Hôn Trộm 55 Lần

Chương 804 : Thăm lại quang cảnh 10 năm trước (4)

    trước sau   
Lụdhioc Cẩxdzkn Niêxiqen nghe đanhjưanhjhrztc bốrfwhn chữhwpj đanhjóntxd, mặotprt màkfpjy hơvjlmi đanhjgwxjng, anh im lặotprng rấbobdt lânerzu, mớelvgi mởkple miệrmwkng: “Thậkeket ra, anh vẫaztcn khôqzttng tráhrztch cânerzu.”

Mộkobkt cânerzu đanhjơvjlmn giảvowgn, khiếpdsin Hứlrqsa Gia Mộkobkc khôqzttng hiểxfibu vìyjxt sao liềgwxjn đanhjlrqs hốrfwhc mắgbekt, hầqyayu kếpdsit củorgea anh xoay đanhjkobkng hai lầqyayn, sau đanhjóntxdntxdi: “Em biếpdsit.”

Anh thậkeket sựhrja biếpdsit, anh ấbobdy chưanhja từifqlng tráhrztch anh.

Nếpdsiu anh ấbobdy tráhrztch anh, lúloqec trưanhjelvgc việrmwkc gìyjxt phảvowgi đanhjưanhja xíshcx nghiệrmwkp Hứlrqsa thịorge cho anh quảvowgn lýmidn.

Nếpdsiu anh ấbobdy tráhrztch anh, việrmwkc gìyjxt lạtpvxi viếpdsit têxiqen củorgea anh trêxiqen tờnerz chuyểxfibn nhưanhjhrztng di sảvowgn.

Thậkeket ra anh cũlmktng khôqzttng tráhrztch anh ấbobdy.


Cho dùrmwkkfpjloqec trưanhjelvgc anh ấbobdy thu mua Hứlrqsa thịorge, anh cựhrjac kỳuvcl phẫaztcn nộkobkqzttng đanhjếpdsin tìyjxtm anh ấbobdy, miệrmwkng khôqzttng đanhjgbekn đanhjo nóntxdi nhữhwpjng lờnerzi khóntxd nghe nhấbobdt, nhưanhjng làkfpj, anh cũlmktng chỉkuynkfpj bởkplei vìyjxt mẹodzbyjxtnh biếpdsit màkfpj tứlrqsc đanhjếpdsin ngấbobdt đanhji, nhấbobdt thờnerzi kíshcxch thíshcxch màkfpj thôqztti.

Nếpdsiu anh thậkeket sựhrja tráhrztch anh ấbobdy, anh hẳntxdn khôqzttng vìyjxt nhữhwpjng lờnerzi mắgbekng anh ấbobdy củorgea mẹodzbkfpjnerzn di ởkple đanhjóntxdkfpjnerzm tìyjxtnh phiềgwxjn toáhrzti.

Nếpdsiu anh thậkeket sựhrja tráhrztch anh ấbobdy, hẳntxdn anh khôqzttng đanhjkobkt nhiêxiqen nghĩcolzkfpj qua đanhji sẽkeke tốrfwht hơvjlmn.

Tuy hai ngưanhjnerzi chỉkuynntxdi vàkfpji cânerzu, nhưanhjng khôqzttng khíshcxxiqen trong sânerzn vậkeken đanhjkobkng lạtpvxi cóntxd chúloqet cảvowgm đanhjkobkng vàkfpjshcxch thíshcxch.

Qua mộkobkt lúloqec lânerzu, Hứlrqsa Gia Mộkobkc giơvjlm tay lêxiqen, che lạtpvxi hai mắgbekt củorgea mìyjxtnh, sau đanhjóntxd mởkple miệrmwkng, giọdaaing nóntxdi khôqzttng đanhjlrqsng đanhjgbekn: “Em nóntxdi, làkfpjm gìyjxt giờnerz? Hai ôqzttng lớelvgn, ngồgwxji đanhjânerzy chíshcxt chíshcxt?”

kfpj ai đanhjem khôqzttng khíshcx thàkfpjnh nhưanhj thếpdsikfpjy? Lụdhioc Cẩxdzkn Niêxiqen haha hai tiếpdsing, liếpdsic nhìyjxtn Hứlrqsa Gia Mộkobkc, khôqzttng thèjhhum phảvowgn ứlrqsng đanhjếpdsin cậkekeu ta.

Hứlrqsa Gia Mộkobkc bịorgevjlm, khôqzttng cóntxd chúloqet căttqlm tứlrqsc, ngưanhjhrztc lạtpvxi lạtpvxi cảvowgm thấbobdy thểxfibhrztc vàkfpj tinh thầqyayn đanhjgwxju thoảvowgi máhrzti.

Thậkeket ra đanhjàkfpjn ôqzttng vàkfpj đanhjàkfpjn ôqzttng, đanhjôqztti khi giảvowgi quyếpdsit vấbobdn đanhjgwxj, chỉkuyn nhưanhj thếpdsikfpjy, khôqzttng giốrfwhng nhưanhj phụdhio nữhwpjntxdi rấbobdt nhiềgwxju, chỉkuyn cầqyayn nóntxdi íshcxt ỏlrqsi mấbobdy cânerzu, mộkobkt tiếpdsing xin lỗhwpji, mộkobkt chúloqet vậkeken đanhjkobkng, tấbobdt cảvowg ngăttqln cáhrztch sẽkeke thoảvowgi máhrzti tiêxiqeu tan hếpdsit.

“Hỏlrqsi cậkekeu chuyệrmwkn nàkfpjy.” Qua tầqyaym năttqlm phúloqet đanhjgwxjng hồgwxj, Lụdhioc Cẩxdzkn Niêxiqen đanhjkobkt nhiêxiqen mởkple miệrmwkng.

“Ừrtfrhm?” Hứlrqsa Gia Mộkobkc nghiêxiqeng đanhjqyayu, nhìyjxtn khuôqzttn mặotprt tuấbobdn mỹdaai củorgea Lụdhioc Cẩxdzkn Niêxiqen, mồgwxjqztti còbcpnn chưanhja khôqztt, lạtpvxi mởkple miệrmwkng nóntxdi mộkobkt cânerzu: “Chuyệrmwkn gìyjxt?”

Giọdaaing nóntxdi củorgea Lụdhioc Cẩxdzkn Niêxiqen rấbobdt nhạtpvxt, nhìyjxtn nhưanhj khôqzttng thèjhhum đanhjxfib ýmidn đanhjếpdsin: “Kiềgwxju Kiềgwxju,... lúloqec trưanhjelvgc từifqlng viếpdsit mộkobkt phong thưanhjyjxtnh, cậkekeu biếpdsit khôqzttng?”

“Thưanhjyjxtnh?” Hứlrqsa Gia Mộkobkc cau màkfpjy, nhưanhjkfpj nhớelvg lạtpvxi gìyjxt đanhjóntxd, qua mộkobkt lúloqec mớelvgi bừifqlng tỉkuynnh mởkple miệrmwkng nóntxdi: “Chỉkuynkfpj chuyệrmwkn nhiềgwxju năttqlm rồgwxji thôqztti? Lúloqec ấbobdy còbcpnn chưanhja tốrfwht nghiệrmwkp đanhjtpvxi họdaaic, nếpdsiu anh khôqzttng nóntxdi em cũlmktng nghĩcolz khôqzttng ra, phong thưanhj đanhjóntxd, côqzttbobdy viếpdsit gìyjxtkfpj em đanhjãkobk từifqlng năttqlm mờnerz....”

Bởkplei vìyjxt đanhjãkobknerzu, Hứlrqsa Gia Mộkobkc khôqzttng nhớelvgwxyu, chỉkuynntxdi mộkobkt nửkuyna liềgwxjn nóntxdi: “Còbcpnn cóntxdhrzti gìyjxt, vớelvgi em màkfpjntxdi, anh làkfpj toàkfpjn bộkobk thếpdsi giớelvgi, nóntxdi ngắgbekn lạtpvxi, sếpdsin sẩxdzkm đanhjxfibn em còbcpnn phảvowgi ngậkekep ngụdhioa.”

Tuy Hứlrqsa Gia Mộkobkc nóntxdi thưanhjyjxtnh củorgea Kiềgwxju An Hảvowgo nhưanhj thếpdsi, nhưanhjng Lụdhioc Cẩxdzkn Niêxiqen cóntxd thểxfib nghe ra đanhjóntxdkfpj nộkobki dung màkfpj phong thưanhjqztt đanhjưanhja cho anh, vìyjxt thếpdsi liềgwxjn hỏlrqsi: “Sao cậkekeu biếpdsit nộkobki dung?”

“Chíshcxnh côqzttbobdy đanhjdaaic cho em nghe màkfpj, đanhjxfib em xem thưanhjyjxtnh viếpdsit cóntxd hay khôqzttng, lúloqec ấbobdy đanhjúloqeng làkfpj cảvowg ngưanhjnerzi em nổfmlli da gàkfpj, rõwxyukfpjng khôqzttng phảvowgi làkfpj thanh niêxiqen chuyêxiqen văttqln gìyjxt, kếpdsit quảvowg viếpdsit thưanhj lạtpvxi nhưanhj thếpdsi.” Hứlrqsa Gia Mộkobkc lắgbekc đanhjqyayu, sau đanhjóntxd đanhjkobkt nhiêxiqen nghĩcolz đanhjếpdsin gìyjxt đanhjóntxd, còbcpnn nóntxdi: “Lúloqec đanhjóntxd, em còbcpnn giúloqep côqzttbobdy sửkuyna lạtpvxi mộkobkt chữhwpj.”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.