Mãi Mãi Là Bao Xa

Chương 49 :

    trước sau   
Đxerzàsjtan ôbipang nhưrkwj thếurzn, đklkvoanri thoạpoobi nhưrkwj thếurzn, đklkvtfkcng nóueeni bưrkwjng kem Haagen-Dazs, cóueen cầtsxcm que kem nătipmm hàsjtao củsaaua quầtsxcy bátipmn quàsjta vặihpzt cũdfxung cóueen thểocbn ngọiryvt chếurznt côbipa.

tipmng Lătipmng nhoẻhsdjn đklkvôbipai môbipai cứdvba chựahvvc cong lêkhwvn, nhậaofun lấnmzcy kem trong tay Dưrkwjơocbnng Lam Hàsjtang, lạpoobi nhậaofun tiếurznp chiếurznc thìrakya nhỏwebr anh đklkvưrkwja cho. Thậaofum chíxerz khôbipang cầtsxcn anh mởzvff đklkviềrimwu hòjpjra trong xe, chỉjpjrnh nhiệrhavt đklkvuqbekhwvn cao, chỉjpjr vớsmsgi chiếurznc thìrakya nhỏwebrsjtau bạpoobc tinh xảdocao đklkvãpzae đklkvsaau cho thấnmzcy sựahvv tếurzn nhịckig trong tâsjtam tưrkwj bạpoobn thầtsxcy giátipmo nàsjtao đklkvóueen.

tipmng Lătipmng nhẹxiwm nhàsjtang múahvvc mộuqbet thìrakya kem cho vàsjtao miệrhavng, ngậaofum luôbipan cảdoca chiếurznc thìrakya, mãpzaei đklkvếurznn khi mùiryvi hạpoobnh nhâsjtan lan tỏwebra trong miệrhavng, mùiryvi sữdfxua ngọiryvt ngấnmzcy hòjpjra tan nỗuqbei buồsjtan xua mãpzaei khôbipang đklkvi kia. Tìrakynh yêkhwvu đklkvíxerzch thựahvvc nếurznu xuấnmzct phátipmt từtfkc nộuqbei tâsjtam, hàsjta tấnmzct phảdocai đklkvtipmi thềrimw hẹxiwmn “sôbipang cạpoobn đklkvátipmjpjrn”, mỗuqbei mộuqbet lờtgxoi nóueeni cửwbre chỉjpjr nhỏwebr nhặihpzt đklkvrimwu đklkvãpzaeueen thểocbn bộuqbec lộuqbe ra.

Gióueentipmt nhẹxiwm thổndsii, anh nhìrakyn côbipa, trong mắymntt hàsjtam chứdvbaa vẻhsdj mờtgxo mịckigt khôbipang thểocbn thấnmzcu hiểocbnu. “Vìraky chuyệrhavn gìrakysjtasjtam trạpoobng khôbipang tốoanrt?”

tipmng Lătipmng lắymntc đklkvtsxcu, lạpoobi xúahvvc mộuqbet thìrakya kem ngậaofum vàsjtao miệrhavng.

“Anh kểocbn chuyệrhavn cưrkwjtgxoi em nghe nhéjpjr.”


Chuyệrhavn cưrkwjtgxoi? Côbipa xoay ngưrkwjtgxoi vềrimw phíxerza anh, tậaofup trung tinh thầtsxcn lắymntng nghe.

“Cóueen mộuqbet chàsjtang trai đklkvi côbipang tátipmc nưrkwjsmsgc ngoàsjtai, trưrkwjsmsgc khi trởzvff vềrimw muốoanrn cho bạpoobn gátipmi mìrakynh mộuqbet niềrimwm vui bấnmzct ngờtgxo, khôbipang ngờtgxo đklkvdvbang trưrkwjsmsgc cửwbrea nhàsjta bạpoobn gátipmi lạpoobi nghe thấnmzcy trong phòjpjrng cóueen tiếurznng ngátipmy củsaaua đklkvàsjtan ôbipang… Chàsjtang trai im lặihpzng bỏwebr đklkvi, nhắymntn tin cho ngưrkwjtgxoi bạpoobn gátipmi mìrakynh yêkhwvu: “Chúahvvng ta chia tay đklkvi!!!” Sau đklkvóueen anh ta néjpjrm di đklkvuqbeng, bỏwebr đklkvi biệrhavt xứdvba, từtfkc nay vềrimw sau khôbipang gặihpzp bạpoobn gátipmi mìrakynh nữdfxua… Ba nătipmm sau bọiryvn họiryv gặihpzp lạpoobi nhau ởzvff mộuqbet thàsjtanh phốoanr. Bạpoobn gátipmi chấnmzct vấnmzcn anh ta: “Vìraky sao ra đklkvi khôbipang lờtgxoi từtfkc biệrhavt? Ítipmt ra anh phảdocai cho tôbipai mộuqbet lýmlhx do chứdvba.”

Chàsjtang trai nóueeni thẳzxfsng tìrakynh huốoanrng khi đklkvóueen. Côbipatipmi quay lưrkwjng bỏwebr đklkvi, chỉjpjr đklkvocbn lạpoobi bốoanrn chữdfxu cho anh ta…”

“Bốoanrn chữdfxuraky vậaofuy?” Lătipmng Lătipmng nôbipan nóueenng hỏwebri.

rkwjơocbnng Lam Hàsjtang thảdocan nhiêkhwvn nóueeni: “Thụexrzy Tinh Sátipmt Đxerzuqbec!”0



“Haiz! Đxerzrimwu làsjta họiryva do sưrkwj tửwbre nhỏwebr thíxerzch ngátipmy kia chuốoanrc lấnmzcy!” Côbipa mỉjpjrm cưrkwjtgxoi, nhưrkwjng cưrkwjtgxoi xong lạpoobi cóueen chúahvvt buồsjtan bãpzae.

Bạpoobn sưrkwj tửwbre nọiryv bấnmzct mãpzaen, làsjta do bạpoobn trai kia quátipm ngu, đklkvâsjtau cóueen liêkhwvn quan gìraky tớsmsgi mìrakynh! Lătipmng Lătipmng nghĩdvba nghĩdvba, nghiêkhwvng đklkvtsxcu nhátipmy mắymntt mấnmzcy cátipmi vớsmsgi Dưrkwjơocbnng Lam Hàsjtang: “Nếurznu anh làsjta chàsjtang trai kia, anh sẽrhavsjtam thếurznsjtao?”

rkwjơocbnng Lam Hàsjtang chau màsjtay, ngóueenn tay đklkvihpzt trêkhwvn vôbipa-lătipmng hơocbni tátipmi nhợtipmt.

“Nếurznu đklkvndsii làsjta em, em sẽrhavsjtam gìraky?” Anh hỏwebri ngưrkwjtipmc lạpoobi côbipa.

“Đxerzưrkwjơocbnng nhiêkhwvn làsjta sẽrhav thoảdocai mátipmi vàsjtao cửwbrea.” Côbipa tiếurznp tụexrzc ătipmn kem. “Em tin tưrkwjzvffng anh. Tin tưrkwjzvffng nhâsjtan cátipmch củsaaua anh. Anh tuyệrhavt đklkvoanri sẽrhav khôbipang làsjtam chuyệrhavn léjpjrn lúahvvt.”

“…”

sjtay tảdocan ra, nhữdfxung vìraky sao xuấnmzct hiệrhavn trởzvff lạpoobi, mâsjtay mùiryv giữdfxua hai hàsjtang lôbipang màsjtay củsaaua Dưrkwjơocbnng Lam Hàsjtang cũdfxung tan đklkvi. Tìrakynh yêkhwvu châsjtan chíxerznh khôbipang cầtsxcn phảdocai xứdvbang đklkvôbipai hoàsjtan mỹcsrh trong mắymntt ngưrkwjtgxoi khátipmc, chỉjpjr cầtsxcn tâsjtam hồsjtan đklkvôbipai bêkhwvn hòjpjra hợtipmp nhau, tíxerzn nhiệrhavm nhau.


Anh nưrkwjơocbnng theo átipmnh đklkvèmjhqn vàsjtang yếurznu ớsmsgt trong xe nhìrakyn thậaofut sâsjtau vàsjtao Lătipmng Lătipmng trưrkwjsmsgc mắymntt, mátipmi tóueenc dàsjtai hơocbni ẩuvplm thảdoca tựahvv do bêkhwvn vai, tỏwebra ra mùiryvi lan hưrkwjơocbnng dìrakyu dịckigu. Côbipa chỉjpjr mặihpzc mộuqbet bộuqbe đklkvsjta ngủsaau, vátipmy dàsjtai bảdocao thủsaau rộuqbeng rãpzaei khoátipmc trêkhwvn ngưrkwjtgxoi, che khuấnmzct mọiryvi đklkvưrkwjtgxong cong cóueen thểocbn dẫlvofn dụexrz ngưrkwjtgxoi ta liêkhwvn tưrkwjzvffng xa xôbipai, nhưrkwjng cũdfxung đklkvocbn lạpoobi cho ngưrkwjtgxoi càsjtang nhiềrimwu khôbipang gian tưrkwjzvffng tưrkwjtipmng.

Thờtgxoi gian chậaofum chạpoobp đklkvếurznn mứdvbac khiếurznn ngưrkwjtgxoi ta ngơocbn ngẩuvpln, hơocbni ấnmzcm trong xe làsjtam ngưrkwjtgxoi ta cảdocam thấnmzcy khôbipaueenng.

Nuốoanrt vàsjtao ngụexrzm kem cuốoanri cùiryvng, Lătipmng Lătipmng lậaofut nghiêkhwvng cổndsi tay anh, kim đklkvsjtang hồsjtasjtau bạpoobc, sátipmng loátipmng tinh xảdocao hiệrhavu Piaget bằftujng théjpjrp nguyêkhwvn chấnmzct chỉjpjrrkwjtgxoi hai giờtgxoocbnn. Côbipa nhìrakyn thoátipmng qua cátipmnh cổndsing đklkvóueenng chặihpzt, bêkhwvn trong cửwbrea thủsaauy tinh đklkvèmjhqn vẫlvofn còjpjrn sátipmng, bátipmc bảdocao vệrhav vẫlvofn chưrkwja ngủsaau. Trong tìrakynh huốoanrng nàsjtay, nếurznu gõxerz cửwbrea thìrakytipmc bảdocao vệrhav sẽrhav mởzvff. Còjpjrn nếurznu đklkvèmjhqn tắymntt thìraky thảdocam luôbipan, phảdocai ấnmzcn chuôbipang cửwbrea thậaofut lâsjtau, bátipmc bảdocao vệrhav mớsmsgi từtfkc từtfkc chầtsxcm chậaofum lẩuvplm bẩuvplm làsjtau bàsjtau màsjta xuốoanrng giưrkwjtgxong, mang vẻhsdj mặihpzt khôbipang tìrakynh nguyệrhavn đklkvi mởzvff cửwbrea. Vàsjtao cửwbrea rồsjtai phảdocai đklkvocbn lạpoobi têkhwvn, sốoanr phòjpjrng, giảdocai thíxerzch nguyêkhwvn nhâsjtan vềrimw muộuqben.

bipa biếurznt mìrakynh nêkhwvn trởzvff vềrimw, nhưrkwjng trong lòjpjrng vẫlvofn bịckign rịckign quyếurznn luyếurznn khôbipang nỡwhvz, cứdvba muốoanrn nátipmn lạpoobi vớsmsgi anh thêkhwvm chốoanrc nữdfxua. Côbipa rốoanrt cuộuqbec đklkvãpzae hiểocbnu tạpoobi sao dưrkwjsmsgi lầtsxcu nhàsjta trọiryv nữdfxu sinh luôbipan cóueen cảdocanh nam nữdfxu tạpoobm biệrhavt nhau màsjta phảdocai nhìraky nhằftujng đklkvếurznn mấnmzcy chụexrzc phúahvvt, tiễsjtan rồsjtai lạpoobi tiễsjtan, đklkvưrkwja rồsjtai lạpoobi đklkvưrkwja. Cảdocam giátipmc thíxerzch mộuqbet ngưrkwjtgxoi hóueena ra kỳdgbq diệrhavu nhưrkwj thếurzn.

“Cổndsing nhàsjta trọiryv khóueena rồsjtai.” Dưrkwjơocbnng Lam Hàsjtang giữdfxu lấnmzcy tay côbipa, đklkvtsxcu ngóueenn tay siếurznt chặihpzt ngầtsxcm nóueeni lêkhwvn ýmlhx muốoanrn khôbipang buôbipang.

“Khôbipang sao. Bátipmc bảdocao vệrhav sẽrhav mởzvff cửwbrea cho em.”

bipa vừtfkca đklkvckignh xuốoanrng xe, Dưrkwjơocbnng Lam Hàsjtang nắymntm chặihpzt lấnmzcy tay côbipa.

“Anh tin em…”

Anh tin tưrkwjzvffng côbipa, vẫlvofn luôbipan tin tưrkwjzvffng, nhưrkwjng… Tin tưrkwjzvffng làsjta mộuqbet chuyệrhavn, đklkvocbn ýmlhx lạpoobi làsjta chuyệrhavn khátipmc!

tipmng Lătipmng khóueen hiểocbnu quay đklkvtsxcu, chờtgxo anh nóueeni tiếurznp.

“Nhưrkwjng… đklkvtfkcng đklkvocbn anh thấnmzcy cậaofuu ta ôbipam em lầtsxcn nữdfxua!” Sau vàsjtai giâsjtay kinh ngạpoobc, Lătipmng Lătipmng đklkvãpzae hiểocbnu ra ýmlhx anh.

Anh rõxerzsjtang đklkvãpzae trôbipang thấnmzcy Trịckignh Minh Hạpoobo ôbipam côbipa, nhưrkwjng vẫlvofn muốoanrn đklkvếurznn Haagen-Dazs mua kem cho côbipa… Cátipmi lạpoobnh củsaaua kem từtfkc dạpoobsjtay lan tỏwebra đklkvếurznn toàsjtan thâsjtan, giátipm lạpoobnh phụexrz họiryva theo từtfkcng cơocbnn đklkvau nhóueeni trong bụexrzng.

“Nếurznu em muốoanrn ởzvffkhwvn anh ấnmzcy, hàsjta tấnmzct phảdocai đklkvtipmi đklkvếurznn hôbipam nay?” Côbipa nhìrakyn thậaofut sâsjtau vàsjtao mắymntt anh, nóueeni: “Anh ấnmzcy chỉjpjr đklkvếurznn từtfkc biệrhavt em…”


Lờtgxoi còjpjrn chưrkwja dứdvbat, côbipa chợtipmt thấnmzcy tay trátipmi bịckig nắymntm chặihpzt, thâsjtan ngưrkwjtgxoi cũdfxung bịckigjpjro lạpoobi, khóueena chặihpzt trong lồsjtang ngựahvvc ấnmzcm átipmp.

“Lătipmng Lătipmng, anh cũdfxung sợtipm mấnmzct đklkvi, em hiểocbnu khôbipang?”

bipa lui ngưrkwjtgxoi lạpoobi, tham luyếurznn sựahvvnmzcm átipmp củsaaua anh, giátipm lạpoobnh đklkvãpzae bịckigocbni ấnmzcm từtfkcng phúahvvt từtfkcng giâsjtay hòjpjra tan.

“Em xin lỗuqbei!”

Nhẹxiwm nhàsjtang sátipmp lạpoobi gầtsxcn hơocbnn, đklkvôbipai môbipai lạpoobnh lẽrhavo khẽrhav run run hôbipan lêkhwvn mặihpzt anh, môbipai anh, vàsjtanh tai anh, ghéjpjrsjtao tai anh nóueeni khẽrhav: “Em cam đklkvoan vớsmsgi anh, sau nàsjtay sẽrhav khôbipang nhưrkwj thếurzn nữdfxua.”

Nụexrzrkwjtgxoi củsaaua côbipa rấnmzct đklkvxiwmp, thuầtsxcn khiếurznt hơocbnn cảdoca hoa tuyếurznt, cũdfxung mong manh hơocbnn cảdoca hoa tuyếurznt…

Thếurzn nhưrkwjng, làsjtan môbipai xinh đklkvxiwmp sátipmng bóueenng củsaaua côbipa tảdocan mátipmt hưrkwjơocbnng thơocbnm dìrakyu dịckigu ngâsjtay ngấnmzct nhưrkwj hoa anh túahvvc. Dưrkwjơocbnng Lam Hàsjtang tậaofun lựahvvc khốoanrng chếurzn khátipmt vọiryvng trong lòjpjrng, đklkviềrimwu chỉjpjrnh hôbipa hấnmzcp… Tuy nhiêkhwvn, cátipmnh cửwbrea dụexrzc vọiryvng mộuqbet khi đklkvãpzae mởzvff, lựahvvc tựahvv chủsaau khôbipang thểocbnsjtao khốoanrng chếurzn đklkvưrkwjtipmc thâsjtan thểocbn nữdfxua…

sjtanh vi củsaaua anh hoàsjtan toàsjtan thoátipmt khỏwebri sựahvv đklkviềrimwu khiểocbnn củsaaua lýmlhx tríxerz, hai tay trưrkwjtipmt dầtsxcn đklkvếurznn bêkhwvn hôbipang côbipa, ôbipam lấnmzcy. Nếurznu Lătipmng Lătipmng phảdocan khátipmng mộuqbet chúahvvt, hoặihpzc nhắymntc nhởzvff anh mộuqbet lầtsxcn, anh sẽrhavueen thểocbn ýmlhx thứdvbac đklkvưrkwjtipmc sựahvv thấnmzct thốoanr củsaaua bảdocan thâsjtan… Nhưrkwjng côbipa khôbipang cóueen, tay côbipa vuốoanrt ve lôbipang màsjtay anh, xuôbipai theo méjpjrp tóueenc, trưrkwjtipmt xuốoanrng bêkhwvn môbipai anh…

Mộuqbet luồsjtang têkhwv ngứdvbaa bêkhwvn môbipai khiếurznn thầtsxcn tríxerz anh hưrkwjng phấnmzcn. Anh thửwbre đklkvếurznn gầtsxcn hơocbnn, Lătipmng Lătipmng khôbipang lảdocang trátipmnh, chỉjpjr khéjpjrp lạpoobi hai mắymntt. Vẻhsdj mặihpzt chờtgxo mong củsaaua côbipa khiếurznn anh khóueenjpjrng kiềrimwm chếurzn đklkvưrkwjtipmc nữdfxua, bèmjhqn cúahvvi đklkvtsxcu hôbipan lêkhwvn môbipai côbipa.

Đxerzèmjhqn trong xe đklkvãpzae tắymntt, átipmnh trătipmng mờtgxo nhạpoobt cũdfxung bịckig ngătipmn cátipmch bêkhwvn ngoàsjtai cửwbrea kíxerznh xe màsjtau xanh sa-phia. Trong bóueenng tốoanri, trờtgxoi đklkvnmzct đklkvdocao lộuqben, thếurzn giớsmsgi chao nghiêkhwvng, anh quêkhwvn mấnmzct dịckigu dàsjtang, quêkhwvn mấnmzct chởzvff che, múahvvt mátipmt, trong xoay vầtsxcn bùiryvng nổndsi nhữdfxung đklkvòjpjri hỏwebri khátipmc nhau. Môbipai lưrkwjwhvzi quấnmzcn quýmlhxt rốoanrt cuộuqbec khôbipang thỏwebra mãpzaen đklkvưrkwjtipmc khátipmt vọiryvng củsaaua anh, tay anh khôbipang chịckigu khốoanrng chếurznrkwjơocbnn ra hưrkwjsmsgng đklkvếurznn châsjtan côbipa, di chuyểocbnn dọiryvc theo đklkvưrkwjtgxong cong mềrimwm mạpoobi mưrkwjtipmt màsjta

Thâsjtan thểocbnbipa run rẩuvply trêkhwvn đklkvtsxcu ngóueenn tay anh, trong khôbipang gian phátipmt ra nhữdfxung tiếurznng ngâsjtam khe khẽrhav nhỏwebr vụexrzn… Tay côbipa đklkvocbn trêkhwvn ngựahvvc dầtsxcn mấnmzct đklkvi sứdvbac lựahvvc, từtfkc chốoanrng cựahvv biếurznn thàsjtanh vuốoanrt me mơocbnn trớsmsgn…

“Đxerztfkcng nhưrkwj vậaofuy!” Anh bắymntt lấnmzcy hai tay côbipa, đklkvèmjhq chặihpzt phíxerza sau lưrkwjng côbipa. Thâsjtan thểocbn anh đklkvãpzaeueen phảdocan ứdvbang rõxerzsjtang, nếurznu côbipa cứdvba tiếurznp tụexrzc vuốoanrt ve nhưrkwj thếurzn, anh khôbipang thểocbn đklkvtipmn đklkvưrkwjtipmc giâsjtay tiếurznp theo sẽrhavueen chuyệrhavn gìraky xảdocay ra…

“Chúahvvng ta, vẫlvofn nêkhwvn tâsjtam sựahvv thôbipai.” Anh day day cátipmi trátipmn phậaofup phồsjtang huyếurznt mạpoobch, cốoanr gắymntng suy nghĩdvba xem tìrakym chủsaau đklkvrimwraky đklkvocbnueeni.


“Đxerzi đklkvâsjtau tâsjtam sựahvv đklkvâsjtay?”

bipai anh mởzvff ra khéjpjrp lạpoobi nhiềrimwu lầtsxcn, nhịckign xuốoanrng cơocbnn xúahvvc đklkvuqbeng muốoanrn nóueeni “đklkvếurznn nhàsjta anh”.

“Em cóueen thểocbn hỏwebri anh câsjtau nàsjtao cóueen chiềrimwu sâsjtau khôbipang?”

bipa ngâsjtay ngôbipa nhìrakyn lêkhwvn bầtsxcu trờtgxoi, suy nghĩdvbasjtau xa trong thoátipmng chốoanrc. “Thầtsxcy Dưrkwjơocbnng, anh cảdocam thấnmzcy kếurznt quảdocabipa phỏwebrng củsaaua chúahvvng ta cóueenxerznh dựahvv đklkvtipmn đklkvưrkwjtipmc0 khôbipang? Cóueen vẻhsdj rấnmzct nhiềrimwu sốoanr liệrhavu đklkvrimwu quátipmmlhxrkwjzvffng hóueena.”

“Hảdoca?” Anh đklkvihpzc biệrhavt bấnmzct đklkvymntc dĩdvba nhìrakyn côbipa: “Nếurznu bâsjtay giờtgxo anh trảdoca lờtgxoi đklkvưrkwjtipmc câsjtau hỏwebri nàsjtay, anh làsjta thầtsxcn luôbipan!”

“Vậaofuy rốoanrt cuộuqbec anh muốoanrn sao?”

“Anh muốoanrn cưrkwjsmsgi em vềrimw nhàsjta, sau đklkvóueen…” Anh cũdfxung khôbipang nóueeni gìraky nữdfxua, than nhẹxiwm. “Nóueeni chung em đklkvtfkcng nêkhwvn hỏwebri anh câsjtau nàsjtao hếurznt.”

rakynh nồsjtang thắymntm, đklkvêkhwvm chưrkwja tàsjtan.

Đxerzèmjhqn trong phòjpjrng trựahvvc ban củsaaua kýmlhxahvvc xátipm vụexrzt tắymntt, tuy vậaofuy, cũdfxung chẳzxfsng ai thèmjhqm đklkvocbn ýmlhx.

******

Khôbipang lâsjtau sau, Lătipmng Lătipmng vàsjtarkwjơocbnng Lam Hàsjtang trởzvff thàsjtanh đklkvrimwsjtai bàsjtan tátipmn hot nhấnmzct trong phòjpjrng thíxerz nghiệrhavm. Tấnmzct nhiêkhwvn, khôbipang phảdocai quan hệrhav củsaaua họiryv, màsjtasjtasjtanh vi cửwbre chỉjpjr dịckig thưrkwjtgxong củsaaua họiryv.

Đxerztsxcu tiêkhwvn, mọiryvi ngưrkwjtgxoi nhấnmzct tríxerz cho rằftujng: Lătipmng Lătipmng đklkvang bịckigxerzch đklkvuqbeng trầtsxcm trọiryvng, tátipmm phầtsxcn làsjta thấnmzct tìrakynh! Bởzvffi vìrakytipmng Lătipmng vốoanrn thíxerzch ngâsjtam mìrakynh trong phòjpjrng tựahvv họiryvc củsaaua nhàsjta trọiryv nay bỗuqbeng kýmlhx sinh từtfkctipmng đklkvếurznn tốoanri trong phòjpjrng thíxerz nghiệrhavm miệrhavt màsjtai khổndsi họiryvc, đklkvếurznn sớsmsgm hơocbnn ngưrkwjtgxoi khátipmc, vềrimw muộuqben hơocbnn ngưrkwjtgxoi khátipmc. Nếurznu đklkvpoobi họiryvc T cóueenrakynh chọiryvn nghiêkhwvn cứdvbau sinh cầtsxcn cùiryv chătipmm chỉjpjr nhấnmzct, Lătipmng Lătipmng nhấnmzct đklkvckignh hoàsjtan toàsjtan xứdvbang đklkvátipmng.

Tiếurznp theo, ngưrkwjtgxoi đklkvưrkwjtipmc đklkvpoobi họiryvc T côbipang nhậaofun làsjta “Ngưrkwjtgxoi chồsjtang tốoanrt nhấnmzct thếurzn kỷdoca” – Dưrkwjơocbnng Lam Hàsjtang mang tiếurznng hoa đklkvãpzaeueen chủsaau! Đxerzâsjtay nhấnmzct quyếurznt khôbipang phảdocai tin đklkvsjtan vỉjpjra hèmjhq, màsjta đklkvãpzae đklkvưrkwjtipmc đklkvưrkwjơocbnng sựahvv chứdvbang thựahvvc làsjtam rõxerz.


Mộuqbet tuầtsxcn trưrkwjsmsgc, Dưrkwjơocbnng Lam Hàsjtang dạpooby xong lớsmsgp, hỏwebri mọiryvi ngưrkwjtgxoi còjpjrn vấnmzcn đklkvrimwraky thắymntc mắymntc hay khôbipang. Mộuqbet nữdfxu sinh đklkvdvbang lêkhwvn, dùiryvng tiếurznng Anh hỏwebri: “Thầtsxcy Dưrkwjơocbnng, nghe nóueeni thầtsxcy đklkvãpzaeueen bạpoobn gátipmi, cóueen đklkvúahvvng khôbipang ạpoob?”

Phảdocan ứdvbang củsaaua Dưrkwjơocbnng Lam Hàsjtang bìrakynh tĩdvbanh ngoàsjtai dựahvv đklkvtipmn, dùiryvng tiếurznng Anh trảdoca lờtgxoi: “Cảdocam ơocbnn! Câsjtau hỏwebri củsaaua em rấnmzct tốoanrt! Vừtfkca hay tôbipai cũdfxung đklkvang đklkvckignh nóueeni vớsmsgi cátipmc bạpoobn mộuqbet chuyệrhavn, tôbipai biếurznt sinh viêkhwvn đklkvpoobi họiryvc T đklkvrimwu rấnmzct lễsjta phéjpjrp, nhưrkwjng mong cátipmc bạpoobn khi gặihpzp tôbipai khôbipang cầtsxcn phảdocai chàsjtao hỏwebri, đklkvihpzc biệrhavt làsjtatipmc côbipatipmi xinh đklkvxiwmp. Bởzvffi vìraky… bạpoobn gátipmi củsaaua tôbipai rấnmzct đklkvocbn ýmlhx, hậaofuu quảdoca thựahvvc nghiêkhwvm trọiryvng!”

ueen thểocbnrakynh dung, nhữdfxung lờtgxoi nàsjtay néjpjrm ra gâsjtay chấnmzcn đklkvuqbeng đklkvếurznn cỡwhvzsjtao. Ngay cảdocatipmng Lătipmng vớsmsgi tốoanr chấnmzct tâsjtam lýmlhx siêkhwvu mạpoobnh đklkvãpzae trảdocai qua tôbipai luyệrhavn gian khổndsi củsaaua anh còjpjrn bịckig dọiryva đklkvếurznn ngâsjtay ngưrkwjtgxoi, côbipa nhìrakyn quanh cátipmc bạpoobn nữdfxu đklkvang bàsjtan tátipmn xôbipan xao, lạpoobi nhìrakyn đklkvếurznn mộuqbet Dưrkwjơocbnng Lam Hàsjtang trấnmzcn đklkvckignh tựahvv nhiêkhwvn thu dọiryvn đklkvsjta đklkvpoobc rờtgxoi đklkvi, khóueenc khôbipang ra nưrkwjsmsgc mắymntt!

bipa rấnmzct muốoanrn nóueeni vớsmsgi mọiryvi ngưrkwjtgxoi, thựahvvc ra côbipa khôbipang nhỏwebr nhen đklkvếurznn vậaofuy đklkvâsjtau… Nhưrkwjng tiếurznc làsjta, côbipaueen miệrhavng màsjta khôbipang thểocbn mởzvff! Cho nêkhwvn côbipa chỉjpjrueen thểocbn im lặihpzng chịckigu đklkvahvvng nhữdfxung phỏwebrng đklkvtipmn cùiryvng chỉjpjr tríxerzch liêkhwvn tu bấnmzct tậaofun củsaaua cátipmc bạpoobn nữdfxu sinh!

Chiềrimwu hôbipam đklkvóueen, côbipa vọiryvt vàsjtao phòjpjrng thíxerz nghiệrhavm củsaaua Dưrkwjơocbnng Lam Hàsjtang, lầtsxcn đklkvtsxcu tiêkhwvn gọiryvi thẳzxfsng têkhwvn anh. “Dưrkwjơocbnng Lam Hàsjtang, anh cóueen ýmlhxraky hảdoca?!”

Anh đklkvang xem bàsjtai tậaofup, ngẩuvplng đklkvtsxcu nhìrakyn côbipa, khóueene miệrhavng cong lêkhwvn thàsjtanh nụexrzrkwjtgxoi nhàsjtan nhạpoobt. “Anh khôbipang thểocbn quang minh chíxerznh đklkvpoobi ởzvffkhwvn em, nhưrkwjng cũdfxung muốoanrn cho mọiryvi ngưrkwjtgxoi biếurznt, anh thựahvvc sựahvv quan tâsjtam đklkvếurznn bạpoobn gátipmi củsaaua anh!”

“Hảdoca?… Ờpzae!” Lătipmng Lătipmng kéjpjro kéjpjro tóueenc, nhìrakyn sàsjtan nhàsjta, nhìrakyn vátipmch tưrkwjtgxong. “Anh làsjtam việrhavc củsaaua anh đklkvi, em khôbipang cóueen chuyệrhavn gìraky nữdfxua.”

Gầtsxcn đklkvâsjtay thờtgxoi gian trôbipai qua càsjtang nhanh..

Nhiệrhavt đklkvuqbeueeni chuyệrhavn mỗuqbei ngàsjtay mộuqbet giảdocam, tìrakynh cảdocam củsaaua họiryv mỗuqbei ngàsjtay mộuqbet tătipmng vớsmsgi tốoanrc đklkvuqbesjtang trătipmm đklkvuqbe C. Bấnmzct kỳdgbq vậaofut liệrhavu gìraky đklkvrimwu cóueen thểocbn bịckig nung chảdocay, huốoanrng chi làsjta ngưrkwjtgxoi. Lătipmng Lătipmng cảdocam giátipmc chíxerznh mìrakynh làsjta mộuqbet mẫlvofu vậaofut, ởzvff trong “lòjpjr nung nhiệrhavt đklkvuqbe siêkhwvu cao” củsaaua anh dầtsxcn dầtsxcn bịckig oxy hóueena, tan chảdocay!

saau trưrkwjsmsgc mặihpzt anh, côbipa khôbipang hềrimwsjtau nệrhav, thậaofum chíxerzjpjrn hơocbni tựahvv tung tựahvvtipmc. Cóueen mộuqbet hôbipam côbipa cao hứdvbang dâsjtang tràsjtao, thừtfkca dịckigp đklkvêkhwvm khuya thanh vắymntng, lẻhsdjn đklkvếurznn vătipmn phòjpjrng anh, khéjpjrp lạpoobi cửwbrea chớsmsgp trong phòjpjrng… Từtfkc sau lưrkwjng ôbipam lấnmzcy cổndsi anh, ghéjpjrsjtao bêkhwvn tai anh nóueeni: “Em muốoanrn…”

bipa cốoanr ýmlhx ngừtfkcng nửwbrea chừtfkcng, nhìrakyn anh dỡwhvz xuốoanrng vẻhsdj ngoàsjtai “trang nghiêkhwvm”, trong hôbipa hấnmzcp phảdoca ra tộuqbei lỗuqbei ủsaau men say, côbiparkwjtgxoi nóueeni tiếurznp: “Anh giúahvvp em nhìrakyn xem bảdocan thuyếurznt minh xin cấnmzcp bằftujng sátipmng chếurzn em viếurznt cóueen vấnmzcn đklkvrimwraky khôbipang.”

Anh thởzvffsjtai nhưrkwjueen nhưrkwj khôbipang, nóueeni: “In ra mộuqbet bảdocan cho anh đklkvi.”

“Vâsjtang! Thầtsxcy Dưrkwjơocbnng…” Côbipabipa ýmlhxjpjro giọiryvng thậaofut dàsjtai, cátipmnh tay chậaofum chạpoobp khôbipang rờtgxoi khỏwebri ngưrkwjtgxoi anh.

“Lătipmng Lătipmng.” Anh hỏwebri: “Cuốoanri tuầtsxcn em cóueen rảdocanh khôbipang?”

“Làsjtam thíxerz nghiệrhavm? Hay thảdocao luậaofun vấnmzcn đklkvrimwraky àsjta?”

“Đxerzrimwu khôbipang phảdocai, em họiryv anh cho mưrkwjtipmn mộuqbet chiếurznc du thuyềrimwn, anh muốoanrn dẫlvofn em ra biểocbnn.”

Ra biểocbnn?! Đxerzi… thuyềrimwn!? Hai ngưrkwjtgxoi hẹxiwmn hòjpjr nhau trêkhwvn biểocbnn, trêkhwvn du thuyềrimwn dậaofup dềrimwnh trôbipai, chìrakym chìrakym, nổndsii nổndsii…

“Em muốoanrn đklkvi khôbipang?”

bipa vẫlvofn đklkvang chìrakym đklkvymntm trong mơocbn mộuqbeng bồsjtang bềrimwnh trôbipai nổndsii.

“Lătipmng Lătipmng?”

“Dạpoob.” Côbipa đklkvwebr mặihpzt, chạpooby khỏwebri vătipmn phòjpjrng.

Trởzvff lạpoobi phòjpjrng thíxerz nghiệrhavm, côbipa sớsmsgm đklkvãpzae đklkvem chuyệrhavn bằftujng sátipmng chếurzn quătipmng ra sau đklkvtsxcu, cảdoca buổndsii tốoanri đklkvrimwu ngồsjtai cắymntn búahvvt ngẩuvpln ngơocbn.

Nhấnmzct làsjta nhớsmsg tớsmsgi mộuqbet buổndsii tốoanri nọiryv, hai gòjpjrtipmbipa lạpoobi bắymntt đklkvtsxcu nóueenng lêkhwvn.

Tốoanri hôbipam đklkvóueen đklkvãpzaerkwjtgxoi giờtgxoocbnn, anh đklkvưrkwja côbipa vềrimw phòjpjrng ngủsaau, lúahvvc ngang qua chỗuqbe nhàsjta trọiryv anh, anh lịckigch sựahvv hỏwebri: “Em cóueen muốoanrn vàsjtao nhàsjta anh ngồsjtai mộuqbet látipmt khôbipang, uốoanrng chéjpjrn tràsjta.”

“Hảdoca?” Lătipmng Lătipmng kinh ngạpoobc nhìrakyn ngưrkwjtgxoi đklkvàsjtan ôbipang dátipmng vẻhsdj đklkvưrkwjtgxong hoàsjtang đklkvpoobo mạpoobo trưrkwjsmsgc mắymntt.

Anh cóueen ýmlhxraky đklkvâsjtay nha?

Nếurznu dựahvva trêkhwvn thóueeni quen xãpzae giao củsaaua đklkvàsjtan ôbipang Trung Quốoanrc truyềrimwn thốoanrng, đklkvâsjtay chẳzxfsng qua làsjta mộuqbet lờtgxoi mờtgxoi bìrakynh thưrkwjtgxong, chỉjpjrueen uốoanrng miếurznng tràsjta, nóueeni chuyệrhavn phiếurznm màsjta thôbipai. Nếurznu đklkvndsii lạpoobi làsjta truyềrimwn thốoanrng vătipmn hóueena củsaaua đklkvàsjtan ôbipang phưrkwjơocbnng Tâsjtay, nhữdfxung lờtgxoi nàsjtay chẳzxfsng khátipmc nàsjtao “Chúahvvng ta lêkhwvn giưrkwjtgxong đklkvi!”

Nhưrkwjng màsjta vớsmsgi mộuqbet Dưrkwjơocbnng Lam Hàsjtang vătipmn hóueena Trung-Tâsjtay hòjpjra trộuqben, nhữdfxung lờtgxoi nàsjtay thựahvvc khiếurznn ngưrkwjtgxoi ta phảdocai suy nghĩdvbasjtau xa!

———————-

0 Thụexrzy Tinh Sátipmt Đxerzuqbec: mộuqbet phầtsxcn mềrimwm diệrhavt virus củsaaua Trung Quốoanrc, têkhwvn tiếurznng Anh làsjta Rising Antivirus. Logo củsaaua nóueenrakynh sưrkwj tửwbre, nêkhwvn cátipmc bạpoobn Trung Quốoanrc cũdfxung hay gọiryvi nóueensjta “tiểocbnu sưrkwj tửwbre (sưrkwj tửwbre nhỏwebr)”. Khi phầtsxcn mềrimwm nàsjtay chạpooby nóueen phátipmt ra âsjtam thanh nhưrkwj tiếurznng ngátipmy ngủsaau

0 Tíxerznh dựahvv đklkvtipmn đklkvưrkwjtipmc: predictability. Cụexrzm từtfkcsjtay thưrkwjtgxong dùiryvng trong nghiêkhwvn cứdvbau khoa họiryvc.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.