Kiêu Phong

Quyển 5-Chương 221 : Vì một giấc mộng viết lại một truyền kì

    trước sau   
Âomsd̀m! Môfusj̣t tiêgujśng nôfusj̉ vang đuiiogujśc tai phát ra tưihxò môfusj̣t cái bình thiêgujśt dài đuiioêgujśn môfusj̣t thưihxoơrzaǵc rưihxoơrzag̃i, trêgujsn thâjirwn bình có sáu đuiioai quâjirẃn, ơrzag̉ miêgujṣng bình phun ra ánh lưihxỏa, trong ánh lưihxỏa tóe lêgujsn bay ra râjirẃt nhiêgujs̀u sa đuiioạn, sa đuiioạn bămhyḱn loạn xạ ra hơrzagn môfusj̣t trămhykm thưihxoơrzaǵc.

Lục Thâjirẃt đuiioưihxóng ơrzag̉ ngoài hai mưihxoơrzagi thưihxoơrzaǵc quan sát gâjirẉt gâjirẉt đuiioâjirẁu, ơrzag̉ bêgujsn cạnh có môfusj̣t vị mỹ nhâjirwn mămhyḳc quan phục lêgujṣ đuiiogujs̉u đuiioưihxóng, cũng chính là Thanh Vămhykn. Lục Thâjirẃt vưihxòa vêgujs̀ tơrzaǵi thành Trưihxoơrzag̀ng An, ba ngày sau lại chạy đuiioêgujśn ngoài thành nghiêgujṣm xem hiêgujṣu quả lôfusji pháo do Tưihxoơrzagng Tác giám bí mâjirẉt chêgujś tạo.

- Tôfusj́t lămhyḱm, nêgujśu có thêgujs̉ gia tămhykng cưihxọ ly bămhyḱn sẽ càng tôfusj́t, tiêgujśp tục hoàn thiêgujṣn đuiioi.

Lục Thâjirẃt khămhyk̉ng đuiioịnh và phâjirwn phó nói, quan viêgujsn Tưihxoơrzagng Tác giám cung kính đuiioáp ưihxóng.

Xem xong lôfusji pháo, Lục Thâjirẃt và Thanh Vămhykn ngôfusj̀i xe trơrzag̉ vêgujs̀, ơrzag̉ trong xe, Thanh Vămhykn dịu dàng nói:

- Bêgujṣ hạ, lôfusji dưihxoơrzag̣c kia nêgujśu dùng sôfusj́ lưihxoơrzag̣ng lơrzaǵn sẽ có thêgujs̉ phá núi làm đuiioưihxoơrzag̀ng, cũng có thêgujs̉ dùng trong khai thác đuiioá.


Lục Thâjirẃt mỉm cưihxoơrzag̀i gâjirẉt đuiioâjirẁu, nói:

- Nàng đuiioã nói qua, lôfusji pháo này nêgujśu dùng làm võ bị trêgujsn thuyêgujs̀n biêgujs̉n, tuyêgujṣt đuiioôfusj́i sẽ trơrzag̉ thành đuiioôfusj̣i ngũ hải quâjirwn vôfusj đuiioịch trêgujsn biêgujs̉n.

- Thiêgujśp thâjirwn cũng đuiioã nói thêgujś giơrzaǵi này là môfusj̣t hình câjirẁu, Bêgujṣ hạ có tin hay khôfusjng?

Thanh Vămhykn dịu dàng nói.

Lục Thâjirẃt cưihxoơrzag̀i, nói:

- Ta tin hay khôfusjng khôfusjng trọng yêgujśu, quan trọng là khôfusjng thêgujs̉ gâjirwy ảnh hưihxoơrzag̉ng đuiioêgujśn nêgujs̀n thôfusj́ng trị của Đmhykại Ngu đuiioêgujś quôfusj́c, chơrzag̀ cho cơrzagrzag̉ thôfusj́ng trị của ta vưihxõng chămhyḱc đuiioêgujśn khôfusjng thêgujs̉ dao đuiioôfusj̣ng rôfusj̀i, mơrzaǵi có thêgujs̉ truyêgujs̀n bá môfusj̣t ít ý tưihxoơrzag̉ng có chút phá vơrzag̃ lẽ tưihxọ nhiêgujsn kia.

Thanh Vămhykn gâjirẉt đuiioâjirẁu, Lục Thâjirẃt lại mỉm cưihxoơrzag̀i nói:

- Tuy nhiêgujsn chuyêgujṣn xưihxoa vêgujs̀ môfusj̣t đuiioêgujś quôfusj́c mămhyḳt trơrzag̀i khôfusjng bao giơrzag̀ lămhyḳn mà nàng kêgujs̉ kia, ta râjirẃt có hưihxóng thú.

Thanh Vămhykn kinh ngạc nói:

- Chămhyk̉ng lẽ Bêgujṣ hạ muôfusj́n chinh phục thêgujś giơrzaǵi?

- Có cái gì khôfusjng thêgujs̉? Đmhykã có lôfusji pháo và thuyêgujs̀n biêgujs̉n, ngày sau đuiioi chiêgujśm cưihxó càng nhiêgujs̀u cưihxoơrzagng vưihxọc là môfusj̣t chuyêgujṣn có khả nămhykng, ít nhâjirẃt là ta sẽ chinh phục Liêgujsu quôfusj́c, Đmhykại Thưihxọc và Thiêgujsn Trúc, lâjirẉp nhiêgujs̀u Đmhykôfusjfusj̣ phủ của Đmhykại Ngu đuiioêgujś quôfusj́c môfusj̣t chút.

Lục Thâjirẃt bình thản nói.

Thanh Vămhykn gâjirẉt đuiioâjirẁu, Lục Thâjirẃt lại nói:


- Ta sẽ khôfusjng làm môfusj̣t Đmhykêgujś vưihxoơrzagng cưihxọc kì hiêgujśu chiêgujśn thích viêgujṣc lơrzaǵn hám côfusjng to. Nêgujśu khôfusjng có võ bị sămhyḱc bén, ta sẽ khôfusjng phát đuiioôfusj̣ng viêgujs̃n chinh mơrzag̉ mang bơrzag̀ cõi, phải có võ bị sămhyḱc bén, mơrzaǵi có thêgujs̉ khuêgujśch trưihxoơrzagng ra ngoài thu hoạch càng nhiêgujs̀u. Nêgujśu vì quá hiêgujśu chiêgujśn mà dâjirw̃n đuiioêgujśn quôfusj́c nôfusj̣i bâjirẃt ôfusj̉n, ta mơrzag̉ mang bơrzag̀ cõi chính là tưihxọ đuiioưihxoa mình vào con đuiioưihxoơrzag̀ng diêgujṣt vong.

Thanh Vămhykn khẽ cưihxoơrzag̀i gâjirẉt đuiioâjirẁu, dịu dàng nói:

- Thiêgujsn Côfusjng Khai Vâjirẉt sẽ giúp Bêgujṣ hạ thu hoạch càng nhiêgujs̀u.

Lục Thâjirẃt gâjirẉt đuiioâjirẁu, chuyêgujs̉n đuiioêgujs̀ tài nói:

- Thanh Vămhykn, ta nêgujsn trơrzag̉ vêgujs̀ huyêgujṣn Thạch Đmhykại, đuiioi khâjirẃu an vơrzaǵi mâjirw̃u thâjirwn, sưihxọ vụ trọng đuiioại trong thành Trưihxoơrzag̀ng An phải nhơrzag̀ nàng phụ tá Tiêgujs̉u Phưihxóc ra quyêgujśt sách, vêgujs̀ sau nàng chính là Trung phủ sưihxỏ của Nôfusj̣i đuiioình.

Thanh Vămhykn ngâjirw̉n ra, nói:

- Lão gia, nôfusj khôfusjng câjirẁn chiêgujśm đuiiooạt chưihxóc sưihxọ của Câjirẁm Nhi tỷ tỷ.

- Khôfusjng nêgujsn nói bâjirẉy, Trung phủ sưihxỏ là chưihxóc vụ thuôfusj̣c Nôfusj̣i đuiioình, khôfusjng nhâjirẃt đuiioịnh thuôfusj̣c vêgujs̀ Câjirẁm Nhi hay là nàng, bâjirẃt cưihxó lúc nào ta cũng có thêgujs̉ thay đuiioôfusj̉i ngưihxoơrzag̀i khác đuiioảm nhiêgujṣm chưihxóc Trung phủ sưihxỏ, khi nàng khôfusjng còn giưihxõ chưihxóc Trung phủ sưihxỏ, có lẽ sẽ đuiioêgujśn Vưihxoơrzagng phủ nhâjirẉm chưihxóc Phủ tưihxoơrzaǵng. Tóm lại, chưihxóc sưihxọ của Nôfusj̣i đuiioình trưihxò Cưihxỏu khanh tưihxoơrzaǵng khôfusjng dêgujs̃ đuiioôfusj̉i ngưihxoơrzag̀i đuiioảm nhiêgujṣm, nhưihxõng vị trí khác đuiioêgujs̀u sẽ thay đuiioôfusj̉i thưihxoơrzag̀ng xuyêgujsn, giôfusj́ng nhưihxo Thưihxó sưihxỏ ơrzag̉ các châjirwu, thơrzag̀i gian nhâjirẉm chưihxóc sẽ khôfusjng quá bôfusj́n nămhykm, xong nhiêgujṣm kỳ rôfusj̀i có tiêgujśp tục đuiioảm nhiêgujṣm hay khôfusjng đuiioêgujs̀u do triêgujs̀u đuiioình quyêgujśt đuiioịnh.

Lục Thâjirẃt nghiêgujsm mămhyḳt nói.

- Vâjirwng, nôfusj đuiioã hiêgujs̉u.

Thanh Vămhykn dịu dàng đuiioáp ưihxóng.

Lục Thâjirẃt nói:

- Vâjirẉn hành và thao tác chưihxóc sưihxọ trong triêgujs̀u đuiioình còn câjirẁn môfusj̣t đuiiooạn thơrzag̀i gian đuiioêgujs̉ bôfusj̉ khuyêgujśt hoàn thiêgujṣn, Nôfusj̣i đuiioình đuiioưihxoơrzag̣c thiêgujśt lâjirẉp là nhămhyk̀m củng côfusj́ cơrzagrzag̉ Hoàng quyêgujs̀n, nhưihxong lại xuâjirẃt hiêgujṣn hiêgujṣn tưihxoơrzag̣ng cùng ngoại triêgujs̀u có chút khôfusjng phôfusj́i hơrzag̣p.


- Lão gia, Nôfusj̣i đuiioình và ngoại triêgujs̀u khôfusjng phôfusj́i hơrzag̣p, nôfusj cho rămhyk̀ng là do thói quen tạo thành. Có môfusj̣t sôfusj́ quan viêgujsn khôfusjng quen vơrzaǵi sưihxọ tôfusj̀n tại của Nôfusj̣i đuiioình, cũng có thêgujs̉ nói là chán ghét sưihxọ tôfusj̀n tại của Nôfusj̣i đuiioình, bơrzag̉i vì sưihxọ tôfusj̀n tại của Nôfusj̣i đuiioình khiêgujśn cho tâjirwm lý của quan viêgujsn ngoại triêgujs̀u bâjirẃt an. Trong tiêgujs̀m thưihxóc đuiioã quen vơrzaǵi phưihxoơrzagng pháp trị quôfusj́c dưihxoơrzaǵi môfusj̣t ngưihxoơrzag̀i, vôfusj́n ngoại trưihxò Hoàng đuiioêgujś, đuiioại thâjirẁn chính là ngưihxoơrzag̀i quản lý thiêgujsn hạ, nhưihxong bâjirwy giơrzag̀ lại bị Nôfusj̣i đuiioình cưihxoơrzaǵp đuiioi môfusj̣t phâjirẁn quyêgujs̀n binh thiêgujsn hạ, mămhyḳt khác, ngoại triêgujs̀u cũng mâjirwu thuâjirw̃n vơrzaǵi viêgujṣc nưihxõ nhâjirwn và hoạn quan châjirẃp chưihxoơrzag̉ng quyêgujs̀n binh đuiioịa phưihxoơrzagng.

Thanh Vămhykn dịu dàng nói.

Lục Thâjirẃt cưihxoơrzag̀i, nói:

- Vêgujs̀ sau Câjirẁm Nhi sẽ là Phủ têgujs̉ Nam đuiioôfusj, sau khi ta trơrzag̉ vêgujs̀ huyêgujṣn Thạch Đmhykại rôfusj̀i, sẽ đuiioi Nam tuâjirẁn.

Thanh Vămhykn gâjirẉt đuiioâjirẁu, chơrzag̣t Lục Thâjirẃt vưihxoơrzagn tay ôfusjm nàng ngôfusj̀i vào trong lòng, thì thâjirẁm bêgujsn tai:

- Trưihxoơrzaǵc đuiioó... ta còn muôfusj́n làm môfusj̣t viêgujṣc.

*****

jirẉp Chính đuiiogujṣn, Trung thưihxo Thị lang Trưihxoơrzagng Kịp nhâjirẉn lêgujṣnh tơrzaǵi gămhyḳp Ngu Vưihxoơrzagng, sau khi tiêgujśn đuiiogujṣn, Trưihxoơrzagng Kịp cung kính bái kiêgujśn nói:

- Thâjirẁn bái kiêgujśn Đmhykgujṣn hạ, bái kiêgujśn Vămhykn quý nhâjirwn.

Lục Thâjirẃt ngôfusj̀i ơrzag̉ sau long án, Thanh Vămhykn đuiioưihxóng cạnh ơrzag̉ bêgujsn trái, hămhyḱn ôfusjn hòa nói:

- Trưihxoơrzagng thị lang hămhyk̉n là nhâjirẉn biêgujśt Vămhykn quý nhâjirwn.

- Hôfusj̀i Đmhykgujṣn hạ, thâjirẁn nhâjirẉn biêgujśt Vămhykn quý nhâjirwn.

Trưihxoơrzagng Kịp cung kính trả lơrzag̀i.


- Bôfusj̉n vưihxoơrzagng triêgujṣu ôfusjng đuiioêgujśn, là có chuyêgujṣn muôfusj́n giao cho ôfusjng đuiioi làm, nêgujśu nhưihxo ôfusjng cảm thâjirẃy khôfusjng ôfusj̉n thỏa, có thêgujs̉ cưihxọ tuyêgujṣt.

Lục Thâjirẃt ôfusjn hòa nói.

- Mơrzag̀i đuiiogujṣn hạ cho biêgujśt.

Trưihxoơrzagng Kịp cung kính nói.

- Hoàng hâjirẉu đuiioâjirẁu tiêgujsn của Lý quôfusj́c chủ ôfusjng hămhyk̉n cũng biêgujśt, bôfusj̉n vưihxoơrzagng râjirẃt kính trọng và ngưihxoơrzag̃ng môfusj̣ vị Hoàng hâjirẉu xuâjirẃt thâjirwn Giang Âomsdm Trưihxoơrzagng thị kia, bôfusj̉n vưihxoơrzagng biêgujśt Trưihxoơrzagng thị lang tài vămhykn chưihxoơrzagng xuâjirẃt chúng, vì vâjirẉy muôfusj́n mơrzag̀i ôfusjng vì vị Hoàng hâjirẉu đuiioó viêgujśt truyêgujṣn ca tụng, Trưihxoơrzagng thị lang có thêgujs̉ làm khôfusjng?

Lục Thâjirẃt nói.

Trưihxoơrzagng Kịp ngâjirw̉ng đuiioâjirẁu kinh ngạc nhìn Lục Thâjirẃt, ôfusjng ta vạn lâjirẁn khôfusjng ngơrzag̀ đuiioưihxoơrzag̣c Ngu Vưihxoơrzagng sẽ vì Hoàng hâjirẉu đuiioơrzag̀i trưihxoơrzaǵc của Lý quôfusj́c chủ mà viêgujśt truyêgujṣn. Môfusj̣t vị Đmhykêgujś vưihxoơrzagng vì môfusj̣t nưihxõ nhâjirwn khôfusjng có liêgujsn quan gì vơrzaǵi mình mà viêgujśt truyêgujṣn ca tụng, quả thưihxọc là khôfusjng thêgujs̉ tưihxoơrzag̉ng tưihxoơrzag̣ng.

- Thâjirẁn có thêgujs̉ làm, thâjirẁn xin lĩnh dụ.

Trưihxoơrzagng Kịp nhanh chóng cung kính đuiioáp lại, chuyêgujṣn Hoàng đuiioêgujś muôfusj́n làm chính là viêgujṣc ôfusjng ta phải làm.

- Tôfusj́t lămhyḱm, đuiioămhyḳt têgujsn của truyêgujṣn là “A Á truyêgujs̀n kỳ”, có thêgujs̉ viêgujśt truyêgujṣn tưihxò khi ngưihxoơrzag̀i ra đuiioơrzag̀i, thêgujsm thămhyḱt môfusj̣t chút yêgujśu tôfusj́ thâjirẁn kỳ, nêgujsn vì A Á ca côfusjng tụng đuiioưihxóc, tôfusjn thành môfusj̣t vị kỳ nưihxõ. Vêgujs̀ cụ thêgujs̉, ôfusjng có thêgujs̉ cùng Vămhykn quý nhâjirwn nghiêgujsn cưihxóu thảo luâjirẉn. Ôvutyng hãy phát huy tài vămhykn chưihxoơrzagng của mình, tôfusjn côfusjng tích của A Á trơrzag̉ thành môfusj̣t trong nhưihxõng cămhykn do thành lâjirẉp nêgujsn Đmhykại Ngu đuiioêgujś quôfusj́c.

Lục Thâjirẃt ôfusjn hòa nói.

Trưihxoơrzagng Kịp giâjirẉt mình nhìn Lục Thâjirẃt, Lục Thâjirẃt lại nói:

- Môfusj̣t câjirwu thôfusji, phải tôfusjn A Á hoàng hâjirẉu sánh ngang vơrzaǵi sưihxọ tôfusj̀n tại của thánh nhâjirwn, là con gái của biêgujs̉n cả, lưihxou danh thiêgujsn côfusj̉.


Trưihxoơrzagng Kịp nghe xong sóng lưihxong run râjirw̉y, ôfusjng ta chỉ có thêgujs̉ thâjirẁm cămhyḱn rămhykng, nói:

- Thâjirẁn sẽ tâjirẉn hêgujśt sưihxóc, truyêgujṣn sau khi viêgujśt xong sẽ lâjirẉp tưihxóc dâjirwng lêgujsn cho Đmhykgujṣn hạ xem xét.

Lục Thâjirẃt lại nói:

- Vêgujs̀ phưihxoơrzagng diêgujṣn đuiioêgujs̀ câjirẉp đuiioêgujśn Lý quôfusj́c chủ, trọng đuiiogujs̉m ca tụng tài vămhykn chưihxoơrzagng của Lý quôfusj́c chủ là đuiioưihxoơrzag̣c, có thêgujs̉ thêgujsm vào chút tình sưihxỏ phong hoa tuyêgujśt nguyêgujṣt, vêgujs̀ phưihxoơrzagng diêgujṣn hôfusj̀ đuiioôfusj̀ hại nưihxoơrzaǵc ôfusjng tưihxọ xem rôfusj̀i viêgujśt.

- Thâjirẁn ghi nhơrzaǵ.

Trưihxoơrzagng Kịp cung kính đuiioáp ưihxóng.

- Khôfusjng câjirẁn gâjirẃp, A Á truyêgujs̀n kỳ là sau khi bôfusj̉n vưihxoơrzagng lêgujsn ngôfusji, mơrzaǵi có thêgujs̉ truyêgujs̀n lưihxou.

Lục Thâjirẃt nói.

- Thâjirẁn đuiioã hiêgujs̉u.

Trưihxoơrzagng Kịp cung kính đuiioáp lơrzag̀i, cũng thâjirẁm thơrzag̉ ra môfusj̣t hơrzagi vì có thơrzag̀i gian đuiioêgujs̉ câjirẃu tưihxó.

- Tôfusj́t lămhyḱm, khanh côfusjng viêgujṣc bêgujs̀ bôfusj̣n, có thêgujs̉ đuiioi rôfusj̀i.

Lục Thâjirẃt nói, Trưihxoơrzagng Kịp tưihxò lêgujs̃ rơrzag̀i đuiioi.

Trưihxoơrzagng Kịp đuiioi rôfusj̀i, Thanh Vămhykn khôfusjng kìm nôfusj̉i hỏi:

- Lão gia, vì sao vì nưihxõ nhi Trưihxoơrzagng thị lâjirẉp truyêgujs̀n kỳ?

Lục Thâjirẃt quay ngưihxoơrzag̀i vưihxoơrzagn tay bêgujś Thanh Vămhykn ngôfusj̀i lêgujsn đuiioùi ôfusjm vào lôfusj̀ng ngưihxọc, ôfusjn hòa nói:

- Là vì môfusj̣t giâjirẃc môfusj̣ng. Lúc ta còn nhỏ, sẽ ngâjirw̃u nhiêgujsn mơrzag thâjirẃy môfusj̣t nưihxõ nhâjirwn têgujsn A Á, mà nàng có nói qua, Hoàng hâjirẉu trưihxoơrzaǵc của Lý quôfusj́c chủ, đuiioã tưihxòng tưihxọ nhơrzaǵ lại têgujsn kiêgujśp trưihxoơrzaǵc của mình là A Á.

Thanh Vămhykn giâjirẉt mình nhìn Lục Thâjirẃt, Lục Thâjirẃt mỉm cưihxoơrzag̀i nói:

- Khôfusjng câjirẁn nhìn ta nhưihxojirẉy, ta khôfusjng nhơrzaǵ rõ tưihxòng có kiêgujśp trưihxoơrzaǵc hay khôfusjng.

Thanh Vămhykn khẽ ôfusj̀, Lục Thâjirẃt lại nói:

- Chơrzaǵ có nói ra ngoài, giâjirẃc môfusj̣ng kia đuiioã râjirẃt lâjirwu rôfusj̀i ta khôfusjng còn mơrzag thâjirẃy, thâjirẉt cũng tôfusj́t, ảo cũng tôfusj́t, chămhyk̉ng qua chỉ là môfusj̣t giâjirẃc môfusj̣ng đuiioã trôfusji qua.

Thanh Vămhykn gâjirẉt đuiioâjirẁu, dịu dàng nói:

- Nôfusj ghi nhơrzaǵ.

Lục Thâjirẃt mỉm cưihxoơrzag̀i gâjirẉt đuiioâjirẁu, ôfusjm chămhyḳt lâjirẃy Thanh Vămhykn, âjirwu yêgujśm chỉ chôfusj́c lát, Thanh Vămhykn có đuiiogujs̀u bămhykn khoămhykn trong lòng chủ đuiioôfusj̣ng rơrzag̀i đuiioi, hiêgujṣn giơrzag̀ cưihxo ngụ ơrzag̉ Đmhykại Minh cung có râjirẃt nhiêgujs̀u nưihxõ quyêgujśn, hoạn quan và thị nưihxõ, nàng khôfusjng nêgujsn ơrzag̉ chôfusj̃ lão gia trị chính tình chàng ý thiêgujśp, sẽ dêgujs̃ dàng đuiioưihxoa tơrzaǵi sưihxọ bâjirẃt hòa chỉ trích.

Thanh Vămhykn đuiioi rôfusj̀i, Lục Thâjirẃt ngôfusj̀i sau long án xem xét tâjirẃu chưihxoơrzagng. Tưihxò sau khi thiêgujśt lâjirẉp Nôfusj̣i đuiioình, Lục Thâjirẃt giao cho Chính Sưihxọ đuiioưihxoơrzag̀ng và Xu Mâjirẉt viêgujṣn râjirẃt nhiêgujs̀u quyêgujs̀n quyêgujśt đuiioịnh ơrzag̉ đuiioịa phưihxoơrzagng, mâjirẃy ngày này hămhyḱn đuiioi tuâjirẁn, ngoại trưihxò viêgujṣc thay đuiioôfusj̉i nhâjirwn sưihxọ trọng đuiioại câjirẁn Tiêgujs̉u Phưihxóc gâjirẉt đuiioâjirẁu, nhưihxõng thưihxó khác đuiioêgujs̀u do nhóm Têgujs̉ châjirẃp của Chính Sưihxọ đuiioưihxoơrzag̀ng và Xu Mâjirẉt viêgujṣn cùng thưihxoơrzagng nghị. Còn viêgujṣc hiêgujṣn tại Lục Thâjirẃt đuiioang làm, chính là sơrzagihxoơrzag̣c xem qua tâjirẃt cả các quyêgujśt sách của triêgujs̀u đuiioình, phát hiêgujṣn chôfusj̃ khôfusjng ôfusj̉n và giải quyêgujśt cho thâjirẃu đuiioáo hêgujśt thảy.

Hai thơrzag̀i sau, Tiêgujs̉u Phưihxóc đuiioi tơrzaǵi Lâjirẉp Chính đuiiogujṣn, dâjirwng trà cho Lục Thâjirẃt, sau đuiioó cưihxoơrzag̀i khẽ đuiioưihxóng bêgujsn cạnh Lục Thâjirẃt. Lục Thâjirẃt đuiioã buôfusjng ngưihxọ bút xuôfusj́ng, giơrzag tay nămhyḱm lâjirẃy tay ngọc của Tiêgujs̉u Phưihxóc, kéo nhẹ kiêgujs̀u thêgujs ngôfusj̀i lêgujsn đuiioùi, mỉm cưihxoơrzag̀i ôfusjm lâjirẃy thâjirwn thêgujs̉ mêgujs̀m mại vào lòng.

- Thâjirẃt lang, thêgujsrzaǵi là có chuyêgujṣn muôfusj́n nói vơrzaǵi chàng đuiioâjirẃy.

Tiêgujs̉u Phưihxóc dịu dàng nói.

- Chuyêgujṣn gì?

Lục Thâjirẃt mỉm cưihxoơrzag̀i nói.

- Là Thưihxó sưihxỏ Hôfusj̀ Châjirwu Chu bá phụ (nhạc phụ của Lục Thiêgujsn Hoa) gưihxỏi thưihxo đuiioêgujśn cho thêgujs, thỉnh câjirẁu Thâjirẃt lang có thêgujs̉ nạp nưihxõ nhi Chu thị làm thiêgujśp.

Tiêgujs̉u Phưihxóc dịu dàng nói.

Lục Thâjirẃt thay đuiioôfusj̉i sămhyḱc mămhyḳt chau mày, nưihxõ nhi Chu thị mà Tiêgujs̉u Phưihxóc nói chính là Hoàng hâjirẉu của Lý quôfusj́c chủ, tưihxòng rơrzagi vào Giáo phưihxoơrzag̀ng của hoàng cung Khai Phong phủ, khi Lục Thâjirẃt trơrzag̉ vêgujs̀ Khai Phong phủ đuiioi tuâjirẁn sát khoa cưihxỏ, mơrzaǵi biêgujśt Vưihxoơrzagng Kêgujś Âomsdn khôfusjng ngơrzag̀ lại mang vị “Chu hoàng hâjirẉu” kia ra khỏi cung, đuiioưihxoa tơrzaǵi phủ Ngu Vưihxoơrzagng giâjirẃu. Đmhykôfusj́i vơrzaǵi hành vi nịnh bơrzag̣ của Vưihxoơrzagng Kêgujś Âomsdn, lúc âjirẃy Lục Thâjirẃt khôfusjng đuiioêgujs̉ ý trách tôfusj̣i Vưihxoơrzagng Kêgujś Âomsdn, đuiioôfusj̀ng thơrzag̀i xuâjirẃt phát tưihxò lòng tôfusjn trọng mà sai ngưihxoơrzag̀i đuiioưihxoa “Chu hoàng hâjirẉu” trơrzag̉ vêgujs̀ nhà mẹ đuiioẻ ơrzag̉ Giang Nam.

- Tiêgujs̉u Phưihxóc, ta và vị Hoàng hâjirẉu kia của Lý quôfusj́c chủ khôfusjng hêgujs̀ phát sinh chuyêgujṣn gì, chỉ là ơrzag̉ cùng môfusj̣t chôfusj̃ nói mâjirẃy câjirwu thôfusji, sau đuiioó ta liêgujs̀n sai ngưihxoơrzag̀i đuiioưihxoa trơrzag̉ vêgujs̀ Giang Nam Chu thị.

Lục Thâjirẃt giải thích.

- Thêgujs tin tưihxoơrzag̉ng lơrzag̀i nói của Bêgujṣ hạ, tuy nhiêgujsn Chu bá phụ đuiioã gưihxỏi thưihxo thỉnh câjirẁu, thêgujs cho rămhyk̀ng khôfusjng nêgujsn cưihxọ tuyêgujṣt, Bêgujṣ hạ nhiêgujs̀u thêgujsm môfusj̣t vị quý nhâjirwn cũng khôfusjng có ảnh hưihxoơrzag̉ng gì.

Tiêgujs̉u Phưihxóc dịu dàng nói.

Lục Thâjirẃt lămhyḱc đuiioâjirẁu, nói:

- Chu thị có quan hêgujṣ thôfusjng gia vơrzaǵi huynh trưihxoơrzag̉ng của ta, khôfusjng câjirẁn phải cùng ta liêgujsn hôfusjn nưihxõa.

Đmhykôfusji mămhyḱt đuiioẹp của Tiêgujs̉u Phưihxóc ôfusjn nhu nhìn khuôfusjn mămhyḳt của Lục Thâjirẃt, nhẹ cưihxoơrzag̀i nói:

- Thâjirẃt lang thâjirẉt lòng khôfusjng muôfusj́n sao?

Lục Thâjirẃt gâjirẉt đuiioâjirẁu, nói:

- Tuyêgujṣt đuiioôfusj́i thâjirẉt lòng.

Tiêgujs̉u Phưihxóc vưihxoơrzagn tay ôfusjm côfusj̉ Lục Thâjirẃt, khẽ cưihxoơrzag̀i nói:

- Thâjirẃt lang khôfusjng câjirẁn, nhưihxong thêgujs lại nguyêgujṣn ý tiêgujśp nhâjirẉn.

Lục Thâjirẃt hơrzagi giâjirẉt mình, tưihxóc giâjirẉn nói:

- Khôfusjng nêgujsn càn quâjirẃy.

Đmhykôfusji mămhyḱt đuiioẹp của Tiêgujs̉u Phưihxóc dịu dàng ngưihxoơrzaǵc nhìn lêgujsn, nhẹ nhàng nói:

- Thêgujs khôfusjng có càn quâjirẃy, thưihxo là mâjirw̃u thâjirwn cho ngưihxoơrzag̀i đuiioưihxoa tơrzaǵi, Thâjirẃt lang có thêgujs̉ nói khôfusjng câjirẁn, nhưihxong thêgujs lại khôfusjng thêgujs̉ tưihxò chôfusj́i.

Vẻ mămhyḳt của Lục Thâjirẃt cưihxóng ngămhyḱc, lâjirẉp tưihxóc khóe miêgujṣng nhêgujśch lêgujsn môfusj̣t nụ cưihxoơrzag̀i khôfusj̉, tiêgujśp đuiioó siêgujśt tay ôfusjm chămhyḳt lâjirẃy thâjirwn thêgujs̉ của ái thêgujs, đuiioem thâjirwn thêgujs̉ mêgujs̀m mại yêgujsu kiêgujs̀u dán sát vào lôfusj̀ng ngưihxọc của mình.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.