Lấy Phải Boss Kiêu Ngạo

Chương 859 :

    trước sau   
atyc sao vẫsezun còeexin nghĩqree vềdmbv vấjdsqn đpwwqdmbvatycy chứmenm.

Tầobevn Nham đpwwqobevu đpwwqau khôayfmng chịlinbu đpwwqưrkbdyjeac “Mẹeurv,con kiếywqmm tiềdmbvn làatyc đpwwqfblm cho mọxdtni ngưrkbdpeixi tiêjdsqu màatyc, lúywqmc nàatycy mẹeurveexin tíyjeanh toárkbdn tiềdmbvn hay khôayfmng tiềdmbvn gìhqug chứmenm, còeexin nữobeva, Tiểfblmu Tuyềdmbvn khôayfmng thểfblmatycm đpwwqưrkbdyjeac giốccxxng nhưrkbd ngưrkbdpeixi phụopkdc vụopkd chuyêjdsqn nghiệimxvp, mẹeurv chỉhikv cầobevn nhanh chógbonng dưrkbdtddrng bệimxvnh, sau đpwwqógbon chúywqmng ta sớpxvtm ra việimxvn vềdmbv nhàatyc thôayfmi.”

Ra việimxvn ?

atycjdsqy còeexin lâeurvu mớpxvti muốccxxn ra việimxvn !

Ra việimxvn rồrbsii sao cógbon thểfblm uy hiếywqmp đpwwqưrkbdyjeac nữobeva. 

“Lưrkbdu Tuyềdmbvn đpwwqâeurvu?”


“Côayfmjdsqy nguyêjdsqn đpwwqêjdsqm qua khôayfmng nghỉhikv, hôayfmm nay ởxdtn nhàatyc nghỉhikv ngoàatyci rồrbsii. Mẹeurv đpwwqehybng ngógbonng đpwwqyjeai côayfmjdsqy nữobeva, nếywqmu nhưrkbd thấjdsqy ngưrkbdpeixi chăfjuom sógbonc chăfjuom sógbonc khôayfmng tốccxxt, đpwwqfblm Phi Ngữobev tớpxvti chắmzdvc sógbonc mẹeurv nhéfjuo,Phi Ngữobevatyc con gárkbdi ruộrkbdt, chăfjuom sógbonc mẹeurv, chắmzdvc chắmzdvn sẽibba thoảatyci márkbdi hơxpvfn con trai con dâeurvu, việimxvc nàatycy quyếywqmt đpwwqlinbnh vậtddry, mẹeurv đpwwqehybng nógboni gìhqug nữobeva. Màatyc Tiểfblmu Tuyềdmbvn cũdmbvng khôayfmng phảatyci khôayfmng cógbonayfmng việimxvc, thárkbdng nàatyco côayfmjdsqy cũdmbvng phảatyci giao bảatycn vẽibba cho phòeexing tranh, cũdmbvng rấjdsqt vấjdsqt vảatyc!”

Mẹeurv Tầobevn bĩqreeu môayfmi !

Vẽibbagbonatyci bứmenmc họxdtna, mộrkbdt thárkbdng cógbon thểfblm kiếywqmm đpwwqưrkbdyjeac bao nhiêjdsqu!

“Xong rồrbsii, ởxdtn đpwwqâeurvy sắmzdvp xếywqmp nhưrkbd vậtddry, con cũdmbvng đpwwqi đpwwqâeurvy, mẹeurv nghỉhikv ngơxpvfi đpwwqi nhéfjuo. Côayfmng ty con cũdmbvng đpwwqãqxye hai ba hôayfmm nay khôayfmng đpwwqi làatycm rồrbsii, ngàatycy nàatyco họxdtndmbvng gọxdtni đpwwqiệimxvn giụopkdc con, còeexin cógbon rấjdsqt nhiềdmbvu hợyjeap đpwwqrbsing cầobevn kývomi kếywqmt, con đpwwqi đpwwqếywqmn côayfmng ty trưrkbdpxvtc đpwwqâeurvy.”

Nghe tớpxvti đpwwqâeurvy, mẹeurv Tầobevn thấjdsqy tim nhógboni đpwwqau rồrbsii. 

“Đmenmưrkbdyjeac đpwwqưrkbdyjeac đpwwqưrkbdyjeac, thếywqm thìhqug con đpwwqi vậtddrn việimxvc đpwwqi, Tầobevn Nham, hai ngàatycy hôayfmm nay con ngàatycy đpwwqêjdsqm khôayfmng ngủwzoj rồrbsii, nhấjdsqt đpwwqlinbnh phảatyci nhớpxvthqugm thờpeixi gian ngủwzoj mộrkbdt chúywqmt đpwwqi nhéfjuo, chúywqm ývomi bảatyco trọxdtnng sứmenmc khỏymxqe đpwwqjdsqy!”

Tầobevn Nham cưrkbdpeixi khắmzdvc khổugcj

eurvy giờpeixeurvm nguyệimxvn lớpxvtn nhấjdsqt củwzoja anh chíyjeanh làatyc mẹeurv anh đpwwqehybng tựqree dằopkdn vặkrqmt nhưrkbd vậtddry nữobeva. 

Anh hai ngàatycy hai đpwwqêjdsqm khôayfmng nghỉhikvhqug sao? 

gboni đpwwqi nógboni lạuyioi, khôayfmng phảatyci vìhqug mẹeurv anh tựqree tạuyioo thàatycnh sao! 

Anh bâeurvy giờpeix khôayfmng biếywqmt phảatyci đpwwqccxxi mặkrqmt vớpxvti mẹeurv anh nhưrkbd thếywqmatyco mớpxvti đpwwqưrkbdyjeac, nógboni thậtddrt, anh bâeurvy giờpeix thàatyc đpwwqi làatycm, cũdmbvng khôayfmng muốccxxn ởxdtn đpwwqâeurvy vớpxvti bàatyc.

Tầobevn Nham khôayfmng nógboni thêjdsqm gìhqug rờpeixi khỏymxqi bệimxvnh việimxvn. 

...

Phíyjeaa bêjdsqn kia!

Dung gia !

Dung Cảatycnh ngủwzoj gậtddrt kẻcmtg trêjdsqn lầobevu, lãqxyeo thárkbdi thárkbdi ngay lậtddrp tứmenmc ngồrbsii khôayfmng yêjdsqn. 

Dung tiêjdsqn sinh nhìhqugn bàatyc mộrkbdt cárkbdi đpwwqãqxye biếywqmt ngay bàatyc nghĩqreehqug “Bàatyc đpwwqógbon, đpwwqehybng cógbon đpwwqưrkbda ra cárkbdi chủwzoj ývomi kỳaype quárkbdi gìhqug nữobeva, nếywqmu khôayfmng con trai màatyc biếywqmt chắmzdvc chắmzdvn trong tâeurvm nógbon sẽibba khôayfmng đpwwqrbsing ývomi đpwwqâeurvu.”

“Nógbon khôayfmng đpwwqrbsing ývomirkbdi gìhqug, tôayfmi hỗhqug trợyjea! hỗhqug trợyjea hếywqmt mìhqugnh!”

qxyeo thiêjdsqn thárkbdi đpwwqatyco mắmzdvt, ngay lậtddrp tứmenmc đpwwqi vàatyco bếywqmp. 

Dung lãqxyeo tiêjdsqn sinh khôayfmng yêjdsqn tâeurvm cũdmbvng đpwwqi theo, “Bàatyc đpwwqlinbnh làatycm gìhqug?”

“Làatycm đpwwqrbsi ngọxdtnt !”

qxyeo tiêjdsqn sinh cau màatycy,“Bàatyc khôayfmng thểfblm ăfjuon nhữobevng đpwwqrbsiatycy màatyc, lờpeixi bárkbdc sĩqreegboni vàatyc quêjdsqn rồrbsii sao? bâeurvy giờpeixrkbdyjeang đpwwqưrkbdpeixng trong márkbdu củwzoja bàatyc cao đpwwqếywqmn mứmenmc nàatyco rồrbsii, bàatyc lạuyioi còeexin dárkbdm ăfjuon nhữobevng thứmenmatycy.”

“Aizz da, khôayfmng phảatyci làatycayfmi ăfjuon !” lãqxyeo thárkbdi thárkbdi cưrkbdpeixihìhqughqug, “Chúywqmng ta đpwwqãqxye rấjdsqt lâeurvu khôayfmng đpwwqi chàatyco hỏymxqi hàatycng xógbonm rồrbsii, làatycm íyjeat đpwwqrbsi ngọxdtnt đpwwqi thăfjuom hàatycng xógbonm chúywqmt !”

qxyeo tiêjdsqn sinh nhếywqmch miệimxvng!

atycjdsqy rõevgaatycng biếywqmt mẹeurv Tầobevn đpwwqang nằopkdm việimxvn, lạuyioi còeexin nógboni đpwwqi thăfjuom hàatycng xógbonm...

evgaatycng tòeexieexi muốccxxn xem côayfmrkbdơxpvfng màatyc con trai mìhqugnh đpwwqfblm ta tớpxvti trong nhưrkbd thếywqmatyco !


“Gia Anh àatyc, bàatyc nhưrkbd thếywqmatycy con trai màatyc biếywqmt đpwwqưrkbdyjeac sẽibba khôayfmng vui đpwwqâeurvu.”

qxyeo thárkbdi thárkbdi mắmzdvt lưrkbdpeixm mộrkbdt cárkbdi, “Hừehyb! Tôayfmi khôayfmng tin làatyc ôayfmng khôayfmng tòeexieexi!”

Ônlqdng đpwwqưrkbdơxpvfng nhiêjdsqn làatycdmbvng tòeexieexi

Ônlqdng cùenztng vớpxvti vợyjeahqugnh nhưrkbd nhau, đpwwqdmbvu nghĩqree con trai mìhqugnh làatyc ngưrkbdpeixi đpwwqrbsing tíyjeanh, thậtddrm chíyjea đpwwqccxxi vớpxvti hôayfmn sựqree củwzoja anh ấjdsqy còeexin khôayfmng cógbon suy nghĩqreehqug nữobeva, ai màatyc biếywqmt đpwwqưrkbdyjeac đpwwqrkbdt nhiêjdsqn lạuyioi thíyjeach mộrkbdt côayfmrkbdơxpvfng, con trai ôayfmng ôayfmng biếywqmt, nhìhqugn bộrkbd dạuyiong cógbon vẻcmtg rấjdsqt ôayfmn hoàatycatyc dễvomi gầobevn, nhưrkbdng trêjdsqn thựqreec tếywqm trong thâeurvm tâeurvm anh ấjdsqy rấjdsqt thanh cao đpwwqógbon, cógbon thểfblm lọxdtnt đpwwqưrkbdyjeac vàatyco mắmzdvt anh ấjdsqy, thậtddrt sựqree chẳpeixng cógbon bao nhiêjdsqu ngưrkbdpeixi. 

Cho nêjdsqn ôayfmng đpwwqkrqmc biệimxvt cũdmbvng rấjdsqt tòeexieexi, ngưrkbdpeixi con gárkbdi ưrkbdu túywqm tớpxvti nhưrkbd vậtddry, mớpxvti cógbon thểfblm đpwwqưrkbdyjeac con trai ôayfmng đpwwqfblm mắmzdvt tớpxvti. 

qxyeo tiêjdsqn sinh nghĩqree nghĩqree, cuốccxxi cùenztng cũdmbvng khôayfmng cógbon ngăfjuon lãqxyeo thárkbdi thárkbd

qxyeo thárkbdi thárkbdi bìhqugnh thưrkbdpeixng thíyjeach ăfjuon nhấjdsqt làatyc đpwwqrbsi ngọxdtnt, tựqreehqugnh cũdmbvng đpwwqãqxyegbon thểfblmatycm đpwwqưrkbdyjeac rấjdsqt tốccxxt, mộrkbdt giờpeix sau đpwwqãqxyegbon thểfblmrkbdpxvtng nguyêjdsqn mộrkbdt khay đpwwqrbsi ngọxdtnt đpwwqobevy màatycu sắmzdvc, mùenzti thơxpvfm nứmenmc mũdmbvi, xốccxxp xốccxxp mềdmbvm mềdmbvm, vừehyba mớpxvti ra lòeexieexin bốccxxc chúywqmt khógboni nógbonng, ngửhwxfi mùenzti cũdmbvng thấjdsqy tưrkbdơxpvfng đpwwqccxxi ngon rồrbsii.

“Nhanh bêjdsqrkbdi khay đpwwqógbon qua đpwwqâeurvy!”

“Đmenmưrkbdyjeac !”

qxyeo tiêjdsqn sinh bêjdsq khay tớpxvti, lãqxyeo thárkbdi thárkbdi đpwwqem đpwwqrbsi ngọxdtnt từehybng chiếywqmc từehybng chiếywqmc mộrkbdt gắmzdvp lêjdsqn đpwwqĩqreea, bàatycy tríyjeaeexin rấjdsqt đpwwqeurvp.

qxyeo tiêjdsqn sinh khôayfmng yêjdsqn tâeurvm, lạuyioi nhắmzdvc nhởxdtn thêjdsqm lầobevn nữobeva, “Cárkbdi đpwwqrbsiatycy bàatyc khôayfmng đpwwqưrkbdyjeac ăfjuon !”

“Ônlqdng cứmenmjdsqn tâeurvm đpwwqi, đpwwqrbsiatycy làatycayfmi khổugcj khổugcj cựqreec cựqreec vìhqug con dâeurvu tưrkbdơxpvfng lai làatycm, sao tôayfmi lạuyioi ăfjuon vụopkdng đpwwqưrkbdyjeac !”

qxyeo tiêjdsqn sinh miệimxvng méfjuoo xệimxvch !


eurvy giờpeixatyc con dâeurvu nhàatyc ngưrkbdpeixi ta cơxpvfatyc

Sao lạuyioi thàatycnh củwzoja nhàatychqugnh rồrbsii !

“Đmenmưrkbdyjeac, tôayfmi đpwwqi chàatyco hỏymxqi hàatycng xógbonm đpwwqâeurvy!”

qxyeo thárkbdi thárkbdi bêjdsq đpwwqĩqreea đpwwqrbsi vui ha ha đpwwqi ra khỏymxqi nhàatyc, trưrkbdpxvtc khi đpwwqi vẫsezun khôayfmng quêjdsqn dặkrqmn dòeexiqxyeo tiêjdsqn sinh, “Nếywqmu nhưrkbd con trai thứmenmc dậtddry, thìhqug ôayfmng nógboni tôayfmi ra ngoàatyci đpwwqi thăfjuom chárkbdu lớpxvtn rồrbsii,biếywqmt chưrkbda!”

“Yêjdsqn tâeurvm đpwwqi, khẳpeixng đpwwqlinbnh sẽibba khôayfmng đpwwqfblm lộrkbd đpwwqâeurvu !”

qxyeo thárkbdi thárkbdi ngay lậtddrp tứmenmc vui vui mừehybng mừehybng đpwwqi “thăfjuom hỏymxqi hàatycng xógbonm”!

Khi Lãqxyeo thárkbdi thárkbdi tớpxvti Tầobevn gia, vừehyba vặkrqmn Lưrkbdu Tuyềdmbvn cũdmbvng thứmenmc dậtddry, côayfm vừehyba tắmzdvm xong, thay quầobevn árkbdo đpwwqi xuốccxxng lầobevu thìhqug đpwwqãqxye nghe thấjdsqy đpwwqrkbdng tĩqreenh rồrbsii.

rkbdu Tuyềdmbvn mặkrqmc đpwwqrbsi xuốccxxng lầobevu, mắmzdvt vừehyba nhìhqugn ra cửhwxfa đpwwqãqxye thấjdsqy márkbdi tógbonc bạuyioc trắmzdvng củwzoja lãqxyeo thárkbdi thárkbdi.

“A ôayfm êjdsq——Chárkbdu làatyc con dâeurvu củwzoja Tầobevn gia nhỉhikv!” Lãqxyeo thárkbdi thárkbdi cũdmbvng nhìhqugn thấjdsqy Lưrkbdu Tuyềdmbvn từehyb trêjdsqn lầobevu đpwwqi xuốccxxng, vừehyba nhìhqugn thấjdsqy thậtddrt chặkrqmt trárkbdch đpwwqưrkbdyjeac con mắmzdvt lợyjeai hạuyioi củwzoja con trai bàatyc, côayfmrkbdơxpvfng nàatycy rấjdsqt đpwwqoan trang thụopkdc nữobev,ngũdmbv quan khôayfmng cógbonhqug đpwwqfblmgboni rồrbsii, khíyjea phárkbdch cũdmbvng đpwwqkrqmc biệimxvt dịlinbu dàatycng, vừehyba nhìhqugn đpwwqãqxye thấjdsqy làatyc mộrkbdt ngưrkbdpeixi rấjdsqt h đpwwqrbsing, lãqxyeo thárkbdi thárkbdi thíyjeach thúywqm khen ngợyjeai, “Dung mạuyioo thậtddrt làatyc xinh đpwwqeurvp.”

rkbdu Tuyềdmbvn nhanh chógbonng xuốccxxng lầobevu “Ngàatyci làatyc...”

“Ồfblm, tôayfmi làatycatycng xógbonm bêjdsqn cạuyionh nhàatyc củwzoja cárkbdc chárkbdu!” Lãqxyeo thárkbdi thárkbdi cưrkbdpeixi chàatyco hỏymxqi“Chárkbdu gọxdtni ta làatycrkbdc gárkbdi làatyc đpwwqưrkbdyjeac rồrbsii, hôayfmm nay bárkbdc ởxdtn nhàatyc khôayfmng cógbon việimxvc gìhqugatycm, làatycm chúywqmt đpwwqrbsi ngọxdtnt, làatycm cógbonxpvfi nhiềdmbvu chúywqmt nêjdsqn đpwwqem biếywqmu hàatycng xógbonm mộrkbdt íyjeat, khôayfmng làatycm phiềdmbvn chárkbdu chứmenm.”

“Khôayfmng ạuyio Khôayfmng ạuyio!” Lưrkbdu Tuyềdmbvn nógboni vớpxvti dìhqug Trưrkbdơxpvfng “Rógbont chúywqmt nưrkbdpxvtc tớpxvti đpwwqâeurvy!”

“Vâeurvng!”


rkbdu Tuyềdmbvn nhanh chógbonng đpwwqtddr đpwwqrbsi ngọxdtnt trêjdsqn tay củwzoja lãqxyeo thárkbdi thárkbdi, lãqxyeo thiêjdsqn thárkbdi nàatycy nhìhqugn tuổugcji tárkbdc tầobevm sárkbdu mưrkbdơxpvfi bảatycy mưrkbdơxpvfi tuổugcji rồrbsii, thờpeixi tiếywqmt lạuyionh nhưrkbd vậtddry vẫsezun đpwwqem đpwwqrbsi tớpxvti tặkrqmng, Lưrkbdu Tuyềdmbvn nhìhqugn lãqxyeo thárkbdi thárkbdi cong lưrkbdng, cảatycm nhậtddrn thấjdsqy cógbon khảatycfjuong sẽibba bịlinb ngãqxye, nhanh chógbonng đpwwqưrkbda tay ra đpwwqtddrqxyeo thárkbdi thárkbdi,“bárkbdc gárkbdi, bárkbdc ngồrbsii đpwwqi.”

“Đmenmưrkbdyjeac rồrbsii đpwwqưrkbdyjeac rồrbsii !”

qxyeo thárkbdi thárkbdi cưrkbdpeixi híyjeap cảatyc mắmzdvt, vừehyba cưrkbdpeixi vừehyba ngồrbsii lêjdsqn sofa, mắmzdvt đpwwqatyco quanh mộrkbdt vòeexing, cốccxx ývomi thăfjuom dòeexi hỏymxqi,“Ấyjeay, sao nhàatycrkbdc chárkbdu hôayfmm nay lạuyioi yêjdsqn tĩqreenh vậtddry?”

“Mẹeurv chárkbdu sứmenmc khỏymxqe củwzoja bàatyc khôayfmng đpwwqưrkbdyjeac tốccxxt lắmzdvm bâeurvy giờpeix đpwwqang ởxdtn trong việimxvn, Phi Ngữobevdmbvng đpwwqang ởxdtn đpwwqógbon chăfjuom sógbonc mẹeurv chárkbdu, bâeurvy giờpeix trong nhàatyc chỉhikvgbon chárkbdu vàatychqug Trưrkbdơxpvfng hai ngưrkbdpeixi thôayfmi!”

Thếywqm thìhqug tốccxxt quárkbd rồrbsii! 

hqug Trưrkbdơxpvfng đpwwqưrkbda nưrkbdpxvtc tớpxvti, Lưrkbdu Tuyềdmbvn nhanh chógbonng đpwwqưrkbda nưrkbdpxvtc cho lãqxyeo thárkbdi thárkbdi, côayfm nhìhqugn cárkbdch ăfjuon mặkrqmc củwzoja lãqxyeo thárkbdi thárkbdi chắmzdvc chắmzdvn làatyc ngưrkbdpeixi ởxdtn trong biệimxvt thựqree khôayfmng sai, nhưrkbdng...

“Bárkbdc gárkbdi, chárkbdu hìhqugnh nhưrkbd chưrkbda gặkrqmp bárkbdc bao giờpeix.”

qxyeo thárkbdi thárkbdi vẫsezuy mạuyionh tay, cưrkbdpeixi haha nógboni, “Bìhqugnh thưrkbdpeixng bìhqugnh thưrkbdpeixng, bárkbdc vàatyc chồrbsing bárkbdc bìhqugnh thưrkbdpeixng khôayfmng hay ra khỏymxqi nhàatyc, khi ra ngoàatyci đpwwqdmbvu cógbonrkbdi xe trựqreec tiếywqmp đpwwqưrkbda đpwwqógbonn, ởxdtn trong khu nàatycy cũdmbvng íyjeat đpwwqi lạuyioi, cho nêjdsqn chárkbdu chưrkbda gặkrqmp bárkbdc bao giờpeix !”

Thìhqug ra làatyc nhưrkbd vậtddry.

rkbdu Tuyềdmbvn khôayfmng còeexin đpwwqdmbv phòeexing nữobeva, tíyjeanh cárkbdch củwzoja côayfm vốccxxn yêjdsqn tĩqreenh, cũdmbvng khôayfmng phảatyci làatyc ngưrkbdpeixi biếywqmt ăfjuon nógboni, nhìhqugn thấjdsqy lãqxyeo thárkbdi thárkbdi khôayfmng cógbon ývomi đpwwqlinbnh rờpeixi đpwwqi côayfmdmbvng khôayfmng nỡtddr đpwwquổugcji ngưrkbdpeixi, khôayfmng khíyjea trong phòeexing bỗhqugng trởxdtnjdsqn khógbon xửhwxf.

qxyeo thárkbdi thárkbdi nhìhqugn nhậtddrn thấjdsqy vậtddry nhanh chógbonng chỉhikvatyco chỗhqug đpwwqrbsi ngọxdtnt trêjdsqn bàatycn tràatyc, “Tôayfmi vừehyba mớpxvti nưrkbdpxvtng xong đpwwqógbon, vẫsezun còeexin nógbonng, chárkbdu thửhwxf mộrkbdt miếywqmng xem cógbon ngon khôayfmng.”

“Bárkbdc tựqreeatycm ấjdsqy ạuyio?”

“Đmenmúywqmng vậtddry, bárkbdc rấjdsqt thíyjeach làatycm đpwwqrbsi ngọxdtnt, làatycm chắmzdvc cũdmbvng khôayfmng đpwwqếywqmn nỗhqugi tồrbsii đpwwqâeurvu, chárkbdu thửhwxf xem, nếywqmu thấjdsqy ngon lầobevn sau bárkbdc lạuyioi làatycm đpwwqem qua cho chárkbdi mộrkbdt íyjeat.”

rkbdu Tuyềdmbvn cógbon chúywqmt khôayfmng muốccxxn làatycm mấjdsqt đpwwqi lòeexing nhiệimxvt tìhqugnh củwzoja lãqxyeo thárkbdi thárkbdi.

ayfm vốccxxn khôayfmng thíyjeach ăfjuon đpwwqrbsi ngọxdtnt, nhưrkbdng vẫsezun rấjdsqt nểfblm mặkrqmt ăfjuon mộrkbdt miếywqmng nhỏymxq, mógbonn bárkbdnh ngọxdtnt nàatycy rấjdsqt ngon, mùenzti vịlinb khôayfmng tồrbsii, ngọxdtnt nhưrkbdng khôayfmng ngárkbdn, vàatyco miệimxvng làatyc tan ngay. Lưrkbdu Tuyềdmbvn sárkbdng nay mớpxvti chỉhikv ăfjuon cógbon ba quảatyc trứmenmng vịlinbt, bâeurvy giờpeix thậtddrt sựqreedmbvng cógbon chúywqmt đpwwqógboni, ăfjuon mộrkbdt miếywqmng hìhqugnh nhưrkbdgbon chúywqmt vẫsezun chưrkbda đpwwqwzoj.

Nhìhqugn thấjdsqy vẻcmtg mặkrqmt chờpeix đpwwqyjeai củwzoja lãqxyeo thárkbdi thárkbdi, Lưrkbdu Tuyềdmbvn nhanh chógbonng khen ngợyjeai, “Ngon lắmzdvm ạuyio !”

qxyeo thárkbdi thárkbdi bâeurvy giờpeix mớpxvti thấjdsqy nhẹeurv nhõevgam “Ngon đpwwqúywqmng khôayfmng, ha ha, bárkbdc đpwwqãqxyegboni khảatycfjuong làatycm đpwwqrbsi ngọxdtnt củwzoja bárkbdc cũdmbvng cógbon thểfblm mởxdtn tiệimxvm bárkbdnh ngọxdtnt đpwwqưrkbdyjeac rồrbsii, nếywqmu nhưrkbd ngon thìhqug chárkbdu ăfjuon thêjdsqm vàatyci cárkbdi nữobeva, cárkbdc côayfmrkbdi trẻcmtg nhưrkbd bọxdtnn chárkbdu đpwwqdmbvu đpwwqkrqmc biệimxvt thíyjeach gầobevy màatyc, bárkbdnh ngọxdtnt nàatycy bárkbdc khôayfmng cógbon cho đpwwqưrkbdpeixng, bárkbdc làatycm toàatycn bằopkdng mậtddrt ong, màatyc lạuyioi do tựqreehqugnh nưrkbdpxvtng, vừehyba dinh dưrkbdtddrng lạuyioi an toàatycn, ăfjuon nhiềdmbvu cũdmbvng khôayfmng đpwwqárkbdng lo ngạuyioi đpwwqâeurvu.”

“Cảatycm ơxpvfn bárkbdc gárkbdi !”

“Cảatycm ơxpvfn gìhqug chứmenm, đpwwqdmbvu làatycatycng xógbonm cảatyc!”

Trong tâeurvm lãqxyeo thárkbdi thárkbdi nghĩqree, sau nàatycy sẽibbaatyc con dâeurvu nhàatyc ta rồrbsii, khôayfmng cầobevn khárkbdch khíyjea nhưrkbd vậtddry.

qxyeo thárkbdi thárkbdi càatycng nhìhqugn càatycng thấjdsqy vừehyba ývomi

Đmenmmenma trẻcmtgatycy so vớpxvti ngưrkbdpeixi hôayfmm qua bàatyc giớpxvti thiệimxvu gặkrqmp mặkrqmt cho Dung Cảatycnh tiêjdsqu chíyjeaxpvfn hẳpeixn, tíyjeanh cárkbdch cũdmbvng rấjdsqt tốccxxt, dùenztgbon nhìhqugn thếywqmatyco cũdmbvng vẫsezun thấjdsqy tốccxxt !

Thậtddrt ra...

Chủwzoj yếywqmu vấjdsqn đpwwqdmbv chíyjeanh đpwwqdmbvu thuộrkbdc vềdmbv Dung Cảatycnh.

Đmenmehybng nógboni Lưrkbdu Tuyềdmbvn khôayfmng đpwwqeurvp. Nếywqmu thậtddrt sựqreeayfmgbon thựqreec sựqree rấjdsqt xấjdsqu đpwwqi chăfjuong nữobeva, đpwwqccxxi vớpxvti lãqxyeo thárkbdi thárkbdi màatycgboni, chỉhikv cầobevn cógbon thểfblm giảatyci quyếywqmt đpwwqưrkbdyjeac vấjdsqn đpwwqdmbv củwzoja Dung Cảatycnh, đpwwqógbon chíyjeanh làatyc âeurvn nhâeurvn rồrbsii! 

Cho nêjdsqn lãqxyeo thárkbdi thárkbdi đpwwqccxxi vớpxvti Lưrkbdu Tuyềdmbvn càatycng nhìhqugn càatycng thấjdsqy thuậtddrn mắmzdvt! 

“Bárkbdc gárkbdi... Trêjdsqn mặkrqmt chárkbdu cógbon dinh gìhqug sao?”

Sao lạuyioi thếywqm... dùenztng árkbdnh mắmzdvt rựqreec lửhwxfa nhìhqugn côayfm... Lưrkbdu Tuyềdmbvn nhìhqugn khôayfmng nổugcji đpwwqưrkbda tay lau mặkrqmt, trêjdsqn mặkrqmt khôayfmng cógbonyjeanh gìhqugatyc.

“Khôayfmng cógbon khôayfmng cógbon, chỉhikvatyc đpwwqãqxye rấjdsqt lâeurvu khôayfmng nhìhqugn thấjdsqy côayfmrkbdi nàatyco xinh đpwwqeurvp nhưrkbd vậtddry thôayfmi...”

rkbdu Tuyềdmbvn mặkrqmt đpwwqymxq lừehyb.

qxyeo thárkbdi thárkbdi nàatycy thậtddrt biếywqmt khen ngưrkbdpeixi!

“Đmenmúywqmng rồrbsii, bárkbdc vẫsezun chưrkbda biếywqmt têjdsqn củwzoja chárkbdu !”

“Chárkbdu têjdsqn làatycrkbdu Tuyềdmbvn!”

“Lưrkbdu Tuyềdmbvn? têjdsqn cũdmbvng rấjdsqt dễvomi nghe !”

qxyeo thárkbdi thárkbdi uốccxxng mộrkbdt ngụopkdm nưrkbdpxvtc, khôayfmng ngạuyioi ngạuyioi ngùenztng gìhqugeexi hỏymxqi “Bárkbdc thấjdsqy tuổugcji củwzoja chárkbdu cũdmbvng khôayfmng lớpxvtn, sao lạuyioi chógbonng vộrkbdi kếywqmt hôayfmn vậtddry?”

Đmenmyjeai con trai bàatycgbon phảatyci tốccxxt khôayfmng!

“Qua hếywqmt năfjuom nay làatyc chárkbdu tròeexin hai mưrkbdơxpvfi tưrkbd tuổugcji rồrbsii.”

“Hai mưrkbdơxpvfi tưrkbdatyc! vẫsezun còeexin nhỏymxq thôayfmi!”

rkbdu Tuyềdmbvn cógbon chúywqmt khôayfmng biếywqmt phảatyci trảatyc lờpeixi lãqxyeo thárkbdi thárkbdi thếywqmatyco, chỉhikvgbon thểfblmenztng nụopkdrkbdpeixi đpwwqfblm đpwwqárkbdp lạuyioi.

“Con gárkbdi thờpeixi bâeurvy giờpeix, rấjdsqt nhiềdmbvu ngưrkbdpeixi đpwwqdmbvu ôayfmm cárkbdi ývomihqugatyc cảatyc đpwwqpeixi sẽibba khôayfmng kếywqmt hôayfmn, giốccxxng nhưrkbd chárkbdu sớpxvtm kếywqmt hôayfmn nhưrkbd thếywqmatycy rấjdsqt íyjeat gặkrqmp thấjdsqy rồrbsii...”

rkbdu Tuyềdmbvn chỉhikvgbon thểfblm mỉhikvm cưrkbdpeixi.

qxyeo thárkbdi thárkbdi tiếywqmp tụopkdc dòeexi hỏymxqi “Khôayfmng giấjdsqu gìhqug chárkbdu, trong nhàatyc ta cũdmbvng cógbon mộrkbdt đpwwqmenma con khôayfmng cógbon ývomi đpwwqlinbnh muốccxxn kếywqmt hôayfmn, đpwwqúywqmng rồrbsii Lưrkbdu Tuyềdmbvn, trong nhàatyc chárkbdu cógbon chịlinb em gárkbdi nàatyco vẫsezun chưrkbda kếywqmt hôayfmn khôayfmng?”

rkbdu Tuyềdmbvn thàatycnh thậtddrt lắmzdvc đpwwqobevu, sau khi lắmzdvc đpwwqobevu lạuyioi gậtddrt đpwwqobevu.

qxyeo thárkbdi thárkbdi cógbon chúywqmt mơxpvf hồrbsi, rốccxxt cuộrkbdc làatycgbon hay khôayfmng đpwwqâeurvy!

“Chárkbdu... mẹeurv ruộrkbdt chárkbdu qua đpwwqpeixi sớpxvtm, bốccxx ruộrkbdt chárkbdu lạuyioi cưrkbdpxvti mộrkbdt ngưrkbdpeixi vợyjea nữobeva, sinh mộrkbdt ngưrkbdpeixi em gárkbdi, nhưrkbdng tuổugcji củwzoja côayfmjdsqy vẫsezun còeexin rấjdsqt nhỏymxq... cho nêjdsqn khôayfmng thểfblmyjeanh vàatyco đpwwqưrkbdyjeac.”

Thìhqug ra làatyc nhưrkbd vậtddry! 

Thậtddrt làatyc mộrkbdt đpwwqmenma trẻcmtg đpwwqárkbdng thưrkbdơxpvfng.

qxyeo thárkbdi thárkbdi gặkrqmp khôayfmng íyjeat trưrkbdpeixng hợyjeap nhưrkbd thếywqmatycy, bốccxx đpwwqcmtg lạuyioi lấjdsqy vợyjea, sinh thêjdsqm con, tìhqugnh hìhqugnh nhưrkbd thếywqmatycy Lưrkbdu Năfjuong ởxdtn trong nhàatyc chắmzdvc chắmzdvn sẽibba rấjdsqt khógbon xửhwxf, mẹeurv kếywqmenztgbon tốccxxt,đpwwqccxxi vớpxvti con ngưrkbdpeixi trưrkbdpxvtc củwzoja chồrbsing thìhquggbon thểfblm tốccxxt bao nhiêjdsqu? 

gbon thểfblm cho côayfmjdsqy ăfjuon nógbon mặkrqmc ấjdsqm làatyc tốccxxt lắmzdvm rồrbsii. 

qxyeo thárkbdi thárkbdi thởxdtnatyci, đpwwqưrkbda tay nắmzdvm lấjdsqy tay củwzoja Lưrkbdu Năfjuong“Thậtddrt làatyc mộrkbdt đpwwqmenma trẻcmtggbon sốccxx phậtddrn khổugcj cựqreec... nhưrkbdng khôayfmng sao, năfjuom nay làatycfjuom mệimxvnh đpwwqógbon, ngưrkbdpeixi ta nógboni năfjuom mệimxvnh cógbon thểfblm sẽibba rấjdsqt đpwwqen đpwwqwzoji, nhưrkbdng chưrkbda biếywqmt chừehybng lạuyioi đpwwqugcji mệimxvnh, chárkbdu làatyc mộrkbdt côayfmrkbdi tốccxxt, khẳpeixng đpwwqlinbnh sẽibba đpwwqugcji mệimxvnh, gặkrqmp phảatyci đpwwquyioi may mắmzdvn!”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.