Editor: May
Nghĩhhmk tớtuqc i đmgzz âzydc y, đmgzz ánhsu y mắbqkp t Tầeqkw n Dĩhhmk Nam thấvlwf m ra mộnwre t giọmyyw t lệcqvt , vàzydc nh mắbqkp t anh đmgzz ỏcqvt lêqqks n móuwfa c bậkiyv t lửsond a ra, lúwxbr c vừomwn a mớtuqc i chuẩqqks n bịscjr đmgzz ốnuna t tờchjx giấvlwf y kia đmgzz i, đmgzz iệcqvt n thoạuwfa i di đmgzz ộnwre ng trong túwxbr i bỗvlwf ng nhiêqqks n vang lêqqks n.
Tầeqkw n Dĩhhmk Nam ngừomwn ng đmgzz ộnwre ng tánhsu c trêqqks n tay, lấvlwf y đmgzz iệcqvt n thoạuwfa i di đmgzz ộnwre ng ra, nhìvlwf n thoánhsu ng qua biểkgpn u hiệcqvt n cuộnwre c gọmyyw i, sau đmgzz óuwfa tiếscjr p nghe.
Anh vừomwn a mớtuqc i chuẩqqks n bịscjr hôqqks mộnwre t tiếscjr ng “Tốnuna ng Tốnuna ng”, bêqqks n trong lạuwfa i truyềeany n tớtuqc i mộnwre t tiếscjr ng nóuwfa i ngọmyyw t ngàzydc o ngâzydc y thơeqkw : “Dĩhhmk Nam thậkiyv t lâzydc u... Thậkiyv t lâzydc u...”
Đvdso óuwfa làzydc tiếscjr ng củynae a tiểkgpn u hạuwfa t vừomwn ng, bépfxm đmgzz ãlirk hơeqkw n hai tuổrubv i, cóuwfa vàzydc i chữbwbc chưeany a nóuwfa i rõppnc ràzydc ng, vípdcx dụlqsx cậkiyv u, bépfxm sẽygew luôqqks n gọmyyw i thàzydc nh thậkiyv t lâzydc u.
“Tiểkgpn u hạuwfa t vừomwn ng, sao muộnwre n nhưeany vậkiyv y màzydc còfrmo n chưeany a ngủynae ?”
“Vừomwn a vềeany nhàzydc ...” Tiếscjr ng nóuwfa i non nớtuqc t củynae a tiểkgpn u hạuwfa t vừomwn ng vừomwn a đmgzz ánhsu p xong, lạuwfa i nóuwfa i mộnwre t câzydc u khôqqks ng hiểkgpn u ra sao cảadqm : “... Chánhsu u nhìvlwf n thấvlwf y lâzydc u... mẹpdcx lâzydc u...”
Bépfxm hơeqkw i nóuwfa i vấvlwf p mộnwre t chúwxbr t, Tầeqkw n Dĩhhmk Nam cho rằqghy ng bépfxm nóuwfa i làzydc “Mẹpdcx củynae a cậkiyv u”, chípdcx nh làzydc mẹpdcx anh, anh cưeany ờchjx i ấvlwf m giọmyyw ng hỏcqvt i: “Vậkiyv y bàzydc ngoạuwfa i cóuwfa cho chánhsu u ăpkqf n ngon khôqqks ng?”
“Khôqqks ng phảadqm i bàzydc ngoạuwfa i, làzydc mẹpdcx lâzydc u...”
Mẹpdcx lâzydc u làzydc cánhsu i gìvlwf ? Dĩhhmk Nam khôqqks ng hiểkgpn u nhăpkqf n màzydc y lạuwfa i, vừomwn a mớtuqc i chuẩqqks n bịscjr ôqqks n nhu nhu khípdcx hỏcqvt i tiểkgpn u hạuwfa t vừomwn ng, trong đmgzz iệcqvt n thoạuwfa i liềeany n truyềeany n tớtuqc i tiếscjr ng nóuwfa i nhẹpdcx nhàzydc ng đmgzz ơeqkw n giảadqm n củynae a Tốnuna ng Thanh Xuâzydc n: “Đvdso ưeany ợuqir c rồrubv i, tiểkgpn u hạuwfa t vừomwn ng, con nêqqks n đmgzz i ngủynae , ba mang con đmgzz i ngủynae , mẹpdcx nóuwfa i chuyệcqvt n vớtuqc i cậkiyv u Dĩhhmk Nam, đmgzz ưeany ợuqir c khôqqks ng?”
“Dạuwfa đmgzz ưeany ợuqir c.” Tiểkgpn u hạuwfa t vừomwn ng ngoan ngoãlirk n trảadqm lờchjx i mộnwre t câzydc u, sau đmgzz óuwfa dựsamd a theo dặdaev n dòfrmo củynae a Tốnuna ng Thanh Xuâzydc n nóuwfa i vàzydc o đmgzz iệcqvt n thoạuwfa i: “Dĩhhmk Nam thậkiyv t lâzydc u, gặdaev p lạuwfa i sau!”
“Tiểkgpn u hạuwfa t vừomwn ng, gặdaev p lạuwfa i sau...” Cánhsu ch đmgzz iệcqvt n thoạuwfa i, Tầeqkw n Dĩhhmk Nam nghe thấvlwf y âzydc m thanh Tôqqks Chi Niệcqvt m vừomwn a dỗvlwf tiểkgpn u hạuwfa t vừomwn ng, vừomwn a ôqqks m côqqks rờchjx i đmgzz i, sau đmgzz óuwfa anh lạuwfa i nghe thấvlwf y tiếscjr ng vang bưeany ớtuqc c châzydc n củynae a Tốnuna ng Thanh Xuâzydc n, qua khoảadqm ng mộnwre t phúwxbr t, bêqqks n Tốnuna ng Thanh Xuâzydc n hoàzydc n toàzydc n yêqqks n tĩhhmk nh, sau đmgzz óuwfa giọmyyw ng nóuwfa i ôqqks n nhuyễepnx n củynae a côqqks mớtuqc i truyềeany n tớtuqc i: “Anh Dĩhhmk Nam, sinh nhậkiyv t vui vẻedfh .”
“Cánhsu m ơeqkw n.” Tầeqkw n Dĩhhmk Nam đmgzz ánhsu p.
“Anh Dĩhhmk Nam...” Tốnuna ng Thanh Xuâzydc n gọmyyw i têqqks n anh ởmsyq trong đmgzz iệcqvt n thoạuwfa i liềeany n ngừomwn ng lạuwfa i, giốnuna ng nhưeany khôqqks ng biếscjr t nêqqks n mởmsyq miệcqvt ng nhưeany thếscjr nàzydc o.
Tầeqkw n Dĩhhmk Nam khôqqks ng lêqqks n tiếscjr ng, yêqqks n tĩhhmk nh chờchjx đmgzz ợuqir i.
Qua khoảadqm ng nửsond a phúwxbr t, Tốnuna ng Thanh Xuâzydc n lạuwfa i nóuwfa i: “Anh Dĩhhmk Nam, mẹpdcx lâzydc u trong miêqqks ̣ng tiểkgpn u hạuwfa t vừomwn ng, khôqqks ng phảadqm i bánhsu c gánhsu i Tầeqkw n, làzydc ...”
Dừomwn ng mộnwre t chúwxbr t, Tốnuna ng Thanh Xuâzydc n mộnwre t tiếscjr ng trốnuna ng tăpkqf ng khípdcx thếscjr nóuwfa i xong: “... Trìvlwf nh Thanh Thôqqks ng, khuya hôqqks m nay lúwxbr c em vàzydc Chi Niệcqvt m mang tiểkgpn u hạuwfa t vừomwn ng ra ngoàzydc i ăpkqf n cơeqkw m, gặdaev p mặdaev t côqqks ấvlwf y.”
Tầeqkw n Dĩhhmk Nam vàzydc Tốnuna ng Thanh Xuâzydc n lớtuqc n lêqqks n vớtuqc i nhau từomwn nhỏcqvt , anh rấvlwf t ípdcx t khi nghe thấvlwf y côqqks dùsamd ng ngữbwbc khípdcx nghiêqqks m túwxbr c nhưeany vậkiyv y nóuwfa i chuyệcqvt n vớtuqc i anh, tim anh bỗvlwf ng dưeany ng lộnwre p bộnwre p mộnwre t chúwxbr t, mộnwre t loạuwfa i dựsamd cảadqm m hếscjr t sứmykn c khôqqks ng tốnuna t tràzydc n ngậkiyv p trong lòfrmo ng.
Trựsamd c giánhsu c nóuwfa i vớtuqc i anh, lờchjx i tiếscjr p theo Tốnuna ng Thanh Xuâzydc n nóuwfa i vớtuqc i anh, khẳvdso ng đmgzz ịscjr nh làzydc mộnwre t vàzydc i chuyệcqvt n khôqqks ng muốnuna n ngưeany ờchjx i biếscjr t.
Anh chợuqir t cóuwfa chúwxbr t sợuqir hãlirk i, sợuqir hãlirk i khôqqks ng hiểkgpn u, đmgzz ầeqkw u ngóuwfa n tay cầeqkw m đmgzz iệcqvt n thoạuwfa i di đmgzz ộnwre ng củynae a anh khẩqqks n trưeany ơeqkw ng khu nắbqkp m mépfxm p di đmgzz ộnwre ng, qua mộnwre t hồrubv i lâzydc u, anh mớtuqc i “ừomwn ” mộnwre t tiếscjr ng, ngữbwbc khípdcx nghe nhưeany rấvlwf t làzydc bìvlwf nh đmgzz ạuwfa m, thựsamd c ra đmgzz ánhsu y lòfrmo ng sớtuqc m đmgzz ãlirk đmgzz ảadqm o lộnwre n thàzydc nh mộnwre t mảadqm nh, lêqqks n tiếscjr ng nóuwfa i: “Chuyệcqvt n gìvlwf ? Tốnuna ng Tốnuna ng, em nóuwfa i đmgzz i.”
“Anh Dĩhhmk Nam... anh biếscjr t... Trìvlwf nh Thanh Thôqqks ng, côqqks ấvlwf y...” Khôqqks ng biếscjr t Tốnuna ng Thanh Xuâzydc n làzydc muốnuna n nóuwfa i lờchjx i khóuwfa mởmsyq miệcqvt ng, hay làzydc sợuqir Tầeqkw n Dĩhhmk Nam khôqqks ng chịscjr u đmgzz ựsamd ng nổrubv i đmgzz ảadqm kípdcx ch, ngậkiyv p ngừomwn ng ấvlwf p úwxbr ng: “... Hiệcqvt n tạuwfa i côqqks ấvlwf y ởmsyq cùsamd ng mộnwre t chỗvlwf vớtuqc i ai khôqqks ng?”
Côqqks càzydc ng nhưeany vậkiyv y, Tầeqkw n Dĩhhmk Nam liềeany n càzydc ng khẩqqks n trưeany ơeqkw ng nôqqks n nóuwfa ng, côqqks vừomwn a dứmykn t lờchjx i, anh liềeany n khẩqqks n cấvlwf p vộnwre i vãlirk lêqqks n tiếscjr ng hỏcqvt i: “Ai?”
Cho dùsamd anh vàzydc côqqks đmgzz ãlirk vôqqks duyêqqks n, nhưeany ng màzydc , côqqks đmgzz ang ởmsyq cùsamd ng mộnwre t chỗvlwf vớtuqc i anh, anh càzydc ng muốnuna n biếscjr t hơeqkw n ai hếscjr t.
Trong đmgzz iệcqvt n thoạuwfa i, Tốnuna ng Thanh Xuâzydc n trầeqkw m mặdaev c mộnwre t hồrubv i lâzydc u, mớtuqc i mởmsyq miệcqvt ng, giọmyyw ng nóuwfa i côqqks rấvlwf t nhẹpdcx , nhưeany ng câzydc u chữbwbc nóuwfa i ra, lạuwfa i giốnuna ng nhưeany làzydc đmgzz ạuwfa o sấvlwf m sépfxm t lớtuqc n, đmgzz inh tai nhứmykn c óuwfa c: “Kim Trạuwfa ch.”
Nghĩ
Tầ
Anh vừ
Đ
“Tiể
“Vừ
Bé
“Khô
Mẹ
“Dạ
“Tiể
“Cá
“Anh Dĩ
Tầ
Qua khoả
Dừ
Tầ
Trự
Anh chợ
“Anh Dĩ
Cô
Cho dù
Trong đ
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.