Hào Môn Kinh Mộng II: Khế Ước Đàn Ukulele
Quyển 7-Chương 30 : Ai dám đánh cược?
Khôbfml ng khí xung quanh đbypy êagjs ̀u trơtnya ̉ nêagjs n yêagjs n lăkvrn ̣ng, tưyifa ̣a nhưyifa bị dính phải nhưyifa ̣a cao su khiêagjs ́n ngưyifa ơtnya ̀i ta khó mà hít thơtnya ̉.
Ba ngưyifa ờilmk i chạhgcw m mặwsgs t quáweog mứgivi c bấepij t ngờilmk khôbfml ng kịbcub p phòffvy ng bị, hình ảnh cả ba
đbypy ưyifa ́ng nhìn nhau khiêagjs ́n ngưyifa ơtnya ̀i khác cảm thâgkam ́y vôbfml cùng xâgkam ́u hôbfml ̉.
Sau mộaeka t lúxftn c lâgkam u Trang Noãn Thâgkam ̀n cũng phản ưyifa ́ng lại, râgkam ́t nhanh côbfml
nhâgkam ̣n ra tia ác đbypy ôbfml ̣c trong măkvrn ́t Hưyifa ́a Tác Vinh, lòng khiêagjs ́p sơtnya ̣,
giọng nói của ôbfml ng ta lạnh buôbfml ́t đbypy âgkam ̀y ý đbypy e doạ, cùng lúc ôbfml ng ta
đbypy ưyifa ́ng lêagjs n chăkvrn ́n trưyifa ơtnya ́c Hưyifa ́a Môbfml ̣ Giai nói: “Côbfml đbypy ã nghe đbypy ưyifa ơtnya ̣c gì?”
Trong măkvrn ́t ôbfml ng ta lôbfml ̣ tia chêagjs ́t chóc, Hưyifa ́a Môbfml ̣ Giai ơtnya ̉ phía sau vẻ măkvrn ̣t tái nhơtnya ̣t, tưyifa ̣a nhưyifa xác chêagjs ́t vâgkam ̣y.
Trang Noãn Thâgkam ̀n nhìn thăkvrn ̉ng ôbfml ng ta, côbfml ́ găkvrn ́ng đbypy è nén khiêagjs ́p sơtnya ̣ trong
lòng, đbypy ưyifa ́ng thăkvrn ̉ng lưyifa ng đbypy ôbfml ́i diêagjs ̣n vơtnya ́i ôbfml ng ta, găkvrn ̀n tưyifa ̀ng tiêagjs ́ng châgkam ́t vâgkam ́n, “Sao các ngưyifa ơtnya ̀i có thêagjs ̉ làm nhưyifa vâgkam ̣y?”
“Tao cảnh cáo mày đbypy ưyifa ̀ng xen vàmhxe o việkvrn c củgkam a ngưyifa ờilmk i kháweog c! Nếkvrn u khôbfml ng tao sẽ
khôbfml ng nêagjs ̉ đbypy âgkam u.” Hưyifa ́a Tác Vinh chỉ vào măkvrn ̣t côbfml uy hiêagjs ́p.
“Các ngưyifa ơtnya ̀i làm chuyêagjs ̣n gì thẹn vơtnya ́i lòng thì tưyifa ̣ mình biêagjs ́t, chuyêagjs ̣n
này che giâgkam ́u đbypy ưyifa ơtnya ̣c nhâgkam ́t thơtnya ̀i cũng khôbfml ng đbypy ưyifa ợrrto c cảyifa đbypy ờilmk i!” ánh măkvrn ́t
Trang Noãn Thâgkam ̀n nghiêagjs m nghị, đbypy ôbfml ̣t nhiêagjs n chuyêagjs ̉n hưyifa ơtnya ́ng sang Hưyifa ́a MÔfckf ̣
Giai phía sau ôbfml ng ta, “Côbfml quen Côbfml ́ Măkvrn ̣c lâgkam u nhưyifa vâgkam ̣y, chăkvrn ̉ng lẽ còn
khôbfml ng biêagjs ́t tính của anh âgkam ́y sao?”
“Trang Noãn Thâgkam ̀n, hôbfml m nay côbfml tơtnya ́i đbypy âgkam y tham dưyifa ̣ hôbfml n lêagjs ̃ của tôbfml i tôbfml i râgkam ́t
hoan nghêagjs nh, tôbfml i coi côbfml là khách quý, nêagjs ́u khôbfml ng phải nêagjs ̉ măkvrn ̣t Giang Mạc Viêagjs ̃n tôbfml i đbypy ã sơtnya ́m đbypy uôbfml ̉i côbfml đbypy i rôbfml ̀i.” Hưyifa ́a Tác Vinh đbypy âgkam ̉y côbfml nói: “Mày mau chạy đbypy i cho tao, coi nhưyifa khôbfml ng nghe khôbfml ng biêagjs ́t gì hêagjs ́t,
tao cũng cho mày tham gia lêagjs ̃ thành hôbfml n nêagjs ́u khôbfml ng vì con gái, tao
chuyêagjs ̣n gì cũng có thêagjs ̉ làm đbypy ưyifa ơtnya ̣c.”
“Bôbfml ́ …” Hưyifa ́a Môbfml ̣ Giai vôbfml ̣i đbypy âgkam ̉y Hưyifa ́a Tác Vinh ra, vẻ măkvrn ̣t khó xưyifa ̉, “Đjthp êagjs ̉ con nói chuyêagjs ̣n vơtnya ́i côbfml ta.”
“Còn có chuyêagjs ̣n gì mà nói nưyifa ̃a…”
“Bôbfml ́.” Vẻ măkvrn ̣t Hưyifa ́a Môbfml ̣ Giai đbypy âgkam ̀y lo lăkvrn ́ng.
Nhìn xung quanh, Hưyifa ́a Tác Vinh đbypy ành phải thoả hiêagjs ̣p, trưyifa ơtnya ́c khi rơtnya ̀i đbypy i
đbypy êagjs ̉ lại cho Trang Noãn Thâgkam ̀n môbfml ̣t ánh măkvrn ́t dưyifa ̃ tơtnya ̣n cảnh cáo.
“Trang Noãn Thâgkam ̀n …..” giọng Hưyifa ́a Môbfml ̣ Giai khôbfml khôbfml ́c, nhìn côbfml thơtnya ̉ dài,
sau mộaeka t lúxftn c lâgkam u mớxeaj i nópyvt i, “Chuyệkvrn n nàmhxe y côbfml khôbfml ng thểzdbg nópyvt i cho Cốnxja Mặwsgs c biêagjs ́t.”
“Nếkvrn u khôbfml ng thì sao?” Trang Noãn Thâgkam ̀n cưyifa ờilmk i lạhgcw nh, vốnxja n côbfml đbypy ốnxja i vơtnya ́i Hưyifa ́a Môbfml ̣
Giai đbypy ã khôbfml ng có cảm tình, giờilmk nàmhxe y khắghwo c nàmhxe y nhìjdtu n thấepij y bộaeka dáweog ng củgkam a côbfml ta càmhxe ng cảyifa m thấepij y ghêagjs tởswcy m.
“Nếkvrn u khôbfml ng...... Tôbfml i cũrhnc ng khôbfml ng biếkvrn t xảyifa y ra chuyệkvrn n gìjdtu .” Hứgivi a Mộaeka Giai bóp bóp ngópyvt n tay.
Trang Noãn Thâgkam ̀n nghe vậpxis y sau cưyifa ờilmk i lạhgcw nh hơtnya n, “Thìjdtu ra bôbfml ́ con côbfml chỉ biêagjs ́t
làm nhưyifa ̃ng loại chuyêagjs ̣n thâgkam ́p hèn nhưyifa vâgkam ̣y, nêagjs ́u tôbfml i khôbfml ng làm nhưyifa
côbfml muôbfml ́n thì sao? Cốnxja Mặwsgs c căkvrn n bảyifa n làmhxe sẽcabn khôbfml ng cưyifa ơtnya ́i côbfml , màmhxe bôbfml ́ côbfml cũng
tìm tôbfml i liềwmcr u mạhgcw ng phảyifa i khôbfml ng?”
Hứgivi a Mộaeka Giai cúxftn i đbypy ầwkfc u, mộaeka t câgkam u cũng khôbfml ng nópyvt i.
“Cáweog c ngưyifa ơtnya ̀i tớxeaj i bâgkam y giờilmk còffvy n khôbfml ng biếkvrn t sai sao? Cốnxja Mặwsgs c làmhxe ngưyifa ờilmk i, khôbfml ng phảyifa i
con rốnxja i, anh âgkam ́y có tình cảm!” tay Trang Noãn Thâgkam ̀n run theo nhịp
nói, nhưyifa là trơtnya ̀i đbypy âgkam ́t sụp đbypy ôbfml ̉, bao trùm lâgkam ́y côbfml , khiêagjs ́n côbfml cảm
thâgkam ́y tuyêagjs ̣t vọng khôbfml ng còn đbypy ưyifa ơtnya ̀ng sôbfml ́ng.
“Côbfml chăkvrn ́c chăkvrn ́n râgkam ́t rõ, môbfml ̣t khi Côbfml ́ Măkvrn ̣c biêagjs ́t sưyifa ̣ thâgkam ̣t thì chuyêagjs ̣n
gì sẽ xảy ra. Anh âgkam ́y sẽ vưyifa ́t bỏ tôbfml i, đbypy ơtnya ̀i này tôbfml i khôbfml ng thêagjs ̉ ơtnya ̉
bêagjs n cạnh anh âgkam ́y nưyifa ̃a.” Hưyifa ́a Môbfml ̣ Giai nhìn côbfml buồwkre n bã nópyvt i, “Anh âgkam ́y
yêagjs u côbfml , trong lòng trưyifa ơtnya ́c giơtnya ̀ chỉ có mình côbfml anh âgkam ́y cưyifa ơtnya ́i tôbfml i
chăkvrn ̉ng qua cũng là vì áy náy mà thôbfml i.”
“Côbfml sai rôbfml ̀i, Hưyifa ́a Môbfml ̣ Giai, côbfml thưyifa ̣c sưyifa ̣ hiêagjs ̉u rõ Côbfml ́ Măkvrn ̣c sao? Anh âgkam ́y
là ngưyifa ơtnya ̀i thâgkam ̣t thà đbypy êagjs ́n mưyifa ́c khôbfml ng thêagjs ̉ thâgkam ̣t hơtnya n, đbypy úng vâgkam ̣y, anh
âgkam ́y tưyifa ̀ng tưyifa ̀ chôbfml ́i côbfml , nhưyifa ng có ngày anh âgkam ́y cũng vì côbfml mà cảm
đbypy ôbfml ̣ng côbfml có hiêagjs ̉u hay khôbfml ng? Nêagjs ́u côbfml khôbfml ng dùng thủ đbypy oạn này, mà
châgkam n thành ơtnya ̉ bêagjs n canh âgkam ́y, sẽ có môbfml ̣t ngày anh âgkam ́y sẽ rung đbypy ôbfml ̣ng,
nhưyifa ng mà côbfml dùng cách giả mang thai đbypy êagjs ̉ lưyifa ̀a anh âgkam ́y, đbypy âgkam y chính là vâgkam ̣t cản lơtnya ́n nhâgkam ́t giưyifa ̃a hai ngưyifa ơtnya ̀i.” Trang Noãn Thâgkam ̀n gằoexi n từkdvq ng chữfckf , “Hứgivi a Mộaeka Giai, lúxftn c trưyifa ớxeaj c làmhxe tôbfml i chủgkam đbypy ộaeka ng tưyifa ̀ bỏ Côbfml ́ Măkvrn ̣c, khi tưyifa ̀ bỏ
tôbfml i hiêagjs ̉u râgkam ́t rõ, tưyifa ̀ đbypy ó vêagjs ̀ sau chúng tôbfml i sẽ khôbfml ng thêagjs ̉ nưyifa ̃a,
nhưyifa ng mà côbfml có cơtnya hôbfml ̣i, côbfml có cơtnya hôbfml ̣i đbypy êagjs ̉ anh âgkam ́y tiêagjs ́p nhâgkam ̣n côbfml ,
nhưyifa ng vì sao, vì sao côbfml lại dùng cách đbypy êagjs hèn thêagjs ́ này đbypy êagjs ̉ ép anh âgkam ́y?”
Hứgivi a Mộaeka Giai đbypy ỏjdtu khópyvt e mắghwo t, nhìjdtu n chằoexi m chằoexi m côbfml , “Nhưyifa vậpxis y Giang Mạc Viêagjs ̃n thì
sao? Côbfml cũng vì cảyifa m đbypy ộaeka ng sao? Khôbfml ng phải anh ta cũng dùng thủ
đbypy oạn đbypy êagjs tiêagjs ̣n nhưyifa vâgkam ̣y sao?”
“Đjthp úxftn ng làmhxe bởswcy i vìjdtu tôbfml i hiêagjs ̉u râgkam ́t rõ nhưyifa ̃ng ngày Giang Mạc Viêagjs ̃n giâgkam ́u tôbfml i
mọi chuyêagjs ̣n đbypy ã khôbfml ̉ sơtnya ̉ đbypy êagjs ́n cơtnya ̃ nào, hôbfml m nay tôbfml i đbypy ưyifa ́ng trưyifa ơtnya ́c côbfml
mơtnya ́i cảm thâgkam ́y thâgkam ́t vọng và đbypy au đbypy ơtnya ́n thay côbfml . Tôbfml i nói cho côbfml biêagjs ́t, tôbfml i bị lòng tôbfml ́t của Giang Mạc Viêagjs ̃n làm cho cảm đbypy ôbfml ̣ng, nhưyifa ng
môbfml ̣t sôbfml ́ chuyêagjs ̣n khôbfml ng thêagjs ̉ nói quêagjs n là quêagjs n đbypy ưyifa ơtnya ̣c, côbfml có biêagjs ́t tôbfml i
câgkam ̀n bao nhiêagjs u dũng khí mơtnya ́i có thêagjs ̉ lâgkam ̀n nưyifa ̃a đbypy ôbfml ́i măkvrn ̣t anh âgkam ́y
khôbfml ng? Đjthp àmhxe n ôbfml ng dùbcub sao cũng khôbfml ng giôbfml ́ng phụ nưyifa ̃. Tôbfml i và Côbfml ́ Măkvrn ̣c tuy
nói khôbfml ng có duyêagjs n thành vơtnya ̣ chôbfml ̀ng, nhưyifa ng bao nhiêagjs u năkvrn m trôbfml i qua tôbfml i thưyifa ̣c sưyifa ̣ hiêagjs ̉u anh âgkam ́y, anh âgkam ́y chỉ câgkam ̀n nơtnya côbfml môbfml ̣t cái đbypy inh anh âgkam ́y cũng sẽ báo đbypy áp lại côbfml ngàn vạn lâgkam ̀n tôbfml ́t, nhưyifa ng môbfml ̣t khi anh
âgkam ́y biêagjs ́t côbfml lưyifa ̀a gạt anh âgkam ́y, anh âgkam ́y sẽ khôbfml ng bao giơtnya ̀ tha thưyifa ́ cho
côbfml đbypy âgkam u.”
“Cho nêagjs n tôbfml i sẽcabn khôbfml ng cho anh âgkam ́y biếkvrn t.”
“Sớxeaj m muộaeka n gìjdtu anh âgkam ́y cũng sẽcabn biếkvrn t. Hứgivi a Mộaeka Giai, ngưyifa ờilmk i đbypy ang làmhxe m ôbfml ng trơtnya ̀i
đbypy ang nhìjdtu n, côbfml cho răkvrn ̀ng cuôbfml ̣c đbypy ơtnya ̀i này côbfml sẽ khôbfml ng bị báo ưyifa ́ng sao?”
Hứgivi a Mộaeka Giai cắghwo n răkvrn ng, “Tôbfml i khôbfml ng tin báweog o ứgivi ng! Tôbfml i chỉqrqe tin tưyifa ởswcy ng chỉqrqe cầwkfc n toàmhxe n lựxmxv c côbfml ́ găkvrn ́ng sẽ đbypy ạt đbypy ưyifa ơtnya ̣c thưyifa ́ mình muôbfml ́n.”
“Nhưyifa ng cách làm của côbfml có vâgkam ́n đbypy êagjs ̀”
“Thì sao chưyifa ́? Tuỳ tưyifa ̀ng lúc dùng tưyifa ̀ng loại thủ đbypy oạn. Tóm lại tôbfml i khôbfml ng sai.”
“Côbfml …” Trang Noãn Thâgkam ̀n chán nản, ngưyifa ̣c càng lúc càng khó chịu,
thâgkam ̣t lâgkam u sau côbfml ́ găkvrn ́ng bình ôbfml ̉n chính mình, đbypy è thâgkam ́p giọng nói,
“Hưyifa ́a MÔfckf ̣ giai, nói thâgkam ̣t tôbfml i khôbfml ng thích côbfml chút nào, thâgkam ̣m chí
là chán ghét côbfml , nhưyifa ng nêagjs ́u chuyêagjs ̣n này chỉ liêagjs n quan đbypy êagjs ́n côbfml thì
thôbfml i, nhưyifa ng còn liêagjs n luỵ đbypy êagjs ́n Côbfml ́ Mạc, tôbfml i khôbfml ng hy vọng anh âgkam ́y
sôbfml ́ng trong đbypy au khôbfml ̉. Tôbfml i khuyêagjs n côbfml hiêagjs ̣n tại hãy đbypy i nói thâgkam ̣t vơtnya ́i
anh âgkam ́y, có lẽ chuyêagjs ̣n này còn có khả năkvrn ng cưyifa ́u vơtnya ́t, nhưyifa ng nêagjs ́u
côbfml lưyifa ̣a chọn tiêagjs ́p tục lưyifa ̀a anh âgkam ́y, sau này khi anh âgkam ́y biêagjs ́t thì
hai ngưyifa ơtnya ̀i môbfml ̣t chút hy vọng cũng khôbfml ng có đbypy âgkam u.”
Hưyifa ́a Môbfml ̣ Giai nghe vâgkam ̣y liêagjs ̀n cưyifa ơtnya ̀i lạnh, “Trang Noãn Thâgkam ̀n, côbfml đbypy ang diêagjs ̃n kịch à? Tôbfml i có bị đbypy âgkam ̣p đbypy âgkam ̀u vào cưyifa ̉a đbypy âgkam u mà đbypy i nói thâgkam ̣t vơtnya ́i
anh âgkam ́y. Hiêagjs ̣n tại nêagjs ́u nói buôbfml ̉i hôbfml n lêagjs ̃ này khác nào trò cưyifa ơtnya ̀i
chưyifa ́?”
“Nhưyifa ng nếkvrn u côbfml khôbfml ng nópyvt i, côbfml ơtnya ̉ trong lòng Côbfml ́ Mạc sẽ khôbfml ng đbypy áng môbfml ̣t xu!” Côbfml vừkdvq a hậpxis n vừkdvq a nóng lòng.
“Anh âgkam ́y vôbfml ́n coi tôbfml i khôbfml ng đbypy áng môbfml ̣t xu mà.” Hưyifa ́a Môbfml ̣ Giai hít môbfml ̣t hơtnya i lạnh nói.
Trang Noãn Thâgkam ̀n bâgkam ́t đbypy ăkvrn ́c dĩ nhìn côbfml ta, thậpxis t lâgkam u sau sau mớxeaj i chậpxis m rãdzjr i
nópyvt i, “Cópyvt lẽcabn căkvrn n bảyifa n làmhxe côbfml khôbfml ng biêagjs ́t rõ lăkvrn ́m, kỳ thâgkam ̣t trưyifa ơtnya ́c kia
râgkam ́t lâgkam u anh âgkam ́y đbypy ã biêagjs ́t bôbfml ́ côbfml là Hưyifa ́a Tác Vinh.”
Hưyifa ́a Môbfml ̣ Giai sưyifa ̀ng sôbfml ́t.
“Lâgkam ̀n trưyifa ơtnya ́c khi đbypy ưyifa a thiêagjs ̣p mơtnya ̀i cho tôbfml i anh âgkam ́y nói, khi anh âgkam ́y đbypy ôbfml ̀ng ý
cưyifa ơtnya ́i côbfml côbfml mơtnya ́i nói thâgkam ̣t ra cho anh âgkam ́y biêagjs ́t bôbfml ́ côbfml là Hưyifa ́a Tác
Vinh. Tôbfml i hỏi anh âgkam ́y đbypy ã tha thưyifa ́ sao? Tuy anh âgkam ́y khôbfml ng trả lơtnya ̀i
nhưyifa ng tôbfml i có thêagjs ̉ nhìn ra đbypy ưyifa ơtnya ̣c trong măkvrn ́t anh âgkam ́y có lay đbypy ôbfml ̣ng, anh
âgkam ́y lại nói môbfml ̣t câgkam u, Hưyifa ́a Môbfml ̣ Giai đbypy ã vâgkam ́t vả chăkvrn m sóc mẹ anh, côbfml âgkam ́y vâgkam ́t vả nhiêagjs ̀u rôbfml ̀i.” Trang Noãn Thâgkam ̀n nhìn chăkvrn ̀m chăkvrn ̀m Hưyifa ́a Môbfml ̣ Giai, khópyvt e môbfml i run nhèkdvq nhẹpbvw , “Anh âgkam ́y nói thêagjs ́ chưyifa ́ng tỏ đbypy ã tha thưyifa ́
cho côbfml , môbfml ̣t ngưyifa ơtnya ̀i đbypy àn ôbfml ng nhưyifa vâgkam ̣y, côbfml còn tính tiêagjs ́p tục lưyifa ̀a anh âgkam ́y sao? Kỳ thâgkam ̣t côbfml và anh âgkam ́y có hy vọng mà.”
“Khôbfml ng cópyvt khảyifa năkvrn ng......” Hứgivi a Mộaeka Giai sợrrto ngâgkam y ngưyifa ờilmk i, “Anh âgkam ́y sẽcabn khôbfml ng nópyvt i nhữfckf ng lờilmk i nàmhxe y......”
“Chính miêagjs ̣ng anh âgkam ́y nói vơtnya ́i tôbfml i, côbfml cảm thâgkam ́y tôbfml i câgkam ̀n phải nói dôbfml ́i
vơtnya ́i côbfml sao?” nói đbypy êagjs ́n dâgkam y Trang Noãn Thâgkam ̀n liêagjs ̀n thơtnya ̉ dài, tiêagjs ́n lêagjs n vôbfml ̃ vai côbfml : “Hâgkam ̣n môbfml ̣t ngưyifa ơtnya ̀i thưyifa ̣c sưyifa ̣ râgkam ́t mêagjs ̣t, cho nêagjs n Hưyifa ́a Môbfml ̣
Giai tôbfml i khôbfml ng muôbfml ́n phải oán hâgkam ̣n côbfml . Hôbfml m nay tôbfml i có thêagjs ̉ đbypy êagjs ́n đbypy âgkam y
cùng Giang Mạc Viêagjs ̃n tham gia hôbfml n lêagjs ̃ của hai ngưyifa ơtnya ̀i, là chưyifa ́ng tỏ
tôbfml i đbypy ã buôbfml ng tay, tôbfml i thành tâgkam m chúc phúc hai ngưyifa ơtnya ̀i, tuy nói
trưyifa ơtnya ́c đbypy âgkam y côbfml đbypy ã ép tôbfml i rơtnya ̀i xa Côbfml ́ Măkvrn ̣c băkvrn ̀ng thủ đbypy oạn đbypy ôbfml ̣c ác,
nhưyifa ng tôbfml i thưyifa ̣c sưyifa ̣ tin, trêagjs n đbypy ơtnya ̀i này khôbfml ng còn ai yêagjs u anh âgkam ́y hơtnya n
côbfml , tôbfml i hy vọng anh âgkam ́y có thêagjs ̉ hạnh phúc, cũng hy vọng côbfml ng khôbfml ng phải vì tình yêagjs u mà tính kêagjs ́, nhưyifa vâgkam ̣y thưyifa ̣c sưyifa ̣ râgkam ́t mêagjs ̣t.”
Hưyifa ́a Môbfml ̣ Giai mơtnya ̉ to măkvrn ́t nhìn côbfml , khoé măkvrn ́t hơtnya i đbypy ỏ, “Côbfml thưyifa ̣c sưyifa ̣ …. Hoàn toàn buôbfml ng Côbfml ́ Mạc sao?”
Trang Noãn Thâgkam ̀n nhìn côbfml ta, vẻ măkvrn ̣t đbypy âgkam ̀y nghiêagjs m túc nói: “Đjthp úng, tôbfml i và Côbfml ́ Măkvrn ̣c mãi mãi khôbfml ng thêagjs ̉…”
“Nhưyifa vâgkam ̣y côbfml … thưyifa ̣c sưyifa ̣ có thêagjs ̉ tha thưyifa ́ cho tôbfml i sao?”
“Ngưyifa ơtnya ̀i đbypy ã làm sai mà nghĩ cách đbypy i giải cưyifa ́u, biêagjs ́t sai mà sưyifa ̉a mơtnya ́i
làm ngưyifa ơtnya ̀i khác tôbfml n trọng, chỉ câgkam ̀n côbfml thưyifa ̣c sưyifa ̣ côbfml ́ găkvrn ́ng, thưyifa ̣c
sưyifa ̣ trả giá cho tình yêagjs u, tôbfml i tin anh âgkam ́y có thêagjs ̉ cảm nhâgkam ̣n đbypy ưyifa ơtnya ̣c.
Vêagjs ̀ phâgkam ̀n tôbfml i, hai ngưyifa ơtnya ̀i có thêagjs ̉ hạnh phúc thì sao tôbfml i phải oán
hâgkam ̣n chưyifa ́?”
Hưyifa ́a Môbfml ̣ Giai căkvrn ́n chăkvrn ̣t môbfml i, tay bóp chăkvrn ̣t lâgkam ́y nhau.
“Đjthp i thưyifa ̀a nhâgkam ̣n vơtnya ́i anh âgkam ́y đbypy i, thưyifa ̀a dịp còn có thêagjs ̉ cưyifa ́u vãn. Côbfml
cảm thâgkam ́y măkvrn ̣t mũi quan trọng hay là thưyifa ̣c sưyifa ̣ mâgkam ́t đbypy i anh âgkam ́y quan
trọng hơtnya n? Vì anh âgkam ́y côbfml đbypy ã côbfml ́ găkvrn ́ng bao nhiêagjs u đbypy úng khôbfml ng?”
“Tôbfml i …. Cho tơtnya ́i giơtnya ̀ tôbfml i chưyifa a tưyifa ̀ng quan trọng thêagjs ̉ diêagjs ̣n, Trang Noãn
Thâgkam ̀n, tôbfml i sơtnya ̣ nhâgkam ́t chính là mâgkam ́t đbypy i, anh âgkam ́y vơtnya ́i tôbfml i quá quan
trọng, tôbfml i thưyifa ̣c sưyifa ̣ sơtnya ̣ hiêagjs ̣n tại nói vơtnya ́i anh âgkam ́y, hôbfml n lêagjs ̃ này sẽ bị huỷ …”
Trang Noãn Thâgkam ̀n hífvcc t sâgkam u mộaeka t hơtnya i, “Vậpxis y côbfml có dám đbypy ánh cưyifa ơtnya ̣c môbfml ̣t phen khôbfml ng?”
Hưyifa ́a Môbfml ̣ Giai nhìn côbfml đbypy âgkam ̀y ngạc nhiêagjs n.
“Côbfml hãy đbypy ánh cưyifa ơtnya ̣c lòng trăkvrn ́c âgkam ̉n của anh âgkam ́y đbypy ôbfml ́i vơtnya ́i côbfml đbypy i.”
“Tôbfml i …” Hưyifa ́a Môbfml ̣ Giai băkvrn ́t đbypy âgkam ̀u châgkam ̀n chưyifa ̀, ngón tay run càng thêagjs m lơtnya ̣i hại.
Trang Noãn Thâgkam ̀n cũng khôbfml ng nói nưyifa ̃a, bình tĩnh nhìn côbfml , có nhưyifa ̃ng
thưyifa ́ ngưyifa ơtnya ̀i ngoài cuôbfml ̣c khôbfml ng thêagjs ̉ quyêagjs ́t đbypy ịnh đbypy ưyifa ơtnya ̣c.
Bôbfml ́n phía lại lâgkam ̀n nưyifa ̃a yêagjs n tĩnh lại khiêagjs ́n ngưyifa ơtnya ̀i ta hôbfml ́t hoảng.
Hưyifa ́a Môbfml ̣ Giai tưyifa ̣a nhưyifa đbypy ưyifa ́a nhỏ vôbfml lưyifa ̣c, mày nhíu chăkvrn ̣t, đbypy âgkam y là môbfml ̣t
lưyifa ̣a chọn râgkam ́t khó khăkvrn n, nói có thêagjs ̉ mâgkam ́t đbypy i Côbfml ́ Măkvrn ̣c, khôbfml ng nói
cũng có thêagjs ̉ mâgkam ́t đbypy i anh, côbfml khôbfml ng biếkvrn t nêagjs n làmhxe m cáweog i gìjdtu bâgkam y giờilmk , thựxmxv c
sựxmxv khôbfml ng biếkvrn t.
Thậpxis t lâgkam u sau côbfml liếkvrn m môbfml i, run rẩdzjr y vừkdvq a muốnxja n mởswcy miệkvrn ng lạhgcw i thấepij y đbypy ưyifa ợrrto c bópyvt ng dáweog ng
bóng dáng, thâgkam n mìjdtu nh cứgivi ng đbypy ờilmk , Trang Noãn Thâgkam ̀n cũng khâgkam ̉n trưyifa ơtnya ng
lêagjs n. Cốnxja Mặwsgs c đbypy i lêagjs n phía trưyifa ơtnya ́c, nhìn hai ngưyifa ơtnya ̀i môbfml ̣t lưyifa ơtnya ̣t liêagjs ̀n cảyifa m
kỳfnjg quáweog i, cưyifa ờilmk i cưyifa ờilmk i, “Hai ngưyifa ơtnya ̀i đbypy ang nói chuyêagjs ̣n gì vâgkam ̣y?”
Trang Noãn Thâgkam ̀n nhìn Hưyifa ́a Môbfml ̣ Giai môbfml ̣t cái khôbfml ng nói gì, Hưyifa ́a Môbfml ̣ Giai lại vôbfml ̣i vàng cúi măkvrn ̣t.
Côbfml ́ Măkvrn ̣c thâgkam ́y hai ngưyifa ơtnya ̀i đbypy êagjs ̀u im lạng đbypy àng cho qua, bôbfml ̃ng lâgkam ́y ra môbfml ̣t cái hôbfml ̣p nhâgkam n đbypy ưyifa a cho Hưyifa ́a Môbfml ̣ Giai.
Hưyifa ́a Môbfml ̣ Giai nhìn thâgkam ́t liêagjs ̀n sưyifa ̉ng sôbfml ́t.
“Nhâgkam ̃n anh đbypy êagjs ̉ quêagjs n ơtnya ̉ văkvrn n phòng, anh vưyifa ̀a mơtnya ́i sai ngưyifa ơtnya ̀i đbypy i lâgkam ́y vêagjs ̀, thưyifa ̣c xin lôbfml ̃i.” Côbfml ́ Măkvrn ̣c thâgkam ̣t lòng nói, Hưyifa ́a Môbfml ̣ Giai mơtnya ̉ hôbfml ̣p gâgkam ́m ra,
măkvrn ́t đbypy âgkam ̀y hơtnya i sưyifa ơtnya ng.
“Hưyifa ́a Môbfml ̣ Giai …” Trang Noãn Thâgkam ̀n gọi côbfml môbfml ̣t tiêagjs ́ng. Tiêagjs ́p đbypy âgkam y là cơtnya
hôbfml ̣i tôbfml ́t nhâgkam ́t, côbfml thâgkam ́y Côbfml ́ Măkvrn ̣c râgkam ́t coi trọng buôbfml ̉i lêagjs ̃ này.
Hưyifa ́a Môbfml ̣ Giai ngâgkam ̉ng đbypy âgkam ̀u nhìn côbfml , côbfml dùng ánh măkvrn ́t ý bảo côbfml nói đbypy i.”
“Tôbfml i, tôbfml i …” Hưyifa ́a Môbfml ̣ Giai âgkam ́p úng.
“Hai ngưyifa ơtnya ̀i rôbfml ́t cuôbfml ̣c làm sao vâgkam ̣y, lạ quá.” Côbfml ́ Măkvrn ̣c nhìn hai ngưyifa ơtnya ̀i khó hiêagjs ̉u.
Trang Noãn Thâgkam ̀n vâgkam ̃n yêagjs n lăkvrn ̣ng, môbfml ̣t mưyifa ̣c chơtnya ̀ Hưyifa ́a Môbfml ̣ Giai. Côbfml ́ Măkvrn ̣c
cũng nhìn Hưyifa ́a Môbfml ̣ Giai, áweog nh mắghwo t lộaeka vẻfxzk chầwkfc n chờilmk . Măkvrn ̣t Hưyifa ́a Môbfml ̣ Giai
tái nhơtnya ̣t hít sâgkam u môbfml ̣t hơtnya i đbypy ôbfml ̣t nhiêagjs n ngâgkam ̉ng đbypy âgkam ̀u nhìn Côbfml ́ Mạc nói: “Côbfml ́ Măkvrn ̣c, em có lơtnya ̀i muôbfml ́n nói vơtnya ́i anh.”
Trang Noãn Thâgkam ̀n đbypy ưyifa ́ng bêagjs n cạnh lúc này mơtnya ́i thoáng an tâgkam m.
Côbfml ́ Măkvrn ̣c khẽ nhíu mày, “Em muôbfml ́n nói chuyêagjs ̣n gì?”
Hưyifa ́a Môbfml ̣ Giai nhìn vào măkvrn ́t anh, qua hơtnya n nưyifa ̉a ngày vâgkam ̃n nghẹn lơtnya ̀i,
cuôbfml ́i cùng vâgkam ̃n khôbfml ng nhưyifa ý của Trang Noãn Thâgkam ̀n mà nói: “Côbfml ́
Măkvrn ̣c, em thưyifa ̣c sưyifa ̣, thưyifa ̣c sưyifa ̣ râgkam ́t yêagjs u anh.”
Tim Trang Noãn Thâgkam ̀n nhưyifa là bị móng vuôbfml ́t săkvrn ́c nhọn cào câgkam ́u, Hưyifa ́a
Môbfml ̣ Giai cuôbfml ́i cùng vâgkam ̃n chọn nói dôbfml ́i và lưyifa ̀a gạt.
“Mâgkam ́y ngưyifa ơtnya ̀i ơtnya ̉ đbypy âgkam y cả sao, săkvrn ́p tôbfml ̉ chưyifa ́c rôbfml ̀i, đbypy ưyifa ̀ng đbypy êagjs ̉ cho quan khách
đbypy ơtnya ̣i chưyifa ́.” Môbfml ̣t giọng đbypy àn ôbfml ng dưyifa ơtnya ̀ng nhưyifa cùng vang lêagjs n vơtnya ́i tiêagjs ́ng
của Trang Noãn Thâgkam ̀n, ba ngưyifa ơtnya ̀i quay măkvrn ̣t nhìn lại đbypy úng là Giang
Mạc Viêagjs ̃n.
Anh đbypy ang đbypy i vêagjs ̀ phía bêagjs n này, tay tiêagjs ̣n thêagjs ̉ ôbfml m eo Trang Noãn Thâgkam ̀n,
khẽ nói, “Đjthp ưyifa ̀ng ơtnya ̉ đbypy âgkam y làm phiêagjs ̀n ngưyifa ơtnya ̀i khác nưyifa ̃a chúng ta đbypy êagjs ́n
yêagjs ́n tiêagjs ̣c chơtnya ̀ trưyifa ơtnya ́c đbypy i, cho họ chút thơtnya ̀i gian chuâgkam ̉n bị.”
Trang Noãn Thâgkam ̀n nhìn thâgkam ́y anh mỉm cưyifa ơtnya ̀i trong lòng run râgkam ̉y, đbypy âgkam u là
nụ cưyifa ơtnya ̀i đbypy iêagjs ̉n hình khi vưyifa ̀a xem kịch hay của anh. Theo bản năkvrn ng côbfml quay vêagjs ̀ phía Hưyifa ́a Môbfml ̣ Giai, côbfml ta lại vộaeka i vàmhxe ng cúxftn i đbypy ầwkfc u.
Tâgkam ́t cả đbypy êagjs ̀u là kêagjs ́t cục đbypy ã đbypy ịnh
Côbfml cuôbfml ́i cùng vâgkam ̃n buôbfml ng tiêagjs ́ng thởswcy dàmhxe i bấepij t đbypy ắghwo c dĩwsgs , Hưyifa ́a Môbfml ̣ Giai ơtnya i Hưyifa ́a Môbfml ̣ Giai …
Nhẹpbvw nhàmhxe ng gậpxis t đbypy ầwkfc u, vừkdvq a mớxeaj i chuẩdzjr n bịbcub rờilmk i đbypy i, Hưyifa ́a Môbfml ̣ Giai lâgkam ̣p tưyifa ́c ngâgkam ̉ng
đbypy âgkam ̀u túm côbfml lại, Hưyifa ́a Môbfml ̣ Giai đbypy i lêagjs n trưyifa ơtnya ́c, diêagjs ̃n kịch trưyifa ơtnya ́c măkvrn ̣t
Giang Mạc Viêagjs ̃n và Côbfml ́ Măkvrn ̣c, “Thựxmxv c sựxmxv thựxmxv c cảyifa m ơtnya n côbfml hôbfml m nay cópyvt thểzdbg
tớxeaj i tham gia hôbfml n lễrhnc của chúng tôbfml i.” Nópyvt i đbypy ếkvrn n đbypy âgkam y côbfml ta liêagjs ̀n chủ đbypy ôbfml ̣ng ôbfml m Trang Noãn Thâgkam ̀n, dùng giọng nói gâgkam ̀n nhưyifa chỉ có hai ngưyifa ơtnya ̀i
mơtnya ́i nghe đbypy ưyifa ơtnya ̣c nói: “Thựxmxv c xin lỗuxks i, tôbfml i đbypy ổpyvt i ýgbps , bởswcy i vìjdtu , bífvcc quáweog hoáweog liềwmcr u, tìjdtu nh yêagjs u khôbfml ng phảyifa i thưyifa ́ tôbfml i quá hiêagjs ̉u rõ.”
Trái tim Trang Noãn Thâgkam ̀n thưyifa ̣c sưyifa ̣ đbypy au.
Hôbfml n lêagjs ̃ thuâgkam ̣n lơtnya ̣i cưyifa ̉ hành.
Chơtnya ̀ đbypy êagjs ́n khi Trang Noãn Thâgkam ̀n vêagjs ̀ đbypy êagjs ́n nhà đbypy ã toàn thâgkam n vôbfml lưyifa ̣c
Dì Hưyifa ́a đbypy i ra ngoài mua đbypy ôbfml ̀ nâgkam ́u ăkvrn n buôbfml ̉i tôbfml ́i khôbfml ng cópyvt ởswcy nhàmhxe , trong phòffvy ng im lặwsgs ng cựxmxv c kỳfnjg .
Giang Mạc Viêagjs ̃n buôbfml ng căkvrn ̣p da xuôbfml ́ng khôbfml ng đbypy i thay quâgkam ̀n áo mà đbypy i ra ngôbfml ̀i xuôbfml ́ng cạnh côbfml , săkvrn ́c măkvrn ̣t có vẻ khó coi.
“Em uôbfml ́n nói gì vơtnya ́i Hưyifa ́a Môbfml ̣ Giai?” anh nâgkam ng căkvrn ̀m côbfml lêagjs n, hỏi thăkvrn ̉ng.
Ban đbypy âgkam ̀u Trang Noãn Thâgkam ̀n là sưyifa ̉ng sôbfml ́t, sau phản ưyifa ́ng lại, nhìn anh,
“Anh biêagjs ́t em muôbfml ́n nói gì vơtnya ́i côbfml âgkam ́y đbypy úng khôbfml ng?”
“Côbfml ta giả mang thai lưyifa ̀a Côbfml ́ Măkvrn ̣c.” Giang Mạc Viêagjs ̃n lạnh nhạt nói.
“Thìjdtu ra anh cópyvt biếkvrn t chuyệkvrn n nàmhxe y?” Côbfml khópyvt tin, trong lòffvy ng bắghwo t đbypy ầwkfc u đbypy au nhưyifa ́c.
“Khôbfml ng phải suôbfml ́t trêagjs n đbypy ưyifa ơtnya ̀ng em đbypy êagjs ̀u muôbfml ́n hỏi anh câgkam u này sao?” anh buôbfml ng tay, vẻ măkvrn ̣t có chút tưyifa ́c giâgkam ̣n kéo kéo cà vạt ném sang môbfml ̣t
bêagjs n.
“Anh đbypy ãdzjr sớxeaj m biếkvrn t chuyệkvrn n nàmhxe y?”
“Khôbfml ng sau này anh vôbfml tình mơtnya ́i biêagjs ́t đbypy ưyifa ơtnya ̣c, em quêagjs n anh có làm ăkvrn n vơtnya ́i Hưyifa ́a Tác Vinh sao?”
Trang Noãn Thâgkam ̀n vâgkam ̃n nhìn anh khôbfml ng nhúc nhích.
“Em cho răkvrn ̀ng anh lưyifa ̀a em?” Giang Mạc Viêagjs ̃n nhìjdtu n chằoexi m chằoexi m côbfml .
“Khôbfml ng, anh đbypy ã khôbfml ng còn lý do gì đbypy êagjs ̉ mà lưyifa ̀a em cả.” Côbfml bấepij t đbypy ắghwo c dĩwsgs cưyifa ờilmk i
khổpyvt , “Chífvcc nh làmhxe em khôbfml ng hiêagjs ̉u vì sao anh lại muôbfml ́n cản em?”
“Vì sao khôbfml ng thêagjs ̉ cản?” anh hỏi lại.
Trang Noãn Thâgkam ̀n ngồwkre i dậpxis y, nhìjdtu n anh có chút đbypy au lòng, “Cópyvt phảyifa i anh cũng cảm thâgkam ́y Hưyifa ́a Môbfml ̣ Giai đbypy ã làm đbypy úng khôbfml ng.”
“Anh chỉ biêagjs ́t phá mưyifa ơtnya ̀i toà miêagjs ́u khôbfml ng băkvrn ̀ng huỷ môbfml ̣t cuôbfml ̣c hôbfml n nhâgkam n.” Căkvrn ̀m Giang Mạc Viêagjs ̃n càng cong lêagjs n, khôbfml ng chút khách khí giơtnya tay
đbypy ơtnya ̃ lâgkam ́y gáy côbfml , dùng lưyifa ̣c khiêagjs ́n côbfml hơtnya i đbypy au, “Trang Noãn Thâgkam ̀n, lá
gan của em càng lúc càng lơtnya ́n rôbfml ̀i. Em muôbfml ́n làm gì? Em cho là
náo loạn hôbfml n lêagjs ̃, tôbfml i sẽ cho em và Côbfml ́ Măkvrn ̣c ơtnya ̉ bêagjs n nhau sao? Trưyifa ơtnya ́c
đbypy âgkam y em đbypy ã nói gì vơtnya ́i tôbfml i? Em là ngưyifa ơtnya ̀i đbypy àn bàn chỉ toàn nói
dôbfml ́i.”
Ba ngư
Sau mộ
Trong mă
Trang Noãn Thâ
“Tao cảnh cáo mày đ
“Các ngư
“Trang Noãn Thâ
“Bô
“Còn có chuyê
“Bô
Nhìn xung quanh, Hư
“Trang Noãn Thâ
“Nế
“Nế
Trang Noãn Thâ
Hứ
“Cá
“Cô
“Cô
Hứ
“Đ
“Cho nê
“Sớ
Hứ
“Như
“Thì sao chư
“Cô
Hư
“Như
“Anh â
Trang Noãn Thâ
Hư
“Lâ
“Khô
“Chính miê
Hư
Trang Noãn Thâ
“Như
“Ngư
Hư
“Đ
“Tô
Trang Noãn Thâ
Hư
“Cô
“Tô
Trang Noãn Thâ
Bô
Hư
Thậ
Trang Noãn Thâ
Cô
Hư
“Nhâ
“Hư
Hư
“Tô
“Hai ngư
Trang Noãn Thâ
Trang Noãn Thâ
Cô
Hư
Tim Trang Noãn Thâ
“Mâ
Anh đ
Trang Noãn Thâ
Tâ
Cô
Nhẹ
Trái tim Trang Noãn Thâ
Hô
Chơ
Dì Hư
Giang Mạc Viê
“Em uô
Ban đ
“Cô
“Thì
“Khô
“Anh đ
“Khô
Trang Noãn Thâ
“Em cho ră
“Khô
“Vì sao khô
Trang Noãn Thâ
“Anh chỉ biê
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.