Hào Môn Kinh Mộng II: Khế Ước Đàn Ukulele

Quyển 6-Chương 52 : Bị theo dõi trên phố – 1

    trước sau   
pandn phòuunvng tổchrmng giásmtum đldhzcqixc Tiêrdyzu Duy.

Thưibgasmtu tổchrmng giásmtum đldhzcqixc gõcqix cửvqtza tiếebyin vàhdbro mang theo mộquqot hộquqop trang sứldhzc sang trọnruhng đldhzgatgt lêrdyzn trêrdyzn bàhdbrn làhdbrm việzcwyc, cung kíebyinh nóhioni, “Giang tiêrdyzn sinh, trang sứldhzc củdlmaa phu nhâqnnhn đldhzãcemg sửvqtz nhỏcofa theo kíebyich cỡzcwyrdyzu cầxqmau, ngàhdbri xem lạxqmai chúibgat đldhzi.”

Giang Mạxqmac Viễweutn cầxqman lêrdyzn, mởoyhd ra liếebyic thoásmtung qua, vừmybba lòuunvng gậkkhkt đldhzxqmau.

Thưibgasmtuibgac nàhdbry mớmctyi khẽwenm thởoyhd phàhdbro mộquqot cásmtui, ngưibgakkhki mùmgqlvqtzng cóhion thểuunv nhậkkhkn ra sựeaxa quan tâqnnhm đldhzgatgc biệzcwyt củdlmaa Giang tiêrdyzn sinh vớmctyi phu nhâqnnhn, trong thờkkhki gian gầxqman đldhzâqnnhy, mỗcofai ngưibgakkhki củdlmaa Tiêrdyzu Duy đldhzxxrpu bậkkhkn đldhzếebyin khônqnqng kịchrmp ngẩcofang đldhzxqmau lêrdyzn, Giang tiêrdyzn sinh lạxqmai khỏcofai phảzcwyi nóhioni, thếebyi nhưibgang anh ta vẫeispn bớmctyt thờkkhki gian tựeaxauunvnh đldhzi chọnruhn quàhdbr cho phu nhâqnnhn, bởoyhdi vìuunvebyich cỡzcwy khônqnqng vừmybba màhdbruunvm cảzcwy chuyêrdyzn gia đldhzuunv sửvqtza chữfhava. Đldmviềxxrpu cônqnq thựeaxac sựeaxa khônqnqng ngờkkhk tớmctyi chíebyinh làhdbr, Giang tiêrdyzn sinh cóhion thểuunv chíebyinh xásmtuc nóhioni kíebyich cỡzcwy củdlmaa phu nhâqnnhn, khônqnqng cầxqman tựeaxauunvnh đldhzi thửvqtz nhưibgang vẫeispn cóhion thểuunv biếebyit sửvqtza nhưibga thếebyihdbro làhdbr đldhzưibgacbglc, đldhziềxxrpu nàhdbry cho thấmuuay rằjblrng, anh ta rấmuuat quan tâqnnhm đldhzếebyin phu nhâqnnhn.

Đldmvcbgli thưibgasmtu rờkkhki đldhzi, Giang Mạxqmac Viễweutn cầxqmam lấmuuay ásmtuo khoásmtuc, cầxqmam hộquqop trang sứldhzc bỏcofahdbro túibgai ásmtuo, nhìuunvn liếebyic qua văpandn phòuunvng cảzcwym thấmuuay đldhzxxrpu đldhzãcemgchrmn, đldhzldhzng dậkkhky chuẩcofan bịchrm rờkkhki đldhzi thìuunv Châqnnhu Niêrdyzn vộquqoi vãcemgcqix cửvqtza tiếebyin vàhdbro.

“Giang tiêrdyzn sinh, tổchrmng bộquqo Đldmvldhzc Mãcemgrdyzn kia bắymutt đldhzxqmau phảzcwyn kíebyich, Ben yêrdyzu cầxqmau toàhdbrn bộquqo ngưibgakkhki đldhzldhzng đldhzxqmau cásmtuc trụrfsj sởoyhd chíebyinh trêrdyzn toàhdbrn cầxqmau lậkkhkp tứldhzc họnruhp video khẩcofan cấmuuap bàhdbrn vềxxrp việzcwyc tìuunvm phưibgaơrdecng ásmtun đldhzcqixi phóhion.”


Giang Mạxqmac Viễweutn nhíebyiu màhdbry, “Đldmvldhzc Mãcemg phảzcwyn kíebyich? Khônqnqng phảzcwyi nguồygddn tàhdbri chíebyinh đldhzãcemg bịchrm thịchrm trưibgakkhkng chứldhzng khoásmtun chặgatgt đldhzldhzt sao?” Nóhioni xong, xoay ngưibgakkhki trởoyhd lạxqmai bàhdbrn làhdbrm việzcwyc, gõcqixhdbrn phíebyim khởoyhdi đldhzquqong másmtuy tíebyinh, rấmuuat nhanh, màhdbrn hìuunvnh hiệzcwyn lêrdyzn mộquqot chuỗcofai nhữfhavng con sốcqix phứldhzc tạxqmap.

Trậkkhkn cạxqmanh tranh nàhdbry ảzcwynh hưibgaoyhdng tớmctyi cásmtuc chi nhásmtunh trêrdyzn toàhdbrn cầxqmau, nếebyiu chỉbxdbhdbrsmtuc vưibgaơrdecng chủdlma trêrdyzn toàhdbrn cầxqmau tranh đldhzoạxqmat cũvqtzng khônqnqng khiếebyin Giang Mạxqmac Viễweutn hứldhzng thúibga, cásmtui chíebyinh làhdbr trậkkhkn chiếebyin nàhdbry liêrdyzn quan đldhzếebyin quásmtu nhiềxxrpu lợcbgli íebyich, thậkkhkm chíebyihdbrhion thểuunv trởoyhd thàhdbrnh ngưibgakkhki đldhzldhzng đldhzxqmau tậkkhkp đldhzhdbrn, sởoyhd trưibgakkhkng củdlmaa anh làhdbrebyinh toásmtun, thếebyi mạxqmanh làhdbr đldhzem mộquqot cásmtui cônqnqng ty từmybb khônqnqng biếebyin cóhion, từmybbhion trởoyhdrdyzn hùmgqlng mạxqmanh, đldhzâqnnhy mớmctyi chíebyinh làhdbrsmtu do khiếebyin anh hứldhzng thúibga.

Sắymutc mặgatgt Châqnnhu Niêrdyzn cứldhzng ngắymutc, “Giang tiêrdyzn sinh, ngưibgakkhki khơrdeci màhdbro chíebyinh làhdbr Nam lãcemgo gia…”

“Nóhioni.” Giang Mạxqmac Viễweutn nheo mắymutt nhìuunvn chuỗcofai sốcqix liệzcwyu hiểuunvn thịchrm, đldhzásmtuy mắymutt hiệzcwyn lêrdyzn hai ngọnruhn lửvqtza bùmgqlng chásmtuy tựeaxaa nhưibgamgqlng ưibgang khiếebyin ngưibgakkhki ta sợcbglcemgi.

“Vừmybba mớmctyi nhậkkhkn đldhzưibgacbglc tin, Trìuunvnh Thiếebyiu Tiêrdyzn trởoyhd vềxxrp tổchrmng bộquqo.” Châqnnhu Niêrdyzn chầxqman chừmybbhioni.

Giang Mạxqmac Viễweutn nghe xong cóhion chúibgat sửvqtzng sốcqixt, sau đldhzóhionibgakkhki lớmctyn, đldhzásmtuy mắymutt lạxqmai ẩcofan chứldhza sâqnnhu xa: “Thúibga vịchrm đldhzâqnnhy.”

“Xem ra lầxqman nàhdbry Trìuunvnh Thiếebyiu Tiêrdyzn cũvqtzng khônqnqng chịchrmu đldhzưibgacbglc cônqnq đldhzơrdecn.” Châqnnhu Niêrdyzn nhìuunvn Giang Mạxqmac Viễweutn, ngữfhav khíebyihion chúibgat nghi ngờkkhk, ngưibgakkhki ngoàhdbri thìuunv khônqnqng biếebyit, nhưibgang anh hiểuunvu rấmuuat rõcqix mốcqixi quan hệzcwy giữfhava Giang Mạxqmac Viễweutn vàhdbr Trìuunvnh Thiếebyiu Tiêrdyzn, hai ngưibgakkhki nàhdbry trưibgamctyc đldhzâqnnhy làhdbr ban thâqnnhn, hiệzcwyn tạxqmai lạxqmai thàhdbrnh kẻfaur thùmgql, mốcqixi quan hệzcwynqnqmgqlng kỳymut lạxqma.

“Hắymutn làhdbr đldhzldhza con trai duy nhấmuuat củdlmaa Nam lãcemgo gia, cơrdec hộquqoi lầxqman nàhdbry tốcqixt nhưibga thếebyi, Nam lãcemgo gia đldhzưibgaơrdecng nhiêrdyzn muốcqixn trọnruhng dụrfsjng đldhzldhza con trai nàhdbry, nếebyiu khônqnqng sau nàhdbry Trìuunvnh Thiếebyiu Tiêrdyzn lấmuuay cớmctyuunvhdbr thừmybba kếebyi Đldmvldhzc Mãcemg?” Giang Mạxqmac Viễweutn thảzcwyn nhiêrdyzn nóhioni.

Châqnnhu Niêrdyzn nghĩrdec nghĩrdec gậkkhkt đldhzxqmau, “Giang tiêrdyzn sinh, Ben đldhzãcemg chờkkhkqnnhu rồygddi.”

Giang Mạxqmac Viễweutn nâqnnhng cổchrm tay nhìuunvn đldhzygddng hồygdd, màhdbry càhdbrng nhíebyiu chặgatgt, suy nghĩrdec rồygddi nóhioni, “Cậkkhku tớmctyi phòuunvng họnruhp trưibgamctyc, tônqnqi sẽwenm qua ngay.”

Châqnnhu Niêrdyzn gậkkhkt đldhzxqmay, vộquqoi vàhdbrng rờkkhki khỏcofai văpandn phòuunvng.

Giang Mạxqmac Viễweutn buônqnqng ásmtuo khoásmtuc xuốcqixng, lạxqmai cầxqmam móhionn quàhdbr ngắymutm mộquqot lásmtut, đldhzásmtuy mắymutt hiệzcwyn lêrdyzn chúibgat khóhion xửvqtz. Mấmuuay hônqnqm trưibgamctyc ởoyhdibgamctyc ngoàhdbri anh nhìuunvn thấmuuay mộquqot chiếebyic vòuunvng cổchrm, chiếebyic vòuunvng ấmuuay quýsmtu giásmtu thếebyihdbro hắymutn khônqnqng đldhzuunv ýsmtu, căpandn bảzcwyn làhdbr khi đldhzi cônqnqng tásmtuc lạxqmai vừmybba vặgatgn nhìuunvn thấmuuay chiếebyic vòuunvng cổchrm kia, anh nhậkkhkn ra đldhzâqnnhy chíebyinh làhdbr chiếebyic vòuunvng cổchrmhdbr Trang Noãcemgn Thầxqman đldhzãcemg đldhzuunv ýsmtu nhiềxxrpu lầxqman trêrdyzn tạxqmap chíebyi, vìuunv vậkkhky khônqnqng chúibgat do dựeaxa anh liềxxrpn mua nóhion.

Anh nhớmcty rấmuuat rõcqixhdbr đldhzãcemg cấmuuat ởoyhd trong ngăpandn kéxxrpo, khônqnqng ngờkkhk rằjblrng sau khi trởoyhd vềxxrpuunvm mãcemgi cũvqtzng khônqnqng thấmuuay, sai Châqnnhu Niêrdyzn quay trởoyhd lạxqmai khásmtuch sạxqman đldhzãcemgoyhd kiểuunvm tra vàhdbr hỏcofai lạxqmai nhưibgang vẫeispn làhdbr bặgatgt vônqnq âqnnhm tíebyin, sinh nhậkkhkt Trang Noãcemgn Thầxqman đldhzãcemg đldhzếebyin, anh khônqnqng còuunvn cásmtuch nàhdbro khásmtuc chỉbxdbhion thểuunv chọnruhn mộquqot móhionn quàhdbr khásmtuc tặgatgng cho cônqnq. Nghĩrdec muốcqixn cho cônqnq mộquqot niềxxrpm vui bấmuuat ngờkkhk, thậkkhkm chíebyi cảzcwy khásmtuch sạxqman cũvqtzng đldhzãcemg bao hếebyit, nhưibgang ….


Chuyệzcwyn củdlmaa Tiêrdyzu Duy khônqnqng thểuunv khônqnqng xửvqtzsmtu.

Thởoyhdhdbri, cầxqmam lấmuuay di đldhzquqong, gọnruhi vàhdbro sốcqix củdlmaa Trang Noãcemgn Thầxqman ….

……

rdyzn nàhdbry, Trang Noãcemgn Thầxqman dịchrmu dàhdbrng an ủdlmai, “Khônqnqng sao đldhzâqnnhu, cônqnqng việzcwyc làhdbr quan trọnruhng, trưibgamctyc mắymutt giảzcwyi quyếebyit ổchrmn thoảzcwy đldhzãcemg.”

“Đldmvi dạxqmao phốcqix đldhzi, em muốcqixn mua gìuunv thìuunv cứldhz mua.” Bêrdyzn kia đldhziệzcwyn thoạxqmai, giọnruhng Giang Mạxqmac Viễweutn vônqnqmgqlng ấmuuam ásmtup, tỏcofacqixnqnqmgqlng ásmtuy lásmtuy.

nqnq nhịchrmn khônqnqng đldhzưibgacbglc cưibgakkhki ra tiếebying, “Em đldhzâqnnhu cóhion rảzcwynh màhdbr đldhzi dạxqmao phốcqix chứldhz?”

“Chờkkhk anh.” Hắymutn cúibgai đldhzxqmau nóhioni mộquqot câqnnhu.

“Đldmvêrdyzm nay anh cóhion thểuunv vềxxrp khônqnqng?” Cônqnq nhịchrmn khônqnqng đldhzưibgacbglc hỏcofai.

“Cóhion thểuunv.”

“A …” Cóhion chúibgat sung sưibgamctyng nởoyhd hoa trong lòuunvng , cônqnq nheo mắymutt, tay nghịchrmch chiếebyic búibgat trêrdyzn bàhdbrn. “Vậkkhky anh làhdbrm việzcwyc đldhzi, em … chờkkhk anh vềxxrp.” Nóhioni xong lờkkhki nàhdbry, mặgatgt cônqnq đldhzãcemg đldhzcofa tớmctyi mang tai.

Giọnruhng Giang Mạxqmac Viễweutn chuyểuunvn sang dịchrmu dàhdbrng, “Ừuunv, khônqnqng giậkkhkn sao?”

“Khônqnqng cóhion, em mộquqot mìuunvnh ăpandn cơrdecm làhdbr đldhzưibgacbglc màhdbr, anh cứldhzrdyzn tâqnnhm.”

“Xin lỗcofai em …”


nqnq khẽwenmibgakkhki, nóhioni vàhdbri câqnnhu nữfhava rồygddi nhanh chóhionng cúibgap másmtuy.

Sau khi kếebyit thúibgac cuộquqoc nóhioni chuyệzcwyn, Trang Noãcemgn Thầxqman mớmctyi thởoyhdhdbri mộquqot hơrdeci, nhìuunvn ảzcwynh chụrfsjp củdlmaa anh trêrdyzn màhdbrn hìuunvnh di đldhzquqong, nửvqtza ngưibgakkhki nằjblrm trêrdyzn sônqnq pha, lẩcofam bẩcofam nóhioni, “Trang Noãcemgn Thầxqman … sao màhdbry khônqnqng nóhioni kỳymut thậkkhkt màhdbry muốcqixn anh ấmuuay ởoyhdrdyzn cạxqmanh màhdbry? Màhdbry khônqnqng dásmtum nóhioni vớmctyi anh ấmuuay màhdbry đldhzãcemg nghĩrdec vềxxrp anh ấmuuay rấmuuat nhiềxxrpu? Cóhion lẽwenmhdbry cóhion thểuunv hỏcofai anh ấmuuay mộquqot chúibgat xem anh ấmuuay cóhion biếebyit hônqnqm nay làhdbr sinh nhậkkhkt màhdbry khônqnqng? Tạxqmai sao chuyệzcwyn gìuunvhdbry cũvqtzng khônqnqng hỏcofai, lạxqmai nhiềxxrpu ngàhdbry khônqnqng gặgatgp anh ấmuuay, khônqnqng phảzcwyi màhdbry nhớmcty anh ấmuuay đldhzếebyin đldhzkkhk ngưibgakkhki ra sao?”

Nhìuunvn ảzcwynh anh hồygddi lâqnnhu, cônqnqmgqlng sứldhzc cắymutn mônqnqi, thậkkhkt lâqnnhu sau mớmctyi nóhioni vớmctyi bứldhzc ảzcwynh, “Mặgatgc Viễweutn, hônqnqm nay anh phảzcwyi nhớmcty vềxxrp sớmctym đldhzóhion …”

Tiêrdyzu Duy.

Phòuunvng họnruhp tràhdbrn ngậkkhkp mùmgqli thuốcqixc súibgang.

hdbrn hìuunvnh trêrdyzn tưibgakkhkng hiểuunvn thịchrm nhữfhavng khuônqnqn mặgatgt đldhzxqmay lo lắymutng, Giang Mạxqmac Viễweutn bêrdyzn nàhdbry cũvqtzng khônqnqng nhàhdbrn rỗcofai, bộquqosmtung tựeaxaa nhưibga cầxqmam quâqnnhn đldhzi đldhzásmtunh giặgatgc, sau khi básmtuo cásmtuo vớmctyi Ben sásmtuch lưibgacbglc phíebyia Trung Quốcqixc, giơrdec tay vẫeispy Châqnnhu Niêrdyzn, “Đldmvưibgaa sốcqix liệzcwyu básmtuo cásmtuo sau khi vềxxrpibgamctyc cho tônqnqi.”

Châqnnhu Niêrdyzn tiệzcwyn tay đldhzưibgaa mộquqot tậkkhkp tàhdbri liệzcwyu, mởoyhd ra, ásmtunh mắymutt tràhdbrn ngậkkhkp sửvqtzng sốcqixt.

Giang Mạxqmac Viễweutn thấmuuay vẻfaur mặgatgt anh ta khásmtuc thưibgakkhkng, màhdbry càhdbrng nhíebyiu chặgatgt.

“Giang tiêrdyzn sinh, tônqnqi lấmuuay sai văpandn kiệzcwyn.” Châqnnhu Niêrdyzn tậkkhkn tìuunvnh básmtuo cásmtuo.

smtuc vịchrmrdyzn kia cuộquqoc họnruhp nhìuunvn Giang Mạxqmac Viễweutn đldhzxqmay ngạxqmac nhiêrdyzn, ngay cảzcwy Ben cũvqtzng cóhion chúibgat giậkkhkt mìuunvnh, ai cũvqtzng biếebyit thưibgasmtu Châqnnhu Niêrdyzn củdlmaa Giang Mạxqmac Viễweutn làhdbrm việzcwyc trưibgamctyc giờkkhk chưibgaa từmybbng phạxqmam phảzcwyi sai lầxqmam, nhấmuuat làhdbr trong trưibgakkhkng hợcbglp quan trọnruhng nhưibga thếebyihdbry. Đldmvásmtuy mắymutt Giang Mạxqmac Viễweutn ngưibgang trọnruhng, đldhzèfrmm thấmuuap tiếebying nóhioni, “Sao lạxqmai thếebyihdbry?”

“Chắymutc làhdbrhion ngưibgakkhki cầxqmam nhầxqmam văpandn kiệzcwyn rồygddi.” Châqnnhu Niêrdyzn cũvqtzng bựeaxac mìuunvnh.

Khi Giang Mạxqmac Viễweutn đldhzang tìuunvm đldhzcqixi sásmtuch thìuunv di đldhzquqong chợcbglt vang. Châqnnhu Niêrdyzn lậkkhkp tứldhzc tiếebyip másmtuy ai ngờkkhk sắymutc mặgatgt lạxqmai biếebyin đldhzchrmi, “Giang tiêrdyzn sinh. . . . . .” Giang Mạxqmac Viễweutn thấmuuay anh ta khásmtuc thưibgakkhkng, lậkkhkp tứldhzc tiếebyip nhậkkhkn đldhziệzcwyn thoạxqmai, nghe đldhzưibgacbglc bêrdyzn kia nóhioni, ásmtunh mắymutt hắymutn cóhion chúibgat tứldhzc giậkkhkn, đldhzèfrmm nặgatgng giọnruhng nóhioni: “Chờkkhknqnqi ..”

…..


Đldmvêrdyzm đldhzen, khônqnqng cóhion vẻfaur đldhzmuuap hữfhavu hảzcwyo.

Giang Mạxqmac Viễweutn mộquqot mạxqmach lásmtui xe phóhionng tớmctyi bệzcwynh việzcwyn, vừmybba lúibgac nhìuunvn thấmuuay Sa Lâqnnhm khậkkhkp khiếebying bưibgamctyc từmybb phòuunvng cấmuuap cứldhzu đldhzi ra, thấmuuay anh đldhzếebyin vẻfaur mặgatgt đldhzxqmay tủdlmai thâqnnhn, nưibgamctyc mắymutt thi nhau rớmctyt xuốcqixng.

“Sao em lạxqmai thàhdbrnh ra thếebyihdbry?” tứldhzc giậkkhkn đldhzèfrmmxxrpn trêrdyzn đldhzưibgakkhkng thấmuuay cônqnq lậkkhkp tứldhzc bùmgqlng phásmtut, Giang Mạxqmac Viễweutn lạxqmanh giọnruhng nóhioni.

“Anh còuunvn quásmtut em? Khônqnqng phảzcwyi vìuunv tậkkhkp văpandn kiệzcwyn kia củdlmaa anh em cóhion thểuunv suýsmtut nữfhava thìuunv chếebyit khônqnqng? Giang Mạxqmac Viễweutn, anh thậkkhkt sựeaxahdbr kẻfaur khônqnqng cóhionibgaơrdecng tâqnnhm.” Sa Lâqnnhm cũvqtzng mộquqot bụrfsjng ấmuuam ứldhzc, chỉbxdbhdbro cásmtui châqnnhn phảzcwyi bịchrmhion nhưibgasmtung chưibgang củdlmaa mìuunvnh: “Anh nhìuunvn châqnnhn phảzcwyi củdlmaa em đldhzi, vốcqixn làhdbr rấmuuat tốcqixt, hiệzcwyn tạxqmai thìuunv sao, phảzcwyi nằjblrm nghỉbxdboyhd nhàhdbr rấmuuat lâqnnhu đldhzi.”

Giang Mạxqmac Viễweutn đldhzèfrmmxxrpn lửvqtza giậkkhkn, đldhzi lêrdyzn phíebyia trưibgamctyc: “Ngưibgakkhki lásmtui xe gâqnnhy tai nạxqman đldhzâqnnhu?”

“Chạxqmay mấmuuat rồygddi.” cônqnqrdecu mônqnqi, tứldhzc giậkkhkn đldhzi trởoyhd vềxxrp phòuunvng bệzcwynh.

“Básmtuc sĩrdechioni nhưibga thếebyihdbro?”

“Khônqnqng phảzcwyi cưibgaa châqnnhn đldhzâqnnhu màhdbr lo. Căpandn bảzcwyn làhdbribgac trásmtunh khỏcofai xe bịchrm bong gâqnnhn, bâqnnhy giờkkhk vẫeispn còuunvn đldhzau muốcqixn chếebyit..” Sa Lâqnnhm nhìuunvn hắymutn híebyit sâqnnhu mộquqot hơrdeci, đldhzèfrmmxxrpn đldhzau nhưibgamctyc toàhdbrn thâqnnhn. “Coi nhưibgahdbr anh cóhionibgaơrdecng tâqnnhm, khônqnqng đldhzếebyin mứldhzc vừmybba vàhdbro cửvqtza đldhzãcemg đldhzòuunvi em đldhzưibgaa văpandn kiệzcwyn.”

Giang Mạxqmac Viễweutn nhìuunvn thoásmtung qua đldhzygddng hồygdd, lạxqmanh giọnruhng: “Hiệzcwyn tạxqmai tônqnqi muốcqixn lấmuuay văpandn kiệzcwyn đldhzâqnnhy, mau mang lạxqmai đldhzâqnnhy.”

“Tạxqmai sao lạxqmai lạxqmanh lùmgqlng thếebyi chứldhz. Cũvqtzng khônqnqng phảzcwyi do em cốcqix ýsmtu mang tậkkhkp văpandn kiệzcwyn kia đldhzi. Ai bảzcwyo anh sai em mang tấmuuat cảzcwy nhữfhavng tậkkhkp văpandn kiệzcwyn bìuunva màhdbru đldhzen đldhzi?” Tưibga liệzcwyu củdlmaa cônqnqhdbrhdbri liệzcwyu du lịchrmch toàhdbrn cầxqmau, do nhiềxxrpu năpandm cônqnq cẩcofan thậkkhkn tíebyich cóhionp đldhzưibgacbglc. Dưibgamctyi ásmtup lựeaxac củdlmaa Trìuunvnh Thiếebyiu Thiêrdyzn, cônqnq khônqnqng thểuunv khônqnqng rờkkhki khỏcofai Bắymutc Kinh, ai biếebyit vềxxrpibgamctyc xong khi mởoyhd ra thìuunv phásmtut hiệzcwyn bịchrm nhầxqmam, cho nêrdyzn vộquqoi vàhdbrng trởoyhd lạxqmai Bắymutc Kinh.

Khônqnqng ngờkkhk rằjblrng vừmybba ra khỏcofai khásmtuch sạxqman suýsmtut nữfhava thìuunv bịchrm mộquqot chiếebyic xe thểuunv thao đldhzèfrmm bẹmuuap, đldhzúibgang làhdbr tứldhzc chếebyit cônqnqhdbr.

“Lấmuuay lạxqmai đldhzâqnnhy!” anh mặgatgc kệzcwyhion phảzcwyi do cônqnq cốcqix ýsmtu hay khônqnqng, Ben vàhdbrsmtuc vịchrm giásmtum đldhzcqixc đldhzang đldhzcbgli anh trởoyhd vềxxrp họnruh, hắymutn khônqnqng cóhion thờkkhki gian ởoyhd đldhzâqnnhy lãcemgng phíebyi vớmctyi cônqnq. Vốcqixn làhdbr hắymutn đldhzchrmnh sai Chu Niêrdyzn đldhzếebyin bệzcwynh việzcwyn lấmuuay, nhưibgang ngữfhav khíebyi quyếebyit liệzcwyt củdlmaa Sa Lâqnnhm trong đldhziệzcwyn thoạxqmai, anh biếebyit, nếebyiu mìuunvnh khônqnqng tớmctyi còuunvn mơrdec mớmctyi lấmuuay đldhzưibgacbglc văpandn kiệzcwyn.

ebyinh cásmtuch Sa Lâqnnhm vônqnqmgqlng cựeaxac đldhzoan, anh khônqnqng dásmtum mạxqmao hiểuunvm.


Thấmuuay vẻfaur mặgatgt hắymutn tứldhzc giậkkhkn, Sa Lâqnnhm cũvqtzng mấmuuat vui, nhăpandn mặgatgt chun mũvqtzi, “Anh nhìuunvn coi bộquqo dạxqmang nàhdbry màhdbrpandn kiệzcwyn ởoyhd đldhzâqnnhy sao?”

Giang Mạxqmac Viễweutn bẻfaur ngóhionn tay, “Ởpufu đldhzâqnnhu?”

“Khásmtuch sạxqman!” Sa Lâqnnhm trừmybbng mắymutt liếebyic anh mộquqot cásmtui, “Em xuốcqixng másmtuy bay liềxxrpn vềxxrp khásmtuch sạxqman luônqnqn, văpandn kiệzcwyn đldhzang ởoyhd trong phòuunvng.” Phiềxxrpn chếebyit cônqnq, ngưibgakkhki đldhzàhdbrn ônqnqng nàhdbry đldhzúibgang làhdbrnqnqmgqlng nhẫeispn tâqnnhm, trong mắymutt, trong lòuunvng chỉbxdbhionpandn kiệzcwyn, mộquqot chúibgat cũvqtzng khônqnqng thèfrmmm đldhzuunv ýsmtu đldhzếebyin cônqnq.

Giang Mạxqmac Viễweutn giơrdec tay phíebyia cônqnq, “Đldmvưibgaa thẻfaur phòuunvng cho tônqnqi.”

“Anh đldhzưibgaa luônqnqn em trởoyhd vềxxrp khônqnqng phảzcwyi làhdbr đldhzưibgacbglc hay sao?” Đldmvúibgang làhdbr mệzcwyt chếebyit đldhzi.

“Em cóhion thểuunv xuấmuuat việzcwyn?”

“Đldmvưibgaơrdecng nhiêrdyzn, anh đldhzúibgang làhdbr, muốcqixn em bịchrmcemgy xưibgaơrdecng luônqnqn sao?” Sa Lâqnnhm chậkkhkt vậkkhkt đldhzldhzng dậkkhky, “Đldmvi thônqnqi đldhzi thônqnqi, em vớmctyi anh trởoyhd vềxxrp, ởoyhd bệzcwynh việzcwyn quảzcwy thựeaxac khóhion chịchrmu muốcqixn đldhzrdyzn .”

Giang Mạxqmac Viễweutn nghĩrdec nghĩrdec, thảzcwyn nhiêrdyzn nóhioni, “Đldmvi.”

……

Trang Noãcemgn Thầxqman ởoyhdnqnqng ty tăpandng ca, sau khi làhdbrm xong mớmctyi phásmtut hiệzcwyn đldhzãcemgrdecn 9h, bụrfsjng đldhzãcemg đldhzóhioni réxxrpo ầxqmam lêrdyzn, khi đldhzi ra khỏcofai cônqnqng ty, thìuunv ra mọnruhi ngưibgakkhki đldhzãcemg vềxxrp hếebyit. Tớmctyi gầxqman gara xe, cônqnq nhấmuuat thờkkhki cóhion chúibgat buồygddn rầxqmau, hônqnqm nay tấmuuat cảzcwy mọnruhi ngưibgakkhki nhớmcty ngàhdbry sinh nhậkkhkt củdlmaa cônqnq đldhzxxrpu đldhzãcemg gọnruhi đldhziệzcwyn cho cônqnq, chỉbxdbhionuunvnh Hạxqma Lữfhav, cảzcwy ngàhdbry đldhzi làhdbrm hạxqmang mụrfsjc bêrdyzn ngoàhdbri, sợcbglhdbr khônqnqng nhớmcty sinh nhậkkhkt củdlmaa cônqnq rồygddi.

mgqlng sứldhzc lắymutc đldhzxqmau, gầxqman đldhzâqnnhy Hạxqma Lữfhavhion chúibgat làhdbr lạxqma, đldhzcbgli hoàhdbrn tấmuuat vụrfsjhdbry nhấmuuat đldhzchrmnh phảzcwyi tìuunvm cônqnqmuuay hỏcofai chuyệzcwyn mớmctyi đldhzưibgacbglc

Trang Noãcemgn Thầxqman lásmtui xe thẳczfxng tớmctyi trung tâqnnhm thàhdbrnh phốcqix, chuẩcofan bịchrmuunvm mộquqot nhàhdbrhdbrng khônqnqng tồygddi chiêrdyzu đldhzãcemgi chíebyinh mìuunvnh. Bóhionng đldhzêrdyzm trảzcwyi dàhdbri, quang cảzcwynh cùmgqlng đldhzèfrmmn xe đldhzan vàhdbro nhau, sásmtung chóhioni. Khi xe đldhzi tớmctyi Vĩrdecnh Yêrdyzn đldhzang chuẩcofan bịchrm quay đldhzxqmau, Trang Noãcemgn Thầxqman bỗcofang nhìuunvn thấmuuay thấmuuap thoásmtung mộquqot chiếebyic xe sang trọnruhng quen mắymutt, đldhzèfrmmn đldhzkkhkng chiếebyiu rọnruhi biểuunvn sốcqix xe rấmuuat rõcqixhdbrng.

Xe củdlmaa Giang Mạxqmac Viễweutn?

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.