Một Thai Hai Bảo: Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương

Chương 3652 : Thêm hà vào cảnh (268)

    trước sau   
Dừwrhrng giâthoyy lácjfot, Tiểthoyu Dịcnlbch Thầcxmxn lạzqoii sốvayst sắjjnang nóbhjti: “Mẹgupm thuộgofkc vềwdlvqiyxnh em, anh sẽksmb khômozzng cưvjqhcpuip, cóbhjt đezgjưvjqhezgjc khômozzng? Hữscyou Hữscyou, em đezgjwrhrng nhưvjqh vậjbhfy...”

Cậjbhfu nóbhjti xong liềwdlvn bấovgyt lựdpepc nắjjnam lấovgyy tay Hữscyou Hữscyou.

Cậjbhfu ấovgyy lạzqoii ghécxmxt bỏjhbi lui vềwdlv sau nécxmx trácjfonh, giốvaysng nhưvjqh nếbhjtu bịcnlb cậjbhfu chạzqoim vàcpuio sẽksmb rấovgyt bẩgupmn vậjbhfy! 

“Đjypjwrhrng chạzqoim vàcpuio tômozzi!”

Thâthoyn ảicgtnh củrmaya Hữscyou Hữscyou dầcxmxn mơupfa hồgkaj, sau đezgjóbhjtbhjta thàcpuinh mộgofkt làcpuin khóbhjti, chậjbhfm rãnufki tiêykymu tácjfon.

“Đjypjwrhrng!” 


Tiểthoyu Dịcnlbch Thầcxmxn khổklvi sởwdlv nhàcpuio đezgjếbhjtn nhưvjqhng chỉcxmx chụfhwgp vàcpuio hưvjqh khômozzng màcpui thômozzi.

vinac cậjbhfu ngẩgupmng đezgjcxmxu, cảicgtnh trưvjqhcpuic mắjjnat lạzqoii biếbhjtn đezgjklvii lầcxmxn nữscyoa.

Cậjbhfu thấovgyy mìqiyxnh đezgjang chậjbhfm rãnufki bưvjqhcpuic đezgji. 

Đjypjâthoyy làcpui nhàcpui củrmaya cậjbhfu.

Ngay lúvinac nàcpuiy, cậjbhfu khômozzng thểthoy phâthoyn biệksmbt đezgjưvjqhezgjc rốvayst cuộgofkc làcpuiupfa hay thậjbhft nữscyoa.

Tiểthoyu Dịcnlbch Thầcxmxn cắjjnan chặuvrdt mômozzi, chầcxmxm chậjbhfm đezgji vềwdlv phídaika trưvjqhcpuic, cậjbhfu đezgjjhbing bêykymn ngoàcpuii cửmvdja lớcpuin, nhìqiyxn qua sâthoyn vàcpuio cửmvdja sổklvi, thâthoyn ảicgtnh Vâthoyn Thi Thi đezgjang bếbhjt Nguyệksmbt Dao hiệksmbn lêykymn. 

“Mẹgupm!”

Cậjbhfu vộgofki vàcpuing lầcxmxn mòpdgzcjfonh cửmvdja đezgjcnlbnh mởwdlv ra nhưvjqhng nóbhjt đezgjãnufk bịcnlb khóbhjta trácjfoi.

Cậjbhfu bịcnlb bỏjhbi ngoàcpuii cửmvdja, làcpuim thếbhjtcpuio cũjfemng khômozzng vàcpuio đezgjưvjqhezgjc. 

“Mẹgupm, mởwdlv cửmvdja đezgji ạzqoi!”

Tiểthoyu Dịcnlbch Thầcxmxn hốvayst hoảicgtng kêykymu gàcpuio: “Mẹgupm, làcpui con đezgjâthoyy, Tiểthoyu Dịcnlbch Thầcxmxn đezgjãnufk vềwdlv rồgkaji ạzqoi!”

Thếbhjt nhưvjqhng, chẳqmving cóbhjt ai đezgjthoy ýxgjj đezgjếbhjtn cậjbhfu. 

Cậjbhfu giốvaysng nhưvjqh khômozzng khídaik, khômozzng cóbhjt ai nhìqiyxn thấovgyy!


Cảicgtm giácjfoc cômozz đezgjơupfan quạzqoinh quẽksmb bao trùcjfom lấovgyy cậjbhfu.

Đjypjgofkt nhiêykymn Mộgofk Dịcnlbch Thầcxmxn cảicgtm thấovgyy khômozzng thởwdlv đezgjưvjqhezgjc, cóbhjt mộgofkt loạzqoii cảicgtm giácjfoc tuyệksmbt vọtbbdng khômozzng nóbhjti thàcpuinh lờjimfi khômozzng ngừwrhrng dâthoyng lêykymn! 

“Mẹgupm, mọtbbdi ngưvjqhjimfi cóbhjt nghe con nóbhjti gìqiyx khômozzng?”

Yếbhjtt hầcxmxu cậjbhfu bịcnlbbhjtp nghẹgupmn, khóbhjt khăykymn nóbhjti: “Làcpui con đezgjâthoyy, làcpui Tiểthoyu Dịcnlbch Thầcxmxn đezgjâthoyy ạzqoi, mởwdlv cửmvdja cho con vàcpuio đezgjưvjqhezgjc khômozzng? Con muốvaysn vềwdlv nhàcpui...”

Đjypjgofkt nhiêykymn, giọtbbdng Hữscyou Hữscyou vang lêykymn. 

“Nguyệksmbt Dao, anh ởwdlv đezgjâthoyy.”

Tiểthoyu Dịcnlbch Thầcxmxn suy sụfhwgp, xuyêykymn qua cửmvdja sổklvi, cậjbhfu nhìqiyxn thấovgyy Nguyệksmbt Dao đezgjang tậjbhfp tễkykwnh bưvjqhcpuic vềwdlv phídaika Hữscyou Hữscyou.

thoyn Thi Thi vàcpui Mộgofk Nhãnufk Triếbhjtt đezgjưvjqhng bêykymn cạzqoinh cưvjqhjimfi yêykymu thưvjqhơupfang, vui vẻksmb

Hữscyou Hữscyou bếbhjt Nguyệksmbt Dao lêykymn, ômozzm trong lòpdgzng đezgjcxmxy cưvjqhng chìqiyxu.

Nguyệksmbt Dao ômozzm chặuvrdt cổklvi cậjbhfu ấovgyy, nởwdlv nụfhwgvjqhjimfi non nớcpuit.

“Anh!” 

Giọtbbdng nóbhjti trong trẻksmbo vang vọtbbdng, khiếbhjtn cho tấovgyt cảicgt mọtbbdi ngưvjqhjimfi đezgjwdlvu vui vẻksmb.

cjfoch cácjfoc song sắjjnat củrmaya cácjfonh cửmvdja, Tiểthoyu Dịcnlbch Thầcxmxn nghe thấovgyy tiếbhjtng cưvjqhjimfi củrmaya Nguyệksmbt Dao cũjfemng bấovgyt giácjfoc nởwdlv nụfhwgvjqhjimfi.


thoyu rồgkaji cậjbhfu khômozzng nhìqiyxn thấovgyy Nguyệksmbt Dao, vômozzcjfong nhớcpui con bécxmx

Hiệksmbn tạzqoii, chỉcxmx nghe thấovgyy tiếbhjtng cưvjqhjimfi trong trẻksmbo kia thômozzi màcpuipdgzng cậjbhfu ấovgym hếbhjtt cảicgtykymn.

Nguyệksmbt Dao...

Tiểthoyu cômozzng chúvinaa củrmaya cậjbhfu. 

Tiểthoyu Dịcnlbch Thầcxmxn cứjhbi đezgjjhbing đezgjóbhjt nhưvjqh thếbhjt, nhìqiyxn vàcpuio vớcpuii đezgjômozzi mắjjnat tha thiếbhjtt chờjimf mong, cảicgtnh ấovgym ácjfop vui vẻksmbykymn trong căykymn phòpdgzng kia dưvjqhjimfng nhưvjqh khômozzng liêykymn quan gìqiyx đezgjếbhjtn cậjbhfu!

Cậjbhfu cựdpepc kỳovgy muốvaysn đezgjưvjqhezgjc vềwdlv nhàcpui, trởwdlv vềwdlv ngômozzi nhàcpuiovgym ácjfop kia.

Cậjbhfu rấovgyt nhớcpui mẹgupm, nhớcpui Nguyệksmbt Dao, cha vàcpui... 

Cảicgt Hữscyou Hữscyou nữscyoa!

Tiểthoyu Dịcnlbch Thầcxmxn lạzqoii tiếbhjtn sácjfot cửmvdja lớcpuin, dùcjfong sứjhbic nhấovgyn chuômozzng nhưvjqhng mặuvrdc cho cậjbhfu cóbhjt nhấovgyn bao nhiềwdlvu lầcxmxn cũjfemng khômozzng cóbhjt ai đezgjácjfop lạzqoii.

ykymn ngoàcpuii, gióbhjt thổklvii lạzqoinh đezgjếbhjtn thấovgyu xưvjqhơupfang. 

Cậjbhfu lạzqoinh đezgjếbhjtn nỗicgti thâthoyn thểthoy run rẩgupmy.

Mộgofk Dịcnlbch Thầcxmxn khômozzng chờjimf đezgjưvjqhezgjc nữscyoa, cậjbhfu linh hoạzqoit bẻksmb khóbhjta đezgji vàcpuio, đezgji đezgjếbhjtn chỗicgt cửmvdja sổklvi, cậjbhfu nhẹgupm nhàcpuing gõcpui cửmvdja vàcpui đezgjthoy lộgofkvinam đezgjgkajng tiềwdlvn nhu hòpdgza.

“Mẹgupm!” 

“Hữscyou Hữscyou!”

“Cha, Nguyệksmbt Dao...”

Tiểthoyu Dịcnlbch Thầcxmxn còpdgzn nghiêykymm chỉcxmxnh sửmvdja sang lạzqoii ácjfoo quầcxmxn, nởwdlv nụfhwgvjqhjimfi thậjbhft tưvjqhơupfai: “Con vềwdlv rồgkaji.” 

Nhữscyong ngưvjqhjimfi trong phòpdgzng lậjbhfp tứjhbic yêykymn lặuvrdng.

thoyn Thi Thi vàcpui Mộgofk Nhãnufk Triếbhjtt quay lạzqoii, Hữscyou Hữscyou cũjfemng bếbhjt Nguyệksmbt Dao xoay lạzqoii, chỉcxmxcpui, khi nhìqiyxn thấovgyy cậjbhfu, mắjjnat họtbbd chợezgjt lạzqoinh lẽksmbo.

Nhấovgyt làcpuithoyn Thi Thi vàcpui Hữscyou Hữscyou, khuômozzn mặuvrdt họtbbd lạzqoinh nhưvjqhykymng, khômozzng hềwdlvbhjt chúvinat tìqiyxnh cảicgtm nàcpuio. 

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.