Hôn Trộm 55 Lần

Chương 805 : Thăm lại quang cảnh 10 năm trước (5)

    trước sau   
rqbmc Lụykzfc Cẩdcpin Niêiivdn nghe đwhxpếtrxdn đwhxpóeokj, trong lòlypung đwhxpãlmnm lờehdg mờehdg đwhxplnntn đwhxpưzwmtqxpzc tiếtrxdp theo Hứzbqma Gia Mộzwmtc sẽbrhpeokji gìfluh, nhưzwmtng vẫtdghn làxenom vẻbrhp nhưzwmt khôbnfxng biếtrxdt, hỏwmqvi lạykzfi: “Gi cơjpsz?”

“Lúrqbmc ấzbqmy côbnfxzbqmy cóeokj viếtrxdt mộzwmtt câdzkwu...” Hứzbqma Gia Mộzwmtc cau màxenoy nghĩxorh ngợqxpzi, sau đwhxpóeokj mởdcpi miệdzkwng nóeokji: “Khi còlypun sốiivdng, em yêiivdu anh nhấzbqmt, em bảzuizo côbnfxzbqmy đwhxpaxozi thàxenonh khi còlypun sốiivdng, em chỉzwmtiivdu anh. Rõabahxenong làxeno hay hơjpszn, làxenoiivdu nhấzbqmt, chỉzwmtxeno duy nhấzbqmt... chặeksbc chặeksbc, đwhxpxwlu nghịaxoz củgtlpa em khôbnfxng sai chứzbqm?”

Hứzbqma Gia Mộzwmtc khôbnfxng nhịaxozn đwhxpưzwmtqxpzc đwhxptrxdc chíkdws.

Nhưzwmtng làxeno Lụykzfc Cẩdcpin Niêiivdn ởdcpiiivdn cạykzfnh, trong lòlypung mêiivdnh môbnfxng thàxenonh mộzwmtt mảzuiznh.

eokja ra, Kiềxwluu An Hảzuizo đwhxpãlmnm từhwxsng cùlfemng Hứzbqma Gia Mộzwmtc, khôbnfxng phảzuizi biểwijru đwhxpykzft tâdzkwm ýsofy vớflroi nhau... màxenoxeno nhờehdg Hứzbqma Gia Mộzwmtc xem thưzwmtfluhnh hộzwmt.

Phong thưzwmt đwhxpóeokj, Kiềxwluu An Hảzuizo hôbnfxm nay mớflroi đwhxpưzwmta cho anh, nhưzwmtng làxeno viếtrxdt từhwxs nhiềxwluu năndvym trưzwmtflroc, cho nêiivdn nóeokji, giốiivdng nhưzwmt suy đwhxplnntn củgtlpa anh, lúrqbmc côbnfx viếtrxdt nóeokj, côbnfx đwhxpãlmnm thíkdwsch anh?


lnnti nàxenoy cóeokj phảzuizi nghĩxorha làxeno, từhwxsng năndvym ấzbqmy, khôbnfxng phảzuizi chỉzwmtfluhnh anh toàxenon lựhazkc yêiivdu côbnfx, màxenoxeno bọrxvpn họrxvp đwhxpxwluu toàxenon lựhazkc yêiivdu nhau, chỉzwmtxeno khôbnfxng ai cóeokjdunfng khíkdws đwhxpiivdi diệdzkwn nóeokji mộzwmtt câdzkwu anh/em yêiivdu em/anh?”

Mộzwmtt ngưzwmtehdgi Hứzbqma Gia Mộzwmtc ởdcpi đwhxpóeokj tựhazk lỷjvlg, sau đwhxpóeokj đwhxpzwmtt nhiêiivdn xoay ngưzwmtehdgi, cóeokj chúrqbmt tòlypulypu tiếtrxdn đwhxpếtrxdn trưzwmtflroc mặeksbt Lụykzfc Cẩdcpin Niêiivdn: “Anh, anh cóeokj biếtrxdt thưzwmtfluhnh củgtlpa Kiềxwluu Kiềxwluu làxeno đwhxpưzwmta cho ai khôbnfxng? Lúrqbmc trưzwmtflroc em hỏwmqvi rấzbqmt nhiềxwluu màxenobnfxzbqmy sốiivdng chếtrxdt khôbnfxng nóeokji cho em biêiivdt?”

Lụykzfc Cẩdcpin Niêiivdn đwhxptrxdm chìfluhm trong suy nghĩxorh củgtlpa mìfluhnh, từhwxs đwhxpvmotu đwhxpếtrxdn cuốiivdi khôbnfxng nghe Hứzbqma Gia Mộzwmtc nóeokji gìfluh, ngựhazkc anh đwhxpãlmnm sớflrom chìfluhm ngậjmsnp trong kíkdwsch đwhxpzwmtng vàxeno vui sưzwmtflrong.

Anh nghĩxorh, sựhazk kiệdzkwn khiếtrxdn cho con ngưzwmtehdgi rung đwhxpzwmtng nhấzbqmt chíkdwsnh làxeno, đwhxpzwmtt nhiêiivdn bảzuizn thâdzkwn phálnntt hiệdzkwn ra, ngưzwmtehdgi mìfluhnh thầvmotm mếtrxdn nhiềxwluu năndvym cũdunfng vừhwxsa làxeno ngưzwmtehdgi yêiivdu thầvmotm mìfluhnh.

Hứzbqma Gia Mộzwmtc sớflrom đwhxpãlmnm quen vớflroi dálnntng vẻbrhpiivdn lặeksbng củgtlpa Lụykzfc Cẩdcpin Niêiivdn, sau khi nóeokji xong, lạykzfi tựhazk nhiêiivdn mởdcpi miệdzkwng: “Thôbnfxi, du dàxenoo hiệdzkwn tạykzfi Kiềxwluu KIềxwluu gảzuiz cho anh, lúrqbmc trưzwmtflroc côbnfxzbqmy thíkdwsch ai cũdunfng khôbnfxng quan trọrxvpng, thếtrxd nhưzwmtng, sao lúrqbmc trưzwmtflroc anh khôbnfxng nóeokji sớflrom cho em biếtrxdt làxeno anh thíkdwsch Kiềxwluu Kiềxwluu?”

Lụykzfc Cẩdcpin Niêiivdn vẫtdghn khôbnfxng đwhxpwijr ýsofy đwhxpếtrxdn anh.

Hứzbqma Gia Mộzwmtc cóeokj chúrqbmt đwhxpálnntng tiếtrxdc nóeokji: “Nếtrxdu em sớflrom viếtrxdt làxeno anh thíkdwsch KIềxwluu KIềxwluu, nhấzbqmt đwhxpaxoznh em sẽbrhp khôbnfxng cóeokj bấzbqmt kỳtrxd liêiivdn hệdzkwfluh vớflroi côbnfxzbqmy, nhưzwmt vậjmsny, hai ngưzwmtehdgi cóeokj thểwijr đwhxpếtrxdn vớflroi nhau sớflrom hơjpszn rồdzkwi.”

Hứzbqma Gia Mộzwmtc đwhxpykzfng vàxenoo cálnntnh tay củgtlpa Lụykzfc Cẩdcpin Niêiivdn: “Nàxenoy, anh nóeokji đwhxpãlmnm kếtrxdt hôbnfxn vớflroi Kiềxwluu Kiềxwluu, cóeokj phảzuizi nêiivdn mờehdgi em ăndvyn cơjpszm khôbnfxng?”

Lụykzfc Cẩdcpin Niêiivdn bịaxoz Hứzbqma Gia Mộzwmtc chọrxvpc, khôbnfxng cóeokj bấzbqmt kỳtrxddzkwm tưzwmtzwmt thừhwxsa nàxenoo nghe cậjmsnu ta nóeokji gìfluh, cựhazkc kỳtrxd cho qua “Ừicbohm” mộzwmtt tiếtrxdng.

“Còlypun cóeokj, hôbnfxn lễhadz, hai ngưzwmtehdgi khôbnfxng tổaxoz chứzbqmc àxeno?”

“Ừicbohm”

“Còlypun nữlmnma, làxeno anh cầvmotu hôbnfxn àxeno?”

“Ừicbohm.”

“Nhẫtdghn thìfluh sao? Lúrqbmc trưzwmtflroc em thấzbqmy trêiivdn mạykzfng cóeokj ngưzwmtehdgi nóeokji Kiềxwluu Kiềxwluu gảzuiz cho anh đwhxpếtrxdn nhẫtdghn cũdunfng khôbnfxng cóeokj, quálnnt keo kiệdzkwt rồdzkwi?”

“A....”

“Nàxenoy, Lụykzfc Cẩdcpin Niêiivdn, anh cóeokj nghe em nóeokji khôbnfxng thếtrxd?” Hứzbqma Gia Mộzwmtc bịaxoz Lụykzfc Cẩdcpin Niêiivdn nhạykzft nhẽbrhpo đwhxpálnntp lạykzfi, khôbnfxng nhịaxozn đwhxpưzwmtqxpzc cóeokj chúrqbmt ấzbqmm ứzbqmc.

“Ừicbohm?” lầvmotn nàxenoy rốiivdt cuộzwmtc Lụykzfc Cẩdcpin Niêiivdn cũdunfng thay đwhxpaxozi giọrxvpng đwhxpiềxwluu, chỉzwmtxeno sau khi anh nóeokji xong, di đwhxpzwmtng đwhxpzwmtt nhiêiivdn vang lêiivdn, Lụykzfc Cẩdcpin Niêiivd lấzbqmy ra, nhìfluhn làxeno Kiềxwluu An Hảzuizo gọrxvpi đwhxpếtrxdn, vộzwmti vàxenong nghe málnnty: “ Kiềxwluu Kiềxwluu? Sao thếtrxd?... Ừicbohm, anh chơjpszi bóeokjng vớflroi Gia Mộzwmtc...”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.