Giao Dịch Đánh Mất Trái Tim Của Trùm Xã Hội Đen

Quyển 10-Chương 165 : Sự Ỷ Lại Nho Nhỏ

    trước sau   
lcjcc Lãadvonh Thiêvbxwn Dụejqgc thấfjpjy kếpaytt quảnesj kiểytfrm tra đafbaókkyu, hắicxzn khẳiudong đafbahunznh đafbaqjnga con Thưlqsylqchng Quan Tuyềnegbn đafbaang mang thai làdter thờfmlai đafbaiểytfrm bốkmvkn ngàdtery giao dịhunzch củwxqea hai ngưlqsyfmlai ởlcjc Hy Lạscnyp!

Nghĩbzsa tớbdnyi đafbaâpkayy, Lãadvonh Thiêvbxwn Dụejqgc đafbankgnt nhiêvbxwn cảnesjm thấfjpjy trong lòlqsyng dâpkayng lêvbxwn cảnesjm giánegbc hạscnynh phúlcjcc!

Nhưlqsyng… hiệaisrn tạscnyi hắicxzn chưlqsya muốkmvkn nókkyui chuyệaisrn nàdtery cho Thưlqsylqchng Quan Tuyềnegbn biếpaytt. Rõigmudterng làdterlcjcc nàdtery côkjru chẳiudong cókkyu phảnesjn ứqjngng gìdbfr cảnesj, hắicxzn rấfjpjt lo côkjru nhókkyuc nàdtery mấfjpjt hứqjngng lạscnyi đafbai phánegb thai thìdbfr xong.

Nếpaytu trưlqsybdnyc đafbaâpkayy thìdbfr hắicxzn nhấfjpjt đafbahunznh khôkjrung lo lắicxzng, nhưlqsyng lúlcjcc nàdtery dùqmom sao côkjruazding đafbaang mấfjpjt tríjnyy nhớbdny, đafbaang trong giai đafbaoạscnyn thiếpaytu cảnesjm giánegbc an toàdtern. Nếpaytu côkjru biếpaytt mìdbfrnh đafbaang mang thai thìdbfr khôkjrung biếpaytt sẽjqyr bịhunzjnyych đafbankgnng đafbaếpaytn mứqjngc nàdtero, Lãadvonh Thiêvbxwn Dụejqgc khôkjrung dánegbm nghĩbzsa đafbaếpaytn!

Theo nhưlqsy lờfmlai Lãadvonh Thiêvbxwn Hi nókkyui, Thưlqsylqchng Quan Tuyềnegbn mấfjpjt tríjnyy nhớbdnyvbxwn dễscny sinh ra cảnesjm giánegbc ỷckth lạscnyi. Bởlcjci vậdsyly hắicxzn muốkmvkn cốkmvk gắicxzng tạscnyo cảnesjm giánegbc an toàdtern cho côkjru, đafbaytfrkjrukkyu thểytfr dựnvlga vàdtero hắicxzn.

Nhưlqsyng tâpkaym tưlqsydtery củwxqea hắicxzn Thưlqsylqchng Quan Tuyềnegbn tấfjpjt nhiêvbxwn khôkjrung biếpaytt. Côkjru thoảnesji mánegbi dễscny chịhunzu dựnvlga vàdtero ngựnvlgc Lãadvonh Thiêvbxwn Dụejqgc, duỗsvjti lưlqsyng ra, sau đafbaókkyu ngánegbp mộnkgnt cánegbi khôkjrung khánegbc gìdbfr đafbaqjnga trẻnxod.


“Mệaisrt àdter? Em muốkmvkn ngủwxqe mộnkgnt lánegbt khôkjrung?”. Lãadvonh Thiêvbxwn Dụejqgc chu đafbaánegbo hỏsxuhi.

“Ừsxuhm!”. Thưlqsylqchng Quan Tuyềnegbn lưlqsyfmlai biếpaytng tựnvlga đafbadfvzu vàdtero ngựnvlgc hắicxzn. Côkjru cảnesjm thấfjpjy trong ngưlqsyfmlai hơxkrni làdter lạscny, chẳiudong muốkmvkn đafbankgnng đafbadsyly.

advonh Thiêvbxwn Dụejqgc bếpaytkjruvbxwn, nhẹfawz nhàdterng đafbaqtovt lêvbxwn giưlqsyfmlang, đafbaicxzp chăicxzn cho côkjru rồxkrni nhẹfawz giọdmaeng nókkyui: “Nghỉddon ngơxkrni mộnkgnt chúlcjct đafbai”.

Tay Thưlqsylqchng Quan Tuyềnegbn ởlcjc trong chăicxzn thòlqsy ra nắicxzm chặqtovt lấfjpjy mộnkgnt gókkyuc ánegbo Lãadvonh Thiêvbxwn Dụejqgc.

“Anh phảnesji ra ngoàdteri làdterm việaisrc àdter?”. Côkjru mởlcjc to đafbaôkjrui mắicxzt trong veo, rầdfvzu rĩbzsa hỏsxuhi.

Hẳiudon làdter hắicxzn rấfjpjt bậdsyln bịhunzu, nếpaytu khôkjrung sẽjqyr khôkjrung cókkyu nhiềnegbu vệaisrbzsa đafbai theo hắicxzn nhưlqsy vậdsyly.

advonh Thiêvbxwn Dụejqgc khôkjrung khókkyu đafbaytfr nghe ra ýuqmb tứqjng củwxqea côkjru, hắicxzn vỗsvjt nhẹfawzvbxwn đafbadfvzu côkjru rồxkrni ngồxkrni xuốkmvkng bêvbxwn cạscnynh, đafbaôkjrui mắicxzt thâpkaym thúlcjcy nhìdbfrn vàdtero khuôkjrun mặqtovt tuyệaisrt mỹunfl củwxqea côkjru.

“Anh sẽjqyrlcjcvbxwn cạscnynh em”. Thanh âpkaym củwxqea hắicxzn tràdtern đafbadfvzy từnvlgjnyynh, giọdmaeng đafbaiệaisru giốkmvkng nhưlqsy đafbaang hứqjnga hẹfawzn.

Thưlqsylqchng Quan Tuyềnegbn đafbaang bịhunz mấfjpjt tríjnyy nhớbdny khiếpaytn hắicxzn lo lắicxzng vàdter thấfjpjy... đafbankgnng lòlqsyng!

Đdmaenkgnng lòlqsyng?

advonh Thiêvbxwn Dụejqgc nghĩbzsa tớbdnyi đafbaâpkayy liềnegbn ngẩqmomn ra. Chẳiudong lẽjqyr hắicxzn lạscnyi giốkmvkng nhưlqsyadvonh Thiêvbxwn Hi vàdter Cung Quýuqmblqsyơxkrnng nókkyui, ngay từnvlg đafbadfvzu đafbaãadvo bịhunzkjrunegbi nàdtery cuốkmvkn húlcjct sao?

Hắicxzn khôkjrung dánegbm khẳiudong đafbahunznh, nhưlqsyng hắicxzn thừnvlga nhậdsyln hứqjngng thúlcjc củwxqea hắicxzn vớbdnyi côkjru ngàdtery càdterng tăicxzng lêvbxwn, nhưlqsyng khôkjrung ngờfmla sẽjqyr lạscnyi vìdbfr thếpaytdterpkaym trạscnyng cũazding... lêvbxwn xuốkmvkng thấfjpjt thưlqsyfmlang.

Nghe nhữyzstng lờfmlai nàdtery củwxqea Lãadvonh Thiêvbxwn Dụejqgc, Thưlqsylqchng Quan Tuyềnegbn mỉddonm cưlqsyfmlai, sau đafbaókkyuvbxwn tâpkaym nhắicxzm mắicxzt lạscnyi.


Thấfjpjy bộnkgn dạscnyng nhưlqsy mộnkgnt đafbaqjnga trẻnxod con tìdbfrm đafbaưlqsylqchc nơxkrni an toàdtern củwxqea côkjru, Lãadvonh Thiêvbxwn Dụejqgc khẽjqyrlqsyfmlai, ngókkyun tay thon dàdteri vuốkmvkt tókkyuc côkjru nhèsldf nhẹfawz, từnvlgng cánegbi từnvlgng cánegbi nhưlqsy vỗsvjt vềnegbkjrudtero giấfjpjc ngủwxqe.

Nhưlqsyng lúlcjcc nàdtery Thưlqsylqchng Quan Tuyềnegbn lạscnyi mởlcjc mắicxzt ra... đafbaôkjrui mắicxzt trong trẻnxodo nhưlqsydtern nưlqsybdnyc chiếpaytu thẳiudong vàdtero lòlqsyng Lãadvonh Thiêvbxwn Dụejqgc.

Hắicxzn nhếpaytch môkjrui, cảnesjm giánegbc nhưlqsykkyu mộnkgnt dòlqsyng nưlqsybdnyc ấfjpjm đafbaang lặqtovng lẽjqyr chảnesjy vàdtero tránegbi tim băicxzng giánegb củwxqea mìdbfrnh: “Sao vậdsyly?”

“Biệaisrt thựnvlgadvonh gia nhưlqsy thếpaytdtero? Khôkjrung phảnesji làdter rấfjpjt lạscnynh lẽjqyro giốkmvkng y nhưlqsy anh chứqjng?”. Hai mắicxzt Thưlqsylqchng Quan Tuyềnegbn tràdtern đafbadfvzy nghi hoặqtovc.

Hắicxzn khôkjrung nhanh khôkjrung chậdsylm cúlcjci ngưlqsyfmlai xuốkmvkng, bókkyup nhẹfawz chiếpaytc mũazdii thon củwxqea côkjru, giọdmaeng đafbaiệaisru đafbadfvzy yêvbxwu chiềnegbu: “Trong mắicxzt em, anh lạscnynh lùqmomng lắicxzm hảnesj?”

“Đdmaeâpkayu phảnesji chỉddonkkyu lạscnynh thôkjrui đafbaâpkayu”. Thưlqsylqchng Quan Tuyềnegbn cưlqsyfmlai: “Màdterdter lạscnynh nhưlqsyicxzng ýuqmb chứqjng”.

Cho nêvbxwn mớbdnyi cókkyu nhiềnegbu ngưlqsyfmlai sợlqch hắicxzn nhưlqsy vậdsyly, đafbaúlcjcng khôkjrung?

“Anh làdter khốkmvki băicxzng đafbaang bịhunz em làdterm tan chảnesjy...”. Lãadvonh Thiêvbxwn Dụejqgc theo bảnesjn năicxzng lêvbxwn tiếpaytng, sau đafbaókkyukjrun lêvbxwn đafbaôkjrui môkjrui nhỏsxuh nhắicxzn củwxqea côkjru... đafbadfvzu lưlqsyjjzci bánegb đafbascnyo luồxkrnn vàdtero khoang miệaisrng côkjru.

Thưlqsylqchng Quan Tuyềnegbn lạscnyi nghe thấfjpjy âpkaym thanh rộnkgnn ràdterng trong lồxkrnng ngựnvlgc mìdbfrnh.

advoi mớbdnyi lưlqsyu luyếpaytn buôkjrung côkjru ra, hắicxzn hàdteri lòlqsyng nhìdbfrn khuôkjrun mặqtovt nhỏsxuh nhắicxzn ửqvaang hồxkrnng củwxqea côkjru, khôkjrung quêvbxwn trảnesj lờfmlai câpkayu hỏsxuhi vừnvlga rồxkrni: “Em hi vọdmaeng biệaisrt thựnvlgadvonh gia sẽjqyr nhưlqsy thếpaytdtero?”

Thưlqsylqchng Quan Tuyềnegbn khẽjqyr nởlcjc mộnkgnt nụejqglqsyfmlai nhưlqsy đafbaókkyua hoa tưlqsyơxkrni, con ngưlqsyơxkrni trong mắicxzt đafbanesjo tròlqsyn suy nghĩbzsa...

“Ừsxuhm... nơxkrni đafbaókkyu hẳiudon làdter rấfjpjt rấfjpjt đafbafawzp, trong vưlqsyfmlan hoa trồxkrnng rấfjpjt nhiềnegbu hoa tửqvaa vi. Mỗsvjti khi cókkyuxkrnn giókkyu nhẹfawz thổzajci qua, nhữyzstng đafbaókkyua hoa màdteru tíjnyym nhạscnyt đafbaong đafbaưlqsya trong giókkyu, từnvlgng cánegbnh hoa nhẹfawz nhàdterng rơxkrni xuốkmvkng hồxkrnlqsybdnyc, mọdmaei nơxkrni đafbanegbu tràdtern ngậdsylp hưlqsyơxkrnng thơxkrnm thanh nhãadvo...”

Đdmaeôkjrui mắicxzt trong nhưlqsydtern nưlqsybdnyc củwxqea côkjru hiệaisrn lêvbxwn từnvlgng hìdbfrnh ảnesjnh đafbadfvzy khao khánegbt, giốkmvkng nhưlqsy mộnkgnt khe suốkmvki nhỏsxuh trong veo, từnvlgng cánegbnh hoa bay bay trong giókkyu...


advonh Thiêvbxwn Dụejqgc yêvbxwn tĩbzsanh nhìdbfrn ngắicxzm nụejqglqsyfmlai củwxqea Thưlqsylqchng Quan Tuyềnegbn. Hắicxzn cảnesjm thấfjpjy nhưlqsykkyu mộnkgnt cảnesjm giánegbc yêvbxwn bìdbfrnh nhẹfawz nhàdterng bao phủwxqe lấfjpjy côkjru, đafbaôkjrui mắicxzt củwxqea côkjru nhìdbfrn vềnegbxkrni xa xa, tưlqsylcjcng tưlqsylqchng nhữyzstng đafbaiềnegbu tuyệaisrt đafbafawzp, hếpaytt sứqjngc kìdbfrnesjo vàdter tinh khiếpaytt.

“Yêvbxwn tâpkaym đafbai, biệaisrt thựnvlgadvonh gia giốkmvkng hệaisrt nhưlqsy trong tưlqsylcjcng tưlqsylqchng củwxqea em vậdsyly”. Hắicxzn nhìdbfrn côkjru, nhữyzstng đafbalqcht sókkyung ấfjpjm ánegbp len lỏsxuhi trong ánegbnh mắicxzt trìdbfru mếpaytn ấfjpjy.

Hoa tửqvaa vi! Tuy hắicxzn chẳiudong cókkyu hứqjngng thúlcjc vớbdnyi mấfjpjy loạscnyi hoa cỏsxuhdbfr nhưlqsyng khi nghe côkjru vẽjqyrvbxwn mộnkgnt bứqjngc tranh đafbafawzp nhưlqsy vậdsyly, hắicxzn biếpaytt rõigmukjru rấfjpjt thíjnyych loàdteri hoa nàdtery. Vậdsyly thìdbfr hắicxzn sẽjqyr sai ngưlqsyfmlai lậdsylp tứqjngc trồxkrnng hoa tửqvaa vi trong vưlqsyfmlan, dùqmomng tốkmvkc đafbankgn nhanh nhấfjpjt đafbaytfr tạscnyo nêvbxwn mộnkgnt khung cảnesjnh giốkmvkng trong tưlqsylcjcng tưlqsylqchng củwxqea côkjru.

“Anh nókkyui thậdsylt khôkjrung? Trong biệaisrt thựnvlg củwxqea Lãadvonh gia cókkyu hoa tửqvaa vi thậdsylt àdter?”

Thưlqsylqchng Quan Tuyềnegbn vui mừnvlgng hỏsxuhi lạscnyi. Thậdsylt ra côkjruazding chỉddon nghe Vậdsyln Nhi nókkyui trong côkjru nhi việaisrn cókkyu trồxkrnng hoa tửqvaa vi thôkjrui, khôkjrung ngờfmla trong biệaisrt thựnvlg củwxqea Lãadvonh gia cũazding cókkyu.

“Thậdsylt!”. Lãadvonh Thiêvbxwn Dụejqgc yêvbxwu chiềnegbu vuốkmvkt cánegbi mũazdii củwxqea côkjru, hứqjnga hẹfawzn.

Thưlqsylqchng Quan Tuyềnegbn tưlqsyơxkrni cưlqsyfmlai, cảnesjm giánegbc nhưlqsy từnvlgng đafbaánegbm mâpkayy trắicxzng trôkjrui nhẹfawz trêvbxwn bầdfvzu trờfmlai xanh.

Khôkjrung khíjnyy trong phòlqsyng đafbaang vôkjruqmomng thâpkayn thiếpaytt vàdterfjpjm ánegbp thìdbfrkkyudteri tiếpaytng gõigmu cửqvaaa vang lêvbxwn...

“Vàdtero đafbai”. Lãadvonh Thiêvbxwn Dụejqgc québyfkt mắicxzt vềnegb phíjnyya cửqvaaa, giọdmaeng nókkyui khôkjrui phụejqgc lạscnyi sựnvlg lạscnynh lùqmomng vàdter trầdfvzm thấfjpjp.

Phong đafbaqmomy cửqvaaa đafbai vàdtero, nhìdbfrn Thưlqsylqchng Quan Tuyềnegbn rồxkrni lạscnyi nhìdbfrn Lãadvonh Thiêvbxwn Dụejqgc. Sau đafbaókkyuxkrni hạscny thấfjpjp ngưlqsyfmlai xuốkmvkng nókkyui: “Lãadvoo đafbascnyi, cókkyu ngưlqsyfmlai muốkmvkn đafbaưlqsylqchc gặqtovp côkjru Thưlqsylqchng Quan”.

advonh Thiêvbxwn Dụejqgc hơxkrni nhíjnyyu màdtery: “Ai?”

Thưlqsylqchng Quan Tuyềnegbn cũazding ngồxkrni dậdsyly, tòlqsylqsy nghiêvbxwng đafbadfvzu nhìdbfrn ra cửqvaaa.

Phong hơxkrni mấfjpjt tựnvlg nhiêvbxwn, đafbaánegbp lờfmlai: “Làdter Niếpaytp Ngâpkayn!”

“Niếpaytp Ngâpkayn?”

advonh Thiêvbxwn Dụejqgc vừnvlga nghe cánegbi têvbxwn nàdtery, khuôkjrun mặqtovt anh tuấfjpjn nhưlqsy đafbaưlqsylqchc đafbavbxwu khắicxzc đafbankgnt nhiêvbxwn tràdtern đafbadfvzy vẻnxod lạscnynh lẽjqyro vàdter nguy hiểytfrm. Hắicxzn chậdsylm rãadvoi đafbaqjngng dậdsyly, giọdmaeng đafbaiệaisru bứqjngc ngưlqsyfmlai: “Anh ta quảnesj nhiêvbxwn làdter bạscnyo gan đafbafjpjy”.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.