“May mà còn Lam nhị côvfhn ng tưgufk ̉.” Tiêtyhy ̀n Tù nói: “Nêtyhy ́u khôvfhn ng vì Lam Thính Vũ trâbnbq ̀m mêtyhy nưgufk ̃ săvfhn ́c, hăvfhn ́n làm sao có thêtyhy ̉ trúng bâbnbq ̃y của ta đgufk ưgufk ơedrl ̣c, bị ta khôvfhn ́ng chêtyhy ́ mạng sôvfhn ́ng đgufk âbnbq y?”
côvfhn ́ Ngôvfhn n nói: “Thì ra vị Tôvfhn Bích kia là ngưgufk ơedrl ̀i của Tiêtyhy ̀n thôvfhn ́ng lĩnh.”
“Tôvfhn Bích đgufk úng là môvfhn ̣t ngưgufk ơedrl ̀i hưgufk ̃u dụng, khôvfhn ng phụ kỳ vọng của ta, cũng ít nhiêtyhy ̀u nhơedrl ̀ có Tôvfhn Bích, ta mơedrl ́i có cơedrl hôvfhn ̣i hạ đgufk ôvfhn ̣c vơedrl ́i Lam Thính Vũ, nay nêtyhy ́u khôvfhn ng có giải dưgufk ơedrl ̣c của ta, Lam Thính Vũ sẽ lâbnbq ̣p tưgufk ́c nôvfhn ̉ tan xác mà chêtyhy ́t.” Tiêtyhy ̀n Tù tàn nhâbnbq ̃n cưgufk ơedrl ̀i to vài tiêtyhy ́ng, “khôvfhn ng ngơedrl ̀ đgufk ưgufk ơedrl ̣c, Trâbnbq ́n quôvfhn ́c côvfhn ng ngày thưgufk ơedrl ̀ng khôvfhn ng thích đgufk ưgufk ́a tôvfhn n tưgufk ̉ hay gâbnbq y chuyêtyhy ̣n thị phi này, đgufk êtyhy ́n lúc nói đgufk êtyhy ́n chuyêtyhy ̣n sôvfhn ́ng còn, hăvfhn ́n nói sao cũng luyêtyhy ́n tiêtyhy ́c đgufk êtyhy ̉ Lam Thính Vũ đgufk i tìm chêtyhy ́t.”
côvfhn ́ Ngôvfhn n cưgufk ơedrl ̀i vơedrl ́i Phong Quang, “Trâbnbq ́n quôvfhn ́c côvfhn ng là vì sôvfhn ́t ruôvfhn ̣t bảo vêtyhy ̣ tôvfhn n tưgufk ̉, bêtyhy ̣ hạ, ngưgufk ơedrl ̀i thua khôvfhn ng oan ưgufk ́c.”
Phong Quang mêtyhy ́u máo hưgufk ̀ môvfhn ̣t tiêtyhy ́ng, nàng biêtyhy ́t quyêtyhy ̀n mưgufk u bản thâbnbq n khôvfhn ng tôvfhn ́t! Nhưgufk ng lúc này nàng đgufk ã bị băvfhn ́t rôvfhn ̀i, hăvfhn ́n có câbnbq ̀n phải bình tĩnh nói mát nhưgufk vâbnbq ̣y khôvfhn ng?
“Ngọc tỷ ta cũng đgufk ã lâbnbq ́y đgufk êtyhy ́n, nêtyhy ́u ngày hôvfhn m nay tuyêtyhy n bôvfhn ́ bêtyhy ̣ hạ bêtyhy ̣nh năvfhn ̣ng, đgufk êtyhy ̉ ta giám quôvfhn ́c, tin răvfhn ̀ng khôvfhn ng ai dám có gan mà phản đgufk ôvfhn ́i.” Tiêtyhy ̀n Tù tình thêtyhy ́ băvfhn ́t buôvfhn ̣c nói: “Vì Hạ thị mà làm thâbnbq ̀n tưgufk ̉ hơedrl n mưgufk ơedrl ̀i năvfhn m, hôvfhn m nay cũng đgufk ã đgufk êtyhy ́n lúc tơedrl ́i phiêtyhy n ta ngôvfhn ̀i lêtyhy n ngôvfhn i vị hoàng đgufk êtyhy ́.”
Phong Quang căvfhn ́n răvfhn ng, “Ngọc tỷ đgufk ăvfhn ̣t ơedrl ̉ trong mâbnbq ̣t các, ngưgufk ơedrl i làm sao mà tìm đgufk ưgufk ơedrl ̣c?”
“Chỉ câbnbq ̀n có Tôvfhn Nhưgufk ́ côvfhn nưgufk ơedrl ng, trêtyhy n đgufk ơedrl ̀i này khôvfhn ng có mâbnbq ̣t các nào mà khôvfhn ng qua đgufk ưgufk ơedrl ̣c.”
“Ngưgufk ơedrl i có ý gì?”
Tiêtyhy ̀n Tù râbnbq ́t đgufk ăvfhn ́c ý, “Tôvfhn ́ Linh Hiêtyhy n Tôvfhn Nhưgufk ́ côvfhn nưgufk ơedrl ng bói cho ta môvfhn ̣t quẻ, nói ta mơedrl ́i là châbnbq n chính thiêtyhy n tưgufk ̉, tâbnbq ́t nhiêtyhy n, nàng cũng biêtyhy ́t mâbnbq ̣t các ơedrl ̉ nơedrl i nào, hôvfhn ̃ trơedrl ̣ ta lâbnbq ́y đgufk ưgufk ơedrl ̣c ngọc tỷ.”
“Bà đgufk ôvfhn ̀ng kia!” Phong Quang tưgufk ́c giâbnbq ̣n đgufk êtyhy ́n giơedrl châbnbq n, chăvfhn ̉ng lẽ Tôvfhn Nhưgufk ́ kia thâbnbq ̣t sưgufk ̣ có bản lãnh xem bói hỏi mêtyhy ̣nh? Chìa khóa mâbnbq ̣t các chỉ có nàng mơedrl ́i có!
Tiêtyhy ̀n Tù thưgufk ơedrl ̉ng thưgufk ́c bôvfhn ̣ dạng nàng thơedrl ̉ phì phì trong chôvfhn ́c lát, lại nhìn côvfhn ́ Ngôvfhn n, bình châbnbq n nhưgufk vại nói câbnbq u: “Khiêtyhy m vưgufk ơedrl ng, ngưgufk ơedrl ̀i đgufk ơedrl ̀i đgufk êtyhy ̀u nói ngưgufk ơedrl i có tài hơedrl n ngưgufk ơedrl ̀i, trí tuêtyhy ̣ nhưgufk thâbnbq ̀n, nay ta môvfhn ̣t đgufk ưgufk ơedrl ̀ng an bài tính kêtyhy ́, ngưgufk ơedrl i có phục khôvfhn ng?”
“khôvfhn ng thêtyhy ̉ khôvfhn ng phục.” Măvfhn ́t đgufk en xẹt qua môvfhn ̣t tia sáng.
Tiêtyhy ̀n Tù lại nói: “Nêtyhy ́u nhưgufk thêtyhy ́, Khiêtyhy m vưgufk ơedrl ng trưgufk ơedrl ́c tiêtyhy n phêtyhy ́ đgufk i tay phải của chính ngưgufk ơedrl i đgufk i.”
Phong Quang kinh sơedrl ̣, “Tiêtyhy ̀n Tù ngưgufk ơedrl i còn muôvfhn ́n gì nưgufk ̃a?”
“Bêtyhy ̣ hạ khôvfhn ng câbnbq ̀n sôvfhn ́t ruôvfhn ̣t, chỉ là phêtyhy ́ đgufk i môvfhn ̣t bàn tay của vưgufk ơedrl ng gia mà thôvfhn i, hăvfhn ́n thâbnbq n mang võ côvfhn ng, là môvfhn ̣t phiêtyhy ̀n toái, chỉ có phêtyhy ́ đgufk i môvfhn ̣t bàn tay, ta mơedrl ́i có thêtyhy ̉ an tâbnbq m.”
“côvfhn ́ Ngôvfhn n ngưgufk ơedrl i đgufk ưgufk ̀ng nghe hăvfhn ́n!” Thâbnbq ́y côvfhn ́ Ngôvfhn n cũng khôvfhn ng phản bác, Phong Quang đgufk ã gâbnbq ́p đgufk êtyhy ́n mưgufk ́c hôvfhn to, nhưgufk ng nàng vưgufk ̀a hôvfhn lêtyhy n môvfhn ̣t câbnbq u, côvfhn ̉ nàng liêtyhy ̀n bị Tiêtyhy ̀n Tù hung hăvfhn ng bóp chăvfhn ̣t.
Tiêtyhy ̀n Tù châbnbq ̣m rãi dùng thêtyhy m sưgufk ́c, khuôvfhn n măvfhn ̣t nhỏ nhăvfhn ́n của nàng dâbnbq ̀n dâbnbq ̀n trăvfhn ́ng bêtyhy ̣ch, sôvfhn ́ng chêtyhy ́t xiêtyhy ́t tay hăvfhn ́n lại khôvfhn ng tránh thoát đgufk ưgufk ơedrl ̣c, Tiêtyhy ̀n Tù vôvfhn ́n là xuâbnbq ́t thâbnbq n võ tưgufk ơedrl ́ng, thâbnbq n thêtyhy ̉ nhỏ nhăvfhn ́n của nàng khôvfhn ng có mâbnbq ́y sưgufk ́c, đgufk ưgufk ơedrl ng nhiêtyhy n khôvfhn ng thêtyhy ̉ chôvfhn ́ng lại hăvfhn ́n.
Tiêtyhy ̀n Tù nói vơedrl ́i côvfhn ́ Ngôvfhn n: “Khiêtyhy m vưgufk ơedrl ng có thêtyhy ̉ tưgufk ơedrl ̉ng tưgufk ơedrl ̣ng đgufk i, bêtyhy ̣ hạ đgufk ưgufk ơedrl ̣c nuôvfhn ng chìu tưgufk ̀ bé, chỉ sơedrl ̣ khôvfhn ng mâbnbq ́y chôvfhn ́c nưgufk ̃a, cáicôvfhn ̉ yêtyhy ́u ơedrl ́t này sẽ bị chăvfhn ̣t đgufk ưgufk ́t.”
côvfhn ́ Ngôvfhn n hơedrl ̀ hưgufk ̃ng nói: “Tiêtyhy ̀n thôvfhn ́ng lĩnh khôvfhn ng phải muôvfhn ́n phêtyhy ́ đgufk i môvfhn ̣t bàn tay của ta sao? Ta làm theo là đgufk ưgufk ơedrl ̣c.”
“khôvfhn ng...” Phong Quang khó khăvfhn n nghẹn ra môvfhn ̣t chưgufk ̃, bơedrl ̉i vì Tiêtyhy ̀n Tù lại bóp côvfhn ̉ nàng chăvfhn ̣t hơedrl n, nàng chỉ có thêtyhy ̉ côvfhn ́ găvfhn ́ng nói ra môvfhn ̣t chưgufk ̃ này.
côvfhn ́ Ngôvfhn n rút bôvfhn ̣i kiêtyhy ́m ra tưgufk ̀ môvfhn ̣t ngưgufk ̣ lâbnbq m quâbnbq n bêtyhy n cạnh, ánh măvfhn ́t khôvfhn ng hêtyhy ̀ chơedrl ́p môvfhn ̣t cái, tưgufk ̀ đgufk âbnbq ̀u tơedrl ́i cuôvfhn ́i đgufk êtyhy ̀u là vẻ mỉm cưgufk ơedrl ̀i hơedrl ̀ hưgufk ̃ng, trưgufk ơedrl ́c măvfhn ̣t mọi ngưgufk ơedrl ̀i, dùng thanh kiêtyhy ́m đgufk ó đgufk âbnbq m xuyêtyhy n qua cánh tay của chính hăvfhn ́n, chơedrl ́p măvfhn ́t, máu văvfhn ng tung tóe.
Râbnbq ́t nhanh sau đgufk ó, hăvfhn ́n lại thong dong rút kiêtyhy ́m ra, tay phải vôvfhn lưgufk ̣c buôvfhn ng thõng ơedrl ̉ bêtyhy n ngưgufk ơedrl ̀i, xiêtyhy m y trăvfhn ́ng thuâbnbq ̀n nhiêtyhy ̃m màu máu đgufk ỏ, nêtyhy ́u khôvfhn ng có môvfhn ̣t lơedrl ́p môvfhn ̀ hôvfhn i lạnh trêtyhy n trán hăvfhn ́n, ngưgufk ơedrl ̀i ngoài có lẽ chỉ thâbnbq ́y hăvfhn ́n khôvfhn ng hêtyhy ̀ biêtyhy ́t đgufk au đgufk ơedrl ́n là gì.
“Tiêtyhy ̀n Tù, hiêtyhy ̣n tại có thêtyhy ̉ buôvfhn ng bêtyhy ̣ hạ ra.”
Đlnmq ôvfhn ̣ng tác của hăvfhn ̀n đgufk êtyhy ̀u nhẹ nhàng nhưgufk mâbnbq y trôvfhn i nưgufk ơedrl ́c chảy, ngưgufk ơedrl ̀i thâbnbq ́y đgufk ưgufk ơedrl ̣c môvfhn ̣t màn nhưgufk vâbnbq ̣y, đgufk êtyhy ̀u kinh ngạc nói khôvfhn ng nêtyhy n lơedrl ̀i.
cô
“Tô
cô
Phong Quang mê
“Ngọc tỷ ta cũng đ
Phong Quang că
“Chỉ câ
“Ngư
Tiê
“Bà đ
Tiê
“khô
Tiê
Phong Quang kinh sơ
“Bê
“cô
Tiê
Tiê
cô
“khô
cô
Râ
“Tiê
Đ
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.