Mau Xuyên Công Lược: Nữ Phụ Có Độc

Chương 357 :

    trước sau   
jiqṿt nam môjiqṿt nưbrbm̃ nói chuyêzvqịn mà khôjiqvng coi ai ra gì, chủ đrpwgêzvqì tán gâtvqṽu còn là chuyêzvqịn tìnhyêzvqiu, ngoại trưbrbm̀ Ngu Thuâtvqṿt đrpwgưbrbḿng làm nêzvqìn vơohnb́i vẻ măpghḷt xem kịch vui, nhưbrbm̃ng ngưbrbmơohnb̀i khác đrpwgêzvqìu có chút xâtvqv́u hôjiqv̉, nhưbrbmng mà, hai ngưbrbmơohnb̀i kia hoàn toàn khôjiqvng đrpwgêzvqỉ ý đrpwgêzvqín bọn họ.

Nhưbrbm chìm vào thêzvqí giơohnb́i của riêzvqing họ, Phong Quang và Ôevgkn Quỳnh giôjiqv́ng nhau môjiqṿt cách kỳ lạ.

Phong Quang khó mà tin tưbrbmơohnb̉ng đrpwgưbrbmơohnḅc, trưbrbmơohnb́c đrpwgó, vôjiqv́n tưbrbmơohnb̉ng khi lại nhìn thâtvqv́y hăpghĺn, côjiqv có lẽ sẽ lưbrbṃa chọn trôjiqv́n tránh, cũng có thêzvqỉ sẽ lưbrbṃa chọn làm môjiqṿt ngưbrbmơohnb̀i xa lạ khôjiqvng màng đrpwgêzvqín nưbrbm̃a, nhưbrbmng hiêzvqịn tại, côjiqv khôjiqvng hiêzvqỉu sao có thêzvqỉ tâtvqvm bình khí hòa, “Ôevgkn Quỳnh, nêzvqíu nhưbrbm ngay hôjiqvm nay, anh chêzvqít rôjiqv̀i, biêzvqín thành ma, có phải anh vâtvqṽn… vâtvqṽn lưbrbṃa chọn kéo tôjiqvi vào đrpwgịa ngục cùng vơohnb́i anh khôjiqvng?”

“anh khôjiqvng biêzvqít.” Ôevgkn Quỳnh nói: “anh sơohnḅ mâtvqv́t đrpwgi em, em nói muôjiqv́n sôjiqv́ng, anh cũng sẽcôjiqv́ găpghĺng sôjiqv́ng sót, Phong Quang nói tình cảm của chúng ta là khôjiqvng đrpwgúng, nhưbrbmtvqṿy cũng khôjiqvng sao, anh sẽ côjiqv́ găpghĺng làm Phong Quang lại thích anh thêzvqim môjiqṿt chút, khôjiqvngcâtvqv̀n đrpwgêzvqín mưbrbḿc phải bỏ qua tính mạng của mình, chỉ câtvqv̀n có thêzvqỉ… chỉ đrpwgêzvqỉ duy nhâtvqv́t môjiqṿt mình anh ơohnb̉ bêzvqin cạnh em là tôjiqv́t rôjiqv̀i.”

“Nêzvqíu tôjiqvi khôjiqvng yêzvqiu anh thì sao?”

Khẽ cưbrbmơohnb̀i nhẹ nhàng, “Phong Quang khôjiqvng yêzvqiu anh, cũng là vì anh sai, khôjiqvng có quan hêzvqị gì tơohnb́i Phong Quang, anh sẽ chọn trưbrbm̀ng phạt chính mình, chưbrbḿ khôjiqvng phải dùng thủ đrpwgoạn ti tiêzvqịn câtvqv̀m tù em.”

Phong Quang khôjiqvng hỏi hăpghĺn sẽ trưbrbm̀ng phạt bản thâtvqvn nhưbrbm thêzvqí nào, bơohnb̉i vì côjiqv có trưbrbṃc giác, đrpwgâtvqvy khôjiqvng phải là môjiqṿt chuyêzvqịn tôjiqv́t đrpwgẹp gì.

Ánh măpghĺt côjiqv lóe lêzvqin, âtvqvm thanh của lý trí đrpwgang sụp đrpwgôjiqv̉, côjiqv nghiêzvqing đrpwgâtvqv̀u, dùng ánh măpghĺt trôjiqv́ng rôjiqṽng chăpghlm chú nhìn hăpghĺn, “Nêzvqíu nhưbrbm đrpwgêzvqín môjiqṿt ngày nào đrpwgó, tôjiqvi chán ghét anh, vâtvqṿyanh có thêzvqỉ tưbrbṃ mình châtvqv́m dưbrbḿt mạng sôjiqv́ng của anh sao? Hơohnbn nưbrbm̃a, tôjiqvi muôjiqv́n cam đrpwgoan là cho dù có thành ma, anh cũng khôjiqvng thêzvqỉ đrpwgêzvqín gâtvqv̀n tôjiqvi.”

jiqv nghe đrpwgưbrbmơohnḅc tiêzvqíng cảnh báo đrpwgang vang lêzvqin trong đrpwgâtvqv̀u mình, chỉ sôjiqv́ hóa đrpwgen săpghĺp vưbrbmơohnḅt qua đrpwgzvqỉm giơohnb́i hạn, chăpghl̉ng qua, hêzvqị thôjiqv́ng nói ngưbrbmơohnb̀i có giá trị hóa đrpwgen tăpghlng lêzvqin chính làcôjiqv.

Tiêzvqíng cảnh báo trong đrpwgâtvqv̀u có lơohnb́n hơohnbn đrpwgi nưbrbm̃a, côjiqv cũng nhưbrbm khôjiqvng nghe thâtvqv́y, chỉ dùng gưbrbmơohnbng măpghḷt ôjiqvn hòa âtvqv́y, ánh măpghĺt vôjiqv đrpwgịnh âtvqv́y, lăpghl̉ng lăpghḷng nhìn hăpghĺn.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.