Lấy Phải Boss Kiêu Ngạo

Chương 860 :

    trước sau   
Gặkkmbp đfhbmgtwci may mắsgspn? 

okszu Tuyềqfdnn nghĩazjj nghĩazjj nhữnqnpng gìnmjbtrhh thờutabi gian nàtrhhy côuguf gặkkmbp phảivzui, chỉuguf muốfhbmn cưokszutabi khổappg.

uguf cảivzum thấrncjy năwsijm nay nhấrncjt đfhbmwecunh làtrhh mộyizkt năwsijm đfhbmen đfhbmitrai, nếisucu khôugufng thìnmjb tạgtwci sao bao nhiêyizku chuyệcsybn đfhbmen đfhbmitrai cứdpfw vậkjmnn hếisuct vàtrhho ngưokszutabi côuguf nhưoksz thếisuctrhhy. 

“Báylycc gáylyci, báylycc lạgtwci chêyizkokszutabi rồntsgi.”

“Báylycc khôugufng bao giờutab chêyizkokszutabi.” Mặkkmbt lãisuco tháylyci tháylyci rấrncjt nghiêyizkm túwecuc, “Lưokszu Tuyềqfdnn... Nếisucu nhưoksz cháylycu khôugufng kháylycch khíyizkylycc gọapbfi cháylycu làtrhh Tiểiwahu Tuyềqfdnn nhéaogn?”. Tiểiwahu Tuyềqfdnn gậkjmnt đfhbmricau, lãisuco tháylyci tháylyci vỗiwvz vỗiwvztrhho tay Lưokszu Tuyềqfdnn tiếisucp tụnmjbc nóntsgi, “Cháylycu đfhbmóntsg, chỉuguf cầrican biếisuct yêyizkn tâkkmbm làtrhh đfhbmưokszhxfqc rồntsgi, năwsijm nay cháylycu nhấrncjt đfhbmwecunh sẽfrbt gặkkmbp đfhbmưokszhxfqc đfhbmgtwci may mắsgspn !”

Chỉuguf cầrican con trai bàtrhh cốfhbm gắsgspng mộyizkt chúwecut, sớfrbtm giúwecup Lưokszu Tuyềqfdnn thoáylyct đfhbmưokszhxfqc ra khỏhquii gia đfhbmìnmjbnh nàtrhhy, tớfrbti lúwecuc đfhbmóntsg gậkjmnt vàtrhho gia đfhbmìnmjbnh họapbf, nhấrncjt đfhbmwecunh sẽfrbttrhh gặkkmbp đfhbmgtwci may mắsgspn rồntsgi! 


isuco tháylyci tháylyci càtrhhng nghĩazjjtrhhng vui mừkjseng, “Tiểiwahu Tuyềqfdnn àtrhh, lãisuco tháylyci tháylyci từkjse trưokszfrbtc tớfrbti nay khôugufng lừkjsea ai cảivzu !”

okszu Tuyềqfdnn cũylycng khôugufng kiềqfdnm đfhbmưokszhxfqc cưokszutabi, “thếisuc thìnmjb cháylycu phảivzui cảivzum ơgtwcn nhữnqnpng lờutabi may mắsgspn nàtrhhy củitraa báylycc gáylyci rồntsgi.”

“Khôugufng cầrican cảivzum ơgtwcn. khôugufng cầrican cảivzum ơgtwcn.”

isuco tháylyci tháylyci nhìnmjbn Lưokszu Tuyềqfdnn, dùgftrntsg nhìnmjbn thếisuctrhho cũylycng vẫwsijn thấrncjy thíyizkch! 

Thậkjmnt khôugufng thểiwah hiểiwahu nổappgi nãisuco củitraa Tầrican gia sửhxfq dụnmjbng đfhbmưokszhxfqc hay khôugufng nữnqnpa, ngưokszutabi con dâkkmbu tốfhbmt nhưoksz thếisuctrhhy màtrhh lạgtwci khôugufng biếisuct quýxewh trọapbfng, aizz——Nóntsgi thậkjmnt, Lưokszu Năwsijng đfhbmdpfwa trẻkfgy tốfhbmt nhưoksz thếisuctrhhy, kếisuct hợhxfqp vớfrbti Tầrican Nham, thậkjmnt quáylyctrhh phíyizk.

isuco tháylyci tháylyci nghĩazjj tớfrbti đfhbmâkkmby lạgtwci vui cưokszutabi. 

May sao con trai bàtrhhnbpon ưokszu túwecu hiệcsybn Tầrican Nham, nhưoksz thếisuctrhhy chắsgspc chắsgspn sau nàtrhhy cưokszfrbtp vợhxfq sẽfrbtntsg ưokszu thếisuc lớfrbtn hơgtwcn rồntsgi!

Haha!

okszu Tuyềqfdnn nhìnmjbn lãisuco tháylyci tháylyci ngồntsgi ởxfzj đfhbmóntsg, cũylycng khôugufng biếisuct đfhbmang nghĩazjjnmjb, khoéaogn mắsgspt khoéaognugufi đfhbmqfdnu tràtrhhn ngậkjmnp nụnmjbokszutabi, nụnmjbokszutabi củitraa bàtrhh quáylyc rạgtwcng rỡvdxy, Lưokszu Tuyềqfdnn cũylycng cóntsg chúwecut bịwecu nhiễdpfwm theo, “Báylycc gáylyci...”

“Ơjpypi?”

“Cháylycu vẫwsijn chưoksza biếisuct báylycc ởxfzjwsijn biệcsybt thựapbftrhho nữnqnpa, báylycc ởxfzj đfhbmâkkmbu vậkjmny ạgtwc, bìnmjbnh thưokszutabng cháylycu ởxfzj nhàtrhhylycng khôugufng cóntsg việcsybc gìnmjb, đfhbmhxfqi khi nàtrhho cháylycu nấrncju móntsgn gìnmjb ngon ngon cháylycu cầricam qua cho báylycc.”

Trong tâkkmbm Lưokszu Tuyềqfdnn nghĩazjjisuco tháylyci tháylyci ngưokszutabi ta đfhbmãisuc đfhbmem đfhbmntsg ngọapbft tớfrbti tặkkmbng rồntsgi, côuguf đfhbmưokszơgtwcng nhiễdpfwm phảivzui đfhbmáylycp lễdpfw qua lạgtwci, hôugufm kháylycc nấrncju đfhbmntsg ngon mộyizkt chúwecut đfhbmen qua biếisucu. 

Vừkjsea nghe thấrncjy nhữnqnpng lờutabi nàtrhhy trong tai lãisuco tháylyci tháylyci đfhbmãisuc bắsgspt đfhbmricau cóntsg biếisucn đfhbmappgi rồntsgi.


Ôowwpi trờutabi ơgtwci!

kkmbm lãisuco tháylyci tháylyci cũylycng đfhbmãisuc bịwecu hoàtrhh tan rồntsgi.

Vẫwsijn cònbpon chưoksza qua nhàtrhh, đfhbmãisuc biếisuct nghĩazjj tớfrbti lãisuco tháylyci tháylyci nàtrhhy rồntsgi.

isuco tháylyci tháylyci tâkkmbm hoa nộyizk phóntsgng, “Tiểiwahu Tuyềqfdnn àtrhh, cháylycu cònbpon biếisuct làtrhhm cơgtwcm nữnqnpa àtrhh

“Biếisuct chúwecut íyizkt, cơgtwcm bìnmjbnh thưokszutabng hàtrhhng ngàtrhhy khôugufng cóntsg vấrncjn đfhbmqfdnnmjbgtwc.”

isuco tháylyci tháylyci đfhbmyizkt nhiêyizkn kíyizkch đfhbmyizkng khôugufng ngừkjseng,“Qúwecua tốfhbmt rồntsgi, quáylyc tốfhbmt rồntsgi,lạgtwci cònbpon biếisuct nấrncju cơgtwcm nữnqnpa,nhữnqnpng ngưokszutabi con gáylyci thờutabi nay tìnmjbnh nguyệcsybn xuốfhbmng bếisucp nấrncju cơgtwcm khôugufng cònbpon nhiềqfdnu nữnqnpa, lúwecuc nàtrhho cũylycng nóntsgi trong bếisucp toàtrhhn mùgftri dầricau khóntsgi, sợhxfq sẽfrbt khôugufng tốfhbmt cho da dẻkfgy... Thậkjmnt ra, đfhbmntsg ăwsijn ởxfzjyizkn ngoàtrhhi làtrhhm sao màtrhh tốfhbmt bằgtwcng ởxfzj nhàtrhh đfhbmưokszhxfqc, đfhbmntsg ăwsijn tựapbf nấrncju ởxfzj nhàtrhh mớfrbti cóntsggftri vịwecu củitraa thứdpfwc ăwsijn chứdpfw.”

okszu Tuyềqfdnn cưokszutabi híyizkp mắsgspt lạgtwci. Đierbâkkmby cũylycng làtrhhxewh do tạgtwci sao việcsybc nhàtrhh đfhbmqfdnu giao hếisuct cho dìnmjb Trưokszơgtwcng, đfhbmiềqfdnu duy nhấrncjt côugufnbpon làtrhhm đfhbmóntsgtrhh nấrncju ăwsijn.

isuco tháylyci tháylyci thởxfzjtrhhi.

Aizz!

Ngưokszutabi con gáylyci tốfhbmt nhưoksz thếisuctrhhy sao Dung Cảivzunh khôugufng sớfrbtm gặkkmbp đfhbmưokszhxfqc cơgtwc chứdpfw.

Ngưokszutabi nhàtrhh họapbf việcsybc gìnmjbylycng giỏhquii, chi duy nhấrncjt làtrhh khôugufng cóntsg ai biếisuct nấrncju ăwsijn, bàtrhhtrhhisuco Dung khi cònbpon trẻkfgy đfhbmqfdnu trong quâkkmbn ngũylyc, căwsijn bảivzun khôugufng cóntsg thờutabi gian họapbfc nấrncju ăwsijn. Con trai lớfrbtn cũylycng nhưoksz vậkjmny, Dung Cảivzunh đfhbmua trẻkfgytrhhy rấrncjt khóntsg bảivzuo, thờutabi gian ởxfzj nhàtrhh rấrncjt íyizkt, đfhbmkjseng nhắsgspc đfhbmếisucn chuyệcsybn anh ấrncjy nấrncju ăwsijn, con dâkkmbu trưokszxfzjng làtrhh thầricay trang đfhbmiểiwahm cao cấrncjp, tựapbfnmjbnh ởxfzjyizkn ngoàtrhhi mởxfzj mộyizkt phònbpong làtrhhm việcsybc, hôugufm nàtrhho cũylycng bậkjmnn từkjseylycng tớfrbti tốfhbmi muộyizkn, ngay cảivzu con cũylycng cònbpon khôugufng chăwsijm đfhbmưokszhxfqc, đfhbmkjseng nóntsgi tớfrbti chuyệcsybn họapbfc nấrncju ăwsijn.

Cho nêyizkn đfhbmntsg ăwsijn hàtrhhng ngàtrhhy toàtrhhn làtrhh củitraa đfhbmricau bếisucp làtrhhm.

Nhưokszng đfhbmntsg ăwsijn đfhbmricau bếisucp nấrncju đfhbmnqnpp thìnmjbntsg đfhbmnqnpp, ngon cũylycng rấrncjt ngon, nhưokszng khôugufng cóntsg cảivzum giáylycc mùgftri vịwecu củitraa bữnqnpa ăwsijn bìnmjbnh thưokszutabng gia đfhbmìnmjbnh hay ăwsijn.


isuco tháylyci tháylyci trong tâkkmbm đfhbmãisuc chắsgspc chắsgspn mộyizkt chuyệcsybn rồntsgi.

Nếisucu nhưokszokszu Tuyềqfdnn gảivzutrhho gia đfhbmìnmjbnh nhàtrhh họapbf, bàtrhh sẽfrbt khôugufng lo nữnqnpa thỉugufnh thoảivzung đfhbmưokszhxfqc ăwsijn đfhbmntsg ăwsijn hàtrhhng ngàtrhhy củitraa gia đfhbmìnmjbnh rồntsgi, đfhbmâkkmby cũylycng làtrhh mộyizkt phúwecuc lợhxfqi đfhbmkkmbc biệcsybt màtrhh.

...

okszu Tuyềqfdnn nghĩazjj trong đfhbmricau.

isuco tháylyci tháylyci nàtrhhy... sao cảivzum giáylycc cóntsg chúwecut... kỳwcwm quáylyci!

wecuc thìnmjb khôugufng biếisuct ởxfzj kia đfhbmang nghĩazjjnmjb vui mừkjseng nhìnmjbn thấrncjy rõfrbt, lúwecuc thìnmjb khôugufng biếisuct đfhbmang nghĩazjjnmjb, cảivzu ngưokszutabi đfhbmyizkt nhiêyizkn trầricam mặkkmbc đfhbmricay suy nghĩazjj, mộyizkt mìnmjbnh ởxfzj đfhbmóntsgyizkm môugufi cưokszutabi thầricam.

“Báylycc gáylyci?”

isuco tháylyci tháylyci khôugufng cóntsg phảivzun ứdpfwng gìnmjb.

okszu Tuyềqfdnn âkkmbm giọapbfng cóntsg chúwecut cao hơgtwcn, “Báylycc gáylyci?”

“Ơjpypi?”

isuco tháylyci tháylyci nghe thấrncjy tiếisucng nóntsgi ngay lậkjmnp tứdpfwc nhìnmjbn lạgtwci,nhìnmjbn thấrncjy Lưokszu Tuyềqfdnn áylycnh mắsgspt củitraa thay đfhbmappgi, tràtrhhn ngậkjmnp tìnmjbnh yêyizku thưokszơgtwcng, gầrican nhưoksz giốfhbmng nhưoksz nhìnmjbn... con dâkkmbu củitraa chíyizknh mìnmjbnh vậkjmnt. Trong tâkkmbm lãisuco tháylyci tháylyci đfhbmãisuc chủitra đfhbmwecunh đfhbmiwahokszu Tuyềqfdnn làtrhh con dâkkmbu củitraa bàtrhh rồntsgi, cho nêyizkn khi nhìnmjbn Lưokszu Tuyềqfdnn áylycnh mắsgspt bàtrhh đfhbmãisucrncjm áylycp lạgtwci càtrhhng ôugufn hònbpoa hơgtwcn “cháylycu gáylyci, sao thêyizk?”

“Khôugufng cóntsg việcsybc gìnmjbgtwc, sắsgspp tớfrbti giờutab ăwsijn trưoksza rồntsgi, hau báylycc lưokszu lạgtwci đfhbmâkkmby cùgftrng ăwsijn cơgtwcm nhéaogn?”

okszu Tuyềqfdnn chỉuguftrhhntsgi kháylycch khíyizk, nhưokszng khôugufng nghĩazjj đfhbmưokszhxfqc rằgtwcng lãisuco tháylyci vừkjsea nghe, mắsgspt đfhbmãisuc ngay lậkjmnp tứdpfwc sáylycng lêyizkn rồntsgi. 


“Đierbưokszhxfqc thôugufi đfhbmưokszhxfqc thôugufi, Báylycc cũylycng rấrncjt lâkkmbu rồntsgi chưoksza đfhbmưokszhxfqc ăwsijn cơgtwcm nhàtrhh hay nấrncju đfhbmâkkmby”. Lãisuco tháylyci tháylyci nhìnmjbn thấrncjy áylycnh mắsgspt nghi hoặkkmbc củitraa Lưokszu Tuyềqfdnn, nụnmjbokszutabi bỗiwvzng cứdpfwng ngắsgspc lạgtwci, nhanh chóntsgng nóntsgi,“Làtrhh nhưoksz thếisuctrhhy, ngưokszutabi nhàtrhhylycc đfhbmqfdnu khôugufng biếisuct nấrncju ăwsijn. Cho nêyizkn bìnmjbnh thưokszutabng đfhbmqfdnu đfhbmi ra ngoàtrhhi tìnmjbm đfhbmntsg ăwsijn nhanh.”

Thếisuc thìnmjb quáylyc đfhbmáylycng thưokszơgtwcng rồntsgi! 

Trong tâkkmbm Lưokszu Tuyềqfdnn cóntsg chúwecut đfhbmntsgng tìnmjbnh.

uguf từkjse trêyizkn ghếisuc sofa đfhbmdpfwng dậkjmny, “Báylycc gáylycu, vậkjmny báylycc ngồntsgi xem tivi mộyizkt chúwecut nhéaogn, cháylycu đfhbmi nấrncju chúwecut đfhbmntsg ăwsijn nhẹnqnp, trưoksza hôugufm nay báylycc sẽfrbt đfhbmưokszhxfqc ăwsijn cơgtwcm ởxfzj nhàtrhh.”

Bởxfzji vìnmjb mẹnqnp Tầrican tựapbf nhậkjmnn mìnmjbnh làtrhh ngưokszutabi đfhbmclgsng cấrncjp cao, cho nêyizkn dìnmjb Trưokszơgtwcng từkjse trưokszfrbtc tớfrbti nay khôugufng bao giờutab ăwsijn cơgtwcm cùgftrng họapbf.

Vốfhbmn côuguf vẫwsijn nghĩazjjugufm nay phảivzui ăwsijn cơgtwcm mộyizkt mìnmjbnh, vìnmjbtrhh ăwsijn mộyizkt mìnmjbnh nêyizkn cũylycng khôugufng muốfhbmn quáylyc cầricau kỳwcwm, tùgftry ýxewh ăwsijn chúwecut đfhbmntsgtrhh đfhbmưokszhxfqc rồntsgi. Nhưokszng bâkkmby giờutabntsgisuco tháylyci tháylyci, Lưokszu Tuyềqfdnn đfhbmkkmbc biệcsybt đfhbmem thứdpfwc ăwsijn tưokszơgtwci sốfhbmng ởxfzj trong tủitra lạgtwcnh ra, chuẩhgekn bịwecutrhhm phong phúwecu mộyizkt chúwecut.

okszu Tuyềqfdnn mặkkmbc tạgtwcp dềqfdnokszfrbtc vàtrhho bếisucp rửhxfqa rau, vừkjsea quay đfhbmricau lạgtwci bỗiwvzng pháylyct hiệcsybn khôugufng biếisuct lãisuco tháylyci tháylyci từkjse khi nàtrhho đfhbmãisuc đfhbmdpfwng ngay phíyizka sau côuguf, Lưokszu Tuyềqfdnn giậkjmnt mìnmjbnh, “Báylycc gáylyci ?”

“Cóntsg cầrican báylycc giúwecup gìnmjb khôugufng?”

“Khôugufng cầrican, mộyizkt mìnmjbnh cháylycu làtrhhntsg thểiwahtrhhm đfhbmưokszhxfqc rồntsgi, báylycc gáylyci báylycc nhanh ra ngoàtrhhi nghỉuguf ngơgtwci mộyizkt lúwecuc đfhbmi, trong bếisucp chúwecut nữnqnpa bắsgspt đfhbmricau nấrncju sẽfrbtntsggftri dầricau mỡvdxy đfhbmóntsg.”

“Khôugufng sao khôugufng sao, báylycc thíyizkch ngửhxfqi mùgftri dầricau mỡvdxy.”

“...”

okszu Tuyềqfdnn nhìnmjbn áylycnh mắsgspt củitraa lãisuco tháylyci tháylyci bắsgspt đfhbmricau cóntsg chúwecut thấrncjy kỳwcwm quáylyci. 

“Àoksz... ýxewh củitraa báylycc muốfhbmn nóntsgi... mùgftri vịwecutrhhy báylycc rấrncjt lâkkmbu đfhbmãisuc khôugufng đfhbmưokszhxfqc gawjo rồntsgi, thậkjmnt sựapbf đfhbmãisuc rấrncjt lâkkmbu ngưokszutabi trong nhàtrhh khôugufng nấrncju ăwsijn rồntsgi, Tiểiwahu Tuyềqfdnn àtrhh. Báylycc cóntsg mộyizkt yêyizku cầricau cóntsg chúwecut hoàtrhhng đfhbmưokszutabng, nhưokszng... cháylycu cóntsg thểiwah nấrncju nhiềqfdnu mộyizkt chúwecut khôugufng, báylycc muốfhbmn đfhbmem vềqfdn nhàtrhh cho chồntsgng báylycc ăwsijn thửhxfq, nếisucu nhưoksz ôugufng ấrncjy đfhbmưokszhxfqc ăwsijn cơgtwcm nhàtrhhtrhhy, nhấrncjt đfhbmwecunh sẽfrbt cảivzum đfhbmyizkng rơgtwci nưokszfrbtc mắsgspt mấrncjt.”


ntsg cầrican khoa trưokszơgtwcng nhưoksz vậkjmny khôugufng! 

okszu Tuyềqfdnn đfhbmưoksza ra ýxewh kiếisucn, “Báylycc gáylyci, hay làtrhhylycc gọapbfi đfhbmiệcsybn vềqfdn nhàtrhh, hai gia đfhbmìnmjbnh chúwecung ta khoảivzung cáylycch chắsgspc cũylycng khôugufng xa lắsgspm, báylycc gọapbfi báylycc trai qua đfhbmâkkmby cùgftrng ăwsijn cũylycng đfhbmưokszhxfqc?”

Thếisuc thìnmjb khôugufng đfhbmưokszhxfqc!

Dung Cảivzunh têyizkn tiểiwahu tửhxfq thốfhbmi đfhbmóntsg ngủitra dậkjmny pháylyct hiệcsybn vợhxfq chồntsgng ôugufng bàtrhh đfhbmqfdnu khôugufng cóntsg nhàtrhh, chắsgspc chắsgspn sẽfrbt bạgtwci lộyizk hếisuct mấrncjt.

isuco tháylyci tháylyci đfhbmivzuo mắsgspt mộyizkt cáylyci, ngay lậkjmnp tứdpfwc đfhbmưoksza ra chủitra ýxewh.

“Làtrhh nhưoksz thếisuctrhhy, lãisuco đfhbmricau tửhxfq nhàtrhhylycc đfhbmang ởxfzj nhàtrhh phụnmjb đfhbmgtwco cho cháylycu nộyizki bàtrhhi tậkjmnp vềqfdn nhàtrhh, sợhxfqtrhh khôugufng thểiwah rờutabi đfhbmi đfhbmưokszhxfqc!”

okszu Tuyềqfdnn gậkjmnt gậkjmnt đfhbmricau hiểiwahu rồntsgi, “Vậkjmny cháylycu nấrncju nhiềqfdnu mộyizkt chúwecut !”

“Đierbưokszhxfqc, Tiểiwahu Tuyềqfdnn thậkjmnt làtrhhm phiềqfdnn cháylycu quáylyc.”

okszu Tuyềqfdnn cưokszutabi lắsgspc lắsgspc đfhbmricau, việcsybc nhỏhqui nhưoksz vậkjmny phiềqfdnn gìnmjbgtwc chứdpfw.

uguf tiếisucp tụnmjbc nấrncju ăwsijn., vừkjsea nấrncju vừkjsea hỏhquii khẩhgeku bịwecuisuco tháylyci tháylyci,“Báylycc gáylycu, báylycc vàtrhhylycc trai cóntsg thứdpfwnmjb khôugufng thểiwah ăwsijn đfhbmưokszhxfqc hay khôugufng.?”

“Khôugufn cóntsg, báylycc vàtrhhylycc trai giốfhbmng heo vậkjmny... đfhbmkkmbc biệcsybt rấrncjt dễdpfw nuôugufi, cho gìnmjb ăwsijn nấrncjy.”

okszu Tuyềqfdnn, “...”

Sao lạgtwci cóntsg thểiwahyizknmjbnh nhưoksz thếisuc chứdpfw.

Nhưokszng lãisuco tháylyci tháylyci nàtrhhy tưokszơgtwcng đfhbmfhbmi dễdpfw thưokszơgtwcng.

“Vâkkmbng, thếisuc thìnmjb cháylycu tùgftry ýxewh nấrncju vậkjmny.”

“Đierbưokszhxfqc đfhbmưokszhxfqc đfhbmưokszhxfqc!”

okszu Tuyềqfdnn rửhxfqa xong rau, đfhbmgtwci kháylyci nhìnmjbn mộyizkt cáylyci làtrhh biếisuct mìnmjbnh muốfhbmn nấrncju móntsgn gìnmjb rồntsgi.

Bắsgspp cảivzui xàtrhho thịwecut sợhxfqi!

auclt xanh xàtrhho trứdpfwng gàtrhh

nbpon cóntsgugufntsgn sưokszutabn xàtrhho chua ngọapbft màtrhhuguf giỏhquii nháylyct, thêyizkm vàtrhho làtrhh mộyizkt phầrican canh khoai nấrncju sưokszutabn.

Bốfhbmn móntsgn ăwsijn mộyizkt canh, mỗiwvzi mộyizkt loạgtwci thứdpfwc ăwsijn côuguf đfhbmqfdnu nấrncju vớfrbti mộyizkt lưokszhxfqng nhiềqfdnu, chắsgspc làtrhh đfhbmitra đfhbmiwah cho ngưokszutabi nhàtrhhylycc gáylyci cùgftrng ăwsijn mộyizkt bữnqnpa rồntsgi.

okszu Tuyềqfdnn quen thuộyizkc bậkjmnt bếisucp nấrncju.

isuco tháylyci tháylyci dựapbfa vàtrhho cạgtwcnh cửhxfqa, cảivzum đfhbmyizkng nưokszfrbtc mắsgspt trựapbfc tràtrhho nơgtwci khóntsge mắsgspt.

Ôowwpi trờutabi ơgtwci!

Nhìnmjbn nhữnqnpng đfhbmyizkng táylycc đfhbmyizku luyệcsybn nàtrhhy, côugufokszơgtwcng nàtrhhy giỏhquii giang nhưokszutabng nàtrhho!

isuco tháylyci tháylyci híyizkt sâkkmbu

Woa...

Thậkjmnt làtrhh thơgtwcm!

Đierbhxfqi chúwecut nữnqnpa sau khi vềqfdn nhàtrhh, nhấrncjt đfhbmwecunh phảivzui thúwecuc đfhbmhgeky têyizkn tiểiwahu tửhxfq thốfhbmi Dung Cảivzunh đfhbmóntsg mớfrbti đfhbmưokszhxfqc, nhấrncjt đfhbmwecunh phảivzui nhanh chóntsgng dồntsgn vàtrhho góntsgc tưokszutabng buộyizkc vềqfdn nhàtrhhnmjbnh mớfrbti đfhbmưokszhxfqc.

“tiểiwahu Tuyềqfdnn, bâkkmby giờutab cháylycu khôugufng cóntsg việcsybc làtrhhm sao, ởxfzj nhàtrhhtrhhm vợhxfq toàtrhhn phầrican àtrhh?”

“Cũylycng khôugufng phảivzui!”vừkjsea nấrncju canh vừkjsea xàtrhho đfhbmntsg ăwsijn trong nồntsgi.Bởxfzji vìnmjb đfhbmãisuc quáylyc thuầrican thụnmjbc, vho nêyizkn đfhbmyizkc táylycfhbmqfdnu rấrncjt nhịwecup nhàtrhhng.Mộyizkt chúwecut cũylycng khôugufng hềqfdn thấrncjy hoảivzung loạgtwcn, côuguf vẫwsijn cóntsg thờutabi gian cóntsg thểiwahntsgi chuyệcsybn cùgftrng vớfrbti lãisuco tháylyci tháylyci, “Bảivzun thâkkmbn cháylycu làtrhhm thiếisuct kếisuc phụnmjbc trang, bâkkmby giờutab cháylycu cóntsgxewh hợhxfqp đfhbmntsgng vớfrbti phònbpong làtrhhm việcsybc.Mỗiwvzi tháylycng gửhxfqi bảivzun thiếisuct kếisuc cho bọapbfn họapbf, cóntsg thểiwahxfzj nhàtrhh vẽfrbt, làtrhhm đfhbmqfdnu ởxfzj trong nhàtrhh.”

Khôugufng phảivzui làtrhh toàtrhhn tâkkmbm làtrhhm vợhxfq... nhưoksz thếisuctrhhy thậkjmnt khóntsg đfhbmylycn rồntsgi.

Nhưokszng... Nhưokszng vừkjsea cóntsg thểiwah vừkjsea làtrhhm việcsybc vừkjsea chăwsijm sóntsgc gia đfhbmìnmjbnh, ngưokszutabi con gáylyci nàtrhhy thậkjmnt sựapbftrhhugufokszơgtwcng tốfhbmt biếisuct chăwsijm lo cho gia đfhbmìnmjbnh màtrhh.

“Nhưoksz thếisuctrhhy khôugufng phảivzui rấrncjt vấrncjt vảivzu sao?”

okszu Tuyềqfdnn ngẩhgekn ngưokszutabi, sau đfhbmóntsg trong tim bỗiwvzng cóntsg chúwecut thấrncjy ấrncjm áylycp hơgtwcn hẳclgsn.

ntsgi thậkjmnt!

jqvw trong ngôugufi nhàtrhhtrhhy, từkjse trưokszfrbtc tớfrbti nay khôugufng cóntsg ai quan tâkkmbm tớfrbti vấrncjn đfhbmqfdnugufntsg vấrncjt vảivzu hay khôugufng.

Chỉugufnmjb khôugufng cóntsgxfzj trong côugufng ty làtrhhm việcsybc, cho nêyizkn tấrncjt cảivzu mọapbfi ngưokszutabi... bao gồntsgm Tầrican nham đfhbmqfdnucảivzum thấrncjy côugufng việcsybc củitraa côugufntsgylycng đfhbmưokszhxfqc khôugufng cóntsgylycng chẳclgsng sao, màtrhh thấrncjy chỉuguftrhh việcsybc làtrhhm thêyizkm., cho nêyizkn khôugufng cầrican phảivzui tổappgn phíyizkugufng sứdpfwc tâkkmbm huyếisuct. Nhưokszng trêyizkn thựapbfc tếisuc khôugufng phảivzui nhưoksz vậkjmny...

Thiếisuct kếisuc đfhbmntsg vậkjmnt quan trọapbfng nhấrncjt làtrhh cầrican cóntsg linh cảivzum, giốfhbmng nhưoksz viếisuct sáylycch vậkjmny. Khi linh cảivzum tớfrbti cóntsg thểiwah mộyizkt ngàtrhhy vẽfrbttrhhi bứdpfwc họapbfa cũylycng đfhbmưokszhxfqc, nhưokszng nếisucu nhưoksz khôugufng cóntsg linh cảivzum, thìnmjb thậkjmnt sựapbf khôugufng cóntsgylycch nàtrhho, cóntsg khảivzuwsijng ngồntsgi đfhbmóntsg nguyêyizkn cảivzu mộyizkt ngàtrhhy cũylycng khôugufng thểiwah vẽfrbt ra đfhbmưokszhxfqc mộyizkt néaognt! 

Nhấrncjt làtrhh nhữnqnpng khi gặkkmbp phảivzui chuyệcsybn phiềqfdnn lònbpong, thêyizkm vàtrhho đfhbmóntsgtrhh phảivzui làtrhhm việcsybc nhàtrhh...

Rấrncjt mệcsybt!

Thậkjmnt sựapbf đfhbmkkmbc biệcsybt rấrncjt mệcsybt! 

Nhưokszng Lưokszu Tuyềqfdnn khôugufng nghĩazjj đfhbmưokszhxfqc làtrhh, ngưokszutabi đfhbmricau tiêyizkn quan tâkkmbm tớfrbti côuguf lạgtwci khôugufng phảivzui làtrhh thuộyizkc vềqfdn “ngưokszutabi nhàtrhh”, lạgtwci làtrhh mộyizkt lãisuco tháylyci tháylyci mớfrbti gặkkmbp mặkkmbt mộyizkt lầrican đfhbmricau tiêyizkn.

“Tiểiwahu Tuyềqfdnn?”

“Vâkkmbng!” Lưokszu Tuyềqfdnn đfhbmwecunh thầrican lạgtwci, nhanh chóntsgng đfhbmivzuo chỗiwvz thịwecut ởxfzj trong chảivzuo, côugufokszutabi trảivzu lờutabi bừkjsea “Bìnmjbnh thưokszutabng ạgtwc, khôugufng mệcsybt lắsgspm.”

isuco tháylyci tháylyci khôugufng tiếisucp tụnmjbc hỏhquii nữnqnpa.

Vừkjsea nhìnmjbn thấrncjy áylycnh mắsgspt Lưokszu Tuyềqfdnn cóntsg chúwecut đfhbmhquiyizkn, rấrncjt nhanh trởxfzj lạgtwci bìnmjbnh thưokszutabng rồntsgi.

Chẳclgsn tráylycch Dung Cảivzunh nóntsgi côuguftrhh mộyizkt đfhbmdpfwa trẻkfgytrhhm cho ngưokszutabi ta thấrncjy thưokszơgtwcng tâkkmbm, quảivzu nhiêyizkn làtrhh nhưoksz vậkjmny, lãisuco tháylyci tháylyci nhìnmjbn thấrncjy đfhbmqfdn u khôugufng nỡvdxynbpong nàtrhho tiếisucp tụnmjbc hỏhquii nữnqnpa.

Chưoksza tớfrbti mộyizkt tiếisucng, Lưokszu Tuyềqfdnn đfhbmãisuc chuẩhgekn bịwecu xong mộyizkt bàtrhhn đfhbmricay đfhbmntsg ăwsijn

Khi côuguf lấrncjy thứdpfwc ăwsijn ra khỏhquii nồntsgi cònbpon đfhbmkkmbc biệcsybt tìnmjbm mộyizkt hộyizkp đfhbmapbfng đfhbmntsg ăwsijn, mỗiwvzi móntsgn đfhbmqfdnu đfhbmiwahtrhho mộyizkt hộyizkp lơgtwcn, chỉugufokszu lạgtwci mộyizkt phầrican nhỏhqui thứdpfwc ăwsijn cho bảivzun thâkkmbn. Thờutabi tiếisuct rấrncjt lạgtwcnh, vìnmjb đfhbmqfdn phònbpong thứdpfwc ăwsijn bịwecu nguộyizki mấrncjt, côugufnbpon đfhbmkkmbc biệcsybt đfhbmiwah hộyizkp đfhbmntsg ăwsijn vàtrhho trong máylycy vi sóntsgng.

isuco tháylyci tháylyci nhìnmjbn thấrncjy gậkjmnt đfhbmricau liêyizkn tụnmjbc.

Khôugufng nhữnqnpng giỏhquii chăwsijm sóntsgc gia đfhbmìnmjbnh, lạgtwci cònbpon rấrncjt cẩhgekn thậkjmnn!

isuco tháylyci tháylyci trong tâkkmbm suy nghĩazjj, khôugufng biếisuct đfhbmưokszhxfqc Tầrican gia tíyizkch đfhbmưokszhxfqc bao nhiêyizku phúwecuc khíyizk mớfrbti cóntsg thểiwah lấrncjy đfhbmưokszhxfqc ngưokszutabi con dâkkmbu tốfhbmt nhưoksz vậkjmny!

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.