Nụ Hôn Của Sói

Chương 30 : Bùa yêu (Kết)

    trước sau   
wfcu nởdlrz nụgsqdddpcfxnqi hàddpci lòopwgng vớrzzyi hắjfzbn, nụgsqdddpcfxnqi rấngwut thuầazdnn khiếkydqt, rấngwut châwskfn thàddpcnh. Hắjfzbn ngâwskfy dạepkji nhìopwgn côwfcu, đderfưddpca tay vớrzzyi chiếkydqc mũvamj y táhhhu trêepkjn đderfazdnu côwfcu xuốovnqng. Máhhhui tópaghc dàddpci củuzipa côwfcu xoãpcml xuốovnqng bờfxnq vai, trong chiếkydqc váhhhuy đderfpnheng phụgsqdc y táhhhuddpcu trắjfzbng, côwfcuddpcng trởdlrzepkjn quyếkydqn rũvamj

Ngópaghn tay hắjfzbn luồpnhen qua nhữhhhung lọwskfn tópaghc xoăxctzn củuzipa côwfcu, giữhhhu chặawzit lấngwuy gáhhhuy côwfcu

ddpc Đlzzupnhe Thuầazdnn nhậialbn thấngwuy anh mắjfzbt si mêepkj củuzipa hắjfzbn, côwfcu bấngwut an lùhhhui vềlhnt phílxxta sau: “Muộzxwun lắjfzbm rồpnhei, anh ngủuzip đderfi, tốovnqi mai em lạepkji đderfếkydqn thăxctzm anh!”

Vừddpca đderfjzptnh đderfbgvbng dậialby thìopwg An Dĩnhrf Phong kéulhno tay côwfcu lạepkji: “Thuầazdnn àddpc, em mặawzic đderfpnhe y táhhhu đderfopwgp hơnhrfn mặawzic cảaoennh phụgsqdc đderfngwuy!”

“Vậialby sao?” Côwfcusonli xuốovnqng chỉmilgnh lạepkji chiếkydqc váhhhuy liềlhntn trắjfzbng tinh, thẹopwgn thùhhhung nópaghi: “Vậialby thìopwg lầazdnn sau mỗialbi lầazdnn gặawzip anh, em sẽvkbo mặawzic nhưddpc thếkydqddpcy nhéulhn!”

“Khôwfcung cầazdnn phảaoeni thếkydq!”


“Tạepkji sao?”

“Em đderfãpcml xem bộzxwu phim nàddpcy chưddpca?”

“…”

Hắjfzbn liếkydqc nhìopwgn nhữhhhung đderfưddpcfxnqng cong trêepkjn cơnhrf thểkqazwfcu, rồpnhei nópaghi: “Sựngwu quyếkydqn rũvamj củuzipa pháhhhui đderfopwgp!”

“…”

“Lúsonlc em mặawzic cảaoennh phụgsqdc, lúsonlc lạepkji mặawzic bộzxwu đderfpnhe y táhhhuddpcy, cho dùhhhu khảaoenxctzng kiềlhntm chếkydq củuzipa anh cópagh tốovnqt đderfếkydqn mấngwuy cũvamjng sẽvkbo…” Hắjfzbn nâwskfng khuôwfcun mặawzit khôwfcung giấngwuu nổeehii sựngwu thẹopwgn thùhhhung củuzipa côwfcuepkjn, giọwskfng nópaghi dịjzptu dàddpcng trầazdnm ấngwum. “… khôwfcung thểkqaz thoáhhhut khỏirtoi sựngwu hấngwup dẫmilgn.”

wfcu cốovnqulhno tàddpchhhuy ngắjfzbn qua đderfazdnu gốovnqi, nhưddpcng kéulhno thếkydqddpco cũvamjng khôwfcung thểkqaz che đderfưddpcplofc đderfôwfcui châwskfn thon thảaoen, trắjfzbng ngầazdnn kia. Côwfcu ngẩvamjng lêepkjn nhìopwgn áhhhunh mắjfzbt đderfazdny ham muốovnqn củuzipa hắjfzbn. Côwfcu chưddpca kịjzptp phảaoenn ứbgvbng gìopwg, An Dĩnhrf Phong đderfãpcml đderfawzit đderfôwfcui môwfcui kháhhhut khao cháhhhuy bỏirtong củuzipa mìopwgnh lêepkjn môwfcui côwfcu.

Trong nụgsqdwfcun tớrzzyi tấngwup củuzipa hắjfzbn, côwfcu nhẹopwg nhàddpcng nằxnvhm xuốovnqng, nhắjfzbm mắjfzbt lạepkji. Khôwfcung cho côwfcunhrf hộzxwui phảaoenn ứbgvbng, thâwskfn hìopwgnh tráhhhung kiệpnhen củuzipa hắjfzbn đderfãpcmldlrz trêepkjn ngưddpcfxnqi côwfcu.

Nụgsqdwfcun khao kháhhhut bỏirtong cháhhhuy củuzipa hắjfzbn khôwfcung dịjzptu dàddpcng, nhưddpcng cũvamjng khôwfcung thôwfcu bạepkjo nhưddpc lầazdnn đderfazdnu tiêepkjn. Côwfcu chủuzip đderfzxwung héulhn miệpnheng đderfkqazddpcpiupi hắjfzbn tiếkydqn vàddpco trong, quyệpnhen vớrzzyi lưddpcpiupi côwfcu, đderfáhhhunh thứbgvbc mọwskfi cảaoenm xúsonlc trong côwfcu

Khi nụgsqdwfcun lêepkjn đderfếkydqn đderfmilgnh đderfiểkqazm, tay hắjfzbn từddpc trêepkjn bờfxnq vai côwfcu di chuyểkqazn từddpcng chúsonlt từddpcng chúsonlt xuốovnqng phílxxta dưddpcrzzyi, qua vòopwgng ngựngwuc, vòopwgng eo mềlhntm mạepkji, đderfếkydqn đderfùhhhui… rồpnhei ngópaghn tay lạepkjnh ngắjfzbt củuzipa hắjfzbn lạepkji từddpc đderfùhhhui di chuyểkqazn dầazdnn lêepkjn trêepkjn. Côwfcu giậialbt mìopwgnh, khéulhnp hai châwskfn lạepkji, toàddpcn thâwskfn run rẩvamjy theo nhữhhhung ngópaghn tay lạepkjnh ngắjfzbt củuzipa hắjfzbn…

Đlzzuang đderfêepkjepkj trong nụgsqdwfcun nồpnheng cháhhhuy, côwfcu bỗialbng mởdlrz mắjfzbt nhưddpc vừddpca bừddpcng tỉmilgnh từddpcvubgi mộzxwung, nhìopwgn khuôwfcun mặawzit hắjfzbn ởdlrz cựngwu ly rấngwut gầazdnn, khuôwfcun mặawzit củuzipa ngưddpcfxnqi đderfàddpcn ôwfcung màddpcwfcu ngàddpcy đderfêepkjm nhớrzzy thưddpcơnhrfng đderfang hôwfcun côwfcu… côwfcu chợploft cảaoenm thấngwuy hoang mang… Lầazdnu đderfazdnu tiêepkjn trao thâwskfn cho hắjfzbn, lạepkji làddpcdlrz trêepkjn chiếkydqc giưddpcfxnqng inox cứbgvbng nhắjfzbc trong bệpnhenh việpnhen nàddpcy sao?

wfcu biếkydqt mìopwgnh khôwfcung thểkqaz lấngwuy hắjfzbn, vìopwg thếkydq ngay từddpc đderfazdnu khi quyếkydqt đderfjzptnh đderfếkydqn vớrzzyi tìopwgnh yêepkju khôwfcung cópagh kếkydqt cụgsqdc nàddpcy, côwfcu đderfãpcml chuẩvamjn bịjzptwskfm lýoeky rồpnhei, chỉmilg cầazdnn An Dĩnhrf Phong muốovnqn, côwfcu sẵotffn sàddpcng trao thâwskfn cho hắjfzbn bấngwut cứbgvbsonlc nàddpco.

Nhưddpcng trong bệpnhenh việpnhen cũvamjhhhut nàddpcy, trong căxctzn phòopwgng chậialbt hẹopwgp đderfazdny mùhhhui khópagh chịjzptu nàddpcy thìopwg thậialbt chẳfxnqng cópagh chúsonlt lãpcmlng mạepkjn nàddpco.


An Dĩnhrf Phong thấngwuy khuôwfcun mặawzit bàddpcng hoàddpcng củuzipa côwfcu, khẽvkbo buôwfcung môwfcui côwfcu rồpnhei hỏirtoi: “Sao vậialby?”

“Khôwfcung cópaghopwg, em…” Côwfcu thởdlrz gấngwup gáhhhup, run rẩvamjy nópaghi. “Em hơnhrfi sợplof, lầazdnn đderfazdnu tiêepkjn…”

“Lầazdnn đderfazdnu tiêepkjn? Em… chưddpca từddpcng… vớrzzyi anh ta sao?”

wfcu lắjfzbng lạepkji, mởdlrz miệpnheng nhưddpcng khôwfcung nópaghi nêepkjn lờfxnqi, lắjfzbc lắjfzbc đderfazdnu.

An Dĩnhrf Phong chốovnqng tay ngồpnhei dậialby, áhhhunh mắjfzbt khôwfcung còopwgn hưddpcng phấngwun nhưddpcwfcuddpcdlrzng tưddpcplofng. Côwfcu nghĩnhrf hắjfzbn vẫmilgn giậialbn côwfcu, liềlhntn giảaoeni thílxxtch: “Em đderfãpcmlpaghi vớrzzyi anh rồpnhei, em chỉmilg coi anh ấngwuy nhưddpc anh trai.”

Hắjfzbn thởdlrzddpci, nằxnvhm lêepkjn giưddpcfxnqng, vỗialb vỗialbddpco chỗialb trốovnqng bêepkjn cạepkjnh: “Muộzxwun lắjfzbm rồpnhei, ngủuzip đderfi!”

wfcu nằxnvhm bêepkjn cạepkjnh hắjfzbn, cốovnq nghĩnhrf xem mìopwgnh đderfãpcmlddpcm sai đderfiềlhntu gìopwg, nhưddpcng càddpcng nghĩnhrfopwgng côwfcuddpcng rốovnqi bờfxnqi. Rấngwut lâwskfu sau, côwfcu nghĩnhrf An Dĩnhrf Phong đderfãpcml ngủuzip say rồpnhei, bỗialbng nhiêepkjn hắjfzbn lạepkji nópaghi vớrzzyi côwfcu: “Lầazdnn đderfazdnu tiêepkjn củuzipa em nêepkjn đderfkqazddpcnh cho ngưddpcfxnqi cópaghddpchhhuch lấngwuy em làddpcm vợplof.”

“Em khôwfcung quan tâwskfm.” Hai tay côwfcu ôwfcum chặawzit lấngwuy vòopwgng eo củuzipa hắjfzbn, chặawzit đderfếkydqn mứbgvbc khôwfcung thểkqaz chặawzit hơnhrfn đderfưddpcplofc nữhhhua.

“Nếkydqu em khôwfcung quan tâwskfm thìopwg sẽvkbo khôwfcung trong trắjfzbng đderfếkydqn tậialbn bâwskfy giờfxnq.” Hắjfzbn ôwfcum cơnhrf thểkqaz mềlhntm mạepkji củuzipa côwfcu, cưddpcfxnqi nópaghi. “Đlzzuovnqi vớrzzyi ngưddpcfxnqi phụgsqd nữhhhuopwgnh yêepkju, đderfàddpcn ôwfcung đderflhntu nópaghi khôwfcung quan tâwskfm côwfcungwuy cópagh phảaoeni lầazdnn đderfazdnu tiêepkjn hay khôwfcung… nhưddpcng thựngwuc ra… họwskf rấngwut quan tâwskfm… Anh khôwfcung muốovnqn mộzxwut ngàddpcy nàddpco đderfópagh em sẽvkbo hốovnqi hậialbn.”

“Em khôwfcung hốovnqi hậialbn.”

“Em làddpc mộzxwut côwfcuhhhui tốovnqt, anh khôwfcung cópagh phúsonlc lấngwuy đderfưddpcplofc em, cũvamjng khôwfcung thểkqazddpcm hỏirtong cuộzxwuc đderffxnqi em.”

wfcu thu mìopwgnh trong lòopwgng hắjfzbn, tay nắjfzbm chặawzit chăxctzn, cốovnq gắjfzbng kìopwgm nưddpcrzzyc mắjfzbt khôwfcung đderfkqaz tràddpco ra.

“Anh đderfddpcng tốovnqt vớrzzyi em nhưddpc vậialby.”


“Thuầazdnn àddpc, rong chơnhrfi nhưddpc thếkydqddpc đderfuzip rồpnhei, em hãpcmly lấngwuy anh ta đderfi, sinh cho anh ta nhữhhhung đderfbgvba con, sốovnqng thậialbt tốovnqt. Phụgsqd nữhhhu, suy cho cùhhhung, cũvamjng cầazdnn mộzxwut gia đderfìopwgnh, cầazdnn mộzxwut ngưddpcfxnqi đderfàddpcn ôwfcung ởdlrzepkjn cạepkjnh che chởdlrz.”

“Em khôwfcung cầazdnn! Em cópagh thểkqaz khôwfcung lấngwuy ai, khôwfcung cầazdnn ngưddpcfxnqi đderfàddpcn ôwfcung kia, em chỉmilg cầazdnn mỗialbi khi muốovnqn làddpcpagh thểkqaz đderfưddpcplofc nhìopwgn thấngwuy anh, thếkydqddpc đderfuzip rồpnhei.”

“Em cópagh thểkqazepkju anh bao lâwskfu? Mộzxwut tháhhhung, hai tháhhhung? Mộzxwut năxctzm, hai năxctzm? Cứbgvb cho làddpchhhum năxctzm, mưddpcfxnqi năxctzm đderfi, thìopwg thếkydqddpco chứbgvb? Chúsonlng ta… suy cho cùhhhung cũvamjng khôwfcung cópagh kếkydqt cụgsqdc gìopwg.”

wfcu ngẩvamjng đderfazdnu lêepkjn, trong bópaghng đderfêepkjm, áhhhunh mắjfzbt hắjfzbn càddpcng thêepkjddpcơnhrfng. Côwfcu hỏirtoi lạepkji: “Vậialby anh cópagh thểkqazepkju em bao lâwskfu? Cópagh thểkqazepkju em đderfếkydqn mưddpcfxnqi năxctzm khôwfcung?”

“Khôwfcung biếkydqt.”

wfcu nuốovnqt nưddpcrzzyc bọwskft đderfjfzbng cháhhhut, đderfazdnu nópaghng bừddpcng, rồpnhei hứbgvba vớrzzyi hắjfzbn: “Nếkydqu anh cópagh thểkqazepkju em mưddpcfxnqi năxctzm, em sẽvkbo lấngwuy anh.”

“Mưddpcfxnqi năxctzm?”

“Đlzzuúsonlng thếkydq, mưddpcfxnqi năxctzm sau, bốovnq em sẽvkbo vềlhntddpcu, ra nưddpcrzzyc ngoàddpci dưddpcpiupng lãpcmlo, em cũvamjng sẽvkbo thôwfcui việpnhec đderfkqaz đderfi theo ôwfcung. Đlzzuếkydqn lúsonlc đderfópagh, nếkydqu anh vẫmilgn còopwgn yêepkju em, thìopwgpcmly đderfếkydqn tìopwgm em, em nhấngwut đderfjzptnh sẽvkbo lấngwuy anh!”

“Nhữhhhung câwskfu nhưddpc thếkydqddpcy khôwfcung thểkqazpaghi tuỳplof tiệpnhen đderfưddpcplofc, anh sẽvkboddpcdlrzng thậialbt đderfngwuy!”

wfcu ngồpnhei dậialby, kiêepkjn đderfjzptnh nhìopwgn lêepkjn bầazdnu trờfxnqi.

“Tôwfcui, Tưddpc Đlzzupnhe Thuầazdnn, xin thềlhnt vớrzzyi trờfxnqi đderfngwut, mưddpcfxnqi năxctzm sau, chỉmilg cầazdnn An Dĩnhrf Phong đderfếkydqn tìopwgm, nếkydqu tôwfcui còopwgn sốovnqng, tôwfcui sẽvkboddpcrzzyi anh ấngwuy, nếkydqu tôwfcui chếkydqt rồpnhei thìopwg sẽvkbo khắjfzbc lêepkjn bia mộzxwuddpc: Vợplof đderfãpcml mấngwut củuzipa An Dĩnhrf Phong!”

“Cảaoenm ơnhrfn!”

Đlzzuêepkjm hôwfcum đderfópaghddpc đderfêepkjm màddpc cảaoen đderffxnqi nàddpcy An Dĩnhrf Phong khôwfcung thểkqazddpco quêepkjn.

Đlzzuópaghddpc lầazdnn đderfazdnu tiêepkjn trong đderffxnqi hắjfzbn cảaoenm thấngwuy mìopwgnh làddpc ngưddpcfxnqi đderfàddpcn ôwfcung hạepkjnh phúsonlc nhấngwut thếkydq giớrzzyi, mặawzic dùhhhuwfcu hứbgvba hẹopwgn vớrzzyi hắjfzbn mưddpcfxnqi năxctzm sau, nhưddpcng hắjfzbn cũvamjng thấngwuy rấngwut mãpcmln nguyệpnhen, ílxxtt nhấngwut làddpcwfcuvamjng đderfpnheng ýoeky lấngwuy hắjfzbn, côwfcu đderfem lạepkji cho hắjfzbn niềlhntm hy vọwskfng vàddpco tưddpcơnhrfng lai…

Đlzzuêepkjm ấngwuy, côwfcu vuốovnqt ve ngựngwuc hắjfzbn, đderfirto mặawzit hỏirtoi: “Rốovnqt cuộzxwuc anh cópagh muốovnqn em khôwfcung?”

sonlc hắjfzbn lắjfzbc đderfazdnu, dòopwgng máhhhuu trong ngưddpcfxnqi nhưddpc đderfang sôwfcui tràddpco, thiêepkju đderfovnqt.

Hắjfzbn nópaghi vớrzzyi côwfcu rằxnvhng khôwfcung phảaoeni hắjfzbn khôwfcung muốovnqn, màddpcddpc lầazdnn đderfazdnu tiêepkjn quýoeky giáhhhu củuzipa côwfcu khôwfcung nêepkjn ởdlrz trêepkjn giưddpcfxnqng bệpnhenh việpnhen tồpnhei tàddpcn, lạepkjnh lẽvkboo nàddpcy, đderfplofi khi vếkydqt thưddpcơnhrfng củuzipa hắjfzbn làddpcnh hẳfxnqn, sẽvkbo chọwskfn mộzxwut khôwfcung gian thậialbt lãpcmlng mạepkjn, đderfkqazwfcupagh thểkqaz cảaoenm nhậialbn đderfưddpcplofc sựngwu giao hoàddpc tuyệpnhet vờfxnqi củuzipa thểkqazhhhuc vàddpcwskfm hồpnhen…

wfcuddpcfxnqi dịjzptu dàddpcng, ngủuzip ngon làddpcnh trong vòopwgng tay hắjfzbn.

Hắjfzbn ôwfcum cơnhrf thểkqaz thơnhrfm ngáhhhut củuzipa côwfcu, cảaoen đderfêepkjm khôwfcung ngủuzip, cứbgvbnhrfddpcdlrzng đderfếkydqn sựngwu giao hoàddpc tuyệpnhet vờfxnqi củuzipa hắjfzbn vàddpcwfcu

sonlc bìopwgnh minh, hắjfzbn nghe thấngwuy côwfcupaghi mơnhrf: “Anh, em khôwfcung sai! Anh ấngwuy làddpc mộzxwut ngưddpcfxnqi đderfàddpcn ôwfcung đderfáhhhung đderfưddpcplofc yêepkju, anh hãpcmly tin vàddpco sựngwu lựngwua chọwskfn củuzipa em… Em khôwfcung nhìopwgn nhầazdnm đderfâwskfu! Anh ấngwuy xứbgvbng đderfáhhhung!”

Hắjfzbn khẽvkbowfcun lêepkjn môwfcui côwfcu, nópaghi: “Em khôwfcung nhìopwgn nhầazdnm đderfâwskfu, cảaoen đderffxnqi nàddpcy anh sẽvkbo khôwfcung phụgsqd em!”

Trong mơnhrf, côwfcu nởdlrz nụgsqdddpcfxnqi dịjzptu dàddpcng nhưddpc áhhhunh trăxctzng huyềlhntn ảaoeno thuầazdnn khiếkydqt…

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.