Mẹ 17 Tuổi: Con Trai Thiên Tài Cha Phúc Hắc

Chương 2586 : Nhất sinh nhất thế nhất song nhân 84

    trước sau   
Sophia phụwinfc hồojqzi tinh thầzftin lạgmpfi, lau nưlzzwdhdac mắtdxct vừzftia mớdhdai rơzftii xuốlhckng, cóslxm mộmxbot loạgmpfi hoảpgsgng loạgmpfn cùoubeng khiếmxpzp sợbdch khôjwjung biếmxpzt phảpgsgi làgyscm sao, ca ca nhấjvmvt đuijznjynnh rấjvmvt tứojqzc giậaunln, rấjvmvt tứojqzc giậaunln, anh tứojqzc giậaunln cũnshpng làgysc đuijzưlzzwơzfting nhiêfvcdn.

gysco cóslxm ngưlzzwyvhwi thậaunlt vui vẻefci hẹyvhwn hòtdxc trởbtot vềydcl, liềydcln bàgyscy ra sắtdxcc mặbtott nàgyscy.

Hạgmpf Thiêfvcdn đuijzi tớdhdai, ázftinh mắtdxct bìnjynnh tĩohopnh nhìnjynn côjwju, cũnshpng khôjwjung nóslxmi, giốlhckng nhưlzzw chờyvhwjwjuslxmi, hoặbtotc làgyscslxmi chờyvhwjwju giảpgsgi thíwhslch, nhưlzzwng màgysc, Sophia cũnshpng khôjwjung nóslxmi gìnjyn, cúgxwui đuijzzftiu, bàgyscy ra mộmxbot bộmxbozfting chốlhckng cựfvcdfvcdn ngoàgysci.

“Oa oa, anh làgyscm em rấjvmvt khổaygh sởbtot sao?”

Sophia lắtdxcc lắtdxcc đuijzzftiu, khôjwjung, sựfvcd tồojqzn tạgmpfi củzelaa anh làgyscm cho côjwju rấjvmvt vui vẻefci, tázftim năoqnum, anh vớdhdai côjwju khôjwjung hềydclzftin hậaunln, còtdxcn rấjvmvt thíwhslch, côjwju rấjvmvt cảpgsgm ơzftin, côjwju rấjvmvt vui vẻefci, tuyệzwhat khôjwjung cóslxm nửtdxca đuijziểjaamm khôjwjung vui.

Tấjvmvt cảpgsg khôjwjung vui, đuijzydclu đuijzếmxpzn từzfti chíwhslnh côjwjugysc thôjwjui.


“Ca ca, xin lỗglexi.” Sophia nắtdxcm tay anh, nhẹyvhw nhàgyscng lôjwjui kébdcho, đuijzem anh cũnshpng kébdcho xuốlhckng, nhàgyscn nhạgmpft nóslxmi, “Thựfvcdc sựfvcd thậaunlt xin lỗglexi, đuijzydclu làgysc lỗglexi củzelaa em.”

Hạgmpf Thiêfvcdn thấjvmvy côjwju nhưlzzw vậaunly, trong lòtdxcng cũnshpng khôjwjung chịnjynu nổayghi, hơzftii cắtdxcn răoqnung hỏespoi, “Rốlhckt cuộmxboc làgyscm sao vậaunly?”

“Em khôjwjung nêfvcdn cùoubeng anh thâmxpzn thiếmxpzt nhưlzzw thếmxpz, em khôjwjung nêfvcdn cho anh hi vọhqiwng, đuijzydclu làgysc lỗglexi củzelaa em, làgysc em tham luyếmxpzn sớdhdam chiềydclu vui vẻefci, lạgmpfi xem nhẹyvhw cảpgsgm nhậaunln củzelaa anh, làgysc em quázfti íwhslch kỷyvhw.” Nưlzzwdhdac mắtdxct Sophia rơzftii trêfvcdn mu bàgyscn tay củzelaa anh, nóslxmng hổayghi nhưlzzw muốlhckn cházftiy làgyscn da củzelaa anh.

Hạgmpf Thiêfvcdn trong lòtdxcng trầzftim xuốlhckng, cơzfti hồojqz hiểjaamu ýrwvt củzelaa côjwju, anh lạgmpfi lạgmpfnh lùoubeng cưlzzwyvhwi, “Đhgaeydclu nóslxmi yêfvcdu đuijzưlzzwơzfting chỉzfti sốlhck thôjwjung minh sẽrtzz giảpgsgm xuốlhckng, anh cũnshpng cảpgsgm thấjvmvy gầzftin đuijzâmxpzy cóslxm chúgxwut ngốlhckc, em cóslxm thểjaamslxmi rõespogyscng mộmxbot chúgxwut khôjwjung? Cázftii gìnjyn gọhqiwi làgysc khôjwjung nêfvcdn cho anh hi vọhqiwng?”

Sophia cắtdxcn môjwjui, khôjwjung nóslxmi lờyvhwi nàgysco, Hạgmpf Thiêfvcdn thởbtotgysci mộmxbot tiếmxpzng, giơzfti cằlolum củzelaa côjwjufvcdn, nhìnjynn nưlzzwdhdac mắtdxct loang lổaygh đuijzzftiy mặbtott củzelaa côjwju, “Bởbtoti vìnjyn trázftii tim củzelaa em bệzwhanh sao?”

jwjugyscng cảpgsgm thấjvmvy thốlhckng khổaygh vạgmpfn phầzftin.

Nhưlzzwng lạgmpfi khôjwjung cázftich nàgysco trốlhckn.

Hạgmpf Thiêfvcdn nhẹyvhw nhàgyscng ôjwjum côjwjugysco lòtdxcng, khẽrtzzslxmi, “Đhgaezfting khóslxmc.”

Anh phiềydcln nhấjvmvt làgysclzzwdhdac mắtdxct củzelaa phụwinf nữhszq, phụwinf nữhszq thâmxpzn thiếmxpzt bêfvcdn cạgmpfnh anh, cơzfti hồojqz đuijzydclu kiêfvcdn cưlzzwyvhwng nhưlzzw nữhszq quâmxpzn nhâmxpzn, cũnshpng khôjwjung cóslxm mộmxbot ngưlzzwyvhwi thíwhslch khóslxmc, thếmxpz giớdhdai củzelaa anh, nam nữhszq giớdhdai hạgmpfn đuijzydclu rấjvmvt mơzfti hồojqz.

Duy chỉzftislxmjwjuzftii trong lòtdxcng cho anh biếmxpzt, cázftii gìnjyn gọhqiwi làgysc phụwinf nữhszq, làgyscm phụwinf nữhszq, côjwjunshpng khôjwjung thíwhslch khóslxmc, nhưlzzwng màgysc, mộmxbot nụwinflzzwyvhwi ởbtot trong mắtdxct củzelaa anh đuijzydclu mềydclm mạgmpfi nhưlzzw vậaunly, làgyscm anh mềydclm lòtdxcng.

lzzwdhdac mắtdxct củzelaa phụwinf nữhszq, cũnshpng cóslxm thểjaamgyscm cho lòtdxcng ngưlzzwyvhwi phiềydcln toázftii.

Anh cuốlhcki cùoubeng cũnshpng biếmxpzt, nhữhszqng lờyvhwi nàgyscy nóslxmi thậaunlt đuijzúgxwung.

“Ca ca...” Côjwju chăoqnum chúgxwu cầzftim lấjvmvy cázftinh tay củzelaa anh, nưlzzwdhdac mắtdxct làgyscm ưlzzwdhdat lồojqzng ngựfvcdc củzelaa anh, “Em mộmxbot thâmxpzn bệzwhanh tậaunlt, em khôjwjung biếmxpzt...”


“Năoqnum đuijzóslxmnjyn cảpgsgslxmi, em sốlhckng khôjwjung quázftilzzwyvhwi tuổayghi, bâmxpzy giờyvhw, em đuijzãuwwu sốlhckng mưlzzwyvhwi tázftim tuổayghi.” Hạgmpf Thiêfvcdn nhẹyvhw nhàgyscng vỗglexlzzwng củzelaa côjwju, an ủzelai côjwju đuijzang ủzelay khuấjvmvt, “Nếmxpzu nhưlzzw em khôjwjung yêfvcdu anh, vớdhdai anh mộmxbot đuijziểjaamm cảpgsgm giázftic cũnshpng khôjwjung cóslxm, em muốlhckn rờyvhwi xa anh, anh khôjwjung lờyvhwi nàgysco đuijzjaamslxmi, nhưlzzwng nếmxpzu làgysc bởbtoti vìnjyn loạgmpfi lýrwvt do nàgyscy, anh khôjwjung tiếmxpzp nhậaunln. Oa oa, cóslxm ca ca ởbtot đuijzâmxpzy, em sẽrtzz khôjwjung cóslxm việzwhac gìnjyn, em sẽrtzz sốlhckng đuijzưlzzwbdchc thậaunlt dàgysci thậaunlt lâmxpzu.”

Sophia níwhsln khóslxmc, Hạgmpf Thiêfvcdn ôjwjum côjwju, nhẹyvhw nhàgyscng vỗglex, cũnshpng khôjwjung nóslxmi cázftii gìnjyn nữhszqa.

Nhưlzzwng màgysc, lờyvhwi nhưlzzw vậaunly, trấjvmvn an khôjwjung đuijzưlzzwbdchc bấjvmvt an cùoubeng tựfvcd ti củzelaa Sophia.

jwjunshpng khôjwjung phảpgsgi làgysc mộmxbot ngưlzzwyvhwi tựfvcd ti, nhưlzzwng màgyscbtot trưlzzwdhdac mặbtott Hạgmpf Thiêfvcdn, côjwju thậaunlt tìnjynnh cảpgsgm thấjvmvy, côjwju mộmxbot chúgxwut cũnshpng khôjwjung xứojqzng vớdhdai Hạgmpf Thiêfvcdn, ca ca củzelaa côjwju khôjwjung nêfvcdn cóslxm mộmxbot ngưlzzwyvhwi yêfvcdu nhưlzzwjwju.

“Nếmxpzu nhưlzzw... Em thựfvcdc sựfvcd sốlhckng khôjwjung lâmxpzu?”

“Sẽrtzz khôjwjung.”

“Vạgmpfn nhấjvmvt đuijzâmxpzu?” Sophia cốlhck chấjvmvp nhìnjynn anh, trong mắtdxct đuijzãuwwu khóslxmc, mộmxbot mảpgsgnh trong suốlhckt, thấjvmvy Hạgmpf Thiêfvcdn xóslxmt xa trong lòtdxcng đuijzau thắtdxct.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.