Lấy Phải Boss Kiêu Ngạo

Chương 610 :

    trước sau   
guamy giờyjjb àeogh?

ddel Tốnxsx ngâguamy ngưhznoyjjbi ra mộtykut chúkkibt, lậkkibp tứjxrvc nhìfepsn vềbrighznorhoung An Nhiêojhfn, An Nhiêojhfn lầjxqdn nàeoghy trong cóilnj vẻfeps thanh mảvlqqnh hơdrwgn đorgljxqdt trưhznorhouc Tôddel Tốnxsx gặllwgp côddel ta ởrgun chỗjaqg củuslra Mộtyku Bạniykch, đorglllwgc biệilnjt hôddelm nay tạniyki buổqqari hôddeln lễunfneoghy côddel ta đorglãuaugilnja trang đorglkkibm hơdrwgn, nhưhznong nhìfepsn mặllwgt mũyjjbi củuslra côddel vẫpuden khôddelng che giấblvzu đorglưhznojxqdc vẻfeps mệilnjt mỏtpbxi.

guamu nóilnji từtlfq chốnxsxi gầjxqdn đorglếxilkn cửxjyva miệilnjng rồyjjbi nhưhznong Tôddel Tốnxsx kịxnucp thờyjjbi nuốnxsxt trôddeli xuốnxsxng.

“Đrkfaưhznojxqdc!”

ddeln lễunfn chỉeeek mớrhoui bắitzft đorgljxqdu cửxjyveoghnh, côddel ra ngoàeoghi mộtykut chúkkibt cũyjjbng khôddelng đorglếxilkn nổqqari lỡoajj việilnjc gìfeps đorglâguamu.

Hiệilnjn trưhznoyjjbng sâguamn gôddeln rấblvzt lớrhoun, hai ngưhznoyjjbi bưhznorhouc lêojhfn thảvlqqm cỏtpbx xanh mơdrwgn mởrgunn, đorglếxilkn mộtykut nơdrwgi khôddelng cóilnjilnjng ngưhznoyjjbi!


Sau đorglóilnj, An Nhiêojhfn quay ngưhznoyjjbi lạniyki nhìfepsn hiệilnjn trưhznoyjjbng hôddeln lễunfn, vàeogh khôddelng cóilnjmjudch nàeogho che giấblvzu ámjudnh mắitzft ngưhznooajjng mộtyku, “Tôddel Tốnxsx, kỳtpbx thậkkibt tôddeli rấblvzt ngưhznooajjng mộtykuddeleogh Trưhznoơdrwgng Hâguamn, tôddeli cũyjjbng đorglãuaug từtlfqng nghe Mộtyku Bạniykch kểwpgk vềbrig chuyệilnjn củuslra cámjudc ngưhznoyjjbi, tuy rằalknng quámjud trìfepsnh trảvlqqi qua rấblvzt long đorglong1nhưhznong hiệilnjn tạniyki cũyjjbng đorglãuaug gặllwgt hámjudi đorglưhznojxqdc kếxilkt quảvlqq hạniyknh phúkkibc rồyjjbi... Cóilnj lẽjudf ngưhznoyjjbi phụighi nữblvzeogho cũyjjbng mong chờyjjb mộtykut cámjudi đorglámjudm cưhznorhoui, tôddeli cũyjjbng khôddelng ngoạniyki lệilnj...”

ddel Tốnxsx nhìfepsn vàeogho ámjudnh mắitzft côddel ta nhưhznoilnj chúkkibt côddel đorglơdrwgn, nhịxnucn khôddelng đorglưhznojxqdc nóilnji, “Chờyjjb Mộtyku Bạniykch cầjxqdu hôddeln vớrhoui côddel rồyjjbi, thìfepsddelyjjbng cóilnj đorglưhznojxqdc mộtykut ngàeoghy hạniyknh phúkkibc nhưhzno thếxilkeoghy.”

Cầjxqdu hôddeln àeogh?

An Nhiêojhfn cưhznoyjjbi khổqqar, côddel quay đorgljxqdu qua nhìfepsn Tôddel Tốnxsx, “Quảvlqq nhiêojhfn làeoghddel khôddelng biếxilkt chuyệilnjn gìfeps đorglãuaug xảvlqqy ra rồyjjbi. Tôddeli vàeogh Mộtyku Bạniykch... Đrkfaãuaug kếxilkt hôddeln rồyjjbi.”

ddel Tốnxsx trợjxqdn to mắitzft, khôddelng ngừtlfqng kinh ngạniykc!

Đrkfaãuaug kếxilkt hôddeln rồyjjbi sao?

ddel thậkkibt sựmdeh khôddelng nghe ai tiếxilkt lộtyku thôddelng tin nàeoghy hếxilkt!

“Hai ngưhznoyjjbi... làeogh kếxilkt hôddeln bíkwlf mậkkibt sao?”

An Nhiêojhfn lắitzfc đorgljxqdu, “Khôddelng phảvlqqi vậkkiby, tôddeli khôddelng đorglyjjbng ýqqar kếxilkt hôddeln bíkwlf mậkkibt... Tôddel Tốnxsx, tôddeli từtlfq nhỏtpbx đorglãuaug trưhznorgunng thàeoghnh ởrgunojhfn Anh1Quốnxsxc, cha mẹrkfaddeli đorglbrigu làeogh ngưhznoyjjbi Hoa gốnxsxc Anh, tôddeli cũyjjbng đorglãuaugilnj quốnxsxc tịxnucch nưhznorhouc Anh rồyjjbi, tấblvzt cảvlqq bạniykn bèxjyveogh bạniykn họbjbuc củuslra tôddeli đorglbrigu sốnxsxng ởrgun Anh Quốnxsxc, tôddeli lớrhoun lêojhfn ởrgun đorglóilnj, lầjxqdn trưhznorhouc côddel nhìfepsn thấblvzy tôddeli, làeogh lầjxqdn đorgljxqdu tiêojhfn tôddeli trởrgun vềbrighznorhouc, vàeogh đorglâguamy làeogh lầjxqdn thứjxrv hai, ởrgunojhfn đorglâguamy tôddeli khôddelng cóilnj bạniykn bèxjyv... từtlfq lầjxqdn đorgljxqdu nhìfepsn thấblvzy côddel, sựmdeh thậkkibt... sựmdeh thậkkibt thờyjjbi gian đorglóilnjddeli khôddelng vui vẻfepsfeps.”

ddel Tốnxsx đorglãuaug đorglmjudn đorglưhznojxqdc An Nhiêojhfn muốnxsxn nóilnji gìfeps tiếxilkp theo, nụighihznoyjjbi trêojhfn khuôddeln mặllwgt lắitzfng xuốnxsxng.

“Côddelilnj biếxilkt khôddelng, ámjudnh mắitzft lầjxqdn đorgljxqdu tiêojhfn tôddeli nhìfepsn thấblvzy côddeleoghddeli đorglãuaug hiểwpgku ra tạniyki sao Mộtyku Bạniykch bao nhiêojhfu năeeekm nay khôddelng thểwpgk quêojhfn côddel rồyjjbi, tôddeli cảvlqqm thấblvzy trong lòdtjjng củuslra anh ta tôddeli chỉeeekeogh mộtykut ngưhznoyjjbi thếxilk thâguamn màeogh thôddeli, nếxilku biếxilkt sớrhoum đorglưhznojxqdc sựmdeh ưhznou túkkib củuslra côddel, vàeoghddeli căeeekn bảvlqqn khôddelng thểwpgk thay thếxilk vịxnuc tríkwlf củuslra côddel trong5tim củuslra anh ta, thìfepsddeli đorglãuaug khôddelng chấblvzp nhậkkibn lờyjjbi cầjxqdu hôddeln củuslra anh ta.”

ddel Tốnxsx chỉeeek biếxilkt căeeekm lặllwgng màeogh thôddeli.

Trong giâguamy phúkkibt nàeoghy côddel chỉeeekilnj thểwpgk lắitzfng nghe, bấblvzt cứjxrv lờyjjbi nóilnji nàeogho cũyjjbng đorglbrigu cóilnj thểwpgkeoghm An Nhiêojhfn bịxnuc tổqqarn thưhznoơdrwgng.


“Tôddel Tốnxsxddel biếxilkt khôddelng, tôddeli đorglãuaugfeps Mộtyku Bạniykch, màeogheoghm biếxilkt bao nhiêojhfu thứjxrv, tôddeli gặllwgp Mộtyku Bạniykch làeogh tiếxilkng séwpgkt ámjudi tìfepsnh, tìfepsnh cảvlqqm giữblvza chúkkibng tôddeli hoàeoghn toàeoghn do tôddeli cam tâguamm tìfepsnh nguyệilnjn, cũyjjbng làeogh do tôddeli mộtykut lòdtjjng theo đorgluổqqari anh ta, từtlfq nhỏtpbxddeli lớrhoun lêojhfn ởrgun Anh Quốnxsxc, căeeekn bảvlqqn khôddelng nóilnji đorglưhznojxqdc quốnxsxc ngữblvz, tôddeli vìfeps anh ta nỗjaqg lựmdehc họbjbuc tậkkibp, dùmdehng ba năeeekm đorglwpgkilnji đorglưhznojxqdc tiếxilkng phổqqar thôddelng lưhznou loámjudt, vìfeps anh ta, màeoghddeli từtlfq mộtykut ngưhznoyjjbi phụighi nữblvz thíkwlfch đorgli uốnxsxng rưhznojxqdu đorgli bar trởrgun thàeoghnh mộtykut ngưhznoyjjbi con gámjudi đorglàeoghng hoàeoghn hiềbrign thụighic... Ởbrigojhfn Anh quốnxsxc ba năeeekm, từtlfqng phúkkibt từtlfqng giâguamy tôddeli đorglbrigu quan tâguamm chăeeekm sóilnjc anh ta, tôddeli vìfeps anh ta2màeogh xuốnxsxng bếxilkp họbjbuc nấblvzu ăeeekn, cha mẹrkfa củuslra tôddeli cảvlqqm thấblvzy tôddeli nhưhzno bịxnuc đorglojhfn rồyjjbi, nhưhznong tôddeli biếxilkt rằalknng tôddeli khôddelng bịxnuc đorglojhfn! Gặllwgp đorglưhznojxqdc Mộtyku Bạniykch tôddeli mớrhoui biếxilkt rằalknng, hưhznoơdrwgng vịxnucojhfu thầjxqdm mộtykut ngưhznoyjjbi làeogh nhưhzno thếxilkeogho.”

ddel Tốnxsx khôddelng nhịxnucn đorglưhznojxqdc nóilnji, “Hai ngưhznoyjjbi kếxilkt hôddeln rồyjjbi, thìfeps xem nhưhznoeogh khổqqar tậkkibn cam lai rồyjjbi đorglúkkibng khôddelng?”

Khổqqar tậkkibn cam lai sao?

An Nhiêojhfn lắitzfc đorgljxqdu, “Lúkkibc trưhznorhouc khi gặllwgp đorglưhznojxqdc côddelddeli luôddeln nghĩracw, ngưhznoyjjbi ưhznou túkkib nhưhzno Mộtyku Bạniykch, ngưhznoyjjbi anh ta yêojhfu thầjxqdm làeogh ngưhznoyjjbi thếxilkeogho, ngưhznoyjjbi phụighi nữblvz đorglóilnj chắitzfc chắitzfn đorglôddeli mắitzft cóilnj vấblvzn đorglbrig, vìfeps đorglãuaug khôddelng lựmdeha chọbjbun Mộtyku Bạniykch, nhưhznong khi nhìfepsn thấblvzy côddeleogh Tiêojhfu Lăeeekng hai ngưhznoyjjbi quan hệilnj rấblvzt thâguamn thiếxilkt, thìfepsddeli mớrhoui hiểwpgku, Mộtyku Bạniykch thậkkibt sựmdeh khôddelng cóilnj mộtykut tia hi vọbjbung, anh ta cóilnj vẻfepsyjjbng hiểwpgku ra, nêojhfn mớrhoui bỏtpbx đorgli ra nưhznorhouc ngoàeoghi.”

“Mộtyku Bạniykch... anh ta làeogh mộtykut ngưhznoyjjbi đorglàeoghn ôddelng tốnxsxt, côddel đorglãuaug kếxilkt hôddeln vớrhoui anh ta thìfeps nhấblvzt đorglxnucnh anh9ta sẽjudf đorglnxsxi xửxjyv tốnxsxt vớrhoui côddel thôddeli.”

An Nhiêojhfn gậkkibt gậkkibt đorgljxqdu, “Côddelilnji rấblvzt đorglúkkibng, anh ta thậkkibt sựmdeh đorglnxsxi xửxjyv rấblvzt tốnxsxt vớrhoui tôddeli, âguamn cầjxqdn đorgliềbrigm đorglniykm, quan tâguamm chăeeekm sóilnjc đorgljxqdy đorgluslr... Nhưhznong màeogh phụighi nữblvz thậkkibt sựmdeh rấblvzt tham lam, ban đorgljxqdu chỉeeek cầjxqdn bêojhfn cạniyknh anh ta vàeogh đorglưhznojxqdc nhìfepsn thấblvzy anh ta làeogh tốnxsxt lắitzfm rồyjjbi, nhưhznong khi tiếxilkp xúkkibc thìfeps lạniyki càeoghng cảvlqqm thấblvzy khôddelng đorgluslr,rấblvzt muốnxsxn trởrgun thàeoghnh ngưhznoyjjbi thâguamn thiếxilkt nhấblvzt củuslra anh, luôddeln muốnxsxn thờyjjbi thờyjjbi khắitzfc khắitzfc ởrgunojhfn anh ta, rấblvzt muốnxsxn... thay thếxilk đorglxnuca vịxnuc củuslra côddel trong lòdtjjng anh ta...”

guamm trạniykng củuslra Tôddel Tốnxsx trởrgunojhfn nặllwgng nềbrig.

ddel cứjxrv nghĩracw Mộtyku Bạniykch đorglãuaug quêojhfn côddel rồyjjbi, nêojhfn mớrhoui đorgli tìfepsm bạniykn gámjudi, nhưhznong khi nghe An Nhiêojhfn nóilnji vậkkiby, lạniyki khôddelng phảvlqqi giốnxsxng nhưhznoddel suy nghĩracw.

“Vốnxsxn dĩracwddeli nghĩracw sau khi vềbrighznorhouc vớrhoui anh ta thìfeps bắitzft đorgljxqdu mộtykut khởrguni đorgljxqdu mớrhoui cho hai đorgljxrva, nhưhznong khôddelng ngờyjjb rằalknng,1chỉeeek vềbrighznorhouc trong mộtykut thờyjjbi gian ngắitzfn thìfeps đorglãuaug khiếxilkn cho tôddeli đorglnxsxi vớrhoui ngưhznoyjjbi đorglàeoghn ôddelng nàeoghy nhưhzno hếxilkt hi vọbjbung! Tôddel Tốnxsxddel hiểwpgku chứjxrv, lúkkibc trưhznorhouc côddel phóilnj thámjudc Mộtyku Bạniykch chăeeekm sóilnjc Cảvlqqnh Thụighiy vàeogh Tiểwpgku Thấblvzt, nhưhznong thậkkibt ra... hôddelm đorglóilnj chúkkibng tôddeli đorglámjudng lẽjudf phảvlqqi trởrgun vềbrig Anh Quốnxsxc làeoghm thủuslr tụighic tốnxsxt nghiệilnjp... nhưhznong khi anh ta nghe đorgliệilnjn thoạniyki củuslra côddel xong bèxjyvn khôddelng do dựmdeh nhậkkibn lờyjjbi rồyjjbi.”

Toàeoghn thâguamn Tôddel Tốnxsx cứjxrvng đorglyjjb ra, vộtykui vàeoghng nóilnji, “Thựmdehc sựmdeh xin lỗjaqgi, tôddeli khôddelng biếxilkt...”

“Tôddeli khôddelng cóilnj ýqqar trámjudch côddel.” An Nhiêojhfn lắitzfc đorgljxqdu, “Thậkkibt sựmdehddel khôddelng cầjxqdn cảvlqqm thấblvzy ámjudy námjudy, dùmdeh sao... trưhznorhouc giờyjjbddelyjjbng đorglâguamu cóilnj tạniyko hi vọbjbung cho Mộtyku Bạniykch, việilnjc đorglóilnj đorglãuaugeogh chuyệilnjn nhâguamn từtlfq nhấblvzt đorglnxsxi vớrhoui chuyệilnjn tìfepsnh củuslra anh ta vàeoghddeli, hôddelm nay tôddeli nóilnji vớrhoui côddel nhữblvzng lờyjjbi nàeoghy khôddelng phảvlqqi làeogh muốnxsxn trámjudch cứjxrvddel, tôddeli chỉeeek cảvlqqm thấblvzy trong lòdtjjng cóilnj chúkkibt ấblvzm ứjxrvc, nhưhznong lạniyki khôddelng mộtykut ai lắitzfng nghe nhữblvzng lờyjjbi nóilnji củuslra tôddeli, nêojhfn bâguamy giờyjjbddeli mớrhoui tìfepsm côddelilnji chuyệilnjn, nóilnji xong rồyjjbi... Cũyjjbng thậkkibt khiếxilkn ngưhznoyjjbi ta buồyjjbn cưhznoyjjbi, nhữblvzng lờyjjbi tâguamm sựmdeheoghy quảvlqq nhiêojhfn chỉeeekilnj thểwpgkilnji cùmdehng côddeleogh thôddeli...”

ddel Tốnxsx bậkkibm môddeli lạniyki.

“Phùmdeh...” An Nhiêojhfn ngưhznorhouc đorgljxqdu lêojhfn bầjxqdu trờyjjbi xanh, thởrgun ra mộtykut hơdrwgi dàeoghi, “Bâguamy giờyjjbddeli đorglãuaug nghĩracw thôddelng suốnxsxt rồyjjbi... Tôddel Tốnxsx, tôddeli quyếxilkt đorglxnucnh rờyjjbi xa Mộtyku Bạniykch.”

ddel Tốnxsx sửxjyvng sốnxsxt!

Đrkfaưhznojxqdc mộtykut lúkkibc sau côddel mớrhoui gặllwgn hỏtpbxi nhẹrkfa, “Quyếxilkt đorglxnucnh nàeoghy củuslra côddel... cóilnj phảvlqqi nguyêojhfn nhâguamn làeogh do tôddeli khôddelng?”

An Nhiêojhfn lắitzfc đorgljxqdu, “Khôddelng phảvlqqi! Thậkkibt sựmdeheogh khôddelng phảvlqqi! Tôddel Tốnxsx, côddelilnj biếxilkt khôddelng, vốnxsxn dĩracwddeli biếxilkt trong lòdtjjng củuslra Mộtyku Bạniykch đorglãuaugilnj mộtykut ngưhznoyjjbi, trong tim tôddeli lúkkibc ấblvzy thậkkibt sựmdeh rấblvzt ghéwpgkt côddel, nhưhznong bâguamy giờyjjb nhìfepsn thấblvzy con ngưhznoyjjbi củuslra côddel, tôddeli mớrhoui phámjudt hiệilnjn căeeekn bảvlqqn tôddeli khôddelng ghéwpgkt côddel đorglếxilkn thếxilk! Sựmdeh việilnjc ly hôddeln củuslra tôddeli vàeogh Mộtyku Bạniykch khôddelng liêojhfn quan đorglếxilkn côddel, côddel khôddelng cầjxqdn cảvlqqm thấblvzy cóilnj lỗjaqgi vớrhoui anh ta, cũyjjbng khôddelng cầjxqdn cảvlqqm thấblvzy cóilnj lỗjaqgi vớrhoui tôddeli! Sốnxsxng cùmdehng vớrhoui anh ta làeogh do tôddeli chọbjbun lựmdeha, rờyjjbi xa anh ta cũyjjbng làeogh do bảvlqqn thâguamn tôddeli quyếxilkt đorglxnucnh, bởrguni vìfepsddeli đorglãuaugguamu sắitzfc hiểwpgku rõwkaj mọbjbui chuyệilnjn rồyjjbi.”

ddel Tốnxsx sửxjyvng sờyjjb gặllwgng hỏtpbxi, “Sựmdeh việilnjc gìfeps?”

An Nhiêojhfn bỗjaqgng nhiêojhfn cưhznoyjjbi, lúkkibc côddel ta cưhznoyjjbi ámjudnh mắitzft nhưhznomjudng rựmdehc lêojhfn, dámjudng đorgliệilnju ngưhznoyjjbi côddel nhưhzno tỏtpbxa sámjudng, khiếxilkn ngưhznoyjjbi ta phảvlqqi chúkkib ýqqar, côddelkwlft mộtykut hơdrwgi thậkkibt sâguamu, “Bâguamy giờyjjbddeli đorglãuaug hiểwpgku ra... yêojhfu thầjxqdm, làeogh chuyệilnjn củuslra chỉeeek mộtykut ngưhznoyjjbi thôddeli! Giốnxsxng nhưhznoddeli đorglãuaugojhfu thầjxqdm Mộtyku Bạniykch vậkkiby, tôddeli yêojhfu anh ta! Cho dùmdehddeli vàeogh anh ta chia tay đorgli nữblvza, tôddeli cũyjjbng vẫpuden sẽjudfojhfu anh ta màeogh thôddeli, vàeogho nhữblvzng ngàeoghy thámjudng tưhznoơdrwgng lai, tôddeli cóilnj thểwpgkracwnh viễunfnn sẽjudf khôddelng quêojhfn đorglưhznojxqdc anh ta... Cũyjjbng bởrguni vìfeps nguyêojhfn nhâguamn nàeoghy, nêojhfn tôddeli biếxilkt rằalknng nêojhfn rờyjjbi xa anh ta! Vàeoghyjjbng bởrguni vìfeps... anh ta yêojhfu thầjxqdm côddel khôddelng íkwlft hơdrwgn so vớrhoui tôddeli yêojhfu thầjxqdm anh ta!”

“... Nếxilku trờyjjbi đorglãuaug đorglxnucnh khôddelng chiếxilkm đorglưhznojxqdc con ngưhznoyjjbi củuslra anh ta, thìfepsguamy giờyjjbddeli cũyjjbng dứjxrvt khoámjudt... khôddelng cầjxqdn đorglếxilkn nữblvza! Nhưhzno vậkkiby, sau nàeoghy cũyjjbng sẽjudf íkwlft đorglau khổqqardrwgn!”

“...”

ddel Tốnxsx khôddelng biếxilkt nêojhfn làeoghm gìfepsdrwgn đorglwpgk khuyêojhfn côddel ta.

“Hazz... Quảvlqq nhiêojhfn, trúkkibt hếxilkt bầjxqdu tâguamm sựmdeh trong lòdtjjng cảvlqqm thấblvzy thậkkibt nhẹrkfa nhàeoghng, Tôddel Tốnxsx, cảvlqqm ơdrwgn côddel đorglãuaug nghe nhữblvzng lờyjjbi nàeoghy củuslra tôddeli.”

ddel Tốnxsxhznoyjjbi khổqqar lắitzfc đorgljxqdu.

Đrkfaúkkibng lúkkibc nàeoghy, cóilnj tiếxilkng bưhznorhouc châguamn đorgli tớrhoui, hai ngưhznoyjjbi cùmdehng nhìfepsn sang, bèxjyvn thấblvzy bộtyku dạniykng bìfepsnh tĩracwnh củuslra Mộtyku Bạniykch đorglang bưhznorhouc nhanh tớrhoui.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.