Nụ Hôn Của Sói

Chương 29 : Bùa yêu (Đầu)

    trước sau   
Nếgawzu tìoldcnh yêojluu làespb mộcnwmt liềtxpsu thuốfagyc mêojlu, thìoldcoldcnh yêojluu vụqwnong trộcnwmm làespb mộcnwmt loạuqnoi bùunvea ngảnndki. Bấlfyxt kểespbespb ngưpjotpjoti nàespbo uốfagyng phảnndki cũcnwmng đfagytxpsu thầdbqyn trítcyi đfagyojlun đfagynndko, khôyxveng thểespb dứrjqst bỏnvjl đfagyưpjotemvnc.

pjot Đoyllnynn Thuầdbqyn ngồnynni trong phòdeulng họsaiqp cảnndk buổxehci chiềtxpsu màespb “tâdbqym hồnynnn treo ngưpjotemvnc càespbnh câdbqyy”. Cuộcnwmc họsaiqp vừslxsa kếgawzt thúlzppc, côyxve liềtxpsn chạuqnoy nhanh ra siêojluu thịunve, khôyxveng chỉavbr mua mộcnwmt con gàespbespbdeuln trao đfagyxehci vớpjoti chịunveidzun hàespbng hơnvjln nửqccta tiếgawzng đfagynynnng hồnynn, ghi ghi chéoldcp chéoldcp còdeuln cẩrjqsn thậtwbpn hơnvjln cảnndk ghi chéoldcp nhậtwbpt kýidzu cuộcnwmc họsaiqp, mua đfagyunveidzuc loạuqnoi gia vịunve. Vềtxps đfagyếgawzn nhàespb, côyxve quêojlun cảnndk ăonrln cơnvjlm, làespbm theo đfagyúlzppng kinh nghiệnvjlm đfagyưpjotemvnc truyềtxpsn lạuqnoi, kiêojlun nhẫfkmhn hầdbqym mótwbpn canh gàespb đfagyưpjotemvnc coi làespb bổxehc nhấlfyxt cho ngưpjotpjoti bệnvjlnh.

Sau mộcnwmt chiếgawzn dịunvech bếgawzp núlzppp kinh hoàespbng, con gàespb đfagyáidzung thưpjotơnvjlng vìoldc quáidzu lửqccta màespb anh dũcnwmng hy sinh. Côyxve chạuqnoy đfagyi mua nốfagyt sốfagyespbnvjl siêojluu thịunve bắuruxt đfagydbqyu làespbm lạuqnoi. Sau năonrlm tiếgawzng đfagynynnng hồnynn nỗgawz lựnynnc, cuốfagyi cùunveng thìoldcyxvecnwmng đfagyãoldc thàespbnh côyxveng vớpjoti mótwbpn canh gàespb thơnvjlm phứrjqsc.

Sau đfagyótwbp, côyxve khoáidzuc lêojlun ngưpjotpjoti bộcnwm quầdbqyn áidzuo y táidzu lấlfyxy đfagyưpjotemvnc ởnvjl bệnvjlnh việnvjln lúlzppc sáidzung, cẩrjqsn thậtwbpn cầdbqym chiếgawzc bìoldcnh giữdzoe nhệnvjlt đfagynynnng đfagydbqyy canh gàespbespb ra khỏnvjli nhàespb.

Đoyllưpjotpjotng phốfagy buổxehci đfagyêojlum thậtwbpt yêojlun tĩagwynh, nhữdzoeng ngọsaiqn đfagyènwctn đfagyưpjotpjotng sáidzung hơnvjln, giótwbpcnwmng thổxehci nhẹdeulnvjln mọsaiqi ngàespby.

yxvedeuln chưpjota ăonrln tốfagyi, ngay đfagyếgawzn mìoldcyxvem cũcnwmng chưpjota ăonrln, bưpjotpjotc châdbqyn thoăonrln thoắuruxt trêojlun đfagyưpjotpjotng, khe khẽxznnidzut mộcnwmt khúlzppc tìoldcnh ca.


Đoyllếgawzn bệnvjlnh việnvjln, côyxve đfagyeo khẩrjqsu trang, léoldcn đfagyrjqsy mộcnwmt chiếgawzc xe chởnvjl dụqwnong cụqwno y tếgawz, nhẹdeul nhàespbng đfagyi đfagyếgawzn cửqccta phòdeulng An Dĩagwy Phong.

Xuyêojlun qua khe cửqccta, côyxve nhìoldcn thấlfyxy hai têojlun đfagyàespbn em củunvea An Dĩagwy Phong đfagyãoldc nằttpdm trêojlun sofa ngáidzuy nhưpjot sấlfyxm. Còdeuln hắuruxn vẫfkmhn chưpjota ngủunve, đfagyang ngồnynni trêojlun giưpjotpjotng cầdbqym chiếgawzc đfagyiềtxpsu khiểespbn ti vi liêojlun tụqwnoc bấlfyxm chuyểespbn kêojlunh, đfagyiệnvjln thoạuqnoi hắuruxn đfagyespbojlun cạuqnonh giưpjotpjotng, vớpjoti tay làespb lấlfyxy đfagyưpjotemvnc.

yxvelzppt đfagyiệnvjln thoạuqnoi ra, bấlfyxm sốfagy củunvea hắuruxn. Đoylliệnvjln thoạuqnoi vừslxsa đfagyxehc chuôyxveng, hắuruxn lậtwbpp tứrjqsc vứrjqst chiếgawzc đfagyiềtxpsu khiểespbn trong tay, vớpjoti lấlfyxy đfagyiệnvjln thoạuqnoi.

yxve hỏnvjli nhỏnvjl: “Ngủunve rồnynni àespb?”

“Đoyllãoldcpjotpjoti hai giờpjot rồnynni, anh chưpjota ngủunve thìoldcdeuln làespbm gìoldc?”

“Em lạuqnoi cứrjqs nghĩagwyespb anh đfagyemvni đfagyiệnvjln thoạuqnoi củunvea em.”

“Hảnndk? Anh đfagyâdbqyu cótwbp nhàespbm cháidzun đfagyếgawzn thếgawz!”

“Vậtwbpy anh ngủunve đfagyi nhéoldc, mai nótwbpi chuyệnvjln tiếgawzp.”

“Đoyllemvni đfagyãoldc.” Hắuruxn bứrjqst tótwbpc, vẻmcih mặfagyt vừslxsa ấlfyxm ứrjqsc lạuqnoi vừslxsa tỏnvjl vẻmcih khôyxveng biếgawzt làespbm thếgawzespbo. “Em bậtwbpn đfagyếgawzn nỗgawzi anh sốfagyng chếgawzt thếgawzespbo cũcnwmng chẳksmeng thènwctm quan tâdbqym sao?”

“Vậtwbpy lúlzppc rỗgawzi em sẽxznn đfagyếgawzn thăonrlm anh.”

“Khi nàespbo?”

“Em cũcnwmng khôyxveng biếgawzt, khi nàespbo rỗgawzi…”

“Tuỳemvn em vậtwbpy, anh ngủunve đfagyâdbqyy!”


Hắuruxn tắuruxt máidzuy, nắuruxm chặfagyt đfagyiệnvjln thoạuqnoi, đfagylfyxm tay lêojlun chiếgawzc giưpjotpjotng sắuruxt, vìoldc chạuqnom vàespbo vếgawzt thưpjotơnvjlng nêojlun hắuruxn đfagyau đfagyếgawzn mứrjqsc cắuruxn chặfagyt răonrlng. Đoyllrjqsng ngoàespbi cửqccta nhìoldcn hắuruxn nhưpjot vậtwbpy, côyxve thấlfyxy xótwbpt xa đfagyếgawzn rơnvjli nưpjotpjotc mắuruxt.

yxve cứrjqs nghĩagwy trêojluu hắuruxn mộcnwmt chúlzppt cho vui, giờpjot mớpjoti pháidzut hiệnvjln ra rằttpdng, việnvjlc đfagyótwbp so vớpjoti tra tấlfyxn còdeuln đfagyau hơnvjln rấlfyxt nhiềtxpsu. Côyxve lau nưpjotpjotc mắuruxt, chỉavbrnh lạuqnoi chiếgawzc khẩrjqsu trang trêojlun mặfagyt, đfagyrjqsy xe đfagyi vàespbo nhưpjot khôyxveng cótwbp chuyệnvjln gìoldc xảnndky ra.

An Dĩagwy Phong nhìoldcn thấlfyxy côyxve thìoldc ngẩrjqsn ngưpjotpjoti mộcnwmt lúlzppc, ngạuqnoc nhiêojlun hỏnvjli: “Muộcnwmn thếgawzespby, rồnynni vẫfkmhn còdeuln thay thuốfagyc sao?”

“Ừonrlm!”

yxve đfagyi đfagyếgawzn cạuqnonh giưpjotpjotng, cúlzppi xuốfagyng lấlfyxy bìoldcnh canh gàespb đfagyespbnvjlpjotpjoti, trong đfagydbqyu đfagyang nghĩagwy xem làespbm thếgawzespbo đfagyespb hắuruxn bấlfyxt ngờpjot, bùunve lạuqnoi nỗgawzi đfagyau vừslxsa rồnynni.

Khôyxveng ngờpjot, An Dĩagwy Phong bỗgawzng lôyxvei côyxve lạuqnoi, khẽxznn vuốfagyt ve vai côyxve.

pjot Đoyllnynn Thuầdbqyn toàespbn thâdbqyn run rẩrjqsy, vừslxsa đfagyunvenh đfagyrjqsng dậtwbpy thìoldc An Dĩagwy Phong đfagycnwmt nhiêojlun kéoldco mạuqnonh côyxveojlun giưpjotpjotng, chồnynnm lêojlun ngưpjotpjoti côyxve.

“Tiểespbu Nhãoldc, hôyxvem nay tìoldcnh nhâdbqyn củunvea anh khôyxveng đfagyếgawzn, em ởnvjl lạuqnoi vớpjoti anh đfagyưpjotemvnc khôyxveng?” Giọsaiqng đfagyiệnvjlu vàespb áidzunh mắuruxt hắuruxn vôyxveunveng ngảnndk ngớpjotn.

Mặfagyt côyxve tốfagyi sầdbqym lạuqnoi, mắuruxt nótwbpng lêojlun nhưpjot lửqccta đfagyfagyt. Toàespbn thâdbqyn nhưpjot bịunveojlu liệnvjlt.

yxve khôyxveng thểespbespbo tin nổxehci, trưpjotpjotc mặfagyt côyxve, An Dĩagwy Phong thềtxps non hẹdeuln biểespbn, tìoldcnh yêojluu nồnynnng nàespbn, sau lưpjotng côyxve thìoldc hoàespbn toàespbn kháidzuc.

Hắuruxn cởnvjli mộcnwmt khuy áidzuo củunvea côyxve, nhìoldcn côyxve vớpjoti áidzunh mắuruxt thènwctm thuồnynnng: “Béoldcojluu, anh đfagynndkm bảnndko làespb sẽxznnespbm cho em cảnndkm thấlfyxy khoáidzui lạuqnoc hơnvjln đfagyêojlum qua…”

yxve quêojlun cảnndk việnvjlc phảnndkn kháidzung, trợemvnn tròdeuln đfagyôyxvei mắuruxt tuyệnvjlt vọsaiqng nhìoldcn ngưpjotpjoti đfagyàespbn ôyxveng hoàespbn toàespbn xa lạuqno trưpjotpjotc mặfagyt mìoldcnh, cốfagy gắuruxng hítcyit thởnvjl, mỗgawzi lầdbqyn thởnvjl ra lạuqnoi cảnndkm thấlfyxy mũcnwmi đfagyau nhứrjqsc. Bứrjqsc tranh tìoldcnh yêojluu đfagydeulp đfagyxznn trưpjotpjotc mắuruxt côyxve bịunveoldc vụqwnon thàespbnh từslxsng mảnndknh, lâdbqyu đfagyàespbi tìoldcnh áidzui sụqwnop đfagyxehc, khiếgawzn côyxve tan náidzut…

“Thậtwbpt cháidzun!” An Dĩagwy Phong buôyxveng tay côyxve, kéoldco chiếgawzc khẩrjqsu trang trêojlun mặfagyt côyxve xuốfagyng: “Đoylliệnvjlu bộcnwmlzppc ghen củunvea em chẳksmeng đfagyáidzung yêojluu chúlzppt nàespbo.”


“Anh?” Côyxve thởnvjl khôyxveng ra hơnvjli. Nỗgawzi khiếgawzp sợemvn vẫfkmhn còdeuln đfagysaiqng lạuqnoi, côyxve vừslxsa muốfagyn cưpjotpjoti, lạuqnoi vừslxsa muốfagyn ôyxvem chầdbqym lấlfyxy hắuruxn vàespb khótwbpc thậtwbpt to.

Hắuruxn vuốfagyt ve máidzuyxve, tótwbpc côyxve, nhítcyiu màespby: “Lầdbqyn sau sẽxznn khôyxveng đfagyùunvea nữdzoea, dáidzung vẻmcihlzppc ghen củunvea em làespbm anh thấlfyxy đfagyau lòdeulng!”

yxve thởnvjl phàespbo, tráidzuch hắuruxn: “Anh… sao lạuqnoi cótwbp thểespb nhưpjot thếgawz chứrjqs?”

“Rõnwctespbng làespb em trêojluu anh trưpjotpjotc.”

Lạuqnoi nótwbpi đfagyếgawzn chuyệnvjln lúlzppc nãoldcy, côyxve vộcnwmi vãoldc cầdbqym tay hắuruxn, xoa xoa mu bàespbn tay sưpjotng đfagynvjl: “Đoyllau khôyxveng?”

“Đoyllau! Tựnynnpjotng lạuqnoi bịunve đfagyau mộcnwmt cáidzuch oan uổxehcng!”

“Lầdbqyn sau em sẽxznn khôyxveng trêojluu anh nữdzoea, chẳksmeng lãoldcng mạuqnon chúlzppt nàespbo!”

“Vậtwbpy thìoldc… chúlzppng ta lãoldcng mạuqnon mộcnwmt chúlzppt đfagyi…”

Hắuruxn mítcyim môyxvei, đfagyưpjota tay đfagyếgawzn khuy thứrjqs hai trêojlun áidzuo côyxve.

pjot Đoyllnynn Thuầdbqyn liềtxpsn gạuqnot tay hắuruxn ra.

“Đoyllslxsng đfagyùunvea nữdzoea, cótwbp ngưpjotpjoti…”

An Dĩagwy Phong quay đfagydbqyu nhìoldcn hai têojlun đfagyang ngủunve say nhưpjot chếgawzt trêojlun sofa, chửqccti thầdbqym mộcnwmt tiếgawzng, lưpjotu luyếgawzn khôyxveng nỡmrgr rờpjoti tay khỏnvjli chỗgawz đfagyótwbp củunvea côyxve.

yxve ngồnynni dậtwbpy, lấlfyxy chiếgawzc bìoldcnh giữdzoe nhiệnvjlt bêojlun dưpjotpjoti, mởnvjl nắuruxp, rồnynni đfagyưpjota đfagyếgawzn trưpjotpjotc mặfagyt hắuruxn nótwbpi: “Em hầdbqym canh gàespb cho anh nàespby, nghe nótwbpi rấlfyxt tốfagyt cho ngưpjotpjoti bệnvjlnh.”


Hắuruxn cầdbqym lấlfyxy chiếgawzc bìoldcnh từslxs tay côyxve, hơnvjli nótwbpng bay lêojlun đfagysaiqng trêojlun mítcyi mắuruxt hắuruxn thàespbnh nhữdzoeng giọsaiqt nưpjotpjotc long lanh trong suốfagyt.

Hắuruxn nhắuruxm mắuruxt lạuqnoi, nghẹdeuln ngàespbo nótwbpi: “Thậtwbpt lãoldcng mạuqnon! Lãoldcng mạuqnon chếgawzt mấlfyxt!”

Hai têojlun đfagyang ngủunve trêojlun ghếgawz bỗgawzng bòdeul dậtwbpy, chửqccti thầdbqym: “Khôyxveng thểespb chịunveu nổxehci hai ngưpjotpjoti! Mẹdeul kiếgawzp, buồnynnn nôyxven quáidzu!”

An Dĩagwy Phong liềtxpsn néoldcm cuốfagyn sáidzuch vàespbo ngưpjotpjoti bọsaiqn chúlzppng: “Cúlzppt ra ngoàespbi đfagyi!”

Hai têojlun kia vộcnwmi vãoldc chạuqnoy ra ngoàespbi, lúlzppc đfagyótwbpng cửqccta còdeuln khôyxveng quêojlun nótwbpi thêojlum mộcnwmt câdbqyu: “Anh Phong, hàespbnh đfagycnwmng nhanh chúlzppt nhéoldc, ngoàespbi trờpjoti lạuqnonh lắuruxm!”

“Đoyllêojlum nay cótwbp lạuqnonh đfagyếgawzn chếgawzt cótwbpng thìoldccnwmng khôyxveng đfagyưpjotemvnc phéoldcp vàespbo!”

yxve giậtwbpn dỗgawzi nhìoldcn hắuruxn, múlzppc mộcnwmt thìoldca canh bótwbpn cho hắuruxn.

“Thếgawzespbo? Cótwbp ngon khôyxveng?” Côyxve sốfagyt ruộcnwmt nhìoldcn biểespbu hiệnvjln củunvea hắuruxn.

“Rấlfyxt ngon.”

“Thậtwbpt àespb?” Côyxvepjotpjoti rạuqnong rỡmrgr. “Đoyllâdbqyy làespb lầdbqyn đfagydbqyu tiêojlun em nấlfyxu, chỉavbr sợemvn anh khôyxveng thítcyich.”

Hắuruxn ngắuruxm nụqwnopjotpjoti củunvea côyxve thậtwbpt lâdbqyu, cưpjotpjoti gưpjotemvnng gạuqnoo, rồnynni lạuqnoi cúlzppi xuốfagyng ăonrln tiếgawzp, cho đfagyếgawzn khi hếgawzt sạuqnoch khôyxveng còdeuln giọsaiqt nàespbo hắuruxn mớpjoti nótwbpi: “Anh bịunve ngưpjotpjoti ta chéoldcm chưpjota đfagyếgawzn mộcnwmt trăonrlm lầdbqyn thìoldccnwmng phảnndki đfagyếgawzn mấlfyxy chụqwnoc lầdbqyn rồnynni, nhưpjotng đfagyâdbqyy làespb lầdbqyn đfagydbqyu tiêojlun đfagyưpjotemvnc ăonrln canh gàespb.”

“Vậtwbpy thìoldc sau nàespby em sẽxznn…” Côyxve ngừslxsng lạuqnoi vàespb sửqccta thàespbnh: “Sau nàespby anh đfagyslxsng cótwbpnvjli mộcnwmt títcyiespb liềtxpsu mạuqnong nữdzoea, Hàespbn Trạuqnoc Thầdbqyn nótwbpi đfagyúlzppng, anh nêojlun xin lỗgawzi Kỳemvnoldc đfagyi.”

“Nếgawzu anh sợemvn chếgawzt thìoldc đfagyãoldc khôyxveng vàespbo con đfagyưpjotpjotng nàespby.”

“Em sợemvn!” Côyxveoldco tay áidzuo hắuruxn vàespb khẩrjqsn khoảnndkn van nàespbi. “Em biếgawzt tạuqnoi sao anh lạuqnoi muốfagyn đfagyfagyi đfagydbqyu vớpjoti hắuruxn. An Dĩagwy Phong, anh vìoldc em, em hiểespbu. Anh tốfagyt vớpjoti em, em hiểespbu! Nhưpjotng chuyệnvjln củunvea em, em sẽxznnunveng cáidzuch củunvea em đfagyespb giảnndki quyếgawzt, khôyxveng cầdbqyn anh phảnndki lo lắuruxng.”

“Em hãoldcy tin anh, anh sẽxznn giúlzppp em báidzuo thùunve.”

“Cótwbpidzuo đfagyưpjotemvnc thùunve thìoldc anh ấlfyxy cũcnwmng khôyxveng thểespb sốfagyng lạuqnoi… nhưpjotng anh thìoldc nhấlfyxt đfagyunvenh phảnndki sốfagyng! Coi nhưpjotespboldc em, dùunve thếgawzespbo đfagyi nữdzoea thìoldc anh cũcnwmng phảnndki sốfagyng.” Côyxve lắuruxc lắuruxc tay hắuruxn. “Đoyllnynnng ýidzu vớpjoti em đfagyi.”

Hắuruxn ôyxvem đfagyôyxvei vai mềtxpsm mạuqnoi củunvea côyxvetwbpi dịunveu dàespbng: “Đoyllưpjotemvnc! Anh đfagynynnng ýidzu!”

“Vậtwbpy anh giảnndkng hoàespb vớpjoti Tráidzuc Diệnvjlu đfagyi nhéoldc, đfagyslxsng gâdbqyy sựnynn vớpjoti hắuruxn nữdzoea.”

“Đoyllưpjotemvnc rồnynni!”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.