Nói Yêu Em 99 Lần

Chương 1072 : Hồi ức (tứ)

    trước sau   
Editor: May

Ngàtmhgy mai... Dùcmre đtyohãqnff sớsquum cóvvcs chuẩgpjgn bịvchq, nhưxsjzng chờrpnp đtyohếkzymn khi côiwwk liềcgcon sắrrpqp rờrpnpi đtyohi, Tầmidun Dĩkpqr Nam phárgkot hiệopgvn chíjaygnh mìdzuenh vẫwiemn cóvvcs mộmuiqt chújpojt tiếkzymp nhậcmren khôiwwkng đtyohưxsjzxcewc.

Nhấtlxkt thờrpnpi, khôiwwkng cóvvcs bấtlxkt kỳjpojiklkm tưxsjztmhgm việopgvc nàtmhgo, phárgkot ngốqqgjc ởnjjm trong phòsbckng làtmhgm việopgvc rấtlxkt lâiklku, liềcgcon cầmidum lấtlxky chìdzuea khóvvcsa xe, rờrpnpi khỏnqcvi côiwwkng ty, lárgkoi xe lung tung khôiwwkng cóvvcs mụlqluc đtyohíjaygch, lárgkoi lung tung quanh thàtmhgnh Bắrrpqc Kinh, càtmhgng chuyểmidun tâiklkm càtmhgng hoảumysng, cuốqqgji cùcmreng liềcgcon lárgkoi đtyohếkzymn nơnayvi nàtmhgy.

cmre đtyohãqnff qua hai năviozm, anh còsbckn nhớsquuwihztmhgng đtyohưxsjzxcewc, sau khi anh muốqqgjn côiwwknjjmnayvi nàtmhgy, hìdzuenh dạhhheng đtyohnqcv mặnvort e lệopgv rụlqlut rèumys củbjqta côiwwk.

iwwk khôiwwkng biếkzymt đtyohóvvcstmhg mộmuiqt trậcmren lừxpnva gạhhhet, côiwwk ngu đtyohmidun hỏnqcvi anh: “Cárgkoi đtyohóvvcs... Vừxpnva rồopgvi anh, vìdzue sao sẽgmpucmreng em...”

Anh cưxsjzrpnpi nhạhhhet cưxsjzng chiềcgcou đtyohárgkop: “Côiwwkrgkoi ngốqqgjc, em nóvvcsi xem?”




iwwk khôiwwkng lêtmhgn tiếkzymng, anh liềcgcon mởnjjm miệopgvng: “Còsbckn khôiwwkng hiểmiduu? Vậcmrey anh hỏnqcvi em, Thanh Thôiwwkng, em thíjaygch anh sao?”

iwwkjaygch đtyohmuiqng đtyohếkzymn cựxsjzc hạhhhen: “Em khôiwwkng biếkzymt.”

jpojc đtyohóvvcs anh, chỉvdty coi mìdzuenh làtmhg đtyohang diễmidun kịvchqch, cho tớsquui giờrpnp khắrrpqc nàtmhgy, thăviozm lạhhhei chốqqgjn xưxsjza, anh mớsquui biếkzymt, lújpojc côiwwk cho anh đtyohárgkop árgkon nàtmhgy, anh sởnjjmkpqrvvcs thểmidu diễmidun tiếkzymc nuốqqgji vàtmhg thấtlxkt vọviozng giốqqgjng nhưxsjz thậcmret vậcmrey, làtmhg bởnjjmi vìdzue anh làtmhg thậcmret sựxsjz đtyohang thấtlxkt vọviozng vàtmhg tiếkzymc nuốqqgji: “Khôiwwkng biếkzymt? Làtmhg khôiwwkng thíjaygch đtyohi?”

“Khôiwwkng, khôiwwkng phảumysi...”

Khôiwwkng khíjayg bỗukavng chốqqgjc trởnjjmtmhgn árgkoi muộmuiqi đtyohếkzymn cựxsjzc đtyohiểmidum, côiwwk thẹcbyln thùcmreng nhàtmhgn nhạhhhet hỏnqcvi anh: “Vậcmrey còsbckn anh? Anh thíjaygch em sao?”

Anh trảumys lờrpnpi nhưxsjz thếkzymtmhgo?

Anh nóvvcsi: “Em đtyohrgkon đtyohi?”

Anh còsbckn nóvvcsi: “Thíjaygch... Rấtlxkt thíjaygch... Cho nêtmhgn, em bằownjng lòsbckng ởnjjmcmreng mộmuiqt chỗukav vớsquui anh, qua cảumys đtyohrpnpi sao?”

jpojc đtyohóvvcs anh, íjaygt nhiềcgcou gìdzuejjmyng cóvvcs chújpojt hưxsjzdzuenh giảumys ýwyiu đtyohi?

Nếkzymu nhưxsjz thờrpnpi gian chảumysy ngưxsjzxcewc, anh khẳegmqng đtyohvchqnh sẽgmpu châiklkn tâiklkm thậcmret ýwyiu, thàtmhgnh tâiklkm thàtmhgnh ýwyiuvvcsi câiklku nàtmhgy vớsquui côiwwk: “Thíjaygch... Rấtlxkt thíjaygch... Cho nêtmhgn, em bằownjng lòsbckng ởnjjmcmreng mộmuiqt chỗukav vớsquui anh, qua cảumys đtyohrpnpi sao?”

Nếkzymu nhưxsjz thờrpnpi gian cóvvcs thểmidu chảumysy ngưxsjzxcewc, ngàtmhgy hôiwwkm sau anh tuyệopgvt đtyohqqgji sẽgmpu khôiwwkng mang côiwwk đtyohi cụlqluc dâiklkn chíjaygnh làtmhgm giấtlxky ly hôiwwkn.

Nếkzymu nhưxsjz thờrpnpi gian cóvvcs thểmidu chảumysy ngưxsjzxcewc...

Chỉvdty tiếkzymc, thờrpnpi gian sẽgmpu khôiwwkng chảumysy ngưxsjzxcewc, cuốqqgji cùcmreng anh vàtmhgiwwk đtyohãqnff bỏnqcv lỡqjlu, phâiklkn chia châiklkn trờrpnpi.




Tầmidun Dĩkpqr Nam chuyểmidun đtyohiệopgvn thoạhhhei di đtyohmuiqng sang chếkzym đtyohmuiqkpqrnh âiklkm, ai gọviozi đtyohiệopgvn thoạhhhei tớsquui cũjjmyng khôiwwkng tiếkzymp, mộmuiqt mìdzuenh anh ởnjjm trêtmhgn sưxsjzrpnpn nújpoji, luôiwwkn ngốqqgjc đtyohếkzymn mặnvort trăviozng kévuhqo lêtmhgn, árgkonh sao đtyohmiduy trờrpnpi vôiwwkcmreng lộmuiqng lẫwiemy, mớsquui lárgkoi xe, xuốqqgjng từxpnv trêtmhgn nújpoji.

Vềcgco đtyohếkzymn trong thàtmhgnh phốqqgj, đtyohãqnfftmhgxsjzrpnpi mộmuiqt giờrpnp khuya, anh khôiwwkng vềcgco nhàtmhg, màtmhgtmhg đtyohi tớsquui cửdxoha tiểmiduu khu củbjqta Trìdzuenh Thanh Thôiwwkng.

Anh ởnjjm trong xe ngồopgvi yêtmhgn tĩkpqrnh mộmuiqt thờrpnpi gian rấtlxkt dàtmhgi, cuốqqgji cùcmreng khôiwwkng xuốqqgjng xe, cũjjmyng khôiwwkng vàtmhgo tiểmiduu khu, càtmhgng khôiwwkng cóvvcs đtyohi tìdzuem côiwwk theo ýwyiu nghĩkpqrnjjm đtyohárgkoy lòsbckng.

Thậcmret ra tìdzuem thìdzuevvcs thểmidu thếkzymtmhgo? Giốqqgjng nhưxsjz ngưxsjzrpnpi bạhhhen cũjjmy chàtmhgo tạhhhem biệopgvt nhau sao? Cóvvcs ýwyiu nghĩkpqra khôiwwkng?

Cuốqqgji cùcmreng côiwwkjjmyng khôiwwkng còsbckn lạhhhei ngưxsjzrpnpi nàtmhgo đtyohóvvcs củbjqta Tầmidun Dĩkpqr Nam anh.

jaygnh toárgkon cẩgpjgn thậcmren, Tầmidun Dĩkpqr Nam đtyohãqnffvvcs nửdxoha năviozm chưxsjza từxpnvng tớsquui căviozn hộmuiq anh vàtmhg Trìdzuenh Thanh Thôiwwkng từxpnvng ởnjjmtmhgo lújpojc trưxsjzsquuc.

Anh an bàtmhgi ngưxsjzrpnpi, mỗukavi ngàtmhgy đtyohcgcou tớsquui quévuhqt dọviozn, nhưxsjzng sau khi anh đtyohgpjgy cửdxoha ra, vẫwiemn cóvvcs mộmuiqt loạhhhei cảumysm giárgkoc vắrrpqng vẻxcew tịvchqch mịvchqch nhàtmhgo tớsquui trưxsjzsquuc mặnvort.

Anh kévuhqo thâiklkn thểmidu mỏnqcvi mệopgvt, vàtmhgo phòsbckng sárgkoch, anh khóvvcsa trárgkoi cửdxoha, lấtlxky giấtlxky ly hôiwwkn vàtmhg nhẫwiemn từxpnv trong ngăviozn kévuhqo, còsbckn cóvvcs tờrpnp giấtlxky duy nhấtlxkt côiwwkxsjzu lạhhhei ởnjjm trong nhàtmhg anh.

Anh yêtmhgn tĩkpqrnh nhìdzuen chằownjm chằownjm ba vậcmret kia, nhìdzuen rấtlxkt lâiklku rấtlxkt lâiklku, mớsquui cújpoji đtyohmiduu nhìdzuen vềcgco phíjayga lòsbckng bàtmhgn tay củbjqta mìdzuenh.

Anh đtyohãqnff từxpnvng nắrrpqm tay côiwwk, dắrrpqt đtyohi nhưxsjz thếkzymtmhgo, anh đtyohãqnff vứxpcgt bỏnqcviwwk ra sao?

Ngàtmhgy mai từxpnv biệopgvt, cóvvcs phảumysi từxpnv nay vềcgco sau sẽgmpu khôiwwkng cóvvcsrgkoch nàtmhgo gặnvorp nhau nữmlfoa khôiwwkng?

Nghĩkpqr tớsquui đtyohâiklky, đtyohárgkoy mắrrpqt Tầmidun Dĩkpqr Nam thấtlxkm ra mộmuiqt giọviozt lệopgv, vàtmhgnh mắrrpqt anh đtyohnqcvtmhgn móvvcsc bậcmret lửdxoha ra, lújpojc vừxpnva mớsquui chuẩgpjgn bịvchq đtyohqqgjt tờrpnp giấtlxky kia đtyohi, đtyohiệopgvn thoạhhhei di đtyohmuiqng trong tújpoji bỗukavng nhiêtmhgn vang lêtmhgn.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.