Lấy Phải Boss Kiêu Ngạo

Chương 851 :

    trước sau   
qhygu Tuyềffujn ngẩwhuing mặmtavt lêlejsn.

Cựxgmi ly giữjcxma hai ngưqhygsslsi rấmbpot gầkleyn, Dung Cảzifbnh gầkleyn nhưqhygmoxp thểzzbe nhìurejn thấmbpoy rõlmlhvcoong tơxgmi trêlejsn mặmtavt côvcoo, anh níbwdcn hơxgmii thởpxvv củsqsva mìurejnh. Lôvcoong mi củsqsva Lưqhygu Tuyềffujn cong vúryvet, lạqhygi hơxgmin run run, rõlmlhyodfng đmbpoãbwdc trảzifbi qua nhiềffuju chuyệndgqn khôvcoong hay nhưqhyg vậffujy nhưqhygng ásokwnh mắdxxlt củsqsva côvcoo vẫacnmn trong veo, Dung Cảzifbnh cảzifbm thấmbpoy dưqhygsslsng nhưqhyg trásokwi tim mìurejnh giốiocdng hệndgqt lôvcoong mi củsqsva côvcoo... hơxgmii rung đmbpoycwjng.

Trásokwi tim củsqsva Dung Cảzifbnh rung lêlejsn mạqhygnh mẽqdeh.

Anh đmbpoưqhyga nắdxxlm đmbpombpom lêlejsn bịqxoqt lấmbpoy bêlejsn môvcooi mìurejnh nhưqhyg muốiocdn che đmbpoffujy đmbpoiềffuju đmbpoómoxp rồmpjti ho nhẹlmlh mộycwjt tiếvpgdng, “Hìurejnh nhưqhyg lầkleyn nàyodfo nhìurejn thấmbpoy anh em cũxgming nómoxpi cảzifbm ơxgmin thìurej phảzifbi.”

qhygu Tuyềffujn thầkleyn ngưqhygsslsi ra, “Hìurejnh nhưqhyg đmbpoúryveng thếvpgd thậffujt...”

“Cómoxp cầkleyn vềffuj nhàyodf khôvcoong, anh đmbpoưqhyga em đmbpoi?”


“Khôvcoong muốiocdn vềffuj.” Ởrbmr nhàyodf chỉrbmrmoxpurejnh dìurej Trưqhygơxgming vàyodfsokwi nềffujn nhàyodf toàyodfn másokwu, thậffujt sựxgmivcoo khôvcoong hềffuj muốiocdn vềffuj đmbpoómoxp chúryvet nàyodfo, “Dung Cảzifbnh, anh khôvcoong cầkleyn bậffujn tâykzqm em đmbpoâykzqu, em chỉrbmr muốiocdn đmbpoi mộycwjt mìurejnh thôvcooi. Nếvpgdu anh cómoxp chuyệndgqn gìurejmoxp thểzzbe đmbpoi trưqhygsirpc.”

Khôvcoong cầkleyn lo cho côvcoo

qhygsirpi trạqhygng thásokwi bâykzqy giờssls, thậffujt sựxgmi khôvcoong ai bêlejsn1cạqhygnh cómoxp khi lạqhygi xảzifby ra chuyệndgqn.

xgmin nữjcxma côvcoo lạqhygi nómoxpi khôvcoong muốiocdn vềffuj nhàyodf... lúryvec sásokwng côvcoolmlhyodfng mớsirpi nómoxpi quyếvpgdt đmbpoqxoqnh cho Tầkleyn Nham mộycwjt cơxgmi hộycwji rồmpjti, theo lýboqm thưqhygsslsng đmbpoásokwng lẽqdeh hai ngưqhygsslsi đmbpoãbwdc trởpxvv lạqhygi bìurejnh thưqhygsslsng, bâykzqy giờssls sao lạqhygi thàyodfnh ra thêlejs thảzifbm nhưqhyg vậffujy?

Dung Cảzifbnh cảzifbm thấmbpoy cómoxp vẻzfbn nhưqhyg trong nhàyodfvcoo xảzifby ra chuyệndgqn gìurej đmbpoómoxp.

“Anh chẳhcqjng cómoxp chuyệndgqn gìurej cảzifb.” Dung Cảzifbnh bưqhygsirpc đmbpoếvpgdn bêlejsn chiếvpgdc xe, anh mởpxvv cửixlaa ghếvpgd phụeqxx cho côvcoo, “Coi anh làyodf bạqhygn thìurej ngồmpjti lêlejsn đmbpoâykzqy, anh đmbpoưqhyga em đmbpoi mộycwjt nơxgmii!”

qhygu Tuyềffujn chẳhcqjng cầkleyn nghĩszkz ngợulzsi lâykzqu, côvcoo mộycwjt bưqhygsirpc ngồmpjti lêlejsn xe.

moxpi chung... bâykzqy gìurej chỉrbmr cầkleyn khôvcoong đmbpozzbevcoo vềffuj nhàyodf, vậffujy đmbpoi đmbpoâykzqu cũxgming đmbpoưqhygulzsc.

Dung cảzifbnh cũxgming lêlejsn xe.

Anh quay xe lạqhygi, di chuyểzzben khỏclfbi biệndgqt thựxgmi.

Trong lòclfbng nghĩszkz, thôvcooi lạqhygi xùbwdc thêlejsm mộycwjt cuộycwjc hẹlmlhn lầkleyn nàyodfy vớsirpi bốiocd mẹlmlh anh vậffujy, lầkleyn cuốiocdi cùbwdcng!

moxpi chung bốiocd mẹlmlh anh nhìurejn thấmbpoy anh cũxgming chỉrbmrmoxp thểzzbemoxpi mộycwjt chuyệndgqn duy nhấmbpot——giụeqxxc anh kếvpgdt hôvcoon, khôvcoong thìurejxgming làyodf giụeqxxc anh kiếvpgdm bạqhygn gásokwi, còclfbn khôvcoong nữjcxma thìurej giụeqxxc anh đmbpoi xem mặmtavt... cho nêlejsn xùbwdc thìurejbwdc vậffujy.”

Xe nổkkcu1másokwy.


“Thấmbpot dâykzqy an toàyodfn vàyodfo.”

“Ừzfbnm!”

qhygu Tuyềffujn giốiocdng mộycwjt con búryvep bêlejs gỗggyp vậffujy, côvcooxgmii cómoxp mộycwjt chúryvet thẫacnmn thờssls, Dung Cảzifbnh bảzifbo côvcooyodfm gìurej thìurejvcooyodfm đmbpoómoxp.

“Nếvpgdu mệndgqt rồmpjti thìurej dựxgmia vàyodfo màyodf nằszkzm nghỉrbmrboqm đmbpoi, đmbpoếvpgdn nơxgmii anh sẽqdeh gọogrii.” 

“Ừzfbnm”

qhygu Tuyềffujn thậffujt sựxgmi đmbpoãbwdc khásokw mệndgqt, từhsgcxgmi thểzzbe đmbpoếvpgdn linh hồmpjtn côvcoo đmbpoffuju đmbpoãbwdc mệndgqt lửixla, mệndgqt đmbpoếvpgdn nỗggypi muốiocdn đmbpoycwjng đmbpoffujy ngómoxpn tay cũxgming khómoxp. Côvcoo nhắdxxlm mắdxxlt lạqhygi, nhẹlmlh nhàyodfng dựxgmia ngưqhygsslsi vàyodfo lưqhygng ghếvpgd, nhữjcxmng ásokwnh nắdxxlng cuốiocdi ngàyodfy hắdxxlt lêlejsn ngưqhygsslsi côvcoo nhưqhyg phủsqsvlejsn mìurejnh côvcoo mộycwjt lớsirpp hàyodfo quang ómoxpng ásokwnh, sắdxxlc môvcooi củsqsva côvcoo vẫacnmn nhợulzst nhạqhygt.

Thậffujt đmbpoúryveng làyodf mộycwjt côvcoosokwi dễufrfyodfm ngưqhygsslsi ta mủsqsvi lòclfbng.

Dung Cảzifbnh vừhsgca lásokwi xe vừhsgca thầkleym thởpxvvyodfi, mộycwjt côvcoosokwi tốiocdt nhưqhyg vậffujy ai gặmtavp đmbpoưqhygulzsc chắdxxlc cũxgming sẽqdeh rấmbpot trâykzqn trọogring, nhưqhygng nhìurejn côvcoo nhưqhyg vậffujy lạqhygi luôvcoon phảzifbi chịqxoqu tổkkcun thưqhygơxgming.

Chiếvpgdc xe lao đmbpoi rấmbpot nhanh, qua khoang cửixlaa cómoxp giómoxp đmbpoôvcoong lùbwdca vàyodfo.

qhygu Tuyềffujn nằszkzm đmbpoómoxp, másokwi tómoxpc dàyodfi củsqsva côvcoo luồmpjtn vàyodfo trong giómoxp, bay phấmbpot phơxgmi.

Dung Cảzifbnh nhẹlmlh nhàyodfng ấmbpon núryvet đmbpoómoxpng cửixlaa xe lạqhygi.

“Đvpgdhsgcng đmbpoómoxpng!” Lưqhygu Tuyềffujn khôvcoong mởpxvv mắdxxlt, “Cứyjucmbpozzbe giómoxp thổkkcui nhưqhyg vậffujy, em thíbwdcch cảzifbm giásokwc giómoxp buốiocdt tậffujn vàyodfo trong xưqhygơxgming tủsqsvy, nómoxpyodfm cho ngưqhygsslsi ta giữjcxm đmbpoưqhygulzsc tỉrbmrnh tásokwo.”

Dung Cảzifbnh thởpxvvyodfi, vừhsgca đmbpozzbe ýboqmsokwi xe anh vừhsgca hỏclfbi, “Cómoxp phảzifbi hôvcoom nay em vềffuj nhàyodf gặmtavp chuyệndgqn gìurej khôvcoong?”


Vệndgqt másokwu ấmbpoy khôvcoong phảzifbi củsqsva côvcoo, vậffujy củsqsva ai?

qhygu Tuyềffujn khôvcoong muốiocdn nómoxpi, nhưqhygng côvcoo éyodfm trong lòclfbng rấmbpot khómoxp chịqxoqu, “Dung Cảzifbnh... em thấmbpoy cảzifb đmbposslsi nàyodfy em nhưqhyg bịqxoq ngưqhygsslsi ta hãbwdcm lấmbpoy hay sao ấmbpoy, ôvcoong trờsslsi khôvcoong thưqhygơxgming em, sao lạqhygi đmbpozzbe em gặmtavp toàyodfn nhữjcxmng ngưqhygsslsi... ásokwc đmbpoycwjc nhưqhyg vậffujy.”

“Mẹlmlh chồmpjtng vớsirpi em gásokwi củsqsva em lạqhygi làyodfm gìurej rồmpjti?”

“Hôvcoom nay chúryveng em muốiocdn chuyểzzben ra khỏclfbi nhàyodf... thìurej mẹlmlh chồmpjtng em cắdxxlt cổkkcu tay.”

Mộycwjt câykzqu nómoxpi bao quásokwt tấmbpot cảzifb, Dung Cảzifbnh phúryvet chốiocdc hiểzzbeu ra vấmbpon đmbpoffuj.

yodf mẹlmlh chồmpjtng củsqsva côvcoo đmbpoúryveng làyodf loạqhygi lắdxxlm mưqhygu nhiềffuju tròclfb, vìurej khôvcoong muốiocdn con trai củsqsva mìurejnh chuyểzzben ra khỏclfbi nhàyodf sốiocdng, đmbpoếvpgdn thủsqsv đmbpooạqhygn nàyodfy cũxgming dùbwdcng đmbpoưqhygulzsc nữjcxma, suy nghĩszkz củsqsva con ngưqhygsslsi nàyodfy thậffujt khómoxpqhygsslsng! 

“Cho nêlejsn, hai ngưqhygsslsi vẫacnmn phảzifbi tiếvpgdp tụeqxxc sốiocdng vớsirpi họogri sao?”

qhygu Tuyềffujn cưqhygsslsi buồmpjtn khổkkcu, “Hìurejnh nhưqhygyodf nhưqhyg vậffujy.”

Trásokwi tim Dung2Cảzifbnh đmbpoau thay cho côvcoo, chuyệndgqn nhưqhyg vậffujy đmbpoưqhygơxgming nhiêlejsn mộycwjt ngưqhygsslsi ngoàyodfi nhưqhyg anh khómoxpyodf chen mồmpjtm vàyodfo.

Nhưqhygng anh cómoxp thểzzbe hiểzzbeu đmbpoưqhygulzsc đmbpoqxoqa vịqxoqyodf hoàyodfn cảzifbnh bâykzqy giờssls củsqsva Lưqhygu Tuyềffujn.

ykzqy giờssls coi nhưqhyg quan hệndgq giữjcxma côvcooyodf mẹlmlh chồmpjtng cùbwdcng em gásokwi chồmpjtng nay đmbpoãbwdc lậffujt mặmtavt vớsirpi nhau rồmpjti, từhsgc đmbpokleyu Tầkleyn Nham chọogrin đmbpoyjucng vềffuj phíbwdca củsqsva côvcoo, nhưqhygng sau khi mẹlmlh củsqsva anh chọogrin biệndgqn phásokwp tựxgmisokwt, chắdxxlc chắdxxln con tim củsqsva anh ta sẽqdeh chọogrin ngưqhygsslsi mẹlmlhyodf em gásokwi mìurejnh.

clfbn Lưqhygu Tuyềffujn, hoàyodfn toàyodfn đmbpoãbwdc bịqxoqvcoo lậffujp thàyodfnh mộycwjt ngưqhygsslsi ngoàyodfi.

Dung Cảzifbnh nặmtavng nềffuj thởpxvv mộycwjt hơxgmii dàyodfi.


“Sau nàyodfy em đmbpoqxoqnh thếvpgdyodfo?”

“Em cũxgming khôvcoong biếvpgdt...” Lưqhygu Tuyềffujn mởpxvv mắdxxlt ra, con mắdxxlt củsqsva côvcoo đmbpokleyy tia másokwu đmbpoclfb, “Bâykzqy giờssls chỉrbmrmoxp thểzzbe đmbpoi đmbpoếvpgdn đmbpoâykzqu hay đmbpoếvpgdn đmbpoómoxp thôvcooi, em cũxgming khôvcoong biếvpgdt bảzifbn thâykzqn đmbpoang đmbpoulzsi cásokwi gìurej, cũxgming cómoxp thểzzbe giốiocdng nhưqhyg anh nómoxpi... đmbpoulzsi đmbpoếvpgdn khi nàyodfo tìurejnh yêlejsu nàyodfy hoàyodfn toàyodfn cạqhygn sạqhygch, cómoxp thểzzbe em sẽqdeh buôvcoong bỏclfb đmbpoưqhygulzsc cuộycwjc tìurejnh nàyodfy.”

Dung Cảzifbnh nắdxxlm chặmtavt lấmbpoy vôvcoolmlhng.

Sau đmbpoómoxp hai ngưqhygsslsi khôvcoong nómoxpi thêlejsm gìurej, bầkleyu khôvcoong khíbwdc khi nàyodfy cómoxpmbpoôvcooi chúryvet đmbpoôvcoong cứyjucng, đmbpoếvpgdn khi xe đmbpoãbwdc chạqhygy đmbpoưqhygulzsc khoảzifbng nửixlaa giờssls, đmbpoiệndgqn thoạqhygi củsqsva Dung 

Cảzifbnh reo lêlejsn. 

Anh bắdxxlt másokwy.

“Mẹlmlh! Con cómoxp việndgqc đmbpoycwjt xuấmbpot, khôvcoong vềffuj đmbpoómoxp nữjcxma, coi mắdxxlt gìurejxgmi? Con đmbpoãbwdcmoxpi vớsirpi mẹlmlh rồmpjti, con mớsirpi cómoxp 29 tuổkkcui thôvcooi, mẹlmlh đmbpohsgcng nómoxpng vộycwji quásokw nhưqhyg thếvpgd? Hơxgmin nữjcxma anh trai con mớsirpi kếvpgdt hôvcoon vàyodfmoxp con, mẹlmlh đmbpoãbwdcmoxp chásokwu trai đmbpozzbelmlhm bồmpjtng rồmpjti màyodf, còclfbn lo lắdxxlng cho con làyodfm gìurej? Đvpgdưqhygulzsc rồmpjti đmbpoưqhygulzsc rồmpjti, con còclfbn mấmbpoy chuyệndgqn chưqhyga giảzifbi quyếvpgdt xong nhéyodf, con cúryvep másokwy đmbpoâykzqy.” 

ryvep másokwy xong, anh vừhsgca quay đmbpokleyu lạqhygi đmbpoãbwdc nhìurejn thấmbpoy ásokwnh mắdxxlt trong veo củsqsva Lưqhygu Tuyềffujn.

Dung Cảzifbnh hơxgmii ngạqhygi ngùbwdcng, “Mẹlmlh anh.”

“Tìurejnh cảzifbm củsqsva anh vàyodf mẹlmlh anh tốiocdt quásokw.” Khi nãbwdcy gọogrii đmbpoiệndgqn thoạqhygi, đmbpovcooi mắdxxlt châykzqn màyodfy anh đmbpoffuju đmbpoang cưqhygsslsi, đmbpoiềffuju nàyodfy khiếvpgdn Lưqhygu Tuyềffujn cómoxp đmbpoôvcooi chúryvet ngưqhygwilzng mộycwj, “Tốiocdt quásokw!”

Lờsslsi nàyodfy củsqsva côvcooyodfm Dung Cảzifbnh hơxgmii khómoxp hiểzzbeu.

urejnh cảzifbm vớsirpi mẹlmlhurejnh làyodf mộycwjt chuyệndgqn rấmbpot bìurejnh thưqhygsslsng màyodf!

“Tìurejnh cảzifbm củsqsva em vớsirpi mẹlmlh khôvcoong đmbpoưqhygulzsc tốiocdt àyodf?”


“Tốiocdt lắdxxlm chứyjuc. Mẹlmlh em rấmbpot yêlejsu em, em cũxgming rấmbpot yêlejsu bàyodfmbpoy... nhưqhygng bàyodfmbpoy đmbpoãbwdc mấmbpot1từhsgcykzqu rồmpjti.”

Dung Cảzifbnh hơxgmii khựxgming ngưqhygsslsi, nhanh chómoxpng xin lỗggypi, “Anh xin lỗggypi!”

“Khôvcoong cómoxpurej phảzifbi xin lỗggypi cảzifb, mọogrii chuyệndgqn đmbpoffuju qua đmbpoi rấmbpot lâykzqu rồmpjti, giờsslsyodfy em cũxgming khôvcoong còclfbn buồmpjtn nữjcxma.”

“Vậffujy bốiocd em thìurej sao?”

“Ôlvfdng ấmbpoy àyodf...” giọogring nómoxpi củsqsva Lưqhygu Tuyềffujn đmbpoiềffujm đmbpoqhygm kểzzbe lạqhygi câykzqu chuyệndgqn, “Ôlvfdng ta cùbwdcng ngưqhygsslsi tìurejnh củsqsva mìurejnh éyodfp mẹlmlh em nhảzifby lầkleyu tựxgmisokwt, mẹlmlh em mấmbpot khôvcoong đmbpoếvpgdn mộycwjt thásokwng, ôvcoong ta đmbpoãbwdc đmbpoi lấmbpoy giấmbpoy đmbpoălmlhng kýboqm kếvpgdt hôvcoon vớsirpi ngưqhygsslsi tìurejnh rồmpjti.”

Dung Cảzifbnh nghẹlmlhn lờsslsi.

Khôvcoong trásokwch đmbpoưqhygulzsc côvcoo vừhsgca nómoxpi cảzifb đmbposslsi nàyodfy côvcoo chỉrbmr toàyodfn gặmtavp đmbpoưqhygulzsc nhữjcxmng ngưqhygsslsi ásokwc đmbpoycwjc, hómoxpa ra còclfbn chuyệndgqn nàyodfy.

Khôvcoong biếvpgdt sao côvcoomoxp thểzzbe lớsirpn lêlejsn trong mộycwjt gia đmbpoìurejnh nhưqhyg vậffujy.

“Ngưqhygsslsi bạqhygn kia khásokwyodf quan tâykzqm đmbpoếvpgdn em đmbpombpoy.”

“Anh đmbpoang nómoxpi đmbpoếvpgdn Tiểzzbeu Thấmbpot đmbpoúryveng khôvcoong.” Nómoxpi đmbpoếvpgdn Tiểzzbeu Thấmbpot, đmbpoôvcooi mắdxxlt bờssls mi củsqsva Lưqhygu Tuyềffujn mớsirpi giãbwdcn ra đmbpoưqhygulzsc mộycwjt chúryvet, mớsirpi nởpxvv đmbpoưqhygulzsc mộycwjt nụeqxxqhygsslsi, “Vâykzqng, côvcoombpoy rấmbpot tốiocdt vớsirpi em, cảzifb cuộycwjc đmbposslsi em việndgqc may mắdxxln nhấmbpot làyodf gặmtavp đmbpoưqhygulzsc ngưqhygsslsi bạqhygn nhưqhygvcoombpoy.”

Đvpgdâykzqy làyodf lầkleyn đmbpokleyu tiêlejsn Dung Cảzifbnh nhìurejn thấmbpoy đmbpoưqhygulzsc nụeqxxqhygsslsi xuấmbpot phásokwt từhsgc niềffujm vui củsqsva Lưqhygu Tuyềffujn.

Khi côvcooqhygsslsi, cảzifb ngưqhygsslsi tỏclfba ásokwnh hàyodfo quang, khiếvpgdn cho ngưqhygsslsi khásokwc bịqxoq thu húryvet lấmbpoy.

Dung Cảzifbnh quásokw bịqxoq thu húryvet bởpxvvi côvcoo, ngưqhygsslsi anh hơxgmii thầkleyn ra.

“Pi pi pi——”

Tiếvpgdng còclfbi xe làyodfm anh bấmbpot giásokwc tỉrbmrnh lạqhygi, Dung Cảzifbnh cảzifbm thấmbpoy cómoxp đmbpoôvcooi chúryvet ngạqhygi ngùbwdcng, lầkleyn đmbpokleyu tiêlejsn anh nhìurejn ngưqhygsslsi khásokwc đmbpoếvpgdn ngâykzqy cảzifb ngưqhygsslsi...

Nhưqhygng khi côvcooqhygsslsi thậffujt sựxgmi rấmbpot đmbpolmlhp.

Khómoxpe môvcooi củsqsva Dung Cảzifbnh cũxgming bấmbpot giásokwc đmbpoưqhyga lêlejsn nhẹlmlh nhàyodfng.

Xe tiếvpgdp tụeqxxc chạqhygy 20 phúryvet nữjcxma, càyodfng đmbpoi càyodfng vắdxxlng vẻzfbn, cuốiocdi cùbwdcng dừhsgcng lạqhygi ởpxvv mộycwjt dốiocdc núryvei nhỏclfb.

ryvec nàyodfy sắdxxlc trờsslsi đmbpoãbwdcyodfo đmbpoen, mặmtavt trălmlhng đmbpoãbwdc lấmbpop lómoxp sau đmbpoásokwm mâykzqy tựxgmia khi nàyodfo.

rbmr đmbpoâykzqy khôvcoong cómoxp đmbpoèwilzn đmbpoưqhygsslsng nêlejsn ásokwnh trălmlhng càyodfng sásokwng tỏclfb, chiếvpgdu lêlejsn mặmtavt đmbpombpot cómoxp thểzzbe thấmbpoy đmbpoưqhygulzsc dásokwng ngưqhygsslsi.

“Đvpgdếvpgdn rồmpjti, xuốiocdng xe thôvcooi!”

qhygu Tuyềffujn cùbwdcng Dung Cảzifbnh xuốiocdng xe, trờsslsi sau khi tốiocdi hẳhcqjn cũxgming lạqhygnh hơxgmin ban ngàyodfy, Lưqhygu Tuyềffujn vừhsgca bưqhygsirpc xuốiocdng xe đmbpoãbwdc vộycwji rùbwdcng mìurejnh. Côvcoo đmbpoưqhyga mắdxxlt nhìurejn nơxgmii hoang vu hẻzfbno lásokwnh nàyodfy, hơxgmii thầkleyn ra đmbpoôvcooi phúryvet, “Chíbwdcnh làyodfpxvv đmbpoâykzqy sao?”

“Làyodf đmbpoâykzqy.” Dung Cảzifbnh cởpxvvi ásokwo khoásokwc ngoàyodfi khoásokwc lêlejsn cho Lưqhygu Tuyềffujn, anh nhưqhygsirpn lôvcoong màyodfy trêlejsu côvcoo, “Sợulzs khôvcoong?”

“Khôvcoong sợulzs!”

Dung Cảzifbnh cưqhygsslsi nhìurejn côvcoo, “Em làyodf thâykzqn gásokwi lạqhygi mộycwjt mìurejnh, lạqhygi đmbpoi cùbwdcng mộycwjt ngưqhygsslsi đmbpoàyodfn ôvcoong xa lạqhyg đmbpoếvpgdn nơxgmii vắdxxlng vẻzfbn nhưqhyg vậffujy, em khôvcoong sợulzs anh cómoxp ýboqm đmbpoqxoqnh gìurej khásokwc àyodf?”

“Nếvpgdu anh làyodf ngưqhygsslsi xấmbpou, thìurejvcoom qua cómoxp quásokw nhiềffuju cơxgmi hộycwji đmbpozzbeyodfm việndgqc xấmbpou.”

xgming đmbpoúryveng!

Nhìurejn thấmbpoy Lưqhygu Tuyềffujn đmbpoqxoqnh đmbpoưqhyga tay gỡwilz ásokwo khoásokwc củsqsva anh, Dung Cảzifbnh giữjcxm tay côvcoo lạqhygi, “Mặmtavc lạqhygi đmbpoi, lásokwt nữjcxma lêlejsn đmbporbmrnh dốiocdc núryvei giómoxp to lắdxxlm đmbpombpoy, cơxgmi thểzzbe em vẫacnmn còclfbn yếvpgdu, đmbpohsgcng đmbpozzbe bịqxoq cảzifbm lạqhygnh.”

“Anh thìurej sao?”

“Anh khôvcoong sao!” Dung Cảzifbnh khómoxpa cửixlaa xe, anh lấmbpoy đmbpoiệndgqn thoạqhygi ra, “Anh họogric trưqhygsslsng quâykzqn đmbpoycwji ra, cơxgmi thểzzbe khásokw tốiocdt, đmbpohsgcng nómoxpi thờsslsi tiếvpgdt nhưqhyg vậffujy, cómoxpyodf giữjcxma thásokwng chạqhygp anh chỉrbmr mặmtavc mộycwjt chiếvpgdc may ôvcoo chạqhygy bộycwjxgming đmbpoưqhygulzsc.”

qhygu Tuyềffujn cũxgming thấmbpoy đmbpoưqhygulzsc đmbpoiềffuju nàyodfy!

Thảzifbo nàyodfo anh cómoxp thểzzbe mộycwjt mìurejnh dẹlmlhp ba têlejsn xấmbpou.

“Đvpgdi thôvcooi!”

Trờsslsi đmbpoãbwdc tốiocdi hẳhcqjn, đmbpooạqhygn dốiocdc nàyodfy cũxgming hơxgmii cao, Lưqhygu Tuyềffujn khôvcoong giốiocdng Dung Cảzifbnh đmbpoãbwdc đmbpoưqhygulzsc rèwilzn luyệndgqn khi trưqhygsirpc rồmpjti, côvcoo đmbpoi dốiocdc rấmbpot hay bịqxoq hụeqxxt châykzqn, Dung Cảzifbnh liềffujn đmbpoưqhyga tay đmbpowilzsokwnh tay côvcoo, “Đvpgdhsgcng đmbpozzbe bịqxoq ngãbwdc đmbpombpoy!”

“Cảzifbm ơxgmin anh!”

“Khôvcoong cómoxpurej!”

vcoom qua khi Dung Cảzifbnh cứyjucu đmbpoưqhygulzsc Lưqhygu Tuyềffujn từhsgc tay bọogrin xấmbpou, anh bếvpgd bổkkcung côvcoolejsn mộycwjt cásokwch dễufrfyodfng, hôvcoom qua anh đmbpoãbwdc biếvpgdt côvcoo rấmbpot gầkleyy, nhưqhygng hôvcoom nay lúryvec cầkleym vàyodfo cásokwnh tay côvcoo, anh mớsirpi biếvpgdt côvcoo thậffujt sựxgmi rấmbpot gầkleyy!

sokwnh tay côvcoo rấmbpot nhỏclfb, mộycwjt bàyodfn tay anh gầkleyn nhưqhygmoxp thểzzbe nắdxxlm vừhsgca.

Dung Cảzifbnh cũxgming khôvcoong dásokwm dùbwdcng sứyjucc, anh nhưqhyg sợulzs chỉrbmr cầkleyn nắdxxlm chặmtavt làyodfmoxp thểzzbeyodfm tay côvcoobwdcy ra.

xgmi thểzzbeqhygu Tuyềffujn khôvcoong đmbpoưqhygulzsc khỏclfbe mạqhygnh lắdxxlm, đmbpoếvpgdn khi côvcoo leo đmbpoưqhygulzsc lêlejsn đmbporbmrnh dốiocdc đmbpoãbwdc thởpxvv khôvcoong ra hơxgmii, nhìurejn sang Dung Cảzifbnh, anh còclfbn chẳhcqjng buồmpjtn thởpxvv gấmbpop mộycwjt chúryvet, cứyjuc nhưqhyg khôvcoong cómoxp chuyệndgqn gìurej xảzifby ra vậffujy.

“Cơxgmi thểzzbe anh tốiocdt thậffujt đmbpombpoy!”

“Sau khi anh tốiocdt nghiệndgqp từhsgc quâykzqn đmbpoycwji cũxgming vẫacnmn duy trìurej luyệndgqn tậffujp, 5 giờsslssokwng dậffujy chạqhygy bộycwj, ngàyodfy nàyodfo cũxgming giữjcxmqhygulzsng vậffujn đmbpoycwjng ởpxvv mứyjucc cao, chỉrbmr leo mộycwjt cásokwi dốiocdc khôvcoong vấmbpon đmbpoffujurej.” Dung Cảzifbnh đmbpowilz lấmbpoy tay củsqsva Lưqhygu Tuyềffujn khi nàyodfy vẫacnmn thởpxvv khôvcoong ra hơxgmii, qua ásokwnh sásokwng củsqsva đmbpoiệndgqn thoạqhygi, anh nhìurejn Lưqhygu Tuyềffujn, côvcoo leo dốiocdc đmbpoếvpgdn đmbpoycwj đmbpoôvcooi másokwxgmii ửixlang lêlejsn, trêlejsn trásokwn cũxgming đmbpokkcu chúryvet mồmpjtvcooi, “Mệndgqt quásokw.”

Dung Cảzifbnh khôvcoong kiềffujm đmbpoưqhygulzsc, nómoxpi, “Cơxgmi thểzzbe em sao yếvpgdu quásokw, sau nàyodfy phảzifbi thưqhygsslsng xuyêlejsn luyệndgqn tậffujp mớsirpi đmbpoưqhygulzsc, khôvcoong thìurej sẽqdeh rấmbpot hay bệndgqnh đmbpombpoy.”

“Vâykzqng, đmbpoulzsi mai em vềffuj rồmpjti sẽqdeh bắdxxlt đmbpokleyu chạqhygy bộycwj buổkkcui sásokwng, cómoxp sứyjucc khỏclfbe làyodfmoxp tấmbpot cảzifb nhỉrbmr, em sẽqdeh cốiocd gắdxxlng!”

qhygu Tuyềffujn bưqhygsirpc lêlejsn đmbpoếvpgdn đmbporbmrnh dốiocdc, côvcoo đmbpoyjucng trêlejsn vịqxoq tríbwdc cao nhấmbpot ấmbpoy, giómoxp trêlejsn đmbpoâykzqy rấmbpot lớsirpn, másokwi tómoxpc dàyodfi củsqsva côvcoo bay lấmbpot phấmbpot nhưqhyg đmbpoang nhảzifby múryvea trong giómoxp, cómoxp thểzzbeyodf do côvcoo đmbpokkcu mồmpjtvcooi nêlejsn giờssls đmbpoâykzqy thấmbpoy tinh thầkleyn rấmbpot thoảzifbi másokwi, nhữjcxmng đmbpoiềffuju khómoxp chịqxoqu trong lòclfbng đmbpoffuju bay biếvpgdn phâykzqn nửixlaa.

“Vậffujn đmbpoycwjng xong, cảzifbm giásokwc thậffujt thầkleyn kỳbpza, cứyjuc nhưqhygqhygsirpc trong mắdxxlt đmbpoffuju đmbpoãbwdc bịqxoq biếvpgdn thàyodfnh hơxgmii nưqhygsirpc rồmpjti.”

Dung Cảzifbnh chỉrbmrqhygsslsi, khôvcoong nómoxpi.

Đvpgdulzsi đmbpoếvpgdn khi Lưqhygu Tuyềffujn quay trởpxvv lạqhygi nhịqxoqp thởpxvvurejnh thưqhygsslsng, anh mớsirpi dìureju côvcoo, “Đvpgdi thôvcooi, cảzifbnh đmbpolmlhp nhấmbpot ởpxvv đmbposzkzng sau con dốiocdc nàyodfy.”

qhygu Tuyềffujn tiếvpgdp tụeqxxc đmbpoi theo Dung cảzifbnh.

Rấmbpot nhanh sau đmbpoómoxp, họogri đmbpoãbwdc đmbpoi đmbpoếvpgdn nơxgmii tậffujn cùbwdcng củsqsva con dốiocdc, Lưqhygu Tuyềffujn thấmbpoy đmbpoưqhygulzsc quang cảzifbnh trưqhygsirpc mắdxxlt, phúryvet chốiocdc côvcoo mởpxvv to mắdxxlt kinh ngạqhygc.

xgmii tậffujn cùbwdcng củsqsva con dốiocdc lạqhygi làyodf mộycwjt đmbpokleym nưqhygsirpc nhỏclfb, đmbpokleym nưqhygsirpc bịqxoq nhữjcxmng câykzqy cỏclfb lau bao vâykzqy thàyodfnh từhsgcng lớsirpp, ásokwnh trălmlhng rọogrii xuốiocdng nơxgmii đmbpoâykzqy, trêlejsn mặmtavt nưqhygsirpc phảzifbn chiếvpgdu lạqhygi nhữjcxmng dòclfbng sásokwng lómoxpng lásokwnh đmbpoung đmbpoưqhyga, nhìurejn kỹufrfxgmin, nưqhygsirpc trong đmbpokleym làyodf mộycwjt màyodfu xanh trong đmbpolmlhp lạqhyg.

“Đvpgdlmlhp quásokw!”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.