Ma Thần Thiên Quân

Chương 873 : Đồ thành (2)

    trước sau   
“Uỳngavnh..”. “Rầhihtm...”. “Oàebeunh...”. Ngọovvlc Thanh thàebeunh bêxmovn trêxmovn xảlbfgy ra kinh khủdtxong chélualm giếkrvjt, thờfjfni gian ngắvatmn ngủdtxoi nhưrwveng dưrwve uy từvagy trậdawnn chiếkrvjn nàebeuy vôlualfjfnng đgxfsálbfgng sợzoqw, hỗwdcon loạweqcn lựxytsc lưrwvezoqwng cùfjfnng hưrwve khôlualng loạweqcn lưrwveu tàebeun sálbfgt bừvagya bãkrvji, Ngọovvlc Thanh thàebeunh cơvatm bảlbfgn làebeu khôlualng thểpzbw trálbfgnh đgxfsưrwvezoqwc, trong thàebeunh khắvatmp nơvatmi cóhlbx kẻxyts xấebeuu sốzofs bịfend lựxytsc lưrwvezoqwng đgxfsálbfgng sợzoqw chélualm giếkrvjt, mộxuhnt góhlbxc gầhihtn chỗwdco đgxfsweqci chiếkrvjn thìvejh đgxfsãkrvj bịfend lựxytsc lưrwvezoqwng cuồngavng bạweqco élualp vỡovvl, tưrwvefjfnng thàebeunh bêxmovn ngoàebeui cũhihtng đgxfsãkrvj xuấebeut hiệxycqn sụxytsp đgxfsjwhl, hiệxycqn ra hoang tàebeun, bêxmovn trong đgxfsóhlbx tu giảlbfg kinh hãkrvji vôlualfjfnng lậdawnp tứerwjc chạweqcy vềanuf mộxuhnt góhlbxc, nhữkajang kẻxytshlbx thểpzbw vậdawnn dụxytsng lựxytsc lưrwvezoqwng côlualng kíicipch thìvejh đgxfsanufu tụxyts lạweqci mộxuhnt chỗwdco liêxmovn hợzoqwp đgxfsálbfgnh vềanuf phíicipa Thiêxmovn Quâoznkn, dĩicip nhiêxmovn làebeuhihtng muốzofsn góhlbxp lấebeuy mộxuhnt phầhihtn côlualng sứerwjc đgxfsálbfgnh đgxfsuổjwhli kẻxyts đgxfsfendch đgxfsálbfgng sợzoqw kia, bấebeut quálbfg đgxfsa sốzofs bọovvln hắvatmn khôlualng biếkrvjt, tạweqci trêxmovn đgxfsóhlbx Ngọovvlc Thanh thàebeunh Thàebeunh chủdtxo hiệxycqn đgxfsãkrvj đgxfsếkrvjn tìvejhnh trạweqcng đgxfsèlqdfn cạweqcn dầhihtu tắvatmt, sinh mệxycqnh đgxfsi đgxfsếkrvjn phầhihtn cuốzofsi.

“Khôlualng!”. Ngọovvlc Thanh thàebeunh Thàebeunh chủdtxo nhìvejhn thấebeuy Thiêxmovn Quâoznkn nhấebeut quyềanufn hủdtxoy diệxycqt đgxfsãkrvj đgxfsálbfgnh đgxfsếkrvjn trưrwvelmqkc ngựxytsc mìvejhnh thìvejh khôlualng nhịfendn đgxfsưrwvezoqwc gầhihtm lêxmovn kinh hãkrvji, bấebeut quálbfg nhưrwve vậdawny cũhihtng khôlualng chúvxcqt nàebeuo ảlbfgnh hưrwvenrtang đgxfsếkrvjn Thiêxmovn Quâoznkn, đgxfszofsi vớlmqki kẻxyts đgxfsfendch hắvatmn trưrwvelmqkc nay đgxfsanufu làebeu chưrwvea bao giờfjfnrwveơvatmng tay đgxfsâoznku.

“Bùfjfnng...”. Thiêxmovn Quâoznkn nhấebeut quyềanufn nàebeuy cơvatm bảlbfgn làebeu khôlualng chúvxcqt nàebeuo huyềanufn niệxycqm liềanufn đgxfsãkrvj đgxfsem Ngọovvlc Thanh thàebeunh Thàebeunh chủdtxo đgxfsálbfgnh nổjwhl, uy năraying khủdtxong bốzofsebeuy liềanufn đgxfsãkrvj tạweqco nêxmovn hiệxycqu quảlbfg nhấebeut kíicipch tấebeut sálbfgt, mộxuhnt đgxfsfjfni cưrwvefjfnng giảlbfg quậdawnt khởnrtai liêxmovn tụxytsc màebeu đgxfsweqct đgxfsếkrvjn mộxuhnt bưrwvelmqkc nàebeuy liềanufn cứerwj nhưrwve vậdawny bịfend đgxfsálbfgnh giếkrvjt, thi cốzofst khôlualng còwtqan.

“Phụxyts thâoznkn!”. Mộxuhnt tiếkrvjng bélualn nhọovvln từvagy phíicipa bêxmovn trálbfgi Thiêxmovn Quâoznkn vang lêxmovn, nữkajaicipnh Lụxytsc cựxytsc Hỗwdcon đgxfsxuhnn cảlbfgnh cưrwvefjfnng giảlbfg kia thếkrvj vậdawny màebeu lạweqci làebeu con gálbfgi củdtxoa Ngọovvlc Thanh thàebeunh Thàebeunh chủdtxo, nhìvejhn thấebeuy phụxyts thâoznkn củdtxoa mìvejhnh bịfend Thiêxmovn Quâoznkn nhưrwve vậdawny giếkrvjt chếkrvjt thìvejhhihtng vôlualfjfnng kinh hãkrvji lạweqci đgxfsxmovn cuồngavng thélualt lêxmovn, trêxmovn tay trưrwvefjfnng kiếkrvjm khẽxyts đgxfslbfgo dĩicip nhiêxmovn làebeu đgxfsãkrvj đgxfsjwhli hưrwvelmqkng đgxfsâoznkm vềanuf phíicipa cổjwhl tay củdtxoa Thiêxmovn Quâoznkn, muốzofsn nhấebeut kiếkrvjm đgxfsem Thiêxmovn Quâoznkn bàebeun tay nàebeuy chélualm bỏovvl.

“Ngưrwveơvatmi sẽxyts đgxfsưrwvezoqwc theo hắvatmn! Rấebeut nhanh!”. Thiêxmovn Quâoznkn đgxfszofsi vớlmqki kẻxyts thùfjfn thìvejh chíicipnh làebeu khôlualng cóhlbx phâoznkn biệxycqt nam nữkaja, nam hắvatmn cũhihtng giếkrvjt, nữkaja hắvatmn cũhihtng khôlualng ngạweqci, nhìvejhn trưrwvefjfnng kiếkrvjm trựxytsc diệxycqn đgxfsâoznkm vềanuf phíicipa cổjwhl tay phảlbfgi củdtxoa mìvejhnh thìvejh hắvatmn tay trálbfgi cũhihtng liềanufn hóhlbxa kiếkrvjm chỉwtqa đgxfsâoznkm lêxmovn thâoznkn kiếkrvjm. Tay phảlbfgi thìvejh ngay lậdawnp tứerwjc vậdawnn dụxytsng Thiêxmovn Quâoznkn hoa đgxfsem mộxuhnt thâoznkn tinh hoa lựxytsc lưrwvezoqwng củdtxoa Ngọovvlc Thanh thàebeunh Thàebeunh chủdtxo thu lấebeuy, đgxfsâoznky bấebeut quálbfghihtng chỉwtqaebeu mộxuhnt cálbfgi chớlmqkp mắvatmt sựxytsvejhnh màebeu thôluali, hiệxycqn tạweqci đgxfsang trong lúvxcqc chiếkrvjn loạweqcn khôlualng ai cóhlbx thểpzbw nhìvejhn ra cálbfgi gìvejh.

“Coong...”. “Choang...”. Thiêxmovn Quâoznkn đgxfsi sau nhưrwveng lạweqci đgxfsếkrvjn trưrwvelmqkc, trêxmovn tay kiếkrvjm quang nhálbfgy mắvatmt đgxfsãkrvj nộxuhn phóhlbxng kinh ngưrwvefjfni kiếkrvjm quang đgxfsálbfgnh lêxmovn thâoznkn trưrwvefjfnng kiếkrvjm, trưrwvefjfnng kiếkrvjm bêxmovn trêxmovn cũhihtng lậdawnp tứerwjc phóhlbxng ra kinh khủdtxong kiếkrvjm khíicipwtqang chấebeun khai mộxuhnt kiếkrvjm nàebeuy củdtxoa Thiêxmovn Quâoznkn nhưrwveng khôlualng đgxfsưrwvezoqwc, Thiêxmovn Quâoznkn nhấebeut kiếkrvjm nàebeuy đgxfsãkrvj trựxytsc tiếkrvjp chạweqcm vàebeuo thâoznkn kiếkrvjm, trêxmovn đgxfsóhlbx lậdawnp tứerwjc vang lêxmovn mộxuhnt tiếkrvjng nhưrwveebeu kim thiếkrvjt va chạweqcm, lấebeuy Thiêxmovn Quâoznkn luyệxycqn thểpzbw tu vi đgxfsãkrvj đgxfsweqct đgxfsếkrvjn Lụxytsc cựxytsc Hỗwdcon đgxfsxuhnn cảlbfgnh nhưrwve hiệxycqn tạweqci thìvejh đgxfsúvxcqng làebeu khôlualng cầhihtn sợzoqwkrvji khi ngạweqcnh khálbfgng vớlmqki trưrwvefjfnng kiếkrvjm.


“Hựxyts...”. Phảlbfgn lựxytsc kinh khủdtxong liềanufn đgxfspzbw con gálbfgi củdtxoa Ngọovvlc Thanh thàebeunh Thàebeunh chủdtxoebeun tay cầhihtm kiếkrvjm run lêxmovn bầhihtn bậdawnt, cổjwhl họovvlng càebeung làebeu lạweqcnh rêxmovn mộxuhnt tiếkrvjng khôlualng đgxfsưrwvezoqwc thoảlbfgi málbfgi, màebeu trưrwvefjfnng kiếkrvjm cũhihtng khôlualng đgxfsweqct đgxfsưrwvezoqwc mụxytsc đgxfsíicipch thìvejh đgxfsãkrvj bịfend chấebeun khai lệxycqch vềanuf phíicipa trưrwvelmqkc mặzyvzt Thiêxmovn Quâoznkn.

“Đqacgao!”. Nàebeung còwtqan khôlualng kịfendp phảlbfgn ứerwjng nhiềanufu thìvejh Thiêxmovn Quâoznkn tay trálbfgi nhưrwveng đgxfsãkrvj đgxfsãkrvj ngay lậdawnp tứerwjc biếkrvjn chiêxmovu, dĩicip nhiêxmovn làebeu đgxfsãkrvj co lạweqci gầhihtn ngưrwvefjfni hóhlbxa đgxfsao chélualm ngang muốzofsn đgxfsem đgxfshihtu nàebeung trựxytsc tiếkrvjp chélualm ngang, tuy rằhmnpng chỉwtqafjfnng làebeu nhụxytsc thâoznkn hóhlbxa đgxfsao nhưrwveng so vớlmqki bấebeut luậdawnn cálbfgi gìvejh đgxfsao khíicipwtqan muốzofsn đgxfsálbfgng sợzoqw, đgxfsơvatmn giảlbfgn làebeuvejh mộxuhnt đgxfsao nàebeuy củdtxoa Thiêxmovn Quâoznkn chíicipnh làebeu kếkrvjt hợzoqwp cảlbfg tu vi lựxytsc lưrwvezoqwng, nhụxytsc thâoznkn lựxytsc lưrwvezoqwng cùfjfnng Châoznkn đgxfsweqco lựxytsc lưrwvezoqwng, uy lựxytsc so vớlmqki nhấebeut quyềanufn củdtxoa Thiêxmovn Quâoznkn chỉwtqavatmn chứerwj khôlualng chúvxcqt nàebeuo kélualm.

“Băraying Tâoznkm Kiếkrvjm Ca!”. Nữkaja tữkaja nhìvejhn thấebeuy nhưrwve vậdawny thìvejhhihtng liềanufn biếkrvjn sắvatmc gầhihtm lêxmovn, nhấebeut thờfjfni từvagy thểpzbw nộxuhni củdtxoa nàebeung bắvatmn ra kinh khủdtxong kiếkrvjm hìvejhnh hưrwvelbfgnh, nàebeung nhưrwvehlbxa thâoznkn thàebeunh mộxuhnt thanh cựxyts kiếkrvjm xuyêxmovn xỏovvlrwve khôlualng đgxfserwjng lăraying lậdawnp giữkajaa thiêxmovn đgxfsfenda tỏovvla ra kinh ngưrwvefjfni băraying lãkrvjnh khíicip tứerwjc cùfjfnng lựxytsc lưrwvezoqwng bálbfg đgxfsweqco ngạweqcnh khálbfgng lạweqci mộxuhnt đgxfsao nàebeuy củdtxoa Thiêxmovn Quâoznkn.

“Choang!”. “Rắvatmc...”. “Uỳngavnh...”. Lạweqci làebeu mộxuhnt tiếkrvjng kim thiếkrvjt va chạweqcm khủdtxong bốzofs vang lêxmovn, kinh ngưrwvefjfni đgxfsao mang, kiếkrvjm khíicip bắvatmn ra bốzofsn phưrwveơvatmng tálbfgm hưrwvelmqkng đgxfsem hưrwve khôlualng phíicipa trêxmovn Ngọovvlc Thanh thàebeunh chélualm nálbfgt vụxytsn, vôlual sốzofs lựxytsc lưrwvezoqwng khủdtxong bốzofsvatmi vàebeuo bêxmovn trong đgxfsóhlbx lạweqci khiếkrvjn cho khôlualng íicipt kẻxyts bịfend liêxmovn lụxytsy, cơvatm hồngav đgxfsanufu làebeu bịfend xoắvatmn giếkrvjt thàebeunh cặzyvzn bãkrvj, huyếkrvjt khíicipwtqaa vàebeuo khôlualng trung thàebeunh sưrwveơvatmng málbfgu.

“Hựxyts!”. “Uỳngavnh...”. Tạweqci chỗwdco va chạweqcm thìvejh con gálbfgi củdtxoa Ngọovvlc Thanh thàebeunh Thàebeunh chủdtxovejhnh thàebeunh nêxmovn mộxuhnt cálbfgi kinh thiêxmovn cựxyts kiếkrvjm bịfend Thiêxmovn Quâoznkn nhấebeut đgxfsao chélualm ra mộxuhnt chỗwdco nứerwjt lớlmqkn, bấebeut quálbfgebeung mộxuhnt kiếkrvjm nàebeuy đgxfsúvxcqng làebeu ngoàebeui ýpzbw muốzofsn củdtxoa Thiêxmovn Quâoznkn, nóhlbxicip nhiêxmovn làebeu đgxfsãkrvj chặzyvzn lạweqci đgxfsưrwvezoqwc mộxuhnt đgxfsao nàebeuy củdtxoa Thiêxmovn Quâoznkn, bấebeut quálbfgebeung kia tạweqci trong kiếkrvjm hìvejhnh nàebeuy cũhihtng đgxfsãkrvj lạweqcnh rêxmovn mộxuhnt tiếkrvjng, khóhlbxe miệxycqng tràebeun ra málbfgu tưrwveơvatmi vôlualfjfnng yêxmovu diễxycqm, nàebeung đgxfsíicipch xálbfgc làebeu mộxuhnt bạweqci hoạweqci mỹqjqc nữkaja! Bấebeut quálbfghihtng thôluali, Thiêxmovn Quâoznkn cũhihtng khôlualng chúvxcqt nàebeuo đgxfspzbwoznkm, trêxmovn tay lựxytsc lưrwvezoqwng nhálbfgy mắvatmt tăraying lêxmovn khôlualng ngừvagyng gia trìvejhxmovn mộxuhnt đgxfsao nàebeuy, hắvatmn muốzofsn ngay lậdawnp tứerwjc đgxfsem cựxyts kiếkrvjm đgxfsálbfgnh tan, trựxytsc tiếkrvjp đgxfsem nàebeung giếkrvjt chếkrvjt nhưrwveng cũhihtng ngay tạweqci lúvxcqc nàebeuy thìvejh mộxuhnt cỗwdco lựxytsc lưrwvezoqwng hùfjfnng hồngavn khôlualng thểpzbw khinh thưrwvefjfnng đgxfsãkrvj lạweqci đgxfsálbfgnh lêxmovn Vôlual cựxytsc thiêxmovn cảlbfgnh, lựxytsc lưrwvezoqwng hùfjfnng hồngavn đgxfsálbfgng sợzoqwebeuy dĩicip nhiêxmovn làebeu đgxfsãkrvj đgxfsem Thiêxmovn Quâoznkn chấebeun bay lêxmovn thiêxmovn khôlualng, thểpzbw nộxuhni khíicip huyếkrvjt hơvatmi chúvxcqt đgxfslbfgo loạweqcn.


“Đqacgálbfgng chếkrvjt!”. Nhìvejhn xuốzofsng bêxmovn dưrwvelmqki thìvejh Thiêxmovn Quâoznkn liềanufn biếkrvjt đgxfsưrwvezoqwc cărayin nguyêxmovn cỗwdco lựxytsc lưrwvezoqwng kia, nhấebeut thờfjfni thìvejh trêxmovn mặzyvzt cũhihtng liềanufn trầhihtm xuốzofsng lạweqcnh quálbfgt, bêxmovn dưrwvelmqki đgxfsóhlbx giốzofsng nhưrwve tụxyts tậdawnp lạweqci tấebeut cảlbfgrwvefjfnng giảlbfg trêxmovn Thálbfgnh tổjwhl cảlbfgnh củdtxoa Ngọovvlc Thanh thàebeunh, đgxfsơvatmn lẻxyts mộxuhnt cálbfgi thìvejh bọovvln hắvatmn cho dùfjfn đgxfsálbfgnh đgxfsếkrvjn hếkrvjt hơvatmi thìvejhhihtng khôlualng cóhlbx khảlbfgraying ảlbfgnh hưrwvenrtang đgxfsưrwvezoqwc đgxfsếkrvjn hắvatmn, thếkrvj nhưrwveng tấebeut cảlbfg tụxyts lạweqci mộxuhnt chỗwdco, dưrwvelmqki sựxyts trợzoqw giúvxcqp củdtxoa bốzofsn cálbfgi Ngũhiht cựxytsc Hỗwdcon đgxfsxuhnn cảlbfgnh dẫoskan đgxfsxuhnng thìvejh đgxfsúvxcqng làebeuhlbx thểpzbw tạweqco nêxmovn côlualng kíicipch khôlualng kélualm vớlmqki côlualng kíicipch toàebeun lựxytsc củdtxoa hắvatmn, màebeu đgxfsâoznky khôlualng thểpzbw nghi ngờfjfn liềanufn đgxfsãkrvj tạweqco ra mộxuhnt cơvatm hộxuhni thởnrta dốzofsc cho con gálbfgi củdtxoa Ngọovvlc Thanh thàebeunh Thàebeunh chủdtxo.

“Ngưrwveơvatmi làebeu ai? Vìvejh sao lạweqci muốzofsn côlualng kíicipch Ngọovvlc Thanh thàebeunh chúvxcqng ta?”. Con gálbfgi củdtxoa Ngọovvlc Thanh thàebeunh Thàebeunh chủdtxo sau khi thoálbfgt chếkrvjt trong gang tấebeuc thìvejhhihtng khôlualng dálbfgm làebeum bừvagya, trêxmovn mặzyvzt bi thưrwveơvatmng, lạweqcnh lùfjfnng, đgxfsau đgxfslmqkn nhưrwveng lạweqci cùfjfnng mộxuhnt chỗwdco hiểpzbwn hiệxycqn ra vôlualfjfnng đgxfspzbw ngưrwvefjfni muốzofsn thưrwveơvatmng tiếkrvjc, nàebeung álbfgnh mắvatmt nhìvejhn vềanuf phíicipa Thiêxmovn Quâoznkn đgxfshihty chărayim chúvxcq hỏovvli.

“Bảlbfgn thiếkrvju gia Vũhiht Thiêxmovn Quâoznkn! Hiệxycqn tạweqci chíicipnh làebeu muốzofsn đgxfsngavlbfgt toàebeun bộxuhn Ngọovvlc Thanh thàebeunh, đgxfsâoznky chíicipnh làebeu hậdawnu quảlbfg củdtxoa việxycqc cálbfgc ngưrwveơvatmi đgxfszofsi đgxfshihtu vớlmqki Lôluali cấebeum chi đgxfsfenda Vũhiht gia ta!”. Thiêxmovn Quâoznkn hơvatmi chúvxcqt nhìvejhn nàebeung cưrwvefjfni nhạweqct rồngavi lạweqcnh lùfjfnng nóhlbxi. Âmptsm thanh củdtxoa hắvatmn vang vọovvlng cảlbfg Ngọovvlc Thanh thàebeunh, hắvatmn muốzofsn tiêxmovu diệxycqt thếkrvj lựxytsc đgxfszofsi đgxfshihtu vớlmqki Vũhiht gia thìvejhwtqan cầhihtn lýpzbw do sao? Dấebeuu diếkrvjm thìvejh lạweqci càebeung khôlualng.

“Cálbfgi gìvejh? Vũhiht Thiêxmovn Quâoznkn!?!”. Mộxuhnt lờfjfni vừvagya ra liềanufn đgxfspzbw cho con gálbfgi củdtxoa Ngọovvlc Thanh thàebeunh Thàebeunh chủdtxofjfnng tấebeut cảlbfg tu giảlbfg trong Ngọovvlc Thanh thàebeunh kinh hãkrvji, tấebeut cảlbfg álbfgnh mắvatmt đgxfsanufu chuyểpzbwn hưrwvelmqkng nhìvejhn lêxmovn thiêxmovn khôlualng đgxfsweqco nhâoznkn ảlbfgnh nhưrwveebeu ma thầhihtn kia, bọovvln hắvatmn trong mắvatmt đgxfsanufu làebeu sợzoqwkrvji, Vũhiht Thiêxmovn Quâoznkn cálbfgi têxmovn nàebeuy gầhihtn đgxfsâoznky đgxfsãkrvj lạweqci thịfendnh truyềanufn trong Tinh khôlualng vôlual tậdawnn, rấebeut nhiềanufu cưrwvefjfnng giảlbfg đgxfswtqanh tiêxmovm củdtxoa Tinh khôlualng vôlual tậdawnn đgxfsanufu đgxfsang lêxmovn tiếkrvjng khiêxmovu chiếkrvjn hắvatmn nhưrwveng hắvatmn lạweqci cứerwj nhưrwve vậdawny khôlualng chúvxcqt tiếkrvjng đgxfsxuhnng xuấebeut hiệxycqn ởnrta đgxfsâoznky?

“Thắvatmng làebeum vua, thua làebeum giặzyvzc! Vũhiht đgxfsweqci nhâoznkn, Phụxyts thâoznkn củdtxoa ta làebeu ngưrwvefjfni chủdtxo trưrwveơvatmng đgxfszofsi đgxfshihtu vớlmqki Vũhiht gia, hiệxycqn tạweqci cũhihtng đgxfsãkrvj bịfend Ngàebeui giếkrvjt, âoznkn oálbfgn trưrwvelmqkc đgxfsâoznky tiểpzbwu nữkaja khôlualng dálbfgm nóhlbxi đgxfsếkrvjn, hiệxycqn tạweqci Ngàebeui cóhlbx thểpzbw hay khôlualng tha cho Ngọovvlc Thanh thàebeunh tu giảlbfg trêxmovn dưrwvelmqki, bọovvln hắvatmn đgxfsanufu làebeu nghe lệxycqnh củdtxoa Phụxyts thâoznkn ta nêxmovn mớlmqki đgxfszofsi đgxfshihtu vớlmqki Vũhiht gia, Tiểpzbwu nữkaja xin thềanuf sẽxyts khôlualng đgxfspzbw Ngọovvlc Thanh thàebeunh lạweqci xuấebeut hiệxycqn đgxfszofsi đgxfshihtu cũhihtng Vũhiht gia!”. Bêxmovn dưrwvelmqki tấebeut cảlbfg tu giảlbfg vẫoskan còwtqan khôlualng cóhlbx tỉwtqanh lạweqci sau kinh ngạweqcc thìvejh con gálbfgi củdtxoa Ngọovvlc Thanh thàebeunh Thàebeunh chủdtxo đgxfsãkrvj bấebeut ngờfjfnrwvelmqkng đgxfsếkrvjn Thiêxmovn Quâoznkn cúvxcqi đgxfshihtu đgxfshihty biệxycqt khuấebeut nóhlbxi.

“Ồqhgu...?”. Thiêxmovn Quâoznkn nghe nóhlbxi nhưrwve vậdawny thìvejh kinh ngạweqcc nhìvejhn sang nữkaja tửtmyi kia, đgxfsâoznky nhưrwveng quálbfg mứerwjc dứerwjt khoálbfgt chứerwj? Nêxmovn biếkrvjt hắvatmn làebeu mớlmqki vừvagya chélualm giếkrvjt làebeu Phụxyts thâoznkn củdtxoa nàebeung ah, nhưrwve thếkrvjebeuo lạweqci dễxycqebeung nhưrwve vậdawny giảlbfgng hòwtqaa? Đqacgâoznky khôlualng lẽxytsebeuhlbxi nàebeung nàebeuy đgxfsweqci nghĩicipa diệxycqt thâoznkn, vìvejh đgxfsálbfgm tu giảlbfg trong Ngọovvlc Thanh thàebeunh nàebeuy màebeu bỏovvl qua thùfjfn hậdawnn vớlmqki Thiêxmovn Quâoznkn? Đqacgiềanufu nàebeuy nhưrwveng thựxytsc làebeu khôlualng cóhlbx chúvxcqt thựxytsc tếkrvjebeuo đgxfsâoznku.

“Khôlualng! Thiếkrvju Thàebeunh chủdtxo, chúvxcqng ta cho dùfjfnhlbx chếkrvjt cũhihtng phảlbfgi bálbfgo thùfjfn cho Lãkrvjo thàebeunh chủdtxo, chỉwtqa cầhihtn còwtqan mộxuhnt ngưrwvefjfni thìvejh chúvxcqng ta cũhihtng sẽxytslbfgo thùfjfn cho Lãkrvjo thàebeunh chủdtxo, Ngàebeui đgxfsvagyng vìvejh chúvxcqng ta màebeu bỏovvl dởnrta thiêxmovn phúvxcq củdtxoa mìvejhnh!”. Bêxmovn dưrwvelmqki Ngọovvlc Thanh thàebeunh cóhlbx mộxuhnt cálbfgi lãkrvjo giảlbfg gầhihtm lêxmovn, âoznkm thanh khôlualng chúvxcqt nàebeuo che dấebeuu thùfjfn hậdawnn cùfjfnng bi thưrwveơvatmng đgxfsan xen.

“Đqacgúvxcqng thếkrvj Thiếkrvju thàebeunh chủdtxo! Lấebeuy thiêxmovn phúvxcq củdtxoa ngàebeui thìvejh ngàebeuy sau quay lạweqci trảlbfg thùfjfn cho Lãkrvjo thàebeunh chủdtxoebeu chuyệxycqn dễxycqebeung vôlualfjfnng, đgxfsvagyng vìvejh chúvxcqng ta màebeu đgxfsi cầhihtu xin têxmovn đgxfsweqci ma đgxfshihtu nàebeuy, hôlualm nay chúvxcqng ta cho dùfjfnhlbx chếkrvjt cũhihtng phảlbfgi kélualo lạweqci châoznkn hắvatmn!”. Mộxuhnt cálbfgi Ngũhiht cựxytsc Hỗwdcon đgxfsxuhnn cảlbfgnh khálbfgc cũhihtng vôlualfjfnng bi phẫoskan gầhihtm lêxmovn.


“Ha ha, thúvxcq vịfend nha! Cálbfgc ngưrwveơvatmi khi giếkrvjt ngưrwvefjfni củdtxoa Lôluali cấebeum chi đgxfsfenda Vũhiht gia ta thìvejh ai đgxfserwjng ra nóhlbxi? Hiệxycqn tạweqci ta giếkrvjt cálbfgc ngưrwveơvatmi thìvejh liềanufn thàebeunh đgxfsweqci ma đgxfshihtu, hắvatmc hắvatmc!”. Thiêxmovn Quâoznkn álbfgnh mắvatmt khẽxyts chuyểpzbwn nhìvejhn xuốzofsng bêxmovn dưrwvelmqki Ngọovvlc Thanh thàebeunh đgxfsálbfgm tu giảlbfg đgxfsang tụxyts tậdawnp lạweqci mộxuhnt chỗwdco kia cưrwvefjfni lạweqcnh nóhlbxi. “Còwtqan cóhlbx Thiếkrvju thàebeunh chủdtxo củdtxoa cálbfgc ngưrwveơvatmi, kếkrvjt cụxytsc củdtxoa nàebeung sẽxytshihtng cálbfgc ngưrwveơvatmi nhấebeut quálbfgn, đgxfsanufu phảlbfgi chếkrvjt!”. Nóhlbxi đgxfsoạweqcn thìvejh trêxmovn tay Thiêxmovn Quâoznkn lựxytsc lưrwvezoqwng cũhihtng bắvatmt đgxfshihtu tụxyts lạweqci, thâoznkn hìvejhnh khẽxyts đgxfsxuhnng đgxfsãkrvj trựxytsc tiếkrvjp hạweqc xuốzofsng Ngọovvlc Thanh thàebeunh, mụxytsc tiêxmovu chíicipnh làebeu đgxfsálbfgm cưrwvefjfnng giảlbfg tụxyts tậdawnp lạweqci côlualng kíicipch hắvatmn kia.

“Cẩalgwn thậdawnn!”. Thiêxmovn Quâoznkn đgxfsxuhnt nhiêxmovn lạweqci tiếkrvjp tụxytsc xuấebeut thủdtxo đgxfspzbw cho toàebeun bộxuhn tu giảlbfgnrta đgxfsâoznky giậdawnt mìvejhnh, con gálbfgi củdtxoa Ngọovvlc Thanh thàebeunh Thàebeunh chủdtxolualxmovn mộxuhnt tiếkrvjng cảlbfgnh bálbfgo, bảlbfgn thâoznkn cũhihtng khôlualng cóhlbx dừvagyng lạweqci, cốzofslualn lạweqci thưrwveơvatmng thếkrvj huy kiếkrvjm chélualm vềanuf phíicipa Thiêxmovn Quâoznkn.

“Côlualng kíicipch!”. Đqacgálbfgm cưrwvefjfnng giảlbfgxmovn dưrwvelmqki đgxfsóhlbx đgxfsưrwveơvatmng nhiêxmovn cũhihtng khôlualng cóhlbx chúvxcqt nàebeuo chậdawnm trễxycq, bốzofsn cálbfgi Ngũhiht cựxytsc Hỗwdcon đgxfsxuhnn cảlbfgnh gầhihtn nhưrwve đgxfsngavng thờfjfni gầhihtm lêxmovn, cảlbfg đgxfsálbfgm tu giảlbfg lựxytsc lưrwvezoqwng nhálbfgy mắvatmt liềanufn đgxfsãkrvjfjfnng phálbfgt, mộxuhnt đgxfsweqco côlualng kíicipch đgxfsưrwvezoqwc tạweqco nêxmovn từvagy rấebeut nhiềanufu đgxfsweqco côlualng kíicipch nhỏovvl gầhihtn nhưrwveebeuwtqaa lạweqci làebeum mộxuhnt vớlmqki nhau đgxfsálbfgnh thẳvagyng hưrwvelmqkng Thiêxmovn Quâoznkn.

“Hừvagy! Cálbfgc ngưrwveơvatmi nhảlbfgy nhóhlbxt đgxfsếkrvjn đgxfsâoznky làebeu đgxfsưrwvezoqwc rồngavi! Luâoznkn hồngavi đgxfsweqci thiêxmovn!”. Thiêxmovn Quâoznkn hai mắvatmt híicipp lạweqci hừvagy lạweqcnh mộxuhnt tiếkrvjng, hiệxycqn tạweqci hắvatmn cũhihtng đgxfsãkrvjrwvefjfni nóhlbxi, chỉwtqahlbx hủdtxoy diệxycqt đgxfsálbfgm cưrwvefjfnng giảlbfgebeuy càebeung nhanh càebeung tốzofst, khôlualng cầhihtn hoang phíicip thờfjfni gian củdtxoa hắvatmn nữkajaa. Nhấebeut thờfjfni lựxytsc lưrwvezoqwng khắvatmp nơvatmi hỗwdcon loạweqcn đgxfsanufu nhưrwve bịfend đgxfsfendnh trụxyts, chíicipnh làebeulualng kíicipch đgxfsálbfgnh vềanuf phíicipa hắvatmn cũhihtng bịfend thầhihtn thôlualng sinh ra lựxytsc lưrwvezoqwng đgxfsfendnh lạweqci, tiếkrvjp đgxfsóhlbx từvagyng chúvxcqt lạweqci từvagyng chúvxcqt tan rãkrvj, lấebeuy chỗwdco Thiêxmovn Quâoznkn côlualng kíicipch đgxfsếkrvjn làebeum trung tâoznkm thìvejh phạweqcm vi trărayim dặzyvzm bêxmovn trong tấebeut cảlbfg đgxfsanufu khôlualng đgxfsưrwvezoqwc châoznkn thựxytsc, vậdawnt chấebeut hủdtxohlbxa, bêxmovn trong đgxfsóhlbx sinh linh khíicip tứerwjc khi mạweqcnh khi yếkrvju, bọovvln hắvatmn đgxfsanufu cảlbfgm giálbfgc đgxfsưrwvezoqwc sinh lãkrvjo bệxycqnh tửtmyi, cóhlbxlbfgi làebeu cấebeup tốzofsc giàebeu đgxfsi, cóhlbxlbfgi lạweqci nhưrwve trảlbfgi qua thờfjfni gian quay ngưrwvezoqwc, thâoznkn thểpzbw khôlualng ngừvagyng thu lạweqci hóhlbxa thàebeunh trẻxyts con, chưrwvea trưrwvenrtang thàebeunh, chíicipnh làebeu lựxytsc lưrwvezoqwng tu vi cũhihtng làebeu nhưrwve thếkrvj trôluali đgxfsi, mộxuhnt dạweqcng Thálbfgnh tổjwhl cảlbfgnh tu giảlbfgwtqan khôlualng hiểpzbwu thấebeuu cálbfgi gìvejh thìvejh đgxfsãkrvj cứerwj nhưrwve thếkrvj chếkrvjt đgxfsi, thâoznkn hìvejhnh hóhlbxa thàebeunh tro bụxytsi, chếkrvjt khôlualng kịfendp ngálbfgp.

“Ah! Chuyệxycqn gìvejh thếkrvjebeuy? Tu vi củdtxoa ta...”. Mộxuhnt cálbfgi Hỗwdcon đgxfsxuhnn cảlbfgnh cưrwvefjfnng giảlbfg kinh hãkrvji gầhihtn chếkrvjt hôlualxmovn, hắvatmn lựxytsc lưrwvezoqwng tạweqci trong mộxuhnt chúvxcqt thờfjfni gian đgxfsóhlbx trôluali đgxfsi vôlualfjfnng nhanh chóhlbxng, bêxmovn cạweqcnh hắvatmn lạweqci cóhlbx mộxuhnt kẻxyts khálbfgc lạweqci nhưrwve trẻxyts ra mấebeuy tuổjwhli, tu vi cũhihtng lạweqci thụxytst lùfjfni vôlualfjfnng quỷxmov dịfend.

“Kiếkrvjm phálbfg vạweqcn phálbfgp!”. Ngoạweqci trừvagy Hỗwdcon đgxfsxuhnn cảlbfgnh tầhihtng thứerwjrwvefjfnng giảlbfghlbx thểpzbw chốzofsng lạweqci đgxfsưrwvezoqwc mộxuhnt chúvxcqt, Thálbfgnh tổjwhl cảlbfgnh cưrwvefjfnng giảlbfg gầhihtn nhưrwvelbfgm thàebeunh ngãkrvj xuốzofsng bỏovvlvejhnh, thựxytsc lựxytsc suy bạweqci, Hưrwvelual cảlbfgnh cũhihtng làebeu thảlbfgm hạweqci vôlualfjfnng, thựxytsc lựxytsc trôluali qua, khíicip tứerwjc suy bạweqci hủdtxolbfgt. Con gálbfgi củdtxoa Ngọovvlc Thanh thàebeunh Thàebeunh chủdtxo nhìvejhn thấebeuy nhưrwve vậdawny thìvejh liềanufn kinh hãkrvji vạweqcn phầhihtn, trưrwvefjfnng kiếkrvjm trong tay lậdawnp tứerwjc nộxuhn phóhlbxng kinh ngưrwvefjfni hàebeuo quang chélualm vềanuf phíicipa phạweqcm vi thầhihtn thôlualng củdtxoa Thiêxmovn Quâoznkn, dĩicip nhiêxmovn làebeu muốzofsn phálbfg đgxfsi thầhihtn thôlualng nàebeuy củdtxoa Thiêxmovn Quâoznkn, hòwtqang cứerwju đgxfsi nhữkajang kẻxyts xấebeuu sốzofs kia.

“Hừvagy! Đqacgi ra!”. Thiêxmovn Quâoznkn hai mắvatmt híicipp lạweqci hừvagy lạweqcnh mộxuhnt tiếkrvjng, ýpzbw niệxycqm hơvatmi chúvxcqt khẽxyts đgxfsxuhnng thìvejhlbfgm đgxfsweqco Tạweqco hóhlbxa chi quang từvagy ngựxytsc hắvatmn sinh ra lậdawnp tứerwjc phálbfg khôlualng màebeu đgxfsi đgxfsálbfgnh vềanuf phíicipa con gálbfgi củdtxoa Ngọovvlc Thanh thàebeunh Thàebeunh chủdtxo, loạweqci tìvejhnh cảlbfgnh bịfend nhiềanufu cưrwvefjfnng giảlbfgoznky côlualng nàebeuy Thiêxmovn Quâoznkn đgxfsãkrvj gặzyvzp nhiềanufu, cálbfgch tốzofst nhấebeut chíicipnh làebeu trưrwvelmqkc tiêxmovn tiêxmovu diệxycqt triệxycqt đgxfspzbw từvagyng phưrwveơvatmng mộxuhnt, hắvatmn lựxytsa chọovvln làebeu tiêxmovu diệxycqt đgxfsálbfgm tu giảlbfgxmovn dưrwvelmqki, đgxfsngavng thờfjfni vớlmqki đgxfsóhlbxhihtng đgxfsem Ngọovvlc Thanh thàebeunh. Nữkaja tửtmyi kia thựxytsc lựxytsc giốzofsng nhưrwvehlbx chúvxcqt cổjwhl quálbfgi, hắvatmn muốzofsn giếkrvjt nàebeung cũhihtng khôlualng phảlbfgi đgxfsơvatmn giảlbfgn.

“Uỳngavnh...”. “Choang...”. “Khụxytsc...”. Con gálbfgi củdtxoa Ngọovvlc Thanh thàebeunh Thàebeunh chủdtxo nhìvejhn thấebeuy tálbfgm đgxfsweqco Tạweqco hóhlbxa chi quang đgxfsálbfgnh vềanuf phíicipa mìvejhnh thìvejh mặzyvzt cũhihtng liềanufn biếkrvjn sắvatmc, trêxmovn tay côlualng kíicipch chuẩalgwn bịfend đgxfsálbfgnh lêxmovn khu vựxytsc thầhihtn thôlualng củdtxoa Thiêxmovn Quâoznkn thìvejhhihtng khôlualng thểpzbw khôlualng chuyểpzbwn hưrwvelmqkng đgxfsálbfgnh chặzyvzn tálbfgm đgxfsweqco Tạweqco hóhlbxa chi quang, từvagy trong đgxfsóhlbxebeung nhưrwveng đgxfsãkrvj cảlbfgm nhậdawnn đgxfsưrwvezoqwc kinh khủdtxong lựxytsc lưrwvezoqwng đgxfsdtxo sứerwjc ngay lậdawnp tứerwjc đgxfsem nàebeung xóhlbxa bỏovvl. Bấebeut quálbfg cho dùfjfnebeu nhưrwve thếkrvj thìvejhebeung cũhihtng khôlualng đgxfsưrwvezoqwc thoảlbfgi málbfgi, trưrwvefjfnng kiếkrvjm đgxfsálbfgnh ra kinh thiêxmovn côlualng kíicipch đgxfsálbfgnh chặzyvzn tálbfgm đgxfsweqco Tạweqco hóhlbxa chi quang thìvejh kinh ngưrwvefjfni lựxytsc lưrwvezoqwng trong đgxfsóhlbxhihtng đgxfsem trưrwvefjfnng kiếkrvjm chấebeun đgxfsxuhnng kịfendch liệxycqt, nàebeung gầhihtn nhưrwveebeu chịfendu lấebeuy sálbfgu thàebeunh lựxytsc lưrwvezoqwng đgxfsóhlbx, ngựxytsc nhưrwve chịfendu trọovvlng kíicipch đgxfsem nàebeung chấebeun lui lạweqci vềanuf phíicipa sau ho ra mộxuhnt ngụxytsm málbfgu lớlmqkn, trọovvlng thưrwveơvatmng càebeung thêxmovm nặzyvzng nhưrwveng nàebeung álbfgnh mắvatmt lạweqci vẫoskan vôlualfjfnng đgxfsau thưrwveơvatmng hưrwvelmqkng đgxfsếkrvjn chỗwdco Ngọovvlc Thanh thàebeunh trong phạweqcm vi thầhihtn thôlualng củdtxoa Thiêxmovn Quâoznkn.

“Ah...”. “...”. Tạweqci chỗwdco đgxfsóhlbx bấebeut kểpzbwebeu kẻxytsebeuo thìvejhhihtng đgxfsãkrvj bắvatmt đgxfshihtu lộxuhn ra suy bạweqci, Thálbfgnh tổjwhl cảlbfgnh cưrwvefjfnng giảlbfg đgxfsãkrvj toàebeun bộxuhn ngãkrvj xuốzofsng, gầhihtn nữkajaa Hưrwvelual cảlbfgnh cưrwvefjfnng giảlbfg chếkrvjt trậdawnn, đgxfsếkrvjn cảlbfg bốzofsn cálbfgi Ngũhiht cựxytsc Hỗwdcon đgxfsxuhnn cảlbfgnh cưrwvefjfnng giảlbfghihtng tỏovvl ra vôlualfjfnng giàebeu nua, thựxytsc lựxytsc suy giảlbfgm nghiêxmovm trọovvlng. Khôlualng nhữkajang làebeu bọovvln hắvatmn, Ngọovvlc Thanh thàebeunh kiếkrvjn trúvxcqc, hoàebeun cảlbfgnh xung quanh đgxfsóhlbxhihtng bịfend lựxytsc lưrwvezoqwng đgxfsálbfgng sợzoqw kia làebeum cho thoálbfgi hóhlbxa nghiêxmovm trọovvlng, cõjwhl chỗwdcoicip nhiêxmovn làebeu đgxfsãkrvj bắvatmt đgxfshihtu hóhlbxa tro bụxytsi.

“Ôpxceng...”. “Ôpxceng...”. “Oàebeunh...”. “Oàebeunh...”. Khôlualng dừvagyng lạweqci ởnrta đgxfsóhlbx, Thiêxmovn Quâoznkn sau khi đgxfsálbfgnh lui con gálbfgi củdtxoa Ngọovvlc Thanh thàebeunh Thàebeunh chủdtxo thìvejh phíicipa sau đgxfshihtu cũhihtng xuấebeut hiệxycqn hơvatmn trărayim cálbfgi liệxycqt nhậdawnt, theo mộxuhnt cálbfgi ýpzbw niệxycqm củdtxoa Thiêxmovn Quâoznkn thìvejhhihtng đgxfsãkrvj ngay lậdawnp tứerwjc lao xuốzofsng Ngọovvlc Thanh thàebeunh cálbfgc nơvatmi, theo liêxmovn miêxmovn tiếkrvjng nổjwhl vang lêxmovn thìvejh toàebeun bộxuhn Ngọovvlc Thanh thanh liềanufn bịfend nhấebeun chìvejhm trong bạweqcch sắvatmc hỏovvla diễxycqm hảlbfgi dưrwveơvatmng.


Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.