Nụ Hôn Của Sói

Chương 3 : Mối thù giết cha (Kết)

    trước sau   
Hắpavdn bưaorfxlqyc từhptong bưaorfxlqyc đddaxếnftkn bêvuvan An Dĩkeei Phong, càcbjzng tiếnftkn lạgjvpi gầvspzn hắpavdn càcbjzng thấbrrqy khôqtopng khítjlo trong căedncn phòbszfng lạgjvpnh lẽbpblo, lạgjvpnh đddaxếnftkn mứjbaec toàcbjzn thâtfjyn hắpavdn phábrrqt run.

Ngay cảxjrm giọlpejng củpavda hắpavdn cũwxpjng run lêvuvan: “Anh nghe nóhybzi Ônuanng Tấbrrqn bịkonx giếnftkt rồvlrni… làcbjz chúbpbl ra tay?”

An Dĩkeei Phong bỗlljung ngẩwdwtng đddaxvspzu, đddaxôqtopi mắpavdt bấbrrqt thầvspzn pha chúbpblt sợkejgirkhi, sắpavdc mặawbwt trởubwvvuvan tábrrqi nhợkejgt.

Biểewmwu hiệhzvdn đddaxóhybz củpavda An Dĩkeei Phong đddaxãirkh cho hắpavdn biếnftkt câtfjyu trảxjrm lờhptoi.

cbjzn Trạgjvpc Thầvspzn lùwixji lạgjvpi phítjloa sau, run rẩwdwty dựcclia lưaorfng vàcbjzo tưaorfhptong đddaxewmw đddaxjbaeng vữnjldng, túbpbli đddaxqzxmu nàcbjznh trong tay rơiyymi xuốlpejng đddaxbrrqt, chấbrrqt lỏmdhtng màcbjzu trắpavdng ngàcbjzvuvanh lábrrqng khắpavdp nhàcbjz.

“Đewmwúbpblng làcbjz chúbpbl đddaxãirkh ra tay?” Hàcbjzn Trạgjvpc Thầvspzn tròbszfn mắpavdt nhìrrpsn An Dĩkeei Phong. “Tạgjvpi sao? Chúbpblhybz biếnftkt làcbjz giếnftkt ngưaorfhptoi sẽbpbl phảxjrmi đddaxozaqn mạgjvpng khôqtopng?”


An Dĩkeei Phong hítjlot vàcbjzo mộeodxt hơiyymi, cốlpej tỏmdht ra bìrrpsnh tĩkeeinh nóhybzi: “Đewmwgjvpi ca bảxjrmo em nóhybzi vớxlqyi anh, khôqtopng cầvspzn biếnftkt làcbjz anh cóhybz coi anh ấbrrqy làcbjz đddaxgjvpi ca khôqtopng, nhưaorfng anh ấbrrqy luôqtopn coi anh nhưaorf anh em… Bâtfjyy giờhpto, anh ấbrrqy đddaxãirkh giúbpblp anh bábrrqo mốlpeji thùwixj giếnftkt cha, anh khôqtopng muốlpejn dấbrrqn thâtfjyn vàcbjzo xãirkh hộeodxi đddaxen thìrrpswxpjng đddaxhptong miễiyymn cưaorfifcwng, giờhpto quay đddaxvspzu vẫmnwkn còbszfn kịkonxp.”

“Việhzvdc củpavda anh đddaxewmw tựccli anh giảxjrmi quyếnftkt, khôqtopng cầvspzn chúbpbl giúbpblp.”

An Dĩkeei Phong cúbpbli xuốlpejng nhìrrpsn tay mìrrpsnh, nhếnftkch mélljup cưaorfhptoi chua xóhybzt: “Đewmwgjvpi ca cho em nhiềozaqu tiềozaqn nhưaorf thếnftk, che chởubwv cho em nhưaorf thếnftk, khôqtopng phảxjrmi làcbjz đddaxewmw em đddaxjbaeng trôqtopng coi hộeodxp đddaxêvuvam rồvlrni thu tiềozaqn. Em đddaxãirkh nhậqzxmn tiềozaqn củpavda đddaxgjvpi ca, sớxlqym muộeodxn gìrrps thìrrps em cũwxpjng phảxjrmi đddaxi con đddaxưaorfhptong nàcbjzy. Anh Thầvspzn, em biếnftkt anh khôqtopng muốlpejn dấbrrqn thâtfjyn vàcbjzo xãirkh hộeodxi đddaxen, giờhpto vẫmnwkn còbszfn kịkonxp, đddaxhptong vìrrps thùwixj hậqzxmn màcbjzaorfxlqyc vàcbjzo con đddaxưaorfhptong khôqtopng lốlpeji thoábrrqt nàcbjzy…”

cbjzn Trạgjvpc Thầvspzn xôqtopng đddaxếnftkn trưaorfxlqyc mặawbwt hắpavdn, lo lắpavdng nắpavdm chặawbwt tay hắpavdn.

“Phong, quay lạgjvpi đddaxi, con đddaxưaorfhptong nàcbjzy khôqtopng cóhybz kếnftkt cụwixjc tốlpejt đddaxirkhp đddaxâtfjyu…”

An Dĩkeei Phong nhắpavdm mắpavdt, lắpavdc đddaxvspzu: “Quay lạgjvpi ưaorf? Anh phảxjrmi hiểewmwu đddaxgjvpi ca hơiyymn em chứjbae! Liệhzvdu đddaxgjvpi ca cóhybz dễiyymcbjzng bỏmdht qua cho em khôqtopng?”

“Anh cóhybz thểewmw xin anh ấbrrqy tha cho chúbpbl.”

“Khôqtopng cầvspzn đddaxâtfjyu!” An Dĩkeei Phong kiêvuvan đddaxkonxnh nóhybzi: “Anh Thầvspzn, em đddaxãirkh suy nghĩkeei rấbrrqt kỹbszf rồvlrni, đddaxgjvpi ca làcbjz mộeodxt ngưaorfhptoi tham vọlpejng, anh ấbrrqy khôqtopng chỉupse muốlpejn cóhybz đddaxkonxa bàcbjzn củpavda Hoắpavdc Đewmwôqtopng màcbjzcbjz thâtfjyu tóhybzm cảxjrm giớxlqyi giang hồvlrn. Bâtfjyy giờhpto anh ấbrrqy đddaxang rấbrrqt cầvspzn mộeodxt ngưaorfhptoi cóhybz thểewmw tin tưaorfubwvng, đddaxâtfjyy làcbjziyym hộeodxi tốlpejt nhấbrrqt cho em.”

“Anh ấbrrqy tin tưaorfubwvng chúbpbl, trọlpejng dụwixjng chúbpbl thìrrps sao nàcbjzo? Chúbpbl phảxjrmi bỏmdht cảxjrm mạgjvpng sốlpejng củpavda mìrrpsnh đddaxbrrqy! Chúbpbl khôqtopng nhìrrpsn thấbrrqy anh Vu chếnftkt thảxjrmm thếnftkcbjzo sao? Cảxjrm nhữnjldng ngưaorfhptoi anh em khábrrqc nữnjlda… Sớxlqym muộeodxn gìrrps chúbpblwxpjng sẽbpbl nhưaorf họlpej thôqtopi!”

Anh Vu làcbjz mộeodxt tay châtfjyn đddaxưaorfkejgc anh cảxjrmqtopi rấbrrqt trọlpejng dụwixjng, vàcbjzi ngàcbjzy trưaorfxlqyc vừhptoa bịkonx bắpavdn chếnftkt thảxjrmm thưaorfơiyymng trêvuvan phốlpej.

“Em nhìrrpsn thấbrrqy rồvlrni. Em đddaxãirkh nghĩkeei kỹbszf, khi lựcclia chọlpejn xãirkh hộeodxi đddaxen, nhấbrrqt đddaxkonxnh em sẽbpbl phảxjrmi đddaxewmw lạgjvpi tiếnftkng tăedncm… Em muốlpejn trởubwv thàcbjznh ôqtopng trùwixjm củpavda giớxlqyi xãirkh hộeodxi đddaxen!”

“Phong!” Hàcbjzn Trạgjvpc Thầvspzn nhìrrpsn hắpavdn vớxlqyi ábrrqnh mắpavdt đddaxvspzy kinh ngạgjvpc, khôqtopng dábrrqm tin ngưaorfhptoi đddaxjbaeng trưaorfxlqyc mặawbwt mìrrpsnh mớxlqyi cábrrqch đddaxâtfjyy hai thábrrqng vẫmnwkn chỉupsecbjz mộeodxt thanh niêvuvan vôqtopaorf, trong sábrrqng.

“Anh Thầvspzn, giớxlqyi giang hồvlrn sắpavdp hỗlljun loạgjvpn rồvlrni, anh đddaxhptong dấbrrqn thâtfjyn thêvuvam nữnjlda, nhâtfjyn lúbpblc còbszfn kịkonxp, hãirkhy thoábrrqt ra đddaxi.”


cbjzn Trạgjvpc Thầvspzn ngồvlrni xuốlpejng ghếnftk, châtfjym mộeodxt đddaxiếnftku thuốlpejc, lòbszfng hắpavdn rốlpeji bờhptoi. Hắpavdn thựcclic sựccli khôqtopng muốlpejn dấbrrqn thâtfjyn vàcbjzo con đddaxưaorfhptong nàcbjzy, khôqtopng muốlpejn sốlpejng cuộeodxc sốlpejng phảxjrmi giếnftkt ngưaorfhptoi vàcbjz bịkonx ngưaorfhptoi ta giếnftkt.

Nhưaorfng nếnftku bâtfjyy giờhpto thoábrrqt ra, hắpavdn thậqzxmt cóhybz lỗlljui vớxlqyi anh cảxjrmqtopi, càcbjzng cóhybz lỗlljui hơiyymn vớxlqyi An Dĩkeei Phong…

Hắpavdn dùwixjng đddaxvspzu ngóhybzn tay dậqzxmp tắpavdt đddaxiếnftku thuốlpejc, cơiyymn bỏmdhtng rábrrqt từhpto đddaxvspzu ngóhybzn tay lan ra khắpavdp ngưaorfhptoi, rồvlrni ngưaorfng tụwixjiyymi ngựcclic hắpavdn. Chỉupsehybz sựccli đddaxau đddaxxlqyn thểewmwbrrqc mớxlqyi giúbpblp hắpavdn tỉupsenh tábrrqo.

“Giúbpblp anh cảxjrmqtopi trừhpto bỏmdht Hoắpavdc Đewmwôqtopng xong, anh sẽbpblbpblt khỏmdhti gớxlqyi giang hồvlrn.”

An Dĩkeei Phong gậqzxmt gậqzxmt đddaxvspzu… Từhpto đddaxóhybz vềozaq sau, khôqtopng bao giờhpto thấbrrqy hắpavdn mặawbwc quầvspzn ábrrqo màcbjzu trắpavdng nữnjlda, tấbrrqt cảxjrm nhữnjldng thứjbae hắpavdn dùwixjng đddaxozaqu màcbjzu đddaxen.

cbjzu đddaxen u ábrrqm.

Đewmwúbpblng nhưaorf An Dĩkeei Phong títjlonh toábrrqn, vớxlqyi dãirkhtfjym rấbrrqt lớxlqyn củpavda mìrrpsnh, ôqtopng trùwixjm Lôqtopi đddaxãirkh nhanh chóhybzng châtfjym ngòbszfi cuộeodxc chiếnftkn đddaxmnwkm mábrrqu trong giớxlqyi xãirkh hộeodxi đddaxen. Qua mấbrrqy lầvspzn giao chiếnftkn ábrrqc liệhzvdt, cảxjrm quâtfjyn củpavda ôqtopng trùwixjm Lôqtopi vàcbjz Hoắpavdc Đewmwôqtopng đddaxozaqu bịkonx thiệhzvdt hạgjvpi nặawbwng nềozaq, huynh đddaxhzvd thưaorfơiyymng vong thêvuva thảxjrmm. Đewmwewmw bảxjrmo toàcbjzn lựcclic lưaorfkejgng, ôqtopng trùwixjm Lôqtopi đddaxàcbjznh chọlpejn cábrrqch “hoạgjvpt đddaxeodxng ngầvspzm”, cửxffg An Dĩkeei Phong đddaxi thựcclic hiệhzvdn việhzvdc ábrrqm sábrrqt. Nàcbjzo ngờhptohybz kẻmaoe tiếnftkt lộeodx thôqtopng tin, Hoắpavdc Đewmwôqtopng đddaxãirkh nhanh chóhybzng biếnftkt đddaxưaorfkejgc vàcbjz bỏmdht trốlpejn, lạgjvpi còbszfn phábrrqi rấbrrqt nhiềozaqu ngưaorfhptoi truy sábrrqt An Dĩkeei Phong.

Bềozaq ngoàcbjzi, giớxlqyi giang hồvlrnhybz vẻmaoe nhưaorfhybzng yêvuvan biểewmwn lặawbwng, nhưaorfng kỳzrjn thựcclic bêvuvan trong lạgjvpi cóhybz nhữnjldng đddaxkejgt sóhybzng ngầvspzm đddaxvuvan cuồvlrnng chảxjrmy xiếnftkt, cóhybz thểewmw nhấbrrqn chìrrpsm con ngưaorfhptoi bấbrrqt cứjbaebpblc nàcbjzo…

Mộeodxt buổakgoi sábrrqng sớxlqym, An Dĩkeei Phong vẫmnwkn đddaxang trốlpejn trong nhàcbjz kho bỗlljung nhậqzxmn đddaxưaorfkejgc đddaxiệhzvdn thoạgjvpi. Làcbjzcbjzn Trạgjvpc Thầvspzn gọlpeji, giọlpejng gấbrrqp gábrrqp.

“Phong, mau đddaxưaorfa ngưaorfhptoi đddaxếnftkn tầvspzng hầvspzm tòbszfa nhàcbjz B sốlpej 130 phốlpej Miêvuvan Đewmwjbaec…”

An Dĩkeei Phong còbszfn chưaorfa kịkonxp hỏmdhti thêvuvam gìrrps thìrrpscbjzn Trạgjvpc Thầvspzn đddaxãirkh tắpavdt mábrrqy.

An Dĩkeei Phong nhítjlou màcbjzy nhìrrpsn mộeodxt têvuvan đddaxàcbjzn em củpavda Hàcbjzn Trạgjvpc Thầvspzn, hỏmdhti: “Màcbjzy cóhybz biếnftkt chuyệhzvdn gìrrps khôqtopng?”

“Em cũwxpjng khôqtopng rõqzxm lắpavdm. Tốlpeji qua em thấbrrqy anh Thầvspzn cứjbaeu mộeodxt côqtopllju họlpejc sinh bịkonxjbaec hiếnftkp ởubwv cửxffga hộeodxp đddaxêvuvam, rồvlrni anh Thầvspzn đddaxưaorfa côqtoplljubrrqy vềozaq trưaorfhptong…”


“Côqtopllju?”

An Dĩkeei Phong càcbjzng ngạgjvpc nhiêvuvan. Từhpto trưaorfxlqyc tớxlqyi giờhpto, Hàcbjzn Trạgjvpc Thầvspzn khôqtopng thítjloch dâtfjyy dưaorfa đddaxếnftkn phụwixj nữnjld, tạgjvpi sao đddaxang ởubwv thờhptoi đddaxiểewmwm cóhybz thểewmw bịkonx giếnftkt bấbrrqt cứjbaebpblc nàcbjzo nhưaorf thếnftkcbjzy hắpavdn lạgjvpi mộeodxt mìrrpsnh qua đddaxêvuvam vớxlqyi mộeodxt côqtopbrrqi, trừhpto phi…

An Dĩkeei Phong linh cảxjrmm làcbjzhybz chuyệhzvdn, hắpavdn khôqtopng cóhybz thờhptoi gian triệhzvdu tậqzxmp đddaxàcbjzn em, lậqzxmp tứjbaec mang theo mấbrrqy têvuvan bảxjrmo vệhzvd hắpavdn, chạgjvpy đddaxếnftkn tầvspzng hầvspzm Hàcbjzn Trạgjvpc Thầvspzn đddaxãirkhhybzi.

Hắpavdn vĩkeeinh viễiyymn khôqtopng bao giờhpto quêvuvan cảxjrmnh tưaorfkejgng nhìrrpsn thấbrrqy khi cùwixjng bọlpejn đddaxàcbjzn em bítjlo mậqzxmt xôqtopng vàcbjzo nơiyymi trúbpblwdwtn ẩwdwtm ưaorfxlqyt củpavda Hoắpavdc Đewmwôqtopng. Ởodie đddaxóhybzhybz khoảxjrmng mưaorfhptoi mấbrrqy ngưaorfhptoi, mộeodxt côqtopbrrqi mặawbwc ábrrqo đddaxvlrnng phụwixjc trắpavdng tinh nằcbjzm trêvuvan vũwxpjng mábrrqu, cơiyym thểewmw đddaxirkhp đddaxbpbl củpavda côqtop ta đddaxãirkh cứjbaeng lạgjvpi, mắpavdt vẫmnwkn mởubwv to.

bszfn Hàcbjzn Trạgjvpc Thầvspzn nằcbjzm co rúbpblm, sắpavdc mặawbwt trắpavdng bệhzvdch nhưaorf tờhpto giấbrrqy, nửxffga ngưaorfhptoi phítjloa trêvuvan bêvuva bếnftkt mábrrqu. Trêvuvan mặawbwt đddaxbrrqt, ngoàcbjzi sợkejgi dâtfjyy thừhptong vàcbjz mộeodxt chiếnftkc dùwixji cui đddaxãirkhirkhy còbszfn cóhybz mộeodxt ốlpejng kim tiêvuvam, vếnftkt mábrrqu chưaorfa kịkonxp khôqtop

Hoắpavdc Đewmwôqtopng túbpblm tóhybzc hắpavdn, lớxlqyn tiếnftkng quábrrqt: “Nóhybzi, An Dĩkeei Phong đddaxang ởubwv đddaxâtfjyu?”

“Tao khôqtopng biếnftkt…” Hàcbjzn Trạgjvpc Thầvspzn nóhybzi khôqtopng thàcbjznh tiếnftkng, đddaxeodxng mạgjvpnh ởubwv cổakgo nổakgoi lêvuvan xanh títjlom, rõqzxmcbjzng bọlpejn chúbpblng đddaxãirkh tiêvuvam quábrrq nhiềozaqu thuốlpejc kítjloch thítjloch.

“Mẹirkh kiếnftkp, tiêvuvam cho nóhybz mộeodxt liềozaqu nữnjlda. Tao khôqtopng tin làcbjzhybz khôqtopng chịkonxu nóhybzi ra.”

An Dĩkeei Phong đddaxvuvan cuồvlrnng lao vàcbjzo. Trong cơiyymn phẫmnwkn nộeodx, từhptong têvuvan ngãirkh xuốlpejng trưaorfxlqyc mũwxpji súbpblng củpavda hắpavdn, từhptong mạgjvpng sốlpejng kếnftkt thúbpblc giữnjlda nhữnjldng vũwxpjng mábrrqu đddaxmdhtaorfơiyymi, lýbszf trítjlo củpavda hắpavdn bịkonx nỗlljui hậqzxmn thùwixj tộeodxt đddaxeodxcbjzm cho têvuva liệhzvdt…

“Anh Thầvspzn!” Hắpavdn lao đddaxếnftkn kélljuo Hàcbjzn Trạgjvpc Thầvspzn đddaxjbaeng lêvuvan. Ákejgnh mắpavdt Hàcbjzn Trạgjvpc Thầvspzn yếnftku ớxlqyt, hắpavdn nôqtopn thốlpejc nôqtopn thábrrqo. Trong cơiyymn mêvuva sảxjrmng, hắpavdn vẫmnwkn lẩwdwtm bẩwdwtm: “Tao khôqtopng biếnftkt…”

An Dĩkeei Phong liềozaqn cõqzxmng Hàcbjzn Trạgjvpc Thầvspzn chạgjvpy đddaxếnftkn bệhzvdnh việhzvdn gầvspzn đddaxóhybz. Trêvuvan đddaxưaorfhptong đddaxi, hắpavdn mớxlqyi thấbrrqy thấbrrqm thítjloa câtfjyu nóhybzi: Làcbjz huynh đddaxhzvd - chỉupsehybz kiếnftkp nàcbjzy, khôqtopng cóhybz kiếnftkp sau!

Đewmwjbaeng ngoàcbjzi phòbszfng cấbrrqp cứjbaeu, An Dĩkeei Phong mớxlqyi biếnftkt thựcclic hưaorf mọlpeji chuyệhzvdn. Hóhybza ra côqtopbrrqi màcbjzcbjzn Trạgjvpc Thầvspzn cứjbaeu làcbjz mộeodxt trong nhữnjldng ngưaorfhptoi tìrrpsnh củpavda Hoắpavdc Đewmwôqtopng. Côqtop ta cốlpejrrpsnh hóhybza trang thàcbjznh mộeodxt nữnjld sinh đddaxewmw lừhptoa Hàcbjzn Trạgjvpc Thầvspzn. Cảxjrm đddaxêvuvam, côqtop ta nghĩkeeibrrqch quấbrrqy rầvspzy Hàcbjzn Trạgjvpc Thầvspzn đddaxewmw moi thôqtopng tin An Dĩkeei Phong đddaxang trốlpejn ởubwv đddaxâtfjyu. Côqtop ta khôqtopng ngờhpto rằcbjzng ngoàcbjzi sựccli chăedncm sóhybzc hếnftkt lòbszfng, Hàcbjzn Trạgjvpc Thầvspzn khôqtopng hềozaqhybz ýbszf nghĩkeei xấbrrqu xa. Đewmwếnftkn sábrrqng thứjbae hai, vàcbjzi phúbpblt trưaorfxlqyc khi Hoắpavdc Đewmwôqtopng xuấbrrqt hiệhzvdn, côqtop ta thựcclic sựccli khôqtopng nhẫmnwkn tâtfjym làcbjzm tổakgon thưaorfơiyymng mộeodxt ngưaorfhptoi thậqzxmt thàcbjz, lưaorfơiyymng thiệhzvdn nhưaorf hắpavdn, nêvuvan nóhybzi rõqzxm châtfjyn tưaorfxlqyng sựccli việhzvdc vớxlqyi hắpavdn, bảxjrmo hắpavdn mau chạgjvpy trốlpejn. Hàcbjzn Trạgjvpc Thầvspzn đddaxãirkh hỏmdhti nơiyymi ẩwdwtn nábrrqu củpavda Hoắpavdc Đewmwôqtopng.

cbjzn Trạgjvpc Thầvspzn vộeodxi vãirkh chạgjvpy xuốlpejng tầvspzng hầvspzm gọlpeji đddaxiệhzvdn cho An Dĩkeei Phong. An Dĩkeei Phong vừhptoa nhấbrrqc mábrrqy thìrrps Hoắpavdc Đewmwôqtopng tóhybzm đddaxưaorfkejgc hắpavdn, côqtopbrrqi ấbrrqy cũwxpjng bịkonx Hoắpavdc Đewmwôqtopng đddaxábrrqnh chếnftkt…


Khi biếnftkt rõqzxm châtfjyn tưaorfxlqyng sựccli việhzvdc, An Dĩkeei Phong vôqtopwixjng đddaxau khổakgo. Hắpavdn úbpblp hai bàcbjzn tay vấbrrqy đddaxvspzy mábrrqu lêvuvan mặawbwt, bêvuvan tai vẫmnwkn văedncng vẳbpblng giọlpejng nóhybzi nhưaorf tuyệhzvdt vọlpejng củpavda Hàcbjzn Trạgjvpc Thầvspzn: “Tao khôqtopng biếnftkt… Tao thựcclic sựccli khôqtopng biếnftkt.”

cbjzn Trạgjvpc Thầvspzn khôqtopng biếnftkt nơiyymi hắpavdn trốlpejn? Hàcbjzn Trạgjvpc Thầvspzn khôqtopng biếnftkt thìrrps ai biếnftkt? Bởubwvi kho hàcbjzng nơiyymi hắpavdn trốlpejn chítjlonh làcbjzcbjzn Trạgjvpc Thầvspzn sắpavdp xếnftkp!

wxpjng may làcbjzcbjzn Trạgjvpc Thầvspzn vẫmnwkn còbszfn trẻmaoe, sứjbaec khỏmdhte tốlpejt, lạgjvpi đddaxưaorfkejgc cấbrrqp cứjbaeu kịkonxp thờhptoi, nêvuvan sau hai giờhpto cấbrrqp cứjbaeu, bábrrqc sĩkeei đddaxãirkh mang đddaxưaorfkejgc hắpavdn từhpto đddaxkonxa ngụwixjc trởubwv vềozaq.

Ba ngàcbjzy sau, Hàcbjzn Trạgjvpc Thầvspzn qua đddaxưaorfkejgc cơiyymn nguy hiểewmwm. Lúbpblc tỉupsenh dậqzxmy, nhìrrpsn thấbrrqy An Dĩkeei Phong, hắpavdn mớxlqyi thởubwv phàcbjzo nhẹirkh nhõqzxmm, rồvlrni hỏmdhti: “Têvuvan khốlpejn nạgjvpn đddaxóhybz chếnftkt chưaorfa?”

An Dĩkeei Phong mởubwv miệhzvdng nhưaorfng khôqtopng nóhybzi đddaxưaorfkejgc, đddaxàcbjznh gậqzxmt gậqzxmt đddaxvspzu.

“Cóhybz chélljum thêvuvam mấbrrqy nhábrrqt dao giúbpblp anh nữnjlda khôqtopng?”

“Ừawbw, cóhybz!” An Dĩkeei Phong xoa xoa mặawbwt, gưaorfkejgng cưaorfhptoi. “Em giúbpblp anh băedncm chúbpblng thàcbjznh từhptong mảxjrmnh, nặawbwn thàcbjznh nhâtfjyn bábrrqnh bao rồvlrni. Títjlonh ra chỗllju đddaxóhybz đddaxóhybzwxpjng đddaxpavd cho anh ăedncn trong mộeodxt thábrrqng.”

“Đewmwưaorfkejgc!”

Hắpavdn nhìrrpsn toàcbjzn thâtfjyn bịkonxedncng bóhybz củpavda Hàcbjzn Trạgjvpc Thầvspzn, hỏmdhti: “Anh Thầvspzn, sao anh khôqtopng nóhybzi?”

cbjzn Trạgjvpc Thầvspzn cưaorfhptoi đddaxau khổakgo: “Nóhybzi thìrrpswxpjng chếnftkt.”

“Ílljut nhấbrrqt thìrrpswxpjng chếnftkt tửxffg tếnftkiyymn chúbpblt!”

“Anh tin làcbjz chúbpbl sẽbpbl đddaxếnftkn!”

Trong phòbszfng bệhzvdnh u ábrrqm lạgjvpnh lẽbpblo, họlpej lạgjvpi cấbrrqt lêvuvan tiếnftkng cưaorfhptoi nhưaorf thưaorfhptong ngàcbjzy. “Anh em” – từhptocbjzy đddaxlpeji vớxlqyi họlpej đddaxãirkh sớxlqym khôqtopng chỉupsecbjz mộeodxt danh từhpto.

Sau nửxffga thábrrqng nghỉupse ngơiyymi, nhữnjldng vếnftkt thưaorfơiyymng trêvuvan ngưaorfhptoi Hàcbjzn Trạgjvpc Thầvspzn đddaxãirkhcbjznh, nhưaorfng cóhybz nhữnjldng thứjbae đddaxãirkh ngấbrrqm sâtfjyu vàcbjzo mábrrqu hắpavdn, làcbjzm tổakgon thưaorfơiyymng tâtfjym hồvlrnn hắpavdn. Hắpavdn bắpavdt đddaxvspzu mêvuva muộeodxi vàcbjzedncm ghélljut hai thứjbae, đddaxóhybzcbjz thuốlpejc phiệhzvdn vàcbjz phụwixj nữnjld

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.