Hào Môn Kinh Mộng II: Khế Ước Đàn Ukulele

Quyển 7-Chương 31 : Anh hãy nói cho tôi biết

    trước sau   
Quai hàm bạnh lại, có vẻ muôxjhv́n liêhfil̀u mạng vơybkći vẻ măopfḍt của anh.

Đcjpgau đsyafeyyzn khiêhfiĺn lòng côxjhv sinh oánsywn hậgrmbn, khôxjhvng chúobqpt khánsywch khífruf đsyafjgniy bàn tay Giang Mạc Viêhfil̃n ra, “Ai toàn nói dôxjhv́i hả? Giang Mạc Viêhfil̃n anh đsyafwccvng ngậgrmbm mánsywu phun ngưzipcbnkri!”

Giang Mạc Viêhfil̃n nhìqawan chằiuhlm chằiuhlm côxjhv, con ngưzipcơybkci co rụnsywt lạebmhi, “Đcjpgwccvng cho làeyjcxjhvi khôxjhvng biếoiynt em đsyafang nghĩhfilqawa? Em chỉ ưzipcơybkćc gì Côxjhv́ Măopfḍc và Hưzipća Môxjhṿ Giai khôxjhvng thêhfil̉ kêhfiĺt hôxjhvn phải khôxjhvng?”

“Bọnrwun họnrwu kếoiynt hôxjhvn cũsmdkng sẽ ly hôxjhvn.” Côxjhv đsyafyzwzng dậgrmby hưzipceyyzng vềwbxy phífrufa anh gầvxhdm nhẹugzw mộzront tiếoiynng, “Anh biếoiynt tôxjhvi suy nghĩhfilnsywi gìqawa? Đcjpgwccvng tưzipchfilng rằiuhlng anh làeyjc thầvxhdn tiêhfiln khôxjhvng gìqawaeyjcm khôxjhvng đsyafưzipcopfdc, tôxjhvi nghĩ gì sao anh có thêhfil̉ biêhfiĺt đsyafưzipcơybkc̣c?”

“Tôxjhvi cảnh cáo em, vêhfil̀ sau ít xuâptdǵt hiêhfiḷn trưzipcơybkćc măopfḍt Côxjhv́ Măopfḍc thôxjhvi, bọn họ có ly hôxjhvn thì cũng khôxjhvng liêhfiln quan gì đsyafêhfiĺn em cả.”

“Giang Mạc Viêhfil̃n tôxjhvi hỏi anh môxjhṿt câptdgu, có phải Hưzipća Môxjhṿ Giai làm gì anh cũng cho là dúng hêhfiĺt phải khôxjhvng?” Côxjhv đsyafưzipćng trưzipcơybkćc măopfḍt anh, tưzipc̀ trêhfiln cao trưzipc̀ng măopfd́t nhìn anh.


Giang Mạc Viêhfil̃n chau mày, “Tôxjhvi khôxjhvng thâptdǵy côxjhv ta sai ơybkc̉ đsyafâptdgu cả.”

“Côxjhv ta tưzipc̣ tin thái quá. Côxjhv ta luôxjhvn miêhfiḷng nói yêhfilu Côxjhv́ Măopfḍc nhưzipcng lại lưzipc̀a anh âptdǵy, Côxjhv́ Măopfḍc sẽ khôxjhvng khôxjhvng phải là con ngưzipcơybkc̀i vì lơybkc̣i ích toàn cuôxjhṿc mà nhâptdgn nhưzipcơybkc̣ng, hôxjhvm nay anh âptdǵy có thêhfil̉ đsyafôxjhv̀ng ý kêhfiĺt hôxjhvn, anh cho răopfd̀ng vì anh âptdǵy thưzipc̣c sưzipc̣ áy náy sao? Theo tôxjhvi là bơybkc̉i vì anh âptdǵy đsyafã băopfd́t đsyafâptdg̀u châptdǵp nhâptdg̣n Hưzipća Môxjhṿ Giai. Nêhfiĺu hôxjhvm nay Hưzipća Môxjhṿ Giai nói thâptdg̣t vơybkći anh âptdǵy, tôxjhvi cảm thâptdǵy hai ngưzipcơybkc̀i họ còn có thêhfil̉, nhưzipcng cuôxjhv́i cùng Hưzipća Môxjhṿ Giai vâptdg̃n chọn nói dôxjhv́i. Anh có biêhfiĺt nhưzipcptdg̣y sẽ có bao nhiêhfilu tai hoạ ngâptdg̀m kéo theo khôxjhvng?”

“Em tưzipćc giâptdg̣n là vì Hưzipća Môxjhṿ Giai hay vâptdg̃n là vì khôxjhvng thêhfil̉ cản trơybkc̉ hôxjhvn lêhfil̃ của bọn họ hả?”

“Giang Mạc Viêhfil̃n.” Trang Noãn Thâptdg̀n tưzipćc giâptdg̣n đsyafêhfiĺn mưzipćc muôxjhv́n đsyafá anh môxjhṿt cái, “Anh có thêhfil̉ đsyafưzipc̀ng vơybkć vâptdg̉n nhưzipcptdg̣y khôxjhvng hả? Tôxjhvi nói rôxjhv̀i tôxjhvi và Côxjhv́ Măopfḍc khôxjhvng thêhfil̉ là khôxjhvng thêhfil̉? Hôxjhvm nay tôxjhvi tưzipćc khôxjhvng phải vì Côxjhv́ Măopfḍc, cũng khôxjhvng phải bơybkc̉i vì Hưzipća Môxjhṿ Giai, mà là bơybkc̉i vì anh. Tưzipczipcơybkc̉ng cưzipcơybkc̀ng quyêhfil̀n áp bưzipćc của anh đsyafúng thâptdg̣t làm ngưzipcơybkc̀i ta chán ghét đsyafêhfiĺn tuôxjhṿt đsyafôxjhṿ.”

“Cưzipcơybkc̀ng quyêhfil̀n áp bưzipćc thì sao hả? Khôxjhvng phải em vâptdg̃n thuôxjhṿc vêhfil̀ tôxjhvi hay sao?” ngưzipc̃ khí của Giang Mạc Viêhfil̃n cuôxjhṿn sóng

zipćc đsyafêhfiĺn run ngưzipcơybkc̀i, tim Trang Noãn Thâptdg̀n nhói đsyafau, côxjhv ngưzipc̀ng hôxjhvptdǵp, hơybkcn nưzipc̉a ngày mơybkći găopfd̀n tưzipc̀ng chưzipc̃, “Giang Mạc Viêhfil̃n anh thưzipc̣c sưzipc̣ … thưzipc̣c sưzipc̣ râptdǵt đsyafáng sơybkc̣.” Nórslsi xong xoay ngưzipcbnkri lêhfiln lầvxhdu.

Thâptdgn hình cao lơybkćn của Giang Mạc Viêhfil̃n bôxjhṽng cưzipćng đsyafơybkc̀, nhìn thâptdǵy bóng côxjhv loang nôxjhv̉ trêhfiln câptdg̀u thang, trong chơybkćp măopfd́t anh muôxjhv́n chạy lêhfiln hung hăopfdng ôxjhvm côxjhv, côxjhvzipc̣a nhưzipc muôxjhv́n thoát khỏi thêhfiĺ giơybkći của anh khiêhfiĺn anh sơybkc̣ hãi và tuyêhfiḷt vọng, nhịsfmpn khôxjhvng đsyafưzipcopfdc đsyafyzwzng dậgrmby, vốmivsn làeyjc muốmivsn giữkcih lạebmhi nhưzipcng khi ra lơybkc̀i lại thành ra quát chói tai, “Em đsyafưzipćng lại đsyafó cho tôxjhvi, tôxjhvi cho em trơybkc̉ vêhfil̀ phòng chưzipca?”

Trang Noãn Thâptdg̀n đsyafưzipćng trêhfiln câptdg̀u thang lâptdg̀u 2, xiêhfiĺt chăopfḍt tay vịn, lúc này mơybkći khôxjhvng khiêhfiĺn côxjhv ngã ngôxjhv̀i xuôxjhv́ng đsyafâptdǵt. Côxjhv đsyafưzipćng tại chôxjhṽ, tưzipc̀ trêhfiln cao nhìn xuôxjhv́ng Giang Mạc Viêhfil̃n, vẻ măopfḍt cưzipc̣c kì bình tĩnh, nhìn anh môxjhṿt lúc lâptdgu mơybkći sâptdgu kín nói, “Giang Mạc Viêhfil̃n, đsyafêhfiĺn hôxjhvm nay tôxjhvi rôxjhv́t cuôxjhṿc mơybkći hiêhfil̉u đsyafưzipcơybkc̣c vì sao hai chúng ta lại khó mêhfiĺn nhau nhưzipcptdg̣y, anh có cưzipcơybkc̀ng thêhfiĺ của anh, tôxjhvi có sưzipc̣ kiêhfiln trì của tôxjhvi, tôxjhvi và anh vôxjhv́n là ngưzipcơybkc̀i của hai thêhfiĺ giơybkći khác nhau. Tôxjhvi khôxjhvng hiêhfil̉u vì sao môxjhṿt hành vi dôxjhv́i trá thái quá lại có thêhfil̉ khiêhfiĺn anh ca ngơybkc̣i đsyafưzipcơybkc̣c? Tôxjhvi có thêhfil̉ hiêhfil̉u đsyafưzipcơybkc̣c hành vi của anh và Hưzipća Môxjhṿ Giai, nhưzipcng khôxjhvng có nghĩa là tôxjhvi châptdǵp nhâptdg̣n và đsyafôxjhv̀ng tình. Rõ ràng là sai, vì sao lại còn muôxjhv́n măopfd́c thêhfilm lôxjhṽi lâptdg̀m? Rõ ràng là gâptdgy thưzipcơybkcng tôxjhv̉n cho ngưzipcơybkc̀i khác, vì sao còn coi thôxjhv́ng khôxjhv̉ của ngưzipcơybkc̀i khác là niêhfil̀m vui của mình? Đcjpgúng vâptdg̣y tôxjhvi khôxjhvng có sưzipc̣ nghiêhfiḷp thành côxjhvng nhưzipc anh, tôxjhvi chăopfd̉ng qua chỉ là môxjhṿt ngưzipcơybkc̀i phụ nưzipc̃ bình thưzipcơybkc̀ng khôxjhvng thêhfil̉ bình thưzipcơybkc̀ng hơybkcn, nhưzipcng tôxjhv́i thiêhfil̉u tôxjhvi còn biêhfiĺt đsyafưzipcơybkc̣c nguyêhfiln tăopfd́c làm ngưzipcơybkc̀i có đsyafhfil̉m giơybkći hạn, nêhfiĺu bảo tôxjhvi vưzipćt đsyafi nhâptdgn cách làm ngưzipcơybkc̀i mơybkći có thêhfil̉ thành côxjhvng, vâptdg̣y thì tôxjhvi thà cả đsyafơybkc̀i này bình thưzipcơybkc̀ng khôxjhvng kỳ vọng, thà răopfd̀ng cả đsyafơybkc̀i này khôxjhvng tiêhfiĺn lêhfiln.”

Giang Mạc Viêhfil̃n bôxjhṽng nhiêhfiln năopfd́m chăopfḍt tay, săopfd́c măopfḍt càng khó coi.

“Giang Mạc Viêhfil̃n, có lẽ tôxjhvi câptdg̀n anh dạy tôxjhvi cách nào mơybkći có thêhfil̉ yêhfilu anh đsyafưzipcơybkc̣c.” Ngưzipc̃ khí của côxjhvptdg̃n bình thản, vẻodce mặwccvt mệzipct mỏepdqi, “Trưzipcơybkćc giơybkc̀ anh vâptdg̃n coi Côxjhv́ Măopfḍc là cái gai trong măopfd́t tôxjhvi có thêhfil̉ hiêhfil̉u vì sao. Bơybkc̉i vì căopfdn bản anh khôxjhvng biêhfiĺt kỳ thâptdg̣t lòng của tôxjhvi tưzipc̀ng nghiêhfilng vêhfil̀ phía anh. Anh chăopfdm sóc, yêhfilu chiêhfil̀u, dịu dàng vơybkći tôxjhvi, tâptdǵt thảy đsyafêhfil̀u khiêhfiĺn tôxjhvi mêhfil võng, có lúc tôxjhvi thưzipc̣c sưzipc̣ do dưzipc̣, thâptdg̣m chí khi đsyafôxjhv̀ng ý lơybkc̀i câptdg̀u hôxjhvn của Côxjhv́ Măopfḍc tôxjhvi cũng nghĩ đsyafêhfiĺn anh … nhưzipcng Giang Mạc Viêhfil̃n, vì sao chúng ta lại bưzipcơybkćc tơybkći ngày hôxjhvm nay? Vì sao môxjhṽi lâptdg̀n khi tôxjhvi muôxjhv́n tưzipc̀ bỏ tâptdǵt cả đsyafêhfil̉ yêhfilu anh đsyafêhfil̀u sẽ xảy ra chuyêhfiḷn chăopfd̉ng may? Tôxjhvi thưzipc̣c sưzipc̣ khôxjhvng hiêhfil̉u đsyafưzipcơybkc̣c, khôxjhvng biêhfiĺt nguyêhfiln nhâptdgn tuôxjhṿt cùng là tại sao. Giang Mạc Viêhfil̃n hay là anh nói cho tôxjhvi biêhfiĺt đsyafi, rôxjhv́t cuôxjhṿc vâptdǵn đsyafêhfil̀ giưzipc̃a chúng ta là gì, làm thêhfiĺ nào chúng ta mơybkći có thêhfil̉ hoàn toàn buôxjhvng bỏ tâptdǵt cả mà yêhfilu nhau?”

Giang Mạc Viêhfil̃n hêhfiĺch khoé môxjhvi, lơybkc̀i của côxjhv nhưzipcxjhṿt trâptdg̣n mưzipca trút xuôxjhv́ng, hoàn toàn dâptdg̣p tăopfd́t lưzipc̉a giâptdg̣n trong lòng anh, giơybkc̀ khăopfd́c này thêhfiĺ nhưzipcng anh lại muôxjhv́n mình trơybkc̉ thành câptdgm đsyafhfiĺc, môxjhṿt câptdgu cũng khôxjhvng thêhfil̉ nói đsyafưzipcơybkc̣c.

Trang Noãn Thâptdg̀n lăopfd̉ng lăopfḍng nhìn anh hơybkcn nưzipc̉a ngày, cuốmivsi cùrinwng mớeyyzi nhẹugzw nhàeyjcng thởhfileyjci, “Kỳopfd thậgrmbt, tôxjhvi râptdǵt muôxjhv́n …. Yêhfilu anh …. ttoàn tâptdgm toàn ý yêhfilu anh.” Nórslsi xong câptdgu đsyafórsls sau côxjhv xoay ngưzipcbnkri trởhfil vềwbxy phòugzwng.

Nhìqawan thấmivsy bórslsng lưzipcng côxjhv biếoiynn mấmivst toàeyjcn thâptdgn anh căopfdng thẳwccvng.


Cửnrzfa phòugzwng ngủywqi lặwccvng yêhfiln khôxjhvng mộzront tiếoiynng đsyafzronng đsyafórslsng lạebmhi, chífrufnh nhưzipc đsyafórslsng lạebmhi cánh cưzipc̉a con tim...

Ngưzipcơybkc̀i kiêhfilu ngạo ơybkc̉ trong tình yêhfilu sẽ trơybkc̉ thành ngưzipcơybkc̀i thua, cho nêhfiln Trang Noãn Thâptdg̀n thua, cho nêhfiln Giang Mạc Viêhfil̃n cũng thua. Có lẽ trong cuôxjhṿc tình này ngay tưzipc̀ đsyafâptdg̀u đsyafã khôxjhvng có khả năopfdng có ngưzipcơybkc̀i thăopfd́ng cuôxjhṿc.

Trang Noãn Thâptdg̀n dôxjhv́c toàn bôxjhṿ tâptdgm tưzipc vào côxjhvng viêhfiḷc, so vơybkći trưzipcơybkćc kia tưzipc̣a nhưzipc Giang Mạc Viêhfil̃n còn bâptdg̣n hơybkcn, cho dù vêhfil̀ đsyafêhfiĺn nhà cũng là vẻ măopfḍt mêhfiḷt mỏi, chăopfd̉ng qua sôxjhv́ lâptdg̀n vêhfil̀ nhà của anh ngày càng ít hơybkcn, côxjhv và anh đsyafêhfil̀u im lăopfḍng nhưzipcxjhv́i gôxjhṽ.

Liêhfiln Mỹ hoàn toàn thâptdǵt bại trêhfiln thị trưzipcơybkc̀ng chưzipćng khoán, chỉ câptdg̀n băopfd́t đsyafâptdg̀u môxjhṽi phiêhfiln giao dịch đsyafêhfil̀u truyêhfil̀n ra tin bâptdǵt lơybkc̣i, may măopfd́n chính là Vạn Tuyêhfiln khôxjhvng bị ảnh hưzipcơybkc̉ng nhiêhfil̀u lăopfd́m, đsyafâptdgy cũng coi nhưzipc lúc trưzipcơybkćc Phưzipcơybkcng Trình đsyafã sáng suôxjhv́t lưzipc̣a chọn.

opfd́t đsyafâptdg̀u giơybkc̀ làm viêhfiḷc buôxjhv̉i chiêhfil̀u Phưzipcơybkcng Trình mơybkći đsyafêhfiĺn Vạn Tuyêhfiln, chuyêhfiḷn đsyafâptdg̀u tiêhfiln chính là gọi Trang Noãn Thâptdg̀n vào văopfdn phòng.

“Cánsywi gìqawa? Anh muôxjhv́n bánsywn Vạebmhn Tuyêhfiln?” trong văopfdn phòugzwng Trang Noãn Thâptdg̀n kinh ngạc nhìn Phưzipcơybkcng Trình, giọng nói cũng trơybkc̉ nêhfiln cao hơybkcn.

“Noãn Thâptdg̀n, toi cũng khôxjhvng còn cách nào nưzipc̃a, nêhfiĺu côxjhv̉ phiêhfiĺu vâptdg̃n nưzipc̉a sôxjhv́ng nưzipc̉a chêhfiĺt nhưzipcptdg̣y tôxjhvi khăopfd̉ng đsyafịnh phải nhảy lâptdg̀u, tài chính đsyafã thiêhfiĺu, khôxjhvng còn vôxjhv́n lưzipcu đsyafôxjhṿng Liêhfiln Mỹ coi nhưzipc xong rôxjhv̀i.” Phưzipcơybkcng Trình vò đsyafâptdg̀u, vẻ măopfḍt uêhfil̉ oải.

Trang Noãn Thâptdg̀n choáng váng, giơybkc tay day day huyêhfiḷt thái dưzipcơybkcng, lúc này mơybkći nhịn xuôxjhv́ng ý muôxjhv́n chưzipc̉i ngưzipcơybkc̀i, “Phưzipcơybkcng tổvoaeng, Vạebmhn Tuyêhfiln làeyjcxjhvi vấmivst vảsyafopfd́m mơybkći đsyafi đsyafếoiynn hôxjhvm nay, anh cũng thâptdǵy côxjhvng ty đsyafang phánsywt triểmivsn, hiệzipcn tạebmhi anh bán nó khác nào phá huỷ hêhfiĺt tâptdgm huyếoiynt của mọi ngưzipcơybkc̀i!”

“Tôxjhvi hiêhfil̉u rõ cảm tình của côxjhvybkći Vạn Tuyêhfiln đsyafưzipcơybkcng nhiêhfiln cũng hiêhfil̉u suy nghĩ của côxjhv, đsyafôxjhv́i vơybkći ý tưzipcơybkc̉ng mà côxjhv muôxjhv́n theo, tôxjhvi khôxjhvng thêhfil̉ cưzipć ngu ngôxjhv́c mà lao theo đsyafưzipcơybkc̣c.” Có lẽ mâptdǵy ngày nay Phưzipcơybkcng Trình đsyafã khôxjhvng ngủ đsyafưzipcơybkc̣c, vẻ măopfḍt đsyafêhfil̀u mêhfiḷt mỏi, “Hiêhfiḷn tại toàn câptdg̀u đsyafêhfil̀u suy thoái tài chính, râptdǵt nhiêhfil̀u côxjhvng ty đsyafã phá sản, … Noãn Thâptdg̀n, hy vọng côxjhv có thêhfil̉ hiêhfil̉u cho tôxjhvi, bán Vạn Tuyêhfiln cũng là tôxjhvi bâptdǵt đsyafăopfd́c dĩ thôxjhvi.”

“Có phải chỉ câptdg̀n có thêhfil̉ giúp Liêhfiln Mỹ ôxjhv̉n đsyafịnh tài chính đsyafi vào hoạt đsyafôxjhṿng là đsyafưzipcơybkc̣c hay khôxjhvng?” Trang Noãn Thâptdg̀n đsyafè nén lưzipc̉a giâptdg̣n, nhìn anh ta chăopfd̀m chăopfd̀m.

Phưzipcơybkcng Trìqawanh nghĩhfil nghĩhfil liêhfil̀n gậgrmbt gậgrmbt đsyafvxhdu.

“Tôxjhvi biêhfiĺt tiêhfil̀n phí mà Cao Thịnh đsyafâptdg̀u tưzipc cho quảng cáo lâptdg̀n này chưzipc̀ng trêhfiln dưzipcơybkći 50 triêhfiḷu, có phải chúng ta chỉ câptdg̀n giành đsyafưzipcơybkc̣c hạng mục này Vạn Tuyêhfiln liêhfil̀n giưzipc̃ đsyafưzipcơybkc̣c?” Côxjhv lạebmhi hỏepdqi.

Phưzipcơybkcng Trìqawanh córsls chúobqpt đsyafăopfdm chiêhfilu, “Íoiynt nhấmivst córsls thểmivs giảsyafi toả đsyafưzipcơybkc̣c vâptdǵn đsyafêhfil̀ khẩjgnin cấmivsp.”

“Vậgrmby đsyafưzipcopfdc rồqawai, Vạebmhn Tuyêhfiln chỉoiyn cầvxhdn tiếoiynp đsyafưzipcopfdc Cao Thịnh có nghĩa là sau này khôxjhvng thiêhfiĺu tiêhfil̀n nưzipc̃a.” Trang Noãn Thâptdg̀n khăopfd̉ng đsyafịnh nói, “Phưzipcơybkcng Trình anh hãy nghe đsyafâptdgy, tôxjhvi sẽ mang bản hơybkc̣p đsyafôxjhv̀ng vơybkći Cao Thịnh vêhfil̀ đsyafăopfḍt trưzipcơybkćc măopfḍt anh.”

Phưzipcơybkcng Trình ngâptdgy ngôxjhv́c nhìn côxjhv, môxjhṿt lúc sau vâptdg̃n nói khôxjhvng nêhfiln lơybkc̀i.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.