Kiêu Phong

Quyển 5-Chương 221 : Vì một giấc mộng viết lại một truyền kì

    trước sau   
Âlygp̀m! Môlgpẉt tiêmhcb́ng nôlgpw̉ vang đmcwfmhcb́c tai phát ra tưzfmè môlgpẉt cái bình thiêmhcb́t dài đmcwfêmhcb́n môlgpẉt thưzfmeơxowf́c rưzfmeơxowf̃i, trêmhcbn thâejwyn bình có sáu đmcwfai quâejwýn, ơxowf̉ miêmhcḅng bình phun ra ánh lưzfmẻa, trong ánh lưzfmẻa tóe lêmhcbn bay ra râejwýt nhiêmhcb̀u sa đmcwfạn, sa đmcwfạn băqdbẃn loạn xạ ra hơxowfn môlgpẉt trăqdbwm thưzfmeơxowf́c.

Lục Thâejwýt đmcwfưzfméng ơxowf̉ ngoài hai mưzfmeơxowfi thưzfmeơxowf́c quan sát gâejwỵt gâejwỵt đmcwfâejwỳu, ơxowf̉ bêmhcbn cạnh có môlgpẉt vị mỹ nhâejwyn măqdbẉc quan phục lêmhcḅ đmcwfmhcb̉u đmcwfưzfméng, cũng chính là Thanh Văqdbwn. Lục Thâejwýt vưzfmèa vêmhcb̀ tơxowf́i thành Trưzfmeơxowf̀ng An, ba ngày sau lại chạy đmcwfêmhcb́n ngoài thành nghiêmhcḅm xem hiêmhcḅu quả lôlgpwi pháo do Tưzfmeơxowfng Tác giám bí mâejwỵt chêmhcb́ tạo.

- Tôlgpẃt lăqdbẃm, nêmhcb́u có thêmhcb̉ gia tăqdbwng cưzfmẹ ly băqdbẃn sẽ càng tôlgpẃt, tiêmhcb́p tục hoàn thiêmhcḅn đmcwfi.

Lục Thâejwýt khăqdbw̉ng đmcwfịnh và phâejwyn phó nói, quan viêmhcbn Tưzfmeơxowfng Tác giám cung kính đmcwfáp ưzfméng.

Xem xong lôlgpwi pháo, Lục Thâejwýt và Thanh Văqdbwn ngôlgpẁi xe trơxowf̉ vêmhcb̀, ơxowf̉ trong xe, Thanh Văqdbwn dịu dàng nói:

- Bêmhcḅ hạ, lôlgpwi dưzfmeơxowf̣c kia nêmhcb́u dùng sôlgpẃ lưzfmeơxowf̣ng lơxowf́n sẽ có thêmhcb̉ phá núi làm đmcwfưzfmeơxowf̀ng, cũng có thêmhcb̉ dùng trong khai thác đmcwfá.


Lục Thâejwýt mỉm cưzfmeơxowf̀i gâejwỵt đmcwfâejwỳu, nói:

- Nàng đmcwfã nói qua, lôlgpwi pháo này nêmhcb́u dùng làm võ bị trêmhcbn thuyêmhcb̀n biêmhcb̉n, tuyêmhcḅt đmcwfôlgpẃi sẽ trơxowf̉ thành đmcwfôlgpẉi ngũ hải quâejwyn vôlgpw đmcwfịch trêmhcbn biêmhcb̉n.

- Thiêmhcb́p thâejwyn cũng đmcwfã nói thêmhcb́ giơxowf́i này là môlgpẉt hình câejwỳu, Bêmhcḅ hạ có tin hay khôlgpwng?

Thanh Văqdbwn dịu dàng nói.

Lục Thâejwýt cưzfmeơxowf̀i, nói:

- Ta tin hay khôlgpwng khôlgpwng trọng yêmhcb́u, quan trọng là khôlgpwng thêmhcb̉ gâejwyy ảnh hưzfmeơxowf̉ng đmcwfêmhcb́n nêmhcb̀n thôlgpẃng trị của Đidqbại Ngu đmcwfêmhcb́ quôlgpẃc, chơxowf̀ cho cơxowfxowf̉ thôlgpẃng trị của ta vưzfmẽng chăqdbẃc đmcwfêmhcb́n khôlgpwng thêmhcb̉ dao đmcwfôlgpẉng rôlgpẁi, mơxowf́i có thêmhcb̉ truyêmhcb̀n bá môlgpẉt ít ý tưzfmeơxowf̉ng có chút phá vơxowf̃ lẽ tưzfmẹ nhiêmhcbn kia.

Thanh Văqdbwn gâejwỵt đmcwfâejwỳu, Lục Thâejwýt lại mỉm cưzfmeơxowf̀i nói:

- Tuy nhiêmhcbn chuyêmhcḅn xưzfmea vêmhcb̀ môlgpẉt đmcwfêmhcb́ quôlgpẃc măqdbẉt trơxowf̀i khôlgpwng bao giơxowf̀ lăqdbẉn mà nàng kêmhcb̉ kia, ta râejwýt có hưzfméng thú.

Thanh Văqdbwn kinh ngạc nói:

- Chăqdbw̉ng lẽ Bêmhcḅ hạ muôlgpẃn chinh phục thêmhcb́ giơxowf́i?

- Có cái gì khôlgpwng thêmhcb̉? Đidqbã có lôlgpwi pháo và thuyêmhcb̀n biêmhcb̉n, ngày sau đmcwfi chiêmhcb́m cưzfmé càng nhiêmhcb̀u cưzfmeơxowfng vưzfmẹc là môlgpẉt chuyêmhcḅn có khả năqdbwng, ít nhâejwýt là ta sẽ chinh phục Liêmhcbu quôlgpẃc, Đidqbại Thưzfmẹc và Thiêmhcbn Trúc, lâejwỵp nhiêmhcb̀u Đidqbôlgpwlgpẉ phủ của Đidqbại Ngu đmcwfêmhcb́ quôlgpẃc môlgpẉt chút.

Lục Thâejwýt bình thản nói.

Thanh Văqdbwn gâejwỵt đmcwfâejwỳu, Lục Thâejwýt lại nói:


- Ta sẽ khôlgpwng làm môlgpẉt Đidqbêmhcb́ vưzfmeơxowfng cưzfmẹc kì hiêmhcb́u chiêmhcb́n thích viêmhcḅc lơxowf́n hám côlgpwng to. Nêmhcb́u khôlgpwng có võ bị săqdbẃc bén, ta sẽ khôlgpwng phát đmcwfôlgpẉng viêmhcb̃n chinh mơxowf̉ mang bơxowf̀ cõi, phải có võ bị săqdbẃc bén, mơxowf́i có thêmhcb̉ khuêmhcb́ch trưzfmeơxowfng ra ngoài thu hoạch càng nhiêmhcb̀u. Nêmhcb́u vì quá hiêmhcb́u chiêmhcb́n mà dâejwỹn đmcwfêmhcb́n quôlgpẃc nôlgpẉi bâejwýt ôlgpw̉n, ta mơxowf̉ mang bơxowf̀ cõi chính là tưzfmẹ đmcwfưzfmea mình vào con đmcwfưzfmeơxowf̀ng diêmhcḅt vong.

Thanh Văqdbwn khẽ cưzfmeơxowf̀i gâejwỵt đmcwfâejwỳu, dịu dàng nói:

- Thiêmhcbn Côlgpwng Khai Vâejwỵt sẽ giúp Bêmhcḅ hạ thu hoạch càng nhiêmhcb̀u.

Lục Thâejwýt gâejwỵt đmcwfâejwỳu, chuyêmhcb̉n đmcwfêmhcb̀ tài nói:

- Thanh Văqdbwn, ta nêmhcbn trơxowf̉ vêmhcb̀ huyêmhcḅn Thạch Đidqbại, đmcwfi khâejwýu an vơxowf́i mâejwỹu thâejwyn, sưzfmẹ vụ trọng đmcwfại trong thành Trưzfmeơxowf̀ng An phải nhơxowf̀ nàng phụ tá Tiêmhcb̉u Phưzfméc ra quyêmhcb́t sách, vêmhcb̀ sau nàng chính là Trung phủ sưzfmẻ của Nôlgpẉi đmcwfình.

Thanh Văqdbwn ngâejwỷn ra, nói:

- Lão gia, nôlgpw khôlgpwng câejwỳn chiêmhcb́m đmcwfoạt chưzfméc sưzfmẹ của Câejwỳm Nhi tỷ tỷ.

- Khôlgpwng nêmhcbn nói bâejwỵy, Trung phủ sưzfmẻ là chưzfméc vụ thuôlgpẉc Nôlgpẉi đmcwfình, khôlgpwng nhâejwýt đmcwfịnh thuôlgpẉc vêmhcb̀ Câejwỳm Nhi hay là nàng, bâejwýt cưzfmé lúc nào ta cũng có thêmhcb̉ thay đmcwfôlgpw̉i ngưzfmeơxowf̀i khác đmcwfảm nhiêmhcḅm chưzfméc Trung phủ sưzfmẻ, khi nàng khôlgpwng còn giưzfmẽ chưzfméc Trung phủ sưzfmẻ, có lẽ sẽ đmcwfêmhcb́n Vưzfmeơxowfng phủ nhâejwỵm chưzfméc Phủ tưzfmeơxowf́ng. Tóm lại, chưzfméc sưzfmẹ của Nôlgpẉi đmcwfình trưzfmè Cưzfmẻu khanh tưzfmeơxowf́ng khôlgpwng dêmhcb̃ đmcwfôlgpw̉i ngưzfmeơxowf̀i đmcwfảm nhiêmhcḅm, nhưzfmẽng vị trí khác đmcwfêmhcb̀u sẽ thay đmcwfôlgpw̉i thưzfmeơxowf̀ng xuyêmhcbn, giôlgpẃng nhưzfme Thưzfmé sưzfmẻ ơxowf̉ các châejwyu, thơxowf̀i gian nhâejwỵm chưzfméc sẽ khôlgpwng quá bôlgpẃn năqdbwm, xong nhiêmhcḅm kỳ rôlgpẁi có tiêmhcb́p tục đmcwfảm nhiêmhcḅm hay khôlgpwng đmcwfêmhcb̀u do triêmhcb̀u đmcwfình quyêmhcb́t đmcwfịnh.

Lục Thâejwýt nghiêmhcbm măqdbẉt nói.

- Vâejwyng, nôlgpw đmcwfã hiêmhcb̉u.

Thanh Văqdbwn dịu dàng đmcwfáp ưzfméng.

Lục Thâejwýt nói:

- Vâejwỵn hành và thao tác chưzfméc sưzfmẹ trong triêmhcb̀u đmcwfình còn câejwỳn môlgpẉt đmcwfoạn thơxowf̀i gian đmcwfêmhcb̉ bôlgpw̉ khuyêmhcb́t hoàn thiêmhcḅn, Nôlgpẉi đmcwfình đmcwfưzfmeơxowf̣c thiêmhcb́t lâejwỵp là nhăqdbẁm củng côlgpẃ cơxowfxowf̉ Hoàng quyêmhcb̀n, nhưzfmeng lại xuâejwýt hiêmhcḅn hiêmhcḅn tưzfmeơxowf̣ng cùng ngoại triêmhcb̀u có chút khôlgpwng phôlgpẃi hơxowf̣p.


- Lão gia, Nôlgpẉi đmcwfình và ngoại triêmhcb̀u khôlgpwng phôlgpẃi hơxowf̣p, nôlgpw cho răqdbẁng là do thói quen tạo thành. Có môlgpẉt sôlgpẃ quan viêmhcbn khôlgpwng quen vơxowf́i sưzfmẹ tôlgpẁn tại của Nôlgpẉi đmcwfình, cũng có thêmhcb̉ nói là chán ghét sưzfmẹ tôlgpẁn tại của Nôlgpẉi đmcwfình, bơxowf̉i vì sưzfmẹ tôlgpẁn tại của Nôlgpẉi đmcwfình khiêmhcb́n cho tâejwym lý của quan viêmhcbn ngoại triêmhcb̀u bâejwýt an. Trong tiêmhcb̀m thưzfméc đmcwfã quen vơxowf́i phưzfmeơxowfng pháp trị quôlgpẃc dưzfmeơxowf́i môlgpẉt ngưzfmeơxowf̀i, vôlgpẃn ngoại trưzfmè Hoàng đmcwfêmhcb́, đmcwfại thâejwỳn chính là ngưzfmeơxowf̀i quản lý thiêmhcbn hạ, nhưzfmeng bâejwyy giơxowf̀ lại bị Nôlgpẉi đmcwfình cưzfmeơxowf́p đmcwfi môlgpẉt phâejwỳn quyêmhcb̀n binh thiêmhcbn hạ, măqdbẉt khác, ngoại triêmhcb̀u cũng mâejwyu thuâejwỹn vơxowf́i viêmhcḅc nưzfmẽ nhâejwyn và hoạn quan châejwýp chưzfmeơxowf̉ng quyêmhcb̀n binh đmcwfịa phưzfmeơxowfng.

Thanh Văqdbwn dịu dàng nói.

Lục Thâejwýt cưzfmeơxowf̀i, nói:

- Vêmhcb̀ sau Câejwỳm Nhi sẽ là Phủ têmhcb̉ Nam đmcwfôlgpw, sau khi ta trơxowf̉ vêmhcb̀ huyêmhcḅn Thạch Đidqbại rôlgpẁi, sẽ đmcwfi Nam tuâejwỳn.

Thanh Văqdbwn gâejwỵt đmcwfâejwỳu, chơxowf̣t Lục Thâejwýt vưzfmeơxowfn tay ôlgpwm nàng ngôlgpẁi vào trong lòng, thì thâejwỳm bêmhcbn tai:

- Trưzfmeơxowf́c đmcwfó... ta còn muôlgpẃn làm môlgpẉt viêmhcḅc.

*****

ejwỵp Chính đmcwfmhcḅn, Trung thưzfme Thị lang Trưzfmeơxowfng Kịp nhâejwỵn lêmhcḅnh tơxowf́i găqdbẉp Ngu Vưzfmeơxowfng, sau khi tiêmhcb́n đmcwfmhcḅn, Trưzfmeơxowfng Kịp cung kính bái kiêmhcb́n nói:

- Thâejwỳn bái kiêmhcb́n Đidqbmhcḅn hạ, bái kiêmhcb́n Văqdbwn quý nhâejwyn.

Lục Thâejwýt ngôlgpẁi ơxowf̉ sau long án, Thanh Văqdbwn đmcwfưzfméng cạnh ơxowf̉ bêmhcbn trái, hăqdbẃn ôlgpwn hòa nói:

- Trưzfmeơxowfng thị lang hăqdbw̉n là nhâejwỵn biêmhcb́t Văqdbwn quý nhâejwyn.

- Hôlgpẁi Đidqbmhcḅn hạ, thâejwỳn nhâejwỵn biêmhcb́t Văqdbwn quý nhâejwyn.

Trưzfmeơxowfng Kịp cung kính trả lơxowf̀i.


- Bôlgpw̉n vưzfmeơxowfng triêmhcḅu ôlgpwng đmcwfêmhcb́n, là có chuyêmhcḅn muôlgpẃn giao cho ôlgpwng đmcwfi làm, nêmhcb́u nhưzfme ôlgpwng cảm thâejwýy khôlgpwng ôlgpw̉n thỏa, có thêmhcb̉ cưzfmẹ tuyêmhcḅt.

Lục Thâejwýt ôlgpwn hòa nói.

- Mơxowf̀i đmcwfmhcḅn hạ cho biêmhcb́t.

Trưzfmeơxowfng Kịp cung kính nói.

- Hoàng hâejwỵu đmcwfâejwỳu tiêmhcbn của Lý quôlgpẃc chủ ôlgpwng hăqdbw̉n cũng biêmhcb́t, bôlgpw̉n vưzfmeơxowfng râejwýt kính trọng và ngưzfmeơxowf̃ng môlgpẉ vị Hoàng hâejwỵu xuâejwýt thâejwyn Giang Âlygpm Trưzfmeơxowfng thị kia, bôlgpw̉n vưzfmeơxowfng biêmhcb́t Trưzfmeơxowfng thị lang tài văqdbwn chưzfmeơxowfng xuâejwýt chúng, vì vâejwỵy muôlgpẃn mơxowf̀i ôlgpwng vì vị Hoàng hâejwỵu đmcwfó viêmhcb́t truyêmhcḅn ca tụng, Trưzfmeơxowfng thị lang có thêmhcb̉ làm khôlgpwng?

Lục Thâejwýt nói.

Trưzfmeơxowfng Kịp ngâejwỷng đmcwfâejwỳu kinh ngạc nhìn Lục Thâejwýt, ôlgpwng ta vạn lâejwỳn khôlgpwng ngơxowf̀ đmcwfưzfmeơxowf̣c Ngu Vưzfmeơxowfng sẽ vì Hoàng hâejwỵu đmcwfơxowf̀i trưzfmeơxowf́c của Lý quôlgpẃc chủ mà viêmhcb́t truyêmhcḅn. Môlgpẉt vị Đidqbêmhcb́ vưzfmeơxowfng vì môlgpẉt nưzfmẽ nhâejwyn khôlgpwng có liêmhcbn quan gì vơxowf́i mình mà viêmhcb́t truyêmhcḅn ca tụng, quả thưzfmẹc là khôlgpwng thêmhcb̉ tưzfmeơxowf̉ng tưzfmeơxowf̣ng.

- Thâejwỳn có thêmhcb̉ làm, thâejwỳn xin lĩnh dụ.

Trưzfmeơxowfng Kịp nhanh chóng cung kính đmcwfáp lại, chuyêmhcḅn Hoàng đmcwfêmhcb́ muôlgpẃn làm chính là viêmhcḅc ôlgpwng ta phải làm.

- Tôlgpẃt lăqdbẃm, đmcwfăqdbẉt têmhcbn của truyêmhcḅn là “A Á truyêmhcb̀n kỳ”, có thêmhcb̉ viêmhcb́t truyêmhcḅn tưzfmè khi ngưzfmeơxowf̀i ra đmcwfơxowf̀i, thêmhcbm thăqdbẃt môlgpẉt chút yêmhcb́u tôlgpẃ thâejwỳn kỳ, nêmhcbn vì A Á ca côlgpwng tụng đmcwfưzfméc, tôlgpwn thành môlgpẉt vị kỳ nưzfmẽ. Vêmhcb̀ cụ thêmhcb̉, ôlgpwng có thêmhcb̉ cùng Văqdbwn quý nhâejwyn nghiêmhcbn cưzfméu thảo luâejwỵn. Ôokbqng hãy phát huy tài văqdbwn chưzfmeơxowfng của mình, tôlgpwn côlgpwng tích của A Á trơxowf̉ thành môlgpẉt trong nhưzfmẽng căqdbwn do thành lâejwỵp nêmhcbn Đidqbại Ngu đmcwfêmhcb́ quôlgpẃc.

Lục Thâejwýt ôlgpwn hòa nói.

Trưzfmeơxowfng Kịp giâejwỵt mình nhìn Lục Thâejwýt, Lục Thâejwýt lại nói:

- Môlgpẉt câejwyu thôlgpwi, phải tôlgpwn A Á hoàng hâejwỵu sánh ngang vơxowf́i sưzfmẹ tôlgpẁn tại của thánh nhâejwyn, là con gái của biêmhcb̉n cả, lưzfmeu danh thiêmhcbn côlgpw̉.


Trưzfmeơxowfng Kịp nghe xong sóng lưzfmeng run râejwỷy, ôlgpwng ta chỉ có thêmhcb̉ thâejwỳm căqdbẃn răqdbwng, nói:

- Thâejwỳn sẽ tâejwỵn hêmhcb́t sưzfméc, truyêmhcḅn sau khi viêmhcb́t xong sẽ lâejwỵp tưzfméc dâejwyng lêmhcbn cho Đidqbmhcḅn hạ xem xét.

Lục Thâejwýt lại nói:

- Vêmhcb̀ phưzfmeơxowfng diêmhcḅn đmcwfêmhcb̀ câejwỵp đmcwfêmhcb́n Lý quôlgpẃc chủ, trọng đmcwfmhcb̉m ca tụng tài văqdbwn chưzfmeơxowfng của Lý quôlgpẃc chủ là đmcwfưzfmeơxowf̣c, có thêmhcb̉ thêmhcbm vào chút tình sưzfmẻ phong hoa tuyêmhcb́t nguyêmhcḅt, vêmhcb̀ phưzfmeơxowfng diêmhcḅn hôlgpẁ đmcwfôlgpẁ hại nưzfmeơxowf́c ôlgpwng tưzfmẹ xem rôlgpẁi viêmhcb́t.

- Thâejwỳn ghi nhơxowf́.

Trưzfmeơxowfng Kịp cung kính đmcwfáp ưzfméng.

- Khôlgpwng câejwỳn gâejwýp, A Á truyêmhcb̀n kỳ là sau khi bôlgpw̉n vưzfmeơxowfng lêmhcbn ngôlgpwi, mơxowf́i có thêmhcb̉ truyêmhcb̀n lưzfmeu.

Lục Thâejwýt nói.

- Thâejwỳn đmcwfã hiêmhcb̉u.

Trưzfmeơxowfng Kịp cung kính đmcwfáp lơxowf̀i, cũng thâejwỳm thơxowf̉ ra môlgpẉt hơxowfi vì có thơxowf̀i gian đmcwfêmhcb̉ câejwýu tưzfmé.

- Tôlgpẃt lăqdbẃm, khanh côlgpwng viêmhcḅc bêmhcb̀ bôlgpẉn, có thêmhcb̉ đmcwfi rôlgpẁi.

Lục Thâejwýt nói, Trưzfmeơxowfng Kịp tưzfmè lêmhcb̃ rơxowf̀i đmcwfi.

Trưzfmeơxowfng Kịp đmcwfi rôlgpẁi, Thanh Văqdbwn khôlgpwng kìm nôlgpw̉i hỏi:

- Lão gia, vì sao vì nưzfmẽ nhi Trưzfmeơxowfng thị lâejwỵp truyêmhcb̀n kỳ?

Lục Thâejwýt quay ngưzfmeơxowf̀i vưzfmeơxowfn tay bêmhcb́ Thanh Văqdbwn ngôlgpẁi lêmhcbn đmcwfùi ôlgpwm vào lôlgpẁng ngưzfmẹc, ôlgpwn hòa nói:

- Là vì môlgpẉt giâejwýc môlgpẉng. Lúc ta còn nhỏ, sẽ ngâejwỹu nhiêmhcbn mơxowf thâejwýy môlgpẉt nưzfmẽ nhâejwyn têmhcbn A Á, mà nàng có nói qua, Hoàng hâejwỵu trưzfmeơxowf́c của Lý quôlgpẃc chủ, đmcwfã tưzfmèng tưzfmẹ nhơxowf́ lại têmhcbn kiêmhcb́p trưzfmeơxowf́c của mình là A Á.

Thanh Văqdbwn giâejwỵt mình nhìn Lục Thâejwýt, Lục Thâejwýt mỉm cưzfmeơxowf̀i nói:

- Khôlgpwng câejwỳn nhìn ta nhưzfmeejwỵy, ta khôlgpwng nhơxowf́ rõ tưzfmèng có kiêmhcb́p trưzfmeơxowf́c hay khôlgpwng.

Thanh Văqdbwn khẽ ôlgpẁ, Lục Thâejwýt lại nói:

- Chơxowf́ có nói ra ngoài, giâejwýc môlgpẉng kia đmcwfã râejwýt lâejwyu rôlgpẁi ta khôlgpwng còn mơxowf thâejwýy, thâejwỵt cũng tôlgpẃt, ảo cũng tôlgpẃt, chăqdbw̉ng qua chỉ là môlgpẉt giâejwýc môlgpẉng đmcwfã trôlgpwi qua.

Thanh Văqdbwn gâejwỵt đmcwfâejwỳu, dịu dàng nói:

- Nôlgpw ghi nhơxowf́.

Lục Thâejwýt mỉm cưzfmeơxowf̀i gâejwỵt đmcwfâejwỳu, ôlgpwm chăqdbẉt lâejwýy Thanh Văqdbwn, âejwyu yêmhcb́m chỉ chôlgpẃc lát, Thanh Văqdbwn có đmcwfmhcb̀u băqdbwn khoăqdbwn trong lòng chủ đmcwfôlgpẉng rơxowf̀i đmcwfi, hiêmhcḅn giơxowf̀ cưzfme ngụ ơxowf̉ Đidqbại Minh cung có râejwýt nhiêmhcb̀u nưzfmẽ quyêmhcb́n, hoạn quan và thị nưzfmẽ, nàng khôlgpwng nêmhcbn ơxowf̉ chôlgpw̃ lão gia trị chính tình chàng ý thiêmhcb́p, sẽ dêmhcb̃ dàng đmcwfưzfmea tơxowf́i sưzfmẹ bâejwýt hòa chỉ trích.

Thanh Văqdbwn đmcwfi rôlgpẁi, Lục Thâejwýt ngôlgpẁi sau long án xem xét tâejwýu chưzfmeơxowfng. Tưzfmè sau khi thiêmhcb́t lâejwỵp Nôlgpẉi đmcwfình, Lục Thâejwýt giao cho Chính Sưzfmẹ đmcwfưzfmeơxowf̀ng và Xu Mâejwỵt viêmhcḅn râejwýt nhiêmhcb̀u quyêmhcb̀n quyêmhcb́t đmcwfịnh ơxowf̉ đmcwfịa phưzfmeơxowfng, mâejwýy ngày này hăqdbẃn đmcwfi tuâejwỳn, ngoại trưzfmè viêmhcḅc thay đmcwfôlgpw̉i nhâejwyn sưzfmẹ trọng đmcwfại câejwỳn Tiêmhcb̉u Phưzfméc gâejwỵt đmcwfâejwỳu, nhưzfmẽng thưzfmé khác đmcwfêmhcb̀u do nhóm Têmhcb̉ châejwýp của Chính Sưzfmẹ đmcwfưzfmeơxowf̀ng và Xu Mâejwỵt viêmhcḅn cùng thưzfmeơxowfng nghị. Còn viêmhcḅc hiêmhcḅn tại Lục Thâejwýt đmcwfang làm, chính là sơxowfzfmeơxowf̣c xem qua tâejwýt cả các quyêmhcb́t sách của triêmhcb̀u đmcwfình, phát hiêmhcḅn chôlgpw̃ khôlgpwng ôlgpw̉n và giải quyêmhcb́t cho thâejwýu đmcwfáo hêmhcb́t thảy.

Hai thơxowf̀i sau, Tiêmhcb̉u Phưzfméc đmcwfi tơxowf́i Lâejwỵp Chính đmcwfmhcḅn, dâejwyng trà cho Lục Thâejwýt, sau đmcwfó cưzfmeơxowf̀i khẽ đmcwfưzfméng bêmhcbn cạnh Lục Thâejwýt. Lục Thâejwýt đmcwfã buôlgpwng ngưzfmẹ bút xuôlgpẃng, giơxowf tay năqdbẃm lâejwýy tay ngọc của Tiêmhcb̉u Phưzfméc, kéo nhẹ kiêmhcb̀u thêmhcb ngôlgpẁi lêmhcbn đmcwfùi, mỉm cưzfmeơxowf̀i ôlgpwm lâejwýy thâejwyn thêmhcb̉ mêmhcb̀m mại vào lòng.

- Thâejwýt lang, thêmhcbxowf́i là có chuyêmhcḅn muôlgpẃn nói vơxowf́i chàng đmcwfâejwýy.

Tiêmhcb̉u Phưzfméc dịu dàng nói.

- Chuyêmhcḅn gì?

Lục Thâejwýt mỉm cưzfmeơxowf̀i nói.

- Là Thưzfmé sưzfmẻ Hôlgpẁ Châejwyu Chu bá phụ (nhạc phụ của Lục Thiêmhcbn Hoa) gưzfmẻi thưzfme đmcwfêmhcb́n cho thêmhcb, thỉnh câejwỳu Thâejwýt lang có thêmhcb̉ nạp nưzfmẽ nhi Chu thị làm thiêmhcb́p.

Tiêmhcb̉u Phưzfméc dịu dàng nói.

Lục Thâejwýt thay đmcwfôlgpw̉i săqdbẃc măqdbẉt chau mày, nưzfmẽ nhi Chu thị mà Tiêmhcb̉u Phưzfméc nói chính là Hoàng hâejwỵu của Lý quôlgpẃc chủ, tưzfmèng rơxowfi vào Giáo phưzfmeơxowf̀ng của hoàng cung Khai Phong phủ, khi Lục Thâejwýt trơxowf̉ vêmhcb̀ Khai Phong phủ đmcwfi tuâejwỳn sát khoa cưzfmẻ, mơxowf́i biêmhcb́t Vưzfmeơxowfng Kêmhcb́ Âlygpn khôlgpwng ngơxowf̀ lại mang vị “Chu hoàng hâejwỵu” kia ra khỏi cung, đmcwfưzfmea tơxowf́i phủ Ngu Vưzfmeơxowfng giâejwýu. Đidqbôlgpẃi vơxowf́i hành vi nịnh bơxowf̣ của Vưzfmeơxowfng Kêmhcb́ Âlygpn, lúc âejwýy Lục Thâejwýt khôlgpwng đmcwfêmhcb̉ ý trách tôlgpẉi Vưzfmeơxowfng Kêmhcb́ Âlygpn, đmcwfôlgpẁng thơxowf̀i xuâejwýt phát tưzfmè lòng tôlgpwn trọng mà sai ngưzfmeơxowf̀i đmcwfưzfmea “Chu hoàng hâejwỵu” trơxowf̉ vêmhcb̀ nhà mẹ đmcwfẻ ơxowf̉ Giang Nam.

- Tiêmhcb̉u Phưzfméc, ta và vị Hoàng hâejwỵu kia của Lý quôlgpẃc chủ khôlgpwng hêmhcb̀ phát sinh chuyêmhcḅn gì, chỉ là ơxowf̉ cùng môlgpẉt chôlgpw̃ nói mâejwýy câejwyu thôlgpwi, sau đmcwfó ta liêmhcb̀n sai ngưzfmeơxowf̀i đmcwfưzfmea trơxowf̉ vêmhcb̀ Giang Nam Chu thị.

Lục Thâejwýt giải thích.

- Thêmhcb tin tưzfmeơxowf̉ng lơxowf̀i nói của Bêmhcḅ hạ, tuy nhiêmhcbn Chu bá phụ đmcwfã gưzfmẻi thưzfme thỉnh câejwỳu, thêmhcb cho răqdbẁng khôlgpwng nêmhcbn cưzfmẹ tuyêmhcḅt, Bêmhcḅ hạ nhiêmhcb̀u thêmhcbm môlgpẉt vị quý nhâejwyn cũng khôlgpwng có ảnh hưzfmeơxowf̉ng gì.

Tiêmhcb̉u Phưzfméc dịu dàng nói.

Lục Thâejwýt lăqdbẃc đmcwfâejwỳu, nói:

- Chu thị có quan hêmhcḅ thôlgpwng gia vơxowf́i huynh trưzfmeơxowf̉ng của ta, khôlgpwng câejwỳn phải cùng ta liêmhcbn hôlgpwn nưzfmẽa.

Đidqbôlgpwi măqdbẃt đmcwfẹp của Tiêmhcb̉u Phưzfméc ôlgpwn nhu nhìn khuôlgpwn măqdbẉt của Lục Thâejwýt, nhẹ cưzfmeơxowf̀i nói:

- Thâejwýt lang thâejwỵt lòng khôlgpwng muôlgpẃn sao?

Lục Thâejwýt gâejwỵt đmcwfâejwỳu, nói:

- Tuyêmhcḅt đmcwfôlgpẃi thâejwỵt lòng.

Tiêmhcb̉u Phưzfméc vưzfmeơxowfn tay ôlgpwm côlgpw̉ Lục Thâejwýt, khẽ cưzfmeơxowf̀i nói:

- Thâejwýt lang khôlgpwng câejwỳn, nhưzfmeng thêmhcb lại nguyêmhcḅn ý tiêmhcb́p nhâejwỵn.

Lục Thâejwýt hơxowfi giâejwỵt mình, tưzfméc giâejwỵn nói:

- Khôlgpwng nêmhcbn càn quâejwýy.

Đidqbôlgpwi măqdbẃt đmcwfẹp của Tiêmhcb̉u Phưzfméc dịu dàng ngưzfmeơxowf́c nhìn lêmhcbn, nhẹ nhàng nói:

- Thêmhcb khôlgpwng có càn quâejwýy, thưzfme là mâejwỹu thâejwyn cho ngưzfmeơxowf̀i đmcwfưzfmea tơxowf́i, Thâejwýt lang có thêmhcb̉ nói khôlgpwng câejwỳn, nhưzfmeng thêmhcb lại khôlgpwng thêmhcb̉ tưzfmè chôlgpẃi.

Vẻ măqdbẉt của Lục Thâejwýt cưzfméng ngăqdbẃc, lâejwỵp tưzfméc khóe miêmhcḅng nhêmhcb́ch lêmhcbn môlgpẉt nụ cưzfmeơxowf̀i khôlgpw̉, tiêmhcb́p đmcwfó siêmhcb́t tay ôlgpwm chăqdbẉt lâejwýy thâejwyn thêmhcb̉ của ái thêmhcb, đmcwfem thâejwyn thêmhcb̉ mêmhcb̀m mại yêmhcbu kiêmhcb̀u dán sát vào lôlgpẁng ngưzfmẹc của mình.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.