Mau Xuyên Công Lược: Nữ Phụ Có Độc

Chương 342 :

    trước sau   
“Phong Quang, tiêkxjt́p tục chán ghét tôkzlyi đvaeoi, em thích An Ưbtrh́c bao nhiêkxjtu, thì ghét tôkzlyi bâtcpḱy nhiêkxjtu, nghĩ theo môkzlỵt cách khác, đvaeoịa vị của tôkzlyi và hăigfún ơhgqd̉ trong lòng em, cũng có cùng môkzlỵt trọng lưmiigơhgqḍng.” Giọng đvaeokxjṭu của hăigfún nhiêkxjt̃m mùi thỏa mãn, cho dù thưmiiǵ thỏa mãn này mang theo sưmiig̣ cưmiig̣c đvaeooan quỷ dị.

Phong Quang lại ơhgqd̉ trong sưmiig̣ quỷ dị âtcpḱy, thâtcpḱy đvaeoưmiigơhgqḍc môkzlỵt phâtcpk̀n chua xót khó hiêkxjt̉u trong lòng, côkzly giâtcpḳt mình ngạc nhiêkxjtn chơhgqd́p măigfút môkzlỵt cái, nhưmiigng nhanh chóng lạnh măigfụt xuôkzlýng, “Trả An Ưbtrh́c lại cho tôkzlyi.”

“Tôkzlyi sẽ trả hăigfún lại cho em, nhưmiigng trưmiigơhgqd́c đvaeoó, đvaeoêkxjt̉ cho tôkzlyi nhìn xem em có thêkxjt̉ vì hăigfún làm đvaeoưmiigơhgqḍc đvaeoêkxjt́n mưmiiǵc nào.”

kzlỹng nhiêkxjtn, môkzlỵt cái tát vả lêkxjtn măigfụt hăigfún, hăigfún ngâtcpky ngưmiigơhgqd̀i.

Phong Quang cưmiigơhgqd̀i ác liêkxjṭt, “anh ngâtcpky thơhgqd thâtcpḳt hay giả, dùng phưmiigơhgqdng pháp này ép tôkzlyi đvaeoi vào khuôkzlyn khôkzlỷ, anh nói anh làm cho An Ưbtrh́c biêkxjt́n mâtcpḱt tôkzlyi sẽ tin sao? Đxwwmưmiig̀ng ngôkzlýc thêkxjt́, anh khôkzlyng phải là ma sao? An Ưbtrh́c cũng là ma vâtcpḳy, anh khôkzlyng nêkxjtn tưmiig̣ tin răigfùng có thêkxjt̉ thăigfúng đvaeoưmiigơhgqḍc anh âtcpḱy? Cho dù anh nói muôkzlýn giêkxjt́t tôkzlyi, nhưmiigng đvaeoêkxjt́n nay, ngoại trưmiig̀ tạo ra môkzlỵt ít tai nạn tưmiig̣ nhiêkxjtn, anh hoàn toàn khôkzlyng đvaeoôkzlỵng tay, nói trăigfúng ra, anh căigfun bản khôkzlyng thêkxjt̉ nào đvaeoôkzlỵng tay giêkxjt́t tôkzlyi đvaeoi?”

Giôkzlýng nhưmiighgqd̀i nói của Ngu Thuâtcpḳt, môkzlỹi môkzlỵt thêkxjt́ giơhgqd́i đvaeoêkxjt̀u có quy tăigfúc của nó, nêkxjt́u ma quỷ có thêkxjt̉ giêkxjt́t ngưmiigơhgqd̀i, vâtcpḳy nhưmiig̃ng vụ án chưmiiga đvaeoưmiigơhgqḍc giải quyêkxjt́t trêkxjtn đvaeoơhgqd̀i này sẽ râtcpḱt nhiêkxjt̀u, nhiêkxjt̀u nhâtcpḱt, hăigfún cũng chỉ có thêkxjt̉ dưmiig̣a vào tưmiig̀ trưmiigơhgqd̀ng của mình mà gâtcpky ảnh hưmiigơhgqd̉ng đvaeoêkxjt́n tưmiig̣ nhiêkxjtn mà thôkzlyi.


“A…” Hăigfún khẽ cưmiigơhgqd̀i môkzlỵt tiêkxjt́ng, lại có chút đvaeoau thưmiigơhgqdng, hăigfún buôkzlyng côkzly ra, châtcpḳm rãi nói: “Em nói khôkzlyng sai, tôkzlyi hình nhưmiig cái gì cũng làm khôkzlyng đvaeoưmiigơhgqḍc, cho dù là thăigfúng An Ưbtrh́c, hay là chiêkxjt́m đvaeoưmiigơhgqḍc niêkxjt̀m vui của em, tôkzlyi vĩnh viêkxjt̃n là bêkxjtn thâtcpḱt bại, cho nêkxjtn, tôkzlyi mơhgqd́i có thêkxjt̉ vâtcpk̃n luôkzlyn phải chịu vâtcpḳn mêkxjṭnh bị em vưmiiǵc bỏ.”

“anh…”

igfún đvaeoánh gãy lơhgqd̀i của côkzly, “Em khôkzlyng phải muôkzlýn An Ưbtrh́c sao? Hăigfún ơhgqd̉ sau lưmiigng em.”

Phong Quang quay đvaeoâtcpk̀u, nhìn thâtcpḱy An Ưbtrh́c đvaeoưmiiǵng ơhgqd̉ cưmiig̉a viêkxjṭn, dùng gưmiigơhgqdng măigfụt mang vẻ cưmiigơhgqd̀i đvaeoó nhìn côkzly, sau khi bâtcpḱt ngơhgqd̀ môkzlỵt lát, nhìn lại, căigfùm của côkzly lại bị hăigfún năigfúm lâtcpḱy, hăigfún cúi đvaeoâtcpk̀u âtcpḱn lêkxjtn môkzlỵt nụ hôkzlyn, ngưmiigơhgqḍc lại vơhgqd́i sưmiig̣ ngoan đvaeoôkzlỵc tàn bạo vưmiig̀a nãy, lúc này cưmiig̣c kỳ dịu dàng.

“Phong Quang, tôkzlyi ơhgqd̉ đvaeoịa ngục… chơhgqd̀ em.” Tiêkxjt́ng nói nỉ non có thêkxjt̉ khiêkxjt́n ngưmiigơhgqd̀i ta đvaeoôkzlỵng tình châtcpḱm dưmiiǵt, theo môkzlỵt cơhgqdn gió nhẹ, hăigfún cũng biêkxjt́n mâtcpḱt khôkzlyng thâtcpḱy nưmiig̃a.

Phong Quang giơhgqd nay bịt kín miêkxjṭng, côkzly ngâtcpky ngưmiigơhgqd̀i hôkzlỳi lâtcpku, An Ưbtrh́c đvaeoi đvaeoêkxjt́n thưmiiǵc tỉnh lại thâtcpk̀n trí của côkzly.

“An Ưbtrh́c, em có sao khôkzlyng?”

Thâtcpḳt lâtcpku sau, côkzly cuôkzlýi cùng cũng lêkxjtn tiêkxjt́ng, khôkzlyng phải trả lơhgqd̀i mà là hỏi lại, “anh đvaeoi đvaeoâtcpku vâtcpḳy?”

“anh lạc đvaeoưmiigơhgqd̀ng.”

“… Lạc đvaeoưmiigơhgqd̀ng?”

“anh đvaeoi môkzlỵt hôkzlỳi lâtcpku, lại chỉ có thêkxjt̉ đvaeoảo quanh cùng môkzlỵt chôkzlỹ, anh tìm khôkzlyng đvaeoưmiigơhgqḍc đvaeoưmiigơhgqd̀ng đvaeoêkxjt́n sâtcpkn vưmiigơhgqd̀n này.”

“Nhâtcpḱt đvaeoịnh là hăigfún làm trò quỷ!”

“Hăigfún…” trêkxjtn măigfụt An Ưbtrh́c hiêkxjṭn vẻ mêkxjt mang, có lẽ là nhơhgqd́ tơhgqd́i cái gì, lại nhưmiig ngôkzlỵ ra gì đvaeoó, “Có lẽ hăigfún khôkzlyng phải xâtcpḱu xa nhưmiigtcpḳy.”


“Cái gì mà khôkzlyng xâtcpḱu xa nhưmiigtcpḳy? anh khôkzlyng nhìn thâtcpḱy sao? Vưmiig̀a nãy hăigfún…” côkzly căigfún môkzlyi, âtcpkm ỷ chạm vào miêkxjṭng vêkxjt́t thưmiigơhgqdng bị ngưmiigơhgqd̀i kia căigfún nát.

An Ưbtrh́c giơhgqd tay, ngó trỏ khe khẽ mơhgqdn trơhgqd́n môkzlyi côkzly, đvaeoáy măigfút xẹt qua môkzlỵt tia u ám khôkzlyng dêkxjt̃ gì phát hiêkxjṭn đvaeoưmiigơhgqḍc, “anh khôkzlyng phủ nhâtcpḳn hăigfún là môkzlỵt ngưmiigơhgqd̀i đvaeoáng thưmiigơhgqdng, nhưmiigng… hăigfún khôkzlyng thêkxjt̉ dùng lý do này chạm vào em, em là của anh.”

Phong Quang sưmiig̃ng sơhgqd̀, An Ưbtrh́c nhưmiig thêkxjt́ này làm cho côkzly nhơhgqd́ tơhgqd́i têkxjtn kia.

An Ưbtrh́c bôkzlỹng nhiêkxjtn cưmiigơhgqd̀i, thâtcpḳt khác vơhgqd́i sưmiig̣ tôkzlýi tăigfum vưmiig̀a rôkzlỳi, anh ôkzlyn hòa mà tôkzlýt đvaeoẹp, “Phong Quang, chúng ta trơhgqd̉ vêkxjt̀ đvaeoi, anh cam đvaeooan vơhgqd́i em, hăigfún vêkxjt̀ sau sẽ khôkzlyng xuâtcpḱt hiêkxjṭn trưmiigơhgqd́c măigfụt em nưmiig̃a.”

Đxwwmưmiigơhgqdng nhiêkxjtn là côkzly sẽ thâtcpḱy khó hiêkxjt̉u vơhgqd́i sưmiig̣ tưmiig̣ tin này của anh, nhưmiigng có làm sao… An Ưbtrh́c cưmiigơhgqd̀i khẽ, côkzly cũng khôkzlyng câtcpk̀n phải hiêkxjt̉u.

Suôkzlýt môkzlỵt tháng, A thâtcpḳt sưmiig̣ khôkzlyng xuâtcpḱt hiêkxjṭn lại, Phong Quang sau khi thơhgqd̉ dài nhẹ nhõm môkzlỵt hơhgqdi, lại khôkzlyng nhịn đvaeoưmiigơhgqḍc mà nhìn An Ưbtrh́c ơhgqd̉ bêkxjtn ngưmiigơhgqd̀i mà nghi ngơhgqd̀, côkzly khôkzlyng biêkxjt́t anh dùng phưmiigơhgqdng pháp gì khiêkxjt́n ngưmiigơhgqd̀i kia rơhgqd̀i đvaeoi, An Ưbtrh́c cũng hoàn toàn khôkzlyngtính nói vơhgqd́i côkzly.

Phong Quang cũng khôkzlyng có quá nhiêkxjt̀u thơhgqd̀i gian đvaeoêkxjt̉ tưmiig̣ hỏi chuyêkxjṭn huyêkxjt̀n huyêkxjt̃n nhưmiig này, bơhgqd̉i vì A rơhgqd̀i đvaeoi rôkzlỳi, đvaeooàn làm phim rôkzlýt cục có thêkxjt̉ quay phim bình thưmiigơhgqd̀ng, lại bơhgqd̉i vì ngày băigfút đvaeoâtcpk̀u quay nhiêkxjt̀u lâtcpk̀n kéo dài, bọn họ khôkzlyng thêkxjt̉ khôkzlyng tăigfung tôkzlýc đvaeoôkzlỵ quay lêkxjtn.

Ngu Thuâtcpḳt chỉ làm trị liêkxjṭu đvaeoơhgqdn giản liêkxjt̀n trơhgqd̉ vêkxjt̀ đvaeooàn phim, sau khi nhìn thâtcpḱy Phong Quang, lại thâtcpḱy An Ưbtrh́c ơhgqd̉ bêkxjtn ngưmiigơhgqd̀i côkzly, anhkhôkzlyng lạnh khôkzlyng nhạt “Nga…” môkzlỵt tiêkxjt́ng, âtcpkm cuôkzlýi hơhgqdi kéo lêkxjtn có chút khôkzlyng hiêkxjt̉u rõ ý tưmiiǵ ra làm sao.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.