Hào Môn Thịnh Sủng: Cô Vợ Ngang Ngược Của Tổng Giám Đốc Thần Bí

Chương 897 : “Món quà” của Tô thiếu gia (25)

    trước sau   
nzqbc cômrcw quẹrbvoo vàbrvwo việhwktn mồtbunmrcwi, lạqjwai thấkhzuy trong sâlpaen cótbun mộseott chiếdafvc quen thuộseotc xe, Trầqixzn Uyểdafvn Nhưtdve cau màbrvwy, liềrxhin đtwrywqiqy cửysyba xe ra, nghe đtwryưtdvekowzc mộseott hồtbuni tiếdafvng cưtdvedafvi, quay đtwryqixzu nhìegnvn lạqjwai, lạqjwai thấkhzuy trong mộseott đtwryámrcwm trẻegnv quen thuộseotc vâlpaey quanh cótbun ngưtdvedafvi đtwryàbrvwn ômrcwng đtwryãyiuslpaeu khômrcwng gặzdozp.

mrcw Thầqixzn.

Trong mắqhfvt Trầqixzn Uyểdafvn Nhưtdve thoámrcwng hiệhwktn vẻegnv kinh ngạqjwac, liềrxhin lặzdozng lẽuzlo khômrcwng lêbhjpn tiếdafvng đtwryinbnng ởkpjnbhjpn cạqjwanh xe củkbasa mìegnvnh, nhìegnvn chằidbhm chằidbhm Tômrcw Thầqixzn cùythvng mộseott đtwryámrcwm trẻegnv.

Bọjhmwn nhỏzuad rấkhzut nghịrbvoch ngợkowzm, rấkhzut dễtbun nhậpoaxn thấkhzuy đtwryãyiusythvng Tômrcw Thầqixzn chơanjoi quen, thậpoaxm chípoaxtbun mộseott cômrcwbvhimrcwn bòmrcwbrvwo trong ngựqnblc củkbasa anh, miệhwktng mởkpjn rộseotng, đtwrydafv cho anh đtwryúnzqbt đtwrytbun ărxhin, Tômrcw Thầqixzn mặzdozc đtwrytbunlpaey, núnzqbt ámrcwo nơanjoi ốlufrng tay ámrcwo cởkpjni ra, sắqhfvn lêbhjpn, lộseot ra mộseott đtwryoạqjwan cámrcwnh tay, quầqixzn ámrcwo phẳawucng phiu bịrbvo bọjhmwn nhỏzuadmrcwnzqbm cótbun chúnzqbt nhărxhin, tuy nhiêbhjpn nótbun khômrcwng bịrbvodzainh hưtdvekpjnng tớhxlti phong cámrcwch tômrcwn quýrajh củkbasa anh.

mrcw Thầqixzn đtwryzdozt hếdafvt chúnzqb ýrajhbhjpn ngưtdvedafvi bọjhmwn nhỏzuad, anh rũzuad mắqhfvt, ởkpjntdvehxlti ámrcwnh mặzdozt trờdafvi, cừsotlng kỳhxyo giốlufrng vớhxlti mộseott ngưtdvedafvi đtwryàbrvwn ômrcwng dịrbvou dàbrvwng.

Trầqixzn Uyểdafvn Nhưtdve nhìegnvn thấkhzuy cótbun chúnzqbt nhậpoaxp thầqixzn.

Trong đtwryqixzu củkbasa cômrcw, di đtwryseotng bay bổfpbbng nhớhxlt tớhxlti mìegnvnh vàbrvwmrcw Thầqixzn triềrxhin miêbhjpn, bìegnvnh tĩlufrnh nhưtdvetdvehxltc tâlpaem hồtbun, lạqjwai bắqhfvt đtwryqixzu nhốlufrn nhámrcwo.

Qua thậpoaxt lâlpaeu, ngưtdvedafvi phụozqk nữthfo A Kim từsotl trong nhàbrvw đtwryi ra, kêbhjpu bọjhmwn nhỏzuad ărxhin cơanjom, mớhxlti chúnzqb ýrajh tớhxlti Trầqixzn Uyểdafvn Nhưtdve, cámrcwch rấkhzut xa, lớhxltn tiếdafvng hômrcw mộseott tiếdafvng: “Chịrbvo Uyểdafvn Nhưtdve, chịrbvo đtwryếdafvn rồtbuni?”

nzqbc nàbrvwy mớhxlti hấkhzup dẫjhmwn chúnzqb ýrajh củkbasa đtwryámrcwm con nípoaxt, mọjhmwi ngưtdvedafvi rốlufri rípoaxt quay đtwryqixzu, thấkhzuy Trầqixzn Uyểdafvn Nhưtdve, nụozqktdvedafvi trêbhjpn khuômrcwn mặzdozt nhỏzuad nhắqhfvn càbrvwng phámrcwt sámrcwng loámrcw, cótbun mấkhzuy đtwryinbna bébvhi chạqjway vềrxhi phípoaxa Trầqixzn Uyểdafvn Nhưtdve, Trầqixzn Uyểdafvn Nhưtdve mớhxlti vộseoti vàbrvwng hồtbuni hồtbunn, nụozqktdvedafvi đtwryqixzy mặzdozt ấkhzum ámrcwp xoa mặzdozt khuômrcwn mặzdozt nhỏzuad nhắqhfvn củkbasa mấkhzuy đtwryinbna bébvhi chạqjway tớhxlti.

nzqbc nàbrvwy Tômrcw Thầqixzn đtwryãyius ngẩwqiqng đtwryqixzu lêbhjpn, hômrcwm nay Trầqixzn Uyểdafvn Nhưtdve khômrcwng cótbuntbuna trang, ra ngoàbrvwi mặzdozc mộseott chiếdafvc ámrcwo sơanjo mi trắqhfvng đtwryơanjon giảdzain, quầqixzn jean, dưtdvehxlti ámrcwnh mặzdozt trờdafvi, cựqnblc kỳhxyo sạqjwach sẽuzlo, cômrcwnzqbi đtwryqixzu, cưtdvedafvi nótbuni tựqnbl nhiêbhjpn, khiếdafvn Tômrcw Thầqixzn khômrcwng nhịrbvon đtwryưtdvekowzc cong hàbrvwng mi, lẳawucng lặzdozng ngồtbuni ởkpjn trêbhjpn đtwrylufrng cámrcwt, ômrcwm đtwryinbna bébvhimrcwi ngồtbuni trong ngựqnblc mìegnvnh nhìegnvn.

Trầqixzn Uyểdafvn Nhưtdve dắqhfvt mộseott đtwryinbna bébvhi đtwryi tớhxlti bêbhjpn Tômrcw Thầqixzn, cômrcw nhìegnvn cựqnblc kỳhxyoegnvnh tĩlufrnh, nhàbrvwn nhạqjwat màbrvw nhìegnvn lưtdvehxltt qua Tômrcw Thầqixzn, hỏzuadi cótbun chúnzqbt khômrcwng đtwrydafv ýrajh: “Làbrvwm sao anh lạqjwai ởkpjn chỗghoobrvwy?”

mrcw Thầqixzn cưtdvedafvi khômrcwng nótbuni gìegnv, ngưtdvedafvi phụozqk nữthfo A Kim lạqjwai mởkpjn miệhwktng trưtdvehxltc: “Chịrbvo Uyểdafvn Nhưtdve, Tômrcw thiếdafvu gia sámrcwng sớhxltm hômrcwm nay đtwryãyius tớhxlti rồtbuni, còmrcwn đtwryưtdvea tớhxlti rấkhzut nhiềrxhiu đtwrytbun chơanjoi cùythvng đtwrytbun ărxhin.”

Trầqixzn Uyểdafvn Nhưtdve nhìegnvn theo hưtdvehxltng tay cômrcwmrcwi A Kim chỉtwcl, phámrcwt hiệhwktn mộseott bêbhjpn đtwrykhzut trốlufrng củkbasa việhwktn phúnzqbc lợkowzi lạqjwai cótbun rấkhzut nhiềrxhiu thang trưtdvekowzt, giưtdvedafvng nhảdzaiy... Dụozqkng cụozqk tròmrcw chơanjoi, còmrcwn cótbun đtwryámrcwm thùythvng cámrcwch đtwryótbun khômrcwng xa, đtwryqjwai khámrcwi viếdafvt cámrcwi gìegnv kẹrbvoo bámrcwnh, chắqhfvc hẳawucn mộseott vàbrvwi đtwrytbun vặzdozt trẻegnv con thípoaxch ărxhin.

mrcwbvhiythvi ởkpjn trong ngựqnblc Tômrcw Thầqixzn mang đtwryômrcwi mắqhfvt to ngậpoaxp nưtdvehxltc, nhìegnvn Tômrcw Thầqixzn mộseott chúnzqbt, lạqjwai nhìegnvn Trầqixzn Uyểdafvn Nhưtdve mộseott chúnzqbt, ngâlpaey thơanjo mởkpjn miệhwktng: “Chịrbvo Uyểdafvn Nhưtdve......... Anh Thầqixzn lấkhzuy ra rấkhzut nhiềrxhiu ărxhin ngon.........”

mrcwbvhibrvwy làbrvw đtwryinbna tuổfpbbi nhỏzuad nhấkhzut, bộseot dạqjwang xinh xắqhfvn, làbrvwm ngưtdvedafvi ta yêbhjpu thípoaxch, Trầqixzn Uyểdafvn Nhưtdve nghe đtwryưtdvekowzc cômrcwbvhitbuni chuyệhwktn, liềrxhin cúnzqbi ngưtdvedafvi, giơanjo tay lêbhjpn vébvhio gưtdveơanjong mặzdozt mềrxhim mạqjwai củkbasa cômrcwmrcwi nhỏzuad, nótbuni: “Vậpoaxy cótbuntbuni cámrcwm ơanjon khômrcwng?”

“Cótbun.” Cômrcwmrcwi nhỏzuadtdveơanjon tay, khiếdafvn Trầqixzn Uyểdafvn Nhưtdve ômrcwm, Trầqixzn Uyểdafvn Nhưtdve ômrcwm cômrcwmrcwi nhỏzuad, cômrcwmrcwi nhỏzuad khômrcwng quêbhjpn nghiêbhjpng đtwryqixzu, ngọjhmwt ngàbrvwo cưtdvedafvi mộseott tiếdafvng vớhxlti Tômrcw Thầqixzn, nótbuni: “Anh Thầqixzn, cámrcwm ơanjon anh!”

mrcw Thầqixzn ngồtbuni ởkpjn trêbhjpn đtwrylufrng cámrcwt, khômrcwng nótbuni gìegnv, chỉtwclbrvw nhìegnvn chằidbhm chằidbhm Trầqixzn Uyểdafvn Nhưtdve, khótbune miệhwktng lộseot ra mộseott nụozqktdvedafvi.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.