Giao Dịch Đánh Mất Trái Tim Của Trùm Xã Hội Đen

Quyển 10-Chương 164 : Bức Hôn

    trước sau   
rdamn tay to kékefzo côavzy ôavzym vàrdamo lòfuarng, đbhryôavzyi mắynzdt Lãvhvlnh Thiêugyen Dụkefzc nhưrlddrlddfuwzi kiếsndpm nhìfuarn thẳmbibng vềlwpt phíqcvia Thưrlddrjieng Quan Tuyềlwptn: “Vừlxpza gọlxpzi anh làrdamfuar?”

Thưrlddrjieng Quan Tuyềlwptn hơuxdbi run sợrjie, lậfssjp tứhtuvc nghĩdyhf đbhryếsndpn xưrlddng hôavzy củazxba côavzy vớgqnmi hắynzdn vừlxpza rồugyei. Nhưrlddng trưrlddgqnmc uy lựnlybc củazxba hắynzdn, côavzy lạtxawi khôavzyng dáeoqrm thừlxpza nhậfssjn, vìfuar thếsndp đbhryôavzyi đbhryugyeng tửnabr đbhryjlggo tròfuarn mấkbfey cáeoqri rồugyei nówogsi: “Quêugyen rồugyei”.

vhvlnh Thiêugyen Dụkefzc làrdamm sao lạtxawi khôavzyng biếsndpt tâqcvim tưrldd củazxba côavzy chứhtuv. Hắynzdn nheo mắynzdt lạtxawi đbhrynabry nguy hiểjlggm, áeoqrnh mắynzdt khiếsndpn ngưrlddlxpzi kháeoqrc phảjlggi sợrjievhvli, áeoqrp sáeoqrt vàrdamo gầnabrn mặqcvit côavzy.

“Em quêugyen quan hệmjmv củazxba hai chúupmung ta rồugyei àrdam?”

Thưrlddrjieng Quan Tuyềlwptn cụkefzp mắynzdt xuốejdwng, hàrdamng lôavzyng mi dàrdami hơuxdbi run lêugyen, mưrlddlxpzi ngówogsn tay xoắynzdn xuýnmtst vàrdamo nhau. Côavzy thìfuar thầnabrm nówogsi: “Thìfuarrdam quan hệmjmvavzyn phu hôavzyn thêugye, cówogs quêugyen đbhryâqcviu chứhtuv”.

vhvlnh Thiêugyen Dụkefzc dưrlddlxpzng nhưrldd bịynzd vẻzmno đbhryáeoqrng yêugyeu củazxba côavzy chọlxpzc cưrlddlxpzi, từlxpz cổbagc họlxpzng truyềlwptn đbhryếsndpn tiếsndpng cưrlddlxpzi trầnabrm thấkbfep. Hắynzdn nhẹowww nhàrdamng vuốejdwt máeoqri tówogsc mềlwptm mạtxawi củazxba côavzy, cúupmui đbhrynabru xuốejdwng, hơuxdbi thởaous đbhryàrdamn ôavzyng nówogsng bỏerctng phảjlggrdamo tai côavzy, quanh quẩupkfn bêugyen vàrdamnh tai mẫybakn cảjlggm...


“Cho nêugyen vềlwpt sau em chỉvaxbwogs thểjlgg gọlxpzi anh làrdam “Dụkefzc”. Trưrlddgqnmc kia em cũrsvung rấkbfet thíqcvich gọlxpzi anh nhưrldd vậfssjy”. Hắynzdn cốejdw ýnmtsrlddgqnmng dẫybakn côavzy, khôavzyng biếsndpt tạtxawi sao hắynzdn chỉvaxb muốejdwn nghe côavzy gọlxpzi hắynzdn nhưrldd vậfssjy, cảjlggm giáeoqrc rấkbfet thâqcvin thiếsndpt.

Thưrlddrjieng Quan Tuyềlwptn cảjlggm thấkbfey tim nhưrldd đbhryfssjp rộwtfbn lêugyen, hắynzdn càrdamng lấkbfen đbhryếsndpn gầnabrn côavzyrdamng khiếsndpn khuôavzyn mặqcvit nhỏerct nhắynzdn củazxba côavzy đbhryerct bừlxpzng lêugyen...

“Làrdam lạtxaw thếsndprdamo ấkbfey”. Côavzyuxdbi vặqcvin vẹowwwo ngưrlddlxpzi, muốejdwn tráeoqrnh khỏercti hơuxdbi thởaous nam tíqcvinh khiếsndpn tim đbhryang đbhryfssjp rộwtfbn lêugyen kia.

“Ngoan, gọlxpzi thửnabr đbhryi”.

Thanh âqcvim củazxba Lãvhvlnh Thiêugyen Dụkefzc đbhrywtfbt nhiêugyen trởaousugyen kháeoqrc thưrlddlxpzng, tràrdamn đbhrynabry sựnlyb hấkbfep dẫybakn, bàrdamn tay vuốejdwt dọlxpzc theo nhữjpwang đbhryưrlddlxpzng cong mêugye ngưrlddlxpzi củazxba côavzy tớgqnmi vòfuarng eo thon gọlxpzn, áeoqrnh mắynzdt âqcvim trầnabrm sâqcviu thẳmbibm.

Thưrlddrjieng Quan Tuyềlwptn rõlfvtrdamng cówogs thểjlgg cảjlggm nhậfssjn đbhryưrlddrjiec nhiệmjmvt đbhrywtfbwogsng bỏerctng bêugyen eo mìfuarnh. Côavzyuxdbi xấkbfeu hổbagc, thìfuar thầnabrm mộwtfbt tiếsndpng: “Dụkefzc…”

vhvlnh Thiêugyen Dụkefzc thỏercta mãvhvln cong môavzyi cưrlddlxpzi. Hắynzdn chưrldda từlxpzng nghĩdyhf mộwtfbt Thưrlddrjieng Quan Tuyềlwptn luôavzyn xùtxawavzyng đbhrykbfeu vớgqnmi hắynzdn lạtxawi cówogs mộwtfbt vẻzmno ngoan ngoãvhvln dịynzdu dàrdamng nhưrldd vậfssjy. Từlxpz miệmjmvng côavzy gọlxpzi têugyen hắynzdn khiếsndpn tráeoqri tim hắynzdn cũrsvung đbhryfssjp rộwtfbn lêugyen.Diễkbfen-đbhryàrdamn-Lêugye-Quýnmtsfvbcôavzyn

rlddlxpzng nhưrlddavzy đbhryãvhvl len lỏercti vàrdamo nơuxdbi sâqcviu nhấkbfet trong tráeoqri tim hắynzdn. Nhìfuarn đbhryôavzyi mắynzdt trong veo nhưrlddrlddgqnmc củazxba côavzy, lòfuarng hắynzdn lạtxawi dâqcving lêugyen cảjlggm giáeoqrc đbhryau lòfuarng vàrdam thưrlddơuxdbng tiếsndpc.

Thưrlddrjieng Quan Tuyềlwptn đbhryjlgg mặqcvic Lãvhvlnh Thiêugyen Dụkefzc ôavzym mìfuarnh trong lòfuarng. Côavzy lẳmbibng lặqcving lắynzdng nghe tiếsndpng tim đbhryfssjp trầnabrm ổbagcm củazxba hắynzdn. Lúupmuc nàrdamy, Thưrlddrjieng Quan Tuyềlwptn cảjlggm thấkbfey côavzyrdam ngưrlddlxpzi đbhryàrdamn ôavzyng nàrdamy rấkbfet gầnabrn gũrsvui vớgqnmi nhau.

avzy nhẹowww nhàrdamng ngẩupkfng đbhrynabru lêugyen, vưrlddơuxdbn nhữjpwang ngówogsn tay trắynzdng mịynzdn ra, cẩupkfn thậfssjt vuốejdwt gưrlddơuxdbng mặqcvit cưrlddơuxdbng nghịynzd củazxba hắynzdn…

Ngưrlddlxpzi đbhryàrdamn ôavzyng nàrdamy tuy lạtxawnh lùtxawng vàrdameoqr đbhrytxawo nhưrlddng đbhryvaxbng sau vẻzmnoavzyn nówogsng đbhryówogsrdamfuarnh cảjlggm hếsndpt sứhtuvc dịynzdu dàrdamng, khiếsndpn tráeoqri tim côavzy run lêugyen từlxpzng hồugyei.

Cảjlggm giáeoqrc ngứhtuva ngáeoqry truyềlwptn đbhryếsndpn từlxpz đbhrynabru ngówogsn tay côavzy đbhryang vuốejdwt gưrlddơuxdbng mặqcvit mìfuarnh khiếsndpn Lãvhvlnh Thiêugyen Dụkefzc thấkbfey rấkbfet thoảjlggi máeoqri. Hắynzdn cưrlddlxpzi nhẹowww, bàrdamn tay to nhẹowww nhàrdamng đbhryqcvit lêugyen chiếsndpc cổbagc trắynzdng nõlfvtn củazxba côavzy, kékefzo tay côavzy lạtxawi, hôavzyn vàrdamo nhữjpwang ngówogsn tay thon gọlxpzn củazxba côavzy khiếsndpn côavzy bậfssjt cưrlddlxpzi…

“Đfvbclxpzng, buồugyen lắynzdm!”


“Côavzykefz, em quyếsndpn rũrsvu anh trưrlddgqnmc…”

vhvlnh Thiêugyen Dụkefzc còfuarn chưrldda dứhtuvt lờlxpzi, đbhryôavzyi môavzyi nówogsng bỏerctng đbhryãvhvlavzyn lêugyen cổbagcavzy, híqcvit mộwtfbt hơuxdbi toàrdamn làrdamtxawi hưrlddơuxdbng thanh nhãvhvl trêugyen ngưrlddlxpzi côavzy.

“Dụkefzc, đbhrylxpzng…”

Thưrlddrjieng Quan Tuyềlwptn hờlxpzn dỗybaki nékefz tráeoqrnh, dầnabrn dầnabrn côavzyrlddlxpzng nhưrldd đbhryãvhvl quêugyen đbhryi cảjlggm giáeoqrc sợrjievhvli vớgqnmi ngưrlddlxpzi đbhryàrdamn ôavzyng nàrdamy.

“Tuyềlwptn, Tuyềlwptn củazxba anh…”

Ábwlenh mắynzdt Lãvhvlnh Thiêugyen Dụkefzc trởaousugyen sâqcviu thẳmbibm, cảjlggm giáeoqrc mềlwptm mạtxawi trong lòfuarng khiếsndpn hắynzdn khôavzyng tựnlyb chủazxb đbhryưrlddrjiec nữjpwaa. Nhưrlddng hắynzdn biếsndpt… hiệmjmvn giờlxpz chưrldda phảjlggi lúupmuc!

“Côavzykefz, nếsndpu cówogs thểjlgg thìfuar anh muốejdwn em ngay lúupmuc nàrdamy”. Hắynzdn tìfuar cằvaxbm lêugyen đbhrynabru côavzy, cốejdw gắynzdng áeoqrp chếsndp dụkefzc vọlxpzng, nhẹowww giọlxpzng nówogsi.

Mộwtfbt câqcviu nówogsi bấkbfet ngờlxpz vang lêugyen khiếsndpn tráeoqri tim Thưrlddrjieng Quan Tuyềlwptn nhưrldd nổbagc tung… Côavzy cảjlggm thấkbfey tráeoqri tim mìfuarnh đbhryang run rẩupkfy, mặqcvit nówogsng bừlxpzng lêugyen…

“Em khôavzyng muốejdwn bịynzd gảjlgg cho sắynzdc lang”. Côavzy kháeoqrng nghịynzdwogsi.

vhvlnh Thiêugyen Dụkefzc nhíqcviu màrdamy cưrlddlxpzi, lậfssjp tứhtuvc hơuxdbi đbhryupkfy côavzy ra…dien⊹dan⊹le⊹quy⊹don⊹com

“Khôavzyng lấkbfey chồugyeng sao?”

Thưrlddrjieng Quan Tuyềlwptn ngẩupkfng đbhrynabru lêugyen: “Khôavzyng lấkbfey!”

“Thậfssjt sựnlyb khôavzyng lấkbfey?”. Lãvhvlnh Thiêugyen Dụkefzc cốejdw ýnmts uy hiếsndpp.


“Thậfssjt sựnlyb khôavzyng lấkbfey!”. Thưrlddrjieng Quan Tuyềlwptn cũrsvung thấkbfey vôavzytxawng thíqcvich thúupmu đbhrylxpz vớgqnmi hắynzdn.

vhvlnh Thiêugyen Dụkefzc cong đbhryôavzyi môavzyi lạtxawnh lùtxawng lêugyen, hắynzdn rấkbfet thoảjlggi máeoqri lêugyen tiếsndpng: “Em sẽvkth phảjlggi hốejdwi hậfssjn đbhrykbfey”.

Thưrlddrjieng Quan Tuyềlwptn còfuarn chưrldda phảjlggn ứhtuvng kịynzdp đbhryãvhvl thấkbfey ngówogsn tay củazxba Lãvhvlnh Thiêugyen Dụkefzc cùtxaweoqrch côavzy

“Ábwle… đbhrylxpzng, buồugyen!”. Côavzy lậfssjp tứhtuvc phảjlggn ứhtuvng lạtxawi, cảjlgg ngưrlddlxpzi cốejdw tráeoqrnh nékefz.

“Vậfssjy em cówogs lấkbfey chồugyeng khôavzyng?”. Lãvhvlnh Thiêugyen Dụkefzc nhưrlddwogsa thàrdamnh mộwtfbt túupmurdam đbhryang bứhtuvc hôavzyn, tiếsndpp tụkefzc “bứhtuvc cung”.

Thưrlddrjieng Quan Tuyềlwptn cưrlddlxpzi đbhryếsndpn nỗybaki khuôavzyn mặqcvit nhỏerct nhắynzdn đbhryerct bừlxpzng cảjlggugyen, côavzy giơuxdb tay đbhrynabru hàrdamng: “Xin anh đbhrykbfey, buồugyen lắynzdm…”.

“Còfuarn chưrldda trảjlgg lờlxpzi câqcviu hỏercti củazxba anh àrdam?”. Lúupmuc nàrdamy, Lãvhvlnh Thiêugyen Dụkefzc giốejdwng nhưrldd mộwtfbt đbhryhtuva trẻzmno to xáeoqrc, ra sứhtuvc cùtxawavzy.

“Gảjlgg, gảjlgg, em gảjlgg…”. Thưrlddrjieng Quan Tuyềlwptn cưrlddlxpzi đbhryếsndpn mứhtuvc sặqcvic sụkefza. Côavzy sợrjie nhấkbfet làrdam bịynzd ngưrlddlxpzi kháeoqrc cùtxawugyen lúupmuc nàrdamy đbhryiềlwptu kiệmjmvn gìfuarrsvung đbhryugyeng ýnmts hếsndpt.

Nhưrlddng Lãvhvlnh Thiêugyen Dụkefzc vẫybakn chưrldda đbhryynzdnh tha cho côavzy, tiếsndpp tụkefzc ékefzp hỏercti: “Nówogsi cho anh biếsndpt, em gảjlgg cho ai?”

“Anh, anh”. Thưrlddrjieng Quan Tuyềlwptn cưrlddlxpzi đbhryếsndpn mứhtuvc muốejdwn tắynzdt thởaous luôavzyn rồugyei.

“Anh làrdam ai?”

“Dụkefzc, Dụkefzc…”

vhvlnh Thiêugyen Dụkefzc nghe vậfssjy mớgqnmi cựnlybc kìfuar thỏercta mãvhvln dừlxpzng lạtxawi. Sựnlyb thay đbhrybagci kìfuar lạtxaw trong tâqcvim tưrldd đbhrylwptu giấkbfeu sau đbhryôavzyi mắynzdt sâqcviu thẳmbibm ấkbfey.

“Khôavzyng cho phékefzp em đbhrybagci ýnmts, nếsndpu khôavzyng anh sẽvkth khiếsndpn em phảjlggi hốejdwi hậfssjn”.

Thưrlddrjieng Quan Tuyềlwptn vôavzy lựnlybc ngồugyei trêugyen đbhryùtxawi hắynzdn, cảjlgg ngưrlddlxpzi mềlwptm nhũrsvun dựnlyba vàrdamo lồugyeng ngựnlybc hắynzdn. Côavzy khôavzyng nhìfuarn vàrdamo áeoqrnh mắynzdt sâqcviu thẳmbibm kia nêugyen khôavzyng hiểjlggu rõlfvtrdamm nghĩdyhfa trong lờlxpzi nówogsi củazxba hắynzdn.

“Nhấkbfet đbhryynzdnh làrdam trưrlddgqnmc kia em thưrlddlxpzng xuyêugyen bịynzd anh bắynzdt nạtxawt”. Côavzy ôavzym lấkbfey gáeoqry hắynzdn, giọlxpzng đbhryiệmjmvu đbhrynabry bấkbfet mãvhvln.

Nhấkbfet đbhryynzdnh làrdam thếsndp rồugyei! Nhấkbfet đbhryynzdnh côavzy bịynzd hắynzdn bắynzdt nạtxawt!

“Cứhtuv cho làrdam vậfssjy đbhryi”. Trong mắynzdt Lãvhvlnh Thiêugyen Dụkefzc lówogse lêugyen tia đbhryùtxawa giỡfuwzn. Nếsndpu mấkbfey loạtxawi vậfssjn đbhrywtfbng trêugyen giưrlddlxpzng đbhryưrlddrjiec coi làrdam bắynzdt nạtxawt thìfuar đbhryúupmung làrdam hắynzdn thưrlddlxpzng xuyêugyen bắynzdt nạtxawt côavzy thậfssjt, thậfssjm chíqcvi…Di»ễkbfebhryàrdamnL«êugyeQuýnmtsĐfvbc»ôavzyn.

Hắynzdn cong môavzyi cưrlddlxpzi, bàrdamn tay từlxpz từlxpz đbhryqcvit lêugyen bụkefzng côavzy, áeoqrnh mắynzdt đbhrynabry tìfuarnh cảjlggm chan hòfuara…

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.