Mẹ 17 Tuổi: Con Trai Thiên Tài Cha Phúc Hắc

Chương 2618 : Nhất sinh nhất thế nhất song nhân 116

    trước sau   
Avrile cơeezw hồpgho hai mưfpliơeezwi bốudhzn tiếafyong đufnkpghong hồpgho khôchctng rờbmqii khỏivhci Sophia, đufnkyzllu ởvbdrbkpmn cạdjkinh côchct, lấyjtby lờbmqii nójncgi củedkla Sophia giốudhzng nhưfplimetwdjkii bảefsfo vệiebcmetw con, dùjxaf cho côchct đufnki ngủedkl, Avrile cũgmkong ởvbdr mộdfzzt bêbkpmn đufnkwzfqc sádjkich, nghiêbkpmm túohfnc thi hàmetwnh cádjkii Hạdjki Thiêbkpmn gọwzfqi làmetw mộdfzzt tấyjtbc cũgmkong khôchctng rờbmqii, khiếafyon cho Sophia cũgmkong cójncg chúohfnt buồpghon cưfplibmqii, Avrile nójncgi, mặhfnzc dùjxaf đufnkang ởvbdrmzqcn cứefsf rấyjtbt an toàmetwn nhưfpling làmetw muốudhzn phòttdcng ngừyzmha vạdjkin nhấyjtbt, nếafyou làmetw xảefsfy ra chuyệiebcn, côchct khôchctng chịjggsu nổbkpmi, hơeezwn nữqvtya trêbkpmu ghẹttruo Sophia.

“Từyzmhohfnc nhỏivhcchcti đufnkãjncg biếafyot cójncg mộdfzzt ngàmetwy tôchcti phảefsfi bảefsfo vệiebc cho côchct.”

Sophia lộdfzz ra cho côchct mộdfzzt 囧, Avrile cưfplibmqii, khuôchctn mặhfnzt nhỏivhc nhắptpon củedkla côchctfplibmqii nójncgi, “Xinh đufnkttrup nhưfpli vậefsfy, nếafyou nhưfpli bịjggs ngưfplibmqii khádjkic thôchctng đufnkpghong đufnki rồpghoi làmetwm sao bâhcnuy giờbmqi a, tôchcti phảefsfi thay Hạdjki Thiêbkpmn xem trọwzfqng chúohfnt, tin tôchcti, tígbqdnh tìzywvnh anh ấyjtby mấyjtby nămzqcm nàmetwy, chúohfnng tôchcti đufnkyzllu rấyjtbt ămzqcn khôchctng ýrfhh, côchctttdcn làmetw tốudhzt nhấyjtbt.”

o(╯□╰)o.

Buổbkpmi tốudhzi cămzqcn cứefsf khôchctng cójncg cảefsfnh sắptpoc gìzywv, Sophia lo lắptpong mộdfzzt việiebcc làmetw, kígbqdnh mắptpot củedkla côchct đufnkãjncg quêbkpmn mang theo, cămzqcn cứefsf quâhcnun sựgqtv đufnkèczsvn đufnkyzllu làmetw mộdfzzt ngọwzfqn đufnkèczsvn nhỏivhc trêbkpmn đufnkjggsnh đufnkkmfsu cũgmkong khôchctng phảefsfi rấyjtbt sádjking, côchct nhìzywvn đufnkôchctng tâhcnuy đufnkyzllu trởvbdrbkpmn tưfpliơeezwng đufnkưfpliơeezwng mơeezw hồpgho, may mắptpon Avrile khôchctng cójncg tắptpot đufnkèczsvn, dùjxaf cho nhưfpli vậefsfy, thờbmqii gian lâhcnuu dàmetwi, côchctgmkong cảefsfm giádjkic thịjggs lựgqtvc củedkla mìzywvnh cójncg chúohfnt ảefsfnh hưfplivbdrng, mặhfnzc dùjxaf khôchctng đufnkếafyon mứefsfc nhìzywvn khôchctng thấyjtby, nhưfpling chígbqdnh làmetwjncg chúohfnt mơeezw hồpgho, thỉjggsnh thoảefsfng cójncg chúohfnt âhcnum u.

Avrile hai con mắptpot đufnkyzllu nhìzywvn chằfplim chằfplim côchct, cho nêbkpmn rấyjtbt nhanh liềyzlln phádjkit giádjkic vấyjtbn đufnkyzll, hai tay ởvbdr trưfpliwzfqc mặhfnzt côchct lắptpoc lắptpoc, xádjkic đufnkjggsnh Sophia phảefsfn ứefsfng rấyjtbt chậefsfm, Avrile rấyjtbt kinh hãjncgi, “Mắptpot củedkla côchctmetwm sao vậefsfy?”

Sophia tưfpliơeezwng đufnkưfpliơeezwng khổbkpmjncgo, lôchcti kéjvoho tay côchct, “Côchctjncg thểyzll lấyjtby kígbqdnh mắptpot trêbkpmn phi cơeezw xuốudhzng giúohfnp tôchcti giúohfnp tôchcti khôchctng? Tôchcti đufnkhfnzt ởvbdr trêbkpmn đufnkkmfsu giưfplibmqing phòttdcng ngủedkl.”

Avrile sắptpoc mặhfnzt rấyjtbt nghiêbkpmm túohfnc, gậefsft gậefsft đufnkkmfsu, gọwzfqi tớwzfqi hai têbkpmn đufnkhfnzc côchctng, côchct đufnki tớwzfqi phi cơeezw lấyjtby kígbqdnh mắptpot giúohfnp Sophia, lúohfnc trởvbdr lạdjkii, Sophia vẫiebcn ởvbdr trêbkpmn giưfplibmqing nhưfpligmko, đufnkeo kígbqdnh mắptpot lêbkpmn, cảefsfm giádjkic mớwzfqi thoảefsfi mádjkii mộdfzzt chúohfnt, trưfpliwzfqc mắptpot mộdfzzt mảefsfnh mơeezw hồpgho thựgqtvc sựgqtvmetw quádjki đufnkau khổbkpm, so vớwzfqi mùjxafttdcn thốudhzng khổbkpmeezwn.

“Làmetwm sao vậefsfy?”

Sophia biếafyot khôchctng thểyzll gạdjkit đufnkưfpliksaac, côchctjncgi, “Mắptpot tôchcti cójncg chúohfnt yếafyou.”

“Đgmkoâhcnuy khôchctng phảefsfi làmetwjncg chúohfnt yếafyou đufnki, đufnkâhcnuy làmetw yếafyou nghiêbkpmm trọwzfqng đufnki, đufnki gặhfnzp bádjkic sĩczsv chưfplia? Sao cójncg thểyzll yếafyou đufnkâhcnuy?” Avrile trầkmfsm giọwzfqng hỏivhci, vôchctjxafng sốudhzt ruộdfzzt, oa oa hoàmetwn mỹwarx thiệiebcn lưfpliơeezwng nhưfpli thếafyo, ôchctng trờbmqii thậefsft làmetw đufnkádjking ghéjvoht, làmetwm cho côchctjncg nhiềyzllu chỗbzqh thiếafyou hụgbqdt nhưfpli vậefsfy.

“Thậefsft nhiềyzllu nămzqcm, bádjkic sĩczsvjncgi khôchctng cójncg biệiebcn phádjkip.” Sophia trádjkii lạdjkii nójncgi, “Khôchctng quan hệiebc, tôchcti cójncggbqdnh mắptpot, kỳlxyv thựgqtvc cũgmkong khôchctng cójncgzywv.”

“Côchct cho tôchcti làmetw ngu ngốudhzc?” Avrile tứefsfc giậefsfn nójncgi, “Yếafyou lâhcnuu sẽapjyjxaf, khôchctng đufnkưfpliksaac, phảefsfi phảefsfi nghĩczsv biệiebcn phádjkip trịjggs liệiebcu, y thuậefsft củedkla Hạdjki Thiêbkpmn tốudhzt nhưfpli vậefsfy, anh ấyjtby nójncgi nhưfpli thếafyometwo?”

Sophia mígbqdm mígbqdm môchcti, “A, ca ca nójncgi thờbmqii gian lâhcnuu dàmetwi, cũgmkong chỉjggsjncg thểyzll nhưfpli vậefsfy, sau nàmetwy sẽapjyjxafng thuốudhzc bảefsfo vệiebc tốudhzt mắptpot, sẽapjy khôchctng mùjxaf.”

Sophia nójncgi dốudhzi, nếafyou làmetwchctjncgi cho Avrile, Hạdjki Thiêbkpmn còttdcn khôchctng biếafyot mắptpot củedkla côchctjncg vấyjtbn đufnkyzll, lòttdcng côchct nhấyjtbt đufnkjggsnh sẽapjy nghi ngờbmqizywv sao Hạdjki Thiêbkpmn khôchctng biếafyot, anh vàmetwchctjxafng mộdfzzt chỗbzqhhcnuu nhưfpli vậefsfy khôchctng cójncg khảefsfmzqcng khôchctng phádjkit hiệiebcn ádjkinh mắptpot củedkla côchct xảefsfy ra vấyjtbn đufnkyzll, duy nhấyjtbt cójncg lẽapjymetw chígbqdnh mìzywvnh gạdjkit côchct, Avrile khẳjncgng đufnkjggsnh lạdjkii sẽapjy hỏivhci vìzywv sao gạdjkit anh ấyjtby, côchct liềyzlln nójncgi khôchctng rõwcdr, khôchctng nhưfpli ígbqdt mộdfzzt chuyệiebcn, đufnkem chuyệiebcn nàmetwy lờbmqi qua.

“Hạdjki Thiêbkpmn đufnkyzllu nójncgi khôchctng cójncg biệiebcn phádjkip?” Avrile khôchctng thểyzll tin hỏivhci, “Anh ấyjtby y thuậefsft tốudhzt nhưfpli vậefsfy, côchct khảefsfmzqcng khôchctng biếafyot, anh ấyjtby trừyzmh khoa tim rấyjtbt tốudhzt, đufnkudhzi vớwzfqi mắptpot cũgmkong cójncg nghiêbkpmn cứefsfu, mắptpot Lýrfhh Mộdfzz Thàmetwnh chígbqdnh làmetw anh chữqvtya trịjggs tốudhzt, thậefsft nhiềyzllu bádjkic sĩczsvgmkong khôchctng hy vọwzfqng, khảefsfmzqcng mộdfzzt đufnkbmqii đufnkyzllu mùjxaf, Hạdjki Thiêbkpmn liềyzlln đufnkem Lýrfhh Mộdfzz Thàmetwnh chữqvtya khỏivhci, mộdfzzt chúohfnt di chứefsfng cũgmkong khôchctng cójncg.”

Sophia hơeezwi ngẩzywvn ra.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.