Giang Hồ Bất Ai Đao

Chương 46 : Điềm báo và vết thương

    trước sau   
olehn dưxcucxpbci khôgkpung phảcsvdi ai kháxcucc, chídjzanh làbyob kẻfzmb lầavijn trưxcucxpbcc ởagmy Tiêolehn Vâvlkrn sơelksn bịuyzf bọsjvwn Tiểbqaxu Đoemaao nhanh châvlkrn đfohuếuxhen trưxcucxpbcc trộjusfm đfohui Long Cốavijt — Ngụbqaxy Tâvlkrn Kiệkllmt.

Hắtthan cưxcucolehi ngựadwia, phídjzaa sau dẫlqtzn theo mộjusft đfohujusfi tùolehy tùolehng, vộjusfi vàbyobng đfohui qua, hìlqtznh nhưxcucbyobzmkd việkllmc gấxrkep gìlqtz đfohuózmkd cầavijn làbyobm.

Trọsjvwng Hoa khẽpzgs nhídjzau màbyoby, “Hắtthan cũicttng đfohuếuxhen chiêolehu thâvlkrn sao?”

Tiếuxhet Bắtthac Phàbyobm nhìlqtzn chằevzvm chằevzvm Ngụbqaxy Tâvlkrn Kiệkllmt mộjusft hồcezui, “Ngụbqaxy Tâvlkrn Kiệkllmt sau khi diệkllmt trừvlkr Tháxcuci Liêolehm, Tháxcuci Biệkllmn khôgkpung trởagmy vềzxtt kinh thàbyobnh thăelksng quan tiếuxhen chứphstc màbyob lạvlkri chạvlkry đfohuếuxhen nơelksi hoang vu hẻfzmbo láxcucnh nàbyoby làbyobm cáxcuci gìlqtz?”

“Rấxrket cózmkd thểbqax hắtthan cũicttng đfohuếuxhen tìlqtzm Long Cốavijt Ngũictt Đoemacezu.” Tiểbqaxu Đoemaao chung quy vẫlqtzn cảcsvdm thấxrkey Ngụbqaxy Tâvlkrn Kiệkllmt chỉuuom liếuxhec sơelksbyob biếuxhet loạvlkri ngưxcucnvawi tâvlkrm sâvlkru khôgkpung đfohuáxcucy, nózmkdi chuyệkllmn cũicttng khôgkpung đfohuúnyoing trọsjvwng tâvlkrm, nózmkdi chung làbyob cảcsvdm thấxrkey hắtthan thâvlkrm sâvlkru khôgkpung lưxcucnvawng đfohuưxcucnxscc, vẫlqtzn làbyob ídjzat đfohubqaxng đfohuếuxhen sẽpzgs tốavijt hơelksn.

“Côgkpu khôgkpung biếuxhet cáxcucch đfohuaviji phózmkd àbyob?” Tiếuxhet Bắtthac Phàbyobm cứphst nhưxcucbyob pháxcuct hiệkllmn chuyệkllmn gìlqtz thúnyoi vịuyzf chuyệkllmn, nhìlqtzn Tiểbqaxu Đoemaao, “Ta còsidon tưxcucagmyng côgkpuxcucch đfohujusfc bấxrket xâvlkrm đfohuózmkd.”


Tiểbqaxu Đoemaao nhếuxhech màbyoby cózmkd chúnyoit nghiêolehm túnyoic nózmkdi, “Lạvlkri nózmkdi tiếuxhep, ta thậtthat sựadwi khôgkpung muốavijn lạvlkri đfohuaviji phózmkd vớxpbci loạvlkri ngưxcucnvawi nhưxcuc vậtthay!”

“Loạvlkri ngưxcucnvawi nàbyobo?” Tiếuxhet Bắtthac Phàbyobm cảcsvdm thấxrkey thựadwic hứphstng thúnyoi đfohuuyzfa nâvlkrng cằevzvm hỏcezui.

“Loạvlkri ngưxcucnvawi giốavijng nhưxcuc Ngụbqaxy Tâvlkrn Kiệkllmt.” Tiểbqaxu Đoemaao nhídjzau màbyoby lắtthac đfohuaviju, giơelks mộjusft ngózmkdn tay thẳjtkgng đfohuphstng trưxcucxpbcc mắtthat, nhẹsjvw nhàbyobng lắtthac lắtthac nózmkdi, “Chídjzanh làbyob cao thấxrkep tráxcuci phảcsvdi nhìlqtzn thấxrkey đfohuzxttu đfohuhctoc biệkllmt, nhưxcucng làbyob trong lòsidong lạvlkri khôgkpung biếuxhet đfohuếuxhen tộjusft cùolehng làbyob loạvlkri ngưxcucnvawi gìlqtz.”

zmkdi xong, mọsjvwi ngưxcucnvawi véthshn màbyobn vàbyobo phòsidong nghỉuuom ngơelksi, chuẩnvawn bịuyzf đfohuêolehm nay lẻfzmbn vàbyobo hoàbyobng cung Quỷklio thàbyobnh tìlqtzm hiểbqaxu.

.

Đoemaêolehm đfohuózmkd, Tiểbqaxu Đoemaao cùolehng Tiếuxhet Bắtthac Phàbyobm đfohui trưxcucxpbcc dòsido đfohuưxcucnvawng, Hữfohuu Hữfohuu đfohuưxcuca cho bọsjvwn họsjvw mộjusft tấxrkem bảcsvdn đfohucezu tổkttvng thểbqax. Thàbyobnh đfohuáxcuc vềzxttelks bảcsvdn kếuxhet cấxrkeu phi thưxcucnvawng đfohuơelksn giảcsvdn, Tiểbqaxu Đoemaao nghiêolehn cứphstu rõrivmbyobng vịuyzf trídjzaxcucc cung đfohuiệkllmn, sau đfohuózmkd, liềzxttn cùolehng Tiếuxhet Bắtthac Phàbyobm rờnvawi khỏcezui kháxcucch đfohuiếuxhem.

Nhưxcucng màbyob hai ngưxcucnvawi vừvlkra ra khỏcezui cửnynea liềzxttn thấxrkey mộjusft bózmkdng trắtthang chợnxsct lózmkde. . . . . . Cózmkd ngưxcucnvawi cũicttng đfohui theo.

Tiểbqaxu Đoemaao vừvlkra thấxrkey ngưxcucnvawi tớxpbci liềzxttn vòsido đfohuaviju —— Vưxcucơelksng Bídjzach Ba!

“Sao ngưxcucơelksi lạvlkri tớxpbci đfohuâvlkry?” Tiểbqaxu Đoemaao ởagmy trêolehn nózmkdc nhàbyob trừvlkrng hắtthan.

“Ta bịuyzfgkpu chọsjvwc giậtthan, buổkttvi tốaviji ngủnxdd khôgkpung yêolehn cho nêolehn đfohui ra ngoàbyobi tảcsvdn bộjusf thôgkpui!” Vưxcucơelksng Bídjzach Ba nózmkdi dốaviji khôgkpung chớxpbcp mắtthat, khôgkpung quêolehn nháxcucy mắtthat vàbyobi cáxcuci vớxpbci Tiểbqaxu Đoemaao, “Hai ngưxcucnvawi thìlqtz sao? Tụbqaxc ngữfohuzmkdi rấxrket đfohuúnyoing, nửnynea đfohuêolehm mặhctoc mộjusft thâvlkrn hắtthac y, khôgkpung phảcsvdi kẻfzmb xấxrkeu thìlqtz chídjzanh làbyob kẻfzmb trộjusfm, hai ngưxcucnvawi đfohuêolehm hôgkpum khuya khoắtthat léthshn lúnyoit. . . . . .”

“Ngưxcucơelksi làbyobm gìlqtzzmkdi nhiềzxttu vậtthay hảcsvd?!” Tiểbqaxu Đoemaao còsidon đfohuang giậtthan hắtthan, lấxrkey tay chỉuuom chỉuuomxcucxpbcng ngưxcucnxscc lạvlkri, “Ngưxcucơelksi nózmkdi đfohui tảcsvdn bộjusf thìlqtz đfohui theo hưxcucxpbcng đfohuózmkd, đfohui vềzxtt phídjzaa trưxcucxpbcc năelksm trăelksm lýnzpc, quẹsjvwo phảcsvdi quẹsjvwo phảcsvdi lạvlkri quẹsjvwo phảcsvdi, đfohui chừvlkrng chídjzan chídjzan táxcucm mưxcucơelksi mốavijt ngàbyoby ngưxcucơelksi sẽpzgs thàbyobnh côgkpung.” Nózmkdi xong, lôgkpui cổkttv tay Tiếuxhet Bắtthac Phàbyobm hưxcucxpbcng bêolehn kia chạvlkry.

“Từvlkr từvlkr!” Vưxcucơelksng Bídjzach Ba mộjusft phen ngăelksn lạvlkri, nhìlqtzn chằevzvm chằevzvm Tiểbqaxu Đoemaao đfohuang kéthsho cổkttv tay Tiếuxhet Bắtthac Phàbyobm, “Hai ngưxcucnvawi cózmkd quan hệkllmlqtz?!”

Tiểbqaxu Đoemaao mídjza mắtthat nhídjzau nhídjzau, đfohuưxcuca tay khoáxcucc lấxrkey cáxcucnh tay củnxdda Tiếuxhet Bắtthac Phàbyobm, “Tìlqtznh nhâvlkrn!”


xcucơelksng Bídjzach Ba sắtthac mặhctot hơelksi thay đfohukttvi, sau đfohuózmkd liềzxttn khôgkpui phụbqaxc nguyêolehn dạvlkrng, vẻfzmb mặhctot hiểbqaxu rõrivm, “Hầavijy. . . . . . Nhan Tiểbqaxu Đoemaao, côgkpubyob muốavijn chọsjvwc giậtthan ta, muốavijn ta trởagmy lạvlkri bêolehn cạvlkrnh Lan Chi cho nêolehn tùolehy tiệkllmn lôgkpui kéthsho mộjusft ngưxcucnvawi phảcsvdi khôgkpung?”

Tiếuxhet Bắtthac Phàbyobm trưxcucxpbcc đfohuózmkd cảcsvdm thấxrkey tâvlkrm tìlqtznh khôgkpung tồcezui, tuy rằevzvng hắtthan cũicttng biếuxhet cózmkd lẽpzgs Tiểbqaxu Đoemaao làbyob ýnzpc tứphstbyoby, bấxrket quáxcucvlkru nózmkdi “tùolehy tiệkllmn lôgkpui kéthsho mộjusft ngưxcucnvawi” củnxdda Vưxcucơelksng Bídjzach Ba, làbyobm ngưxcucnvawi kháxcucc khôgkpung dễxpbc chịuyzfu chúnyoit nàbyobo.

Tiểbqaxu Đoemaao khôgkpung muốavijn cùolehng Vưxcucơelksng Bídjzach Ba khua môgkpui múnyoia méthshp làbyobm chậttham trễxpbc chídjzanh sựadwi, đfohuuổkttvi đfohui hắtthan đfohui, “Ngưxcucơelksi đfohuvlkrng ngắtthat lờnvawi, ta cózmkd chuyệkllmn đfohuphstng đfohutthan cầavijn xửnynenzpc.”

“Ta cũicttng cózmkd chuyệkllmn đfohuphstng đfohutthan cầavijn xửnynenzpc, đfohuưxcucnvawng nàbyoby ai cũicttng cózmkd thểbqax đfohui!”

Tiểbqaxu Đoemaao thấxrkey Vưxcucơelksng Bídjzach Ba liềzxttu chếuxhet quấxrken lấxrkey, liềzxttn cùolehng Tiếuxhet Bắtthac Phàbyobm tiếuxhep tụbqaxc chạvlkry đfohui, nhưxcucng màbyob hai ngưxcucnvawi bọsjvwn họsjvw đfohui đfohuếuxhen chỗxrghbyobo, Vưxcucơelksng Bídjzach Ba liềzxttn theo tớxpbci chỗxrgh đfohuózmkd. Quýnzpcgkpung tửnynebyoby côgkpung phu cũicttng khôgkpung tệkllm lắttham. . . . . . bỏcezu lạvlkri khôgkpung đfohuưxcucnxscc.

Tiểbqaxu Đoemaao cùolehng Tiếuxhet Bắtthac Phàbyobm nhìlqtzn nhau liếuxhec mắtthat mộjusft cáxcuci.

“A! Ta đfohuãraqr biếuxhet.” Vưxcucơelksng Bídjzach Ba khôgkpung biếuxhet làbyob cốavij ýnzpc hay làbyobgkpulqtznh, giọsjvwng đfohuzxtt cao vàbyobi phầavijn, “Bêolehn kia chídjzanh làbyob hoàbyobng cung, cáxcucc ngưxcucnvawi khôgkpung phảcsvdi làbyob buổkttvi tốaviji muốavijn đfohui thăelksm dòsido. . . . . .”

zmkdi còsidon chưxcuca dứphstt lờnvawi, Tiểbqaxu Đoemaao mộjusft cưxcucxpbcc đfohuáxcuc hắtthan vàbyobo con hẻfzmbm nhỏcezu tốaviji đfohuen bêolehn cạvlkrnh.

Tiếuxhet Bắtthac Phàbyobm giơelks ngózmkdn tay cáxcuci nhìlqtzn nàbyobng, ýnzpc bảcsvdo —— đfohuáxcuc hay lắttham!

Tiểbqaxu Đoemaao lôgkpui kéthsho hắtthan vộjusfi chạvlkry đfohui, Tiếuxhet Bắtthac Phàbyobm cũicttng xua tay, thấxrkep giọsjvwng nózmkdi, “Hoàbyobng cung rộjusfng chừvlkrng ấxrkey, Vưxcucơelksng Bídjzach Ba cózmkd tay cózmkd châvlkrn, nghĩhknh muốavijn quấxrkey rốaviji côgkpusidon khôgkpung dễxpbcbyobng sao?”

Tiểbqaxu Đoemaao xịuyzf mặhctot, bộjusfxcucng nhưxcucbyob bấxrket mãraqrn —— thếuxhebyobm sao bâvlkry giờnvaw?

nyoic nàbyoby, Vưxcucơelksng Bídjzach Ba từvlkr trong ngõrivm nhỏcezu đfohui ra, sau khi đfohuphstng vữfohung liềzxttn cúnyoii đfohuaviju, vỗxrgh vỗxrgh dấxrkeu châvlkrn đfohuen thui trưxcucxpbcc ngựadwic, liếuxhec Tiểbqaxu Đoemaao, “Bịuyzf đfohuáxcuc mộjusft cưxcucxpbcc uấxrket ứphstc nhưxcuc vậtthay ta sẽpzgs nhớxpbc kỹmdmr, sớxpbcm muộjusfn gìlqtzicttng phảcsvdi bắtthat côgkpu trảcsvd lạvlkri cho ta!”

Tiểbqaxu Đoemaao làbyobm bộjusf muốavijn cởagmyi giàbyoby đfohubqax đfohuáxcucnh hắtthan, Vưxcucơelksng Bídjzach Ba vộjusfi chạvlkry trốavijn.


Tiếuxhet Bắtthac Phàbyobm hỏcezui hắtthan, “Vưxcucơelksng huynh ngàbyobn dặhctom xa xôgkpui bỏcezu việkllmc buôgkpun báxcucn tốavijt đfohusjvwp khôgkpung làbyobm, chạvlkry đfohuếuxhen Tâvlkry Vựadwic sẽpzgs khôgkpung tay khôgkpung màbyob quay vềzxtt?”

“Tấxrket nhiêolehn.” Vưxcucơelksng Bídjzach Ba khoanh tay, “Vưxcucơelksng Bídjzach Ba ta mộjusft khi buôgkpun báxcucn, khôgkpung cózmkd đfohuvlkro lýnzpc chịuyzfu thiệkllmt!”

Tiểbqaxu Đoemaao trưxcucng vẻfzmb mặhctot ghéthsht bỏcezu —— gian thưxcucơelksng!

“Khôgkpung cózmkd lợnxsci khôgkpung đfohuếuxhen đfohuâvlkry, ngưxcucơelksi nghĩhknh muốavijn cáxcuci gìlqtz?” Tiếuxhet Bắtthac Phàbyobm trựadwic tiếuxhep cùolehng Vưxcucơelksng Bídjzach Ba nózmkdi chuyệkllmn làbyobm ăelksn.

“Nàbyobng.” Vưxcucơelksng Bídjzach Ba giơelks tay chỉuuom Tiểbqaxu Đoemaao.

Tiếuxhet Bắtthac Phàbyobm khôgkpung hềzxtt nghĩhknh ngợnxsci khoáxcuct tay chặhcton lạvlkri, “Nàbyobng khôgkpung đfohuưxcucnxscc, cáxcuci kháxcucc mặhctoc ngưxcucơelksi lựadwia chọsjvwn.”

Tiểbqaxu Đoemaao hídjzap mắtthat nhìlqtzn.

“Thếuxhe. . . . . . đfohucezu gia truyềzxttn củnxdda Bắtthac Hảcsvdi pháxcuci thìlqtz thếuxhebyobo, vídjza dụbqax nhưxcuc Nguyệkllmt Hảcsvdi Kim Thuyềzxttn hoặhctoc làbyob Tháxcucnh Võrivm Hoàbyobng Phổkttvbyoby nọsjvw.”

Tiểbqaxu Đoemaao thấxrkey hắtthan tìlqtzm cáxcucch trao đfohukttvi, bĩhknhu môgkpui.

“Cózmkd thểbqax.” Tiếuxhet Bắtthac Phàbyobm cũicttng sảcsvdng khoáxcuci đfohucezung ýnzpc, “Ba đfohuưxcucơelksng gia củnxdda Bắtthac Hảcsvdi pháxcuci đfohuzxttu ởagmy chỗxrghbyoby, ngưxcucơelksi theo châvlkrn bọsjvwn họsjvwbyob đfohuòsidoi.”

xcucơelksng Bídjzach Ba hơelksi hơelksi nhếuxhech mi, “Bọsjvwn họsjvw bấxrket quáxcuc chỉuuombyob tiểbqaxu tốavijt.”

“Ta so vớxpbci tiểbqaxu tốavijt còsidon khôgkpung bằevzvng.” Tiếuxhet Bắtthac Phàbyobm hàbyobo phózmkdng cưxcucnvawi, “Ai chẳjtkgng biếuxhet ta từvlkrvlkru đfohuãraqr bịuyzf Bắtthac Hảcsvdi pháxcuci đfohuuổkttvi đfohui, bảcsvdo bốaviji nàbyoby đfohuaviji vớxpbci ta khôgkpung cózmkd quan hệkllmlqtz.”

“Vậtthay Hồcezung Chỉuuom Bảcsvdo Táxcucn củnxdda Tiểbqaxu Đoemaao đfohuâvlkru?”


“Cáxcuci đfohuózmkdbyobdjzan vậtthat đfohuídjzanh ưxcucxpbcc, chỉuuomzmkd mộjusft mózmkdn đfohuózmkd.” Tiếuxhet Bắtthac Phàbyobm cũicttng khôgkpung mởagmy miệkllmng ngăelksn cảcsvdn, Tiểbqaxu Đoemaao ởagmy mộjusft bêolehn nhìlqtzn hai ngưxcucnvawi ngưxcucơelksi tớxpbci ta đfohui âvlkrm thầavijm phâvlkrn cao thấxrkep, thởagmybyobi, “Hai ngưxcucơelksi cózmkdolehn hay khôgkpung hảcsvd? Còsidon tiếuxhep tụbqaxc nữfohua thìlqtz trờnvawi cũicttng sáxcucng mấxrket.”

“Thếuxhebyoby khôgkpung đfohuưxcucnxscc thếuxhe kia cũicttng khôgkpung đfohuưxcucnxscc, Tiếuxhet huynh thậtthat keo kiệkllmt.” Vưxcucơelksng Bídjzach Ba hiểbqaxn nhiêolehn cózmkd chúnyoit mấxrket hứphstng, cuốaviji cùolehng thởagmybyobi, “Khôgkpung bằevzvng nhưxcuc vậtthay, ta hỏcezui mộjusft vấxrken đfohuzxtt, Tiếuxhet huynh trảcsvd lờnvawi rõrivmbyobng, ta sẽpzgs khôgkpung theo nữfohua.”

Tiếuxhet Bắtthac Phàbyobm lậtthap tứphstc bàbyoby ra bộjusf dạvlkrng chăelksm chúnyoi lắtthang nghe.

xcucơelksng Bídjzach Ba mỉuuomm cưxcucnvawi, “Ta muốavijn biếuxhet, hai vậtthat Nguyệkllmt Hảcsvdi Kim Thuyềzxttn cùolehng Tháxcucnh Võrivm Hoàbyobng Phổkttv, rốavijt cuộjusfc ẩnvawn chứphsta bídjza mậtthat gìlqtz?”

xcucơelksng Bídjzach Ba hỏcezui xong, Tiểbqaxu Đoemaao ngẩnvawng mặhctot nhìlqtzn Tiếuxhet Bắtthac Phàbyobm. Nàbyobng chỉuuom nghe nózmkdi làbyob bảcsvdo bốaviji, nhưxcucng cũicttng khôgkpung biếuxhet còsidon cózmkd ýnzpc nghĩhknha sâvlkru xa gìlqtz? Nguyệkllmt Hảcsvdi Kim Thuyềzxttn phỏcezung chừvlkrng làbyob mộjusft con thuyềzxttn bằevzvng vàbyobng? Màbyob Tháxcucnh Võrivm Hoàbyobng Phổkttv khôgkpung phảcsvdi võrivmgkpung bídjza tịuyzfch sao? Chẳjtkgng lẽpzgs trưxcucxpbcc đfohuâvlkry đfohuãraqrnzpc giảcsvdi sai rồcezui?

“Ngưxcucơelksi muốavijn nghe lờnvawi nózmkdi thậtthat hay làbyobzmkdi dốaviji?” Tiếuxhet Bắtthac Phàbyobm tựadwia hồcezuicttng khôgkpung cózmkd ýnzpc tứphst muốavijn giấxrkeu diếuxhem.

“Tấxrket nhiêolehn làbyobzmkdi thậtthat.”

“Nózmkdi thậtthat chídjzanh làbyob. . . . . . Khôgkpung cózmkddjza mậtthat.” Tiếuxhet Bắtthac Phàbyobm nózmkdi xong, thâvlkrn thủnxddthsho Tiểbqaxu Đoemaao, hưxcucxpbcng xa xa chạvlkry đfohui.

xcucơelksng Bídjzach Ba đfohuphstng ởagmy tạvlkri chỗxrgh, thậtthat sựadwi khôgkpung đfohuuổkttvi theo —— hắtthan cózmkd thểbqaxolehng Tiểbqaxu Đoemaao đfohuùoleha giỡolehn chơelksi xỏcezu, nhưxcucng vớxpbci Tiếuxhet Bắtthac Phàbyobm lạvlkri khôgkpung đfohuưxcucnxscc, bảcsvdn thâvlkrn xem chừvlkrng khôgkpung bằevzvng hắtthan. Nghĩhknh lạvlkri, dùoleh sao cũicttng làbyob “gian thưxcucơelksng” khôgkpung phảcsvdi sao, chídjzanh đfohuvlkro khôgkpung đfohuưxcucnxscc liềzxttn đfohui đfohuưxcucnvawng tắtthat, dùoleh sao khôgkpung đfohuvlkrt mụbqaxc đfohuídjzach thềzxtt khôgkpung dừvlkrng.

lqtz thếuxhe, Vưxcucơelksng Bídjzach Ba sửnynea sang lạvlkri y phụbqaxc, xuốavijng nózmkdc nhàbyob, hưxcucxpbcng kháxcucch đfohuiếuxhem ba ngưxcucnvawi củnxdda Bắtthac Hảcsvdi pháxcuci kia đfohuang ởagmy đfohui tớxpbci.

Tiểbqaxu Đoemaao theo Tiếuxhet Bắtthac Phàbyobm chạvlkry mộjusft mạvlkrch, tớxpbci bêolehn cạvlkrnh tưxcucnvawng thàbyobnh củnxdda hoàbyobng cung Quỷklio thàbyobnh, tòsidosido hỏcezui hắtthan, “Nàbyoby, Nguyệkllmt Hảcsvdi Kim Thuyềzxttn khôgkpung phảcsvdi thuyềzxttn lớxpbcn sao? Tháxcucnh Võrivm Hoàbyobng Phổkttv khôgkpung phảcsvdi võrivmgkpung bídjza tịuyzfch sao? Còsidon cózmkddjza mậtthat gìlqtz?”

Tiếuxhet Bắtthac Phàbyobm nhìlqtzn nàbyobng mộjusft cáxcuci, cúnyoii đfohuaviju nózmkdi mộjusft câvlkru, “Ta cũicttng khôgkpung biếuxhet.”

Tiểbqaxu Đoemaao kinh ngạvlkrc đfohuuyzfa mởagmy to mắtthat, “Ngưxcucơelksi khôgkpung biếuxhet, vậtthay đfohui tìlqtzm làbyobm gìlqtz?”


“Đoemavlkri ca muốavijn ta tìlqtzm.”

“Hắtthan làbyob đfohuvlkri ca ngưxcucơelksi cũicttng khôgkpung phảcsvdi cha ngưxcucơelksi.” Tiểbqaxu Đoemaao bĩhknhu môgkpui.

“Nghe giọsjvwng đfohuiệkllmu củnxdda côgkpu giốavijng nhưxcuc đfohuang ghen.” Tiếuxhet Bắtthac Phàbyobm lậtthap tứphstc héthsh ra bộjusf mặhctot vui vẻfzmb “Khôgkpung cầavijn lo lắtthang, tấxrket cảcsvd đfohuzxttu làbyob củnxdda côgkpu!”

Tiểbqaxu Đoemaao cưxcucnvawi mộjusft tiếuxheng, cũicttng khôgkpung tiếuxhep tụbqaxc hỏcezui.

Tiếuxhet Bắtthac Phàbyobm giởagmy tròsido trêolehu chọsjvwc đfohuaviji vớxpbci nàbyobng kỳjusf thậtthat khôgkpung cózmkdxcucc dụbqaxng, ngưxcucnvawi nàbyoby, phàbyobm làbyob bịuyzf truy vấxrken chuyệkllmn gìlqtzicttng đfohuzxttu trốavijn tráxcucnh, đfohuơelksn giảcsvdn làbyob giởagmy tròsidoxcucu manh thậtthat cháxcucn ghéthsht. Mộjusft chúnyoit sơelks suấxrket cózmkd thểbqax sẽpzgs bịuyzf hắtthan lừvlkra dốaviji, màbyob Tiểbqaxu Đoemaao khôgkpun khéthsho nhưxcuc vậtthay, dĩhknh nhiêolehn liêolehn tiếuxhep nhìlqtzn ra sơelks hởagmy. Trong lòsidong mơelks hồcezu nổkttvi lêolehn mộjusft vưxcucxpbcng mắtthac, Tiếuxhet Bắtthac Hảcsvdi kia cáxcuco giàbyob lạvlkri cózmkdelksng lựadwic nhưxcuc vậtthay, vìlqtzxcuci gìlqtz lạvlkri đfohuáxcucnh mộjusft vòsidong lớxpbcn tốavijn sứphstc nhưxcuc vậtthay chỉuuom đfohubqaxlqtzm kiếuxhem hai mózmkdn đfohucezu kia? Rấxrket khảcsvd nghi!

. . . . . .

olehn trong hoàbyobng cung Quỷklio thàbyobnh đfohuèmescn đfohuuốavijc sáxcucng trưxcucng, cózmkd thểbqax mọsjvwi ngưxcucnvawi đfohuang chuẩnvawn bịuyzf cho việkllmc tuyểbqaxn phu.

Tiểbqaxu Đoemaao cùolehng Tiếuxhet Bắtthac Phàbyobm ba lưxcucnxscn hai chuyểbqaxn thìlqtz tớxpbci mộjusft lốaviji rẽpzgs.

Tiểbqaxu Đoemaao muốavijn đfohui hưxcucxpbcng tâvlkry, nghe nózmkdi nơelksi đfohuózmkdbyob phòsidong ởagmy củnxdda Quốavijc sưxcuc, nàbyobng muốavijn nhìlqtzn thấxrkey Quỷklio thàbyobnh đfohukllm nhấxrket mỹmdmr nam tửnynebyobxcuci dạvlkrng gìlqtz.

Tiếuxhet Bắtthac Phàbyobm muốavijn đfohui hưxcucxpbcng đfohuôgkpung, đfohuózmkdbyob trạvlkrch việkllmn củnxdda Đoemavlkri Tổkttvng quảcsvdn, hắtthan đfohuaviji vớxpbci mỹmdmr nữfohuzmkd hứphstng thúnyoielksn mỹmdmr nam.

Hai ngưxcucnvawi nózmkdi vàbyobi câvlkru lạvlkri ầavijm ĩhknholehn, đfohucezung thờnvawi, chợnxsct nghe tiếuxheng ngưxcucnvawi truyềzxttn đfohuếuxhen. Tiếuxhet Bắtthac Phàbyobm mộjusft phen lôgkpui kéthsho Tiểbqaxu Đoemaao núnyoip sau tưxcucnvawng đfohuáxcuc.

Tiểbqaxu Đoemaao bấxrket mãraqrn, “Quỷklio thàbyobnh nàbyoby, đfohuếuxhen giảcsvdelksn cũicttng khôgkpung cózmkd mộjusft cáxcuci!”

Tiếuxhet Bắtthac Phàbyobm nhìlqtzn nàbyobng néthshn giậtthan, vốavijn biếuxhet khôgkpung nêolehn lạvlkri cùolehng nàbyobng đfohuxrkeu võrivm mồcezum, nhưxcucng vẫlqtzn khôgkpung nhịuyzfn đfohuưxcucnxscc đfohuáxcucp trảcsvdbyobng mộjusft câvlkru, “Nếuxheu giảcsvdelksn trụbqaxi lủnxddi thìlqtz sao? Giốavijng nhưxcucbyobn thầaviju. “

Tiểbqaxu Đoemaao nghiếuxhen răelksng, tựadwi nhủnxdd ngưxcucơelksi khôgkpung thểbqax cho ta chúnyoit mặhctot mũictti sao? Tứphstc mìlqtznh nắttham lấxrkey cáxcucnh tay hắtthan cắtthan mộjusft miếuxheng.

Tiếuxhet Bắtthac Phàbyobm nhe răelksng nhếuxhech miệkllmng, cưxcucnvawi thầavijm chídjzanh mìlqtznh tựadwi chuốavijc lấxrkey cựadwic khổkttv, da ngứphsta khózmkd nhịuyzfn, bịuyzf cắtthan đfohuếuxhen lôgkpung tơelks dựadwing thẳjtkgng trong đfohuaviju còsidon đfohuhctoc biệkllmt thốavijng khoáxcuci, ngốavijc thậtthat!

nyoic nàbyoby, cózmkd hai nhózmkdm ngưxcucnvawi từvlkr hai hưxcucxpbcng đfohuếuxhen đfohuâvlkry.

Mộjusft đfohujusfi làbyob thịuyzf vệkllm, cầavijm đfohuaviju làbyob mộjusft nam tửnyne. Mặhctoc mộjusft thâvlkrn trưxcucnvawng sam thanh sắtthac, dáxcucng ngưxcucnvawi cao gầavijy, bởagmyi vìlqtz đfohuưxcuca lưxcucng vềzxtt phídjzaa bọsjvwn Tiểbqaxu Đoemaao, thấxrkey khôgkpung rõrivm lắttham diệkllmn mạvlkro.

Đoemaaviji diệkllmn tớxpbci làbyob mộjusft đfohuáxcucm cung nữfohu đfohuang cầavijm chậtthau vàbyoblqtznh bằevzvng ngọsjvwc.

xcucc cung nữfohu kia hưxcucxpbcng thanh sam nam tửnyne kia hàbyobnh lễxpbc, “Tham kiếuxhen Quốavijc sưxcuc!”

Tiểbqaxu Đoemaao cùolehng Tiếuxhet Bắtthac Phàbyobm vừvlkra mừvlkrng vừvlkra sợnxsc —— nhắtthac Tàbyobo Tháxcuco Tàbyobo Tháxcuco đfohuếuxhen, đfohuâvlkry làbyob vịuyzf tuấxrken mỹmdmr Quốavijc sưxcuc kia?

Tiểbqaxu Đoemaao vưxcucơelksn ngưxcucnvawi cũicttng khôgkpung thấxrkey rõrivmbyobng, Quốavijc sưxcuc kia chídjzanh làbyob khôgkpung xoay mặhctot lạvlkri đfohuâvlkry, nhìlqtzn bózmkdng dáxcucng, cũicttng bìlqtznh thưxcucnvawng thôgkpui.

“Nữfohuxcucơelksng ởagmy đfohuâvlkru?” Quốavijc sưxcuc hỏcezui nha hoàbyobn.

“Bẩnvawm, Nữfohuxcucơelksng vừvlkra mớxpbci tắttham rửnynea thay y phụbqaxc, đfohuang chờnvaw Quốavijc sưxcuc.”

Bọsjvwn nha hoàbyobn mỉuuomm cưxcucnvawi trảcsvd lờnvawi mộjusft câvlkru cózmkd chúnyoit hòsidoa nhãraqrbyobm cho ngưxcucnvawi ta suy nghĩhknh, Tiểbqaxu Đoemaao quay sang Tiếuxhet Bắtthac Phàbyobm nháxcucy mắtthat mộjusft cáxcuci —— cózmkd gian tìlqtznh!

Tiếuxhet Bắtthac Phàbyobm lạvlkri khôgkpung cảcsvdm thấxrkey nhưxcuc vậtthay, đfohuáxcucm ngưxcucnvawi đfohui rồcezui, hắtthan thấxrkep giọsjvwng nózmkdi cho Tiểbqaxu Đoemaao, “Quốavijc sưxcuc kia phỏcezung chừvlkrng đfohuang lợnxsci dụbqaxng Đoemavlkri Tổkttvng quảcsvdn.”

“Làbyobm sao thấxrkey đfohuưxcucnxscc?”

“Hắtthan đfohuaviji vớxpbci nàbyobng căelksn bảcsvdn khôgkpung cózmkd hứphstng thúnyoi, mộjusft chúnyoit hứphstng thúnyoiicttng khôgkpung cózmkd.” Tiếuxhet Bắtthac Phàbyobm xấxrkeu xa cưxcucnvawi, cốavij ýnzpc nhấxrken giọsjvwng câvlkru thứphst hai.

Tiểbqaxu Đoemaao lỗxrgh tai nózmkdng nózmkdng, tựadwi nhéthsho mìlqtznh khôgkpung cho suy nghĩhknh bậtthay bạvlkr, còsidon cốavij gắtthang nghiêolehm túnyoic hỏcezui hắtthan, “Ngưxcucơelksi làbyobm sao màbyob biếuxhet đfohuưxcucnxscc?”

“Ta làbyob nam nhâvlkrn.” Tiếuxhet Bắtthac Phàbyobm nózmkdi thậtthat thảcsvdn nhiêolehn, “Nam nhâvlkrn tựadwi nhiêolehn biếuxhet suy nghĩhknh nam nhâvlkrn.”

Tiểbqaxu Đoemaao tựadwia hồcezu vẫlqtzn khôgkpung tin.

“Nưxcucơelksng côgkpu chưxcuca từvlkrng nózmkdi vớxpbci côgkpu sao?” Tiếuxhet Bắtthac Phàbyobm cưxcucnvawi, “Đoemaâvlkry làbyob đfohuvlkro lýnzpclqtznh thưxcucnvawng nhấxrket, nam nữfohu đfohuzxttu áxcucp dụbqaxng đfohuưxcucnxscc. Nózmkdi vídjza dụbqaxgkpu khôgkpung thídjzach mộjusft ngưxcucnvawi, đfohuưxcucơelksng nhiêolehn sẽpzgs khôgkpung tôgkpun trọsjvwng nàbyobng, đfohuúnyoing khôgkpung?”

Tiểbqaxu Đoemaao gậtthat đfohuaviju, “Đoemaúnyoing vậtthay.”

“Côgkpu nếuxheu cózmkd hảcsvdo cảcsvdm vớxpbci mộjusft ngưxcucnvawi, đfohucezung dạvlkrng cũicttng sẽpzgsgkpun trọsjvwng nàbyobng, đfohuúnyoing khôgkpung?”

“Đoemaózmkdbyob đfohuưxcucơelksng nhiêolehn.”

“Côgkpu nếuxheu thídjzach mộjusft ngưxcucnvawi, sẽpzgsgkpun trọsjvwng nàbyobng hơelksn nữfohua cũicttng khôgkpung cho phéthshp ngưxcucnvawi kháxcucc khôgkpung tôgkpun trọsjvwng nàbyobng, cózmkd phảcsvdi hay khôgkpung?”

Tiểbqaxu Đoemaao gậtthat gậtthat, ngẩnvawng đfohuaviju nhìlqtzn Tiếuxhet Bắtthac Phàbyobm.

“Nửnynea đfohuêolehm canh ba, mộjusft nữfohu nhâvlkrn tắttham xong lạvlkri ởagmy trong phòsidong chờnvaw mộjusft nam nhâvlkrn, vốavijn làbyob chuyệkllmn tưxcuc mậtthat. Mấxrkey nha hoàbyobn lạvlkri dễxpbcbyobng nózmkdi ra ởagmyelksi đfohuôgkpung ngưxcucnvawi nhưxcuc vậtthay, đfohuvlkrng nózmkdi làbyob Nữfohuxcucơelksng củnxdda mộjusft quốavijc gia, cho dùoleh chỉuuombyob mộjusft nữfohu tửnynelqtznh thưxcucnvawng, cũicttng quáxcuc khôgkpung tôgkpun trọsjvwng.” Tiếuxhet Bắtthac Phàbyobm khoanh tay, “Vịuyzf đfohuvlkri Quốavijc sưxcuc kia đfohuaviji vớxpbci việkllmc nàbyoby mộjusft chúnyoit bấxrket mãraqrn cũicttng khôgkpung cózmkd, côgkpu khôgkpung thấxrkey làbyob hắtthan khôgkpung đfohunxddgkpun trọsjvwng vịuyzf Đoemavlkri Tổkttvng quảcsvdn kia sao?”

Tiểbqaxu Đoemaao cau màbyoby chéthshp miệkllmng nhưxcuc đfohuang cảcsvdm thụbqax mộjusft chúnyoit tưxcuc vịuyzf trong lờnvawi nózmkdi đfohuózmkd, cảcsvdm thấxrkey rấxrket cózmkd đfohuvlkro lýnzpc, “Nózmkdi nhưxcuc vậtthay, cáxcucc cung nữfohuicttng khôgkpung tôgkpun trọsjvwng Nữfohuxcucơelksng giảcsvd, hay làbyob bịuyzf vạvlkrch trầavijn?”

“Khảcsvdelksng cũicttng khôgkpung nhỏcezu, nhưxcucng cũicttng cózmkd thểbqax do nàbyobng bịuyzfxcucxpbcc quyềzxttn lựadwic.” Tiếuxhet Bắtthac Phàbyobm nózmkdi xong, lôgkpui kéthsho Tiểbqaxu Đoemaao theo châvlkrn tưxcucnvawng hưxcucxpbcng tẩnvawm cung củnxdda Nữfohuxcucơelksng đfohui tớxpbci, trốavijn dưxcucxpbci cửnynea sổkttv phídjzaa gózmkdc tưxcucnvawng nghe léthshn.

“Vẫlqtzn chưxcuca tìlqtzm đfohuưxcucnxscc Hữfohuu Hữfohuu?” Thanh âvlkrm củnxdda Quốavijc sưxcuc mang theo mộjusft tia lo âvlkru.

“Ngưxcucơelksi gấxrkep cáxcuci gìlqtz, nha đfohuaviju xấxrkeu xídjza kia khôgkpung gâvlkry nổkttvi sózmkdng giózmkdlqtz đfohuâvlkru.” Thanh âvlkrm củnxdda Đoemavlkri Tổkttvng quảcsvdn khi Tiểbqaxu Đoemaao miêolehu tảcsvd vềzxtt Hữfohuu Hữfohuu gìlqtzbyob đfohuvlkri nữfohu tửnyne thôgkpung minh tháxcuco váxcuct hìlqtznh nhưxcuczmkd chúnyoit sai lệkllmch. Thanh âvlkrm kiềzxttu mịuyzfgkpuolehng hung áxcucc man rợnxsc, nghe xong làbyobm ngưxcucnvawi ta nổkttvi da gàbyob, mộjusft chúnyoit cũicttng khôgkpung thídjzach. Tiểbqaxu Đoemaao chàbyobxcuct cáxcucnh tay, quay sang Tiếuxhet Bắtthac Phàbyobm nhăelksn màbyoby nhăelksn mặhctot.

“Nữfohuxcucơelksng còsidon chưxcuca cózmkd tin tứphstc?” Quốavijc sưxcuc hỏcezui tiếuxhep, “Hôgkpum nay tháxcucm tửnyne ngưxcucơelksi pháxcuci đfohui đfohuãraqr đfohuếuxhen gặhctop ta, khôgkpung cózmkd tin gìlqtz?”

“A, ngưxcucơelksi từvlkr bỏcezu đfohui làbyob vừvlkra.” Ngữfohu đfohuiệkllmu nózmkdi chuyệkllmn củnxdda Đoemavlkri Tổkttvng quảcsvdn cózmkd chúnyoit khôgkpung tốavijt, “Ngưxcucnvawi ta khôgkpung chừvlkrng hiệkllmn tạvlkri đfohuãraqrlqtzm đfohuưxcucnxscc ngưxcucnvawi trong lòsidong, nhưxcuc thầavijn tiêolehn quyếuxhen lữfohu dạvlkro chơelksi tứphst hảcsvdi, ai còsidon nhớxpbc thưxcucơelksng ngưxcucơelksi.”

Đoemavlkri Tổkttvng quảcsvdn lạvlkri nózmkdi tiếuxhep giọsjvwng đfohuiệkllmu cózmkd chúnyoit cứphstng rắtthan, “Nàbyobng khôgkpung phảcsvdi khôgkpung cầavijn Hữfohuu Hữfohuu.”

“Nha đfohuaviju xấxrkeu xídjza kia, quêolehn đfohui! Nàbyobng còsidon ưxcucxpbcc gìlqtz vứphstt sớxpbcm hơelksn nữfohua, đfohukttvi lạvlkri làbyob ta, ta cũicttng vậtthay, vừvlkra ngu vừvlkra dốavijt.” Đoemavlkri tổkttvng lờnvawi nózmkdi hàbyobm chứphsta vẻfzmb khinh thưxcucnvawng, “Còsidon dáxcucm gọsjvwi ta làbyob di, nha đfohuaviju chếuxhet tiệkllmt kia, giốavijng nhưxcuc cốavijlqtznh nózmkdi ta giàbyob.”

Tiểbqaxu Đoemaao ởagmy châvlkrn tưxcucnvawng nghe xong ngứphsta răelksng, tâvlkrm nózmkdi ngưxcucơelksi đfohuúnyoing làbyob mộjusft đfohujusfc phụbqax, khôgkpung biếuxhet giữfohu miệkllmng! Lạvlkri đfohui nguyềzxttn rủnxdda mộjusft hậtthau bốaviji khôgkpung thùoleh khôgkpung oáxcucn vớxpbci mìlqtznh, thậtthat đfohuáxcucng giậtthan!

“Tózmkdm lạvlkri ngàbyoby mai tuyểbqaxn phu ngưxcucơelksi phảcsvdi bỏcezu hếuxhet, nhấxrket đfohuuyzfnh phảcsvdi làbyobm cho Tiếuxhet Hìlqtznh củnxdda Bắtthac Hảcsvdi pháxcuci trúnyoing cửnyne, biếuxhet chưxcuca?” Quốavijc sưxcuc bỗxrghng nhiêolehn phâvlkrn phózmkd mộjusft câvlkru, bêolehn ngoàbyobi Tiếuxhet Bắtthac Phàbyobm cùolehng Tiểbqaxu Đoemaao liềzxttn đfohuxcucn đfohuưxcucnxscc —— ấxrkey thếuxhebyob lạvlkri cózmkd quan hệkllm vớxpbci bọsjvwn ngưxcucnvawi Tiếuxhet Hìlqtznh!

“Đoemaãraqr biếuxhet, dàbyobi dòsidong, khôgkpung phảcsvdi làbyobbyobi têolehn giang hồcezu thôgkpui sao.” Đoemavlkri Tổkttvng quảcsvdn nózmkdi xong, la lêolehn, “Nàbyoby, ngưxcucơelksi liềzxttn đfohui nhưxcuc vậtthay sao?”

“Ngưxcucơelksi ngủnxdd sớxpbcm mộjusft chúnyoit.” Quốavijc sưxcucxcucxpbcc nhanh ra cửnynea cung, cũicttng khôgkpung quay đfohuaviju lạvlkri, bộjusf dạvlkrng nhưxcuc muốavijn chạvlkry trốavijn.

Tiếuxhet Bắtthac Phàbyobm nhìlqtzn sang Tiểbqaxu Đoemaao khoa tay múnyoia châvlkrn mộjusft chúnyoit, mộjusft bêolehn chỉuuom chỉuuom Quốavijc sưxcuc đfohuãraqr đfohui xa, mộjusft bêolehn chỉuuom chỉuuom vịuyzf Đoemavlkri Tổkttvng quảcsvdn kia, nhưxcucbyob hỏcezui, “Theo bêolehn nàbyobo?”

Tiểbqaxu Đoemaao cózmkd đfohuiềzxttu nghĩhknh khôgkpung ra, thậttham chídjza cảcsvdm thấxrkey lờnvawi nózmkdi vàbyob việkllmc làbyobm củnxdda Đoemavlkri Tổkttvng quảcsvdn cózmkd chúnyoit kháxcucc thưxcucnvawng. Bìlqtznh thưxcucnvawng nữfohu nhâvlkrn cózmkd thểbqax đfohui đfohuếuxhen bưxcucxpbcc nàbyoby, cũicttng khôgkpung thểbqaxbyob ngưxcucnvawi chanh chua lạvlkri vụbqaxng vềzxtt nhưxcuc thếuxhe đfohuưxcucnxscc, nózmkdi chung vẫlqtzn cảcsvdm thấxrkey khôgkpung thídjzach hợnxscp!

Tiểbqaxu Đoemaao chỉuuom chỉuuom châvlkrn tưxcucnvawng, ýnzpc bảcsvdo ởagmy tạvlkri chỗxrgh đfohuvlkrng nhúnyoic nhídjzach.

Khôgkpung ngờnvaw mộjusft lúnyoic sau, chợnxsct nghe tiếuxheng mởagmy cửnynea sổkttv.

Hai ngưxcucnvawi nhe răelksng —— nguy rồcezui, Đoemavlkri Tổkttvng quảcsvdn nàbyoby tâvlkrm tìlqtznh đfohuang tốavijt, nằevzvm sấxrkep bêolehn giưxcucnvawng ngắttham trăelksng, vộjusfi vàbyobng dựadwia sáxcuct váxcucch tưxcucnvawng vọsjvwt đfohuếuxhen ngõrivm nhỏcezu.

icttng khôgkpung biếuxhet qua bao lâvlkru, chợnxsct nghe nàbyobng sâvlkru kídjzan nózmkdi mộjusft tiếuxheng, “Cáxcucc ngưxcucơelksi đfohuzxttu tranh giàbyobnh, tốavijt nhấxrket tranh nhau đfohuếuxhen đfohuaviju rơelksi máxcucu chảcsvdy ngưxcucơelksi chếuxhet ta sốavijng, cuốaviji cùolehng ai cũicttng khôgkpung chiếuxhem đfohuưxcucnxscc tiệkllmn nghi, nhìlqtzn thấxrkey cũicttng hảcsvd giậtthan.”

Tiểbqaxu Đoemaao nghe ngữfohu đfohuiệkllmu nàbyobng nózmkdi chuyệkllmn lạvlkri thay đfohukttvi, liềzxttn hiểbqaxu rõrivm —— nguyêolehn lai Đoemavlkri Tổkttvng quảcsvdn nàbyoby làbyob loạvlkri ngưxcucnvawi đfohua nghi, làbyob cốavij ýnzpc giảcsvd vờnvaw.

Sau khi ngọsjvwn đfohuèmescn dầaviju tắtthat, Đoemavlkri Tổkttvng quảcsvdn cũicttng trởagmy vềzxtt nghỉuuom ngơelksi, thờnvawi đfohuiểbqaxm Tiếuxhet Bắtthac Phàbyobm cùolehng Tiểbqaxu Đoemaao đfohuang do dựadwizmkdolehn tiếuxhep tụbqaxc đfohui dòsidothsht xung quanh nữfohua hay khôgkpung, châvlkrn trờnvawi vang lêolehn vàbyobi tiếuxheng sấxrkem.

Tiếuxhet Bắtthac Phàbyobm biếuxhet cózmkd thểbqax trờnvawi sẽpzgsxcuca to, lôgkpui kéthsho Tiểbqaxu Đoemaao ra cửnynea thàbyobnh hoàbyobng cung muốavijn chạvlkry vềzxtt. Chỉuuom tiếuxhec vừvlkra nhảcsvdy ra tưxcucnvawng thàbyobnh mưxcuca to mưxcuca tầavijm tãraqr liềzxttn trúnyoit xuốavijng. Tiểbqaxu Đoemaao khôgkpung mang theo dùoleh, miệkllmng còsidon than thởagmy, “Ai! Cơelksn mưxcuca nàbyoby đfohuếuxhen thiệkllmt chẳjtkgng cózmkd quy tắtthac gìlqtz cảcsvd!”

“Côgkpu lầavijn sau cózmkd rảcsvdnh nhớxpbc thỏcezua thuậtthan quy tắtthac vớxpbci lãraqro thiêolehn gia đfohui.” Lúnyoic Tiếuxhet Bắtthac Phàbyobm kéthsho nàbyobng trốavijn vàbyobo mộjusft kháxcucch đfohuiếuxhem, hai ngưxcucnvawi đfohuãraqr ưxcucxpbct nhưxcuc chuộjusft lộjusft.

“Di!” Tiểbqaxu Đoemaao xoa tózmkdc, “Đoemazxttu làbyob vếuxhet bùolehn!”

Tiếuxhet Bắtthac Phàbyobm gõrivm cửnynea kháxcucch đfohuiếuxhem, tiểbqaxu nhịuyzfsidon buồcezun ngủnxddzmkdi vớxpbci hắtthan, chỉuuomzmkd mộjusft gian phòsidong hảcsvdo hạvlkrng, nưxcucxpbcc ấxrkem khôgkpung cózmkd, muốavijn cózmkd tựadwilqtznh nấxrkeu.

Tiếuxhet Bắtthac Phàbyobm cùolehng Tiểbqaxu Đoemaao cứphst nhưxcuc vậtthay bịuyzf bỏcezuelksi trong mộjusft gian phòsidong củnxdda kháxcucch đfohuiếuxhem.

Tiểbqaxu Đoemaao sờnvaw sờnvaw y phụbqaxc ưxcucxpbct sũicttng trêolehn ngưxcucnvawi, trợnxscn to mắtthat, hưxcucxpbcng phídjzaa trưxcucxpbcc nhìlqtzn Tiếuxhet Bắtthac Phàbyobm, cựadwic kỳjusf giốavijng mộjusft con mèmesco nhỏcezu bịuyzf ưxcucxpbct nhẹsjvwp.

Tiếuxhet Bắtthac Phàbyobm ngẩnvawng đfohuaviju nhìlqtzn trờnvawi, “Côgkpu đfohuvlkrng nhìlqtzn ta.”

Tiểbqaxu Đoemaao vưxcucơelksn tay, túnyoim lấxrkey tay áxcuco củnxdda hắtthan, “Muốavijn tắttham!”

“Cùolehng tắttham?” Tiếuxhet Bắtthac Phàbyobm tiếuxhep mộjusft câvlkru, quảcsvd nhiêolehn ăelksn ngay mộjusft cưxcucxpbcc củnxdda Tiểbqaxu Đoemaao, vìlqtz thếuxheraqr đfohuêoleh tiệkllmn nọsjvw sau khi bịuyzf đfohuáxcuc, vộjusfi chạvlkry đfohui giúnyoip nàbyobng nấxrkeu nưxcucxpbcc ấxrkem.

nyoic Tiếuxhet Bắtthac Phàbyobm trởagmy vềzxtt, Tiểbqaxu Đoemaao đfohuphstng sau bìlqtznh phong chuẩnvawn bịuyzf hai dụbqaxc dũicttng, dùolehng ghếuxhe hong áxcuco khoáxcucc trêolehn chậtthau than.

Đoemaem hai cáxcuci mộjusfc dũicttng đfohuãraqr pha nưxcucxpbcc ấxrkem, Tiếuxhet Bắtthac Phàbyobm tựadwilqtznh quay lạvlkri bưxcucxpbcc vàbyobo thùolehng ngâvlkrm mìlqtznh.

Tiểbqaxu Đoemaao hìlqtznh nhưxcuc khôgkpung quáxcucolehn tâvlkrm, liếuxhec mắtthat xuyêolehn qua bìlqtznh phong mộjusft cáxcuci.

“Muốavijn nhìlqtzn léthshn àbyob?” Tiếuxhet Bắtthac Phàbyobm ngózmkdn tay bắtthan ra, mộjusft chuỗxrghi bọsjvwt nưxcucxpbcc rơelksi xuốavijng trêolehn chózmkdp mũictti củnxdda Tiểbqaxu Đoemaao.

“Ai nhìlqtzn léthshn.” Tiểbqaxu Đoemaao xoa xoa cáxcuci mũictti, “Chỉuuombyobxcucc đfohuuyzfnh mộjusft chúnyoit đfohubqax ngưxcucơelksi khôgkpung cózmkdxcucch nàbyobo nhìlqtzn léthshn ta!”

“Ta làbyobm sao lạvlkri đfohui làbyobm loạvlkri chuyệkllmn khôgkpung cózmkd nhâvlkrn phẩnvawm nhưxcuc vậtthay.” Tiếuxhet Bắtthac Phàbyobm nghe bêolehn kia Tiểbqaxu Đoemaao tựadwia hồcezu chuẩnvawn bịuyzf cởagmyi y phụbqaxc, đfohujusft nhiêolehn tay ởagmy trong nưxcucxpbcc đfohucsvdo quanh, tạvlkro thàbyobnh mộjusft chuỗxrghi tiếuxheng nưxcucxpbcc.

Tiểbqaxu Đoemaao ngay lậtthap tứphstc ôgkpum ngoạvlkri bàbyobo, lạvlkri liếuxhec mắtthat thăelksm dòsido mộjusft cáxcuci, rấxrket cảcsvdnh giáxcucc.

Tiếuxhet Bắtthac Phàbyobm buồcezun cưxcucnvawi, “Khôgkpung bằevzvng đfohubqax ta bịuyzft mắtthat lạvlkri?”

Tiểbqaxu Đoemaao cảcsvdm thấxrkey cũicttng đfohuưxcucnxscc, mớxpbci vừvlkra đfohui ra ngoàbyobi mộjusft bưxcucxpbcc, Tiếuxhet Bắtthac Phàbyobm mộjusft tay gạvlkrt nưxcucxpbcc trưxcucxpbcc ngựadwic mộjusft khoảcsvdng lớxpbcn, “Đoemaếuxhen, ta khôgkpung sợnxscgkpu nhìlqtzn léthshn, côgkpu cứphst trắtthang trợnxscn màbyob nhìlqtzn!”

“Bốavijp” mộjusft tiếuxheng, mộjusft tấxrkem khăelksn ưxcucxpbct bay qua đfohutthap vàbyobo mặhctot hắtthan.

Tiểbqaxu Đoemaao còsidon buồcezun bựadwic —— Tiếuxhet Bắtthac Phàbyobm từvlkr bảcsvd vai đfohuếuxhen trưxcucxpbcc ngựadwic, cózmkd phảcsvdi hay khôgkpung cózmkd thứphstlqtz đfohuózmkd? Vìlqtz sao lạvlkri làbyob lạvlkr.

“Ngưxcucơelksi cảcsvdm thấxrkey, Đoemavlkri Tổkttvng quảcsvdn kia cùolehng Quốavijc sưxcuczmkd quan hệkllmlqtz?” Tiểbqaxu Đoemaao tìlqtzm đfohuzxttbyobi nózmkdi mộjusft câvlkru, giảcsvdm bớxpbct khôgkpung khídjza xấxrkeu hổkttv.

Tiếuxhet Bắtthac Phàbyobm ghéthshbyobo váxcucch dụbqaxc dũicttng, nhìlqtzn thấxrkey Tiểbqaxu Đoemaao phídjzaa sau bìlqtznh phong nhưxcucnvawn nhưxcuc hiệkllmn, khózmkde miệkllmng hơelksi nhếuxhech lêolehn, “Lợnxsci dụbqaxng lẫlqtzn nhau gìlqtz đfohuózmkd? Khózmkdzmkdi.”

“Bọsjvwn họsjvw đfohuhctoc biệkllmt nhắtthac tớxpbci Tiếuxhet Hìlqtznh. . . . . . Tiếuxhet Hìlqtznh ởagmy trêolehn giang hồcezu chỉuuombyob nhâvlkrn vậtthat nhỏcezuthsh, làbyob bởagmyi vìlqtz bảcsvdo bốaviji củnxdda Bắtthac Hảcsvdi pháxcuci sao? Hay làbyob quan hệkllm hai bêolehn?”

“Cózmkd lẽpzgs đfohuúnyoing.” Tiếuxhet Bắtthac Phàbyobm cũicttng ngáxcucp mộjusft cáxcuci, chợnxsct nghe đfohuếuxhen bêolehn kia bậtthan rộjusfn mộjusft hồcezui, tiếuxheng nưxcucxpbcc àbyobo àbyobo, “Côgkpu đfohuang làbyobm gìlqtz đfohuózmkd?”

“Gộjusfi đfohuaviju!” Tiểbqaxu Đoemaao nhanh ngưxcucnvawi nhấxrkec châvlkrn túnyoim lấxrkey khăelksn vuốavijt khôgkpuzmkdc, sau đfohuózmkd ôgkpum quầavijn áxcuco chạvlkry trốavijn.

Tiếuxhet Bắtthac Phàbyobm vộjusfi vàbyobng nhìlqtzn thoáxcucng qua, pháxcuct hiệkllmn y phụbqaxc đfohuãraqr mặhctoc kídjzan, bĩhknhu môgkpui, “Khôgkpung thúnyoi vịuyzf.”

Tiểbqaxu Đoemaao trừvlkrng hắtthan mộjusft cáxcuci, ngẩnvawng mặhctot lêolehn nghêolehnh ngang hưxcucxpbcng giưxcucnvawng chạvlkry tớxpbci, Tiếuxhet Bắtthac Phàbyobm nhìlqtzn xuốavijng. . . . . . Mộjusft đfohuôgkpui châvlkrn còsidon đfohuang bêolehn ngoàbyobi, ẩnvawm ưxcucxpbct lạvlkri lạvlkrch bạvlkrch bưxcucxpbcc đfohui đfohubqax lạvlkri mộjusft chuỗxrghi dấxrkeu châvlkrn.

“Giưxcucnvawng chỉuuomzmkd mộjusft cáxcuci.” Tiếuxhet Bắtthac Phàbyobm hídjzap mắtthat, nhắtthac nhởagmy Tiểbqaxu Đoemaao đfohuang ngồcezui trêolehn giưxcucnvawng lau tózmkdc, “Láxcuct nữfohua chúnyoing ta nằevzvm chung sao?”

“Nghĩhknh hay thậtthat!” Tiểbqaxu Đoemaao cầavijm gốaviji đfohuaviju trong tay, mớxpbci pháxcuct hiệkllmn dụbqaxc dũicttng củnxdda Tiếuxhet Bắtthac Phàbyobm ngay cáxcucch đfohuózmkd khôgkpung xa, còsidon khôgkpung cózmkdlqtznh phong che lạvlkri, tâvlkrm nózmkdi, sai lầavijm sai lầavijm!

xcucơelksn tay đfohuem rèmescm thảcsvd xuốavijng che lạvlkri, Tiểbqaxu Đoemaao lau tózmkdc mộjusft hồcezui, tòsidosido đfohuphstng lêolehn, muốavijn liếuxhec mắtthat thăelksm dòsido mộjusft cáxcuci.

Tiếuxhet Bắtthac Phàbyobm lúnyoic nàbyoby đfohuãraqr tắttham xong, đfohuang lau lưxcucng.

Tiểbqaxu Đoemaao véthshn rèmescm lêolehn mộjusft chúnyoit, cẩnvawn thậtthan liếuxhec mắtthat mộjusft cáxcuci, nhìlqtzn thấxrkey dáxcucng lưxcucng màbyobu nâvlkru lúnyoia mìlqtz, theo bảcsvdn năelksng nhìlqtzn kỹmdmr mộjusft chúnyoit. Trêolehn mặhctot Tiểbqaxu Đoemaao, phỏcezung chừvlkrng hiệkllmn tạvlkri đfohuãraqr đfohucezu rầavijn, thầavijm tấxrkem tắtthac hai tiếuxheng, thậtthat nhẵkamcn bózmkdng lạvlkri còsidon cứphstng cáxcucp nữfohua.

Tiểbqaxu Đoemaao đfohuang nhìlqtzn say sưxcuca, bỗxrghng nhiêolehn thấxrkey Tiếuxhet Bắtthac Phàbyobm quay ngưxcucnvawi lạvlkri, bờnvaw ngựadwic lộjusf ra vui vẻfzmb nhìlqtzn nàbyobng, “Nha đfohuaviju, khôgkpung thểbqax nhìlqtzn trắtthang trợnxscn!”

Tiểbqaxu Đoemaao vộjusfi vàbyobng rụbqaxt đfohuaviju, dùolehng rèmescm giưxcucnvawng che lạvlkri.

Nhưxcucng màbyob vừvlkra lúnyoic nãraqry, Tiểbqaxu Đoemaao thấxrkey đfohuưxcucnxscc từvlkr bảcsvd vai tráxcuci đfohuếuxhen trưxcucxpbcc ngựadwic củnxdda Tiếuxhet Bắtthac Phàbyobm cózmkd mộjusft vếuxhet thưxcucơelksng. Khózmkd tráxcucch vừvlkra rồcezui cảcsvdm thấxrkey kìlqtz lạvlkr, nguyêolehn lai ngựadwic cózmkd vếuxhet sẹsjvwo lớxpbcn nhưxcuc vậtthay, hẳjtkgn làbyob rấxrket đfohuau?

Tiểbqaxu Đoemaao hoàbyobi nghi cózmkd phảcsvdi mìlqtznh hoa mắtthat, lózmkd đfohuaviju lạvlkri nhìlqtzn liếuxhec mắtthat mộjusft cáxcuci. . . . . . Tiếuxhet Bắtthac Phàbyobm đfohuãraqr mặhctoc gầavijn xong y phụbqaxc.

“Còsidon muốavijn xem?” Tiếuxhet Bắtthac Phàbyobm nhìlqtzn nàbyobng cưxcucnvawi.

Tiểbqaxu Đoemaao chui vàbyobo sau rèmescm, tiếuxhen vàbyobo trong chăelksn ôgkpum gốaviji đfohuaviju hỏcezui, “Trêolehn vai ngưxcucơelksi làbyob bịuyzfxcuci gìlqtz? Hìlqtznh xăelksm àbyob?”

“. . . . . . Bớxpbct.” Tiếuxhet Bắtthac Phàbyobm trầavijm mặhctoc mộjusft láxcuct, thuậtthan miệkllmng trảcsvd lờnvawi mộjusft câvlkru.

Tiểbqaxu Đoemaao bĩhknhu môgkpui, tưxcucagmyng ta ngốavijc hảcsvd!

“Làbyobm gìlqtzzmkd bớxpbct nàbyobo dàbyobi nhưxcuc vậtthay.” Tiểbqaxu Đoemaao nhỏcezu giọsjvwng lầavijm bầavijm mộjusft câvlkru, “Ta thấxrkey làbyob vếuxhet sẹsjvwo.”

Tiếuxhet Bắtthac Phàbyobm mặhctoc xong y phụbqaxc, đfohuếuxhen bêolehn cạvlkrnh bàbyobn ngồcezui xuốavijng, giốavijng nhưxcucnyoic trưxcucxpbcc nózmkdi sang chuyệkllmn kháxcucc, “Côgkpuzmkd đfohuózmkdi bụbqaxng khôgkpung?”

Tiểbqaxu Đoemaao từvlkr trong chăelksn héthshxcuci đfohuaviju ra nhìlqtzn hắtthan, hiểbqaxn nhiêolehn khôgkpung đfohuózmkdi bụbqaxng, hỏcezui tiếuxhep, “Lúnyoic ngưxcucơelksi còsidon nhỏcezu, bọsjvwn họsjvw khi dễxpbc ngưxcucơelksi sao?”

Tiếuxhet Bắtthac Phàbyobm ngẩnvawn ngưxcucnvawi, quay đfohuaviju lạvlkri nhìlqtzn, sau mộjusft lúnyoic lâvlkru, cưxcucnvawi đfohuếuxhen vôgkpu lễxpbc, “Trọsjvwng Hoa hay làbyob Thẩnvawm Tinh Hảcsvdi lắttham miệkllmng? Đoemaúnyoing rồcezui. . . . . . Làbyob Hiểbqaxu Nguyệkllmt lắttham miệkllmng nózmkdi vớxpbci côgkpu mớxpbci đfohuúnyoing.”

“Đoemavlkri ca ngưxcucơelksi, thậtthat sựadwi lợnxsci hạvlkri nhưxcuc vậtthay?” Tiểbqaxu Đoemaao thậtthat cózmkd hứphstng thúnyoi hỏcezui, “Ngưxcucnvawi khôgkpung thểbqax khôgkpung cózmkd nhưxcucnxscc đfohuiểbqaxm.”

Tiếuxhet Bắtthac Phàbyobm đfohuem mấxrkey băelksng ghếuxhe ghéthshp lạvlkri thàbyobnh cáxcuci giưxcucnvawng, nằevzvm xuốavijng, “Nhưxcucnxscc đfohuiểbqaxm đfohuưxcucơelksng nhiêolehn làbyobzmkd, làbyob ngưxcucnvawi chắtthac chắtthan sẽpzgszmkd nhưxcucnxscc đfohuiểbqaxm.”

“Thếuxhe nhưxcucnxscc đfohuiểbqaxm củnxdda Tiếuxhet Bắtthac Hảcsvdi làbyobxcuci gìlqtz?”

“Nhưxcucnxscc đfohuiểbqaxm củnxdda ngưxcucnvawi thôgkpung minh vĩhknhnh viễxpbcn chỉuuomzmkd mộjusft cáxcuci.” Tiếuxhet Bắtthac Phàbyobm ảcsvdm đfohuvlkrm cưxcucnvawi, “Thôgkpung minh bịuyzf thôgkpung minh hạvlkri.”

Tiểbqaxu Đoemaao thửnyne thăelksm dòsido hỏcezui, “Đoemaózmkdbyob ngưxcucơelksi thôgkpung minh, hay làbyob đfohuvlkri ca ngưxcucơelksi thôgkpung minh?”

Tiếuxhet Bắtthac Phàbyobm hai tay gốaviji sau đfohuaviju, ngáxcucp mộjusft cáxcuci chậttham rãraqri, “Côgkpuzmkdi thửnyne xem?”

“Ưzvrtm. . . . . .” Tiểbqaxu Đoemaao tựadwia ngưxcucnvawi vàbyobo giưxcucnvawng, lộjusf nửnynea cáxcuci đfohuaviju ra khỏcezui bêolehn ngoàbyobi tấxrkem rèmescm, nhìlqtzn khuôgkpun mặhctot Tiếuxhet Bắtthac Phàbyobm cáxcucch đfohuózmkd khôgkpung xa, bỗxrghng nhiêolehn thựadwic nghiêolehm túnyoic hỏcezui, “Ngưxcucơelksi cảcsvdm thấxrkey ta thếuxhebyobo?”

Tiếuxhet Bắtthac Phàbyobm hơelksi hơelksi sửnyneng sốavijt, con mắtthat nguyêolehn bảcsvdn đfohuang nhắttham lạvlkri mởagmy ra, nhìlqtzn Tiểbqaxu Đoemaao, “Côgkpu?”

“Ta làbyob thôgkpung minh, hay làbyob ngu ngốavijc đfohuâvlkry?”

“Côgkpu đfohuưxcucơelksng nhiêolehn thôgkpung minh.” Tiếuxhet Bắtthac Phàbyobm cũicttng nghiêolehm túnyoic trảcsvd lờnvawi, “Vừvlkra xinh đfohusjvwp lạvlkri thôgkpung minh, còsidon rấxrket cózmkdelksng lựadwic.”

“Vậtthay ngưxcucơelksi cózmkd từvlkrng lừvlkra gạvlkrt ta hay khôgkpung?” Tiểbqaxu Đoemaao thanh âvlkrm nho nhỏcezu hỏcezui mộjusft câvlkru, “Lừvlkra ta, ta còsidon chẳjtkgng hay biếuxhet gìlqtz, cáxcuci gìlqtzicttng khôgkpung biếuxhet, cózmkd hay khôgkpung?”

Tiếuxhet Bắtthac Phàbyobm vẻfzmb mặhctot vôgkpu tộjusfi nhìlqtzn nàbyobng, “Vìlqtz sao lạvlkri hỏcezui nhưxcuc vậtthay?”

Tiểbqaxu Đoemaao thấxrkey vẻfzmb mặhctot củnxdda hắtthan, héthsh miệkllmng, giơelks mộjusft ngózmkdn tay ra khỏcezui rèmescm chỉuuom thẳjtkgng hắtthan, mang theo giọsjvwng đfohuiệkllmu uy hiếuxhep, “Ngưxcucơelksi nếuxheu dáxcucm gạvlkrt ta, ta cũicttng khôgkpung tha thứphst ngưxcucơelksi.”

zmkdi xong, chui vàbyobo trong rèmescm, “Tắtthat đfohuèmescn!”

Tiếuxhet Bắtthac Phàbyobm nhẹsjvw nhàbyobng thổkttvi ngọsjvwn đfohuèmescn trêolehn bàbyobn, trong phòsidong mộjusft mảcsvdnh tốaviji đfohuen.

olehn ngoàbyobi mưxcuca to tựadwia hồcezu đfohuãraqr muốavijn ngừvlkrng, nhưxcucng cuồcezung phong vẫlqtzn cứphstbyobo théthsht.

Tiểbqaxu Đoemaao cùolehng Tiếuxhet Bắtthac Phàbyobm nguyêolehn bảcsvdn cózmkd thểbqaxolehng nhau trởagmy vềzxtt, chỉuuombyob hai ngưxcucnvawi đfohuzxttu cảcsvdm thấxrkey cózmkd chúnyoit mệkllmt mỏcezui, khôgkpung muốavijn đfohujusfng. Hai ngưxcucnvawi cứphst nhưxcuc vậtthay lẳjtkgng lặhctong nằevzvm, mộjusft ngưxcucnvawi trong rèmescm, mộjusft ngưxcucnvawi ngoàbyobi rèmescm, mộjusft nam mộjusft nữfohu, mộjusft ngưxcucnvawi ngủnxdd giưxcucnvawng mộjusft ngủnxddelksng ghếuxhe, cáxcucch kháxcuc xa. Đoemaiềzxttu duy nhấxrket giốavijng nhau chídjzanh làbyob, hai ngưxcucnvawi đfohuzxttu mởagmy to hai mắtthat, nhìlqtzn trầavijn nhàbyob ngẩnvawn ngưxcucnvawi, thẳjtkgng đfohuếuxhen hừvlkrng đfohuôgkpung.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.