng củpisaa hắmqgln, tay châutdtn côofwoanva thểxocw gấlgixp khúnbdoc ởrsgq mọlgixi góanvac đxocwcwji, dùkoykanvarsgqvvsa thếgpjfgpjfo thìsfvpofwo đxocwgwevu cóanva thểxocw phốeykci hợkoykp rấlgixt ămqjtn ýzzcu vớkkgki hắmqgln, khiếgpjfn hắmqgln dễpkrwgpjfng thâutdtm nhậeykcp vàgpjfo nơkeihi sâutdtu kíwzkcn nhấlgixt củpisaa côofwo.

Khoáustyi cảlooym mãbvcenh liệunfkt khiếgpjfn đxocwcwjing táustyc nhanh hơkeihn, càgpjfng lúnbdoc càgpjfng kíwzkcch thíwzkcch, càgpjfng lúnbdoc càgpjfng mãbvcenh liệunfkt. Lưvvsang hắmqgln lêustyn xuốeykcng khôofwong mệunfkt mỏyoosi, hắmqgln nhìsfvpn khuôofwon mặulkft lấlgixm tấlgixm mồpisaofwoi củpisaa côofwo, nghe tiếgpjfng rêustyn củpisaa côofwo, bỗcwjing nhớkkgk đxocwếgpjfn quãbvceng thờyoosi gian màgpjf hắmqgln vấlgixt vảlooy theo đxocwuổryrbi côofwo, nhớkkgk tớkkgki câutdtu nóanvai lạoaicnh lùkoykng củpisaa côofwo: “Chúnbdong ta khôofwong cùkoykng mộcwjit thếgpjf giớkkgki!”

sxupng hắmqgln bỗcwjing nhóanvai đxocwau, hắmqgln hôofwon thôofwo bạoaico lêustyn đxocwôofwoi môofwoi đxocwyoos hồpisang củpisaa côofwo, cắmqgln nhẹxocwustyn ngưvvsayoosi côofwo. Dãbvcewzkcnh nguyêustyn thuỷpkrw nhấlgixt củpisaa hắmqgln tràgpjfo dâutdtng, khao kháustyt chinh phụpdlhc làgpjfm hắmqgln mấlgixt hoàgpjfn toàgpjfn lýzzcu tríwzkc.

“Chúnbdong ta cùkoykng mộcwjit thếgpjf giớkkgki!” Hắmqgln cao giọlgixng tuyêustyn bốeykc, đxocwcwjing táustyc củpisaa hắmqgln càgpjfng cuồpisang nhiệunfkt hơkeihn. “Chúnbdong ta khôofwong nhữhcbqng cùkoykng mộcwjit thếgpjf giớkkgki, màgpjf em còsxupn làgpjf củpisaa anh, hoàgpjfn toàgpjfn thuộcwjic vềgwev anh.”

“Ừxocw…” Giọlgixng côofworppkng run lêustyn theo cơkeih thểxocw, áustynh mắmqglt chìsfvpm đxocwmqglm trong đxocwêustyusty.

Khoáustyi cảlooym cựlgixc đxocwcwji che lấlgixp nỗcwjii đxocwau trong tim hắmqgln. Hắmqgln ôofwom côofwo, tay đxocwzzcu lấlgixy lưvvsang côofwo… Đkpfmxocw mỗcwjii lầkaetn hạoaic xuốeykcng, tiếgpjfn vàgpjfo sâutdtu hơkeihn, nhưvvsa thếgpjf mớkkgki cóanva thểxocw lấlgixp đxocwkaety kháustyt khao trong lòsxupng hắmqgln.

“Anh muốeykcn em nóanvai… Anh muốeykcn nghe từgwev chíwzkcnh miệunfkng em nóanvai ra rằtlzcng em làgpjf ngưvvsayoosi phụpdlh nữhcbq củpisaa anh!”

“Em… em làgpjf ngưvvsayoosi phụpdlh nữhcbq củpisaa anh!” Giọlgixng côofwokeih hồpisa khôofwong rõunfk.

“Em nóanvai lạoaici lầkaetn nữhcbqa đxocwi!”

ofwo ôofwom chặulkft vai hắmqgln, hổryrbn hểxocwn nóanvai: “An Dĩfydj Phong, em làgpjf ngưvvsayoosi phụpdlh nữhcbq củpisaa anh, em làgpjf ngưvvsayoosi phụpdlh nữhcbq duy nhấlgixt củpisaa anh, khôofwong ai cóanva thểxocw chia rẽnkhk chúnbdong ta…”

Thịanva giáustyc bịanvawzkcch thíwzkcch, thíwzkcnh giáustyc cũrppkng hoàgpjfn toàgpjfn bịanvawzkcch thíwzkcch, hắmqgln thựlgixc sựlgix pháustyt đxocwustyn, khôofwong ngừgwevng tiếgpjfn lêustyn, tham lam chiếgpjfm lấlgixy côofwo

“A!” Côofwo hoảlooyng loạoaicn cắmqgln vai hắmqgln nhưvvsa đxocwxocwsfvpm nénbdon tiếgpjfng rêustyn sung sưvvsakkgkng củpisaa mìsfvpnh.

“An Dĩfydj Phong!” Cơkeih thểxocw mềgwevm mạoaici củpisaa côofwo cứfytong lạoaici trong giâutdty láustyt, sốeykcng lưvvsang thẳmqjtng ra…


“Gọlgixi anh làgpjf Phong!”

“Phong…” Côofwo chủpisa đxocwcwjing hôofwon hắmqgln, khénbdoo lẻzzcuo đxocwưvvsaa lưvvsazzcui vàgpjfo miệunfkng hắmqgln…

Hắmqgln kíwzkcch đxocwcwjing hôofwon đxocwáustyp lạoaici, rồpisai bỗcwjing cảlooym thấlgixy chỗcwji tiếgpjfp xúnbdoc củpisaa họlgixanva mộcwjit dòsxupng nưvvsakkgkc ấlgixm tràgpjfo ra bao bọlgixc lấlgixy chỗcwji đxocwóanva củpisaa hắmqgln… Cơkeih thểxocwofwo mềgwevm đxocwi trong tiếgpjfng rêustyn khe khẽnkhk.

Hắmqgln làgpjfm côofwo nhanh lêustyn đxocwhvctnh nhưvvsa vậeykcy sao!?

Đkpfmâutdty làgpjf niềgwevm tựlgixgpjfo vàgpjf thoảlooybvcen lớkkgkn nhấlgixt củpisaa hắmqgln từgwevnbdoc chàgpjfo đxocwyoosi đxocwếgpjfn giờyoos, ngay cảlooy khi cóanvagpjfng trămqjtm ngưvvsayoosi gọlgixi hắmqgln làgpjf “anh Phong” hắmqgln cũrppkng khôofwong thấlgixy tựlgixgpjfo nhưvvsanbdoc nàgpjfy.

Hắmqgln càgpjfng hưvvsang phấlgixn hơkeihn, tiếgpjfn vàgpjfo sâutdtu hơkeihn, cứfyto thếgpjf cho đxocwếgpjfn khi ngưvvsayoosi côofwo nhưvvsa mềgwevm nhũrppkn trong lòsxupng hắmqgln, côofwo khẽnkhk cấlgixt tiếgpjfng: “Em yêustyu anh!”

nbdoc ấlgixy thếgpjf giớkkgki nhưvvsa nổryrb tung. Hắmqgln cảlooym thấlgixy mộcwjit nỗcwjii xúnbdoc đxocwcwjing mãbvcenh liệunfkt bao trùkoykm toàgpjfn thâutdtn. Hắmqgln càgpjfng kíwzkcch đxocwcwjing hơkeihn trong tiếgpjfng rêustyn đxocwau đxocwkkgkn củpisaa côofwo, hắmqgln khôofwong thểxocw kiềgwevm chếgpjf nổryrbi mìsfvpnh nữhcbqa…

Đkpfmang ởrsgq đxocwhvctnh đxocwiểxocwm, đxocwcwjit nhiêustyn hắmqgln nhớkkgk đxocwếgpjfn mộcwjit việunfkc rấlgixt quan trọlgixng, đxocwang ởrsgq đxocwhvctnh đxocwiểxocwm, hắmqgln liềgwevn rúnbdot ra… Khôofwong khíwzkc lạoaicnh bêustyn ngoàgpjfi làgpjfm cho nhữhcbqng khoáustyi cảlooym vàgpjfvvsang phấlgixn củpisaa hắmqgln tan thàgpjfnh mâutdty khóanvai. Hắmqgln cắmqgln rămqjtng, cau màgpjfy, cơkeih thểxocw run lêustyn, mộcwjit dòsxupng trắmqglng ngàgpjf tuôofwon tràgpjfo vàgpjf thấlgixm đxocwiyusm chiếgpjfc ga trảlooyi giưvvsayoosng…

“Mẹxocw kiếgpjfp!” Hắmqgln chửcxfri thầkaetm, giốeykcng nhưvvsa vừgweva ởrsgq trêustyn mâutdty bỗcwjing bịanva đxocwrppky xuốeykcng vựlgixc sâutdtu vạoaicn trưvvsakoykng.

ofwo ngồpisai dậeykcy, ôofwom chặulkft hắmqgln, làgpjfm ấlgixm lêustyn sựlgix lạoaicnh giáusty củpisaa hắmqgln, lấlgixy đxocwkaety sựlgix hẫiyusng hụpdlht củpisaa hắmqgln.

“Thựlgixc ra, anh khôofwong cầkaetn phảlooyi…”

“Nhỡzzcuanva… thìsfvp sẽnkhk phiềgwevn lắmqglm.”

“Anh khôofwong muốeykcn em sinh cho anh mộcwjit đxocwfytoa con àgpjf?”


Hắmqgln cưvvsayoosi gưvvsakoykng, lắmqglc đxocwkaetu: “Mộcwjit mìsfvpnh anh táustyc oai táustyc quáustyi vẫiyusn còsxupn chưvvsaa đxocwpisa sao? Lạoaici còsxupn muốeykcn thêustym mộcwjit thằtlzcng con hạoaici dâutdtn hạoaici nưvvsakkgkc nữhcbqa àgpjf?”

ofwo ngưvvsakkgkc mắmqglt nhìsfvpn hắmqgln, thấlgixt vọlgixng buôofwong tay, im lặulkfng nằtlzcm xuốeykcng giưvvsayoosng. Máustyi tóanvac rốeykci rơkeihi trêustyn gốeykci, mộcwjit vàgpjfi sợkoyki thấlgixm mồpisaofwoi ưvvsakkgkt díwzkcnh trêustyn miệunfkng. Cơkeih thểxocw trắmqglng muốeykct vẫiyusn hằtlzcn vếgpjft môofwoi hôofwon, giốeykcng nhưvvsa nhữhcbqng bôofwong mai đxocwyoos trêustyn tuyếgpjft trắmqglng, mộcwjit vẻzzcu đxocwxocwp cóanva chúnbdot thêustyvvsaơkeihng. Đkpfmôofwoi châutdtn thon dàgpjfi khénbdop hờyoos, mộcwjit dòsxupng máustyu đxocwyoos chảlooyy trêustyn đxocwôofwoi châutdtn trắmqglng muốeykct ấlgixy… Thoạoaict nhìsfvpn tưvvsarsgqng nhưvvsaofwo vừgweva bịanvavvsazzcung hiếgpjfp thêusty thảlooym.

sxupng hắmqgln thắmqglt lạoaici, họlgixng khôofwo đxocwếgpjfn đxocwau ráustyt. Hắmqgln áustyy náustyy dựlgixa vàgpjfo giưvvsayoosng, ôofwom lấlgixy cơkeih thểxocw mềgwevm mạoaici củpisaa côofwo từgwev phíwzkca sau, nhẹxocw nhàgpjfng hôofwon lêustyn vai côofwo.

“Cóanva phảlooyi anh thôofwo bạoaico quáusty khôofwong?”

“Khôofwong!”

“Xin lỗcwjii!” Hắmqgln đxocwanvanh sẽnkhk nhẹxocw nhàgpjfng vớkkgki côofwo, nhưvvsang khôofwong ngờyoos khao kháustyt dụpdlhc vọlgixng làgpjfm hắmqgln quêustyn đxocwi tấlgixt cảlooy. Côofwo nhìsfvpn lêustyn khuôofwon mặulkft đxocwkaety áustyy náustyy củpisaa hắmqgln, nởrsgq nụpdlhvvsayoosi ngọlgixt ngàgpjfo.

“Khôofwong thôofwo bạoaico thậeykct màgpjf.”

“Nhưvvsang, trôofwong em…” Hắmqgln chạoaicm lêustyn đxocwôofwoi môofwoi sưvvsang đxocwyoos củpisaa côofwo, kénbdoo nhữhcbqng sợkoyki tóanvac đxocwang che mặulkft côofwo, cẩrppkn thậeykcn giúnbdop côofwo vuốeykct lạoaici máustyi tóanvac rốeykci. “… thậeykct đxocwáustyng thưvvsaơkeihng!”

ofwoutdtng cằtlzcm hắmqgln, nởrsgq mộcwjit nụpdlhvvsayoosi rạoaicng rỡzzcu khiếgpjfn hắmqgln khôofwong bao giờyoos quêustyn đxocwưvvsakoykc.

“Anh chàgpjfng đxocwxocwp trai! Em rấlgixt hàgpjfi lòsxupng vớkkgki anh, anh khôofwong nhữhcbqng rấlgixt đxocwxocwp trai, màgpjf thâutdtn hìsfvpnh cũrppkng rấlgixt đxocwxocwp, thểxocw lựlgixc cũrppkng tốeykct… Em quyếgpjft đxocwanvanh chọlgixn anh, từgwevofwom nay em sẽnkhk bao anh!”

“Anh thậeykct may mắmqgln, nhưvvsang anh vẫiyusn còsxupn ba nghìsfvpn mỹdubb nữhcbq trong hậeykcu cung nữhcbqa.”

“Từgwevutdty giờyoos anh sẽnkhk khôofwong nhớkkgk nhung gìsfvp hậeykcu cung củpisaa anh nữhcbqa, hãbvcey nhớkkgkunfk, anh làgpjf “vậeykct cưvvsang” củpisaa riêustyng em!”

Hắmqgln nghe màgpjfsxupng tràgpjfn ngậeykcp hâutdtn hoan, cốeykcsfvpnh trêustyu côofwo: “Thếgpjf anh cóanva đxocwưvvsakoykc pháusty lệunfk mộcwjit, hai lầkaetn khôofwong?”


ofwo kiêustyn đxocwanvanh lắmqglc đxocwkaetu: “Khôofwong thểxocw, tuyệunfkt đxocweykci khôofwong đxocwưvvsakoykc!”

“Vậeykcy… còsxupn phảlooyi xem em cóanva thểxocwgpjfm thoảlooybvcen anh khôofwong đxocwãbvce…”

Hắmqgln lậeykct ngưvvsayoosi đxocwègwevustyn ngưvvsayoosi côofwo, huyếgpjft mạoaicch lạoaici sôofwoi tràgpjfo…

ofwovvsayoosi nóanvai vớkkgki hắmqgln: “Thựlgixc ra anh khôofwong cầkaetn phảlooyi lo, em đxocwang trong thờyoosi kỳiiww an toàgpjfn, tuyệunfkt đxocweykci khôofwong cóanva thai đxocwưvvsakoykc.”

“Thếgpjf àgpjf?! Sao em khôofwong nóanvai sớkkgkm hơkeihn!”

Hắmqgln khôofwong lo lắmqglng gìsfvp nữhcbqa, hếgpjft mìsfvpnh tậeykcn hưvvsarsgqng khoáustyi cảlooym đxocwhvctnh đxocwiểxocwm, cứfyto tiếgpjfn sâutdtu vàgpjfo cơkeih thểxocwlgixm nóanvang củpisaa côofwo

Đkpfmiểxocwm kháustyc nhau lớkkgkn nhấlgixt giữhcbqa tìsfvpnh vàgpjf dụpdlhc làgpjfrsgq chỗcwji: Tìsfvpnh rấlgixt vôofwovvsa, cóanvasfvpnh, dùkoykanva đxocwau khổryrb đxocwếgpjfn mứfytoc nàgpjfo cũrppkng cam tâutdtm tìsfvpnh nguyệunfkn. Dụpdlhc làgpjf tựlgix bảlooyn thâutdtn mìsfvpnh, cóanva dụpdlhc, dùkoyk đxocwau đxocwkkgkn thếgpjfgpjfo cũrppkng sẽnkhk cốeykc chiếgpjfm lấlgixy làgpjfm củpisaa riêustyng mìsfvpnh.

Cho nêustyn tìsfvpnh cùkoykng dụpdlhc nếgpjfu kếgpjft hợkoykp lạoaici sẽnkhkgpjf tuyệunfkt vờyoosi nhấlgixt, hai nỗcwjii đxocwau đxocwóanva khôofwong thểxocwustych rờyoosi!

Ákmlqnh nắmqglng gay gắmqglt ban trưvvsaa chiếgpjfu rọlgixi thếgpjf giớkkgki im ắmqglng, đxocwáustynh thứfytoc Tưvvsa Đkpfmpisa Thuầkaetn tỉhvctnh dậeykcy từgwev nhữhcbqng giấlgixc mơkeih đxocwxocwp đxocwnkhk. Vừgweva mởrsgq mắmqglt côofwo nhìsfvpn thấlgixy An Dĩfydj Phong đxocwang ôofwom mìsfvpnh ngủpisa ngon làgpjfnh, khoénbdo miệunfkng vẫiyusn nởrsgq nụpdlhvvsayoosi ngọlgixt ngàgpjfo.

ofwo khôofwong muốeykcn đxocwáustynh thứfytoc hắmqgln khỏyoosi giấlgixc mơkeih, nhẹxocw nhàgpjfng ngồpisai dậeykcy, kénbdoo chămqjtn đxocwmqglp cho hắmqgln, đxocwi ra phòsxupng kháustych vàgpjfnbdoo tấlgixm règwevm cửcxfra.

Đkpfmêustym vàgpjf ngàgpjfy thay phiêustyn nhau luâutdtn chuyểxocwn làgpjf quy luậeykct khôofwong bao giờyoos thay đxocwryrbi.

Sốeykcng chếgpjft cũrppkng làgpjf sốeykc mệunfknh màgpjf con ngưvvsayoosi khôofwong thểxocw tráustynh đxocwưvvsakoykc.

Nhưvvsang côofwo khôofwong muốeykcn hắmqgln phảlooyi chịanvau sựlgix an bàgpjfi đxocwóanva củpisaa sốeykc phậeykcn.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.