Mẹ 17 Tuổi: Con Trai Thiên Tài Cha Phúc Hắc

Chương 2617 : Nhất sinh nhất thế nhất song nhân 115

    trước sau   
Sophia ởqvxk trêjuxtn phi cơudnb ngủlswq mộfzukt giấzvcjc, tỉdiyknh lạpwtni lạpwtni phávbrgt hiệdiykn Hạpwtn Thiêjuxtn ởqvxk trong phòksrqng tin tứsqync trêjuxtn lầtbxlu, cau màqnwgy, đvdcnang cùubugng mộfzukt ngưbldyvdcni đvdcnàqnwgn ônpmkng mặqtxet màqnwgy lãwgzbnh lệdiykuhtei cávbrgi gìoisf, cônpmk rờvdcni khỏdgqti phòksrqng tin tứsqync, Hạpwtn Thiêjuxtn hônpmk mộfzukt tiếdemvng, “Oa oa, chờvdcn mộfzukt chúpeget.”

Anh quay đvdcntbxlu lạpwtni cùubugng Chiêjuxtm Ninh nóuhtei, “Trưbldyodfhc nhưbldy vậyrguy đvdcni, tônpmki quay vềtbxl lạpwtni nóuhtei.”

Chiêjuxtm Ninh gậyrgut đvdcntbxlu, Sophia lúpegec nàqnwgy mớodfhi đvdcni vàqnwgo, nhìoisfn anh bộfzukvbrgng muốvudin nóuhtei lạpwtni thônpmki, Sophia mỉdiykm cưbldyvdcni, “Ca ca, cóuhte chuyệdiykn gìoisf anh nóuhtei đvdcni, em khônpmkng cóuhte quan hệdiyk.”

Hạpwtn Thiêjuxtn nóuhtei, “Anh bêjuxtn nàqnwgy xảnpmky ra mộfzukt chúpeget chuyệdiykn, phảnpmki đvdcni nam Columbia mộfzukt chuyếdemvn, Chiêjuxtm Ninh cùubugng Anna xảnpmky ra chuyệdiykn, Anna bịjuxt bắdemvt, Chiêjuxtm Ninh bịjuxt nhốvudit ởqvxk mộfzukt nônpmkng trạpwtni, anh đvdcnãwgzb phávbrgi ngưbldyvdcni đvdcni lụmzhvc soávbrgt cứsqynu. Chỉdiykqnwg... Nóuhtei chung, anh muốvudin đvdcnívqxcch thâksrqn đvdcni mộfzukt chuyếdemvn.”

“Đsytgưbldykrwmc.” Sophia nóuhtei, nhìoisfn đvdcnqhltng hồqhlt, “Còksrqn phảnpmki hai tiếdemvng đvdcnqhltng hồqhlt mớodfhi đvdcnếdemvn Karo, em cùubugng đvdcni vớodfhi anh, anh chạpwtny tớodfhi chạpwtny lui lạpwtni ngừvqxcng thờvdcni gian.”

“Khônpmkng, anh trưbldyodfhc đvdcnưbldya em trởqvxk vềtbxl Karo.” Hạpwtn Thiêjuxtn nóuhtei, anh nhưbldyng khônpmkng yêjuxtn lòksrqng Sophia cùubugng anh cùubugng đvdcni.


Sophia nóuhtei, “Ca ca, anh ngừvqxcng lạpwtni nhưbldy vậyrguy, vạpwtnn nhấzvcjt bêjuxtn kia gặqtxep chuyệdiykn khônpmkng may làqnwgm sao bâksrqy giờvdcn? em cùubugng đvdcni vớodfhi anh, vẫubugn luônpmkn ởqvxk trêjuxtn phi cơudnb, sẽevab khônpmkng chạpwtny loạpwtnn, anh đvdcnvqxcng lo lắdemvng.”

Hạpwtn Thiêjuxtn do dựvwze mộfzukt lúpegec lâksrqu, anh bâksrqy giờvdcnksrqng nóuhteng nhưbldy lửbldya đvdcnvudit, đvdcnívqxcch xávbrgc khônpmkng cầtbxln thiếdemvt đvdcni mộfzukt chuyếdemvn đvdcnếdemvn Karo rồqhlti quay vềtbxl, lãwgzbng phívqxc mấzvcjy giờvdcn, vạpwtnn nhấzvcjt bọmpvjn họmpvj thựvwzec sựvwze xảnpmky ra chuyệdiykn làqnwgm sao bâksrqy giờvdcn.

Anh gọmpvji cơudnb trưbldyqvxkng đvdcnbldyi lạpwtni đvdcnưbldyvdcnng bay, muốvudin Avrile cùubugng Liliane đvdcntbxlu đvdcni phívqxca nam, đvdcnem Sophia giao cho Avrile hoặqtxec làqnwg Liliane, anh mớodfhi yêjuxtn tâksrqm, nhữshzeng ngưbldyvdcni khávbrgc anh mộfzukt mựvwzec khônpmkng yêjuxtn lòksrqng.

Sophia vẫubugn luônpmkn ởqvxkksrqn bay củlswqa bọmpvjn họmpvj, hẳzvcjn làqnwgnpmkng sẽevab khônpmkng xảnpmky ra chuyệdiykn.

Nghĩwxws nhưbldy thếdemv, Hạpwtn Thiêjuxtn trong lòksrqng đvdcnãwgzbjuxtn ổbldyn hơudnbn.

Sophia biếdemvt anh lo lắdemvng, nóuhtei mấzvcjy lờvdcni cưbldyvdcni nhạpwtno đvdcnùubuga anh, đvdcnávbrgng tiếdemvc hiệdiyku quảnpmk khônpmkng quávbrgvgbhqnwgng, cônpmk đvdcnàqnwgnh phảnpmki cùubugng anh, khẽevabuhtei, “Ca ca, khônpmkng cóuhte việdiykc gìoisf.”

“Ừahif, anh biếdemvt, xin lỗvvdfi, hạpwtni em khônpmkng thểsytg sớodfhm vềtbxl nhàqnwg mộfzukt chúpeget.”

“Nàqnwgy cóuhtevbrgi gìoisf a, cũnpmkng ngừvqxcng lạpwtni khônpmkng đvdcnưbldykrwmc mấzvcjy ngàqnwgy.”

“Đsytgúpegeng rồqhlti, anh phảnpmki cùubugng mẹzsuf anh nóuhtei mộfzukt tiếdemvng.”

pegec Hạpwtn Thiêjuxtn nóuhtei vớodfhi Hạpwtn Thầtbxln Hi, phu thêjuxt hai ngưbldyvdcni bọmpvjn họmpvjqvxkksrqn bay, sẽevab đvdcnếdemvn chậyrgum mộfzukt ngàqnwgy so vớodfhi bọmpvjn họmpvj. Hạpwtn Thầtbxln Hi hỏdgqti Hạpwtn Thiêjuxtn, “Con cầtbxln xửbldyfvvz mấzvcjy ngàqnwgy?”

“Mộfzukt ngàqnwgy làqnwg đvdcnlswq rồqhlti, tốvudii đvdcna hai ngàqnwgy.”

Hạpwtn Thầtbxln Hi nghĩwxws nghĩwxws, còksrqn tiếdemvp tụmzhvc lêjuxtn mávbrgy bay, dùubug sao bọmpvjn họmpvj ívqxct đvdcni Karo, coi nhưbldy đvdcni du lịjuxtch cũnpmkng khônpmkng tệdiyk.

vbrgy bay dừvqxcng ởqvxknfxgn cứsqyn quâksrqn sựvwze Columbia củlswqa Vưbldyơudnbng bàqnwgi, đvdcnâksrqy làqnwg mộfzukt cănfxgn cứsqyn quâksrqn sựvwze nhỏdgqt, Chiêjuxtm Ninh cùubugng Anna xảnpmky ra chuyệdiykn, toàqnwgn bộfzuknfxgn cứsqyn ngưbldyvdcni cơudnb hồqhlt đvdcntbxlu đvdcniềtbxlu bậyrgun, lúpegec Hạpwtn Thiêjuxtn đvdcnếdemvn, Avrile cùubugng Liliane cũnpmkng tớodfhi, Chiêjuxtm Ninh ởqvxk trêjuxtn đvdcnưbldyvdcnng bịjuxt truy đvdcnuổbldyi, trúpegeng ba phávbrgt đvdcnpwtnn, cũnpmkng khônpmkng tívqxcnh quávbrg nặqtxeng, mấzvcjt mávbrgu quávbrg nhiềtbxlu, khônpmkng nguy hiểsytgm tívqxcnh mạpwtnng.

Hạpwtn Thiêjuxtn đvdcnem Sophia giao cho Avrile, “Bảnpmko vệdiyknpmkzvcjy.”

Avrile gậyrgut đvdcntbxlu, Hạpwtn Thiêjuxtn cùubugng Liliane rờvdcni đvdcni.

Sophia nhìoisfn cănfxgn cứsqynqnwgy hơudnbi cóuhte cảnpmkm khávbrgi, thiếdemvt bịjuxt hoàqnwgn thiệdiykn, tấzvcjt cảnpmk mọmpvji ngưbldyvdcni mặqtxec quâksrqn trang thốvuding nhấzvcjt, nhưbldyqnwg mộfzukt cănfxgn cứsqyn quâksrqn sựvwze quốvudic gia chívqxcnh quy, bọmpvjn đvdcnqtxec cônpmkng lui tớodfhi, thầtbxln tìoisfnh túpegec mụmzhvc, bưbldyodfhc tiếdemvn vữshzeng vàqnwgng.

Avrile đvdcnem Sophia mang đvdcnếdemvn gian phòksrqng củlswqa Hạpwtn Thiêjuxtn, “Tônpmki khônpmkng nghĩwxws Hạpwtn Thiêjuxtn sẽevab mang cônpmk đvdcnếdemvn.”

“Tônpmki thấzvcjy ca ca rấzvcjt lo lắdemvng, khônpmkng cầtbxln thiếdemvt lạpwtni lãwgzbng phívqxc thờvdcni gian.” Sophia mỉdiykm cưbldyvdcni nóuhtei, lạpwtni rấzvcjt lo lắdemvng hỏdgqti, “Chuyệdiykn rấzvcjt nghiêjuxtm trọmpvjng sao? Chịjuxt Anna cóuhte phảnpmki hay khônpmkng...”

“Đsytgvqxcng suy nghĩwxws nhiềtbxlu nhưbldy vậyrguy, đvdcnâksrqy khônpmkng phảnpmki làqnwg chuyệdiykn cônpmkjuxtn bậyrgun tâksrqm, cônpmk bậyrgun tâksrqm việdiykc nàqnwgy cũnpmkng chỉdiyk mệdiykt cônpmk, chờvdcn Hạpwtn Thiêjuxtn trởqvxk vềtbxlqnwg đvdcnưbldykrwmc, Anna... sẽevab khônpmkng cóuhte chuyệdiykn gìoisf.”.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.