Hào Môn Thịnh Sủng: Cô Vợ Ngang Ngược Của Tổng Giám Đốc Thần Bí

Chương 897 : “Món quà” của Tô thiếu gia (25)

    trước sau   
ifuec côuxpb quẹvluro vàcerwo việqnfpn mồgafbuxpbi, lạwuemi thấuoqgy trong sâvlurn cóoxlt mộicunt chiếpplsc quen thuộicunc xe, Trầnzknn Uyểngjcn Nhưifue cau màcerwy, liềlmrdn đlmrdbnify cửrqzka xe ra, nghe đlmrdưifuebnifc mộicunt hồgafbi tiếpplsng cưifueglzci, quay đlmrdnzknu nhìadyhn lạwuemi, lạwuemi thấuoqgy trong mộicunt đlmrdávaegm trẻculh quen thuộicunc vâvlury quanh cóoxlt ngưifueglzci đlmrdàcerwn ôuxpbng đlmrdãjhsvvluru khôuxpbng gặcjtqp.

uxpb Thầnzknn.

Trong mắjfqut Trầnzknn Uyểngjcn Nhưifue thoávaegng hiệqnfpn vẻculh kinh ngạwuemc, liềlmrdn lặcjtqng lẽfuwv khôuxpbng lêbwmcn tiếpplsng đlmrdbwmcng ởadyhbwmcn cạwuemnh xe củqjsqa mìadyhnh, nhìadyhn chằlmrdm chằlmrdm Tôuxpb Thầnzknn cùzzmwng mộicunt đlmrdávaegm trẻculh.

Bọcerwn nhỏqnfp rấuoqgt nghịtteych ngợbnifm, rấuoqgt dễuoqg nhậdflcn thấuoqgy đlmrdãjhsvzzmwng Tôuxpb Thầnzknn chơculhi quen, thậdflcm chípwcgoxlt mộicunt côuxpbimkfjhsvn bòjhsvcerwo trong ngựhgwmc củqjsqa anh, miệqnfpng mởadyh rộicunng, đlmrdngjc cho anh đlmrdúifuet đlmrdgafb ăkwlxn, Tôuxpb Thầnzknn mặcjtqc đlmrdgafbvlury, núifuet ávaego nơculhi ốcvgung tay ávaego cởadyhi ra, sắjfqun lêbwmcn, lộicun ra mộicunt đlmrdoạwuemn cávaegnh tay, quầnzknn ávaego phẳtteyng phiu bịttey bọcerwn nhỏqnfpjhsvifuem cóoxlt chúifuet nhăkwlxn, tuy nhiêbwmcn nóoxlt khôuxpbng bịtteyvlkqnh hưifueadyhng tớrqzki phong cávaegch tôuxpbn quýicun củqjsqa anh.

uxpb Thầnzknn đlmrdcjtqt hếpplst chúifue ýicunbwmcn ngưifueglzci bọcerwn nhỏqnfp, anh rũxntz mắjfqut, ởadyhifuerqzki ávaegnh mặcjtqt trờglzci, cừytekng kỳglzc giốcvgung vớrqzki mộicunt ngưifueglzci đlmrdàcerwn ôuxpbng dịtteyu dàcerwng.

Trầnzknn Uyểngjcn Nhưifue nhìadyhn thấuoqgy cóoxlt chúifuet nhậdflcp thầnzknn.

Trong đlmrdnzknu củqjsqa côuxpb, di đlmrdicunng bay bổqynkng nhớrqzk tớrqzki mìadyhnh vàcerwuxpb Thầnzknn triềlmrdn miêbwmcn, bìadyhnh tĩyxiqnh nhưifueifuerqzkc tâvlurm hồgafb, lạwuemi bắjfqut đlmrdnzknu nhốcvgun nhávaego.

Qua thậdflct lâvluru, ngưifueglzci phụlmrd nữwbfh A Kim từytek trong nhàcerw đlmrdi ra, kêbwmcu bọcerwn nhỏqnfp ăkwlxn cơculhm, mớrqzki chúifue ýicun tớrqzki Trầnzknn Uyểngjcn Nhưifue, cávaegch rấuoqgt xa, lớrqzkn tiếpplsng hôuxpb mộicunt tiếpplsng: “Chịttey Uyểngjcn Nhưifue, chịttey đlmrdếpplsn rồgafbi?”

ifuec nàcerwy mớrqzki hấuoqgp dẫtoenn chúifue ýicun củqjsqa đlmrdávaegm con nípwcgt, mọcerwi ngưifueglzci rốcvgui rípwcgt quay đlmrdnzknu, thấuoqgy Trầnzknn Uyểngjcn Nhưifue, nụlmrdifueglzci trêbwmcn khuôuxpbn mặcjtqt nhỏqnfp nhắjfqun càcerwng phávaegt sávaegng loávaeg, cóoxlt mấuoqgy đlmrdbwmca béimkf chạwuemy vềlmrd phípwcga Trầnzknn Uyểngjcn Nhưifue, Trầnzknn Uyểngjcn Nhưifue mớrqzki vộicuni vàcerwng hồgafbi hồgafbn, nụlmrdifueglzci đlmrdnzkny mặcjtqt ấuoqgm ávaegp xoa mặcjtqt khuôuxpbn mặcjtqt nhỏqnfp nhắjfqun củqjsqa mấuoqgy đlmrdbwmca béimkf chạwuemy tớrqzki.

ifuec nàcerwy Tôuxpb Thầnzknn đlmrdãjhsv ngẩbnifng đlmrdnzknu lêbwmcn, hôuxpbm nay Trầnzknn Uyểngjcn Nhưifue khôuxpbng cóoxltoxlta trang, ra ngoàcerwi mặcjtqc mộicunt chiếpplsc ávaego sơculh mi trắjfqung đlmrdơculhn giảvlkqn, quầnzknn jean, dưifuerqzki ávaegnh mặcjtqt trờglzci, cựhgwmc kỳglzc sạwuemch sẽfuwv, côuxpbifuei đlmrdnzknu, cưifueglzci nóoxlti tựhgwm nhiêbwmcn, khiếpplsn Tôuxpb Thầnzknn khôuxpbng nhịtteyn đlmrdưifuebnifc cong hàcerwng mi, lẳtteyng lặcjtqng ngồgafbi ởadyh trêbwmcn đlmrdcvgung cávaegt, ôuxpbm đlmrdbwmca béimkfvaegi ngồgafbi trong ngựhgwmc mìadyhnh nhìadyhn.

Trầnzknn Uyểngjcn Nhưifue dắjfqut mộicunt đlmrdbwmca béimkf đlmrdi tớrqzki bêbwmcn Tôuxpb Thầnzknn, côuxpb nhìadyhn cựhgwmc kỳglzcadyhnh tĩyxiqnh, nhàcerwn nhạwuemt màcerw nhìadyhn lưifuerqzkt qua Tôuxpb Thầnzknn, hỏqnfpi cóoxlt chúifuet khôuxpbng đlmrdngjc ýicun: “Làcerwm sao anh lạwuemi ởadyh chỗbnifcerwy?”

uxpb Thầnzknn cưifueglzci khôuxpbng nóoxlti gìadyh, ngưifueglzci phụlmrd nữwbfh A Kim lạwuemi mởadyh miệqnfpng trưifuerqzkc: “Chịttey Uyểngjcn Nhưifue, Tôuxpb thiếpplsu gia sávaegng sớrqzkm hôuxpbm nay đlmrdãjhsv tớrqzki rồgafbi, còjhsvn đlmrdưifuea tớrqzki rấuoqgt nhiềlmrdu đlmrdgafb chơculhi cùzzmwng đlmrdgafb ăkwlxn.”

Trầnzknn Uyểngjcn Nhưifue nhìadyhn theo hưifuerqzkng tay côuxpbvaegi A Kim chỉbuag, phávaegt hiệqnfpn mộicunt bêbwmcn đlmrduoqgt trốcvgung củqjsqa việqnfpn phúifuec lợbnifi lạwuemi cóoxlt rấuoqgt nhiềlmrdu thang trưifuebnift, giưifueglzcng nhảvlkqy... Dụlmrdng cụlmrd tròjhsv chơculhi, còjhsvn cóoxlt đlmrdávaegm thùzzmwng cávaegch đlmrdóoxlt khôuxpbng xa, đlmrdwuemi khávaegi viếpplst cávaegi gìadyh kẹvluro bávaegnh, chắjfquc hẳtteyn mộicunt vàcerwi đlmrdgafb vặcjtqt trẻculh con thípwcgch ăkwlxn.

uxpbimkfzzmwi ởadyh trong ngựhgwmc Tôuxpb Thầnzknn mang đlmrdôuxpbi mắjfqut to ngậdflcp nưifuerqzkc, nhìadyhn Tôuxpb Thầnzknn mộicunt chúifuet, lạwuemi nhìadyhn Trầnzknn Uyểngjcn Nhưifue mộicunt chúifuet, ngâvlury thơculh mởadyh miệqnfpng: “Chịttey Uyểngjcn Nhưifue......... Anh Thầnzknn lấuoqgy ra rấuoqgt nhiềlmrdu ăkwlxn ngon.........”

uxpbimkfcerwy làcerw đlmrdbwmca tuổqynki nhỏqnfp nhấuoqgt, bộicun dạwuemng xinh xắjfqun, làcerwm ngưifueglzci ta yêbwmcu thípwcgch, Trầnzknn Uyểngjcn Nhưifue nghe đlmrdưifuebnifc côuxpbimkfoxlti chuyệqnfpn, liềlmrdn cúifuei ngưifueglzci, giơculh tay lêbwmcn véimkfo gưifueơculhng mặcjtqt mềlmrdm mạwuemi củqjsqa côuxpbvaegi nhỏqnfp, nóoxlti: “Vậdflcy cóoxltoxlti cávaegm ơculhn khôuxpbng?”

“Cóoxlt.” Côuxpbvaegi nhỏqnfpifueơculhn tay, khiếpplsn Trầnzknn Uyểngjcn Nhưifue ôuxpbm, Trầnzknn Uyểngjcn Nhưifue ôuxpbm côuxpbvaegi nhỏqnfp, côuxpbvaegi nhỏqnfp khôuxpbng quêbwmcn nghiêbwmcng đlmrdnzknu, ngọcerwt ngàcerwo cưifueglzci mộicunt tiếpplsng vớrqzki Tôuxpb Thầnzknn, nóoxlti: “Anh Thầnzknn, cávaegm ơculhn anh!”

uxpb Thầnzknn ngồgafbi ởadyh trêbwmcn đlmrdcvgung cávaegt, khôuxpbng nóoxlti gìadyh, chỉbuagcerw nhìadyhn chằlmrdm chằlmrdm Trầnzknn Uyểngjcn Nhưifue, khóoxlte miệqnfpng lộicun ra mộicunt nụlmrdifueglzci.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.