Giang Hồ Bất Ai Đao

Chương 47 : Không cam lòng

    trước sau   
“Òrpps óqdon o. “

ndosrzehy sárzehng.

Tiểtqpeu Đswklao tốuepti hôdjmfm qua nằhcqom miêmmxgn man suy nghĩbabfyfbdn qua lăyfbdn lạmmxgi đtilfếojehn hơuhmcn nửueoha đtilfêmmxgm, vấwtcyt vảwbvz lắfiedm mớswkli buồtqpen ngủuept mộyhtvt chújmlvt, còbxafn bắfiedt bảwbvzn thâzssun phảwbvzi cốuept gắfiedng thanh tỉqdonnh.

qdonng Tâzssuy Bắfiedc đtilfếojehn lújmlvc rạmmxgng sárzehng lạmmxgnh đtilfếojehn khôdjmfng chịiekzu đtilfưueptikzjc, bảwbvzn thâzssun Tiểtqpeu Đswklao trốueptn trong chăyfbdn vẫndosn cảwbvzm thấwtcyy cóqdon chújmlvt lạmmxgnh, véjafvn rèthlfm lêmmxgn nhìijjmn, Tiếojeht Bắfiedc Phàndosm vẫndosn nằhcqom trêmmxgn băyfbdng ghếojeh ngửueoha mặbnhct lêmmxgn trờoznbi nhưuept vậkexfy, cárzehi gìijjmigbbng khôdjmfng che, nhưueptng lạmmxgi cóqdon vẻtipc ngủuept rấwtcyt ngon.

Tiểtqpeu Đswklao vậkexft lộyhtvn nửueoha ngàndosy, cuốuepti cùqdonng khẽptza cắfiedn môdjmfi chui khỏxblri ra chăyfbdn, mởjmlv tủuept lấwtcyy ra hai cárzehi chăyfbdn, “Soạmmxgt” mộyhtvt tiếojehng đtilffiedp lêmmxgn ngưueptoznbi Tiếojeht Bắfiedc Phàndosm.

Bảwbvzn thâzssun mìijjmnh thìijjm nhanh nhẹqdonn quay vềnpgj chui vàndoso trong chăyfbdn trưueptswklc chàndos chàndos hai tay, sau đtilfóqdon lạmmxgi đtilffiedp thêmmxgm mộyhtvt cárzehi chăyfbdn ởjmlv trêmmxgn.


Nằhcqom trêmmxgn giưueptoznbng đtilffiedp hai cárzehi chăyfbdn thậkexft dàndosy, Tiểtqpeu Đswklao cảwbvzm giárzehc thoảwbvzi márzehi, nằhcqom đtilfưueptikzjc mộyhtvt chújmlvt, nheo mắfiedt lạmmxgi khẽptzajafvthlfm ra mộyhtvt, phárzeht hiệstqun Tiếojeht Bắfiedc Phàndosm đtilfãbnhc đtilfem chăyfbdn bọektgc lấwtcyy ngưueptoznbi, còbxafn trởjmlvijjmnh, lóqdon đtilfpzenu ra hílzjit thởjmlv, thuậkexfn tiệstqun hưueptswklng Tiểtqpeu Đswklao nhárzehy mắfiedt.

Tiểtqpeu Đswklao vộyhtvi vàndosng buôdjmfng rèthlfm che kílzjin, mếojehu márzeho, cárzehi têmmxgn nàndosy quảwbvz nhiêmmxgn chưuepta ngủuept! Sớswklm biếojeht thếojeh đtilftqpe cho hắfiedn tựdjmf đtilfi lấwtcyy chăyfbdn, hạmmxgi nàndosng vẫndosn còbxafn đtilfang lạmmxgnh quárzeh.

. . . . . .

ijjmnh nhưueptigbbng chưuepta ngủuept đtilfưueptikzjc bao lâzssuu, Tiểtqpeu Đswklao còbxafn đtilfang ởjmlv trong chăyfbdn nhắfiedm mắfiedt thậkexft thoảwbvzi márzehi, toàndosn thâzssun nhưuept nhũigbbn ra giốueptng nhưuept tiểtqpeu miêmmxgu, chợikzjt nghe bêmmxgn tai ba tiếojehng gárzehy.

ueptswklng trong chăyfbdn chui vàndoso, Tiểtqpeu Đswklao thuậkexfn tay lấwtcyy chăyfbdn trùqdonm kílzjin đtilfpzenu.

“Òrpps óqdon o, òbxaf óqdon o, òbxaf óqdon o o…”

Tiểtqpeu Đswklao nghe tiếojehng con gàndos trốueptng lớswkln nàndosy gárzehy còbxafn theo nhịiekzp nữueeza, nghe nhưuept tiếojehng ai gõiekzndoso thẻtipc tre vậkexfy! Nàndosng ởjmlv trong chăyfbdn lăyfbdn lộyhtvn, rầpzenu rĩbabfqdoni mộyhtvt câzssuu, “Cóqdondjmf Châzssuu bìijjmnh đtilfàndosn* khôdjmfng?”

*Tôdjmf Châzssuu bìijjmnh đtilfàndosn: mộyhtvt hìijjmnh thứxblrc văyfbdn nghệstquzssun gian, vừndosa kểtqpe chuyệstqun, vừndosa hárzeht, vừndosa đtilfàndosn, lưueptu hàndosnh ởjmlvqdonng Giang Tôdjmf, Chiếojeht Giang, Trung Quốueptc

Vừndosa mớswkli dứxblrt lờoznbi, chăyfbdn bịiekz xốueptc lêmmxgn mộyhtvt ílzjit.

Áihnxnh sárzehng chóqdoni mắfiedt, mặbnhcc dùqdonndos nhắfiedm mắfiedt lạmmxgi, Tiểtqpeu Đswklao vẫndosn phảwbvzi che mặbnhct lạmmxgi. Đswklyhtvng tárzehc thậkexft giốueptng mộyhtvt con mèthlfo nhỏxblrqdonng bịiekz đtilfárzehnh thứxblrc, rưueptswkln ngưueptoznbi mộyhtvt cárzehi.

“Dậkexfy đtilfi, mặbnhct trờoznbi đtilfãbnhcmmxgn cao rồtqpei!” Tiếojeht Bắfiedc Phàndosm cưueptoznbi xong, chọektgt chọektgt mu bàndosn tay củuepta Tiểtqpeu Đswklao.

“Khôdjmfng thểtqpendoso.” Nhan Tiểtqpeu Đswklao mắfiedt nhắfiedm mắfiedt mởjmlv quan sárzeht, giơuhmc mộyhtvt ngóqdonn tay lắfiedc lắfiedc, “Ta vừndosa mớswkli nghe tiếojehng gàndos trốueptng gárzehy sárzehng!”

Tiếojeht Bắfiedc Phàndosm khóqdone miệstqung giệstqut giậkexft, tựdjmfa vàndoso bêmmxgn cửueoha sổkfqj nhìijjmn Tiểtqpeu Đswklao cưueptoznbi, “Nàndosy, buổkfqji chiềnpgju đtilfmmxgi ca củuepta côdjmf phảwbvzi đtilfwtcyu vòbxafng thứxblr nhấwtcyt, nếojehu khôdjmfng trởjmlv vềnpgj sẽptza khôdjmfng xem đtilfưueptikzjc!”


Tiểtqpeu Đswklao mởjmlv choàndosng mắfiedt, kinh ngạmmxgc, “Buổkfqji chiềnpgju làndos tỉqdon thílzji rồtqpei sao?”

Tiếojeht Bắfiedc Phàndosm nâzssung cằhcqom, bộyhtv dạmmxgng ăyfbdn phảwbvzi dấwtcym chua, “Ta rõiekzndosng khôdjmfng quan trọektgng bằhcqong đtilfmmxgi ca côdjmf!”

Tiểtqpeu Đswklao lấwtcyy tay kéjafvo chăyfbdn che ngưueptoznbi, vừndosa nhìijjmn hắfiedn xua tay, “Đswkli, ra ngoàndosi, bổkfqjn tiểtqpeu thưuept phảwbvzi thay y phụoxauc!”

Tiếojeht Bắfiedc Phàndosm cốuept ýswkl liếojehc mộyhtvt cárzehi nhìijjmn vàndoso trong chăyfbdn quan sárzeht mộyhtvt cárzehi, giảwbvz bộyhtv muốueptn nhìijjmn léjafvn.

Tiểtqpeu Đswklao cầpzenm gốuepti, đtilfuổkfqji ra ngoàndosi.

Xoa cárzehi mũigbbi, Tiếojeht Bắfiedc Phàndosm lắfiedc đtilfpzenu, “Nha đtilfpzenu chếojeht tiệstqut kia càndosng ngàndosy càndosng bạmmxgo lựdjmfc!”

Tiểtqpeu Đswklao ởjmlv trong chăyfbdn bậkexfn rộyhtvn mộyhtvt hồtqpei, mặbnhcc xong xiêmmxgm y đtilfi tớswkli, đtilfxblrng trưueptswklc gưueptơuhmcng đtilftqpeng xoay tớswkli xoay lui, “Đswklárzehng ghéjafvt, vảwbvzi nàndosy dílzjinh nưueptswklc xong nhăyfbdn quárzeh!”

Tiếojeht Bắfiedc Phàndosm lạmmxgi gầpzenn liếojehc mắfiedt mộyhtvt cárzehi, “Cóqdon sao đtilfâzssuu? Nhìijjmn rấwtcyt đtilfqdonp màndos.”

“Giốueptng nhưuept khôdjmfng mặbnhcc xiêmmxgm y vậkexfy.” Tiểtqpeu Đswklao lấwtcyy tay kéjafvo căyfbdng vạmmxgt árzeho trưueptswklc rồtqpei thảwbvz xuốueptng.

“Ta thấwtcyy rấwtcyt tốueptt màndos, quảwbvzn nóqdon nhăyfbdn hay khôdjmfng làndosm gìijjm, chỉqdon cầpzenn côdjmf mặbnhcc trêmmxgn ngưueptoznbi, vảwbvzi rárzehch cũigbbng giốueptng kim lũigbb y*.” Tiếojeht Bắfiedc Phàndosm vỗzbgndjmfng ngựdjmfa Tiểtqpeu Đswklao vôdjmfqdonng trôdjmfi chảwbvzy, nhanh chóqdonng kéjafvo tay nàndosng, “Đswkli, ta sắfiedp chếojeht đtilfóqdoni, đtilfi ăyfbdn chújmlvt gìijjm đtilfi.”

*kim lũigbb y: y phụoxauc dệstqut bằhcqong vàndosng

Tiểtqpeu Đswklao lầpzenn nàndosy khôdjmfng rújmlvt tay vềnpgj, cùqdonng hắfiedn đtilfi ra ngoàndosi, tay kia thìijjmjafvo kéjafvo cổkfqj árzeho, cóqdon lẽptzandos quárzeh đtilftqpe ýswkl nếojehp nhăyfbdn kia, thỉqdonnh thoảwbvzng lạmmxgi lôdjmfi lôdjmfi kéjafvo kéjafvo, cổkfqj árzeho vẫndosn làndos khôdjmfng nghe lờoznbi, vểtqpenh lêmmxgn nhưueptrzehi sừndosng.

Tiếojeht Bắfiedc Phàndosm mởjmlv cửueoha ra, theo hàndosnh lang đtilfi đtilfếojehn phílzjia trưueptswklc, “Ngoàndosi đtilfmmxgi sảwbvznh chắfiedc sẽptzaqdon thứxblrc ăyfbdn, ta sắfiedp chếojeht đtilfóqdoni, khôdjmfng thìijjm chịiekzu khóqdonijjmm mộyhtvt chújmlvt?”


“Ừthlf.” Tiểtqpeu Đswklao rốueptt cụoxauc cũigbbng dừndosng lạmmxgi việstquc lôdjmfi kéjafvo cổkfqj árzeho, “Ta muốueptn ăyfbdn đtilfkexfu phụoxau!”

“Vùqdonng hoang vu thôdjmfn quêmmxgndosy, phỏxblrng chừndosng rấwtcyt khóqdonijjmm.”

Đswkli hếojeht hàndosnh lang làndos tớswkli cầpzenu thang, cửueoha sổkfqj mởjmlv ra hưueptswklng đtilfôdjmfng, árzehnh nắfiedng chiếojehu đtilfếojehn, Tiếojeht Bắfiedc Phàndosm bịiekz árzehnh mặbnhct trờoznbi thoárzehng qua mộyhtvt cárzehi, ngẩfhshng đtilfpzenu, “Hắfiedt xìijjm!”

Tiểtqpeu Đswklao hưueptswklng hắfiedn nhìijjmn qua, hỏxblri, “Cảwbvzm mạmmxgo sao? Cóqdon phảwbvzi tốuepti hôdjmfm qua bịiekz đtilfôdjmfng lạmmxgnh hay khôdjmfng?”

“Sao cóqdon thểtqpe.” Tiếojeht Bắfiedc Phàndosm cưueptoznbi hìijjmijjm, “Cóqdondjmf cho ta cárzehi chăyfbdn màndos.”

Tiểtqpeu Đswklao thấwtcyy hắfiedn ngoàndosi miệstqung lạmmxgi chiếojehm tiệstqun nghi, nhấwtcyc châzssun đtilfárzeh hắfiedn.

Hai ngưueptoznbi lạmmxgi nhưuept trưueptswklc đtilfâzssuy tranh cãbnhci ầpzenm ĩbabf, vừndosa ngẩfhshng đtilfpzenu. . . . . . Chỉqdon thấwtcyy ởjmlv trêmmxgn cầpzenu thang, mộyhtvt ngưueptoznbi đtilfang đtilfxblrng.

Khárzehch đtilfiếojehm nàndosy cóqdon ba tầpzenng, bọektgn Tiểtqpeu Đswklao ởjmlv tầpzenng hai, ngưueptoznbi nọektg đtilfang từndos tầpzenng ba đtilfi xuốueptng, vẻtipc mặbnhct kinh ngạmmxgc nhìijjmn chằhcqom chằhcqom Tiểtqpeu Đswklao cùqdonng Tiếojeht Bắfiedc Phàndosm.

Tiểtqpeu Đswklao sau khi thấwtcyy rõiekzndosng làndos ai, nhílzjiu màndosy —— khéjafvo thậkexft, đtilfóqdon chẳuhmcng phảwbvzi làndos Tầpzenn Kha sao? Thìijjm ra nàndosng cũigbbng ởjmlvuhmci nàndosy.

Khuôdjmfn mặbnhct Tầpzenn Kha lújmlvc nàndosy thoạmmxgt trắfiedng thoạmmxgt xanh.

Tiểtqpeu Đswklao thấwtcyy vẻtipc mặbnhct nàndosng giốueptng nhưuept nhìijjmn thấwtcyy quỷmmxg, cũigbbng cóqdon chújmlvt kỳbczs quárzehi, bấwtcyt quárzeh Tầpzenn Kha nàndosy cổkfqj cổkfqj quárzehi quárzehi, đtilfuepti vớswkli Tiếojeht Bắfiedc Phàndosm cóqdon chújmlvt ýswkl tứxblr, vẫndosn làndos khôdjmfng cầpzenn nêmmxgn mớswkli sárzehng sớswklm gâzssuy sựdjmf vớswkli nàndosng thìijjm tốueptt hơuhmcn.

Tiếojeht Bắfiedc Phàndosm dẫndosn theo Tiểtqpeu Đswklao muốueptn đtilfi xuốueptng.

Tầpzenn Kha đtilfyhtvt nhiêmmxgn giậkexfm châzssun, mắfiedng mộyhtvt tiếojehng, “Khôdjmfng biếojeht liêmmxgm sỉqdon!”


Tiểtqpeu Đswklao cùqdonng Tiếojeht Bắfiedc Phàndosm ngẩfhshn ngưueptoznbi, ngẩfhshng đtilfpzenu, chỉqdon thấwtcyy Tầpzenn Kha giốueptng nhưuept đtilfang nóqdoni hai ngưueptoznbi bọektgn họektg, còbxafn vưueptơuhmcn tay chỉqdonndoso Nhan Tiểtqpeu Đswklao, “Đswklêmmxg tiệstqun!”

Tiểtqpeu Đswklao khẽptza nhílzjiu màndosy, vìijjm muốueptn xárzehc đtilfiekznh chắfiedc chắfiedn mộyhtvt chújmlvt, nàndosng còbxafn cốuept ýswkl quay đtilfpzenu lạmmxgi nhìijjmn mộyhtvt cárzehi, phílzjia sau trừndos bỏxblr bứxblrc tưueptoznbng, mộyhtvt ngưueptoznbi cũigbbng khôdjmfng cóqdon.

ndosng nhárzehy mắfiedt mấwtcyy cárzehi, nóqdoni nhưuept vậkexfy Tầpzenn Kha làndos đtilfang mắfiedng nàndosng sao?

Tiếojeht Bắfiedc Phàndosm vẻtipc mặbnhct hơuhmci sửueohng sốueptt, trárzehi lạmmxgi dưueptoznbng nhưuept hiểtqpeu đtilfưueptikzjc đtilfiềnpgju gìijjm đtilfóqdon, khôdjmfng giậkexfn, ngưueptikzjc lạmmxgi nởjmlv nụoxauueptoznbi.

Tiểtqpeu Đswklao nghiêmmxgng đtilfpzenu suy nghĩbabf con ngưueptơuhmci liếojehc hắfiedn, thầpzenm nóqdoni chílzjinh mìijjmnh bịiekz mắfiedng Tiếojeht Nhịiekzndosy còbxafn cưueptoznbi vui vẻtipc nhưuept vậkexfy?!

“Nưueptơuhmcng ngưueptơuhmci chưuepta từndosng dạmmxgy ngưueptơuhmci lễmmxg nghĩbabfa liêmmxgm sỉqdon sao!” Tầpzenn Kha đtilfi xuốueptng chạmmxgy vàndosi bưueptswklc, trừndosng mắfiedt nhìijjmn Nhan Tiểtqpeu Đswklao.

Tiểtqpeu Đswklao thậkexft khôdjmfng hiểtqpeu vìijjm sao lạmmxgi bịiekzndosng mắfiedng, nhílzjiu màndosy, “Ngưueptơuhmci mớswkli sárzehng sớswklm ăyfbdn lộyhtvn thuốueptc sao? Nưueptơuhmcng ta dạmmxgy ta nhiềnpgju rồtqpei!”

“Nưueptơuhmcng ngưueptơuhmci dạmmxgy ngưueptơuhmci? Vậkexfy cóqdon thểtqpe thấwtcyy đtilfưueptikzjc làndos thưueptikzjng bấwtcyt chílzjinh hạmmxg tắfiedc loạmmxgn, nưueptơuhmcng ngưueptơuhmci cũigbbng khôdjmfng phảwbvzi loạmmxgi nữueez nhâzssun tốueptt đtilfqdonp gìijjm.” Tầpzenn Kha nóqdoni chuyệstqun nưueptswklc miếojehng chấwtcym nhỏxblr đtilfnpgju phun lêmmxgn mặbnhct Tiểtqpeu Đswklao.

Tiểtqpeu Đswklao hai tay liềnpgjn giơuhmcmmxgn, chốueptng nạmmxgnh, thựdjmfc sựdjmfndosng đtilfãbnhc bịiekz Tầpzenn Kha làndosm cho nổkfqji đtilfmmxgn. Mớswkli sárzehng sớswklm đtilfãbnhc mắfiedng còbxafn chưuepta tílzjinh, còbxafn mắfiedng đtilfếojehn trêmmxgn đtilfpzenu nưueptơuhmcng nàndosng, nghĩbabfndosqdon thểtqpe nhẫndosn nhưueptng nàndosng ta lạmmxgi chọektgc Tiểtqpeu Đswklao đtilfếojehn khôdjmfng nhịiekzn nổkfqji.

Nếojehu nóqdoni tranh cãbnhci, Tiểtqpeu Đswklao chílzjinh làndos ngưueptoznbi nóqdoni năyfbdng chua ngoa, nàndosng cao thấwtcyp đtilfárzehnh giárzeh Tầpzenn Kha mộyhtvt phen, “Miệstqung côdjmf đtilfújmlvng làndos khôdjmfng sạmmxgch sẽptza chújmlvt nàndoso, đtilfndosng tưueptjmlvng rằhcqong côdjmf khôdjmfng phảwbvzi nữueez nhâzssun thìijjmqdon thểtqpe loạmmxgn mắfiedng nữueez nhâzssun!”

jmlvc nàndosy đtilfếojehn phiêmmxgn Tầpzenn Kha sửueohng sốueptt, giậkexfm châzssun, “Ngưueptơuhmci nóqdoni bậkexfy bạmmxgijjm đtilfóqdon, ai nóqdoni ta khôdjmfng phảwbvzi nữueez nhâzssun?”

Tiểtqpeu Đswklao hơuhmci hơuhmci nhếojehch mi, “Ta thấwtcyy côdjmf thếojehndoso cũigbbng khôdjmfng giốueptng, làndosm gìijjmqdondjmfueptơuhmcng nhàndos ai lạmmxgi đtilfi chặbnhcn đtilfưueptoznbng mắfiedng chửueohi ngưueptoznbi đtilfâzssuu? Thôdjmf lỗzbgn nhưuept vậkexfy, chắfiedc chắfiedn làndos nam nhâzssun giảwbvz trang?”

“Ngưueptơuhmci. . . . . .”


“Hơuhmcn nữueeza, côdjmfqdoni ta khôdjmfng biếojeht lễmmxg nghi liêmmxgm sỉqdon, ta làndosm cárzehi gìijjm?”

“Ngưueptơuhmci, ngưueptơuhmci quyếojehn rũigbb ngưueptoznbi!”

“Ta quyếojehn rũigbb ai?”

Tầpzenn Kha nhìijjmn thẳuhmcng Tiếojeht Bắfiedc Phàndosm.

Tiểtqpeu Đswklao mílzji mắfiedt nhílzjiu nhílzjiu, “Hắfiedn làndosijjm củuepta côdjmf a?”

“Ta. . . . . .”

“Hắfiedn làndosueptswklng côdjmfng củuepta côdjmf?”

“Khôdjmfng. . . . . .”

“Tìijjmnh nhâzssun?”

“Khôdjmfng phảwbvzi!”

“Tốueptt lắfiedm, hắfiedn vớswkli côdjmf khôdjmfng thâzssun cũigbbng chẳuhmcng quen, ai quyếojehn rũigbb hắfiedn cóqdon quan hệstquijjm vớswkli côdjmf?”

“Ta. . . . . .”

Tiếojeht Bắfiedc Phàndosm sờoznb sờoznb cằhcqom, trọektgng đtilfiểtqpem Tiểtqpeu Đswklao cãbnhci nhau hìijjmnh nhưuept khôdjmfng phảwbvzi rấwtcyt đtilfújmlvng a. . . . . . Cóqdon phảwbvzi hay khôdjmfng giậkexfn đtilfếojehn hồtqpe đtilftqpe rồtqpei? (Tiểtqpeu Diệstqup: ýswklndos anh nghĩbabf đtilfárzehng lẽptza chịiekzmmxgn chửueohi nóqdon vụoxauqdon mắfiedng márzeh chịiekz chứxblr k phảwbvzi vụoxauqdon chửueohi chịiekz quyếojehn rũigbb)

“Hơuhmcn nữueeza, con mắfiedt nàndoso củuepta côdjmf nhìijjmn thấwtcyy ta quyếojehn rũigbb hắfiedn?” Tiểtqpeu Đswklao vứxblrt cho nàndosng árzehnh mắfiedt xem thưueptoznbng, “Ta khôdjmfng mang câzssuu cũigbbng khôdjmfng dẫndosn đtilfpzenu, côdjmf dạmmxgy ta cárzehi dạmmxgng gìijjm gọektgi làndos quyếojehn rũigbbrzehi dạmmxgng gìijjmmmxgu làndos khôdjmfng quyếojehn rũigbb?”

“Ngưueptơuhmci giàndos mồtqpem árzeht lẽptza phảwbvzi!” Tầpzenn Kha khóqdon thởjmlv, “Vừndosa sárzehng sớswklm, ngưueptơuhmci quầpzenn árzeho khôdjmfng chỉqdonnh cùqdonng nam nhâzssun đtilfi ra khárzehch đtilfiếojehm, khôdjmfng biếojeht xấwtcyu hổkfqj!”

Tiểtqpeu Đswklao nghe ngẩfhshn ngưueptoznbi, ngẩfhshng đtilfpzenu nhìijjmn Tiếojeht Bắfiedc Phàndosm, lạmmxgi suy nghĩbabf, sờoznb sờoznb cổkfqj árzeho, giơuhmc châzssun, “Nàndosy! Ngưueptơuhmci nóqdoni đtilfi. . . . . .”

“Bịiekz ta nóqdoni trújmlvng chứxblrijjm!” Tầpzenn Kha thấwtcyy nàndosng nóqdonng nảwbvzy, sắfiedc mặbnhct càndosng khóqdon xem vàndosi phầpzenn, “Hai ngưueptoznbi cũigbbng khôdjmfng thàndosnh thâzssun, lạmmxgi ngủuept chung mộyhtvt gian phòbxafng, thậkexft khôdjmfng biếojeht xấwtcyu hổkfqj.”

“Côdjmf đtilfndosng nóqdoni hưueptu nóqdoni vưueptikzjn, chújmlvng ta khôdjmfng cóqdon!” Tiểtqpeu Đswklao tứxblrc giậkexfn, nhấwtcyc châzssun đtilfárzeh Tiếojeht Bắfiedc Phàndosm, “Ngưueptơuhmci nóqdoni đtilfi!”

Tiếojeht Bắfiedc Phàndosm nhárzehy mắfiedt mấwtcyy cárzehi, vẻtipc mặbnhct mờoznb mịiekzt, “Nóqdoni cárzehi gìijjm?”

“Nóqdoni chújmlvng ta khôdjmfng phảwbvzi loạmmxgi quan hệstqundosy!” Tiểtqpeu Đswklao giậkexfm châzssun.

“A!” Tiếojeht Bắfiedc Phàndosm cưueptoznbi, thâzssun thủuept ôdjmfm bảwbvz vai Tiểtqpeu Đswklao cóqdon vẻtipc rấwtcyt thâzssun mậkexft, “Chújmlvng ta thựdjmfc khôdjmfng phảwbvzi loạmmxgi quan hệstqundosy. . . . . . Ai!”

qdoni còbxafn chưuepta dứxblrt lờoznbi, Tiểtqpeu Đswklao mộyhtvt phen nhéjafvo tai hắfiedn, “Tiếojeht Nhịiekz chếojeht tiệstqut, ngưueptơuhmci nóqdoni bậkexfy bạmmxgijjm đtilfóqdon!”

“Theo lờoznbi côdjmf dạmmxgy nóqdoni màndos. . . . . .” Tiếojeht Bắfiedc Phàndosm nhe răyfbdng, “Nưueptơuhmcng tửueohueptơuhmcng lai!”

“Nưueptơuhmcng cárzehi đtilfpzenu ngưueptơuhmci!” Tiểtqpeu Đswklao tújmlvm hắfiedn đtilfmmxgp mạmmxgnh mộyhtvt cárzehi, mặbnhct đtilfxblr đtilfxblr đtilfếojehn rốuepti tinh rốuepti mùqdon, “Ngưueptơuhmci đtilfndosng hủuepty danh tiếojeht củuepta ta, bổkfqjn tiểtqpeu thưueptbxafn muốueptn thàndosnh thâzssun đtilfóqdon!”

“Khôdjmfng phảwbvzi nóqdoni ta tốueptt lắfiedm sao!” Tiếojeht Bắfiedc Phàndosm ngẩfhshng mặbnhct, “Ngưueptoznbi khárzehc khôdjmfng tốueptt đtilfâzssuu.”

Tiểtqpeu Đswklao xấwtcyu hổkfqj, thâzssun thủuept đtilffhshy hắfiedn, “Tiếojeht Nhịiekz chếojeht tiệstqut, khôdjmfng thèthlfm đtilftqpe ýswkl ngưueptơuhmci, chújmlvng ta mỗzbgni ngưueptoznbi đtilfi mộyhtvt ngảwbvz!” Nóqdoni xong, thởjmlv phìijjm phìijjm chạmmxgy đtilfi.

“Ai!” Tiếojeht Bắfiedc Phàndosm thấwtcyy Tiểtqpeu Đswklao thựdjmfc bịiekz chọektgc cho tứxblrc giậkexfn cũigbbng đtilfãbnhc ghiềnpgjn. Quay đtilfpzenu lạmmxgi nhìijjmn Tầpzenn Kha, lậkexfp tứxblrc nhẹqdon nhàndosng chỉqdon tay, “Đswklndosng nóqdoni lung tung, bấwtcyt quárzehqdonqdoni lung tung cũigbbng chẳuhmcng sao cảwbvz.” Nóqdoni xong, liềnpgjn cợikzjt nhảwbvz đtilfuổkfqji theo, miệstqung còbxafn khôdjmfng thàndosnh thậkexft, “Nưueptơuhmcng tửueohueptơuhmcng lai!”

Tiểtqpeu Đswklao bịiekzt hai tai lạmmxgi chạmmxgy nhưuept bay, làndosm bộyhtv nhưuept khôdjmfng biếojeht hắfiedn, da mặbnhct đtilfnpgju mấwtcyt hếojeht, lưueptu manh nàndosy nóqdoni chuyệstqun khôdjmfng thểtqpe cảwbvzn đtilfưueptikzjc! Tứxblrc chếojeht!

Tiểtqpeu Đswklao cùqdonng Tiếojeht Bắfiedc Phàndosm đtilfi rồtqpei.

Tầpzenn Kha đtilfxblrng tạmmxgi chỗzbgn, mũigbbi cóqdon chújmlvt chua xóqdont, khôdjmfng thểtqpeqdoni rõiekz khổkfqj sởjmlv trong lòbxafng.

jmlvc nàndosy, Tiếojeht Hìijjmnh đtilfi xuốueptng, “Khôdjmfng thểtqpeueptjmlvng tưueptikzjng đtilfưueptikzjc, Tiếojeht Bắfiedc Phàndosm cùqdonng nữueez tửueoh kia cóqdon mốuepti quan hệstquijjmnh nhâzssun, nàndosng ta đtilfếojehn tộyhtvt cùqdonng làndosqdon thâzssun phậkexfn đtilfâzssuy? Nhìijjmn cứxblr nhưueptndos Tiếojeht Bắfiedc Phàndosm chủuept đtilfyhtvng.”

“Nha đtilfpzenu kia thậkexft ra cũigbbng cóqdonyfbdng lựdjmfc khiếojehn ngưueptoznbi khárzehc chủuept đtilfyhtvng.” Phưueptơuhmcng Đswkltqpeng Lýswkl từndosng bưueptswklc đtilfi xuốueptng, tớswkli bêmmxgn ngưueptoznbi Tầpzenn Kha, cốuept ýswklqdoni nóqdoni márzeht, “Gưueptơuhmcng mặbnhct đtilfqdonp dárzehng ngưueptoznbi cũigbbng tốueptt, tuổkfqji lạmmxgi trẻtipc, côdjmfng phu nhấwtcyt nhìijjm, còbxafn làndos mộyhtvt nha đtilfpzenu thôdjmfng minh, muốueptn cárzehi gìijjmqdonrzehi đtilfóqdon. Sưuept muộyhtvi, muộyhtvi nóqdoni cóqdon phảwbvzi hay khôdjmfng?”

Tầpzenn Kha hung tợikzjn trợikzjn hắfiedn mộyhtvt cárzehi.

“Đswklújmlvng rồtqpei, nàndosng ta cóqdon thâzssun phậkexfn gìijjm vậkexfy?” Tiếojeht Hìijjmnh ngẩfhshng đtilfpzenu, hỏxblri mộyhtvt bóqdonng ngưueptoznbi đtilfang đtilfxblrng ởjmlv chỗzbgn rẽptza trêmmxgn lầpzenu, “Vưueptơuhmcng huynh khôdjmfng phảwbvzi quen biếojeht nàndosng sao?”

jmlvc nàndosy, đtilfxblrng ởjmlvmmxgn trêmmxgn, từndos trong tốuepti héjafv mặbnhct ra, chílzjinh làndosueptơuhmcng Bílzjich Ba.

Trêmmxgn gưueptơuhmcng mặbnhct cựdjmfc kỳbczs tuấwtcyn tújmlv củuepta hắfiedn chưuepta từndosng xuấwtcyt hiệstqun vẻtipc vui sưueptswklng, đtilfxblrng trong bóqdonng tốuepti, nhìijjmn thấwtcyy ngoàndosi cửueoha sổkfqjueptswkli árzehnh mặbnhct trờoznbi, Tiếojeht Bắfiedc Phàndosm nhanh chóqdonng đtilfuổkfqji theo Nhan Tiểtqpeu Đswklao, giơuhmc tay tújmlvm tóqdonc nàndosng.

Tiểtqpeu Đswklao đtilfárzeh hai châzssun hắfiedn, Tiếojeht Bắfiedc Phàndosm cưueptoznbi hìijjmijjm chắfiedp tay nhậkexfn sai vớswkli nàndosng, mặbnhct dàndosy màndosy dạmmxgn.

Tiểtqpeu Đswklao lắfiedc lắfiedc mặbnhct khôdjmfng nhìijjmn hắfiedn, hắfiedn liềnpgjn mua mộyhtvt đtilfueptng bárzehnh bao bárzehnh rárzehn trárzehi phảwbvzi đtilfi theo. Đswkli tớswkli trưueptswklc mộyhtvt tiệstqum đtilfkexfu hũigbb, Tiểtqpeu Đswklao tựdjmfa hồtqpe do dựdjmf mộyhtvt chújmlvt, Tiếojeht Bắfiedc Phàndosm cưueptswklng éjafvp đtilfem nàndosng lôdjmfi vàndoso.

Sau khi ngồtqpei xuốueptng, Tiểtqpeu Đswklao còbxafn đtilfang mặbnhct giậkexfn, mãbnhci đtilfếojehn khi Tiếojeht Bắfiedc Phàndosm bưueptng mộyhtvt chéjafvn đtilfkexfu hũigbb đtilfpzeny ắfiedp đtilfếojehn đtilfbnhct trưueptswklc mặbnhct nàndosng, cũigbbng khôdjmfng biếojeht nóqdoni câzssuu gìijjm, Tiểtqpeu Đswklao giậkexft giậkexft miệstqung, nâzssung tay đtilfárzehnh ngưueptoznbi.

Tiếojeht Bắfiedc Phàndosm bưueptng bárzeht đtilfưuepta cho nàndosng chéjafvn đtilfkexfu hũigbb non mềnpgjm, thêmmxgm mấwtcyy cárzehi bárzehnh bao, âzssun cầpzenn gắfiedp thứxblrc ăyfbdn, Tiểtqpeu Đswklao hílzjip mắfiedt ăyfbdn đtilfkexfu hủuept, trêmmxgn mặbnhct từndoszssuu khôdjmfng còbxafn tứxblrc giậkexfn nhưuept trưueptswklc.

Đswklếojehn kẻtipcqdonbxafn nhìijjmn ra đtilfưueptikzjc, đtilfâzssuy làndos kiểtqpeu tìijjmnh nhâzssun giậkexfn dỗzbgni, liếojehc mắfiedt đtilfưuepta tìijjmnh.

“Vưueptơuhmcng huynh?”

Tiếojeht Hìijjmnh gọektgi hắfiedn mộyhtvt tiếojehng.

ueptơuhmcng Bílzjich Ba phụoxauc hồtqpei tinh thầpzenn lạmmxgi, cảwbvzm giárzehc song cửueoha trong tay tựdjmfa hồtqpe đtilfãbnhc muốueptn nárzeht, cújmlvi đtilfpzenu nhìijjmn —— quảwbvz nhiêmmxgn, song gỗzbgn đtilfnpgju bịiekzqdonp đtilfếojehn biếojehn hìijjmnh. Vưueptơuhmcng Bílzjich Ba cóqdon chújmlvt khóqdon tin nhìijjmn hai tay củuepta mìijjmnh, trong lòbxafng khôdjmfng hiểtqpeu —— Tiểtqpeu Đswklao nguyêmmxgn bảwbvzn sẽptza khôdjmfng vừndosa ýswkl chílzjinh mìijjmnh, nàndosng khôdjmfng thílzjich hắfiedn – loạmmxgi ngưueptoznbi cóqdon tiềnpgjn cóqdon thếojehqdon đtilfiekza vịiekz tựdjmf nhậkexfn làndosdjmf phong hoárzehn vũigbb lấwtcyy thújmlvng újmlvp voi vìijjm thếojehjmlvc nàndoso cũigbbng ra vẻtipc nam nhâzssun cao cao tạmmxgi thưueptikzjng, từndos rấwtcyt lâzssuu rồtqpei nàndosng đtilfãbnhcqdoni qua. Hắfiedn đtilfuổkfqji theo lâzssuu nhưuept vậkexfy, nàndosng cũigbbng khôdjmfng đtilfyhtvng tâzssum, thậkexfm chílzji ngay cảwbvz nhìijjmn cũigbbng chưuepta nhìijjmn qua nhiềnpgju lầpzenn, vẫndosn đtilfnpgju làndos kiêmmxgn quyếojeht cựdjmf tuyệstqut. . . . . . Nhưueptng bảwbvzn thâzssun vẫndosn làndos khôdjmfng cam lòbxafng.

Quảwbvz thậkexft, trong nhàndosbxafn cóqdon Lan Chi làndosndosm cho hắfiedn cóqdon chújmlvt quan tâzssum, thờoznbi đtilfiểtqpem Lan Chi rờoznbi đtilfi làndosm cho hắfiedn cảwbvzm thấwtcyy trong lòbxafng bịiekz nhưuept bịiekz nhéjafvo nhẹqdon mộyhtvt cárzehi, khôdjmfng thoảwbvzi márzehi, vìijjm thếojeh hắfiedn cũigbbng chạmmxgy đtilfi.

Chỉqdonndos hiệstqun tạmmxgi, Vưueptơuhmcng Bílzjich Ba cảwbvzm thấwtcyy trong ngựdjmfc cũigbbng khôdjmfng phảwbvzi làndos chỉqdon đtilfơuhmcn giảwbvzn bịiekz nhéjafvo mộyhtvt cárzehi, màndosndos bịiekzrzehi gìijjmjafvrzehch thàndosnh mộyhtvt lỗzbgn hổkfqjng, cảwbvzm giárzehc khóqdon chịiekzu khôdjmfng cam lòbxafng, làndos cảwbvzm giárzehc hắfiedn chưuepta từndosng cóqdon.

Nhìijjmn thấwtcyy Tiếojeht Bắfiedc Phàndosm bộyhtv dạmmxgng đtilffiedc ýswkl vui vẻtipc, hắfiedn cũigbbng rấwtcyt khôdjmfng thoảwbvzi márzehi. Đswklyhtvt nhiêmmxgn thấwtcyy Tiếojeht Bắfiedc Phàndosm nguyêmmxgn bảwbvzn cújmlvi đtilfpzenu chọektgc ghẹqdono bỗzbgnng nhiêmmxgn ngẩfhshng đtilfpzenu, thoárzehng nhìijjmn qua hắfiedn, còbxafn trưueptng mộyhtvt bộyhtv mặbnhct cưueptoznbi. . . . . . tràndosn đtilfpzeny ýswkl khiêmmxgu khílzjich.

ueptơuhmcng Bílzjich Ba giậkexfn tárzehi mặbnhct, sựdjmf khôdjmfng cam lòbxafng trong lồtqpeng ngựdjmfc theo márzehu chảwbvzy vàndoso bêmmxgn trong huyếojeht mạmmxgch, giốueptng nhưueptbnhcnh thújmlv rốueptng giậkexfn rílzjit gàndoso, Tiếojeht Bắfiedc Phàndosm. . . . . . Ngưueptơuhmci muốueptn chếojeht!

“Vưueptơuhmcng huynh?”

ueptơuhmcng Bílzjich Ba lầpzenn nàndosy rấwtcyt nhanh quay lạmmxgi, thu hồtqpei tay, nhẹqdon nhàndosng vuốueptt vuốueptt vụoxaun gỗzbgn trong tay, cújmlvi đtilfpzenu che lấwtcyp đtilfi bộyhtv dạmmxgng tốuepti tăyfbdm cùqdonng oárzehn hậkexfn màndos mộyhtvt quýswkldjmfng tửueoh khôdjmfng nêmmxgn cóqdon, cújmlvi đtilfpzenu nóqdoni, “Nàndosng. . . . . . lai lịiekzch cũigbbng khôdjmfng nhỏxblr.”

Bọektgn ngưueptoznbi Tiếojeht Hìijjmnh nhìijjmn thấwtcyy Vưueptơuhmcng Bílzjich Ba, cảwbvzm thấwtcyy giọektgng đtilfiệstquu hắfiedn nóqdoni chuyệstqun lạmmxgnh vàndosi phầpzenn, cảwbvz ngưueptoznbi cũigbbng tựdjmfa hồtqpeqdonng ngàndosy hôdjmfm qua rấwtcyt bấwtcyt đtilftqpeng.

“Chỉqdonndos mộyhtvt nữueez tửueoh trẻtipc tuổkfqji màndos thôdjmfi, cóqdon thểtqpeqdon lai lịiekzch gìijjm?” Tiếojeht hìijjmnh thửueoh thăyfbdm dòbxaf hỏxblri.

ueptơuhmcng Bílzjich Ba khóqdone miệstqung hơuhmci nhếojehch, cảwbvzm giárzehc do dựdjmf trong lòbxafng cuốuepti cùqdonng đtilfãbnhc bịiekz cảwbvzm giárzehc khóqdon chịiekzu khôdjmfng cam lòbxafng che phủuept, ngẩfhshng đtilfpzenu, giọektgng đtilfiệstquu vâzssun đtilfmmxgm phong khinh, “Nàndosng làndos nữueez nhi củuepta Nhan Nhưuept Ngọektgc, Nhan Tiểtqpeu Đswklao.”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.