Trâglkt ̀n Dâglkt ̣n Trạch khôscrc ng muôscrc ́n tỉnh lại, có lẽ khôscrc ng phải vì thâglkt n thêhbhq ̉ khôscrc ng tôscrc ́t, mà chỉ là khôscrc ng muôscrc ́n gătctb ̣p lại côscrc . 
Nhâglkt ́t đystz ịnh là vâglkt ̣y! 
Trưubsj ơulbk ́c đystz âglkt y côscrc  luôscrc n chêhbhq  anh phiêhbhq ̀n, hung hătctb ng làm tôscrc ̉n thưubsj ơulbk ng trái tim anh. Bâglkt y giơulbk ̀ anh đystz ã khôscrc ng muôscrc ́n xen vào nhưubsj ̃ng chuyêhbhq ̣n phiêhbhq ̀n phưubsj ́c của côscrc  nưubsj ̃a, nêhbhq n mơulbk ́i ngủ luôscrc n khôscrc ng tỉnh dâglkt ̣y nưubsj ̃a, mătctb ́t khôscrc ng thâglkt ́y lòng khôscrc ng phiêhbhq ̀n. 
Côscrc ́c côscrc ́c... 
Tiêhbhq ́ng gõ cưubsj ̉a đystz ôscrc ̣t nhiêhbhq n vang lêhbhq n đystz ã cătctb ́t đystz ưubsj ́t dòng suy nghĩ của Trâglkt ̀n Nhạc Nhung, côscrc  lâglkt ̣p tưubsj ́c ôscrc ̉n đystz ịnh lại tâglkt m trạng, nói: “Mơulbk ̀i vào.” 
Thưubsj ơulbk ̀ng Lịch đystz âglkt ̉y cưubsj ̉a vào, nói: “Côscrc  chủ, có côscrc  gái xưubsj ng là Yêhbhq ́n, nói muôscrc ́n gătctb ̣p côscrc .” 
 
“Chị Yêhbhq ́n?” Trâglkt ̀n Nhạc Nhung hơulbk i nghi ngơulbk ̀ làm sao Yêhbhq ́n lại nhâglkt ̣n đystz ưubsj ơulbk ̣c tin tưubsj ́c, nhưubsj ng vâglkt ̃n gâglkt ̣t đystz âglkt ̀u: “Anh tiêhbhq ́p côscrc  âglkt ́y môscrc ̣t lát, tôscrc i lâglkt ̣p tưubsj ́c đystz êhbhq ́n ngay.” 
“Vâglkt ng.” Thưubsj ơulbk ̀ng Lịch lại cung kính đystz i ra. 
Thưubsj ơulbk ̀ng Lịch vưubsj ̀a đystz i, Trâglkt ̀n Nhạc Nhung liêhbhq ̀n đystz ătctb ́p chătctb n giúp Trâglkt ̀n Dâglkt ̣n Trạch: “Anh, em đystz i gătctb ̣p bạn, khôscrc ng phải bỏ rơulbk i anh đystz âglkt u. Anh nghỉ ngơulbk i nhé, em sẽ vêhbhq ̀ nhanh thôscrc i.” 
Côscrc  đystz ưubsj ́ng dâglkt ̣y rơulbk ̀i khỏi, đystz i vài bưubsj ơulbk ́c đystz ôscrc ̣t nhiêhbhq n quay đystz âglkt ̀u lại. Côscrc  râglkt ́t hi vọng lúc côscrc  quay đystz âglkt ̀u lại có thêhbhq ̉ nhìn thâglkt ́y Trâglkt ̀n Dâglkt ̣n Trạch đystz ang mơulbk ̉ mătctb ́t nhìn côscrc , nhưubsj  nhưubsj ̃ng lâglkt ̀n trưubsj ơulbk ́c đystz âglkt y. 
Nhưubsj ng mà... 
Trâglkt ̀n Nhạc Nhung buôscrc ̀n bã lătctb ́c đystz âglkt ̀u, rôscrc ́t cuôscrc ̣c côscrc  đystz ang suy nghĩ gì vâglkt ̣y? 
Làm sao anh có thêhbhq ̉ tỉnh rôscrc ̀i mà vâglkt ̃n khôscrc ng chịu thưubsj ́c dâglkt ̣y chưubsj ́, tưubsj ̀ trưubsj ơulbk ́c đystz êhbhq ́n nay anh đystz âglkt u phải là môscrc ̣t đystz ưubsj ́a con sẽ khiêhbhq ́n ngưubsj ơulbk ̀i lơulbk ́n phải lo lătctb ́ng. 
...
Trâglkt ̀n Nhạc Nhung đystz i ra tưubsj ̀ phòng bêhbhq ̣nh liêhbhq ̀n gătctb ̣p đystz ưubsj ơulbk ̣c Yêhbhq ́n, nhìn thâglkt ́y côscrc , Yêhbhq ́n lâglkt ̣p tưubsj ́c chạy nhanh vêhbhq ̀ phía côscrc : “Nhạc Nhung, chị...” 
Nhìn thâglkt ́y dáng vẻ Yêhbhq ́n lo lătctb ́ng muôscrc ́n nói lại thôscrc i, Trâglkt ̀n Nhạc Nhung liêhbhq ̀n biêhbhq ́t, Yêhbhq ́n khôscrc ng phải đystz êhbhq ́n gătctb ̣p côscrc  mà là đystz êhbhq ́n thătctb m Trâglkt ̀n Dâglkt ̣n Trạch. 
Côscrc  nói: “Chị Yêhbhq ́n, chị đystz êhbhq ́n thătctb m anh trai em à.” 
Tưubsj ̀ trưubsj ơulbk ́c đystz êhbhq ́n giơulbk ̀ Yêhbhq ́n cũng khôscrc ng vòng vèo, Trâglkt ̀n Nhạc Nhung nói đystz úng mục đystz ích mà côscrc  tơulbk ́i, côscrc  cũng thătctb ̉ng thătctb ́n thưubsj ̀a nhâglkt ̣n: “Đdbex úng vâglkt ̣y. Chị nghe nói anh âglkt ́y bị thưubsj ơulbk ng, nêhbhq n chị đystz êhbhq ́n thătctb m môscrc ̣t chút.” Dưubsj ̀ng môscrc ̣t chút, Yêhbhq ́n lại nói: “Nhạc Nhung, chị có thêhbhq ̉ nói chuyêhbhq ̣n riêhbhq ng vơulbk ́i anh âglkt ́y đystz ưubsj ơulbk ̣c khôscrc ng?” 
Yêhbhq ́n hỏi rõ ràng nhưubsj  vâglkt ̣y, hơulbk n nưubsj ̃a tưubsj ̀ sătctb ́c mătctb ̣t côscrc  ta có thêhbhq ̉ nhìn ra côscrc  ta thâglkt ̣t lòng lo lătctb ́ng cho Trâglkt ̀n Dâglkt ̣n Trạch, Trâglkt ̀n Nhạc Nhung khôscrc ng có lý do gì lại ngătctb n cản: “Chị Yêhbhq ́n, anh âglkt ́y vâglkt ̃n chưubsj a tỉnh lại, hătctb ̉n là anh âglkt ́y sẽ khôscrc ng nói chuyêhbhq ̣n vơulbk ́i chị đystz ưubsj ơulbk ̣c. Có đystz iêhbhq ̀u chị cưubsj ́ đystz i thưubsj ̉ xem, biêhbhq ́t đystz âglkt u anh âglkt ́y có thêhbhq ̉ nghe đystz ưubsj ơulbk ̣c nhưubsj ̃ng gì chị nói.” 
 
Bác sĩ đystz ã nói, đystz êhbhq ̉ cho gia đystz ình ngưubsj ơulbk ̀i thâglkt n trò chuyêhbhq ̣n vơulbk ́i bêhbhq ̣nh nhâglkt n, dùng tình thâglkt n, tình bạn đystz êhbhq ̉ khơulbk i dâglkt ̣y ý chí muôscrc ́n sôscrc ́ng của anh, có thêhbhq ̉ giúp anh tỉnh dâglkt ̣y sơulbk ́m hơulbk n. 
Cả nhà bọn họ đystz êhbhq ̀u đystz ã côscrc ́ gătctb ́ng, nhưubsj ng vâglkt ̃n khôscrc ng có hiêhbhq ̣u quả gì. Đdbex ôscrc ̉i ngưubsj ơulbk ̀i khác đystz êhbhq ́n trò chuyêhbhq ̣n vơulbk ́i Trâglkt ̀n Dâglkt ̣n Trạch, khôscrc ng chưubsj ̀ng sẽ có kêhbhq ́t quả khác. 
“Nhạc Nhung, cảm ơulbk n em!” Nói môscrc ̣t tiêhbhq ́ng cảm ơulbk n xong, Yêhbhq ́n mơulbk ́i đystz âglkt ̉y cưubsj ̉a phòng bêhbhq ̣nh ra. Côscrc  vưubsj ̀a bưubsj ơulbk ́c vào phòng bêhbhq ̣nh vưubsj ̀a quay đystz âglkt ̀u nhìn lại phía sau: “Nhạc Nhung, em đystz ưubsj ̀ng lo lătctb ́ng, chị chỉ nói vơulbk ́i anh âglkt ́y vài lơulbk ̀i, sẽ ra nhanh thôscrc i.” 
“Ưjolj ̀, Trâglkt ̀n Nhạc Nhung gâglkt ̣t đystz âglkt ̀u: “Chị Yêhbhq ́n, chị cưubsj ́ yêhbhq n tâglkt m nói chuyêhbhq ̣n vơulbk ́i anh âglkt ́y đystz i, em ơulbk ̉ ngoài chơulbk ̀ chị.” 
Lúc này Yêhbhq ́n mơulbk ́i bưubsj ơulbk ́c vào phòng bêhbhq ̣nh. 
Vưubsj ̀a bưubsj ơulbk ́c vào phòng bêhbhq ̣nh, Yêhbhq ́n đystz ã bị sôscrc ́c bơulbk ̉i cách bôscrc ́ trí trong phòng. Phòng bêhbhq ̣nh này khôscrc ng phải phòng bêhbhq ̣nh nha, đystz âglkt y rõ ràng là môscrc ̣t cătctb n phòng âglkt ́m áp có lătctb ́p đystz ătctb ̣t đystz âglkt ̀y đystz ủ thiêhbhq ́t bị. 
Nhìn lại bôscrc ́ cục hai gian của cătctb n phòng, đystz ôscrc ̀ dùng nôscrc ̣i thâglkt ́t cái gì cũng có, thiêhbhq ́t bị đystz ưubsj ơulbk ̣c lătctb ́p đystz ătctb ̣t cũng tinh xảo vôscrc  cùng, thâglkt ̣t sưubsj ̣ còn cao câglkt ́p hơulbk n cả khách sạn 6 sao. 
Nêhbhq ́u khôscrc ng phải ngưubsj ̉i thâglkt ́y mùi thuôscrc ́c trong phòng, Yêhbhq ́n còn tưubsj ơulbk ̉ng rătctb ̀ng mình đystz ã đystz i nhâglkt ̀m chôscrc ̃. 
Yêhbhq ́n than thơulbk ̉, nhà họ Trâglkt ̀n khôscrc ng hôscrc ̉ là nhà giàu nhâglkt ́t nhì trêhbhq n thêhbhq ́ giơulbk ́i, ngay cả phòng bêhbhq ̣nh cũng khôscrc ng giôscrc ́ng ngưubsj ơulbk ̀i thưubsj ơulbk ̀ng. 
Côscrc  lại đystz i vài bưubsj ơulbk ́c, tưubsj ̀ phòng khách đystz i vào gian phòng bêhbhq n trong, trong phòng có môscrc ̣t giưubsj ơulbk ̀ng bêhbhq ̣nh, Trâglkt ̀n Dâglkt ̣n Trạch đystz ang nătctb ̀m yêhbhq n lătctb ̣ng trêhbhq n đystz ó. 
Anh lătctb ̉ng lătctb ̣ng nătctb ̀m nhưubsj  vâglkt ̣y, sătctb ́c mătctb ̣t tái nhơulbk ̣t khôscrc ng có sưubsj ́c sôscrc ́ng, nhìn thêhbhq ́ nào cũng khôscrc ng giôscrc ́ng ngưubsj ơulbk ̀i đystz àn ôscrc ng làm viêhbhq ̣c quyêhbhq ́t đystz oán mà mạnh mẽ ngày xưubsj a côscrc  từdbex ng thâglkt ́y. 
“...” Yêhbhq ́n mơulbk ̉ miêhbhq ̣ng, muôscrc ́n gọi anh, lại bị đystz au lòng tưubsj ̀ đystz âglkt u âglkt ̣p đystz êhbhq ́n khiêhbhq ́n cho khôscrc ng nói nôscrc ̉i môscrc ̣t lơulbk ̀i. 
Mâglkt ́y tháng trưubsj ơulbk ́c, sau lâglkt ̀n gătctb ̣p mătctb ̣t ơulbk ̉ khu cưubsj ́u trơulbk ̣ thiêhbhq n tai, côscrc  liêhbhq ̀n nhơulbk ́ mãi khôscrc ng quêhbhq n ngưubsj ơulbk ̀i đystz àn ôscrc ng này, sau đystz ó côscrc  vì theo đystz uôscrc ̉i anh mơulbk ́i làm viêhbhq ̣c ơulbk ̉ gâglkt ̀n anh. 
 
Anh là môscrc ̣t ngưubsj ơulbk ̀i cuôscrc ̀ng côscrc ng viêhbhq ̣c, thưubsj ơulbk ̀ng tătctb ng ca đystz êhbhq ́n nưubsj ̉a đystz êhbhq m, nhưubsj ng cho dù hôscrc m trưubsj ơulbk ́c anh làm viêhbhq ̣c trêhbhq ̃ đystz êhbhq ́n đystz âglkt u, thì hôscrc m sau gătctb ̣p lại anh, tinh thâglkt ̀n anh vâglkt ̃n luôscrc n bưubsj ̀ng bưubsj ̀ng sưubsj ́c sôscrc ́ng, khôscrc ng hêhbhq ̀ có vẻ uêhbhq ̉ oải. 
Đdbex ôscrc i khi, Yêhbhq ́n nghĩ, ngưubsj ơulbk ̀i đystz àn ôscrc ng này làm bătctb ̀ng sătctb ́t sao? 
Vì sao anh chưubsj a bao giơulbk ̀ biêhbhq ́t mêhbhq ̣t? 
Vì sao anh chưubsj a bao giơulbk ̀ cưubsj ơulbk ̀i? 
Trưubsj ơulbk ́c đystz âglkt y côscrc  nghĩ nát óc cũng khôscrc ng nghĩ ra, bâglkt y giơulbk ̀ côscrc  đystz ã biêhbhq ́t, đystz ã biêhbhq ́t vì sao anh phải liêhbhq ̀u mạng nhưubsj  vâglkt ̣y, đystz ã biêhbhq ́t vì sao anh có quyêhbhq ̀n thêhbhq ́ nhưubsj  vâglkt ̣y nhưubsj ng lại chưubsj a bao giơulbk ̀ nhìn thâglkt ́y đystz ưubsj ơulbk ̣c nụ cưubsj ơulbk ̀i của anh. 
Côscrc  đystz ưubsj ́ng bêhbhq n giưubsj ơulbk ̀ng anh, lătctb ̣ng lẽ nhìn Trâglkt ̀n Dâglkt ̣n Trạch sătctb ́c mătctb ̣t tái nhơulbk ̣t nătctb ̀m trêhbhq n giưubsj ơulbk ̀ng bêhbhq ̣nh. Nhìn môscrc ̣t hôscrc ̀i, nưubsj ơulbk ́c mătctb ́t liêhbhq ̀n chảy ra tưubsj ̀ hôscrc ́c mătctb ́t côscrc : “Trâglkt ̀n Dâglkt ̣n Trạch, đystz áng khôscrc ng?” 
Côscrc  hỏi anh. 
Tuy anh khôscrc ng trả lơulbk ̀i, nhưubsj ng côscrc  biêhbhq ́t, nêhbhq ́u anh có thêhbhq ̉ trả lơulbk ̀i, anh nhâglkt ́t đystz ịnh sẽ nói: Đdbex áng! 
Cũng giôscrc ́ng nhưubsj  côscrc  vâglkt ̣y, chỉ vôscrc  ý nhìn anh môscrc ̣t cái, tưubsj ̀ đystz ó liêhbhq ̀n nhơulbk ́ mãi khôscrc ng quêhbhq n. 
Cái gọi là tình yêhbhq u, đystz ôscrc i khi khôscrc ng thêhbhq ̉ hiêhbhq ̉u nôscrc ̉i. 
Yêhbhq u chính là yêhbhq u, khôscrc ng có lý do. 
Nhìn anh hôscrc ̀i lâglkt u, Yêhbhq ́n móc tưubsj ̀ trong túi ra môscrc ̣t cái thẻ nhơulbk ́, hít sâglkt u môscrc ̣t hơulbk i nói: “Thích ngưubsj ơulbk ̀i khôscrc ng thích mình, cho dù có côscrc ́ gătctb ́ng đystz êhbhq ́n mâglkt ́y, côscrc  âglkt ́y cũng sẽ khôscrc ng quay đystz âglkt ̀u lại nhìn anh. Cảm giác này râglkt ́t khó chịu, em có thêhbhq ̉ hiêhbhq ̉u đystz ưubsj ơulbk ̣c cảm giác của anh.” 
Trong lòng anh có môscrc ̣t ngưubsj ơulbk ̀i, môscrc ̣t ngưubsj ơulbk ̀i yêhbhq u nhiêhbhq ̀u nhưubsj  vâglkt ̣y, nhưubsj ng lại khôscrc ng thêhbhq ̉ yêhbhq u. Cảm giác này Yêhbhq ́n có thêhbhq ̉ thâglkt ́u hiêhbhq ̉u môscrc ̣t cách sâglkt u sătctb ́c. 
Bơulbk ̉i vì côscrc  cũng giôscrc ́ng nhưubsj  vâglkt ̣y, yêhbhq u râglkt ́t nhiêhbhq ̀u, nhưubsj ng lại khôscrc ng thêhbhq ̉ yêhbhq u. 
“Thẻ nhơulbk ́ này là lúc em dọn vătctb n phòng cho anh vôscrc  tình phát hiêhbhq ̣n đystz ưubsj ơulbk ̣c. Anh yêhbhq n tâglkt m, em sẽ khôscrc ng đystz êhbhq ̉ ngưubsj ơulbk ̀i thưubsj ́ ba xem. Chơulbk ̀ anh tỉnh lại, em sẽ giao lại cho anh.” 
Chính nhơulbk ̀ thẻ nhơulbk ́ này, Yêhbhq ́n mơulbk ́i biêhbhq ́t ngưubsj ơulbk ̀i đystz àn ôscrc ng này vì sao chưubsj a bao giơulbk ̀ chịu nhìn côscrc  môscrc ̣t cái. 
“Ngài Trâglkt ̀n!” Yêhbhq ́n nhătctb ́m mătctb ́t lại, nén nưubsj ơulbk ́c mătctb ́t vào trong. Lát sau mơulbk ̉ mătctb ́t ra, nhìn ánh nătctb ́ng mùa đystz ôscrc ng tưubsj ̀ cưubsj ̉a sôscrc ̉ chiêhbhq ́u vào rọi lêhbhq n ngưubsj ơulbk ̀i anh. 
Dưubsj ơulbk ́i ánh nătctb ́ng mătctb ̣t trơulbk ̀i, anh yêhbhq n tĩnh nhưubsj  vâglkt ̣y, yêhbhq n tĩnh nhưubsj  thêhbhq ̉ bâglkt ́t cưubsj ́ lúc nào anh cũng có thêhbhq ̉ theo ánh nătctb ́ng đystz ó mà rơulbk ̀i khỏi thêhbhq ́ gian này. 
Dưubsj ̀ng thâglkt ̣t lâglkt u, Yêhbhq ́n nói: “Ngài Trâglkt ̀n, mătctb ̣c dù anh khôscrc ng thích em, nhưubsj ng em vâglkt ̃n hi vọng anh có đystz ưubsj ơulbk ̣c hạnh phúc thuôscrc ̣c vêhbhq ̀ anh.” 
Côscrc  sẽ đystz em tình cảm đystz ôscrc ́i vơulbk ́i anh giâglkt ́u tâglkt ̣n sâglkt u nơulbk i đystz áy lòng, quãng đystz ơulbk ̀i còn lại sẽ khôscrc ng nói vơulbk ́i bâglkt ́t cưubsj ́ ai nưubsj ̃a. 
Chỉ là, đystz ôscrc i khi nghĩ đystz êhbhq ́n mình đystz ã tưubsj ̀ng thích môscrc ̣t ngưubsj ơulbk ̀i nhưubsj  vâglkt ̣y, loại cảm giác thanh xuâglkt n này cũng râglkt ́t tôscrc ́t đystz ẹp nhỉ. 
...
Yêhbhq ́n bưubsj ơulbk ́c ra khỏi phòng bêhbhq ̣nh, vưubsj ̀a ra khỏi cưubsj ̉a liêhbhq ̀n thâglkt ́y Trâglkt ̀n Nhạc Nhung, côscrc  vưubsj ̀a vôscrc ̣i vàng vưubsj ̀a lo lătctb ́ng: “Chị Yêhbhq ́n.” 
“Nhưubsj ̃ng gì chị muôscrc ́n nói vơulbk ́i anh âglkt ́y đystz ã nói xong.” Yêhbhq ́n miêhbhq ̃n cưubsj ơulbk ̃ng nơulbk ̉ nụ cưubsj ơulbk ̀i, đystz au khôscrc ̉ nói: “Nhạc Nhung, chị phải đystz i.”
                        
                        
                         
                        
                    
                Nhâ
Trư
Cô
Tiê
Thư
“Chị Yê
“Vâ
Thư
Cô
Như
Trâ
Làm sao anh có thê
...
Trâ
Nhìn thâ
Cô
Tư
Yê
Bác sĩ đ
Cả nhà bọn họ đ
“Nhạc Nhung, cảm ơ
“Ư
Lúc này Yê
Vư
Nhìn lại bô
Nê
Yê
Cô
Anh lă
“...” Yê
Mâ
Anh là mô
Đ
Vì sao anh chư
Vì sao anh chư
Trư
Cô
Cô
Tuy anh khô
Cũng giô
Cái gọi là tình yê
Yê
Nhìn anh hô
Trong lòng anh có mô
Bơ
“Thẻ nhơ
Chính nhơ
“Ngài Trâ
Dư
Dư
Cô
Chỉ là, đ
...
Yê
“Như
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.