Mẹ 17 Tuổi: Con Trai Thiên Tài Cha Phúc Hắc
Chương 2587 : Nhất sinh nhất thế nhất song nhân 85
Chương trước Chương sau
“Vạxpru n nhấlskh t đljbf âfkaw u?” Sophia cốqzcp chấlskh p nhìgvfm n anh, trong mắnmok t đljbf ãhajr khógetd c, mộjofc t mảgvgh nh trong suốqzcp t, thấlskh y Hạxpru Thiêlbom n xógetd t xa trong lòhqrx ng đljbf au thắnmok t.
“Nếizai u quảgvgh thậzdij t cógetd vạxpru n nhấlskh t, anh tựtnpk cógetd mỹdqku nhâfkaw n lànmok m bạxpru n, lànmok m sao nhớoggh tớoggh i em.”
Sophia nưbnbp ớoggh c mắnmok t rơfjdb i, “Em mớoggh i khôzavs ng tin đljbf âfkaw u.”
Hạxpru Thiêlbom n, “...”
Nha đljbf ầtkgz u nànmok y chỗvtfe nànmok o tựtnpk tin vậzdij y?
Nhưbnbp ng mànmok , thậzdij t con mẹchbs nógetd nógetd i trújgwn ng rồmjdy i, nếizai u lànmok trêlbom n đljbf ờhajr i nànmok y khôzavs ng cógetd Sophia... Anh nghĩjgwn cũkruz ng khôzavs ng dázdij m nghĩjgwn . Trưbnbp ớoggh c đljbf âfkaw y đljbf ưbnbp a côzavs lújgwn c đljbf i, anh còhqrx n muốqzcp n khôzavs ng mấlskh y năwmew m, dựtnpk đljbf oázdij n côzavs liềgxgp n chếizai t, anh cũkruz ng lànmok giảgvgh i thoázdij t rồmjdy i. Kếizai t quảgvgh , nhịhajr n khôzavs ng đljbf ưbnbp ợbnbp c mấlskh y năwmew m, anh bắnmok t đljbf ầtkgz u xem bệvmtu nh củzaur a côzavs , phốqzcp i thuốqzcp c cho côzavs , chẳaqth ng sợbnbp trừmioh ng phạxpru t chígxgp nh mìgvfm nh khôzavs ng gặmjdy p côzavs , cũkruz ng khôzavs ng cầtkgz n côzavs chếizai t, bâfkaw y giờhajr , anh cànmok ng lànmok khôzavs ng dázdij m nghĩjgwn loạxpru i khảgvgh năwmew ng nànmok y.
Côzavs tạxpru i sao cógetd thểbtrr chếizai t.
“Oa oa, anh rấlskh t hốqzcp i hậzdij n năwmew m đljbf ógetd đljbf ưbnbp a em đljbf i.” Hạxpru Thiêlbom n nógetd i, “Anh biếizai t rõmgvc thâfkaw n thểbtrr em khôzavs ng tốqzcp t, còhqrx n muốqzcp n đljbf ưbnbp a em đljbf i, vốqzcp n lànmok chuẩzavs n bịhajr tốqzcp t mấlskh t đljbf i em, nhưbnbp ng anh cũkruz ng nhịhajr n khôzavs ng đljbf ưbnbp ợbnbp c, em mấlskh y năwmew m nànmok y uốqzcp ng thuốqzcp c lànmok anh phốqzcp i, anh cógetd thểbtrr lànmok m cho em sốqzcp ng đljbf ếizai n mưbnbp ờhajr i tázdij m tuổiwnh i, lànmok cógetd thểbtrr đljbf ểbtrr em sốqzcp ng đljbf ếizai n hai mưbnbp ơfjdb i tázdij m tuổiwnh i, ba mưbnbp ơfjdb i tázdij m tuổiwnh i, bốqzcp n mưbnbp ơfjdb i tázdij m tuổiwnh i, mãhajr i cho đljbf ếizai n chígxgp n mưbnbp ơfjdb i tázdij m tuổiwnh i, em sẽxuyy vĩjgwn nh viễfkaw n ởfnjn bêlbom n cạxpru nh anh.”
“Năwmew m đljbf ógetd em đljbf i rồmjdy i, anh họiwnh c y còhqrx n khôzavs ng bao lâfkaw u, cógetd thểbtrr buôzavs ng tha, vìgvfm sao anh còhqrx n muốqzcp n kiêlbom n trìgvfm , vìgvfm sao anh còhqrx n bỏdglz nhiềgxgp u thờhajr i gian hơfjdb n đljbf ếizai n nghiêlbom n cứlntb u, chígxgp nh lànmok anh sợbnbp cũkruz ng khôzavs ng ởfnjn bêlbom n cạxpru nh em, vạxpru n nhấlskh t xảgvgh y ra ngoànmok i ýlntb muốqzcp n, y thuậzdij t củzaur a anh khôzavs ng tốqzcp t, khôzavs ng cógetd biệvmtu n pházdij p cứlntb u em thìgvfm lànmok m sao bâfkaw y giờhajr , cho nêlbom n anh tậzdij n lựtnpk c lànmok m đljbf ưbnbp ợbnbp c tốqzcp t nhấlskh t.”
“Mộjofc t thâfkaw n y thuậzdij t nànmok y củzaur a anh đljbf ềgxgp u lànmok vìgvfm em, anh nhấlskh t đljbf ịhajr nh cógetd thểbtrr giújgwn p em trưbnbp ờhajr ng thọiwnh .”
“Tin anh, đljbf ưbnbp ợbnbp c khôzavs ng?”
Sophia trầtkgz m mặmjdy c, mặmjdy c kệvmtu ca ca nógetd i gìgvfm , côzavs đljbf ềgxgp u biếizai t, đljbf âfkaw y chỉfdif lànmok lờhajr i trấlskh n an củzaur a anh, nếizai u khôzavs ng, mấlskh y năwmew m nànmok y, côzavs đljbf ãhajr sớoggh m tốqzcp t rồmjdy i, ai khôzavs ng hy vọiwnh ng cógetd thểbtrr sốqzcp ng đljbf ưbnbp ợbnbp c lâfkaw u dànmok i.
Nhưbnbp ng mànmok , côzavs cógetd cơfjdb hộjofc i khôzavs ng?
“Ca ca, sau khi chújgwn ng ta gặmjdy p lạxpru i, tìgvfm nh cảgvgh m đljbf ốqzcp i phưbnbp ơfjdb ng chưbnbp a hiểbtrr u rõmgvc , đljbf âfkaw y đljbf ógetd cùbrsx ng khi còhqrx n nhỏdglz cũkruz ng khôzavs ng giốqzcp ng nhau, thừmioh a dịhajr p tìgvfm nh cảgvgh m củzaur a anh đljbf ốqzcp i vớoggh i em còhqrx n chưbnbp a cógetd sâfkaw u đljbf ậzdij m, tázdij ch ra tốqzcp t nhấlskh t, anh sẽxuyy khổiwnh sởfnjn mộjofc t khoảgvgh ng thờhajr i gian, sẽxuyy khôzavs ng khổiwnh sởfnjn rấlskh t lâfkaw u, sau nànmok y cógetd thểbtrr sẽxuyy gặmjdy p đljbf ưbnbp ợbnbp c ngưbnbp ờhajr i lạxpru i lànmok m cho anh yêlbom u, anh sẽxuyy tiếizai p tụfdif c cuộjofc c sốqzcp ng hạxpru nh phújgwn c. So vớoggh i khi tìgvfm nh cảgvgh m vớoggh i em sâfkaw u đljbf ậzdij m, em đljbf ộjofc t nhiêlbom n qua đljbf ờhajr i, anh sẽxuyy thốqzcp ng khổiwnh hơfjdb n.”
Hạxpru Thiêlbom n nắnmok m chặmjdy t cằiwnh m củzaur a côzavs , “Em dựtnpk a vànmok o cázdij i gìgvfm nógetd i tìgvfm nh cảgvgh m bâfkaw y giờhajr anh đljbf ốqzcp i vớoggh i em rấlskh t cạxpru n?”
“Em...”
“Câfkaw m miệvmtu ng!” Hạxpru Thiêlbom n thôzavs bạxpru o quázdij t mộjofc t tiếizai ng, “Anh khôzavs ng muốqzcp n nghe bấlskh t luậzdij n cázdij i gìgvfm cógetd liêlbom n quan đljbf ếizai n phưbnbp ơfjdb ng diệvmtu n nànmok y, hôzavs m nay em cũkruz ng mệvmtu t mỏdglz i, rửoggh a mặmjdy t chảgvgh i đljbf ầtkgz u mộjofc t chújgwn t, đljbf i ngủzaur .”
“Ca ca...” Sophia cầtkgz m lấlskh y tay anh, hơfjdb i cắnmok n môzavs i.
Hạxpru Thiêlbom n hígxgp t sâfkaw u, “Oa oa, giảgvgh nhưbnbp anh bịhajr bệvmtu nh tim, chỉfdif cógetd mộjofc t tházdij ng cógetd thểbtrr sốqzcp ng, em sẽxuyy thếizai nànmok o vớoggh i anh? Sẽxuyy lạxpru nh nhạxpru t vớoggh i anh mộjofc t tházdij ng, đljbf ểbtrr anh chếizai t khôzavs ng nhắnmok m mắnmok t? Hay lànmok cùbrsx ng anh lànmok m bấlskh t luậzdij n cázdij i chuyệvmtu n gìgvfm anh muốqzcp n lànmok m?”
“Đjhlq ưbnbp ơfjdb ng nhiêlbom n lànmok cùbrsx ng anh...” Côzavs đljbf ộjofc t nhiêlbom n ngừmioh ng nógetd i.
Hạxpru Thiêlbom n cưbnbp ờhajr i, “Em sẽxuyy chọiwnh n nhưbnbp vậzdij y, vìgvfm sao vớoggh i tôzavs i lànmok m khôzavs ng giốqzcp ng nhưbnbp vậzdij y? Nànmok y rấlskh t quázdij đljbf ázdij ng đljbf i?”
“Em sợbnbp .”
“Cógetd anh ởfnjn đljbf âfkaw y bêlbom n cạxpru nh em, đljbf ừmioh ng sợbnbp .” Hạxpru Thiêlbom n ôzavs n nhu vuốqzcp t ve gưbnbp ơfjdb ng mặmjdy t củzaur a côzavs , khôzavs ng tiếizai c côzavs vẫvjgz n lo lắnmok ng, “Ban ngànmok y giảgvgh vờhajr hànmok i lòhqrx ng nhưbnbp vậzdij y, buổiwnh i tốqzcp i trởfnjn vềgxgp đljbf ếizai n chígxgp nh mìgvfm nh khógetd c, nếizai u nhưbnbp em lànmok nmuốqzcp n anh đljbf au lòhqrx ng, xấlskh u hổiwnh , vậzdij y em thànmok nh côzavs ng.”
“Em khôzavs ng cógetd giảgvgh vờhajr hànmok i lòhqrx ng, em thựtnpk c sựtnpk rấlskh t vui vẻfqxh .” Côzavs vộjofc i vànmok ng biệvmtu n minh, lạxpru i nhìgvfm n thấlskh y đljbf ưbnbp ợbnbp c anh đljbf ang cưbnbp ờhajr i.
Sophia tắnmok m rửoggh a, lau khôzavs tógetd c, đljbf i ra còhqrx n thấlskh y Hạxpru Thiêlbom n.
“Nế
Sophia nư
Hạ
Nha đ
Như
Cô
“Oa oa, anh rấ
“Nă
“Mộ
“Tin anh, đ
Sophia trầ
Như
“Ca ca, sau khi chú
Hạ
“Em...”
“Câ
“Ca ca...” Sophia cầ
Hạ
“Đ
Hạ
“Em sợ
“Có
“Em khô
Sophia tắ
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.