Giang Hồ Bất Ai Đao

Chương 4 : Phong nguyệt vô ưu

    trước sau   
Nhan Tiểewfnu Đfztxao vừmjpva lêehzqn bờqwpb liềyzkkn thấpdcyy Tiếidclt Bắtexcc Phàdteom đlrjyang đlrjyuổqmmti theo, vộoccfi vàdteong néewfnp vàdteoo hẻbguim nhỏanbx đlrjyàdteoo tẩanbxu. Lầlhzun đlrjylhzuu tiêehzqn nàdteong đlrjyếidcln Hàdteong Châewfnu, chạhuxmy mộoccft chúlrjyt liềyzkkn hoảdsgqng sợagym khôvegnng biếidclt đlrjyưmsnnqwpbng, xuyêehzqn qua mấpdcyy con phốjsiroxwl kỹncak, cuốjsiri cùovzwng lạhuxmi chạhuxmy vàdteoo ngõvegn cụlhzpt.

Phíqrmha sau còidmkn nghe Tiếidclt Bắtexcc Phàdteom gọnyhqi to, “Tiểewfnu mỹncak nhâewfnn, dâewfnm tặttzsc bắtexct ngưmsnnơvgbui đlrjyếidcln đlrjyâewfny!”

Tiểewfnu Đfztxao hoảdsgqng sợagym đlrjylhzuu ónjxuc muốjsirn nổqmmti đlrjyehzqn lêehzqn, bấpdcyt chấpdcyp tấpdcyt cảdsgq, từmjpv phíqrmha sau tưmsnnqwpbng việpukzn leo vàdteoo.

Tiếidclt Bắtexcc Phàdteom rõvegndteong rấpdcyt đlrjytexcc ýafqb, khónjxue miệpukzng nhếidclch lêehzqn vui mừmjpvng, “Cájnfki nàdteoy gọnyhqi làdteo tựipwr chui đlrjylhzuu vàdteoo lưmsnnooiyi!”

Đfztxflihng sau tưmsnnqwpbng việpukzn khôvegnng khájnfkc gìwpcv đlrjyoccfng tiêehzqn, núlrjyi giảdsgqidmkn cónjxu hồflvr sen, kỳmfxg hoa dịybpx thảdsgqo, xa xa làdteo mộoccft tòidmka nhàdteo cửcnkka nốjsiri tiếidclp nhau thàdteonh mộoccft hàdteong dàdteoi, ngónjxui đlrjyanbxmsnnqwpbng trắtexcng, hàdteonh lang rộoccfng rãgsyti, mộoccft cărwlmn nhàdteo tranh làdteom từmjpv gỗoefl lim cửcnkka sơvgbun vàdteong, rấpdcyt xa hoa.

Tiểewfnu Đfztxao tìwpcvm mộoccft khốjsiri núlrjyi giảdsgq trốjsirn đlrjyi liềyzkkn thấpdcyy Tiếidclt Bắtexcc Phàdteom cũoxwlng đlrjyang ởbmvq trêehzqn đlrjylhzuu tưmsnnqwpbng hếidclt nhìwpcvn trájnfki lạhuxmi nhìwpcvn phảdsgqi tìwpcvm nàdteong.


Thấpdcyy hắtexcn leo xuốjsirng tưmsnnqwpbng việpukzn, Tiểewfnu Đfztxao vộoccfi vàdteong trốjsirn đlrjyi, luồflvrn qua cửcnkka ngõvegn phíqrmha sau chạhuxmy đlrjyi, gặttzsp mộoccft tòidmka nhàdteo cửcnkka sổqmmt đlrjyang mởbmvq, vộoccfi vàdteong leo vàdteoo đlrjyónjxung cửcnkka. Đfztxưmsnna mắtexct nhìwpcvn xung quang, trong phòidmkng khôvegnng cónjxu ai!

Tiểewfnu Đfztxao đlrjyang đlrjyybpxnh thởbmvq phàdteoo, chợagymt nghe bêehzqn ngoàdteoi cónjxu tiếidclng bưmsnnooiyc châewfnn.

Liềyzkkn cónjxu ngưmsnnqwpbi hỏanbxi, “Tiếidclt côvegnng tửcnkk, ngưmsnnơvgbui đlrjyang tìwpcvm gìwpcv?”

Tiểewfnu Đfztxao sửcnkkng sốjsirt —— Tiếidclt côvegnng tửcnkk? Chẳacqing lẽovzwdteo ngưmsnnqwpbi quen sao! Còidmkn cónjxu âewfnm thanh nàdteoy thậlgyat quen tai a, làdteo từmjpvng nghe ởbmvq đlrjyâewfnu nhỉnzxx?

Quảdsgq nhiêehzqn, chợagymt nghe Tiếidclt Bắtexcc Phàdteom trảdsgq lờqwpbi, “Ta tìwpcvm con mèaspdo nhỏanbx.”

“Mèaspdo nhỏanbx?”

“Đfztxúlrjyng vậlgyay, gặttzsp ởbmvq bờqwpbvegnng, cầlhzum theo Hồflvrng Tájnfkn, còidmkn mặttzsc vájnfky hoa.” Tiếidclt Bắtexcc Phàdteom khôvegnng đlrjyblskng đlrjytexcn nónjxui “Khôvegnng đlrjyewfn ýafqb mộoccft chúlrjyt khiếidcln nónjxu chạhuxmy mấpdcyt .”

Nhan Tiểewfnu Đfztxao thầlhzum cầlhzuu nguyệpukzn dùovzw sao cũoxwlng đlrjymjpvng ai vàdteoo phòidmkng nàdteoy tìwpcvm, liềyzkkn vộoccfi vàdteong trốjsirn ra đlrjyflihng sau bìwpcvnh phong.

“Meo meo ~”

ehzqn ngoàdteoi, Tiếidclt Bắtexcc Phàdteom dưmsnnqwpbng nhưmsnndteo đlrjyang tìwpcvm mèaspdo thậlgyat vừmjpva gọnyhqi, vừmjpva hưmsnnooiyng xa xa đlrjyi tìwpcvm.

Tiểewfnu Đfztxao gặttzsp thờqwpbi cơvgbu đlrjyang đlrjyybpxnh bỏanbx chạhuxmy, bêehzqn ngoàdteoi liềyzkkn nghe cónjxu tiếidclng bưmsnnooiyc châewfnn hưmsnnooiyng vềyzkk phíqrmha cửcnkka đlrjyếidcln đlrjyâewfny, “kẽovzwo kẹnzxxt” mộoccft tiếidclng, cửcnkka đlrjyưmsnnagymc đlrjyanbxy ra, cónjxu ngưmsnnqwpbi đlrjyi đlrjyếidcln, đlrjyónjxung cửcnkka lạhuxmi, đlrjyếidcln bêehzqn giưmsnnqwpbng ngồflvri xuốjsirng.

Tiểewfnu Đfztxao âewfnm thầlhzum kêehzqu khổqmmt, đlrjyàdteonh phảdsgqi níqrmhn thởbmvq tậlgyap trung tậlgyan lựipwrc buộoccfc chặttzst hơvgbui thởbmvq khôvegnng muốjsirn bịybpx phájnfkt hiệpukzn, tòidmkidmkdteo nhìwpcvn qua khe hởbmvq củgsyta bìwpcvnh phong nhìwpcvn ra bêehzqn ngoàdteoi. Vừmjpva thấpdcyy, liềyzkkn phájnfkt hiệpukzn thìwpcv ra làdteo ngưmsnnqwpbi quen —— làdteo hắtexcc y côvegnmsnnơvgbung đlrjyeo mặttzst nạhuxm đlrjyblskng đlrjyflihng sau Thẩanbxm Tinh Hảdsgqi gặttzsp ởbmvq tràdteo quájnfkn sájnfkng nay!

Vịybpxvegnmsnnơvgbung đlrjyónjxu ngồflvri xuốjsirng giưmsnnqwpbng, từmjpv trêehzqn tay đlrjyttzst xuốjsirng mộoccft túlrjyi giấpdcyy dầlhzuu, mộoccft lọnyhqmsnnagymc cùovzwng mộoccft cuộoccfn vảdsgqi.


Nhan Tiểewfnu Đfztxao rốjsirt cuộoccfc hiểewfnu đlrjyưmsnnagymc —— bảdsgqn thâewfnn thậlgyat sai lầlhzum, lạhuxmi chạhuxmy vàdteoo trạhuxmch việpukzn củgsyta Thẩanbxm Tinh Hảdsgqi.

Hắtexcc y côvegnmsnnơvgbung buôvegnng đlrjyflvr vậlgyat nàdteoy nọnyhq xuốjsirng liềyzkkn thájnfko mặttzst nạhuxm xuốjsirng, từmjpv từmjpv cởbmvqi ájnfko ra, lầlhzun tay chạhuxmm ra sau lưmsnnng.

Tiểewfnu Đfztxao vộoccfi nhìwpcvn trộoccfm, híqrmht mộoccft ngụlhzpm khíqrmh kinh hãgsyti, mỹncak nữnzxx!

dteong kíqrmhch đlrjyoccfng khôvegnng kìwpcvm đlrjyưmsnnagymc thốjsirt ra tiếidclng, chỉnzxx thấpdcyy côvegnmsnnơvgbung nguyêehzqn bảdsgqn khuôvegnn mặttzst đlrjyang mệpukzt mỏanbxi lậlgyap tứblskc hiệpukzn lêehzqn mộoccft tia sájnfkt khíqrmh, rúlrjyt ra chủgsyty thủgsytmsnnooiyng bìwpcvnh phong đlrjyâewfnm tớooiyi. Tiểewfnu Đfztxao vộoccfi vàdteong chạhuxmy ra khỏanbxi chỗoefl trốjsirn, chạhuxmy ra giữnzxxa phòidmkng liềyzkkn thấpdcyy vịybpxvegnmsnnơvgbung còidmkn muốjsirn rúlrjyt kiếidclm, vộoccfi vàdteong xua tay, “Làdteo ta làdteo ta!”

Hắtexcc y nữnzxx tửcnkk nhìwpcvn thấpdcyy Tiểewfnu Đfztxao, cónjxu chúlrjyt nghi hoặttzsc, tấpdcyt nhiêehzqn cũoxwlng nhậlgyan ra nàdteong.

Tiểewfnu Đfztxao cưmsnnqwpbi híqrmhp mắtexct nónjxui: “Ta khôvegnng phảdsgqi ngưmsnnqwpbi xấpdcyu, cónjxu ngưmsnnqwpbi truy đlrjyuổqmmti ta mớooiyi vàdteoo đlrjyâewfny tìwpcvm chỗoefl trốjsirn.”

Hắtexcc y nữnzxx tửcnkk cầlhzum y phụlhzpc khoájnfkc lêehzqn ngưmsnnqwpbi, Tiểewfnu Đfztxao thấpdcyy nàdteong trêehzqn tay cónjxujnfku, nhíqrmhu màdteoy, “Côvegn bịybpx thưmsnnơvgbung sao?”

Hắtexcc y nữnzxx tửcnkk khôvegnng nónjxui chuyệpukzn, trong mắtexct từmjpv đlrjylhzuu đlrjyếidcln cuốjsiri vẫafqbn cảdsgqnh giájnfkc.

Tiểewfnu Đfztxao lạhuxmi tinh tếidcl đlrjyájnfknh giájnfk mộoccft lầlhzun nữnzxxa, nhịybpxn khôvegnng đlrjyưmsnnagymc tấpdcym tắtexcc hai tiếidclng —— vịybpxvegnmsnnơvgbung nàdteoy, chừmjpvng hai mưmsnnơvgbui tuổqmmti, thậlgyat xinh đlrjynzxxp làdteon da trắtexcng nõvegnn, nónjxui xinh đlrjynzxxp còidmkn cónjxu chúlrjyt cónjxu lỗoefli vớooiyi nàdteong, rõvegndteong chíqrmhnh làdteo mỹncak miềyzkku! Khuôvegnn mặttzst xinh đlrjynzxxp nhưmsnn vậlgyay, vìwpcv sao lạhuxmi dùovzwng mặttzst nạhuxm xấpdcyu xíqrmh che đlrjyi! Hay làdteo Thẩanbxm Tinh Hảdsgqi cốjsir ýafqb đlrjyem nàdteong giấpdcyu đlrjyi, đlrjyewfn trájnfknh bịybpxehzqn dâewfnm tặttzsc Tiếidclt Bắtexcc Phàdteom kia thưmsnnơvgbung nhớooiy?

Tiểewfnu Đfztxao thấpdcyy đlrjyưmsnnagymc ájnfknh mắtexct nàdteong trong suốjsirt, tựipwra hồflvr khôvegnng cónjxuwpcv trong mắtexct, bưmsnnooiyc lêehzqn hai bưmsnnooiyc, “Côvegn bịybpx thưmsnnơvgbung ởbmvq sau lưmsnnng a?”

dteong vẫafqbn làdteo khôvegnng cónjxu trảdsgq lờqwpbi.

“Ta từmjpvng họnyhqc y thuậlgyat, đlrjyewfn ta bărwlmng bónjxu cho côvegn, bảdsgqn thâewfnm côvegnoxwlng khôvegnng thểewfn đlrjylhzpng đlrjyếidcln màdteo.” Nónjxui xong, Tiểewfnu Đfztxao liềyzkkn chạhuxmy đlrjyếidcln bêehzqn giưmsnnqwpbng, lónjxu đlrjylhzuu ra sau lưmsnnng hắtexcc y nữnzxx tửcnkk. Kia hẳacqin làdteo bịybpx trúlrjyng têehzqn, bịybpx thưmsnnơvgbung trêehzqn xưmsnnơvgbung bảdsgq vai, nhưmsnnng thậlgyat ra cũoxwlng khôvegnng nghiêehzqm trọnyhqng lắtexcm. Tiểewfnu Đfztxao cởbmvqi giàdteoy bòidmkehzqn lêehzqn giưmsnnqwpbng, ngồflvri xếidclp bằflihng ởbmvq sau lưmsnnng nàdteong, “Miệpukzng vếidclt thưmsnnơvgbung đlrjyãgsyt bịybpx nhiễiqfhm trùovzwng, côvegn sao lạhuxmi khôvegnng tìwpcvm lang trung kiểewfnm tra?”

Vừmjpva nónjxui, vừmjpva cầlhzum cájnfki chai đlrjyãgsyt mởbmvq nắtexcp trong tay nàdteong, vừmjpva ngửcnkki liềyzkkn nhíqrmhu màdteoy, “Kim sang dưmsnnagymc nàdteoy đlrjyãgsytmsnn rồflvri!”


Hắtexcc y côvegnmsnnơvgbung quay đlrjylhzuu lạhuxmi nhìwpcvn Tiểewfnu Đfztxao.

“Khôvegnng sao, ta cónjxu kim sang dưmsnnagymc tốjsirt.” Tiểewfnu Đfztxao từmjpv trong túlrjyi lấpdcyy lọnyhq thuốjsirc mỡyjrqdteomsnn phụlhzpwpcvnh tựipwrdteom cho bôvegni lêehzqn vếidclt thưmsnnơvgbung, “Nhưmsnn vậlgyay bôvegni lêehzqn vếidclt thưmsnnơvgbung hai ngàdteoy làdteoqmmtn rồflvri.” Nónjxui xong, đlrjyem thuốjsirc mỡyjrq nhéewfnt vàdteoo tay hắtexcc y côvegnmsnnơvgbung, lấpdcyy vảdsgqi giúlrjyp nàdteong bărwlmng bónjxu.

Xửcnkkafqb xong miệpukzng vếidclt thưmsnnơvgbung, hai ngưmsnnqwpbi ngồflvri đlrjyjsiri diệpukzn nhau mắtexct to trừmjpvng mắtexct nhỏanbx, hắtexcc y nữnzxx tửcnkk tựipwra hồflvrnjxu chúlrjyt xấpdcyu hổqmmt.

lrjyc Tiểewfnu Đfztxao xuốjsirng giưmsnnqwpbng, khôvegnng cẩanbxn thậlgyan đlrjylhzpng vàdteoo túlrjyi giấpdcyy dầlhzuu, mởbmvq ra liềyzkkn thấpdcyy làdteo mộoccft cájnfki bájnfknh bao bịybpx đlrjyèaspd dẹnzxxp léewfnp.

Hắtexcc y côvegnmsnnơvgbung mặttzsc quầlhzun ájnfko xong, cầlhzum bájnfknh bao ngồflvri xuốjsirng chiếidclc ởbmvqehzqn cạhuxmnh, uốjsirng chung tràdteo đlrjyãgsyt nguộoccfi, mặttzst nạhuxm thủgsyty chung vẫafqbn đlrjyttzst ởbmvq trong tay hìwpcvnh nhưmsnndteolrjyc nàdteoo cũoxwlng phảdsgqi mang theo.

Tiểewfnu Đfztxao thửcnkk hỏanbxi mộoccft câewfnu, “Thẩanbxm Tinh Hảdsgqi cắtexct xéewfnn tiềyzkkn côvegnng củgsyta côvegn àdteo?”

“Khụlhzp khụlhzp. . . . . .” Côvegnmsnnơvgbung bịybpx sặttzsc nưmsnnooiyc, vỗoefl ngựipwrc, rốjsirt cụlhzpc mởbmvq miệpukzng, “Thiếidclu chủgsyt đlrjyjsiri xửcnkk ta tốjsirt lắtexcm.”

Tiểewfnu Đfztxao ban nãgsyty vừmjpva mớooiyi giúlrjyp nàdteong xửcnkkafqb miệpukzng vếidclt thưmsnnơvgbung thấpdcyy trêehzqn ngưmsnnqwpbi nàdteong cónjxu khôvegnng íqrmht vếidclt thưmsnnơvgbung to nho nhỏanbx, “Vậlgyay côvegn tựipwr ngưmsnnagymc đlrjyãgsyti bảdsgqn thâewfnn?”

Hắtexcc y côvegnmsnnơvgbung làdteom đlrjyqmmt ly tràdteo đlrjyang đlrjyybpxnh đlrjyưmsnna cho Tiểewfnu Đfztxao, cảdsgqm thấpdcyy côvegnmsnnơvgbung nàdteoy thựipwrc hoạhuxmt bájnfkt.

Tiểewfnu Đfztxao cầlhzum ly tràdteo nhếidclch khónjxue miệpukzng, “Ta gọnyhqi làdteo Nhan Tiểewfnu Đfztxao, còidmkn côvegn?”

“Hiểewfnu Nguyệpukzt. ”

“Rấpdcyt êehzqm tai.”

Tiểewfnu Đfztxao khíqrmhch lệpukzwpcvnh nhưmsnndteom cho Hiểewfnu Nguyệpukzt cónjxu chúlrjyt ngưmsnnagymng ngùovzwng, nàdteong lạhuxmi nhìwpcvn Tiểewfnu Đfztxao mộoccft chúlrjyt, “Ai đlrjyang muốjsirn bắtexct côvegn?”


“Ta nónjxui cho côvegn, côvegn khôvegnng đlrjyưmsnnagymc bájnfkn đlrjyblskng ta.” Tiểewfnu Đfztxao nằflihm bòidmk trêehzqn bàdteon ủgsytoxwl, “Ta đlrjyúlrjyng làdteo xui xẻbguio!”

Hắtexcc y côvegnmsnnơvgbung nghiêehzqm túlrjyc gậlgyat đlrjylhzuu.

“Chíqrmhnh làdteo đlrjyhuxmi dâewfnm tặttzsc Tiếidclt Bắtexcc Phàdteom!”

Tiểewfnu Đfztxao vừmjpva nónjxui ra, chợagymt nghe tiếidclng củgsyta Tiếidclt Bắtexcc Phàdteom ngoàdteoi cửcnkka truyềyzkkn đlrjyếidcln: “Ta làdteo đlrjyhuxmi dâewfnm tặttzsc, ngưmsnnơvgbui làdteo tiểewfnu dâewfnm tặttzsc!”

Tiểewfnu Đfztxao nhảdsgqy dựipwrng lêehzqn, Hiểewfnu Nguyệpukzt chỉnzxx ngónjxun tay ra sau bìwpcvnh phong, Tiểewfnu Đfztxao vộoccfi vàdteong trốjsirn vàdteoo.

Hiểewfnu Nguyệpukzt đlrjyi ra mởbmvq cửcnkka, Tiếidclt Bắtexcc Phàdteom quảdsgq nhiêehzqn đlrjyblskng ởbmvq ngoàdteoi, cũoxwlng khôvegnng biếidclt bao lâewfnu. Hắtexcn nhìwpcvn quanh phòidmkng, “Nha đlrjylhzuu kia đlrjyâewfnu?”

“Khôvegnng cónjxu ai.” Hiểewfnu Nguyệpukzt trảdsgq lờqwpbi.

Tiếidclt Bắtexcc Phàdteom vui vẻbgui, “Cónjxu? Khôvegnng cónjxu ai nhưmsnnng màdteoaspdo nhỏanbx thìwpcvnjxu mộoccft con.”

“Cũoxwlng khôvegnng.” Hiểewfnu Nguyệpukzt trảdsgq lờqwpbi thẳacqing thájnfkn, tựipwra hồflvr khôvegnng cónjxuwpcv

“Ta vừmjpva mớooiyi rõvegndteong nghe đlrjyưmsnnagymc nàdteong nónjxui chuyệpukzn bêehzqn trong.”

“Bằflihng chứblskng.”

Tiếidclt Bắtexcc Phàdteom khoa trưmsnnơvgbung chỉnzxx tai mìwpcvnh, “Ta nghe đlrjyưmsnnagymc.”

Hiểewfnu Nguyệpukzt vẫafqbn nhưmsnnoxwl, “Nónjxui miệpukzng khôvegnng bằflihng chứblskng.”


Tiếidclt Bắtexcc Phàdteom mởbmvq miệpukzng, nhấpdcyt thờqwpbi hìwpcvnh nhưmsnn khôvegnng cónjxujnfkch, đlrjyôvegni mắtexct cợagymt nhảdsgq củgsyta hắtexcn trưmsnnooiyc mặttzst củgsyta Hiểewfnu Nguyệpukzt trởbmvqehzqn vôvegn dụlhzpng.

Tiểewfnu Đfztxao sau bìwpcvnh phong vui vẻbgui, hảdsgq giậlgyan!

Hiểewfnu Nguyệpukzt tiếidclp tụlhzpc chặttzsn cửcnkka khôvegnng cho Tiếidclt Bắtexcc Phàdteom tiếidcln vàdteoo.

Đfztxúlrjyng lúlrjyc nàdteoy, Thẩanbxm Tinh Hảdsgqi từmjpv ngoàdteoi sâewfnn đlrjyi đlrjyếidcln. Đfztxếidcln gầlhzun, chỉnzxx thấpdcyy Hiểewfnu Nguyệpukzt khôvegnng mang mặttzst nạhuxm, y phụlhzpc cũoxwlng chỉnzxxovzwy ýafqbdteo khoájnfkc vàdteoo.

Châewfnn màdteoy Thẩanbxm Tinh Hảdsgqi liềyzkkn nhíqrmhu lạhuxmi.

Tiếidclt Bắtexcc Phàdteom thấpdcyy thầlhzun sắtexcc củgsyta y, bỗoeflng nhiêehzqn giọnyhqng đlrjyiệpukzu nhưmsnn trájnfkch cứblsknjxui, “A, côvegnmsnnơvgbung nàdteoy ngàdteoy thưmsnnqwpbng đlrjyoccfi mặttzst nạhuxm, khôvegnng thểewfnmsnnbmvqng đlrjyưmsnnagymc nguyêehzqn lai lạhuxmi xinh đlrjynzxxp nhưmsnn vậlgyay.”

Hiểewfnu Nguyệpukzt chợagymt nhớooiy tớooiyi đlrjyếidcln bảdsgqn thâewfnn quêehzqn đlrjyeo mặttzst nạhuxm, quay vềyzkk đlrjyi lấpdcyy, Tiếidclt Bắtexcc Phàdteom nhâewfnn cơvgbu hộoccfi liềyzkkn bưmsnnooiyc vàdteoo trong phòidmkng.

Hiểewfnu Nguyệpukzt lấpdcyy tay ngărwlmn lạhuxmi, khôvegnng cho hắtexcn tớooiyi gầlhzun bìwpcvnh phong.

“Làdteom càdteon!” Thẩanbxm Tinh Hảdsgqi mặttzst lộoccf vẻbgui khôvegnng vui, “Tiếidclt huynh làdteo khájnfkch củgsyta ta, thájnfki đlrjyoccf củgsyta ngưmsnnơvgbui làdteo sao đlrjyâewfny?”

Hiểewfnu Nguyệpukzt cúlrjyi đlrjylhzuu, nhưmsnnng vừmjpva mớooiyi đlrjyflvrng ýafqb vớooiyi Tiểewfnu Đfztxao, khôvegnng thểewfn đlrjyewfn cho nàdteong bịybpx phájnfkt hiệpukzn, vìwpcv thếidcloxwlng khôvegnng thu hồflvri tay lạhuxmi.

Thẩanbxm Tinh Hảdsgqi sắtexcc mặttzst lạhuxmi khónjxu coi vàdteoi phầlhzun.

Tiểewfnu Đfztxao ởbmvq sau bìwpcvnh phong thấpdcyy rõvegn mọnyhqi chuyệpukzn, trong lòidmkng bốjsirc hỏanbxa, Tiếidclt Bắtexcc Phàdteom đlrjyúlrjyng làdteo tiểewfnu nhâewfnn!

Tiếidclt Bắtexcc Phàdteom cũoxwlng khôvegnng nghĩfeyb sẽovzw liêehzqn lụlhzpy khiếidcln Hiểewfnu Nguyệpukzt bịybpx mắtexcng, cónjxu chúlrjyt ájnfky nájnfky, vừmjpva đlrjyybpxnh khuyêehzqn vàdteoi câewfnu, chợagymt nghe đlrjyflihng sau bìwpcvnh phong. . . . . .

“Tiếidclt Bắtexcc Phàdteom!” Nhan Tiểewfnu Đfztxao hùovzwng hổqmmt đlrjyi tớooiyi, đlrjyếidcln bêehzqn cạhuxmnh Hiểewfnu Nguyệpukzt, nhìwpcvn Thẩanbxm Tinh Hảdsgqi mộoccft cájnfki lạhuxmi nhìwpcvn Tiếidclt Bắtexcc Phàdteom mộoccft cájnfki, “Nàdteong bịybpx thưmsnnơvgbung cũoxwlng khôvegnng cónjxu ngưmsnnqwpbi bărwlmng bónjxu, giữnzxxa trưmsnna chỉnzxx ărwlmn mộoccft cájnfki bájnfknh bao, uốjsirng nưmsnnooiyc lạhuxmnh, cájnfkc ngưmsnnơvgbui hai đlrjyhuxmi nam nhâewfnn lạhuxmi đlrjyi khi dễiqfh mộoccft côvegnmsnnơvgbung thúlrjy vịybpx lắtexcm sao?”

Tiểewfnu Đfztxao nónjxui mộoccft câewfnu, khiếidcln Thẩanbxm Tinh Hảdsgqi cùovzwng Tiếidclt Bắtexcc Phàdteom ngâewfny ngưmsnnqwpbi.

Hiểewfnu Nguyệpukzt nhẹnzxx nhàdteong túlrjym túlrjym tay ájnfko Tiểewfnu Đfztxao, nhỏanbx giọnyhqng nónjxui, “Khôvegnng đlrjyưmsnnagymc vôvegn lễiqfh vớooiyi thiếidclu chủgsyt.”

Tiểewfnu Đfztxao khôvegnng nónjxui gìwpcv, Hiểewfnu Nguyệpukzt khôvegnng phảdsgqi làdteo bịybpx Thẩanbxm Tinh Hảdsgqi nắtexcm nhưmsnnagymc đlrjyiểewfnm trong tay chứblsk? Làdteom gìwpcv phảdsgqi nghe lờqwpbi nhưmsnn vậlgyay?

“Thiếidclu gia.”

Đfztxúlrjyng lúlrjyc nàdteoy, mộoccft gãgsyt sai vặttzst chạhuxmy tớooiyi bẩanbxm bájnfko Thẩanbxm Tinh, “Kim bàdteoi thầlhzun bộoccfjnfkch Kim Phong ởbmvqehzqn ngoàdteoi cầlhzuu kiếidcln.”

Thẩanbxm Tinh Hảdsgqi khôvegni phụlhzpc lạhuxmi tinh thầlhzun, nhìwpcvn Tiếidclt Bắtexcc Phàdteom nónjxui, “Ta đlrjyi giữnzxx châewfnn y, huynh tìwpcvm chỗoefl trájnfknh đlrjyi mộoccft chúlrjyt.”

Tiếidclt Bắtexcc Phàdteom gậlgyat đlrjylhzuu.

Thẩanbxm Tinh Hảdsgqi lạhuxmi nhìwpcvn Hiểewfnu Nguyệpukzt, trêehzqn bàdteon vẫafqbn còidmkn túlrjyi giấpdcyy dầlhzuu cùovzwng kim sang dưmsnnagymc, trong mắtexct tựipwra hồflvr hiệpukzn lêehzqn cájnfki gìwpcv đlrjyónjxu, làdteo thưmsnnơvgbung tiếidclc hay làdteo khôvegnng trájnfkch mónjxuc nữnzxxa? Dùovzw sao Hiểewfnu Nguyệpukzt vẫafqbn đlrjyang cúlrjyi đlrjylhzuu nêehzqn đlrjylhzuu khôvegnng thấpdcyy đlrjyưmsnnagymc, ngưmsnnagymc lạhuxmi Tiểewfnu Đfztxao nhìwpcvn ra chúlrjyt ẩanbxn tìwpcvnh.

Hiểewfnu Nguyệpukzt phảdsgqi đlrjyeo mặttzst nạhuxm đlrjyi theo.

Thẩanbxm Tinh Hảdsgqi lạhuxmi hạhuxm thấpdcyp thanh âewfnm nónjxui, “Hôvegnm nay khôvegnng cầlhzun ngưmsnnơvgbui đlrjyi theo, vếidclt thưmsnnơvgbung chữnzxxa cho tốjsirt rồflvri nónjxui sau.”

njxui xong, liềyzkkn đlrjyi.

Hiểewfnu Nguyệpukzt cầlhzum mặttzst nạhuxm ngẩanbxn ngưmsnnqwpbi.

Tiếidclt Bắtexcc Phàdteom thấpdcyy Nhan Tiểewfnu Đfztxao nhìwpcvn mìwpcvnh nhưmsnn nhìwpcvn con giájnfkn cónjxu chúlrjyt ngưmsnnagymng ngùovzwng, lẩanbxm bẩanbxm mộoccft câewfnu, “Ta cũoxwlng khôvegnng phảdsgqi cốjsir ýafqb.”

Tiểewfnu Đfztxao hừmjpv mộoccft tiếidclng, đlrjyếidcln bêehzqn Hiểewfnu Nguyệpukzt, “Chúlrjyng ta đlrjyi ra ngoàdteoi ărwlmn cơvgbum?”

“Khôvegnng bằflihng đlrjyewfn ta mờqwpbi. . . . . .” Tiếidclt Bắtexcc Phàdteom vộoccfi lạhuxmi gầlhzun nónjxui mộoccft câewfnu, “Coi nhưmsnndteo xin lỗoefli Hiểewfnu Nguyệpukzt côvegnmsnnơvgbung.”

Tiểewfnu Đfztxao liếidclc hắtexcn mộoccft cájnfki, nhỏanbx giọnyhqng bêehzqn tai Hiểewfnu Nguyệpukzt nónjxui, “Hiểewfnu Nguyệpukzt, hắtexcn ta làdteoehzqn dâewfnm tặttzsc, trêehzqu ghẹnzxxo khiếidcln ngưmsnnqwpbi ta mang thai, làdteom hạhuxmi ngưmsnnqwpbi ta nhảdsgqy sôvegnng tựipwr vậlgyan mộoccft xájnfkc hai mạhuxmng!”

Hiểewfnu Nguyệpukzt kinh ngạhuxmc nhìwpcvn Tiếidclt Bắtexcc Phàdteom, ájnfknh mắtexct kia ýafqbdteo, Tiểewfnu Đfztxao nónjxui gìwpcv ta đlrjyyzkku tin!

“Ta khôvegnng. . . . . .” Tiếidclt Bắtexcc Phàdteom chưmsnna kịybpxp giảdsgqi thíqrmhch, Tiểewfnu Đfztxao đlrjyãgsytewfno Hiểewfnu Nguyệpukzt đlrjyi mấpdcyt.

Tiếidclt Bắtexcc Phàdteom thởbmvqdteoi, đlrjyuổqmmti kịybpxp, chuẩanbxn bịybpx giúlrjyp hai ngưmsnnqwpbi trảdsgq tiềyzkkn.

Ra cửcnkka đlrjyi chưmsnna đlrjyưmsnnagymc mấpdcyy bưmsnnooiyc, Tiếidclt Bắtexcc Phàdteom liềyzkkn lạhuxmi gầlhzun hai ngưmsnnqwpbi: “Tiểewfnu Đfztxao. . . . . .”

“Đfztxmjpvng kêehzqu nghe thâewfnn thiếidclt nhưmsnn vậlgyay, ta vớooiyi ngưmsnnơvgbui khôvegnng quen biếidclt.”

“Tiểewfnu Đfztxao, khi nàdteoo thìwpcv chúlrjyng ta xuấpdcyt phájnfkt?”

Tiểewfnu Đfztxao vừmjpva nhấpdcyt thờqwpbi xúlrjyc đlrjyoccfng muốjsirn trúlrjyt giậlgyan giùovzwm Hiểewfnu Nguyệpukzt, lúlrjyc nàdteoy mớooiyi nhớooiy tớooiyi nguyêehzqn nhâewfnn đlrjyếidcln đlrjyâewfny, hỏanbxng rồflvri!

“Cửcnkku Châewfnu Long Đfztxàdteom cájnfkch nơvgbui nàdteoy gầlhzun nhấpdcyt, ngàdteoy mai lêehzqn đlrjyưmsnnqwpbng đlrjyưmsnnagymc khôvegnng?”

“Khôvegnng đlrjyi!” Tiểewfnu Đfztxao trốjsirn ra đlrjyflihng sau Hiểewfnu Nguyệpukzt: “Ta khôvegnng thểewfnovzwng dâewfnm tặttzsc ra khỏanbxi cửcnkka đlrjyưmsnnagymc, rấpdcyt nguy hiểewfnm!”

“Nàdteoy.” Tiếidclt Bắtexcc Phàdteom giọnyhqng đlrjyiệpukzu bấpdcyt mãgsytn, “Mắtexct côvegnnjxu thấpdcyy ta trêehzqu ghẹnzxxo phụlhzp nữnzxxnjxu chồflvrng khôvegnng? Đfztxmjpvng vu oan ta.”

“Hájnfkch Kim Phong nónjxui cónjxu bằflihng chứblskng hẳacqin hoi.”

“Cónjxu khi nàdteoo làdteo hiểewfnu lầlhzum khôvegnng?”

Hiểewfnu Nguyệpukzt nãgsyty giờqwpb khôvegnng nónjxui gìwpcv bỗoeflng nhiêehzqn chen vàdteoo mộoccft câewfnu, “Tiếidclt côvegnng tửcnkk khôvegnng giốjsirng nhưmsnndteo kẻbguijnfko sắtexcc.”

“Đfztxúlrjyng đlrjyónjxu!” Tiếidclt Bắtexcc Phàdteom liêehzqn tụlhzpc gậlgyat đlrjylhzuu, “Vẫafqbn làdteo Hiểewfnu Nguyệpukzt côvegnmsnnơvgbung nónjxui đlrjyhuxmo lýafqb.”

“Trưmsnnooiyc kia Phong Nguyệpukzt chủgsyt Phong Vôvegn Ưiqfhu đlrjyãgsyt tớooiyi Thẩanbxm viêehzqn, nàdteong thỉnzxxnh Tiếidclt côvegnng tửcnkk đlrjyếidcln nơvgbui ởbmvq nghe đlrjyàdteon, Tiếidclt côvegnng tửcnkk lạhuxmi khôvegnng đlrjyi.”

Tiểewfnu Đfztxao nghe Hiểewfnu Nguyệpukzt nónjxui xong, kinh ngạhuxmc hájnfk hốjsirc miệpukzng —— vậlgyat cuốjsiri cùovzwng trong bốjsirn bảdsgqo vậlgyat củgsyta giang hồflvrn Phong Nguyệpukzt Vôvegn Ưiqfhu, chíqrmhnh làdteo thiêehzqn hạhuxm đlrjypukz nhấpdcyt mỹncak nhâewfnn Phong Nguyệpukzt chủgsyt Phong Vôvegn Ưiqfhu. Khôvegnng cónjxuafqb do nàdteoo mộoccft têehzqn dâewfnm tặttzsc lạhuxmi chủgsyt đlrjyoccfng từmjpv chốjsiri cơvgbu hộoccfi ởbmvq chung phòidmkng vớooiyi thiêehzqn hạhuxm đlrjypukz nhấpdcyt mỹncak nhâewfnn.

Tiếidclt Bắtexcc Phàdteom khoanh tay, “Ta vừmjpva hỏanbxi thărwlmm qua, ngưmsnnqwpbi chếidclt kia chíqrmhnh làdteo phu nhâewfnn củgsyta quậlgyan vưmsnnơvgbung Sàdteoi Tửcnkk Diệpukzu, Uôvegnng Nhịybpx.”

“Làdteo ngưmsnnqwpbi đlrjyãgsyt chếidclt!” Tiểewfnu Đfztxao mởbmvq to hai mắtexct “Hoàdteo Vang Quậlgyan vưmsnnơvgbung cùovzwng phu nhâewfnn nổqmmti tiếidclng làdteo đlrjyôvegni vợagym chồflvrng âewfnn ájnfki.”

(Hòidmka Vang: thuộoccfc Quảdsgqng Nam)

“A.” Tiếidclt Bắtexcc Phàdteom cưmsnnqwpbi mộoccft tiếidclng khôvegnng rõvegndteom ýafqb.

“Ngưmsnnơvgbui cưmsnnqwpbi cájnfki gìwpcv?”

“Vàdteoo nơvgbui nàdteoy ărwlmn cơvgbum.” Tiếidclt Bắtexcc Phàdteom khôvegnng trảdsgq lờqwpbi, ngónjxun tay chỉnzxxdteoo mộoccft tửcnkku lâewfnu bêehzqn cạhuxmnh.

“Phong Nguyệpukzt?” Tiểewfnu Đfztxao cùovzwng Hiểewfnu Nguyệpukzt nhìwpcvn nhau liếidclc mắtexct mộoccft cájnfki, tớooiyi nơvgbui nàdteoy ărwlmn cơvgbum, đlrjyâewfny khôvegnng phảdsgqi làdteovgbui nghe đlrjyàdteon ngắtexcm mỹncak nhâewfnn sao?

Ba ngưmsnnqwpbi vừmjpva mớooiyi tiếidcln vàdteoo cửcnkka, Tiếidclt Bắtexcc Phàdteom liềyzkkn chỉnzxx tay vàdteoo mộoccft cărwlmn phòidmkng trang nhãgsytehzqn trêehzqn, nhỏanbx giọnyhqng hỏanbxi Tiểewfnu Đfztxao, “Nhìwpcvn thấpdcyy nam nhâewfnn kia khôvegnng?”

Tiểewfnu Đfztxao nghi ngờqwpb ngẩanbxng đlrjylhzuu, chỉnzxx thấpdcyy Tiếidclt Bắtexcc Phàdteom chỉnzxx chíqrmhnh làdteo mộoccft nam tửcnkkvgbun ba nưmsnnơvgbui mộoccft thâewfnn giàdteou sang, đlrjyang nhàdteon nhãgsyt nghe đlrjyàdteon, thầlhzun sắtexcc vôvegnovzwng say mêehzq.

“Hắtexcn chíqrmhnh làdteo quậlgyan vưmsnnơvgbung Sàdteoi Tửcnkk Diệpukzu.” Tiếidclt Bắtexcc Phàdteom nhájnfky mắtexct nhìwpcvn Tiểewfnu Đfztxao đlrjyang trợagymn mắtexct hájnfk mồflvrm “Hắtexcn cứblsk nửcnkka thájnfkng đlrjyyzkku đlrjyếidcln đlrjyâewfny, tặttzsng rấpdcyt nhiềyzkku hoa vàdteo bạhuxmc, chíqrmhnh làdteowpcvnjxu thểewfn liếidclc mắtexct nhìwpcvn Phong Vôvegn Ưiqfhu môvegnt cájnfki.”

Tiểewfnu Đfztxao nhíqrmhu màdteoy —— trôvegnng cũoxwlng khôvegnng cónjxu vẻbgui thốjsirng khổqmmtdteo mộoccft ngưmsnnqwpbi vừmjpva gónjxua vợagymehzqn cónjxu a!

“Chỉnzxxnjxujnfki têehzqn bộoccf khoájnfki kia mớooiyi tin tưmsnnbmvqng lờqwpbi nónjxui củgsyta hắtexcn, ai chẳacqing biếidclt hắtexcn lấpdcyy Uôvegnng Nhịybpx, làdteowpcv nhìwpcvn trúlrjyng phụlhzp thâewfnn giàdteou cónjxu củgsyta Uôvegnng Nhịybpx.” Tiếidclt Bắtexcc Phàdteom cưmsnnqwpbi, nónjxui thêehzqm mộoccft câewfnu, “Nhìwpcvn đlrjyi, cájnfki loạhuxmi nàdteoy mớooiyi làdteoewfnm tặttzsc!”

njxui xong, tìwpcvm chỗoefl, kéewfno ghếidcl dựipwra cho Hiểewfnu Nguyệpukzt ngồflvri rồflvri kêehzqu tiểewfnu nhịybpx gọnyhqi mónjxun.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.