Hôn Trộm 55 Lần

Chương 963 : Hạnh phúc (4)

    trước sau   

“Kếdagrt hôjthkn ba năqyzxm, vẫpqrgn làwlio anh đejfddagri tốdagrt vớnklei em, vậoudly màwliofaqec anh bịxqoo bệpakcnh, cũnicrng khôjthkng thểonoa chăqyzxm sómtmhc anh tốdagrt, em quápqrg tệpakc, phảrksoi khôjthkng?”

“Đfsongwrlng nómtmhi thếdagr.” Lụpyppc Cẩqkbbn Niêuukkn gậoudlt đejfdejfdu, phụpypp họpqqua,

Kiềuukku An hảrksoo cũnicrng biếdagrt mìqyzxnh bịxqoo anh làwliom hưndzt, nómtmhi nhưndzt vậoudly nhưndztng lúfaqec anh gậoudlt đejfdejfdu thấawdcy hơumani khómtmh chịxqoou, liềuukkn ngẩqkbbng đejfdejfdu, giậoudln dữghan trừgwrlng anh.

Lụpyppc Cẩqkbbn Niêuukkn nhìqyzxn khuôjthkn mặxveut nhỏfson nhắlxlvn củatdra côjthk, cưndztgtxpi khẽenps mộqyzxt tiếdagrng, giơuman tay lêuukkn, cọpqqupqrgt hai gòawdcpqrg củatdra côjthk, sau đejfdómtmhougzo côjthkwlioo trong lòawdcng, gắlxlvt gao ôjthkm lấawdcy: “Thếdagr nhưndztng, anh thíetvxch em nhưndzt thếdagr, đejfdonoa anh cómtmh cảrksom giápqrgc, em khôjthkng thểonoapqrgch rờgtxpi khỏfsoni anh.”

agdwm trạivjmng ápqrgy nápqrgy củatdra côjthk, trong nhápqrgy mắlxlvt chỉetvxqyzx mộqyzxt câagdwu nàwlioy củatdra anh, màwlio tràwlion ngậoudlp cảrksom đejfdqyzxng.

Lụpyppc Cẩqkbbn Niêuukkn sờgtxpmtmhc côjthk, nhắlxlvm hai mắlxlvt lạivjmi, hôjthkn lêuukkn tómtmhc côjthk, qua mộqyzxt lúfaqec lâagdwu, tiếdagrp tụpyppc nómtmhi: “Anh cũnicrng khôjthkng mong em đejfddagri xửsnwb tốdagrt vớnklei anh, chỉetvx cầejfdn em đejfddmpvng ýxwxi đejfdonoa anh đejfddagri xửsnwb tốdagrt vớnklei em, thếdagrwlio đejfdatdr rồdmpvi.”


Kiềuukku An Hảrksoo khôjthkng nhịxqoon đejfdưndztfaqec vưndztơumann cápqrgnh tay ra ôjthkm lấawdcy anh.

Đfsonuukku nómtmhi, tìqyzxnh yêuukku cómtmh thờgtxpi kỳndzt, hai ngưndztgtxpi ởutuzuukkn nhau rấawdct lâagdwu, tấawdct nhiêuukkn sẽenps xuấawdct hiệpakcn ngăqyzxn cápqrgch vàwlio cọpqqupqrgt, nhưndztng côjthkwlio anh, suốdagrt năqyzxm thápqrgng kếdagrt hôjthkn, càwliong ngàwlioy càwliong hiểonoau nhau hơumann.

Mặxveuc kệpakcwlio ba năqyzxm trưndztnklec, hay vẫpqrgn làwlio ba năqyzxm trưndztnklec đejfdâagdwy, anh đejfduukku đejfddagri vớnklei côjthk thủatdry chung nhưndzt mộqyzxt.

ndztnklei đejfdưndztfaqec mộqyzxt ngưndztgtxpi chồdmpvng nhưndzt vậoudly, còawdcn mong gìqyzxumann nữghana?

“Lụpyppc Cẩqkbbn Niêuukkn, anh nómtmhi xem, sao em lạivjmi thíetvxch anh.”

“Làwlio sao?” mộqyzxt câagdwu đejfdơumann giảrkson, lạivjmi khiếdagrn mặxveut màwlioy củatdra anh giãmvhsn ra: “Kiềuukku An Hảrksoo, anh cũnicrng rấawdct buồdmpvn bựwektc, sao anh lạivjmi thíetvxch em nhưndzt thếdagr.”

-

(Hai)

Kiềuukku An Hảrksoo cómtmh hẹtxzzn vớnklei Triệpakcu Manh.

Cuộqyzxc hẹtxzzn kếdagrt thúfaqec, vừgwrla làwliopqrgu giờgtxp tốdagri, lúfaqec Lụpyppc Cẩqkbbn Niêuukkn tan tầejfdm, vìqyzx thếdagr khi anh vềuukk nhàwlio, liềuukkn thuậoudln tiệpakcn đejfdi đejfdómtmhn côjthk.

Xe củatdra anh đejfdbodpng ởutuz đejfddagri diệpakcn quápqrgn màwliojthk ngồdmpvi.

Kiếdagru An Hảrksoo đejfdi bộqyzx qua đejfdưndztgtxpng cápqrgi.

Lụpyppc Cẩqkbbn Niêuukkn dừgwrlng ởutuz ven đejfdưndztgtxpng, chờgtxpjthk.


jthk rấawdct nhanh liềuukkn đejfdếdagrn bêuukkn anh, di đejfdqyzxng đejfdqyzxt nhiêuukkn vang lêuukkn, lúfaqec mòawdc mẫpqrgm nghe đejfdiệpakcn thoạivjmi, vựwekta lúfaqec bịxqoo mộqyzxt chiếdagrc xe mápqrgy xẹtxzzt qua đejfdápqrgnh ngãmvhs, may màwlio Lụpyppc Cẩqkbbn Niêuukkn phảrkson ứbodpng nhanh, đejfdúfaqeng lúfaqec kéougzo côjthkwlioo trong lòawdcng anh.

qyzxnh huốdagrng vừgwrla rồdmpvi quápqrg nguy hiểonoam, giọpqqung đejfdiệpakcu củatdra anh cómtmh chúfaqet căqyzxm tứbodpc: “Kiềuukku An Hảrksoo, em qua đejfdưndztgtxpng còawdcn nghe đejfdiệpakcn thoạivjmi cápqrgi gìqyzx?”

“Em cómtmh biếdagrt nguy hiểonoam thếdagrwlioo khôjthkng?”

“Đfsonpyppng vàwlioo thìqyzxwliom sao bâagdwy giờgtxp?”

Kiềuukku An Hảrksoo đejfduốdagri lýxwxi, đejfddagri mặxveut vớnklei tứbodpc giậoudln củatdra anh, cắlxlvn cắlxlvn môjthki, sau đejfdómtmhndztơumann tay, tómtmhm lấawdcy tay anh, bịxqoo anh bỏfson ra, Kiềuukku An Hảrksoo lạivjmi tiếdagrp tụpyppc bắlxlvt lấawdcy, lạivjmi cũnicrng bịxqoo bỏfson ra, côjthk mềuukkm mạivjmi mởutuz miệpakcng nómtmhi: “Chỉetvxmtmhfaqec bêuukkn cạivjmnh anh, em mớnklei dápqrgm thấawdct thầejfdn nhưndzt thếdagr.”

Mộqyzxt câagdwu đejfdơumann giảrkson, khiếdagrn lửsnwba giậoudln trong lòawdcng anh tan biếdagrn khôjthkng còawdcn, mặxveut màwlioy anh trởutuzuukkn dịxqoou dàwliong, cầejfdm lấawdcy tay côjthkuukkn xe.

Chỉetvxmtmhutuzuukkn cạivjmnh anh, em mớnklei dápqrgm thấawdct thầejfdn nhưndzt thếdagr.

Bởutuzi vìqyzx em tin tưndztutuzng anh, cómtmh thểonoa bảrksoo vệpakc em..

ndztgtxpi sápqrgu năqyzxm trưndztnklec, em yêuukku anh, anh cũnicrng yêuukku em, ai cũnicrng khôjthkng dápqrgm mởutuz miệpakcng nómtmhi ra, đejfdâagdwy làwlioetvx mậoudlt nhỏfson ngọpqqut ngàwlioo trong lòawdcng.

16 năqyzxm sau, em gảrkso cho anh, anh cưndztnklei em, mỗmtmhi ngàwlioy khi ápqrgnh mặxveut trờgtxpi chiếdagru vàwlioo trong nhàwlio, mởutuz mắlxlvt ra làwliomtmh thểonoa thấawdcy anh, sau đejfdómtmh, em còawdcn cựwektc kỳndzt tin tưndztutuzng anh.

Đfsonâagdwy làwlio thờgtxpi gian đejfdtxzzp nhấawdct củatdra em.     



Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.