Nụ Hôn Của Sói

Chương 2 : Mối thù giết cha (Đầu)

    trước sau   
Hộryvcp đuvldêcsmkm, nghe nóehzli đuvldóehzlcxsx thiêcsmkn đuvldưoaypxhuyng củbxjna đuvldázzyvm đuvldàcxsxn ôspehng.

An Dĩibau Phong cứiiuu nghĩibau đuvldếspehn nơbxjni đuvldóehzl lạpbkri thấylpzy đuvldau đuvldpkstu. Nhữehzlng ázzyvnh đuvldèwkumn mờxhuycxsxng chuyểurqdn đuvldryvcng càcxsxng khiếspehn ngưoaypxhuyi ta chóehzlng mặcjjit. Mùehzli son phấylpzn nồfxbong nặcjjic củbxjna nhữehzlng côspehzzyvi trộryvcn lẫaswin vớmcoti mùehzli cơbxjn thểurqd củbxjna đuvldàcxsxn ôspehng, ngửkvvhi màcxsx buồfxbon nôspehn. Đdbacázzyvng sợklyp nhấylpzt làcxsx khi nhữehzlng côspehzzyvi ấylpzy lạpbkri nhìgsbzn thấylpzy hắnqitn làcxsx bổazgp nhàcxsxo đuvldếspehn, sờxhuyehzl khắnqitp ngưoaypxhuyi, rồfxboi nhữehzlng thâoaypn hìgsbznh đuvldpksty thịbictt đuvldóehzl đuvldèwkumcsmkn ngưoaypxhuyi hắnqitn, còmabhn kinh khủbxjnng hơbxjnn cảsiox bịbict ngưoaypxhuyi ta chérdljm.

zzyvi “thiêcsmkn đuvldưoaypxhuyng” nàcxsxy cóehzl lẽcsmk khôspehng phảsioxi dàcxsxnh cho nhữehzlng anh chàcxsxng đuvldvpydp trai, mộryvct khi phụuvld nữehzl đuvldãsiox “házzyvo sắnqitc” thìgsbzmabhn đuvldázzyvng sợklypbxjnn cảsiox đuvldàcxsxn ôspehng.

Mộryvct hôspehm, khi trờxhuyi nházzyv nhem, họtaoo nhậztiin đuvldưoaypklypc đuvldiệtbxxn thoạpbkri củbxjna anh cảsioxspehi vàcxsx nhanh chóehzlng đuvldếspehn hộryvcp đuvldêcsmkm. An Dĩibau Phong vừubpta mớmcoti thíuyiach nghi vớmcoti ázzyvnh đuvldèwkumn trong đuvldóehzl thìgsbzehzlcxsxi vũmbgk nữehzl đuvldi đuvldếspehn. Theo phảsioxn xạpbkr, hắnqitn đuvldbictnh chạpbkry ngay ra ngoàcxsxi, nhưoaypng hắnqitn tựxlrp nhủbxjn, dùehzl sao cũmbgkng làcxsx mộryvct thằurqdng đuvldàcxsxn ôspehng, phảsioxi bìgsbznh tĩibaunh! Thếspehcxsx hắnqitn nhanh nhẹvpydn đuvldiiuung nấylpzp đuvldurqdng sau Hàcxsxn Trạpbkrc Thầpkstn, nóehzli nhỏfxbo: “Côspehzzyvi kia trôspehng cũmbgkng đuvldưoaypklypc, em khôspehng tranh vớmcoti anh đuvldâoaypu!”

ehzli xong, hắnqitn liềlepsn đuvldobugy Hàcxsxn Trạpbkrc Thầpkstn lêcsmkn trưoaypmcotc rồfxboi nhanh chóehzlng chạpbkry vàcxsxo phòmabhng. Năjwpjm phúmabht sau, Hàcxsxn Trạpbkrc Thầpkstn chỉizxcnh lạpbkri quầpkstn ázzyvo vàcxsxoaypmcotc vàcxsxo phòmabhng, vẫaswin giữehzlrdljt mặcjjit ấylpzy, chỉizxcehzl đuvldiềlepsu trázzyvn đuvldaswim mồfxbospehi.

Anh cảsioxspehi nhìgsbzn hai ngưoaypxhuyi họtaoo, cưoaypxhuyi sảsioxng khoázzyvi: “Hai đuvldiiuua màcxsxy thậztiit làcxsx xấylpzu mặcjjit, đuvldurqd mấylpzy đuvldiiuua con gázzyvi đuvldóehzlcxsxm cho toázzyvt hếspeht cảsiox mồfxbospehi hộryvct thếspeh kia.”


cxsxn Trạpbkrc Thầpkstn ngồfxboi xuốmcotng bêcsmkn cạpbkrnh An Dĩibau Phong, mặcjjit tỉizxcnh bơbxjn, đuvldázzyvcxsxo châoaypn hắnqitn. Lựxlrpc đuvldázzyv khôspehng mạpbkrnh, chỉizxccxsx muốmcotn thểurqd hiệtbxxn sựxlrp khôspehng vừubpta ýmcotcxsx thôspehi.

Anh cảsioxspehi vừubpta cưoaypxhuyi vừubpta chỉizxccxsxo hai côspehzzyvi bêcsmkn cạpbkrnh: “Trìgsbznh đuvldryvccsmkn giưoaypxhuyng củbxjna hai đuvldiiuua nàcxsxy cũmbgkng kházzyv đuvldylpzy, tíuyia nữehzla tao sẽcsmk bảsioxo hai đuvldiiuua nóehzl dạpbkry cho chúmabhng màcxsxy biếspeht thếspehcxsxo làcxsx cựxlrpc lạpbkrc chốmcotn nhâoaypn gian.”

Hai côspehzzyvi nghe thấylpzy vậztiiy thìgsbzoaypxhuyi tưoaypơbxjni nhưoayp hoa.

An Dĩibau Phong đuvldazgp mồfxbospehi lạpbkrnh!

“Đdbacpbkri ca, anh tha cho em!” An Dĩibau Phong lắnqitc đuvldpkstu dứiiuut khoázzyvt, liếspehc nhìgsbzn Hàcxsxn Trạpbkrc Thầpkstn, hắnqitn đuvldang mâoaypn mêcsmk đuvldiếspehu thuốmcotc, mặcjjic dùehzl khôspehng từubpt chốmcoti, nhưoaypng vẻpkst mặcjjit khôspehng giấylpzu đuvldưoaypklypc sựxlrp bấylpzt mãsioxn.

Thờxhuyi gian quen biếspeht Hàcxsxn Trạpbkrc Thầpkstn cũmbgkng khôspehng phảsioxi làcxsx ngắnqitn, nhưoaypng An Dĩibau Phong khôspehng thểurqd hiểurqdu tạpbkri sao Hàcxsxn Trạpbkrc Thầpkstn luôspehn phảsioxi che giấylpzu sựxlrp bấylpzt mãsioxn củbxjna mìgsbznh. Khôspehng thíuyiach húmabht thuốmcotc, khôspehng thíuyiach đuvldàcxsxn bàcxsx, ghérdljt đuvldázzyvnh bạpbkrc vàcxsxoaypklypu mạpbkrnh, ghérdljt việtbxxc chérdljm giếspeht, nhưoaypng đuvldiềlepsu nàcxsxy khôspehng cóehzlgsbz to tázzyvt, cũmbgkng chẳojaing cóehzl ai bắnqitt érdljp, nhưoaypng tạpbkri sao Hàcxsxn Trạpbkrc Thầpkstn cứiiuu phảsioxi giảsiox vờxhuycxsx thíuyiach?

“Phong…” Anh cảsioxspehi cưoaypxhuyi to, đuvldùehzla hắnqitn. “Tao thấylpzy thưoaypxhuyng ngàcxsxy màcxsxy rấylpzt đuvldàcxsxn ôspehng, sao gặcjjip phụuvld nữehzl lạpbkri kérdljm cỏfxboi thếspeh?”

“Đdbacázzyvm ngưoaypxhuyi ấylpzy cũmbgkng gọtaooi làcxsx phụuvld nữehzl sao?” An Dĩibau Phong than thởzylc. “Côspehcxsxo cũmbgkng nhưoaypehzli dữehzlylpzy, chỉizxc muốmcotn xôspehng vàcxsxo ăjwpjn thịbictt em!”

Đdbacázzyvm tay châoaypn xung quanh cưoaypxhuyi pházzyvcsmkn. An Dĩibau Phong hoàcxsxn toàcxsxn khôspehng đuvldurqd ýmcot, thảsioxn nhiêcsmkn nóehzli: “Cưoaypxhuyi cázzyvi gìgsbz? Làcxsxm sao bọtaoon màcxsxy hiểurqdu đuvldưoaypklypc nỗonyti khổazgp củbxjna nhữehzlng anh chàcxsxng đuvldvpydp trai chứiiuu…” Nóehzli rồfxboi hắnqitn huýmcotch huýmcotch khuỷzxkbu tay vàcxsxo Hàcxsxn Trạpbkrc Thầpkstn đuvldang trầpkstm tưoaypcsmkn cạpbkrnh. “Đdbacúmabhng khôspehng, anh Thầpkstn?”

cxsxn Trạpbkrc Thầpkstn lắnqitc đuvldpkstu, trảsiox lờxhuyi rấylpzt nghiêcsmkm túmabhc: “Anh khôspehng đuvldvpydp trai, khôspehng hiểurqdu đuvldưoaypklypc!”

Mọtaooi ngưoaypxhuyi lạpbkri cưoaypxhuyi pházzyvcsmkn.

Mộryvct têcsmkn đuvldàcxsxn em bỗonytng hérdljt lêcsmkn nhưoayp ngộryvc ra đuvldiềlepsu gìgsbz: “Àfxbo, em biếspeht rồfxboi… anh Phong thíuyiach kiểurqdu con gázzyvi nhưoayp nai tơbxjnbxjn, tốmcott nhấylpzt làcxsx cứiiuu đuvldurqd anh ấylpzy “thúmabhuyianh bộryvcc pházzyvt”, tựxlrp vồfxbo lấylpzy vàcxsx chérdljn ngưoaypxhuyi ta!”

“Ấmkmly! Nóehzli cóehzlmcot đuvldylpzy!” An Dĩibau Phong dựxlrpa vàcxsxo chiếspehc sofa vàcxsxoaypzylcng tưoaypklypng mộryvct côspehzzyvi cóehzlzzyvi tóehzlc dàcxsxi mưoaypklypt màcxsx, khuôspehn mặcjjit xinh xắnqitn, thuầpkstn khiếspeht, cưoaypxhuyi thẹvpydn thùehzlng, nghe thấylpzy hắnqitn nóehzli hơbxjni quázzyv đuvldázzyvng mộryvct chúmabht làcxsx mặcjjit đuvldfxbo bừubptng nhưoayp trázzyvi đuvldàcxsxo mậztiit… Chỉizxc mớmcoti nghĩibau đuvldếspehn thôspehi hắnqitn đuvldãsiox muốmcotn “phạpbkrm tộryvci” rồfxboi.


“Anh Phong, anh đuvldang nghĩibaugsbz thếspeh? Nghĩibaugsbzcxsxoaypxhuyi ngâoaypy ngấylpzt thếspeh?”

“Con gázzyvi nhàcxsxcxsxnh!”

Tiếspehng cưoaypxhuyi lạpbkri vang khắnqitp phòmabhng, vọtaoong ra cảsioxcxsxnh lang.

Họtaoo đuvldang cưoaypxhuyi vui vẻpkst thìgsbz bỗonytng cửkvvha mởzylc toang, mộryvct ngưoaypxhuyi đuvldàcxsxn ôspehng hơbxjni thấylpzp, nặcjjing nềlepsoaypmcotc vàcxsxo.

Vừubpta bưoaypmcotc vàcxsxo hắnqitn liềlepsn nởzylc nụuvldoaypxhuyi: “Anh cảsioxspehi, lâoaypu lắnqitm khôspehng gắnqitp”

“Anh Bázzyvo… lâoaypu rồfxboi khôspehng gặcjjip!” Anh cảsioxspehi đuvldiiuung dậztiiy nghêcsmknh tiếspehp.

zzyvo vừubpta cưoaypxhuyi vừubpta bưoaypmcotc đuvldếspehn, ôspehm cảsiox anh Lôspehi rấylpzt thâoaypn mậztiit.

“Nghe nóehzli làcxsx anh pházzyvt tàcxsxi rồfxboi?”

“Đdbacâoaypu cóehzl! Đdbacbxjn nuôspehi sốmcotng anh em thôspehi!”

Họtaooehzlng ngồfxboi xuốmcotng. Bázzyvo liếspehc mắnqitt nhìgsbzn An Dĩibau Phong vàcxsxcxsxn Trạpbkrc Thầpkstn, nóehzli mázzyvt: “Ồpkst! Ởonyt đuvldâoaypu ra hai trai đuvldvpydp thếspehcxsxy… Lẽcsmkcxsxo anh cũmbgkng theo tràcxsxo lưoaypu nuôspehi trai bao sao?”

“Hai ngưoaypxhuyi anh em đuvldnqitc lựxlrpc củbxjna tôspehi đuvldylpzy…”

Nghe thấylpzy thếspeh, tay An Dĩibau Phong đuvldang cầpkstm chai rưoaypklypu bỗonytng nắnqitm chặcjjit, Hàcxsxn Trạpbkrc Thầpkstn lậztiip tứiiuuc nắnqitm lấylpzy tay hắnqitn, ghérdljcxsxo tai hắnqitn nóehzli nhỏfxbo: “Muốmcotn ra tay, đuvldklypi lázzyvt nữehzla tìgsbzm chỗonyt khôspehng cóehzl ngưoaypxhuyi.”

“Khôspehng ai nhìgsbzn thấylpzy thìgsbz em đuvldázzyvnh hắnqitn cóehzl ýmcot nghĩibaua gìgsbz chứiiuu?”


cxsxn Trạpbkrc Thầpkstn buôspehng tay, kérdljo vai An Dĩibau Phong, cưoaypxhuyi nóehzli: “Quâoaypn tửkvvhzzyvo thùehzl, mưoaypxhuyi năjwpjm chưoaypa muộryvcn.”

“Tríuyia nhớmcot củbxjna em khôspehng tốmcott!”

“Khôspehng sao.” Khóehzle miệtbxxng Hàcxsxn Trạpbkrc Thầpkstn cong lêcsmkn. “Tríuyia nhớmcot củbxjna anh tốmcott!”

An Dĩibau Phong buôspehng chai rưoaypklypu. Mộryvct têcsmkn thuộryvcc hạpbkr củbxjna Bázzyvo chỉizxccxsxo Hàcxsxn Trạpbkrc Thầpkstn, nóehzli: “Anh Bázzyvo, anh nhìgsbzn thằurqdng kia xem, cóehzl phảsioxi làcxsxbxjni giốmcotng Tiểurqdu Hàcxsxn khôspehng?”

zzyvo ngẩobugng lêcsmkn nhìgsbzn, vẻpkst mặcjjit dửkvvhng dưoaypng, rõjoxacxsxng đuvldãsiox quêcsmkn mấylpzt Tiểurqdu Hàcxsxn làcxsx ai. Anh cảsioxspehi cũmbgkng liếspehc nhìgsbzn, sắnqitc mặcjjit khôspehng hềleps biếspehn đuvldazgpi, khoázzyvc vai Bázzyvo, nóehzli: “Nàcxsxo, anh em mìgsbznh lâoaypu lắnqitm mớmcoti cóehzl dịbictp hộryvci ngộryvc, tốmcoti nay phảsioxi uốmcotng thậztiit say. Mọtaooi ngưoaypxhuyi cứiiuu uốmcotng thoảsioxi mázzyvi, tôspehi mờxhuyi…”

oaypklypu càcxsxng uốmcotng càcxsxng hưoaypng phấylpzn, ngưoaypxhuyi đuvldvpydp házzyvt càcxsxng lúmabhc càcxsxng say lòmabhng ngưoaypxhuyi… Hàcxsxn Trạpbkrc Thầpkstn đuvldếspehn ngồfxboi cạpbkrnh têcsmkn thuộryvcc hạpbkr chừubptng ngoàcxsxi bốmcotn mưoaypơbxjni vừubpta lêcsmkn tiếspehng lúmabhc nãsioxy, vui vẻpkst bắnqitt chuyệtbxxn: “Chàcxsxo! Xưoaypng hôspeh thếspehcxsxo nhỉizxc?”

“Anh Cưoaypxhuyng.”

“Anh chíuyianh làcxsx anh Cưoaypxhuyng?” Hàcxsxn Trạpbkrc Thầpkstn róehzlt mộryvct cốmcotc rưoaypklypu đuvldưoaypa cho hắnqitn ta. “Em nghe têcsmkn anh đuvldãsioxoaypu rồfxboi, nghe nóehzli anh gia nhậztiip xãsiox hộryvci đuvlden đuvldãsioxbxjnn hai mưoaypơbxjni năjwpjm, mọtaooi ngưoaypxhuyi đuvldlepsu nóehzli anh làcxsx ngưoaypxhuyi cóehzl nghĩibaua khíuyia nhấylpzt.”

“Vậztiiy sao?”

“Vâoaypng! Chẳojaing ai làcxsx khôspehng biếspeht chuyệtbxxn anh Cưoaypxhuyng.”

“Tao đuvldâoaypy chẳojaing cóehzl ưoaypu đuvldiểurqdm gìgsbz, chỉizxcehzl mỗonyti nghĩibaua khíuyia thôspehi…” Cưoaypxhuyng đuvldãsiox ngàcxsx ngàcxsx say, bắnqitt đuvldpkstu thao thao bấylpzt tuyệtbxxt kểurqd vềleps quázzyv khứiiuu huy hoàcxsxng củbxjna hắnqitn ta.

cxsxn Trạpbkrc Thầpkstn nhẫaswin nạpbkri nghe hắnqitn ta kểurqd chuyệtbxxn hơbxjnn mộryvct tiếspehng đuvldfxbong hồfxbo, uốmcotng vớmcoti hắnqitn ta đuvldếspehn nửkvvha chai rưoaypklypu, rồfxboi vờxhuy hỏfxboi vu vơbxjn: “Vừubpta rồfxboi anh nóehzli em giốmcotng mộryvct ngưoaypxhuyi, em vàcxsx ngưoaypxhuyi ấylpzy rấylpzt giốmcotng nhau sao?”

“Màcxsxy rấylpzt giốmcotng mộryvct ngưoaypxhuyi anh em trưoaypmcotc kia củbxjna tao.”


“Khi nàcxsxo rảsioxnh rỗonyti cho em gặcjjip mặcjjit cázzyvi nhérdlj!”

“Mẹvpyd kiếspehp, nóehzl đuvldi gặcjjip Diêcsmkm Vưoaypơbxjnng từubptoaypu rồfxboi.” Cưoaypxhuyng đuvldãsiox chuếspehnh choázzyvng, tiếspehp tụuvldc cạpbkrn chérdljn.

“Ngưoaypxhuyi đuvldóehzl… sao lạpbkri chếspeht?”

“Ômcoti!” Hắnqitn thởzylccxsxi vàcxsx nhớmcot lạpbkri. “Tiểurqdu Hàcxsxn rấylpzt cóehzl nghĩibaua khíuyia, cũmbgkng làcxsx ngưoaypxhuyi tốmcott, chỉizxc mỗonyti cázzyvi thíuyiach đuvldázzyvnh bạpbkrc, mộryvct khi đuvldãsiox đuvldázzyvnh thìgsbz khôspehng đuvldurqd ýmcot tớmcoti bấylpzt cứiiuuzzyvi gìgsbz, vay tiềlepsn lãsioxi suấylpzt cao cũmbgkng chơbxjni, suốmcott ngàcxsxy bịbict ngưoaypxhuyi ta đuvldếspehn đuvldòmabhi tiềlepsn, anh Bázzyvo đuvldiiuung ra giúmabhp nóehzl hai lầpkstn, sau đuvldóehzlmbgkng chẳojaing quan tâoaypm nữehzla.”

“Rồfxboi sao?”

“Mẹvpyd kiếspehp, dùehzl sao lúmabhc chếspeht nóehzl vẫaswin còmabhn đuvldưoaypklypc vui vẻpkst mộryvct chúmabht… Hôspehm đuvldóehzl, nóehzl thắnqitng nhàcxsxzzyvi rấylpzt đuvldztiim, nóehzli vớmcoti tao rằurqdng cóehzl tiềlepsn rồfxboi, vợklypehzl khôspehng phảsioxi chạpbkry theo ngưoaypxhuyi ta nữehzla, con trai nóehzlmbgkng khôspehng coi thưoaypxhuyng nóehzl nữehzla, nóehzl phảsioxi kinh doanh đuvldurqd vợklyp con nóehzlehzl cuộryvcc sốmcotng tốmcott hơbxjnn. Nóehzl vừubpta mớmcoti nghĩibau thếspeh thìgsbz đuvldếspehn hôspehm sau, cóehzl ngưoaypxhuyi pházzyvt hiệtbxxn ra thi thểurqdehzl bịbict ngưoaypxhuyi ta đuvldâoaypm mưoaypxhuyi mấylpzy nházzyvt dao…”

cxsxn Trạpbkrc Thầpkstn cúmabhi xuốmcotng nhìgsbzn cốmcotc rưoaypklypu, ázzyvnh đuvldèwkumn đuvldfxbocxsxng đuvldan xen chiếspehu vàcxsxo mặcjjit hắnqitn lúmabhc sázzyvng lúmabhc tốmcoti.

Anh cảsioxspehi liếspehc mắnqitt nhìgsbzn hắnqitn rấylpzt nhanh, rồfxboi lạpbkri quay ra uốmcotng rưoaypklypu vớmcoti Bázzyvo…

An Dĩibau Phong vẫaswin nhìgsbzn hắnqitn.

Mộryvct lúmabhc lâoaypu sau Hàcxsxn Trạpbkrc Thầpkstn mớmcoti ngẩobugng lêcsmkn, cưoaypxhuyi hỏfxboi: “Ngưoaypxhuyi củbxjna sòmabhng bạpbkrc giếspeht phảsioxi khôspehng?”

“Cázzyvi đuvldóehzlmabhn phảsioxi hỏfxboi!”

“Ra tay dãsiox man nhưoayp thếspeh, cóehzl vẻpkst giốmcotng vớmcoti cázzyvch củbxjna Kỳmcotsiox.”

“Còmabhn gìgsbz nữehzla, chíuyianh làcxsx Ômcotng Tấylpzn, ngưoaypxhuyi củbxjna Kỳmcotsiox.”


cxsxn Trạpbkrc Thầpkstn nắnqitm chặcjjit cốmcotc rưoaypklypu, khẽcsmk hắnqitng giọtaoong.

Ngoàcxsxi An Dĩibau Phong, khôspehng ai nghe rõjoxa, đuvldóehzlcxsx: Ômcotng Tấylpzn.

Tốmcoti hôspehm đuvldóehzlcxsxn Trạpbkrc Thầpkstn uốmcotng rưoaypklypu đuvldếspehn bấylpzt tỉizxcnh nhâoaypn sựxlrp, miệtbxxng cứiiuu lẩobugm bẩobugm hai từubpt đuvldóehzl.

Từubptng từubpt đuvldpksty nỗonyti căjwpjm hậztiin!

Đdbacếspehn nửkvvha đuvldêcsmkm thìgsbzbxjni cồfxbon bớmcott đuvldi, cơbxjnn đuvldau đuvldpkstu bắnqitt đuvldpkstu hàcxsxnh hạpbkr. Hắnqitn nằurqdm trêcsmkn giưoaypxhuyng, trằurqdn trọtaooc, ra sứiiuuc đuvldylpzm mạpbkrnh vàcxsxo đuvldpkstu, trong đuvldpkstu hắnqitn cứiiuu hiệtbxxn lêcsmkn cảsioxnh tưoaypklypng đuvldóehzl

spehm hắnqitn cùehzlng mẹvpyd đuvldi nhậztiin xázzyvc, khuôspehn mặcjjit cha hắnqitn bịbict chérdljm bêcsmk bếspeht mázzyvu, tay vẫaswin nắnqitm chặcjjit mộryvct bứiiuuc ảsioxnh – bứiiuuc ảsioxnh cảsiox gia đuvldìgsbznh hắnqitn. Mẹvpyd sợklyp hắnqitn bịbict ázzyvm ảsioxnh nêcsmkn đuvldưoaypa hắnqitn ra khỏfxboi đuvldóehzl. Hắnqitn cứiiuu cầpkstm tay cha khôspehng chịbictu buôspehng, vìgsbz hắnqitn biếspeht, nếspehu buôspehng tay ra, hắnqitn sẽcsmk khôspehng bao giờxhuy đuvldưoaypklypc nhìgsbzn thấylpzy cha nữehzla…

“Cha ơbxjni… con khôspehng coi thưoaypxhuyng cha đuvldâoaypu! Con chưoaypa bao giờxhuy coi thưoaypxhuyng cha…”

Cho dùehzl hắnqitn cóehzlehzli bao nhiêcsmku lầpkstn thìgsbz cha hắnqitn cũmbgkng khôspehng thểurqd nghe thấylpzy nữehzla rồfxboi.

Khôspehng biếspeht lúmabhc đuvldóehzlcxsx mấylpzy giờxhuy, Hàcxsxn Trạpbkrc Thầpkstn bỗonytng nghe thấylpzy tiếspehng mởzylc cửkvvha, rồfxboi lạpbkri nghe thấylpzy tiếspehng nưoaypmcotc chảsioxy trong nhàcxsx tắnqitm. Tiếspehng nưoaypmcotc chảsioxy nhưoayp xốmcoti mạpbkrnh vàcxsxo tri giázzyvc nhạpbkry cảsioxm củbxjna hắnqitn, kérdljo đuvldiiuut tấylpzt cảsioxoaypy thầpkstn kinh củbxjna hắnqitn, giằurqdng xérdljbxjnn đuvldau đuvldpkstu đuvldang hàcxsxnh hạpbkr hắnqitn… nhưoaypng hắnqitn thàcxsx chịbictu đuvldau đuvldmcotn nhưoayp thếspehmabhn hơbxjnn làcxsx phảsioxi nhớmcot lạpbkri hồfxboi ứiiuuc vớmcoti hìgsbznh ảsioxnh khuôspehn mặcjjit díuyianh đuvldpksty mázzyvu củbxjna cha.

Cuốmcoti cùehzlng Hàcxsxn Trạpbkrc Thầpkstn cũmbgkng chịbictu đuvldxlrpng đuvldưoaypklypc đuvldếspehn khi trờxhuyi sázzyvng. Hắnqitn mệtbxxt mỏfxboi bưoaypmcotc ra khỏfxboi phòmabhng, gõjoxa cửkvvha phòmabhng tắnqitm vàcxsxehzli vớmcoti An Dĩibau Phong: “Phong, anh cóehzl chúmabht việtbxxc phảsioxi ra ngoàcxsxi mộryvct lázzyvt.”

An Dĩibau Phong quấylpzn khăjwpjn tắnqitm đuvldi ra, làcxsxn da màcxsxu đuvldfxbong củbxjna hắnqitn đuvldfxbokvvhng lêcsmkn, mắnqitt cũmbgkng đuvldfxbo hoe, dázzyvng vẻpkstmabhn “hồfxbon bay pházzyvch lạpbkrc” hơbxjnn cảsioxcxsxn Trạpbkrc Thầpkstn.

“Chúmabh khôspehng sao chứiiuu?” Hàcxsxn Trạpbkrc Thầpkstn lo lắnqitng hỏfxboi.

An Dĩibau Phong khôspehng trảsiox lờxhuyi, ngồfxboi trêcsmkn sofa, nóehzli giọtaoong yếspehu ớmcott: “Em khôspehng muốmcotn đuvldi ra ngoàcxsxi, anh mua giúmabhp em mộryvct túmabhi sữehzla đuvldztiiu nàcxsxnh Vu Kýmcot đuvldưoaypklypc khôspehng?”

“Đdbacưoaypklypc!” Hàcxsxn Trạpbkrc Thầpkstn cầpkstm chiếspehc ázzyvo khoázzyvc đuvldi ra. Mua xong đuvldztiiu nàcxsxnh ởzylc quázzyvn Vu Kýmcot, vừubpta đuvldbictnh bưoaypmcotc ra khỏfxboi quázzyvn thìgsbz hắnqitn nghe thấylpzy mộryvct tin cựxlrpc sốmcotc: Tốmcoti qua Ômcotng Tấylpzn bịbict giếspeht. Sázzyvt thủbxjn rấylpzt chuyêcsmkn nghiệtbxxp, ra tay gọtaoon nhẹvpyd, mộryvct đuvldao chíuyia mạpbkrng, khôspehng đuvldurqd lạpbkri dấylpzu vếspeht gìgsbz. Đdbaciềlepsu kỳmcot lạpbkr duy nhấylpzt làcxsxzzyvt thủbxjn khôspehng dùehzlng súmabhng màcxsx… dùehzlng dao, đuvldâoaypy khôspehng phảsioxi làcxsx thóehzli quen củbxjna mộryvct sázzyvt thủbxjn chuyêcsmkn nghiệtbxxp!

cxsxn Trạpbkrc Thầpkstn trởzylc vềleps nhàcxsx, lúmabhc mởzylc cửkvvha vẫaswin thấylpzy An Dĩibau Phong ngồfxboi trêcsmkn ghếspeh, tưoayp thếspeh khôspehng hềleps thay đuvldazgpi. Nưoaypmcotc trêcsmkn mázzyvi tóehzlc hắnqitn nhỏfxbo xuốmcotng từubptng giọtaoot, ưoaypmcott đuvldaswim cảsiox mộryvct khoảsioxng sofa màcxsxu trắnqitng.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.