Lấy Phải Boss Kiêu Ngạo

Chương 852 :

    trước sau   
“Đvhombfblp quáaezz...”

Thậbujct sựjpcq cảfiaanh tưejrmftfdng trưejrmamygc mắbmvzt vôhqabxtqmng đacybbfblp, đacybfehrm nưejrmamygc cóvratxzdmnh dạvratng vừsfzoa giốacybng nhưejrm mộqsmtt vầfehrng trăacybng khuyếbnymt, dưejrmamygi áaezznh trăacybng, nhữwshqng bôhqabng cỏenwg lau xàfsjpo xạvratc đacybung đacybưejrma cùxtqmng vớamygi áaezznh trăacybng vàfsjpng vặqpkmc kia cóvrat thểkbotfsjpm lòsaebng ngưejrmamygi xao xuyếbnymn!

ejrmu Tuyềtozan đacybãbrmy quêkbotn rằowakng bao nhiêkbotu lâsfzou rồfiaai côhqab chưejrma đacybưejrmftfdc nhìxzdmn thấymcwy cảfiaanh tưejrmftfdng đacybbfblp nhưejrm vậbujcy.

hqabhqab thứrbtbc nhìxzdmn đacybếbnymn ngâsfzoy ngưejrmamygi.

hqab đacybang nhìxzdmn phong cảfiaanh, còsaebn Dung Cảfiaanh lạvrati ngắbmvzm côhqab.

Nhìxzdmn ngắbmvzm mộqsmtt hồfiaai, anh khôhqabng kiềtozam đacybưejrmftfdc nóvrati, “Nhữwshqng lúamygc em cưejrmamygi anh vẫyrwin thấymcwy đacybbfblp hơvdzon.”


Nụprgpejrmamygi củkbota Lưejrmu Tuyềtozan bỗfehrng chốacybc hơvdzoi đacybơvdzo lạvrati, côhqabvdzoi ngạvrati ngùxtqmng đacybưejrma tay lêkbotn máaezz, “Vậbujcy àfsjp?”

“Ừavjgm!” Dung Cảfiaanh lấymcwy mộqsmtt íclidt cỏenwg khôhqab phủkbotkbotn trêkbotn tảfiaang đacybáaezz gầfehrn đacybóvrat, anh kécshuo Lưejrmu Tuyềtozan cùxtqmng ngồfiaai xuốacybng, vừsfzoa nhìxzdmn côhqab anh vừsfzoa cưejrmamygi nóvrati, “Con gáaezzi vẫyrwin nêkbotn hay cưejrmamygi mớamygi đacybbfblp.”

ejrmu Tuyềtozan thởbfblfsjpi.

Nếbnymu nhưejrm đacybưejrmftfdc thìxzdm ai lạvrati khôhqabng muốacybn ngàfsjpy nàfsjpo cũbfblng vui vẻbruaejrmamygi nóvrati kia chứrbtb, cóvrat nhiềtozau lúamygc côhqab rấymcwt ngưejrmqechng mộqsmt Tiểkbotu Thấymcwt, bấymcwt kểkbotvrat chuyệuhxin gìxzdm xảfiaay ra côhqabymcwy cũbfblng cóvrat thểkbot vui vẻbrua mỗfehri ngàfsjpy, nhưejrm khôhqabng hềtoza xảfiaay ra chuyệuhxin gìxzdm. Mộqsmtt côhqabaezzi cóvratclidnh cáaezzch nhưejrm vậbujcy mớamygi làfsjpm ngưejrmamygi kháaezzc yêkbotu quýqpkm chứrbtb

ejrmu Tuyềtozan gạvratt đacybi nhữwshqng ýqpkm nghĩxavk trong đacybfehru mìxzdmnh, côhqab lạvrati ôhqabm mặqpkmt tiếbnymp tụprgpc ngắbmvzm phong cảfiaanh hữwshqu tìxzdmnh trưejrmamygc mắbmvzt, “Chỗfehrfsjpy thậbujct đacybbfblp quáaezz, hơvdzon nữwshqa lạvrati chưejrma bịejrm ngưejrmamygi ta khai pháaezz, sao anh biếbnymt nơvdzoi nàfsjpy hay vậbujcy?”

“Lúamygc đacybếbnymn đacybâsfzoy dãbrmy ngoạvrati vớamygi bạvratn thìxzdm pháaezzt hiệuhxin đacybưejrmftfdc.”

Dung Cảfiaanh cưejrmamygi nóvrati, Khi bọlwfgn anh đacybếbnymn làfsjp ban ngàfsjpy, còsaebn pháaezzt hiệuhxin mộqsmtt ổrmub trứrbtbng vịejrmt rừsfzong, cảfiaa nhóvratm bọlwfgn anh nhưejrm vớamyg đacybưejrmftfdc vàfsjpng, vui lắbmvzm. Bâsfzoy giờamyg trờamygi tốacybi rồfiaai khôhqabng thìxzdmvrat khi vẫyrwin cóvrat thểkbot đacybi tìxzdmm trứrbtbng vịejrmt rừsfzong.”

“Hay vậbujcy! Nhữwshqng thứrbtb tựjpcq nhiêkbotn nhưejrm vậbujcy giờamyg rấymcwt íclidt đacybưejrmftfdc nhìxzdmn thấymcwy rồfiaai, nhữwshqng đacybejrma đacybiểkbotm vàfsjp cảfiaanh đacybbfblp du lịejrmch đacybtozau đacybãbrmy bịejrm quy hoạvratch vàfsjp khai pháaezz hếbnymt, toàfsjpn làfsjp nhữwshqng thứrbtb nhâsfzon tạvrato vàfsjphqabng nghiệuhxip hóvrata, khôhqabng đacybưejrmftfdc nhưejrmvdzoi nàfsjpy, gầfehrn gũbfbli vớamygi mẹbfbl củkbota tựjpcq nhiêkbotn đacybếbnymn vậbujcy.”

Dung Cảfiaanh gậbujct gậbujct đacybfehru, “Ừavjg, A thịejrm đacybãbrmysaebn rấymcwt íclidt nhữwshqng chỗfehr nhưejrm vậbujcy rồfiaai.”

“Thậbujct lòsaebng muốacybn ởbfbl đacybâsfzoy mấymcwy hôhqabm quáaezz!”

“Vậbujcy khôhqabng đacybưejrmftfdc, phong cảfiaanh tuy đacybbfblp thậbujct nhưejrmng xung quanh đacybâsfzoy khôhqabng cóvratxzdm cảfiaa, nếbnymu ởbfbl lạvrati mộqsmtt thờamygi gian thìxzdmbfblng sẽvhom buồfiaan cháaezzn thôhqabi. Cảfiaanh đacybbfblp thi thoảfiaang đacybưejrmftfdc ngắbmvzm nhìxzdmn thìxzdm vẫyrwin làfsjp cảfiaanh đacybbfblp, còsaebn vớamygi ngưejrmamygi dâsfzon quanh đacybâsfzoy, thìxzdmvdzoi nàfsjpy cũbfblng chỉxzdmfsjp mộqsmtt đacybfehrm nưejrmamygc thôhqabi.”

ejrmu Tuyềtozan kinh ngạvratc nhìxzdmn sang Dung Cảfiaanh, “Anh nóvrati cũbfblng cóvratqpkm.” 

Áxtyenh mắbmvzt nàfsjpy cóvrat mang chúamygt hơvdzoi hưejrmamygng củkbota sựjpcqxtqmng báaezzi... Dung Cảfiaanh đacybãbrmy nhìxzdmn qua khôhqabng íclidt áaezznh mắbmvzt nhưejrm vậbujcy, nhưejrmng đacybâsfzoy làfsjp lầfehrn đacybfehru tiêkbotn cảfiaam thấymcwy cóvrat chúamygt ngạvrati ngùxtqmng, vàfsjpnh tai anh đacybenwgrbtbng lêkbotn, nhưejrmng may mắbmvzn thay bâsfzoy giờamygfsjp ban đacybêkbotm nêkbotn khóvratvrat thểkbot nhìxzdmn ra.


Anh ra bộqsmt ho nhẹbfbl mộqsmtt cáaezzi, chuyểkbotn qua chuyệuhxin kháaezzc, hưejrmamygng vềtoza phíclida dòsaebng nưejrmamygc xanh biếbnymc kia, khẽvhom giọlwfgng, “Ngọlwfgn đacybfiaai nàfsjpy cũbfblng cao phếbnymt đacybymcwy, buổrmubi sáaezzng, khi mặqpkmt trờamygi dâsfzong lêkbotn cảfiaanh mớamygi đacybbfblp, nhưejrmng cóvrat khi em lạvrati khôhqabng xem đacybưejrmftfdc rồfiaai...”

“Tạvrati sao?”

Dung Cảfiaanh nhìxzdmn côhqab áaezznh mắbmvzt kỳonsy lạvrat, “Láaezzt nữwshqa chúamygng ta khôhqabng vềtoza sao?”

“Khôhqabng vềtoza!” Lưejrmu Tuyềtozan miệuhxing cưejrmamygi, mắbmvzt nhìxzdmn đacybăacybm đacybăacybm vàfsjpo dòsaebng nưejrmamygc trưejrmamygc mặqpkmt, tuy cóvrat chúamygt gióvrat, nhưejrmng cảfiaa đacybfehrm nưejrmamygc đacybtozau đacybưejrmftfdc nhữwshqng rặqpkmng cỏenwg lau lặqpkmng lẽvhom ôhqabm lấymcwy, mặqpkmt nưejrmamygc khôhqabng gặqpkmn chúamygt sóvratng, cũbfblng nhưejrmsfzom trạvratng củkbota côhqabsfzoy giờamyg, khôhqabng mộqsmtt chúamygt vưejrmamygng bậbujcn, “Đvhomowakng nàfsjpo ởbfbl nhàfsjpbfblng khôhqabng cóvrat ngưejrmamygi, em cóvrat vềtoza hay khôhqabng cũbfblng chẳupgfng ai biếbnymt càfsjpng khôhqabng cóvrat ngưejrmamygi bậbujcn tâsfzom, thay vìxzdm mộqsmtt mìxzdmnh phảfiaai đacybacybi diệuhxin vớamygi căacybn nhàfsjp thêkbotnh thang đacybóvrat, còsaebn khôhqabng bằowakng ởbfbl đacybâsfzoy chờamyg đacybftfdi đacybưejrmftfdc ngắbmvzm mặqpkmt trờamygi mọlwfgc!”

vrati rồfiaai, Lưejrmu Tuyềtozan cưejrmamygi tưejrmơvdzoi quay lạvrati nhìxzdmn Dung Cảfiaanh, “Anh tốacybt bụprgpng thìxzdm tốacybt đacybếbnymn cùxtqmng nhécshu, chắbmvzc cũbfblng khôhqabng bắbmvzt em vềtozafsjpo lúamygc nàfsjpy chứrbtb.”

hqabejrmamygi rấymcwt tưejrmơvdzoi nhìxzdmn Dung Cảfiaanh, dưejrmamygi áaezznh trăacybng kia, nụprgpejrmamygi ấymcwy nhưejrmejrmơvdzoi thêkbotm vàfsjpi phầfehrn.

ejrmamygi hoàfsjpn cảfiaanh nàfsjpy, sao anh cóvrat thểkbot từsfzo chốacybi kia chứrbtb.

Anh cũbfblng cưejrmamygi đacybáaezzp lạvrati côhqab, “Vậbujcy cung kíclidnh khôhqabng bằowakng tuâsfzon lệuhxinh rồfiaai.”

Hai ngưejrmamygi ngồfiaai cạvratnh nhau, gióvrat trêkbotn đacybfiaai thổrmubi ngàfsjpy mộqsmtt mạvratnh, Lưejrmu Tuyềtozan trảfiaa lạvrati chiếbnymc áaezzo khoáaezzc trêkbotn mìxzdmnh cho Dung Cảfiaanh, anh đacybsfzong đacybkbot bịejrm cảfiaam lạvratnh, mặqpkmc vàfsjpo đacybi, em hếbnymt lạvratnh rồfiaai.”

“Đvhomêkbotm xuốacybng gióvrat lạvratnh, hơvdzon nữwshqa sáaezzng sớamygm sẽvhomvratejrmơvdzong, con gáaezzi màfsjp bịejrm nhiễujkfm lạvratnh làfsjp khôhqabng tốacybt đacybâsfzou, em cứrbtb mặqpkmc lêkbotn đacybi.”

Khi anh khoáaezzc áaezzo lêkbotn cho côhqab, ngóvratn tay khôhqabng cẩfsjpn thậbujcn chạvratm vàfsjpo côhqab, Lưejrmu Tuyềtozan cảfiaam nhậbujcn đacybưejrmftfdc đacybfehru ngóvratn tay anh đacybãbrmy lạvratnh cóvratng.

vdzo thểkbotvrat rắbmvzn chắbmvzc khỏenwge mạvratnh đacybếbnymn đacybâsfzou, ngồfiaai mộqsmtt chỗfehr khôhqabng vậbujcn đacybqsmtng còsaebn chịejrmu lạvratnh nhưejrm vậbujcy chắbmvzc chắbmvzn cũbfblng khôhqabng thểkbot chịejrmu đacybưejrmftfdc.

ejrmu Tuyềtozan nghĩxavk mộqsmtt lúamygc, côhqab đacybưejrma cho anh mộqsmtt nửrbtba chiếbnymc áaezzo khoáaezzc, “Nhưejrm vậbujcy nhécshu, chúamygng mìxzdmnh ngồfiaai gầfehrn mộqsmtt chúamygt, mỗfehri ngưejrmamygi mộqsmtt nửrbtba, nhưejrm vậbujcy sẽvhom khôhqabng bịejrm lạvratnh nữwshqa.”


Dung Cảfiaanh do dựjpcq mộqsmtt hồfiaai mớamygi gậbujct đacybfehru, “... Ừavjg!”

Hai ngưejrmamygi ngồfiaai sáaezzt lạvrati, hai bờamyg vai chạvratm nhau, cơvdzo thểkbot củkbota Dung Cảfiaanh cóvratvdzoi cứrbtbng ngắbmvzc, nhìxzdmn sang Lưejrmu Tuyềtozan thìxzdm lạvrati vôhqabxtqmng đacybiềtozam tĩxavknh, nhưejrm khôhqabng hềtozavrat chúamygt cảfiaam giáaezzc gìxzdm. Thấymcwy vậbujcy, Dung Cảfiaanh cũbfblng khôhqabng biếbnymt nêkbotn vui vìxzdmhqab khôhqabng phòsaebng bịejrm anh, hay nêkbotn buồfiaan vìxzdmhqab khôhqabng cóvrat ýqpkm niệuhxim gìxzdm vớamygi anh.

Anh thầfehrm thởbfblfsjpi mộqsmtt hơvdzoi, cấymcwt giấymcwu đacybi nhữwshqng suy nghĩxavkvdzoi loạvratn nhịejrmp củkbota mìxzdmnh rồfiaai khoáaezzc lêkbotn nửrbtba chiếbnymc áaezzo khoáaezzc kia, cơvdzo thểkbot lậbujcp tứrbtbc ấymcwm lêkbotn thấymcwy rõwidu.

ejrmu Tuyềtozan cũbfblng vậbujcy.

vdzo thểkbot củkbota Dung Cảfiaanh nhưejrm mộqsmtt cáaezzi lòsaebejrmbfbli vậbujcy, đacybqpkmc biệuhxit làfsjpvdzoi bờamyg vai hai ngưejrmamygi chạvratm vàfsjpo nhau, hơvdzoi nóvratng khôhqabng ngừsfzong từsfzovdzoi đacybóvrat truyềtozan sang cho côhqab, côhqab thấymcwy cơvdzo thểkbotxzdmnh ấymcwm lêkbotn rấymcwt nhiềtozau.

“Còsaebn lạvratnh khôhqabng?”

“Hếbnymt rồfiaai!”

Dung Cảfiaanh đacybkbot ýqpkm thờamygi gian, “Mớamygi 8 giờamyg tốacybi, từsfzo giờamyg đacybếbnymn sáaezzng sớamygm mai còsaebn lâsfzou lắbmvzm, nếbnymu em mệuhxit rồfiaai cứrbtb dựjpcqa vàfsjpo vai anh màfsjp ngủkbot, đacybftfdi trờamygi chuẩfsjpn bịejrmaezzng anh sẽvhom gọlwfgi em dậbujcy.”

“Khôhqabng cầfehrn, em khôhqabng mệuhxit đacybâsfzou”

Trảfiaai qua mộqsmtt ngàfsjpy vớamygi vôhqab sốacyb chuyệuhxin nhưejrm vậbujcy, nếbnymu côhqabsaebn ngủkbot đacybưejrmftfdc, vậbujcy thìxzdm đacybúamygng làfsjp quáaezz phổrmubi bòsaeb rồfiaai.

Hai ngưejrmamygi bắbmvzt đacybfehru nóvrati chuyệuhxin, Lưejrmu Tuyềtozan mớamygi nghĩxavk ra trừsfzo chuyệuhxin Dung Cảfiaanh họlwfgc trưejrmamygng quâsfzon đacybqsmti ra, côhqab chẳupgfng còsaebn biếbnymt gìxzdm vềtoza anh, “Dung Cảfiaanh, anh nóvrati vềtoza anh đacybi.”

“Anh?”

“Vâsfzong! Giờamygxzdmnh cũbfblng đacybãbrmyfsjp bạvratn rồfiaai nhỉxzdm, nhưejrmng em chẳupgfng biếbnymt gìxzdm vềtoza anh cảfiaa.”


Dung Cảfiaanh nghĩxavkbfblng đacybúamygng.

Anh hồfiaai tưejrmbfblng lạvrati, bắbmvzt đacybfehru kểkbot cho côhqab nghe, “Anh thìxzdmkbotn làfsjp Dung Cảfiaanh, giớamygi tíclidnh nam! Năacybm nay 29 tuổrmubi...”

“Thôhqabi, dừsfzong lạvrati!” Lưejrmu Tuyềtozan dởbfbl khóvratc dởbfblejrmamygi nhìxzdmn sang anh, “Ai bảfiaao anh nóvrati mấymcwy cáaezzi nàfsjpy nàfsjpo, anh têkbotn làfsjp Dung Cảfiaanh em biếbnymt rồfiaai, giớamygi tíclidnh em cũbfblng nhìxzdmn ra rồfiaai, tuổrmubi táaezzc khi nãbrmyy nóvrati chuyệuhxin vớamygi mẹbfbl anh em cũbfblng nghe rồfiaai, cóvrat thểkbotvrati chuyệuhxin gìxzdm em khôhqabng biếbnymt đacybưejrmftfdc khôhqabng.”

Thấymcwy côhqabejrmamygi, Dung Cảfiaanh cũbfblng phúamygt chốacybc thấymcwy đacybưejrmftfdc thưejrm giãbrmyn hơvdzon.

“Đvhomưejrmftfdc rồfiaai, vậbujcy anh sẽvhomvrati nhữwshqng chyệuhxin màfsjp em chưejrma biếbnymt nhécshu, từsfzo nhỏenwg, anh đacybãbrmy sốacybng trong mộqsmtt gia đacybìxzdmnh quâsfzon nhâsfzon, bốacyb mẹbfbl anh đacybtozau từsfzong đacybi líclidnh, hai ngưejrmamygi họlwfg quen nhau trong khi đacybi bộqsmt đacybqsmti, sau đacybóvrat mớamygi yêkbotu nhau rồfiaai đacybi đacybếbnymn hôhqabn nhâsfzon, cho nêkbotn họlwfgvratxzdmnh cảfiaam đacybqpkmc biệuhxit vớamygi quâsfzon đacybqsmti, trêkbotn anh còsaebn cóvrat mộqsmtt ôhqabng anh trai, năacybm nay anh ấymcwy 32 tuổrmubi rồfiaai, anh vàfsjp anh trai từsfzo nhỏenwg đacybãbrmy rấymcwt nghịejrmch ngợftfdm pháaezz pháaezzch, nêkbotn bốacyb mẹbfbl bọlwfgn anh lạvrati thưejrmơvdzong lưejrmftfdng đacybftfdi đacybếbnymn khi hai đacybrbtba tốacybt nghiệuhxip cấymcwp ba sẽvhom cho đacybi họlwfgc quâsfzon đacybqsmti, còsaebn dặqpkmn làfsjp cho đacybi vàfsjpo đacybóvrat đacybkbot ngưejrmamygi ta rèupgfn cho cáaezzi tíclidnh.”

Ngịejrmch ngợftfdm pháaezz pháaezzch?!

ejrmu Tuyềtozan nhìxzdmn sang Dung Cảfiaanh, nhưejrmng cóvrat nhìxzdmn thếbnymfsjpo côhqabbfblng khôhqabng tưejrmbfblng tưejrmftfdng đacybưejrmftfdc hìxzdmnh ảfiaanh mộqsmtt Dung Cảfiaanh nghịejrmch ngợftfdm quậbujcy pháaezz.

hqab cảfiaam giáaezzc nhưejrmxzdmnh đacybang nghe kểkbot mộqsmtt câsfzou chuyệuhxin vậbujcy, hai tay đacybưejrma lêkbotn đacybqech lấymcwy bầfehru mặqpkmt, nhìxzdmn anh chăacybm chúamyg, “Sau đacybóvrat thìxzdm sao, hai ngưejrmamygi cùxtqmng nhau vàfsjpo trưejrmamygng quâsfzon đacybqsmti?”

“Ừavjg! “Dung Cảfiaanh nóvrati vớamygi vẻbrua tiếbnymc nuốacybi, “Em khôhqabng biếbnymt đacybâsfzou, ởbfbl nhàfsjp anh, mẹbfbl anh chíclidnh làfsjp hoàfsjpng tháaezzi hậbujcu, đacybếbnymn bốacyb anh cũbfblng khôhqabng dáaezzm đacybqsmtng chạvratm đacybếbnymn bàfsjpymcwy, bàfsjpymcwy màfsjp đacybãbrmy quyếbnymt đacybejrmnh chuyệuhxin gìxzdm, cảfiaa nhàfsjp anh khôhqabng mộqsmtt ai dáaezzm phảfiaan đacybacybi, cho nêkbotn mệuhxinh lệuhxinh củkbota hoàfsjpng tháaezzi hậbujcu màfsjp đacybãbrmy ban xuốacybng thìxzdm anh vàfsjp anh trai anh muốacybn kháaezzng lệuhxinh cũbfblng khôhqabng đacybưejrmftfdc. Đvhomqpkmc biệuhxit làfsjp anh trai lớamygn hơvdzon anh nêkbotn phảfiaai vàfsjpo trưejrmamygng trưejrmamygc, sau khi vàfsjpo quâsfzon đacybqsmti... đacybúamygng thậbujct, tíclidnh cáaezzch thay đacybrmubi rấymcwt nhiềtozau, mẹbfbl anh vừsfzoa nhìxzdmn thấymcwy đacybãbrmy biếbnymt ngay quyếbnymt đacybejrmnh củkbota mìxzdmnh làfsjpaezzng suốacybt nêkbotn đacybftfdi đacybếbnymn khi anh tốacybt nghiệuhxip cấymcwp 3, đacybưejrmơvdzong nhiêkbotn làfsjpbfblng phảfiaai vàfsjpo trưejrmamygng quâsfzon đacybqsmti.”

ejrmu Tuyềtozan nghe rấymcwt chúamygsfzom.

Mẹbfbl củkbota Dung Cảfiaanh nghe chừsfzong làfsjp mộqsmtt ngưejrmamygi rấymcwt thúamyg vịejrm.

“Sau đacybóvrat thìxzdm sao?”

“Sau đacybóvrat thìxzdm bắbmvzt đacybfehru cáaezzc kiểkbotu huấymcwn luyệuhxin gian khổrmub rồfiaai.” Dung Cảfiaanh nhớamyg lạvrati hoàfsjpn cảfiaanh củkbota lúamygc đacybóvrat, tỏenwgejrmơvdzong mặqpkmt khổrmubfiaai, “Em khôhqabng biếbnymt quâsfzon đacybqsmti biếbnymn tháaezzi thếbnymfsjpo đacybâsfzou, mỗfehri ngàfsjpy thờamygi gian ăacybn ngủkbot đacybtozau đacybưejrmftfdc kếbnym hoạvratch trong bao nhiêkbotu lâsfzou, thờamygi gian ăacybn cơvdzom chỉxzdmvrat 3 phúamygt, 3 phúamygt màfsjp vẫyrwin chưejrma ăacybn xong? Đvhomưejrmftfdc, hếbnymt 3 phúamygt lậbujcp tứrbtbc thu dọlwfgn toàfsjpn bộqsmt đacybfiaa ăacybn, cảfiaa buổrmubi sáaezzng coi nhưejrm chịejrmu đacybóvrati, đacybqpkmc biệuhxit làfsjp thờamygi gian đacybóvrat, lưejrmftfdng vậbujcn đacybqsmtng vàfsjp tiêkbotu hao rấymcwt lớamygn, cóvrat nhữwshqng lúamygc chưejrma đacybếbnymn buổrmubi trưejrma đacybãbrmy đacybóvrati cồfiaan càfsjpo rồfiaai.”


“Vậbujcy phảfiaai làfsjpm thếbnymfsjpo?”

Dung Cảfiaanh nhe răacybng cưejrmamygi, “Đvhomưejrmơvdzong nhiêkbotn phảfiaai cóvrataezzch rồfiaai, anh vừsfzoa vàfsjpo trưejrmamygng đacybưejrmftfdc mộqsmtt năacybm, anh trai củkbota anh vẫyrwin chưejrma tốacybt nghiệuhxip kìxzdma, cóvrat nhữwshqng lúamygc sau giờamyg tắbmvzt đacybèupgfn, anh ấymcwy cóvratcshun lúamygt mang đacybfiaa ăacybn đacybếbnymn cho anh, nhưejrmng màfsjp... nhiềtozau khi làfsjp hai ngưejrmamygi cùxtqmng đacybftfdi sau khi tắbmvzt đacybèupgfn mớamygi mòsaebfsjpo căacybn tin mòsaeb đacybfiaa ăacybn!”

“Áxtye? Nhưejrm vậbujcy cũbfblng đacybưejrmftfdc sao?!”

“Đvhomưejrmơvdzong nhiêkbotn khôhqabng đacybưejrmftfdc!” Dung Cảfiaanh thởbfblfsjpi, “Bịejrm bắbmvzt thìxzdm sẽvhom bịejrm trừsfzong trịejrm nghiêkbotm khắbmvzc lắbmvzm! Anh bịejrm bắbmvzt mấymcwy lầfehrn, phạvratt nhiềtozau quáaezz thìxzdmbfblng đacybàfsjpnh yêkbotn thâsfzon yêkbotn phậbujcn hơvdzon.”

ejrmu Tuyềtozan cưejrmamygi ngặqpkmt nghẽvhomo.

“Em còsaebn cưejrmamygi?!”

“Sau đacybóvrat thìxzdm sao, anh cóvrat giốacybng nhưejrm bốacyb mẹbfblxzdmnh, kiếbnymm mộqsmtt côhqab bạvratn gáaezzi trong đacybóvrat khôhqabng?”

“Thậbujct ra thìxzdm khôhqabng.” Dung Cảfiaanh lạvrati thởbfblfsjpi, “Khi đacybóvrat ngàfsjpy nàfsjpo cũbfblng huấymcwn luyệuhxin đacybếbnymn mệuhxit lảfiaa rồfiaai, còsaebn hơvdzoi sứrbtbc đacybâsfzou màfsjp đacybi kiếbnymm bạvratn gáaezzi nữwshqa, hơvdzon nữwshqa tụprgpi con gáaezzi trong trưejrmamygng thìxzdm... chậbujcc chậbujcc, em chưejrma thấymcwy họlwfg đacybâsfzou, lúamygc huấymcwn luyệuhxin ngưejrmamygi ta khôhqabng coi em làfsjp phụprgp nữwshq đacybâsfzou, đacybếbnymn cuốacybi cùxtqmng đacybtozau biếbnymn thàfsjpnh nhữwshqng côhqabaezzi mạvratnh mẽvhom cảfiaa nghĩxavka đacyben vàfsjp nghĩxavka bóvratng! Anh khôhqabng muốacybn giốacybng nhưejrm bốacyb mẹbfbl anh, nêkbotn tuyệuhxit đacybacybi khôhqabng tìxzdmm bạvratn gáaezzi cùxtqmng trưejrmamygng quâsfzon đacybqsmti!”

“Ồftfd——”

ejrm tửrbtbaezzi?!

ejrmu Tuyềtozan khôhqabng kiềtozam đacybưejrmftfdc, cưejrmamygi lớamygn, “Dung Cảfiaanh, anh tảfiaa mẹbfbl anh nhưejrm vậbujcy, bàfsjpymcwy màfsjp nghe thấymcwy chắbmvzc chắbmvzn sẽvhomaezzng anh lêkbotn bờamyg xuốacybng ruộqsmtng đacybóvrat.”

Dung Cảfiaanh ha ha cưejrmamygi, vẩfsjpy vẩfsjpy tay, “Khôhqabng sao đacybâsfzou, đacybowakng nàfsjpo bàfsjpymcwy cũbfblng khôhqabng nghe đacybưejrmftfdc!”

“Sau đacybóvrat thìxzdm sao?”

“Sau đacybóvrat sau khi tốacybt nghiệuhxip, bốacyb mẹbfbl lạvrati muốacybn anh vàfsjpo phụprgpc vụprgp trong quâsfzon đacybqsmti.Anh vốacybn mớamygi từsfzo trưejrmamygng quâsfzon đacybqsmti ra, còsaebn tưejrmbfblng đacybãbrmy đacybưejrmftfdc giảfiaai thoáaezzt rồfiaai, anh khôhqabng hềtoza thíclidch vàfsjpo lạvrati trong đacybóvrat, nêkbotn khôhqabng cầfehrn biếbnymt bốacyb mẹbfbl anh nóvrati gìxzdm, anh tuyệuhxit đacybacybi khôhqabng vàfsjpo đacybóvrat!”

“Vậbujcy anh cóvrat thàfsjpnh côhqabng khôhqabng?” 

“Đvhomưejrmơvdzong nhiêkbotn!” Dung Cảfiaanh cưejrmamygi tưejrmơvdzoi nhìxzdmn Lưejrmu Tuyềtozan, “Đvhomưejrmơvdzong nhiêkbotn anh dùxtqmng đacybkbot mọlwfgi chiêkbotu, cuốacybi cùxtqmng bốacyb mẹbfblbfblng phảfiaai xóvratt anh, nêkbotn anh khôhqabng vàfsjpo phụprgpc vụprgp trong quâsfzon đacybqsmti nữwshqa!”

“Chiêkbotu gìxzdm vậbujcy?”

Dung Cảfiaanh phúamygt chốacybc lộqsmt vẻbrua ngưejrmftfdng ngùxtqmng, ho nhẹbfbl mộqsmtt tiếbnymng, áaezznh mắbmvzt chuyểkbotn qua hưejrmamygng kháaezzc, “Ừavjgm... chuyệuhxin nàfsjpy, nóvrati chung khôhqabng phảfiaai làfsjp chiêkbotu gìxzdm đacybrbtbng đacybbmvzn lắbmvzm.”

ejrmu Tuyềtozan đacybaezzn, “Chắbmvzc khôhqabng phảfiaai làfsjp... tuyệuhxit thựjpcqc chứrbtb?!”

Viềtozan tai củkbota Dung Cảfiaanh đacybenwg quạvratnh lêkbotn tứrbtbc thìxzdm, anh khôhqabng dáaezzm tin vàfsjpo tai mìxzdmnh nhìxzdmn sang côhqab.

“Ảowak?” Lưejrmu Tuyềtozan thấymcwy phảfiaan ứrbtbng củkbota Dung Cảfiaanh, côhqab bịejrmt miệuhxing lạvrati, “Lẽvhomfsjpo em đacybaezzn đacybúamygng rồfiaai?”

Đvhomúamygng làfsjp đacybãbrmy bịejrm đacybaezzn đacybúamygng!

Dung Cảfiaanh vôhqabxtqmng ngưejrmftfdng.

Chuyệuhxin nàfsjpy vẫyrwin luôhqabn làfsjpclid mậbujct đacybưejrmftfdc anh giấymcwu kíclidn vớamygi ngưejrmamygi ngoàfsjpi, vìxzdm sợftfd bịejrm mấymcwt mặqpkmt, khôhqabng ngờamyghqabm nay bịejrmejrmu Tuyềtozan đacybaezzn ra trong nháaezzy mắbmvzt nhưejrm vậbujcy.

“Sao em biếbnymt?”

“Đvhomaezzn mòsaeb thôhqabi!” Lưejrmu Tuyềtozan cưejrmamygi tíclidt mắbmvzt, “Em nghĩxavkfsjp, mẹbfbl anh muốacybn đacybưejrma anh đacybi bộqsmt đacybqsmti nhưejrm vậbujcy, anh phảfiaai dùxtqmng chiêkbotu thứrbtbc nàfsjpo thậbujct hiểkbotm hóvratc thìxzdm mớamygi cóvrataezzc dụprgpng chứrbtb.”

“Khôhqabng ngờamyg bịejrm em đacybaezzn trúamygng rồfiaai, hồfiaai đacybóvrat anh tuyệuhxit thựjpcqc mấymcwy ngàfsjpy liềtozan, sau rồfiaai mẹbfbl anh thấymcwy tháaezzi đacybqsmt củkbota anh quáaezz kiêkbotn quyếbnymt nêkbotn mớamygi từsfzo bỏenwg ýqpkm đacybejrmnh!”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.