Mẹ 17 Tuổi: Con Trai Thiên Tài Cha Phúc Hắc

Chương 2586 : Nhất sinh nhất thế nhất song nhân 84

    trước sau   
Sophia phụvndrc hồbiozi tinh thầhmyfn lạsfgbi, lau nưpplzadbxc mắvndrt vừscnja mớadbxi rơenvli xuốexgyng, cócpxh mộccvbt loạsfgbi hoảhlgqng loạsfgbn cùuynang khiếexgyp sợsfgb khôkdhgng biếexgyt phảhlgqi làihrkm sao, ca ca nhấibiat đexgykgqynh rấibiat tứtliyc giậirgon, rấibiat tứtliyc giậirgon, anh tứtliyc giậirgon cũctwsng làihrk đexgyưpplzơenvlng nhiêkwejn.

ihrko cócpxh ngưpplzirgoi thậirgot vui vẻccvb hẹvndrn hòldch trởsjql vềppyj, liềppyjn bàihrky ra sắvndrc mặlckzt nàihrky.

Hạsfgb Thiêkwejn đexgyi tớadbxi, áywannh mắvndrt bìpepwnh tĩhkqbnh nhìpepwn côkdhg, cũctwsng khôkdhgng nócpxhi, giốexgyng nhưpplz chờirgokdhgcpxhi, hoặlckzc làihrkcpxhi chờirgokdhg giảhlgqi thícdogch, nhưpplzng màihrk, Sophia cũctwsng khôkdhgng nócpxhi gìpepw, cúifuli đexgyhmyfu, bàihrky ra mộccvbt bộccvbywanng chốexgyng cựfipvkwejn ngoàihrki.

“Oa oa, anh làihrkm em rấibiat khổhlgq sởsjql sao?”

Sophia lắvndrc lắvndrc đexgyhmyfu, khôkdhgng, sựfipv tồbiozn tạsfgbi củmstba anh làihrkm cho côkdhg rấibiat vui vẻccvb, táywanm năeqbbm, anh vớadbxi côkdhg khôkdhgng hềppyjywann hậirgon, còldchn rấibiat thícdogch, côkdhg rấibiat cảhlgqm ơenvln, côkdhg rấibiat vui vẻccvb, tuyệxgnut khôkdhgng cócpxh nửjehia đexgyiểpepwm khôkdhgng vui.

Tấibiat cảhlgq khôkdhgng vui, đexgyppyju đexgyếexgyn từscnj chícdognh côkdhgihrk thôkdhgi.


“Ca ca, xin lỗkgqyi.” Sophia nắvndrm tay anh, nhẹvndr nhàihrkng lôkdhgi kéjehio, đexgyem anh cũctwsng kéjehio xuốexgyng, nhàihrkn nhạsfgbt nócpxhi, “Thựfipvc sựfipv thậirgot xin lỗkgqyi, đexgyppyju làihrk lỗkgqyi củmstba em.”

Hạsfgb Thiêkwejn thấibiay côkdhg nhưpplz vậirgoy, trong lòldchng cũctwsng khôkdhgng chịkgqyu nổhlgqi, hơenvli cắvndrn răeqbbng hỏrbwji, “Rốexgyt cuộccvbc làihrkm sao vậirgoy?”

“Em khôkdhgng nêkwejn cùuynang anh thâenvln thiếexgyt nhưpplz thếexgy, em khôkdhgng nêkwejn cho anh hi vọybiing, đexgyppyju làihrk lỗkgqyi củmstba em, làihrk em tham luyếexgyn sớadbxm chiềppyju vui vẻccvb, lạsfgbi xem nhẹvndr cảhlgqm nhậirgon củmstba anh, làihrk em quáywan ícdogch kỷigwa.” Nưpplzadbxc mắvndrt Sophia rơenvli trêkwejn mu bàihrkn tay củmstba anh, nócpxhng hổhlgqi nhưpplz muốexgyn cháywany làihrkn da củmstba anh.

Hạsfgb Thiêkwejn trong lòldchng trầhmyfm xuốexgyng, cơenvl hồbioz hiểpepwu ýopyk củmstba côkdhg, anh lạsfgbi lạsfgbnh lùuynang cưpplzirgoi, “Đlckzppyju nócpxhi yêkweju đexgyưpplzơenvlng chỉtyze sốexgy thôkdhgng minh sẽiful giảhlgqm xuốexgyng, anh cũctwsng cảhlgqm thấibiay gầhmyfn đexgyâenvly cócpxh chúifult ngốexgyc, em cócpxh thểpepwcpxhi rõvndrihrkng mộccvbt chúifult khôkdhgng? Cáywani gìpepw gọybiii làihrk khôkdhgng nêkwejn cho anh hi vọybiing?”

Sophia cắvndrn môkdhgi, khôkdhgng nócpxhi lờirgoi nàihrko, Hạsfgb Thiêkwejn thởsjqlihrki mộccvbt tiếexgyng, giơenvl cằfnsum củmstba côkdhgkwejn, nhìpepwn nưpplzadbxc mắvndrt loang lổhlgq đexgyhmyfy mặlckzt củmstba côkdhg, “Bởsjqli vìpepw tráywani tim củmstba em bệxgnunh sao?”

kdhgihrkng cảhlgqm thấibiay thốexgyng khổhlgq vạsfgbn phầhmyfn.

Nhưpplzng lạsfgbi khôkdhgng cáywanch nàihrko trốexgyn.

Hạsfgb Thiêkwejn nhẹvndr nhàihrkng ôkdhgm côkdhgihrko lòldchng, khẽifulcpxhi, “Đlckzscnjng khócpxhc.”

Anh phiềppyjn nhấibiat làihrkpplzadbxc mắvndrt củmstba phụvndr nữnhns, phụvndr nữnhns thâenvln thiếexgyt bêkwejn cạsfgbnh anh, cơenvl hồbioz đexgyppyju kiêkwejn cưpplzirgong nhưpplz nữnhns quâenvln nhâenvln, cũctwsng khôkdhgng cócpxh mộccvbt ngưpplzirgoi thícdogch khócpxhc, thếexgy giớadbxi củmstba anh, nam nữnhns giớadbxi hạsfgbn đexgyppyju rấibiat mơenvl hồbioz.

Duy chỉtyzecpxhkdhgywani trong lòldchng cho anh biếexgyt, cáywani gìpepw gọybiii làihrk phụvndr nữnhns, làihrkm phụvndr nữnhns, côkdhgctwsng khôkdhgng thícdogch khócpxhc, nhưpplzng màihrk, mộccvbt nụvndrpplzirgoi ởsjql trong mắvndrt củmstba anh đexgyppyju mềppyjm mạsfgbi nhưpplz vậirgoy, làihrkm anh mềppyjm lòldchng.

pplzadbxc mắvndrt củmstba phụvndr nữnhns, cũctwsng cócpxh thểpepwihrkm cho lòldchng ngưpplzirgoi phiềppyjn toáywani.

Anh cuốexgyi cùuynang cũctwsng biếexgyt, nhữnhnsng lờirgoi nàihrky nócpxhi thậirgot đexgyúifulng.

“Ca ca...” Côkdhg chăeqbbm chúiful cầhmyfm lấibiay cáywannh tay củmstba anh, nưpplzadbxc mắvndrt làihrkm ưpplzadbxt lồbiozng ngựfipvc củmstba anh, “Em mộccvbt thâenvln bệxgnunh tậirgot, em khôkdhgng biếexgyt...”


“Năeqbbm đexgyócpxhpepw cảhlgqcpxhi, em sốexgyng khôkdhgng quáywanpplzirgoi tuổhlgqi, bâenvly giờirgo, em đexgyãnxgq sốexgyng mưpplzirgoi táywanm tuổhlgqi.” Hạsfgb Thiêkwejn nhẹvndr nhàihrkng vỗkgqypplzng củmstba côkdhg, an ủmstbi côkdhg đexgyang ủmstby khuấibiat, “Nếexgyu nhưpplz em khôkdhgng yêkweju anh, vớadbxi anh mộccvbt đexgyiểpepwm cảhlgqm giáywanc cũctwsng khôkdhgng cócpxh, em muốexgyn rờirgoi xa anh, anh khôkdhgng lờirgoi nàihrko đexgypepwcpxhi, nhưpplzng nếexgyu làihrk bởsjqli vìpepw loạsfgbi lýopyk do nàihrky, anh khôkdhgng tiếexgyp nhậirgon. Oa oa, cócpxh ca ca ởsjql đexgyâenvly, em sẽiful khôkdhgng cócpxh việxgnuc gìpepw, em sẽiful sốexgyng đexgyưpplzsfgbc thậirgot dàihrki thậirgot lâenvlu.”

Sophia nícdogn khócpxhc, Hạsfgb Thiêkwejn ôkdhgm côkdhg, nhẹvndr nhàihrkng vỗkgqy, cũctwsng khôkdhgng nócpxhi cáywani gìpepw nữnhnsa.

Nhưpplzng màihrk, lờirgoi nhưpplz vậirgoy, trấibian an khôkdhgng đexgyưpplzsfgbc bấibiat an cùuynang tựfipv ti củmstba Sophia.

kdhgctwsng khôkdhgng phảhlgqi làihrk mộccvbt ngưpplzirgoi tựfipv ti, nhưpplzng màihrksjql trưpplzadbxc mặlckzt Hạsfgb Thiêkwejn, côkdhg thậirgot tìpepwnh cảhlgqm thấibiay, côkdhg mộccvbt chúifult cũctwsng khôkdhgng xứtliyng vớadbxi Hạsfgb Thiêkwejn, ca ca củmstba côkdhg khôkdhgng nêkwejn cócpxh mộccvbt ngưpplzirgoi yêkweju nhưpplzkdhg.

“Nếexgyu nhưpplz... Em thựfipvc sựfipv sốexgyng khôkdhgng lâenvlu?”

“Sẽiful khôkdhgng.”

“Vạsfgbn nhấibiat đexgyâenvlu?” Sophia cốexgy chấibiap nhìpepwn anh, trong mắvndrt đexgyãnxgq khócpxhc, mộccvbt mảhlgqnh trong suốexgyt, thấibiay Hạsfgb Thiêkwejn xócpxht xa trong lòldchng đexgyau thắvndrt.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.