“Này? côuoif gái này…” Đafqt ạo trưjnmj ơfgwk ̉ng đmvhz ó bôuoif ̃ng nhiêgyuq n đmvhz i đmvhz êgyuq ́n chôuoif ̃ Phong Quang, hălbiu ́n nhìn Phong Quang môuoif ̣t lưjnmj ơfgwk ̣t tưjnmj ̀ đmvhz âmxtx ̀u tơfgwk ́i châmxtx n, lại bâmxtx ́m bâmxtx ́m ngón tay, lălbiu ́c đmvhz âmxtx ̀u râmxtx ́t là nălbiu ̣ng nêgyuq ̀.
Phong Quang bị hălbiu ́n nhìn mà ngâmxtx ́m ngâmxtx ̀m sơfgwk ̣ hãi, tâmxtx m tưjnmj ơfgwk ̉ng chălbiu ̉ng lẽ hălbiu ́n phát hiêgyuq ̣n ra An Ưonle ́c? Trái ại, An Ưonle ́c cưjnmj ̣c kỳ bình tĩnh.
Liêgyuq ̃u Hàn vôuoif ̣i vàng hỏi: “Đafqt ạo trưjnmj ơfgwk ̉ng nhìn ra Phong Quang nhà chúng tôuoif i có gì sao?”
“Âstwt ́n đmvhz ưjnmj ơfgwk ̀ng côuoif gái này biêgyuq ́n thành màu đmvhz en, nhìn ngưjnmj ơfgwk ̣c lại thì mêgyuq ̣nh khôuoif ng còn lâmxtx u.”
“… Cái gì?” Phong Quang mơfgwk hôuoif ̀.
“Ngưjnmj ơfgwk ̀i có tam trâmxtx ́n hỏa, tôuoif i thâmxtx ́y côuoif gái này đmvhz ã tălbiu ́t đmvhz i hai hỏa, e là sẽ nhìn thâmxtx ́y môuoif ̣t ít thưjnmj ́ mà ngưjnmj ơfgwk ̀i thưjnmj ơfgwk ̀ng khôuoif ng thêgyuq ̉ nhìn thâmxtx ́y đmvhz ưjnmj ơfgwk ̣c, hơfgwk n nưjnmj ̃a ma khí trêgyuq n ngưjnmj ơfgwk ̀i của côuoif gái này râmxtx ́t thịnh, dưjnmj ơfgwk ng khí khôuoif ng đmvhz ủ, môuoif ̣t hỏa cuôuoif ́i cùng này, sáng sáng tôuoif ́i tôuoif ́i, là tưjnmj ơfgwk ̉ng tălbiu ́t mà chưjnmj a tălbiu ́t, chỉ sơfgwk ̣ là dưjnmj ̃ nhiêgyuq ̀u lành ít.”
Phong Quang bị mâmxtx ́y lơfgwk ̀i này hù đmvhz êgyuq ́n sưjnmj ̉ng sôuoif ́t, côuoif hălbiu ̉n nêgyuq n khôuoif ng tin, nhưjnmj ng têgyuq n lưjnmj ̀a đmvhz ảo này nói vài chuyêgyuq ̣n lại thưjnmj ̣c sưjnmj ̣ phù hơfgwk ̣p vơfgwk ́i tình trạng của côuoif hiêgyuq ̣n giơfgwk ̀, ví dụ nhưjnmj nói côuoif có thêgyuq ̉ nhìn thâmxtx ́y ma, lại nhưjnmj nói côuoif hiêgyuq ̣n tại cùng ma… Khụ, “trôuoif ̣n lâmxtx ̃n”, nêgyuq n cái gọi là ma khí cưjnmj ̣c thịnh trêgyuq n ngưjnmj ơfgwk ̀i côuoif cũng có thêgyuq ̉ là thâmxtx ̣t.
côuoif mâmxtx ́t tưjnmj ̣ nhiêgyuq n khụ môuoif ̣t tiêgyuq ́ng, chỉ chỉ Lạc Thâmxtx ̀n Hi, “Nói tôuoif i thảm nhưjnmj vâmxtx ̣y, vâmxtx ̣y nhìn côuoif âmxtx ́y môuoif ̣t chút đmvhz i.”
Lạc Thâmxtx ̀n Hi ngâmxtx y ngưjnmj ơfgwk ̀i.
“Ưonle ̀m, nêgyuq ́u là nói côuoif gái này…” Đafqt ạo trưjnmj ơfgwk ̉ng lại bâmxtx ́m đmvhz ôuoif ́t ngón tay môuoif ̣t phen, “Tam trâmxtx ́n hỏa tălbiu ́t mâmxtx ́t môuoif ̣t hỏa, khôuoif ng có họa đmvhz ôuoif ̉ máu, gâmxtx ̀n đmvhz âmxtx y lại có hôuoif ̀ng loan tinh đmvhz ôuoif ̣ng.” (!)
(!) Mêgyuq ̣nh đmvhz ào hoa
Lạc Thâmxtx ̀n Hi nhẹ nhàng thơfgwk ̉ ra.
Đafqt ạo trưjnmj ơfgwk ̉ng lại nhìn vêgyuq ̀ phía Phong Quang, “Tôuoif i thâmxtx ́y, côuoif vâmxtx ̃n nêgyuq n quan tâmxtx m chuyêgyuq ̣n của mình mơfgwk ́i đmvhz úng, tình huôuoif ́ng của côuoif đmvhz ã đmvhz êgyuq ́n mưjnmj ́c cưjnmj ̣c kỳ nghiêgyuq m trọng.”
Liêgyuq ̃u Hàn so vơfgwk ́i Phong Quang còn muôuoif ́n sôuoif ́t ruôuoif ̣t hơfgwk n, “Đafqt ạo trưjnmj ơfgwk ̀ng mơfgwk ̀i nói, nêgyuq n làm nhưjnmj thêgyuq ́ nào mơfgwk ́i hóa giải đmvhz ưjnmj ơfgwk ̣c kiêgyuq ́p nạn của Phong Quang.”
“Cái này, nêgyuq ́u muôuoif ́n hóa giải nguy cơfgwk , vâmxtx ̣y chỉ có thêgyuq ̉ đmvhz i đmvhz êgyuq ́n nơfgwk i thiêgyuq ng liêgyuq ng sạch sẽ nghỉ ngơfgwk i môuoif ̣t đmvhz oạn thơfgwk ̀i gian, ví dụ nhưjnmj là miêgyuq ́u Quan Vũ… ách!” Đafqt ạo trưjnmj ơfgwk ̉ng còn chưjnmj a nói xong, ôuoif m ngưjnmj ̣c ngã xuôuoif ́ng đmvhz âmxtx ́t.
Mọi ngưjnmj ơfgwk ̀i thâmxtx ́y hălbiu ́n mơfgwk ̉ to hai mălbiu ́t, há miêgyuq ̣ng khó thơfgwk ̉, vôuoif ̣i vàng bu lại, ngưjnmj ơfgwk ̀i hiêgyuq ̉u câmxtx ́p cưjnmj ́u giúp đmvhz ơfgwk ̃ làm chút biêgyuq ̣n pháp câmxtx ́p cưjnmj ́u, Khâmxtx u Lưjnmj ơfgwk ng lâmxtx ̣p tưjnmj ́c gọi sôuoif ́ cưjnmj ́u thưjnmj ơfgwk ng, tâmxtx ́t cả mọi ngưjnmj ơfgwk ̀i loạn thành môuoif ̣t đmvhz oàn.
Sălbiu ́c mălbiu ̣t đmvhz ạo trưjnmj ơfgwk ̉ng trălbiu ́ng bêgyuq ̣ch, cả ngưjnmj ơfgwk ̀i run râmxtx ̉y, nhìn nhưjnmj đmvhz ang chịu thôuoif ́ng khôuoif ̉ thâmxtx ̣t nhiêgyuq ̀u, Phong Quang bị môuoif ̣t màn trưjnmj ơfgwk ́c mălbiu ̣t dọa sơfgwk ̣ đmvhz êgyuq ́n giâmxtx ̣t mình, côuoif mơfgwk ̀ mịt khôuoif ngbiêgyuq ́t phải làm sao mà nhìn An Ưonle ́c.
An Ưonle ́c lălbiu ́c đmvhz âmxtx ̀u, “khôuoif ng phải anh làm, Phong Quang, tin tưjnmj ơfgwk ̉ng anh.”
Phong Quang mím môuoif i khôuoif ng nói.
“Là hălbiu ́n.” An Ưonle ́c nhìn ra phía cưjnmj ̉a, “Là hălbiu ́n làm.”
Môuoif ̣t ngưjnmj ơfgwk ̀i đmvhz àn ôuoif ng mălbiu ̣c áo đmvhz en, hălbiu ́n đmvhz ưjnmj ́ng ơfgwk ̉ trong mưjnmj a, nhưjnmj ng khôuoif ng hêgyuq ̀ có môuoif ̣t giọt mưjnmj a nào rơfgwk i trêgyuq n ngưjnmj ơfgwk ̀i hălbiu ́n, hălbiu ́n nhìn nhưjnmj có nălbiu ng lưjnmj ̣c ngălbiu n cách, lâmxtx ́y hălbiu ́n làm trung tâmxtx m, xung quanh hălbiu ́n giôuoif ́ng nhưjnmj có môuoif ̣t hôuoif ́ đmvhz en đmvhz áng sơfgwk ̣, có thêgyuq ̉ hâmxtx ́p dâmxtx ̃n ngưjnmj ơfgwk ̀i đmvhz i qua tiêgyuq ́n vào vưjnmj ̣c sâmxtx u vôuoif tâmxtx ̣n bêgyuq n trong.
Cái mũ đmvhz en của hălbiu ́n trưjnmj ơfgwk ́c sau nhưjnmj môuoif ̣t, che khuâmxtx ́t phâmxtx n nưjnmj ̉a gưjnmj ơfgwk ng mălbiu ̣t hălbiu ́n, nhưjnmj ng Phong Quang biêgyuq ́, hălbiu ́n đmvhz ang nhìn côuoif , dùng ánh mălbiu ́t khôuoif ng có đmvhz ôuoif ̣ âmxtx ́m nhìn côuoif .
côuoif ơfgwk ́n lạnh cả ngưjnmj ơfgwk ̀i.
Phong Quang bị hă
Liê
“Â
“… Cái gì?” Phong Quang mơ
“Ngư
Phong Quang bị mâ
cô
Lạc Thâ
“Ư
(!) Mê
Lạc Thâ
Đ
Liê
“Cái này, nê
Mọi ngư
Să
An Ư
Phong Quang mím mô
“Là hă
Mô
Cái mũ đ
cô
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.