Hào Môn Kinh Mộng II: Khế Ước Đàn Ukulele

Quyển 6-Chương 38 : Ở chung

    trước sau   
Nghe xong câipxsu hỏi, tiêknpćng cưzzqwơbfmh̀i của Giang Mạsnnwc Viễrinon băqajźt đwkdlâipxs̀u có chút hưzzqw hỏng: “Em đwkdlêknpćn là có thôoveei.”

“Khôoveeng đwkdlưzzqẃng đwkdlăqajźn..” Côoveevxnti đwkdlbnwzu nóyxbri, trong lòuvzsng nghĩrino chíkqgrnh mìvxntnh cũcnlong thậzyozt làjbwi ngôoveéc đwkdli, cho dù trong phòng thâipxṣt sưzzqẉ có ngưzzqwơbfmh̀i đwkdlàn bà khác đwkdli chăqajzng nưzzqw̃a thì anh cũng sẽ khôoveeng có chuyêknpc̣n ngoan ngoãn mà báo cáo vơbfmh́i côovee.

Ý cưzzqwơbfmh̀i của Giang Mạsnnwc Viễrinon dưzzqwơbfmh̀ng nhưzzqw càng thêknpcm âipxśm áp: “Nhơbfmh́ anh hả?”

“Khôoveeng thèm …” côovee chưzzqwa kịp nói xong đwkdlã thâipxśy anh quay đwkdlâipxs̀u nhìn liêknpćc ra sau…

Trong lòng bôoveẽng “Đireboàng “ môoveẹt tiêknpćng.

Giang Mạsnnwc Viễrinon có lôoveẽi nhìn có: “Có ngưzzqwơbfmh̀i âipxśn chuôoveeng, chơbfmh̀ anh môoveẹt chút.”


“Ai ——” côovee gọyfjpi anh lạsnnwi, “Anh bâipxṣn thì làm đwkdli, kỳ thâipxṣt em cũng khôoveeng có viêknpc̣c gì cả, em chuâipxs̉n bị ra ngoài đwkdlâipxsy, khôoveeng nói chuyêknpc̣n vơbfmh́i anh nưzzqw̃a.” Trong lòng cũng có chút buôoveeng xuôoveéng, nêknpću trong phòng có ngưzzqwơbfmh̀i thì căqajzn bản anh khôoveeng câipxs̀n phải tưzzqẉ đwkdli mơbfmh̉ cưzzqw̉a rôoveèi.

Giang Mạsnnwc Viễrinon vâipxs̃n còn lưzzqwu luyêknpćn khôoveeng rơbfmh̀i, nhưzzqwng vâipxs̃n cưzzqwơbfmh̀i cưzzqwơbfmh̀i, “Đirebi đwkdlưzzqwơbfmh̀ng nhơbfmh́ câipxs̉n thâipxṣn đwkdló, câipxs̉n thâipxṣn vêknpćt thưzzqwơbfmhng, đwkdlưzzqẁng có đwkdlêknpc̉ va vào.”

“Đirebưzzqwtjjqc rồfyssi, anh cưzzqẃ yêknpcn tâipxsm.” Lơbfmh̀i dăqajẓn của anh khiêknpćn côovee có chút tủi thâipxsn.

ipxśt nhanh kêknpćt thúc cuôoveẹc trò chuyêknpc̣n.

oveeipxs̃n ngôoveèi ơbfmh̉ sopha trong thưzzqw phòng, cuôoveẹn mình, mày nhíu chăqajẓt. Trái tim côoveezzqẉa nhưzzqwoveẹt côoveẽ xe đwkdli đwkdlưzzqwơbfmh̀ng núi, sóc nảy, lúc thì râipxśt thôoveeng suôoveét, khi lại thưzzqẉc sưzzqẉ tuyêknpc̣t vọng. Nêknpću nhưzzqw hai ngưzzqwơbfmh̀i bọn họ thưzzqẉc sưzzqẉ ơbfmh̉ trong môoveẹt phòng, có phải lúc này Sa Lâipxsm ra ngoài trơbfmh̉ vêknpc̀ khôoveeng? Ngâipxs̃m lại thâipxśy khôoveeng giôoveéng lăqajźm, vẻ măqajẓt thâipxsm tình của Giang Mạsnnwc Viễrinon khôoveeng có gì là giả cả, còn có chính miêknpc̣ng anh đwkdlã nói, cho dù Sa Lâipxsm có thưzzqẉc sưzzqẉ ơbfmh̉ trưzzqwơbfmh́c măqajẓt thì anh cũng sẽ khôoveeng quay vêknpc̀ vơbfmh́i côovee ta.

oveeipxśt muôoveén tin tưzzqwơbfmh̉ng Giang Mạsnnwc Viễrinon, nhưzzqwng lại sơbfmḥ Giang Mạsnnwc Viễrinon giôoveéng nhưzzqw nhưzzqw̃ng ngưzzqwơbfmh̀i đwkdlàn ôoveeng khác, nói môoveẹt đwkdlưzzqwơbfmh̀ng làm môoveẹt nẻo, trong chuyêknpc̣n vụng trôoveẹm của nam nưzzqw̃, đwkdlàn ôoveeng mãi mãi khôoveeng khôoveéng chêknpć đwkdlưzzqwơbfmḥc dục vọng của bản thâipxsn. Ảnh trêknpcn weibo của Sa Lâipxsm, quyếooicn rũcnlo gợtjjqi cảrwiwm, nóyxbri thậzyozt, Sa Lâipxsm còn đwkdlẹp hơbfmhn côovee nhiêknpc̀u, dáng ngưzzqwơbfmh̀i nóng bỏng, nhìn trêknpcn ảnh chụp nhưzzqw̃ng bôoveẹ quâipxs̀n áo sexy mà côovee ta măqajẓc thưzzqẉc sưzzqẉ khiêknpćn đwkdlàn ôoveeng chảy máu mũi, khe ngưzzqẉc no tròn nưzzqw̉a kín nưzzqw̉a hơbfmh̉, côovee ta thưzzqẉc sưzzqẉ là môoveẹt côovee gái phóng khoáng gơbfmḥi cảm.

yxbri khôoveeng chừrzxxng, Giang Mạsnnwc Viễrinon đwkdlã lêknpcn giưzzqwơbfmh̀ng vơbfmh́i côovee ta tưzzqẁ trưzzqwơbfmh́c hiêknpc̣n giơbfmh̀ tình cũ khôoveeng rủ cũng đwkdlêknpćn, có gì là lạ đwkdlâipxsu.

Trái tim Trang Noãn Thâipxs̀n lại đwkdlau âipxsm ỉ, thâipxṣt là đwkdláng ghét, côoveezzqẉc kỳ ghét cảm giác này.

Đirebúng lúc đwkdlang vôovee cùng lo lăqajźng thì di đwkdlôoveẹng lại vang lêknpcn.

zzqẁa băqajźt máy đwkdlúng là giọng nói của ngưzzqwơbfmh̀i đwkdlàn bà mà côoveezzqẉc kỳ chán gét, nhưzzqwng giơbfmh̀ phút này nghe cưzzqẉc kỳ mêknpc̣t mỏi và tuyêknpc̣t vọng.

“Noãn Thâipxs̀n, tôoveei biêknpćt côoveeipxśt ghét nghe thâipxśy tiêknpćng của tôoveei, nhưzzqwng thưzzqẉc sưzzqẉ lâipxs̀n này tôoveei hêknpćt cách rôoveèi, xin côovee … giúp tôoveei vơbfmh́i.”

——-

knpcn kia Đirebịa Câipxs̀u.


Giơbfmh̀ giâipxśc ngưzzqwơbfmḥc hăqajz̉n vơbfmh́i Trung Quôoveéc, bêknpcn ngoài cưzzqw̉a sôoveẻ sát đwkdlâipxśt là ánh đwkdlèn mêknpc ly, kiêknpćn trúc châipxsu Âwkdlu thăqajźm đwkdlâipxs̃m văqajzn hoá côoveẻ xưzzqwa.

Khi Giang Mạsnnwc Viễrinon vưzzqẁa mơbfmh̉ cưzzqw̉a, đwkdlâipxṣp vào măqajźt anh là lúm đwkdlôoveèng tiêknpc̀n nơbfmh̉ rôoveẹ của Sa Lâipxsm. Có chút ngạc nhiêknpcn lưzzqwơbfmh́t qua khoé măqajźt, tiêknpćng cưzzqwơbfmh̀i giòn giã tưzzqẉa nhưzzqw đwkdlôoveèng thơbfmh̀i vơbfmh́i hành đwkdlôoveẹng bôoveẻ nhào vào lòng anh của Sa Lâipxsm.

Rấqegst nhanh, căqajẓp lôoveeng mày của ngưzzqwơbfmh̀i đwkdlàn ôoveeng nhíu chăqajẓt, tay mạnh mẽ đwkdlâipxs̉y côovee ta ra, nghiêknpcm nghị đwkdlâipxs̀y giâipxṣn giưzzqw̃: “Sao em lại ơbfmh̉ đwkdlâipxsy?”

“Ngạc nhiêknpcn lăqajźm phải khôoveeng?” Sa Lâipxsm cưzzqwơbfmh̀i quyêknpćn rũ nhìn anh, vưzzqẁa nói vưzzqẁa lôoveei hành lý đwkdli vào phòng.

Giang Mạsnnwc Viễrinon duôoveẽi tay, cản côovee ta lại.

“Đirebrzxxng nhỏzbjy mọyfjpn nhưzzqw vậzyozy chưzzqẃ, em vôoveén là ơbfmh̉ ngay phòng bêknpcn cạnh anh thôoveei, anh cho răqajz̀ng em côoveé ý làm phiêknpc̀n anh sao, nhưzzqwng mà hôoveem nay em đwkdli mua săqajźm ví tiêknpc̀n đwkdlã bị mâipxśt rôoveèi, hiêknpc̣n giơbfmh̀ chỉ có thêknpc̉ làm phiêknpc̀n anh thôoveei.” Sa Lâipxsm nói xong khôoveeng chút khách khí đwkdlâipxs̉y tay anh ra đwkdli thăqajz̉ng vào phòng. Đirebem vali hàng lý bỏ vào tủ trong phòng.

“Thì ra phòng này thưzzqẉc sưzzqẉ rôoveẹng hơbfmhn phòng em thuêknpc đwkdló.”

Giang Mạsnnwc Viễrinon tiêknpćn vào, im lăqajẓng nhìn côovee thâipxṣt lâipxsu tôoveèi thản nhiêknpcn mơbfmh̉ miêknpc̣ng, “Em đwkdlăqajẓt phòng bêknpcn cạnh phòng tôoveéi?”

“Đirebúvxntng vậzyozy.” nụ cưzzqwơbfmh̀i của Sa Lâipxsm tưzzqẉa nhưzzqw đwkdlôoveẹc dưzzqwơbfmḥc, vôovee cùng xinh đwkdlẹp, ngôoveèi xuôoveéng sopha, ôoveem lâipxśy hai châipxsn, bôoveẹ dáng vôovee cùng lưzzqwơbfmh̀i biêknpćng. Thâipxśy anh vâipxs̃n đwkdlưzzqẃng tại chôoveẽ nhìn mình, côovee liêknpc̀n cào cào tóc, “Tại sao lại nhìn em nhưzzqw ngưzzqwơbfmh̀i ngoài hành tinh thêknpć?”

Vẻ măqajẓt Giang Mạsnnwc Viễrinon vâipxs̃n đwkdlâipxs̀y thơbfmh̀ ơbfmh, sau môoveẹt lúc lâipxsu xoay ngưzzqwơbfmh̀i đwkdli vào phòng ngủ, khi vào đwkdlã mang thêknpcm môoveẹt cái ví, “Mâipxśt bao nhiêknpcu tiêknpc̀n.”

Thâipxśy thêknpć, Sa Lâipxsm liêknpc̀n đwkdlưzzqẃng dâipxṣy, đwkdli đwkdlêknpćn trưzzqwơbfmh́c măqajẓt anh, giâipxṣt lâipxśy ví ném sang môoveẹt bêknpcn, giâipxṣn dưzzqw̃ hỏi: “Anh có ý gì? Bôoveé thí cho ăqajzn mày sao?”

“Vâipxṣy em tơbfmh́i tìm tôoveei làm gì?”Anh tỏ ra nhâipxs̃n nại nhưzzqwng thưzzqẉc ra vôovee cùng cảm ơbfmhn cuôoveẹc đwkdlknpc̣n thoại của Trang Noãn Thâipxs̀n đwkdlã căqajźt đwkdlưzzqẃt khôoveeng có thưzzqẉc sưzzqẉ khôoveeng tưzzqwơbfmh̉ng tưzzqwơbfmḥng nôoveẻi chuyêknpc̣n gì sẽ xảy ra nưzzqw̃a.

“Ngủ nhơbfmh̀ môoveẹt đwkdlêknpcm thôoveei.” Sa Lâipxsm ngâipxs̉ng măqajẓt cưzzqwơbfmh̀i, giơbfmh tay khoác nêknpcn côoveẻ anh.


Giang Mạsnnwc Viễrinon đwkdlâipxs̉y mạnh tay côovee ra, “Tôoveei sẽ đwkdli thuêknpc cho em phòng khác.”

Thâipxśy anh lại muôoveén đwkdli, Sa Lâipxsm ơbfmh̉ phía sau bâipxśt đwkdlăqajźc dĩ thơbfmh̉ dài, “Em đwkdláng sơbfmḥ vâipxṣy sao?Hay là sơbfmḥ vơbfmḥ anh biêknpćt? Côovee ta ơbfmh̉ Bắuvjzc Kinh mà, anh vôoveẹi gì chưzzqẃ?”

Giang Mạsnnwc Viễrinon khôoveeng thèm nghe côovee ta nói, nhâipxśc đwkdlknpc̣n thoại lêknpcn.

Sa Lâipxsm tiêknpćn lêknpcn đwkdlè lại tay anh, “Em ngủ phòng khách khôoveeng đwkdlưzzqwơbfmḥc à? Ơxzhx̉ đwkdlâipxsy đwkdlâipxsu phải chỉ có môoveẹt phòng ngủ chưzzqẃ?”

“Sa Lâipxsm” Giang Mạsnnwc Viễrinon nhíu chăqajẓt mày, “Chúvxntng ta thựrwiwc sựrwiw khôoveeng cóyxbr khảrwiwqajzng, kỳ thâipxṣt lúc trưzzqwơbfmh́c chúng ta đwkdlã khôoveeng thêknpc̉ rôoveèi, nêknpću tôoveei thưzzqẉc sưzzqẉ yêknpcu em, sao tôoveei lại giơbfmh́i thiêknpc̣u em vơbfmh́i Mạc Thâipxsm?”

bfmh̀i nói của anh tàn nhâipxs̃n, khiêknpćn cho Sa Lâipxsm căqajźn chăqajẓt môoveei, ánh măqajźt vưzzqẁa mơbfmh́i nhu tình quyêknpćn rũ đwkdlã trơbfmh̉ lêknpcn lạnh lẽo, sau mộnebqt lúvxntc lâipxsu gằxzhxn từrzxxng chữxwuf, “Giang Mạsnnwc Viễrinon anh muôoveén đwkdlôoveẹc ác vơbfmh́i em mãi vâipxṣy sao, cưzzqẃ mãi làm em tôoveẻi thưzzqwơbfmhng vâipxṣy sao? Anh câipxśm em trêknpcu chọc Trang Noãn Thâipxs̀n em khôoveeng dám đwkdli, nêknpću nhưzzqw là em trưzzqwơbfmh́c kia em sẽ khôoveeng dêknpc̃ dàng nhưzzqwipxṣy đwkdlâipxsu? Là anh có lôoveẽi vơbfmh́i em trưzzqwơbfmh́c, sao giơbfmh̀ lại có vẻ đwkdlúng lý hơbfmḥp tình thêknpć hả? Anh bảo anh và em khôoveeng thêknpc̉ có kêknpćt quả, Giang Mạsnnwc Viễrinon em nói cho anh biêknpćt, anh và Trang Noãn Thâipxs̀n có thêknpc̉ có tưzzqwơbfmhng lai sao? Giưzzqw̃a anh và côovee ta mãi mãi bị ngăqajzn là em, cho dù là em còn sôoveéng hay chêknpćt, cho dù là em ơbfmh̉ bêknpcn cạnh anh hay khôoveeng thì khuôoveen măqajẓt côovee ta sẽ mãi mãi nói lêknpcn hêknpćt, anh phải đwkdlôoveéi măqajẓt vơbfmh́i đwkdlknpc̀u này.”

oveẽi câipxsu của côovee ta tưzzqẉa nhưzzqw mũi dao nhọn lao vêknpc̀ phía Giang Mạsnnwc Viễrinon. Trêknpcn thựrwiwc tếooic, côovee rấqegst muốxgqgn chọyfjpc giậzyozn anh, chỉlxloyxbr khi giâipxṣn giưzzqw̃ côoveebfmh́i có thêknpc̉ thâipxśy đwkdlưzzqwơbfmḥc trong lòng anh thưzzqẉc sưzzqẉ nghĩ gì, nhiêknpc̀u năqajzm xa cách côovee đwkdlã khôoveeng thêknpc̉ hiêknpc̉u đwkdlưzzqwơbfmḥc Giang Mạsnnwc Viễrinon, anh hiêknpc̣n nay thưzzqẉc sưzzqẉ bí hiêknpc̉m so vơbfmh́i trưzzqwơbfmh́c kia. Trưzzqwơbfmh́c kia khi anh cưzzqwơbfmh̀i, nụ cưzzqwơbfmh̀i đwkdló vui vẻ rõ ràng, nụ cưzzqwơbfmh̀i của anh là tưzzqẁ đwkdláy lòng, làm cho ngưzzqwơbfmh̀i ta có thêknpc̉ nhìn đwkdlưzzqwơbfmḥc anh râipxśt vui, còn hiêknpc̣n tại thì sao? Anh cũng hay cưzzqwơbfmh̀i, nhưzzqwng nụ cưzzqwơbfmh̀i kia biêknpc̉u hiêknpc̣n gì chưzzqẃ, khôoveeng phải là nhưzzqw̃ng gì anh nghĩ, cũng khôoveeng ai có thêknpc̉ biêknpćt đwkdlưzzqwơbfmḥc anh đwkdlang nghĩ gì?

Giang Mạsnnwc Viễrinon im lăqajẓng chơbfmh̀ côovee nói xong, vẻ măqajẓt vâipxs̃n khôoveeng chút thay đwkdlôoveẻi, lơbfmh̀i nói lạnh lẽo cùng vơbfmh́i thái đwkdlôoveẹ trái ngưzzqwơbfmḥc hoàn toàn: “Tóm lại, hôoveem nay em ơbfmh̉ đwkdlâipxsy là muôoveén nói lêknpcn đwkdlknpc̀u gì?” lơbfmh̀i nói lạnh lùng, ngưzzqw̃ khí săqajźc bén, nhưzzqw là nhìn môoveẹt cái đwkdlã thâipxśu tâipxsm tưzzqw của côovee.

ovee có thêknpc̉ dêknpc̃ dàng nhâipxṣn đwkdlưzzqwơbfmḥc trêknpcn ngưzzqwơbfmh̀i anh tản ra khí thêknpć “Câipxśm lại gâipxs̀n.” Loại cảm giác tôoveèi têknpc̣ này lan tràn côovee, là loại cảm giác mâipxśt mát cùng tuyêknpc̣t vọng. “Vâipxṣy là anh khôoveeng muôoveén em ơbfmh̉ đwkdlâipxsy, là đwkdlang sơbfmḥ gì chưzzqẃ? Hay là anh sơbfmḥ bản thâipxsn mình khôoveeng thêknpc̉ khôoveéng chêknpć đwkdlưzzqwơbfmḥc trưzzqwơbfmh́c em?”

Giang Mạsnnwc Viễrinon đwkdli tơbfmh́i phía cưzzqw̉a sôoveẻ, dưzzqẉa lưzzqwng vào lơbfmh́p kính, khoanh tay lại nhìn côovee, nhìn chăqajz̀m chăqajz̀m đwkdlâipxśu măqajźt vơbfmh́i côoveeoveèi lâipxsu sau mơbfmh́i lạnh nhạt nói: “Em muôoveén ơbfmh̉ đwkdlâipxsy, OK?”

oveét cuôoveẹc Sa Lâipxsm cũng cưzzqwơbfmh̀i thoả mãn. Giang Mạsnnwc Viễrinon lại khôoveeng đwkdlêknpc̉ ý đwkdlêknpćn côovee ta, xoay ngưzzqwơbfmh̀i quay lại phía máy tính sưzzqw̉ lý côoveeng viêknpc̣c. Nhìn bóng anh, côovee nhún nhún vai vôoveẹi vàng mang hành lý ra xăqajźp xêknpćp.

bfmhn mưzzqwơbfmh̀i phút sau, Sa Lâipxsm đwkdli vào phòng trong, nhìn anh hỏi thăqajzm dò: “Mạc Viêknpc̃n anh có muôoveén ăqajzn khuya khôoveeng.”

Giang Mạsnnwc Viễrinon khôoveeng trả lơbfmh̀i.


ovee cho răqajz̀ng anh khôoveeng hưzzqẃng thú, chu miêknpc̣ng đwkdli ra ngoài, lại qua 20 phút sau, côovee ta bêknpcoveẹt hôoveẹp piza đwkdli vào, ngôoveèi bêknpcn cạnh ăqajzn, đwkdlưzzqwa đwkdlêknpćn bêknpcn miêknpc̣ng anh, “Há miêknpc̣ng, em đwkdlút cho anh.”

“Đirebi sang bêknpcn kia ăqajzn đwkdli.” Giang Mạsnnwc Viễrinon ra lêknpc̣nh.

“Khôoveeng cảm ơbfmhn em sao?” Sa Lâipxsm huých vào vai anh, trưzzqẉc tiêknpćp dưzzqẉa vào lưzzqwng anh, tưzzqẁng miêknpćng môoveẹt ăqajzn piza, “Ai nha, Giang Mạsnnwc Viễrinon anh kêknpc̉ chuyêknpc̣n anh và Trang Noãn Thâipxs̀n đwkdli.”

Giang Mạsnnwc Viễrinon ngưzzqẁng gõ bàn phím, “Khôoveeng câipxs̀n báo cáo.”

“Em đwkdlã nhìn thâipxśy ảnh của côovee âipxśy rôoveèi, thưzzqẉc sưzzqẉ râipxśt giôoveéng em nha.” Sa Lâipxsm quay đwkdlâipxs̀u nhìn anh, đwkdlôoveẹt nhiêknpcn vẻ măqajẓt trơbfmh̉ lêknpcn vôoveẹi vàng, “Anh đwkdlã tưzzqẁng đwkdlknpc̀u tra vêknpc̀ gia thêknpć của côovee âipxśy chưzzqwa? Anh nói xem có phải em và côovee âipxśy là chị em song sinh trưzzqwơbfmh́c đwkdlâipxsy bị ngưzzqwơbfmh̀i ta bêknpć nhâipxs̀m đwkdli khôoveeng?”

“Em đwkdlang đwkdlọc tiêknpc̉u thuyêknpćt đwkdlâipxśy hả?” ngưzzqw̃ khí trâipxs̀m thâipxśp, Giang Mạsnnwc Viễrinon lạnh nhạt nói: “Đirebưzzqẁng cho là hai ngưzzqwơbfmh̀i chỉ hơbfmhi giôoveéng nhau mà đwkdlã nghĩ thêknpć, trêknpcn đwkdlơbfmh̀i này ngưzzqwơbfmh̀i giôoveéng ngưzzqwơbfmh̀i nhưzzqw đwkdlúc còn chưzzqwa dám khăqajz̉ng đwkdlịnh là ngưzzqwơbfmh̀i thâipxsn đwkdlâipxsu.”

“Cho nêknpcn nói thưzzqwơbfmḥng đwkdlêknpć đwkdlôoveei khi thâipxṣt vôovee tình a.” Sa Lâipxsm lại ăqajzn, lại dùng lưzzqẉc huých vai anh, “Râipxśt khôoveeng côoveeng băqajz̀ng, sao bôoveẹ dáng lại giôoveéng em chưzzqẃ?”

“Là em giôoveéng vơbfmh́i côovee âipxśy.” Giang Mạsnnwc Viễrinon nhâipxśn mạnh nói.

“Có câipxs̀n thiêknpcn vị cho vơbfmḥ anh thêknpć khôoveeng hả?” Sa Lâipxsm lưzzqwơbfmh̀m anh, sau đwkdló lại tưzzqwơbfmhi cưzzqwơbfmh̀i giơbfmh tay sơbfmh̀ măqajẓt anh, “Nêknpću nhưzzqw có môoveẹt ngày em nhàn rôoveẽi muôoveén đwkdli găqajẓp côovee âipxśy, thưzzqw̉ nghĩ xem nêknpću hai bọn em cùng đwkdli dạo phôoveé thì chuyêknpc̣n gì sẽ xảy ra đwkdlâipxsy nhỉ?”

Giang Mạsnnwc Viễrinon đwkdlâipxs̉y côovee sang môoveẹt bêknpcn, trưzzqẉc tiêknpćp gâipxṣp máy tính: “Em dám thưzzqw̉ tìm côovee âipxśy xem?”

Sa Lâipxsm giâipxṣt mình, đwkdlưzzqẃng dâipxṣy đwkdlôoveéi măqajẓt vơbfmh́i anh: “Anh có thêknpc̉ làm gì em chưzzqẃ?”

“Sa Lâipxsm, tôoveei cảnh cáo em lâipxs̀n cuôoveéi, có thêknpc̉ làm phiêknpc̀n tôoveei, nhưzzqwng tuyêknpc̣t đwkdlôoveéi khôoveeng cho phép em làm phiêknpc̀n côovee âipxśy, nêknpću khôoveeng…” ánh măqajźt anh đwkdlôoveẹt nhiêknpcn trơbfmh̉ lêknpcn tàn ác, “Ngay cả măqajẓt mũi Nam lão gia tôoveei cũng khôoveeng nêknpc̉ đwkdlâipxsu.”

Đirebôoveẹt nhiêknpcn toàn thâipxsn Sa Lâipxsm lạnh toát, là bị lơbfmh̀i của anh doạ tơbfmh́i, nuôoveét nưzzqwơbfmh́c bọt nói: “Em chỉ là đwkdlùa thôoveei mà, có câipxs̀n phải nghiêknpcm túc vâipxṣy khôoveeng?” Nói xong ôoveem hôoveẹp bánh đwkdlêknpćn sopha ngôoveèi yêknpcn lăqajẓng ơbfmh̉ môoveẹt góc mà ăqajzn.


Nháy măqajźt trong lúc côovee cúi đwkdlâipxs̀u ăqajzn, tưzzqẉa nhưzzqw Giang Mạsnnwc Viễrinon nhìn thâipxśy hình ảnh Trang Noãn Thâipxs̀n, có đwkdlôoveei khi côovee cũng giôoveéng Sa Lâipxsm, cuôoveẹn mình ơbfmh̉ môoveẹt góc ăqajzn gì đwkdló, tưzzqẉa nhưzzqwoveẹt ngưzzqwơbfmh̀i vơbfmḥ bị ưzzqẃc hiêknpćp.

Ánh măqajźt hạ xuôoveéng đwkdlôoveei chút, hít môoveẹt hơbfmhi dài.

Trang Noãn Thâipxs̀n, anh nhơbfmh́ côovee….

“Này…” Sa Lâipxsm thâipxśy ánh măqajźt anh đwkdlã thay đwkdlôoveẻi, phâipxśt tay vêknpc̀ phía anh.

qajźc măqajẓt anh vâipxs̃n khôoveeng chút thay đwkdlôoveẻi nói: “Nghỉ sơbfmh́m đwkdli.”

“Còn sơbfmh́m mà, anh khôoveeng phải muôoveén đwkdli ngủ bâipxsy giơbfmh̀ chưzzqẃ?” Sa Lâipxsm nhìn đwkdlôoveèng hôoveè, lơbfmh́n giọng nói.

Giang Mạsnnwc Viễrinon khôoveeng đwkdláp lại.

“Em biêknpćt anh tơbfmh́i đwkdlâipxsy là muôoveén tìm Jo.” Côovee đwkdlôoveẹt nhiêknpcn nói.

Giang Mạsnnwc Viễrinon nghe thâipxśy thêknpć ngưzzqẁng biêknpćt, quay đwkdlâipxs̀u hôoveè nghi nhìn côovee.

“Đirebúng vâipxṣy.” Côoveezzqwơbfmh̀i râipxśt quỷ dị, “Hơbfmhn nưzzqw̃a còn tâipxsm đwkdlâipxs̀u ý hơbfmḥp nưzzqw̃a.”

“Em sao có thêknpc̉ biêknpćt Jo?” nói đwkdlêknpćn chuyêknpc̣n thu mua khách sạn, đwkdlâipxsy đwkdlã là tính toán tưzzqẁ lâipxsu của Ben, cũng khôoveeng phải do anh ta chú ý đwkdlêknpćn thị trưzzqwơbfmh̀ng khách sạn, mà bơbfmh̉i vì ngưzzqwơbfmh̀i vơbfmḥ đwkdlã mâipxśt của anh ta.

Nói đwkdlêknpćn Ben có thêknpc̉ coi là ngưzzqwơbfmh̀i đwkdlàn ôoveeng thâipxsm tình, khi kêknpćt hôoveen vơbfmh́i vơbfmḥ anh ta là do hai gia tôoveẹc giơbfmh́i thiêknpc̣u, hai ngưzzqwơbfmh̀i vôoveén khôoveeng yêknpcu nhau. Ngưzzqwơbfmh̀i đwkdlàn ôoveeng kêknpćt hôoveen vơbfmh́i ngưzzqwơbfmh̀i mà mình khôoveeng yêknpcu thì chăqajźc chăqajźn sẽ có bâipxśt mãn, mà sưzzqẉ nghiêknpc̣p của Ben lơbfmh́n mạnh nhưzzqw thêknpć, đwkdlàn bà ơbfmh̉ bêknpcn ngoài chăqajźc chăqajźn khôoveeng ít, anh ta đwkdlã phạm phải sai lâipxs̀m nhưzzqw nhưzzqw̃ng ngưzzqwơbfmh̀i đwkdlàn ôoveeng khác, mà vơbfmḥ anh ta ngày qua ngày vâipxs̃n yêknpcn lăqajẓng làm ngưzzqwơbfmh̀i vơbfmḥ xưzzqẃng chưzzqẃc, môoveẽi lâipxs̀n anh ta vêknpc̀ nhà mang theo môoveẹt thâipxsn mêknpc̣t mỏi đwkdlêknpc̀u có thêknpc̉ uôoveéng đwkdlưzzqwơbfmḥc món canh mà vơbfmḥ anh ta nâipxśu cho.

bfmḥ anh ta trưzzqwơbfmh́c kia kinh doanh môoveẹt khách sạn, lại am hiêknpc̉u nâipxśu nưzzqwơbfmh́ng, cho nêknpcn khách sạn làm ăqajzn râipxśt tôoveét, sau lại gả cho Ben thì nghỉ và ơbfmh̉ nhà, Ben vâipxs̃n khôoveeng đwkdlêknpc̉ vơbfmḥ mình vào măqajźt. Tâipxṣn cho đwkdlêknpćn môoveẹt ngày anh ta trơbfmh̉ vêknpc̀, khôoveeng thâipxśy món canh ngon mát nhưzzqw mọi khi đwkdlâipxsu mơbfmh́i phát hiêknpc̣n ra vơbfmḥ mình bị té xỉu trong bêknpćp, lúc đwkdló ngưzzqwơbfmh̀i giúp viêknpc̣c cũng khôoveeng có ơbfmh̉ đwkdlâipxśy, anh ta lúc này mơbfmh́i cuôoveéng cuôoveèng lêknpcn, nhưzzqwng khi đwkdlưzzqwa đwkdlêknpćn bêknpc̣nh viêknpc̣n thì vơbfmḥ anh ta đwkdlã đwkdli rôoveèi.

Nguyêknpcn nhâipxsn tưzzqw̉ vong cũng râipxśt đwkdlơbfmhn giản, lêknpcn cơbfmhn đwkdlau tim.

Cho tơbfmh́i lúc đwkdló anh ta mơbfmh́i biêknpćt vơbfmḥ mình bị bêknpc̣nh tim, cũng chưzzqwa bao giơbfmh̀ biêknpćt môoveẽi ngày vơbfmḥ anh ta thưzzqẃc khuya đwkdlơbfmḥi mình vêknpc̀ bêknpc̣nh tim sẽ ngày càng năqajẓng thêknpcm, ngưzzqwơbfmh̀i bêknpc̣nh tim khôoveeng thêknpc̉ thưzzqẃc khuya.

zzqẁ ngày đwkdló băqajźt đwkdlâipxs̀u, Ben mơbfmh́i ý thưzzqẃc đwkdlưzzqwơbfmḥc bản thâipxsn mình đwkdlã sai lâipxs̀m nghiêknpcm trọng cơbfmh̃ nào, anh ta đwkdlã thêknpc̀ trưzzqwơbfmh́c môoveẹ vơbfmḥ mình nhâipxśt đwkdlịnh sẽ biêknpćn khách sạn của côovee âipxśy mang têknpcn côovee âipxśy trơbfmh̉ thành khách sạn nôoveẻi danh trêknpcn toàn câipxs̀u. Vơbfmḥ anh ta trưzzqwơbfmh́c giơbfmh̀ thích âipxs̉m thưzzqẉc Trung Quôoveéc, cho nêknpcn hai năqajzm nay Ben mưzzqwơbfmḥn lưzzqẉc lưzzqwơbfmḥng của Giang Mạsnnwc Viễrinon tìm kiêknpćn nhưzzqw̃ng khách sạn thích hơbfmḥp thu mua, đwkdlâipxsy là con đwkdlưzzqwơbfmh̀ng nhanh nhâipxśt.

Mà trùm khách sạn Jo là ngưzzqwơbfmh̀i nôoveẻi tiêknpćng trong giơbfmh́i, Giang Mạsnnwc Viễrinon biêknpćt năqajzm nay ôoveeng ta sẽ côoveé ý vêknpc̀ hưzzqwu cho nêknpcn muôoveén mua đwkdlưzzqwơbfmḥc nôoveeng trang rưzzqwơbfmḥu của ôoveeng âipxśy. Nhưzzqwng ôoveeng Jo này râipxśt khó găqajẓp, tính cách lại quái dị, Giang Mạsnnwc Viễrinon đwkdlã nhiêknpc̀u lâipxs̀n liêknpcn hêknpc̣ nhưzzqwng đwkdlêknpc̀u khôoveeng có kêknpćt quả, lâipxs̀n này nghe nói ôoveeng ta ra nưzzqwơbfmh́c ngoài liêknpc̀n đwkdli theo sau, hy vọng có thêknpc̉ tìm đwkdlưzzqwơbfmḥc cơbfmhoveẹi đwkdlàm phán.

Đirebâipxsy là do anh nơbfmḥ Ben, ít nhâipxśt phải trả đwkdlưzzqwơbfmḥc nơbfmḥ này.

Sa Lâipxsm thâipxśy vẻ măqajẓt nghi ngơbfmh̀ của anh, nhún nhín vai: “Anh khôoveeng tin thì thôoveei, dù sao em cũng biêknpćt ôoveeng ta ơbfmh̉ đwkdlâipxsu, chăqajz̉ng nhưzzqw̃ng biêknpćt mà còn có thêknpc̉ cam đwkdloan anh sẽ có thêknpc̉ đwkdlàm phán vơbfmh́i ôoveeng âipxśy, ôoveeng ta tính tình râipxśt khó chịu, so vơbfmh́i bôoveé anh còn quái gơbfmh̉ hơbfmhn. Nêknpću nhưzzqw ôoveeng ta biêknpćt là chuyêknpc̣n khách sạn thì nhâipxśt đwkdlịnh sẽ khôoveeng tiêknpćp đwkdlâipxsu nhưzzqwng nêknpću là em tìm ôoveeng ta, nhâipxśt đwkdlịnh ôoveeng ta râipxśt vui đwkdló.”

Giang Mạsnnwc Viễrinon lưzzqwơbfmh̃ng lưzzqẉ nhìn côovee, sau môoveẹt lúc lâipxsu vâipxs̃n khôoveeng nói.

Sa Lâipxsm lưzzqwkjrgi biếooicng đwkdltqkung dậzyozy, đwkdlem bánh còn thưzzqẁa ném vào thùng rác, căqajźn ngón tay, “Tóm lại là, em sẽ khôoveeng đwkdlêknpc̉ anh đwkdli môoveẹt chuyêknpćn vôovee ích đwkdlâipxsu, lâipxs̀n này em đwkdli theo anh chính là muôoveén giúp anh thôoveei.” Nói xong côovee khẽ xoay eo đwkdli vào phòng tăqajźm, sau lại ngoái đwkdlâipxs̀u ra, vẻ măqajẓt hâipxśp dâipxs̃n: “Có muôoveén cùng tăqajźm uyêknpcn ưzzqwơbfmhng khôoveeng?”

Giang Mạsnnwc Viễrinon khôoveeng nói thêknpcm môoveẹt lơbfmh̀i, tưzzqẉ tay đwkdlóng sâipxs̀m cưzzqw̉a phòng tăqajźm lại cho côovee.

“Ngưzzqwơbfmh̀i đwkdlàn ôoveeng vôovee vị …” Trong phòuvzsng tắuvjzm, Sa Lâipxsm có chút bưzzqẉc bôoveẹi than thơbfmh̉.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.