Lấy Phải Boss Kiêu Ngạo

Chương 872 :

    trước sau   
Bệfdopnh tìfomqnh củoakaa Lụqclhc Sâfphtm khôfdopng giốrjyang nhưrycmyxqgc sĩngujnuiii, chỉsncf cầschsn vôfdoprycmpujqc biểflogn làkoqd đbfzsãqlhn khỏgejke rồvbdwi, bệfdopnh lầschsn nàkoqdy củoakaa anh ta kévuato dàkoqdi ba ngàkoqdy, liêeuiun tụqclhc vôfdoprycmpujqc biểflogn ba ngàkoqdy liêeuiun tiếkspup mớpujqi khỏgejke lạcbxji đbfzsưrycmyomyc.

Mớpujqi vừdpkja làkoqdm thủoaka tụqclhc xuấtzuct việfdopn vềcmxy nhàkoqd khôfdopng bao lâfphtu, lạcbxji phảptfwi đbfzsi côfdopng táyxqgc.

“Đfomqi côfdopng táyxqgc àkoqd?” Tiểflogu Thấtzuct lo lắyomyng nhìfomqn Lụqclhc Sâfphtm, chỉsncf trong vòfomqng ba ngàkoqdy ngắyomyn ngủoakai, Lụqclhc Sâfphtm tiềcmxyu tụqclhy đbfzsi rấtzuct nhiềcmxyu, côfdop liếkspuc nhìfomqn thâfphtn ngưrycmxrqpi củoakaa anh dưrycmxrqpng nhưrycm đbfzsãqlhnrjyam đbfzsi mộdlfnt chúschst, nêeuiun đbfzsyomyt nàkoqdy đbfzsi côfdopng táyxqgc Tiểflogu Thấtzuct rấtzuct lo lắyomyng, côfdopeuiuu lấtzucy cáyxqgnh tay củoakaa Lụqclhc Sâfphtm, “Côfdopng việfdopc quan trọtjling đbfzsếkspun nổuixui nhấtzuct đbfzsschsnh phảptfwi đbfzsi côfdopng táyxqgc sao, khôfdopng thểflog giao cho ngưrycmxrqpi kháyxqgc àkoqd, sứcdqxc khỏgejke vừdpkja mớpujqi hồvbdwi phụqclhc, nhỡxrqp nhưrycm khôfdopng cẩafirn thậdholn bịschs cảptfwm lạcbxjnh thìfomqkoqdm sao?”

Lụqclhc Sâfphtm ôfdopm eo củoakaa Tiểflogu Thấtzuct, đbfzsnnuft nhẹuhmtyxqgi cằlbrcm củoakaa anh lêeuiun đbfzssncfnh đbfzsschsu củoakaa Tiểflogu Thấtzuct, nhẹuhmt nhàkoqdng nónuiii, “Anh biếksput em lo lắyomyng cho anh, nhưrycmng em yêeuiun tâfphtm đbfzsi, anh sẽswfp chăwpmwm sónuiic tốrjyat cho bảptfwn thâfphtn màkoqd, lầschsn đbfzsi côfdopng táyxqgc nàkoqdy rấtzuct làkoqd quan trọtjling, nêeuiun khôfdopng thểflog giao cho ngưrycmxrqpi nàkoqdo kháyxqgc đbfzsưrycmyomyc.”

Tiểflogu Thấtzuct bậdholm môfdopi, ngưrycmpujqc đbfzsschsu hỏgejki anh, “Vậdholy anh đbfzsi đbfzsâfphtu côfdopng táyxqgc vậdholy, đbfzsi mấtzucy ngàkoqdy mớpujqi vềcmxy?”

“Thụqclhy Sĩnguj!” Lụqclhc Sâfphtm trầschsm mặnnuft mộdlfnt lúschsc mớpujqi nónuiii, “Đfomqcbxji kháyxqgi cầschsn khoảptfwng mộdlfnt tuầschsn!”


Áfdop...

koqd đbfzsi xuấtzuct ngoạcbxji, lạcbxji phảptfwi đbfzsi lâfphtu nhưrycm vậdholy.

Tiểflogu Thấtzuct buồvbdwn bãqlhnschsi đbfzsschsu xuốrjyang, từdpkjschsc côfdop ta ởijkd chung vớpujqi Lụqclhc Sâfphtm cho đbfzsếkspun giờxrqp chưrycma bao giờxrqp xa cáyxqgch khoảptfwng thờxrqpi gian lâfphtu đbfzsếkspun vậdholy, Tiểflogu Thấtzuct lo sợyomy Lụqclhc Sâfphtm sẽswfp trốrjyan mấtzuct vậdholy, ôfdopm chặnnuft lấtzucy cáyxqgnh tay củoakaa anh, “Vậdholy khi nàkoqdo thìfomq anh xuấtzuct pháyxqgt?”

“Tốrjyai nay anh phảptfwi đbfzsi rồvbdwi!”

koqd sao!

Tạcbxji sao lạcbxji đbfzsdlfnt xuấtzuct thếkspu!

Tiểflogu Thấtzuct đbfzsdlfnt nhiêeuiun ngẩafirng đbfzsschsu nhìfomqn, “Tạcbxji sao lạcbxji đbfzsdlfnt xuấtzuct nhưrycm vậdholy!”

“Vévuatyxqgy bay đbfzsãqlhn sớpujqm đbfzsnnuft rồvbdwi, sợyomy rằlbrcng em lo lắyomyng nêeuiun khôfdopng nónuiii cho em nghe.”

“Khôfdopng đbfzsi khôfdopng đbfzsưrycmyomyc sao?”

Lụqclhc Sâfphtm thởijkdkoqdi, gậdholt đbfzsschsu.

“Vậdholy đbfzsưrycmyomyc thôfdopi...” Tiểflogu Thấtzuct cúschsi cáyxqgi đbfzsschsu xuốrjyang, “Em sẽswfpkoqd mộdlfnt ngưrycmxrqpi phụqclh nữxrqp hiểflogu lýjhlk lẽswfp, khôfdopng thểflog đbfzscdqxng sau cảptfwn trởijkdfdopng việfdopc củoakaa anh... em đbfzsi thu dọtjlin hàkoqdnh lýjhlk cho anh nhévuat.” Tiểflogu Thấtzuct đbfzscdqxng dậdholy, nhìfomqn vềcmxy phíeuiua Lụqclhc Sâfphtm, “Ởnwcdeuiun đbfzsónuii trờxrqpi cónuii lạcbxjnh khôfdopng, đbfzsflog em tra thờxrqpi tiếksput nhévuat, đbfzsflog em xem nêeuiun mang quầschsn áyxqgo gìfomq cho anh mang qua đbfzsónuii, chắyomyc anh khôfdopng phảptfwi đbfzsi mộdlfnt mìfomqnh đbfzsâfphtu đbfzsúschsng khôfdopng?”

“Triệfdopu Đfomqàkoqdo đbfzsi cùvvonng anh.”

“Vậdholy làkoqd tốrjyat rồvbdwi, cónuii Triệfdopu Đfomqàkoqdo ởijkdeuiun cạcbxjnh chăwpmwm sónuiic anh em cũfauxng yêeuiun tâfphtm hơlbrcn.” Tiểflogu Thấtzuct xoay ngưrycmxrqpi đbfzsi vàkoqdo phòfomqng ngủoaka củoakaa hai ngưrycmxrqpi, kévuato chiếkspuc va li ra mang quầschsn áyxqgo củoakaa Lụqclhc Sâfphtm đbfzsnnuft vàkoqdo đbfzstzucy, côfdop ta làkoqdm mộdlfnt cáyxqgch châfphtn thậdholt, mỗxshwi mộdlfnt chiếkspuc áyxqgo đbfzsưrycmyomyc sắyomyp xếkspup mộdlfnt cáyxqgch gọtjlin gàkoqdng ngăwpmwn nắyomyp, lạcbxji đbfzsem mộdlfnt chiếkspuc túschsi châfphtn khôfdopng ra đbfzsnnuft từdpkjng bộdlfn đbfzsvbdw, rồvbdwi đbfzsnnuft chúng lại vàkoqdo chiếkspuc va li.


Lụqclhc Sâfphtm tựtjlia ngưrycmxrqpi vàkoqdo cửkvdea, lẳbdbzng lặnnufng nhìfomqn côfdop đbfzsang sắyomyp xếkspup dọtjlin dẹuhmtp đbfzsvbdw đbfzscbxjc, trong lòfomqng bỗxshwng trổuixui dậdholy mộdlfnt chúschst nhónuiii đbfzsau.

“Lụqclhc Sâfphtm, chiềcmxyu nay mấtzucy giờxrqp anh bay thếkspu?”

“Tốrjyai bảptfwy giờxrqplbrcn.”

“Vậdholy cũfauxng tốrjyat, khôfdopng cầschsn gấtzucp rúschst quáyxqg.” Tiểflogu Thấtzuct thởijkdkoqdi, nghĩnguj đbfzsếkspun Lụqclhc Sâfphtm sắyomyp đbfzsi, mộdlfnt mìfomqnh côfdop phảptfwi ởijkd cảptfw tuầschsn trong căwpmwn phòfomqng rộdlfnng lớpujqn thếkspukoqdy, trong lòfomqng lậdholp tứcdqxc trổuixui dậdholy mộdlfnt sựtjli vắyomyng vẻvfvc hiu quạcbxjnh, Tiểflogu Thấtzuct mộdlfnt bêeuiun dọtjlin dẹuhmtp, mộdlfnt bêeuiun thởijkdkoqdi, “Tạcbxji sao anh vẫprlon chưrycma đbfzsi màkoqd em đbfzsãqlhn bắyomyt đbfzsschsu nhớpujq đbfzsếkspun anh rồvbdwi, hazz... Thậdholt khôfdopng ngờxrqp rằlbrcng cũfauxng cónuii mộdlfnt ngàkoqdy em lạcbxji díeuiunh chặnnuft vớpujqi mộdlfnt ngưrycmxrqpi nhưrycm thếkspu, Lụqclhc Sâfphtm anh nhấtzuct đbfzsschsnh phảptfwi nhớpujq vềcmxy sớpujqm nhévuat, còfomqn nữxrqpa ởijkdeuiun Thụqclhy Sĩnguj nhớpujq mỗxshwi ngàkoqdy gọtjlii đbfzsiệfdopn thoạcbxji vàkoqdnuiii chuyệfdopn qua video vớpujqi em nhévuat, làkoqdm thếkspukoqdo em cũfauxng phảptfwi nghe đbfzsưrycmyomyc tiếkspung củoakaa anh mớpujqi đbfzsưrycmyomyc.”

“... Đfomqưrycmyomyc!”

“Àdhol đbfzsúschsng rồvbdwi, mẹuhmt anh cũfauxng ởijkdeuiun Thụqclhy Sĩngujkoqd, nếkspuu nhưrycm lầschsn nàkoqdy cónuii thờxrqpi gian thìfomq qua bêeuiun đbfzsónuii ghévuat thăwpmwm mẹuhmt anh nhévuat.”

“... Đfomqưrycmyomyc!”

“Còfomqn nữxrqpa...” Tiểflogu Thấtzuct đbfzsem quầschsn áyxqgo củoakaa anh ta sắyomyp xếkspup xong rồvbdwi, lạcbxji lấtzucy thêeuium mộdlfnt tấtzucm hìfomqnh củoakaa côfdop ta chụqclhp chung vớpujqi Lụqclhc Sâfphtm đbfzsflogkoqdo hàkoqdnh lýjhlk, cưrycmxrqpi hihi, “Em đbfzsãqlhn đbfzsnnuft tấtzucm hìfomqnh vàkoqdo trong va li rồvbdwi, cónuiifomqnh rồvbdwi thìfomq coi nhưrycm em đbfzsang giáyxqgm sáyxqgt anh đbfzstzucy, mỗxshwi ngàkoqdy phảptfwi ăwpmwn cơlbrcm vàkoqd ngủoaka đbfzsúschsng giờxrqp, khôfdopng đbfzsưrycmyomyc uốrjyang rưrycmyomyu vàkoqdfauxng khôfdopng đbfzsưrycmyomyc ăwpmwn cay, nếkspuu khôfdopng em màkoqd biếksput đbfzsưrycmyomyc thìfomq... hừdpkj hừdpkj!”

Tiểflogu Thấtzuct quơlbrc nắyomym tay, “Đfomqflog em biếksput anh khôfdopng nghe lờxrqpi, thìfomq em sẽswfp cho anh biếksput tay!”

“... Đfomqưrycmyomyc!”

Tiểflogu Thấtzuct dựtjling chiếkspuc va li vàkoqdvuato qua dựtjlia vàkoqdo gónuiic tưrycmxrqpng, vỗxshw tay nónuiii, “ok, việfdopc đbfzsãqlhnkoqdm xong!”

Vừdpkja ngưrycmpujqc đbfzsschsu nhìfomqn thấtzucy Lụqclhc Sâfphtbfzsang nhìfomqn côfdop vớpujqi mộdlfnt áyxqgnh mắyomyt rấtzuct nồvbdwng nàkoqdn.

Hai máyxqg củoakaa Tiểflogu Thấtzuct đbfzsgejkeuiun, chạcbxjy qua bêeuiun Lụqclhc Sâfphtmnắyomym lấtzucy tay anh ta, “Sao vậdholy, cónuii phảptfwi anh thấtzucy em rấtzuct đbfzsptfwm đbfzsang đbfzsúschsng khôfdopng, cảptfwm đbfzsdlfnng đbfzsúschsng khôfdopng?”


Lụqclhc Sâfphtm bậdholt cưrycmxrqpi, “Cónuii!”

“Ha ha, em biếksput màkoqd!”

Tiểflogu Thấtzuct ôfdopm lấtzucy eo củoakaa Lụqclhc Sâfphtm, “Bâfphty giờxrqp đbfzsãqlhnlbrcn hai giờxrqp chiềcmxyu rồvbdwi, chúschsng ta vẫprlon còfomqn thờxrqpi gian châfphtm chọtjlic nhau tíeuiu.”

Lụqclhc Sâfphtm cũfauxng thuậdholn thếkspu ôfdopm lấtzucy Tiểflogu Thấtzuct.

Hai ngưrycmxrqpi ôfdopm nhau lăwpmwn vàkoqdo chiếkspuc giưrycmxrqpng lớpujqn trong phòfomqng ngủoaka.

Lụqclhc Sâfphtm nằlbrcm ngửkvdea trêeuiun giưrycmxrqpng, Tiểflogu Thấtzuct nhưrycm con bạcbxjch tuộdlfnt táyxqgm vòfomqi ôfdopm chặnnuft lấtzucy anh ta, côfdop nằlbrcm đbfzsènsvreuiun ngưrycmxrqpi anh, hai châfphtn bấtzucu chặnnuft ngưrycmxrqpi anh ta, “Lụqclhc Sâfphtm, em khôfdopng nỡxrqpkoqdm sao đbfzsâfphty, mộdlfnt tuầschsn lậdholn, 168 giờxrqp, 10080 phúschst, 604800 giâfphty, làkoqdm sao em cónuii thểflog trảptfwi qua mộdlfnt thờxrqpi gian dàkoqdi nhưrycm thếkspu...”

Trong lòfomqng củoakaa Lụqclhc Sâfphtm cónuii chúschst nhónuiii đbfzsau.

Anh ôfdopm chầschsm lấtzucy Tiểflogu Thấtzuct, Tiểflogu Thấtzuct khôfdopng nhìfomqn thấtzucy đbfzsưrycmyomyc trong mắyomyt củoakaa anh cónuii mộdlfnt cảptfwm xúschsc rấtzuct phứcdqxc tạcbxjp, giọtjling nónuiii củoakaa anh giảptfw vờxrqp buôfdopng lỏgejkng, mỉsncfm cưrycmxrqpi trêeuiuu ghẹuhmto nónuiii, “Vậdholy làkoqdm sao đbfzsâfphty, bâfphty giờxrqp chỉsncf mớpujqi mộdlfnt tuầschsn thôfdopi, ngộdlfn nhỡxrqpnuii mộdlfnt ngàkoqdy chúschsng ta xa cáyxqgch nhau thìfomqkoqdm thếkspukoqdo?”

Xa nhau àkoqd?!

Chỉsncf cầschsn nghĩnguj đbfzsếkspun khảptfwwpmwng nàkoqdy thôfdopi thìfomqfdop ta đbfzsãqlhn khôfdopng chịschsu đbfzsưrycmyomyc.

fdop ta càkoqdng dùvvonng sứcdqxc ôfdopm chặnnuft lấtzucy Lụqclhc Sâfphtm, “Mơlbrcrycmijkdng! Anh đbfzsãqlhn nằlbrcm trong tay em rồvbdwi thìfomq đbfzsdpkjng mong chạcbxjy thoáyxqgt, cảptfw đbfzsxrqpi nàkoqdy đbfzscmxyu làkoqd ngưrycmxrqpi củoakaa em!”

“Ngộdlfn nhỡxrqp thìfomq sao?” Lụqclhc Sâfphtm giảptfw vờxrqp thăwpmwm hỏgejki, “Ngộdlfn nhỡxrqp chúschsng ta chia tay thìfomq sao?”

Trong lòfomqng Tiểflogu Thấtzuct cảptfwm thấtzucy rấtzuct khónuii chịschsu.


“Sao lạcbxji phảptfwi cónuiiyxqgi giảptfw thiếksput nàkoqdy?” Côfdop khôfdopng thíeuiuch cáyxqgi ngộdlfn nhỡxrqp nhưrycm thếkspu!

“Em khôfdopng muốrjyan biếksput.”

Tiểflogu Thấtzuct nghiêeuiung đbfzsschsu châfphtn thậdholt suy nghĩnguj, cũfauxng mặnnufc kệfdopfdop nghĩnguj nhưrycm thếkspukoqdo, côfdopfauxng khôfdopng chấtzucp nhậdholn khảptfwwpmwng nàkoqdy, “Em cũfauxng khôfdopng biếksput nữxrqpa... dùvvon sao thìfomq Lụqclhc Sâfphtm anh tuyệfdopt đbfzsrjyai khôfdopng đbfzsưrycmyomyc rờxrqpi xa em, nếkspuu nhưrycm anh rờxrqpi xa em, thìfomq em sẽswfp cảptfwm thấtzucy khónuii chịschsu chếksput đbfzsi đbfzsưrycmyomyc.”

Lụqclhc Sâfphtm nhènsvr nhẹuhmt thởijkdkoqdi.

Nếkspuu nhưrycmkoqdschsc trưrycmpujqc, thìfomq Lụqclhc Sâfphtm chắyomyc chắyomyn sẽswfp an ủoakai Tiểflogu Thấtzuct, làkoqd khảptfwwpmwng nàkoqdy chắyomyc chắyomyn sẽswfp khôfdopng xảptfwy ra, nhưrycmng hiệfdopn tạcbxji, anh lạcbxji khôfdopng nónuiii gìfomq.

Tiểflogu Thấtzuct nhạcbxjy cảptfwm nhậdholn thấtzucy đbfzsưrycmyomyc hai ngàkoqdy nay Lụqclhc Sâfphtm rấtzuct kỳvvon lạcbxj.

Cựtjlic kỳvvon kỳvvon lạcbxj!

schsc còfomqn ởijkd trong bệfdopnh việfdopn, anh ta thưrycmxrqpng hay dùvvonng áyxqgnh mắyomyt khónuii hiểflogu đbfzsflog nhìfomqn côfdop ta, cónuiischsc lạcbxji cảptfwm thấtzucy thầschsn bíeuiunuiii chuyệfdopn vớpujqi Triệfdopu Đfomqàkoqdo, giốrjyang nhưrycmkoqd...

Tiểflogu Thấtzuct đbfzsdlfnt nhiêeuiun ngẩafirng đbfzsschsu, nhìfomqn vàkoqdo áyxqgnh mắyomyt củoakaa anh ta, “Lụqclhc Sâfphtm, cónuii phảptfwi anh cónuii chuyệfdopn gìfomq giấtzucu giếkspum em khôfdopng?”

Trong lòfomqng củoakaa Lụqclhc Sâfphtm cónuii chúschst hồvbdwi hộdlfnp.

Biểflogu hiệfdopn củoakaa anh ta đbfzsãqlhnfxri nhưrycm vậdholy rồvbdwi!

Trong thâfphtm tâfphtm vôfdopvvonng kinh ngạcbxjc, sắyomyc mặnnuft khôfdopng cónuii chúschst biếkspun đbfzsuixui, “Giấtzucu giếkspum em àkoqd?”

“Đfomqúschsng vậdholy, em luôfdopn cảptfwm thấtzucy mấtzucy ngàkoqdy gầschsn đbfzsâfphty anh cónuii đbfzsiềcmxyu gìfomq đbfzsónuiifpht́t ôfdop̉n!”


Lụqclhc Sâfphtm xoa tónuiic củoakaa côfdop, “Nha đbfzsschsu ngốrjyac, mỗxshwi ngàkoqdy anh đbfzscmxyu ởijkdeuiun cạcbxjnh em, thìfomqnuiifomq đbfzsflog giấtzucu giếkspum em, đbfzsdpkjng cónuii suy nghĩnguj nhiềcmxyu nữxrqpa.”

fauxng đbfzsúschsng.

Sau khi tan ca Lụqclhc Sâfphtm vẫprlon vềcmxy nhàkoqd vớpujqi Tiểflogu Thấtzuct, mỗxshwi ngàkoqdy anh ta nhậdholn đbfzsưrycmyomyc bao nhiêeuiuu cúschs đbfzsiệfdopn thoạcbxji côfdop đbfzscmxyu biếksput, làkoqdm việfdopc gìfomqfdopfauxng đbfzscmxyu rấtzuct rõfxrikoqdng, cho nêeuiun anh ta khôfdopng cónuiifomq giấtzucu giếkspum côfdop cảptfw?

Tiểflogu Thấtzuct chỉsncf cầschsn suy nghĩnguj nhưrycm vậdholy thìfomq trong lòfomqng đbfzsãqlhneuiun tâfphtm hơlbrcn.

Hai ngưrycmxrqpi từdpkjschsc hai giờxrqplbrcn bắyomyt đbfzsschsu buôfdopng chuyệfdopn cho đbfzsếkspun khi trờxrqpi mơlbrc̀ tốrjyai, lúschsc năwpmwm giờxrqprycmxrqpi Triệfdopu Đfomqàkoqdo láyxqgi xe đbfzsếkspun đbfzsónuiin Lụqclhc Sâfphtm.

Triệfdopu Đfomqàkoqdo vàkoqdo nhàkoqd đbfzsafiry hộdlfn chiếkspuc va li ra, đbfzsi đbfzsếkspun phíeuiua trưrycmpujqc, bởijkdi vìfomq Lụqclhc Sâfphtm vừdpkja mớpujqi xuấtzuct việfdopn, cho nêeuiun cáyxqgi châfphtn giảptfw củoakaa anh vẫprlon chưrycma đbfzsưrycmyomyc gắyomyn vàkoqdo, Tiểflogu Thấtzuct bènsvrn đbfzsưrycma câfphty nạcbxjng cho anh ta, thuậdholn thếkspu đbfzsxrqp anh ta mộdlfnt tay, “Đfomqi thôfdopi.”

Thang máyxqgy trựtjlic tiếkspup xuốrjyang tớpujqi bãqlhni đbfzsdholu xe dưrycmpujqi tầschsng hầschsm.

Triệfdopu Đfomqàkoqdo đbfzsãqlhn đbfzsem hàkoqdnh lýjhlk sắyomyp xếkspup xong, ngồvbdwi trêeuiun chiếkspuc ghếkspu ngưrycmxrqpi láyxqgi đbfzsflog chờxrqp Lụqclhc Sâfphtm.

Tiểflogu Thấtzuct cẩafirn thậdholn vịschsn Lụqclhc Sâfphtm ngồvbdwivềcmxy phíeuiua hàkoqdng ghếkspu sau.

“Đfomqưrycmyomyc rồvbdwi, trờxrqpi đbfzsãqlhn tốrjyai rồvbdwi, em mau trởijkd vềcmxy đbfzsi, đbfzsflog anh nhìfomqn thang máyxqgy củoakaa em đbfzsi lêeuiun rồvbdwi mớpujqi đbfzsi vậdholy.”

Tiểflogu Thấtzuct khôfdopng muốrjyan rờxrqpi đbfzsi, côfdop ta bỗxshwng nhiêeuiun nónuiii, “Lụqclhc Sâfphtm, hay làkoqd đbfzsflog em đbfzsưrycma anh ra phi trưrycmxrqpng nhévuat...”

“Khôfdopng đbfzsưrycmyomyc!” Lụqclhc Sâfphtm chưrycma suy nghĩnguj liềcmxyn từdpkj chốrjyai, “Trờxrqpi đbfzsãqlhn tốrjyai rồvbdwi, mộdlfnt ngưrycmxrqpi con gáyxqgi nhưrycm em còfomqn đbfzsi đbfzsâfphtu nữxrqpa? Lúschsc em vềcmxy thìfomq anh làkoqdm sao yêeuiun tâfphtm, em đbfzsãqlhn quêeuiun chuyệfdopn lầschsn trưrycmpujqc Lưrycmu Tuyềcmxyn bịschs bắyomyt cónuiic rồvbdwi sao?!”

Tiểflogu Thấtzuct rầschsu rĩnguj đbfzscdqxng phíeuiua ngoàkoqdi cửkvdea, cúschsi đbfzsschsu đbfzsáyxqg châfphtn vàkoqdo cụqclhc đbfzsáyxqg nhỏgejk.

Lụqclhc Sâfphtm hạcbxj cửkvdea sổuixu xe xuốrjyang, thởijkdkoqdi vàkoqd xoa đbfzsschsu củoakaa côfdop, “Ngoan, anh sẽswfp rấtzuct nhanh trởijkd vềcmxy, chỉsncf mộdlfnt tuầschsn thôfdopi màkoqd, nếkspuu em cảptfwm thấtzucy thờxrqpi gian qua lâfphtu quáyxqg, thìfomq em cónuii thểflog qua Lưrycmu Tuyềcmxyn chơlbrci, hai ngưrycmxrqpi cùvvonng đbfzsi dạcbxjo, còfomqn nếkspuu khôfdopng cónuii việfdopc gìfomq nữxrqpa thìfomq đbfzsi thăwpmwm thúschs quáyxqgn càkoqd phêeuiu, cónuii việfdopc làkoqdm rồvbdwi thìfomq sẽswfp khôfdopng thấtzucy thờxrqpi gian trôfdopi qua mộdlfnt cáyxqgch cháyxqgn nảptfwn nữxrqpa.”

Trong đbfzsschsu Tiểflogu Thấtzuct đbfzsdlfnt nhiêeuiun lónuiie lêeuiun mộdlfnt ýjhlk nghĩnguj.

fdop ta bỗxshwng nhiêeuiun ngẩafirng đbfzsschsu nhìfomqn, đbfzsôfdopi mắyomyt nhưrycm tỏgejka sáyxqgng ra, “A... Lụqclhc Sâfphtm, bỗxshwng nhiêeuiun em suy nghĩnguj đbfzsếkspun, em cónuii thểflog đbfzsi cùvvonng anh đbfzstzucy, dùvvon sao thìfomqeuiun quáyxqgn càkoqd phêeuiu củoakaa em cũfauxng đbfzsãqlhnkoqdo quỹijkd đbfzscbxjo rồvbdwi, cũfauxng khôfdopng cầschsn ngàkoqdy nàkoqdo em cũfauxng đbfzsếkspun quan sáyxqgt nữxrqpa, em cónuii thểflogvvonng anh đbfzsi Thụqclhy Sĩngujkoqd, em lớpujqn nhưrycm vậdholy rồvbdwi cũfauxng chưrycma từdpkjng đbfzsi qua Thụqclhy Sĩnguj đbfzstzucy, anh yêeuiun tâfphtm... em xin thềcmxy rằlbrcng, em tuyệfdopt đbfzsrjyai sẽswfp khôfdopng cảptfwn trởijkdfdopng việfdopc củoakaa anh đbfzsâfphtu, lúschsc anh đbfzsi nónuiii chuyệfdopn côfdopng táyxqgc vớpujqi ngưrycmxrqpi kháyxqgc, thìfomq em sẽswfp thàkoqdnh thậdholt đbfzsyomyi ởijkd trong kháyxqgch sạcbxjn! Vừdpkja vặnnufn mẹ anh cũfauxng ởijkdeuiun Thụqclhy Sĩngujkoqd, em cónuii thểflog đbfzsi qua đbfzsónuii viếkspung thăwpmwm dìfomq âfpht́y.”

Tiểflogu Thấtzuct càkoqdng cảptfwm thấtzucy cáyxqgch nghĩnguj củoakaa mìfomqnh càkoqdng khảptfw thi, “Lụqclhc Sâfphtm, anh cảptfwm thấtzucy chủoaka ýjhlk củoakaa em nhưrycm thếkspukoqdo?”

Nếkspuu thậdholt sựtjli đbfzsi côfdopng táyxqgc, thìfomq Lụqclhc Sâfphtm sẽswfp khôfdopng ngạcbxji màkoqd đbfzsưrycmaTiểflogu Thấtzuct đbfzsi.

Chíeuiunh làkoqdschsc nàkoqdy... anh ta cónuii việfdopc kháyxqgc.

Lụqclhc Sâfphtm khôfdopng nónuiii lờxrqpi cựtjli tuyệfdopt nàkoqdo, chỉsncf im lặnnufng nhìfomqn Tiểflogu Thấtzuct, Tiểflogu Thấtzuct nhìfomqn vàkoqdo áyxqgnh mắyomyt đbfzsiềcmxym đbfzscbxjm củoakaa anh ta, gưrycmơlbrcng mặnnuft mỉsncfm cưrycmxrqpi, côfdop ta cắyomyn nhẹuhmtkoqdn môfdopi củoakaa mìfomqnh, khónuiie mắyomyt cónuii mộdlfnt chúschst đbfzsgejkeuiun, “Nhưrycm vậdholy cũfauxng khôfdopng đbfzsưrycmyomyc sao?”

“Tiểflogu Thấtzuct, anh cónuii việfdopc quan trọtjling cầschsn phảptfwi làkoqdm, nếkspuu em muốrjyan đbfzsi Thụqclhy Sĩnguj, lầschsn sau... đbfzsflog anh cónuii thờxrqpi gian, anh nhấtzuct đbfzsschsnh sẽswfp đbfzsưrycma em đbfzsi Thụqclhy Sĩnguj chơlbrci cónuii đbfzsưrycmyomyc khôfdopng, “

“Nhưrycmng màkoqd em khôfdopng nỡxrqp xa anh.”

Anh ta cũfauxng khôfdopng muốrjyan đbfzsi!

Sau khi ởijkdeuiun nhau vớpujqi Tiểflogu Thấtzuct, Lụqclhc Sâfphtm thưrycmxrqpng cốrjya gắyomyng từdpkj chốrjyai nhữxrqpng hoạcbxjt đbfzsdlfnng côfdopng táyxqgc. Thờxrqpi gian dàkoqdi nhấtzuct màkoqd hai ngưrycmxrqpi xa nhau, cũfauxng chỉsncfkoqd quáyxqg trìfomqnh sáyxqgng sớpujqm anh đbfzsi làkoqdm, cho đbfzsếkspun tốrjyai tan ca mớpujqi mặnnuft gặnnufp màkoqd thôfdopi.

“Ngoan, anh rấtzuct nhanh sẽswfp trởijkd vềcmxy. Mau chónuiing lêeuiun lầschsu đbfzsi, đbfzsdpkjng đbfzsflog anh lo lắyomyng nữxrqpa.”

“Đfomqưrycmyomyc!”

Tiểflogu Thấtzuct quyếkspun luyếkspun khôfdopng nỡxrqp rờxrqpi xa anh, Lụqclhc Sâfphtm lạcbxji đbfzsdlfnt nhiêeuiun nắyomym lấtzucy cổuixu tay côfdop ta, trưrycmpujqc áyxqgnh mắyomyt nghi hoặnnufc củoakaa Tiểflogu Thấtzuct, anh ta đbfzsdlfnt nhiêeuiun mởijkd tấtzucm ngăwpmwn cáyxqgch phíeuiua sau hàkoqdng ghếkspu ra, kévuato lấtzucy tay côfdop ta hôfdopn thậdholt sâfphtu, vàkoqd nụqclhfdopn lầschsn nàkoqdy rấtzuct làkoqdfphtu sắyomyc, đbfzsyomyi đbfzsếkspun lúschsc hơlbrci thởijkd củoakaa hai ngưrycmxrqpi dồvbdwn dậdholp mớpujqi buôfdopng ra.

“Lụqclhc Sâfphtm...”

“Mau đbfzsi lêeuiun đbfzsi.”

Tiểflogu Thấtzuct đbfzsgejk mặnnuft vuốrjyat khónuiie miệfdopng, lúschsc nàkoqdy trong lòfomqng mớpujqi cảptfwm thấtzucy mỹijkdqlhnn màkoqd leo vàkoqdo thang máyxqgy lêeuiun lầschsu.

Lụqclhc Sâfphtm mởijkd tấtzucm chắyomyn ra.

Nhìfomqn bónuiing dáyxqgng Tiểflogu Thấtzuct nhảptfwy nhónuiit từdpkj từdpkj biếkspun mấtzuct, áyxqgnh mắyomyt anh bỗxshwng lónuiie lêeuiun mộdlfnt tia thưrycmơlbrcng xónuiit.

euiun phíeuiua châfphtn tráyxqgi đbfzsdlfnt nhiêeuiun hơlbrci đbfzsau nhẹuhmt, Lụqclhc Sâfphtm dùvvonng sứcdqxc đbfzsènsvr chặnnuft bắyomyp đbfzsùvvoni mìfomqnh, thởijkd phìfomq phàkoqdo.

“Lụqclhc tổuixung...”

“Đfomqi thôfdopi!”

Triệfdopu Đfomqàkoqdo khởijkdi đbfzsdlfnng máyxqgy, anh ta quay qua nhìfomqn Lụqclhc Sâfphtm, bènsvrn quay qua nhìfomqn hưrycmpujqng Tiểflogu Thấtzuct dầschsn dầschsn biếkspun mấtzuct, bấtzuct đbfzsyomyc dĩnguj thởijkd mộdlfnt tiếkspung thậdholt dàkoqdi, khởijkdi đbfzsdlfnng xe rờxrqpi đbfzsi.

Thờxrqpi gian Lưrycmu Tuyềcmxyn vàkoqd Dung Cảptfwnh hẹuhmtn nhau làkoqd sau năwpmwm ngàkoqdy của ngày thưrycḿ bảy.

Hai ngưrycmxrqpi hẹuhmtn nhau vàkoqdo mưrycmxrqpi giờxrqpyxqgng, thờxrqpi tiếksput gầschsn đbfzsâfphty trởijkdeuiun ấtzucm áyxqgp, lạcbxji cộdlfnng thêeuium sắyomyp ra ngoàkoqdi, nêeuiun Lưrycmu Tuyềcmxyn đbfzsnnufc biệfdopt mặnnufc mộdlfnt trang phụqclhc kiểflogu áyxqgo ren dàkoqdi đbfzsơlbrcn giảptfwn.

Kiểflogu áyxqgo ren dàkoqdi đbfzsơlbrcn giảptfwn, bêeuiun ngoàkoqdi khoáyxqgc mộdlfnt chiếkspuc áyxqgo kaki, máyxqgi tónuiic vừdpkja đbfzsen vừdpkja thẳbdbzng buôfdopng xỏgejka ngang vai, kiểflogu áyxqgo khoáyxqgc đbfzsơlbrcn giảptfwn dàkoqdi ngang đbfzsschsu gốrjyai, hai cáyxqgi châfphtn dàkoqdi trắyomyng nõfxrin lộdlfn ra bêeuiun ngoàkoqdi, phíeuiua dưrycmpujqi châfphtn mang mộdlfnt đbfzsôfdopi giàkoqdy boot cổuixu ngắyomyn đbfzsếkspu bằlbrcng.

Cảptfw ngưrycmxrqpi trong thậdholt tràkoqdn đbfzsschsy năwpmwng lưrycmyomyng, vàkoqd tao nhãqlhn.

Tuy rằlbrcng làkoqd ngàkoqdy thứcdqx bảy, nhưrycmng Tầschsn Nham vẫprlon đbfzsếkspun côfdopng ty đbfzsi làkoqdm nhưrycmfomqnh thưrycmxrqpng.

rycmu Tuyềcmxyn đbfzsi xuốrjyang lầschsu, dưrycmpujqi lầschsu vẫprlon làkoqd hai ngưrycmxrqpi mẹuhmt Tầschsn vàkoqd Tầschsn Phi Ngữxrqp.

Nhìfomqn thấtzucy Lưrycmu Tuyềcmxyn ăwpmwn mặnnufc mộdlfnt cáyxqgch đbfzsuhmtp đbfzsswfpkoqdyxqgng sủoakaa, khuôfdopn mặnnuft củoakaa mẹuhmt Tầschsn dầschsn biếkspun sắyomyc, Tầschsn Phi Ngữxrqp vừdpkja cắyomyn hạcbxjt dưrycma vừdpkja nónuiii lờxrqpi châfphtm chọtjlic, “Ôkoqdi nàkoqdy, ăwpmwn mặnnufc đbfzsuhmtp nhưrycm thếkspukoqdy làkoqd đbfzsi ra ngoàkoqdi gặnnufp mặnnuft tìfomqnh nhâfphtn sao, hay đbfzsang muốrjyan làkoqdm chuyệfdopn gìfomq đbfzsónuii, he he, Lưrycmu Tuyềcmxyn àkoqdrycmu Tuyềcmxyn, tôfdopi pháyxqgt hiệfdopn ra láyxqg gan củoakaa côfdopkoqdng ngàkoqdy càkoqdng lớpujqn rồvbdwi đbfzstzucy, cũfauxng bởijkdi vìfomq anh trai củoakaa tôfdopi tin côfdop, nêeuiun bâfphty giờxrqpfdop mớpujqi khôfdopng kiêeuiun nểflogfomq cảptfw? Côfdopfauxng đbfzsdpkjng quêeuiun, khi nàkoqdo tôfdopi vàkoqd mẹuhmt vẫprlon còfomqn sốrjyang ởijkd đbfzsâfphty, thìfomqfdop nhấtzuct đbfzsschsnh cẩafirn thậdholn tíeuiu, đbfzsdpkjng đbfzsflog chúschsng tôfdopi bắyomyt đbfzsưrycmyomyc đbfzsiểflogm yếkspuu củoakaa côfdop!”

rycmu Tuyềcmxyn coi nhữxrqpng lơlbrc̀i nónuiii củoakaa Tầschsn Phi Ngữxrqp nhưrycm lờxrqpi nónuiii thổuixui qua bêeuiun tai.

Thổuixui qua rồvbdwi thìfomq mặnnufc kệfdop.

fdop ta cầschsm lấtzucy chiếkspuc túschsi xáyxqgch vàkoqdrycmpujqc ra ngoàkoqdi cửkvdea.

Bọtjlin họtjli thíeuiuch suy nghĩngujfomq thìfomqvvony, thíeuiuch nónuiii gìfomq thìfomq mặnnufc kệfdop, đbfzsrjyai vớpujqi côfdop khôfdopng cónuii quan hệfdopfomq cảptfw.

Tầschsn Phi Ngữxrqp nổuixui giậdholn!

Thậdholt chếksput tiệfdopt, khôfdopng nghe đbfzsưrycmyomyc côfdop ta nónuiii gìfomq sao!

“Lưrycmu Tuyềcmxyn, côfdop đbfzscdqxng lạcbxji đbfzsónuii cho tôfdopi!”

rycmu Tuyềcmxynvốrjyan dĩnguj khôfdopng thènsvrm đbfzsếkspum xỉsncfa đbfzsếkspun Tầschsn Phi Ngữxrqp, xoay ngưrycmxrqpi đbfzsi ra cửkvdea.

Tầschsn Phi Ngữxrqp giậdholn đbfzsếkspun nổuixui từdpkj trêeuiun ghếkspufdop pha nhảptfwy dựtjling lêeuiun, chỉsncfkoqdo bónuiing dáyxqgng củoakaa Lưrycmu Tuyềcmxyn khôfdopng ngừdpkjng mắyomyng chửkvdei, “Mẹuhmt, mẹuhmtnuii thấtzucy khôfdopng, cónuii thấtzucy khôfdopng, đbfzsónuiikoqd con dâfphtu tốrjyat củoakaa Tầschsn gia đbfzsónuii, thậdholt lỗxshwqlhnng, nónuiii chuyệfdopn vớpujqi côfdop ta côfdop ta coi ngưrycmxrqpi kháyxqgc khôfdopng tồvbdwn tạcbxji, tiệfdopn nhâfphtn!”

Mẹuhmt Tầschsn cũfauxng rấtzuct tứcdqxc giậdholn.

Nhưrycmng bàkoqd ta còfomqn cónuii mộdlfnt việfdopc quan trọtjling cầschsn phảptfwi làkoqdm.

Mẹuhmt Tầschsn kévuatoTầschsn Phi Ngữxrqp lạcbxji, “Con ngồvbdwi xuốrjyang đbfzsãqlhn!”

“Mẹuhmt...”

“Ngồvbdwi xuốrjyang!”

Tầschsn Phi Ngữxrqp bấtzuct mãqlhnn vàkoqd ngồvbdwi xuốrjyang, “sao vậdholy, mẹuhmt khôfdopng còfomqn quan tâfphtm đbfzsếkspun tiểflogu tiệfdopn nhâfphtn đbfzsónuii nữxrqpa àkoqd!”

“Muốrjyan chứcdqx, đbfzsưrycmơlbrcng nhiêeuiun làkoqd muốrjyan rồvbdwi!” Mẹuhmt Tầschsn lạcbxjnh lùvvonng nhìfomqn vàkoqdo bónuiing dáyxqgng đbfzsãqlhn lặnnufng mấtzuct tăwpmwm củoakaa Lưrycmu Tuyềcmxyn, “Con tiểflogu tiệfdopn nhâfphtn nàkoqdy hôfdopm nay lạcbxji ăwpmwn diệfdopn đbfzsuhmtp nhưrycm vậdholy ra khỏgejki nhàkoqd, chắyomyc chắyomyn làkoqd khôfdopng cónuii việfdopc gìfomq tốrjyat cảptfw, Phi Ngữxrqp, con nhanh chónuiing cho ngưrycmxrqpi theo dõfxrii côfdop ta, lúschsc nàkoqdo nhìfomqn thấtzucy thìfomq chụqclhp hìfomqnh lạcbxji!”

“Nhưrycmng màkoqd... anh trai củoakaa con cónuii tin khôfdopng!” Tầschsn Phi Ngữxrqp vẫprlon khôfdopng quêeuiun đbfzsưrycmyomyc sựtjli việfdopc xảptfwy ra ởijkd lầschsn trưrycmpujqc, “Lầschsn trưrycmpujqc Lưrycmu Tuyềcmxyn đbfzsãqlhn bịschs ngưrycmxrqpi kháyxqgc chơlbrci khăwpmwm đbfzsếkspun nhưrycm vậdholy rồvbdwi, anh trai cũfauxng vẫprlon tin tưrycmijkdng côfdop ta màkoqd, lầschsn nàkoqdy cho dùvvon chúschsng ta cónuii chụqclhp lévuatn hìfomqnh đbfzsi chăwpmwng nữxrqpa thìfomq e rằlbrcng anh trai cũfauxng khôfdopng tin chúschsng ta đbfzsâfphtu!”

Nhắyomyc tớpujqi chuyệfdopn nàkoqdy mẹuhmt Tầschsn nổuixui giậdholn.

koqd ta nghiếkspun răwpmwng, “Con hãqlhny cho ngưrycmxrqpi chụqclhp rồvbdwi hãqlhny nónuiii, chuyệfdopn đbfzsvbdwn đbfzsãqlhni vớpujqi thậdholt mắyomyt chứcdqxng kiếkspun khôfdopng giốrjyang nhau, mẹuhmt khôfdopng tin làkoqd mộdlfnt ngưrycmxrqpi đbfzsàkoqdn ôfdopng khi nhìfomqn thấtzucy hìfomqnh ảptfwnh củoakaa vợyomyfomqnh thâfphtn mậdholt vớpujqi ngưrycmxrqpi đbfzsàkoqdn ôfdopng kháyxqgc màkoqd vẫprlon cónuii thểflog khôfdopng đbfzsflogfphtm đbfzsưrycmyomyc.”

fauxng đbfzsúschsng!

“Còfomqn nữxrqpa... Lưrycmu Tuyềcmxyn ăwpmwn diệfdopn nhưrycm vậdholy ra khỏgejki cửkvdea, thìfomq chắyomyc chắyomyn làkoqd đbfzsi gặnnufp đbfzsàkoqdn ôfdopng, nếkspuu màkoqd chụqclhp đbfzsưrycmyomyc hìfomqnh rồvbdwi sẵllbmn tiệfdopn con cho ngưrycmxrqpi đbfzsiềcmxyu tra lai lịschsch củoakaa ngưrycmxrqpi đbfzsàkoqdn ôfdopng ấtzucy làkoqd ai!”

“Dạcbxj!”

Tầschsn Phi Ngữxrqp lậdholp tứcdqxc hăwpmwng háyxqgi lêeuiun, gấtzucp rúschst từdpkj trêeuiun ghếkspufdop pha nhảptfwy dựtjling lêeuiun, “Đfomqflog con lậdholp tứcdqxc cho ngưrycmxrqpi đbfzsi theo dõfxrii côfdop ta!”

...

schsc Lưrycmu Tuyềcmxyn ra khỏgejki cửkvdea sẵllbmn tiệfdopn mua mộdlfnt íeuiut tráyxqgi câfphty.

Lầschsn trưrycmpujqc Dung Cảptfwnh bịschs thưrycmơlbrcng côfdop ta cũfauxng khôfdopng đbfzsếkspun thăwpmwm, đbfzsúschsng lúschsc lầschsn nàkoqdy đbfzsếkspun trảptfw tiềcmxyn vàkoqdfauxng thuậdholn tiệfdopn đbfzsếkspun thăwpmwm anh ta.

Hai ngưrycmxrqpi hẹuhmtn đbfzsschsa đbfzsiểflogm làkoqd trong mộdlfnt quáyxqgn càkoqd phêeuiuijkd trung tâfphtm thàkoqdnh phốrjya.

Khi Lưrycmu Tuyềcmxyn đbfzsếkspun thìfomq Dung Cảptfwnh đbfzsãqlhn ngồvbdwi đbfzsyomyi đbfzsưrycmyomyc mộdlfnt lúschsc rồvbdwi, anh ta hôfdopm nay cũfauxng ăwpmwn diệfdopn thậdholt đbfzsuhmtp, trêeuiun ngưrycmxrqpi mặnnufc mộdlfnt bộdlfn đbfzsvbdwkoqdu kem đbfzsơlbrcn giảptfwn, trôfdopng anh ta cónuii vẻvfvc trẻvfvclbrcn nhiềcmxyu.

Nhìfomqn thấtzucy Dung Cảptfwnh, Lưrycmu Tuyềcmxyn cónuii chúschst kinh ngạcbxjc, côfdop ta nhìfomqn mộdlfnt hồvbdwi chỉsncf mớpujqi chíeuiun giờxrqp bốrjyan mưrycmơlbrci phúschst.

“Sao anh tớpujqi sớpujqm thếkspu?”

“Hôfdopm nay đbfzsưrycmyomyc nghỉsncf hai ngàkoqdy, cũfauxng đbfzsúschsng lúschsc ởijkd nhàkoqd khôfdopng cónuii việfdopc gìfomq, sau khi ăwpmwn sáyxqgng thìfomq anh đbfzsãqlhn đbfzsếkspun đbfzsâfphty.”

“Côfdopng việfdopc anh tốrjyat thậdholt, đbfzsưrycmyomyc nghỉsncf hai ngàkoqdy.” Lưrycmu Tuyềcmxyn ngồvbdwi xuốrjyang trưrycmpujqc mặnnuft củoakaa Dung Cảptfwnh mỉsncfm cưrycmxrqpi đbfzsưrycma giỏgejk tráyxqgi câfphty cho anh ta, cảptfwm thấtzucy ngạcbxji ngùvvonng vàkoqdnuiii, “Vếksput thưrycmơlbrcng củoakaa anh đbfzsãqlhn đbfzsxrqp chưrycma? vốrjyan dĩnguj đbfzsschsnh ghévuat thăwpmwm anh, nhưrycmng khôfdopng biếksput nhàkoqd anh ởijkd đbfzsâfphtu... Cho nêeuiun nhâfphtn tiệfdopn hôfdopm nay sẵllbmn thăwpmwm anh luôfdopn. Giỏgejk tráyxqgi câfphty nhỏgejkkoqdy, tuy khôfdopng cónuii thàkoqdnh kíeuiunh gìfomq, nhưrycmng anh đbfzsdpkjng chêeuiu nha.”

Dung Cảptfwnh cónuii chúschst vui mừdpkjng nhưrycmng lạcbxji lo lắyomyng.

Anh ta nhanh chónuiing nhậdholn lấtzucy giỏgejk tráyxqgi câfphty.

Đfomqâfphty làkoqd lầschsn đbfzsschsu tiêeuiun Lưrycmu Tuyềcmxyn mua đbfzsvbdw cho anh ta làkoqdm sao màkoqd anh chêeuiu đbfzsưrycmyomyc.

“Mừdpkjng đbfzsếkspun khôfdopng kịschsp nữxrqpa kìfomqa,.” Dung Cảptfwnh gọtjlii ly càkoqd phêeuiu cho Lưrycmu Tuyềcmxyn, “Hôfdopm nay thờxrqpi tiếksput thậdholt tốrjyat, em cũfauxng đbfzsãqlhn đbfzsếkspun thăwpmwm bệfdopnh nhâfphtn nhưrycm anh rồvbdwi, anh cũfauxng đbfzsáyxqgp lạcbxji chúschst lễnguj nghĩnguja, trưrycma hôfdopm nay anh mờxrqpi em ăwpmwn cơlbrcm nhévuat.”

“A?”

“Sao rồvbdwi, thờxrqpi gian khôfdopng thuậdholn tiệfdopn àkoqd?”

“Khôfdopng phảptfwi...”

“Quyếksput đbfzsschsnh vậdholy nha.”

rycmu Tuyềcmxyn bậdholt cưrycmxrqpi gưrycmyomyng, nhìfomqn vẻvfvc mặnnuft củoakaa Dung Cảptfwnh cưrycmxrqpi đbfzsschsy mãqlhnn nguyệfdopn cuốrjyai cùvvonng khôfdopng thểflog từdpkj chốrjyai, côfdop ta từdpkj trong chiếkspuc giỏgejkyxqgch củoakaa mìfomqnh lấtzucy chiếkspuc víeuiu tiềcmxyn ra, vàkoqd từdpkj trong víeuiu lấtzucy tiềcmxyn ra đbfzsưrycma cho Dung Cảptfwnh, “Nènsvr, em trảptfw tiềcmxyn cho anh.”

“Làkoqd tiềcmxyn củoakaa anh sao?”

“Dạcbxj!”

Dung Cảptfwnh nhìfomqn vàkoqdo víeuiu tiềcmxyn trốrjyang khôfdopng củoakaa côfdop ta, bènsvrn lấtzucy tiềcmxyn chia ra mộdlfnt nửkvdea trảptfwfdop ta, “Em trảptfw íeuiut lạcbxji tíeuiu, đbfzsflog mộdlfnt chúschst lạcbxji bêeuiun ngưrycmxrqpi đbfzsflog phòfomqng thâfphtn, dùvvon sao thìfomq tiềcmxyn nàkoqdy củoakaa anh cũfauxng khôfdopng cầschsn đbfzsếkspun gấtzucp.”

“Ai? Khôfdopng cầschsn khôfdopng cầschsn, ngàkoqdy thưrycmxrqpng em cũfauxng íeuiut dùvvonng đbfzsếkspun tiềcmxyn lắyomym.”

“Nhưrycmng cũfauxng khôfdopng đbfzsưrycmyomyc, bâfphty giờxrqpkoqd thếkspu kỷuxbj hai mưrycmơlbrci mốrjyat rồvbdwi, trêeuiun ngưrycmxrqpi ai ai cũfauxng phảptfwi mang íeuiut nhấtzuct mộdlfnt ngàkoqdn đbfzsvbdwng chứcdqx, ngộdlfn nhỡxrqp cầschsn xàkoqdi đbfzsếkspun tiềcmxyn thìfomq sao.” Dung Cảptfwnh kiêeuiun quyếksput đbfzsem tiềcmxyn đbfzsưrycma cho Lưrycmu Tuyềcmxyn, chỉsncf giữxrqp mộdlfnt phầschsn trêeuiun tay mìfomqnh, “Đfomqưrycma cho anh trưrycmpujqc nhưrycm vậdholy thôfdopi, đbfzsflog lầschsn sau em lãqlhnnh lưrycmơlbrcng rồvbdwi tiếkspup tụqclhc trảptfw anh cũfauxng đbfzsưrycmyomyc.”

rycmu Tuyềcmxyn đbfzsàkoqdnh bấtzuct đbfzsyomyc dĩnguj nhậdholn.

fdopm nay côfdop đbfzsếkspun đbfzsâfphty cũfauxng làkoqdfomq muốrjyan trảptfw tiềcmxyn thôfdopi màkoqd.

Nếkspuu biếksput trưrycmpujqc nhưrycm vậdholy côfdop sẽswfp lấtzucy tờxrqp giấtzucy bọtjlic tiềcmxyn lạcbxji...

“Dung Cảptfwnh...”

“Đfomqưrycmyomyc rồvbdwi đbfzsưrycmyomyc rồvbdwi đbfzsdpkjng nónuiii nữxrqpa, nếkspuu coi anh làkoqd bạcbxjn thìfomq tiềcmxyn nàkoqdy anh lấtzucy dùvvonng trưrycmpujqc đbfzsi.” Dung Cảptfwnh tha thiếksput muốrjyan Lưrycmu Tuyềcmxyn đbfzsem tiềcmxyn trảptfw lạcbxji thàkoqdnh nhiềcmxyu đbfzsyomyt nữxrqpa kìfomqa.

Miệfdopng cũfauxng đbfzsãqlhn mởijkd lờxrqpi nhưrycm vậdholy rồvbdwi, thìfomq đbfzsùvvonn đbfzsafiry chíeuiunh làkoqd khôfdopng nểflog mặnnuft rồvbdwi.

rycmu Tuyềcmxyn âfphtm thầschsm quyếksput đbfzsschsnh, tháyxqgng sau lãqlhnnh lưrycmơlbrcng rồvbdwi, thìfomq nhấtzuct đbfzsschsnh sẽswfp mang sốrjya tiềcmxyn nàkoqdy trảptfw cho Dung Cảptfwnh.

fdopkoqd ngưrycmxrqpi rấtzuct sợyomy thiếkspuu tiềcmxyn ngưrycmxrqpi kháyxqgc, nếkspuu thiếkspuu tiềcmxyn ngưrycmxrqpi ta màkoqd khôfdopng trảptfw, thìfomqfdop ngủoaka khôfdopng yêeuiun.

“Nhìfomqn khíeuiu sắyomyc củoakaa em cónuii vẻvfvc tốrjyat hơlbrcn rồvbdwi đbfzstzucy, hai ngàkoqdy nay gia đbfzsìfomqnh họtjli Tầschsn cónuii ai làkoqdm khónuii dễngujfomq em nữxrqpa khôfdopng?”

rycmu Tuyềcmxyn sờxrqpkoqdo hai máyxqg củoakaa mìfomqnh, “Khíeuiu sắyomyc tốrjyat àkoqd?”

Dung Cảptfwnh gậdholt đbfzsschsu.

rycmu Tuyềcmxyn cưrycmxrqpi nónuiii, “Chắyomyc cónuii lẽswfp tráyxqgi tim em đbfzsãqlhn biếkspun lớpujqn lêeuiun rồvbdwi đbfzstzucy, dùvvon sao thìfomq họtjli muốrjyan nónuiii gìfomq thìfomq mặnnufc kệfdop, em coi nhưrycmkoqd khôfdopng nghe thấtzucy, lúschsc trưrycmpujqc đbfzsnnufc biệfdopt rấtzuct đbfzsflog ýjhlkyxqgch bọtjlin họtjlinuiii chuyệfdopn, nhưrycmng màkoqdschsc đbfzsónuii em rấtzuct đbfzsflog ýjhlk đbfzsếkspun lờxrqpi nónuiii củoakaa họtjli, nhưrycmng bâfphty giờxrqp... em xem họtjli nhưrycmkoqd ngưrycmxrqpi xa lạcbxj vậdholy, đbfzsưrycmơlbrcng nhiêeuiun làkoqd họtjli khôfdopng gâfphty tổuixun thưrycmơlbrcng cho em đbfzsưrycmyomyc rồvbdwi.”

Trưrycmpujqc giờxrqp chỉsncfnuii ngưrycmxrqpi thâfphtn cậdholn nhấtzuct củoakaa mìfomqnh mớpujqi đbfzsem lạcbxji sựtjli đbfzsau đbfzspujqn tổuixun thưrycmơlbrcng cho mìfomqnh thôfdopi.

Mẹuhmt Tầschsn vàkoqd Tầschsn Phi Ngữxrqp, sau khi bịschsfdop pháyxqgt hiệfdopn họtjlieuiunh kếkspu bắyomyt cónuiic côfdop, côfdop đbfzsãqlhn khôfdopng coi họtjli ra gìfomq.

“Còfomqn Tầschsn Nham, anh ta đbfzsrjyai xửkvde vớpujqi em nhưrycm thếkspukoqdo?”

“Nếkspuu khôfdopng phảptfwi vìfomq anh ta, thìfomq em nghĩnguj em sẽswfp khôfdopng trụqclh đbfzsưrycmyomyc đbfzsếkspun bâfphty giờxrqp.” Nhắyomyc tớpujqi Tầschsn Nham, thìfomqrycmơlbrcng mặnnuft củoakaa Lưrycmu Tuyềcmxyn hiệfdopn lêeuiun vẻvfvc mặnnuft thậdholt dịschsu dàkoqdng, “Anh ấtzucy đbfzsrjyai xửkvde vớpujqi em tốrjyat lắyomym, vảptfw lạcbxji hai ngàkoqdy nay bọtjlin em cũfauxng cónuii thưrycmơlbrcng lưrycmyomyng sứcdqxc khỏgejke củoakaa mẹuhmt anh ta đbfzsãqlhn hồvbdwi phụqclhc rồvbdwi, bọtjlin em sẽswfp nhâfphtn cơlbrc hộdlfni thờxrqpi gian nàkoqdy đbfzsflog dọtjlin ra ngoàkoqdi, mẹuhmt anh ta đbfzsrjyai vớpujqi anh ta cónuii nhiềcmxyu tìfomqnh tiếksput quyếkspun luyếkspun mộdlfnt cáyxqgch nghiêeuium trọtjling, Tầschsn Nham cũfauxng đbfzsãqlhn pháyxqgt hiệfdopn ra đbfzsiềcmxyu nàkoqdy nêeuiun khôfdopng muốrjyan tiếkspup tụqclhc sốrjyang nhưrycm vậdholy nữxrqpa, nếkspuu khôfdopng càng ngày sẽ chịu càng nhiêeuiùu sưrycṃ khôfdoṕng chêeuiú của mẹ anh hơlbrcn.”

Dung Cảptfwnh nhưrycm muốrjyan đbfzsáyxqgnh mộdlfnt cáyxqgi vàkoqdo mặnnuft mìfomqnh.

Khôfdopng cónuii việfdopc gìfomq tạcbxji sao lạcbxji nhắyomyc đbfzsếkspun Tầschsn Nham nhỉsncf.

Anh ta bâfphty giờxrqpfauxng khôfdopng biếksput nónuiii gìfomqlbrcn, nónuiii lờxrqpi chúschsc phúschsc thìfomqnuiii khôfdopng nêeuiun lờxrqpi, nónuiii lờxrqpi an ủoakai, thìfomqrycmu Tuyềcmxyn cũfauxng khôfdopng cầschsn.

Dung Cảptfwnh thởijkdkoqdi.

Tuy rằlbrcng anh ta đbfzsãqlhn hạcbxj quyếksput tâfphtm theo đbfzsuổuixui Lưrycmu Tuyềcmxyn, nhưrycmng nếkspuu nhưrycmfomqnh cảptfwm củoakaa Lưrycmu Tuyềcmxyn vàkoqd Tầschsn Nham rấtzuct tốrjyat, thìfomq khôfdopng lýjhlkkoqdo anh lạcbxji chen châfphtn vàkoqdo tìfomqnh cảptfwm củoakaa hai ngưrycmxrqpi đbfzsưrycmyomyc.

Hai ngưrycmxrqpi nónuiii chuyệfdopn mộdlfnt hồvbdwi, rấtzuct nhanh chónuiing đbfzsãqlhnlbrcn mưrycmxrqpi mộdlfnt giờxrqp trưrycma rồvbdwi.

“Đfomqi, anh dẫprlon em đbfzsi ăwpmwn cơlbrcm.”

“Ạetoich... Khôfdopng cầschsn đbfzsâfphtu.”

Dung Cảptfwnh đbfzsem giỏgejk tráyxqgi câfphty đbfzsưrycma đbfzsếkspun trưrycmpujqc mặnnuft hai ngưrycmxrqpi, “Em cũfauxng đbfzsãqlhn đbfzsếkspun thăwpmwm bệfdopnh anh rồvbdwi, nếkspuu nhưrycm anh khôfdopng mờxrqpi em ăwpmwn thìfomq sẽswfp cảptfwm thấtzucy khôfdopng đbfzsúschsng lắyomym. Nhưrycmng màkoqd Tầschsn Nham đbfzsi làkoqdm rồvbdwi, chẳbdbzng lẽswfp em muốrjyan vềcmxy nhàkoqd đbfzsflog đbfzsrjyai mặnnuft vớpujqi mẹuhmtkoqd em gáyxqgi anh ta sao?”

Thậdholt đbfzsúschsng làkoqd khôfdopng muốrjyan!

rycmu Tuyềcmxyn vốrjyan dĩnguj khôfdopng đbfzsschsnh vềcmxy nhàkoqd ăwpmwn cơlbrcm trưrycma hôfdopm nay, côfdop ta muốrjyan ra ngoàkoqdi ăwpmwn đbfzscbxji mộdlfnt bữxrqpa sau đbfzsónuii ghévuat qua bêeuiun Tiểflogu Thấtzuct.

“Đfomqi thôfdopi, cùvvonng nhau đbfzsi ăwpmwn!”

Dung Cảptfwnh đbfzsãqlhn trảptfw tiềcmxyn xong, bènsvrn cầschsm lấtzucy giỏgejk tráyxqgi câfphty cùvvonng Lưrycmu Tuyềcmxyn rờxrqpi khỏgejki quáyxqgn càkoqd phêeuiu.

fdopm nay thờxrqpi tiếksput ấtzucm áyxqgp, lạcbxji làkoqd thứcdqxyxqgu, trêeuiun đbfzsưrycmxrqpng xe vàkoqd ngưrycmxrqpi qua lạcbxji rấtzuct đbfzsôfdopng đbfzsúschsc. Lưrycmu Tuyềcmxyn cùvvonng Dung Cảptfwnh vừdpkja đbfzsi vừdpkja nónuiii chuyệfdopn, màkoqd khôfdopng thènsvrm đbfzsflog ýjhlkfomq đbfzsếkspun xe cộdlfn trêeuiun đbfzsưrycmxrqpng.

Dung Cảptfwnh hoang mang kévuato côfdop lạcbxji.

“Đfomqi đbfzsưrycmxrqpng sao khôfdopng nhìfomqn thếkspu, hãqlhny cẩafirn thậdholn mộdlfnt tíeuiu.”

fauxng vừdpkja vàkoqdo lúschsc nàkoqdy, Dung Cảptfwnh nhạcbxjy bévuatn pháyxqgt giáyxqgc ra nhưrycmnuii mộdlfnt luồvbdwng sáyxqgng vừdpkja mớpujqi pháyxqgt sáyxqgng đbfzsâfphtu đbfzsónuii.

Anh ta nhắyomym mắyomyt lạcbxji, đbfzsưrycma áyxqgnh mắyomyt sắyomyc bévuatn lưrycmpujqt qua nhìfomqn.

Nhưrycmng nhữxrqpng ngưrycmxrqpi đbfzsi tớpujqi lui trêeuiun đbfzsưrycmxrqpng lớpujqn, hoàkoqdn toàkoqdn khôfdopng pháyxqgt hiệfdopn ra ai khảptfw nghi.

Dung Cảptfwnh cau màkoqdy lạcbxji.

rycmu Tuyềcmxyn nhìfomqn Dung Cảptfwnh dừdpkjng bưrycmpujqc, quay đbfzsschsu nghi ngờxrqp nhìfomqn anh ta, “Anh sao rồvbdwi?”

“Hìfomqnh nhưrycm chúschsng ta vừdpkja mớpujqi bịschs chụqclhp lévuatn.”

Chụqclhp lévuatn áyxqg?!

rycmu Tuyềcmxyn đbfzsflog ýjhlk quévuatt nhìfomqn qua xung quanh đbfzsáyxqgm đbfzsôfdopng, côfdop ta chưrycma từdpkjng làkoqd quâfphtn líeuiunh lạcbxji khôfdopng đbfzsưrycmyomyc huấtzucn luyệfdopn qua, nêeuiun khôfdopng cónuii sựtjli nhạcbxjy bévuatn nhưrycm Dung Cảptfwnh, nhìfomqn mộdlfnt hồvbdwi lâfphtu cũfauxng chưrycma nhậdholn ra.

Tạcbxji sao lạcbxji nhưrycm vậdholy, nhưrycmng màkoqdkoqdnh vi chụqclhp lévuatn khôfdopng cónuii đbfzscbxjo đbfzscdqxc nàkoqdy khôfdopng cầschsn suy nghĩngujfauxng biếksput ai làkoqdm ra rồvbdwi.

“Mặnnufc kệfdop đbfzsdpkjng đbfzsflog ýjhlk nữxrqpa, bọtjlin họtjli muốrjyan chụqclhp gìfomq thìfomq cứcdqx chụqclhp, câfphty ngay khôfdopng sợyomy chếksput đbfzscdqxng, em khôfdopng cónuii nhưrycmyomyc đbfzsiểflogm nàkoqdo đbfzsflog cho bọtjlin họtjli nắyomym cảptfw!”

Bọtjlin họtjli àkoqd?

“Em biếksput làkoqd ai sao?”

“Còfomqn ai nữxrqpa?” Lưrycmu Tuyềcmxyn cưrycmxrqpi nhạcbxjo, “Việfdopc nàkoqdy chắyomyc chắyomyn cónuii liêeuiun quan đbfzsếkspun mẹuhmt củoakaa Tầschsn Nham vàkoqd Tầschsn Phi Ngữxrqp! Đfomqi thôfdopi, mặnnufc kệfdop họtjli, họtjli muốrjyan chụqclhp gìfomq thìfomq chụqclhp!”

Châfphtn màkoqdy củoakaa Dung Cảptfwnh càkoqdng cau cónuiilbrcn.

“Ngộdlfn nhỡxrqp bọtjlin họtjli chụqclhp đbfzsưrycmyomyc nhữxrqpng gónuiic đbfzsdlfn kỳvvon lạcbxj, thìfomq e rằlbrcng sẽswfp đbfzsrjyai vớpujqi em bấtzuct lợyomyi.”

“Khôfdopng sao, Tầschsn Nham sẽswfp khôfdopng tin tưrycmijkdng họtjli đbfzsâfphtu.”

Trong lòfomqng Dung Cảptfwnh nhưrycmnuii chúschst chua xónuiit.

rycmu Tuyềcmxyn đbfzsrjyai vớpujqi Tầschsn Nham rấtzuct làkoqdeuiun nhiệfdopm... Tầschsn Nham đbfzsónuii khôfdopng biếksput tíeuiuch đbfzsưrycmyomyc biếksput bao nhiêeuiuu phúschsc mớpujqi lấtzucy đbfzsưrycmyomyc ngưrycmxrqpi vợyomy tốrjyat nhưrycm thếkspukoqdy.

“Đfomqi thôfdopi!”

“Ừcagb!”

Dung Cảptfwnh dẫprlonLưrycmu Tuyềcmxyn đbfzsếkspun mộdlfnt nhàkoqdkoqdng kiểflogu Tâfphty.

Trong nhàkoqdkoqdng trang tríeuiu thậdholp phầschsn lộdlfnng lẫprloy vàkoqd sang trọtjling, Lưrycmu Tuyềcmxyn đbfzscdqxng trưrycmpujqc cửkvdea nhìfomqn vàkoqdo bảptfwng hiệfdopu, khẩafirn trưrycmơlbrcng nuốrjyat nưrycmpujqc miếkspung.

“Dung Cảptfwnh, anh quyếksput đbfzsschsnh chúschsng ta sẽswfp ăwpmwn trưrycma ởijkd đbfzsâfphty sao?”

Dung Cảptfwnh nhúschsng nhẹuhmt châfphtn màkoqdy, “Cónuii vấtzucn đbfzscmxyfomq?”

Đfomqưrycmơlbrcng nhiêeuiun làkoqdnuii vấtzucn đbfzscmxy rồvbdwi!

koqd vấtzucn đbfzscmxy lớpujqn đbfzstzucy!

fdop ta đbfzsem khôfdopng bao nhiêeuiuu tiềcmxyn đbfzsflog trảptfw cho Dung Cảptfwnh, hôfdopm nay đbfzsem tiềcmxyn mặnnuft đbfzsếkspun trảptfw cho anh ta, e rằlbrcng khôfdopng đbfzsoaka đbfzsflog trảptfw bữxrqpa cơlbrcm nàkoqdy!

rycmu Tuyềcmxyn lùvvoni lạcbxji vàkoqdi bưrycmpujqc, “Khôfdopng khôfdopng khôfdopng, em khôfdopng muốrjyan dùvvonng cơlbrcm ởijkd đbfzsâfphty!”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.