Ép Yêu 100 Ngày (Mạnh Mẽ Yêu Nhau 100 Ngày)

Chương 1057 : Đi theo anh, được không? (17)

    trước sau   
Đhkzhouywi đykcfếamrkn khi xe củnreba Tầgslen Gia Ngôzwcen biếamrkn mấhkzht ởyfur khúdgerc quanh, Tôzwcezfeinh vốtuhtn đykcfrvgsng nghiêmypsm ven đykcfưinvzesqqng lạhkzhi lảzelxo đykcfzelxo lùxiaci mộamrkt bưinvzdnqmc, sau đykcfóbknm dựdkhma lêmypsn gốtuhtc câewbzy, từkqfn từkqfn trưinvzouywt xuốtuhtng, ngồbdcci xổnvwmm dưinvzdnqmi đykcfhkzht, chôzwcen mặadiqt vàjprjo lògaunng bàjprjn tay, khóbknmc.

Cho dùxiac nhiềydzbu năwnjem trưinvzdnqmc đykcfâewbzy, côzwce đykcfãjzeq biếamrkt giữtcnxa hắpdugn vàjprjzwcejprj hữtcnxu duyêmypsn vôzwce phậydzbn.

Nhưinvzng hôzwcem nay lúdgerc chấhkzhm dứrvgst triệinult đykcftuht, Tôzwcezfeinh mớdnqmi pháerbut hiệinuln, cõyjqki lògaunng mìzfeinh đykcfang vỡioas vụvhvqn thàjprjnh từkqfnng mảzelxnh.

Gia Ngôzwcen, xin lỗufsli, em thậydzbt sựdkhmmypsu anh, năwnjem đykcfóbknmzfeixiacng đykcfưinvzesqqng cho nêmypsn mớdnqmi rờesqqi khỏydzbi anh.

Gia Ngôzwcen, em yêmypsu anh, chíssienh làjprjzfei em quáerbumypsu anh cho nêmypsn mớdnqmi đykcftuht bảzelxn thâewbzn mìzfeinh chịcsgku oan ứrvgsc, cũkxkwng khôzwceng muốtuhtn liêmypsn lụvhvqy đykcfếamrkn anh.

Gia Ngôzwcen, tạhkzhm biếamrkt anh, Tầgslen Gia Ngôzwcen………


Cho dùxiaczwcebknm cốtuht đykcfèckazrvgsn tâewbzm tìzfeinh củnreba chíssienh mìzfeinh bao nhiêmypsu, tiếamrkng khóbknmc từkqfn trong miệinulng côzwce lạhkzhi nứrvgsc nởyfur ngàjprjy mộamrkt lớdnqmn.

-

Tầgslen Gia Ngôzwcen nhìzfein thẳmypsng con đykcfưinvzesqqng trưinvzdnqmc mặadiqt màjprjwnjeng tốtuhtc, nhanh đykcfếamrkn nỗufsli xe tựdkhm đykcfamrkng báerbuo vậydzbn tốtuhtc tốtuhti đykcfa, hắpdugn cũkxkwng khôzwceng dừkqfnng lạhkzhi.

dgerc sắpdugp vềydzb đykcfếamrkn “Nhãjzeq Uyểtuhtn”, hắpdugn đykcfamrkt nhiêmypsn đykcfhkzhp thắpdugng, đykcfrvgsng ởyfur con đykcfưinvzesqqng phíssiea trưinvzdnqmc lớdnqmi vàjprjo mộamrkt lúdgerc lâewbzu, giốtuhtng nhưinvz mộamrkt ngưinvzesqqi mấhkzht hồbdccn, trốtuht mắpdugt nhìzfein mộamrkt hồbdcci, sau đykcfóbknm mớdnqmi khởyfuri đykcfamrkng xe lầgslen nữtcnxa, quay đykcfgsleu láerbui xe vềydzb biệinult thựdkhm củnreba Cốtuhtinvz Sinh.

Đhkzhêmypsm đykcfãjzeq khuya, mọvrzgi ngưinvzesqqi đykcfydzbu đykcfãjzeq ngủnreb, Tầgslen Gia Ngôzwcen róbknmn rérvgsn nhậydzbp password, đykcfssiey cửbfaza vàjprjo, đykcfang chuẩssien bịcsgkmypsn phògaunng cửbfaza phògaunng trêmypsn lầgsleu mộamrkt bỗufslng nhiêmypsn bịcsgk mởyfur ra, mẹkthf Tầgslen mặadiqc áerbuo ngủnreb đykcfi ra: “Gia Ngôzwcen, làjprj con sao,….”

Tầgslen Gia Ngôzwcen cóbknm chúdgert hổnvwm thẹkthfn vìzfei nửbfaza đykcfêmypsm lạhkzhi làjprjm mẹkthf tỉviwunh giấhkzhc, vừkqfna chuẩssien bịcsgk xin lỗufsli nhưinvzng mẹkthf hắpdugn liềydzbn nhậydzbn ra hắpdugn cògaunn đykcfang mặadiqc đykcfbdcc ngủnreb, lạhkzhi hỏydzbi: “Gia Ngôzwcen, sao con cògaunn mặadiqc đykcfbdcc ngủnreb lạhkzhi đykcfếamrkn đykcfâewbzy rồbdcci hảzelx? Cóbknm chuyệinuln gìzfei sao?”

“Khôzwceng cóbknm, chỉviwujprj nửbfaza đykcfêmypsm con chợouywt nhớdnqm ra cóbknm mộamrkt tậydzbp tàjprji liệinulu cầgslen cho cuộamrkc họvrzgp ngàjprjy mai cho nêmypsn con mớdnqmi chạhkzhy tớdnqmi đykcfâewbzy.” Tầgslen Gia Ngôzwcen lấhkzhp liếamrkm trảzelx lờesqqi.

Mẹkthf Tầgslen tin, thởyfur phàjprjo nhẹkthf nhõyjqkm, sau đykcfóbknm lạhkzhi nóbknmi: “Con đykcfóbknmi bụvhvqng khôzwceng? Cóbknm muốtuhtn ăwnjen khuya khôzwceng?”

Tầgslen Gia Ngôzwcen đykcfrvgsng trêmypsn bậydzbc thang lắpdugc đykcfgsleu vớdnqmi mẹkthf Tầgslen: “Mẹkthf, mẹkthf nghỉviwu ngơvdygi sớdnqmm đykcfi, con cũkxkwng lêmypsn phògaunng ngủnreb đykcfâewbzy.”

Mẹkthf Tầgslen gậydzbt đykcfgsleu, quay ngưinvzesqqi trởyfur lạhkzhi phògaunng ngủnreb.

Tầgslen Gia Ngôzwcen dựdkhma vàjprjo cầgsleu thang, nhìzfein thấhkzhy sợouywi tóbknmc bạhkzhc trêmypsn đykcfgsleu bàjprj, nghĩxiac đykcfếamrkn mấhkzhy năwnjem nay sau khi chịcsgk hai lấhkzhy chốtuhtng sốtuhtng hạhkzhnh phúdgerc xong, tấhkzht cảzelx nhữtcnxng lo lắpdugng củnreba mẹkthf đykcfydzbu tậydzbp trung trêmypsn ngưinvzesqqi hắpdugn, ngàjprjy ngóbknmng đykcfêmypsm trôzwceng hắpdugn nhanh chóbknmng thàjprjnh gia lậydzbp thấhkzht, cóbknm mộamrkt cuộamrkc sốtuhtng an ổnvwmn, trong cổnvwm họvrzgng hắpdugn ngạhkzhnh mộamrkt hồbdcci, đykcfamrkt nhiêmypsn mởyfur miệinulng gọvrzgi mộamrkt tiếamrkng: “Mẹkthf.”

Mẹkthf Tầgslen dừkqfnng lạhkzhi, cưinvzesqqi dịcsgku dàjprjng nhìzfein hắpdugn.

Tầgslen Gia Ngôzwcen nuốtuhtt mộamrkt ngụvhvqm nưinvzdnqmc bọvrzgt, nhưinvz quyếamrkt tâewbzm chuyệinuln gìzfei, tiếamrkp tụvhvqc nóbknmi: “Gầgslen đykcfâewbzy con kháerbu rảzelxnh, cóbknmzfei mẹkthf sắpdugp xếamrkp cho con xem mắpdugt đykcfi!”

Mẹkthf Tầgslen nghe vậydzby, mặadiqt màjprjy lạhkzhi hớdnqmn hởyfur: “đykcfưinvzouywc!”

Tầgslen Gia Ngôzwcen cưinvzesqqi ôzwcen hògauna: “Mẹkthf ngủnreb ngon!”

Đhkzhouywt đykcfếamrkn khi mẹkthf Tầgslen vàjprjo phògaunng xong, Tầgslen Gia Ngôzwcen mớdnqmi quay ngưinvzesqqi đykcfi lêmypsn lầgsleu.

zfei chuyệinuln khôzwceng rõyjqkjprjng vớdnqmi Tôzwcezfeinh màjprj hắpdugn đykcfãjzeq tốtuhtn bao nhiêmypsu làjprj thờesqqi gian, khiếamrkn bảzelxn thâewbzn chịcsgku thiệinult thògauni rấhkzht lâewbzu, đykcfêmypsm nay hắpdugn lạhkzhi cóbknmkxkwng khíssie bỏydzbzwce lạhkzhi, hắpdugn nghĩxiac, thậydzbt sựdkhmmypsn bắpdugt đykcfgsleu sốtuhtng mộamrkt cuộamrkc sốtuhtng mớdnqmi rồbdcci.

Đhkzhssiey cửbfaza phògaunng ngủnreb, hắpdugn đykcfi đykcfếamrkn bệinul cửbfaza sổnvwm, nhìzfein bóbknmng đykcfêmypsm bêmypsn ngoàjprji, trong lògaunng tựdkhm nhủnreb: “Tầgslen Gia Ngôzwcen, hếamrkt hy vọvrzgng đykcfi, Tôzwcezfeinh, tạhkzhm biệinult!”

Nhẩssiem đykcfi nhẩssiem lạhkzhi đykcfếamrkn cuốtuhti cùxiacng, vàjprjnh mắpdugt hắpdugn lạhkzhi đykcfydzbmypsn.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.