Ép Yêu 100 Ngày (Mạnh Mẽ Yêu Nhau 100 Ngày)

Chương 1057 : Đi theo anh, được không? (17)

    trước sau   
Đkuhmwehki đfgvjếstxgn khi xe củzflra Tầofcnn Gia Ngôilaln biếstxgn mấkhzkt ởkhkq khútdyhc quanh, Tôilalnegonh vốpcksn đfgvjhazvng nghiêfgvjm ven đfgvjưkhzkstxgng lạwckii lảnpfno đfgvjnpfno lùinwvi mộoautt bưkhzkinwvc, sau đfgvjówcmv dựrgxra lêfgvjn gốpcksc cânegoy, từiyjs từiyjs trưkhzkwehkt xuốpcksng, ngồnnjfi xổkguwm dưkhzkinwvi đfgvjkhzkt, chôilaln mặysxmt vàbjcdo lòvthqng bàbjcdn tay, khówcmvc.

Cho dùinwv nhiềkguwu năkguwm trưkhzkinwvc đfgvjânegoy, côilal đfgvjãttmq biếstxgt giữjvsqa hắcvvmn vàbjcdilalbjcd hữjvsqu duyêfgvjn vôilal phậhzutn.

Nhưkhzkng hôilalm nay lútdyhc chấkhzkm dứhazvt triệtdyht đfgvjwryv, Tôilalnegonh mớinwvi phánllkt hiệtdyhn, cõrhfoi lòvthqng mìnegonh đfgvjang vỡgkbi vụrztjn thàbjcdnh từiyjsng mảnpfnnh.

Gia Ngôilaln, xin lỗzgjti, em thậhzutt sựrgxrfgvju anh, năkguwm đfgvjówcmvnegoinwvng đfgvjưkhzkstxgng cho nêfgvjn mớinwvi rờstxgi khỏqcqki anh.

Gia Ngôilaln, em yêfgvju anh, chíbjcdnh làbjcdnego em quánllkfgvju anh cho nêfgvjn mớinwvi đfgvjwryv bảnpfnn thânegon mìnegonh chịbwysu oan ứhazvc, cũttmqng khôilalng muốpcksn liêfgvjn lụrztjy đfgvjếstxgn anh.

Gia Ngôilaln, tạwckim biếstxgt anh, Tầofcnn Gia Ngôilaln………


Cho dùinwvilalwcmv cốpcks đfgvjèohnkekien tânegom tìnegonh củzflra chíbjcdnh mìnegonh bao nhiêfgvju, tiếstxgng khówcmvc từiyjs trong miệtdyhng côilal lạwckii nứhazvc nởkhkq ngàbjcdy mộoautt lớinwvn.

-

Tầofcnn Gia Ngôilaln nhìnegon thẳwortng con đfgvjưkhzkstxgng trưkhzkinwvc mặysxmt màbjcdkguwng tốpcksc, nhanh đfgvjếstxgn nỗzgjti xe tựrgxr đfgvjoautng bánllko vậhzutn tốpcksc tốpcksi đfgvja, hắcvvmn cũttmqng khôilalng dừiyjsng lạwckii.

tdyhc sắcvvmp vềkguw đfgvjếstxgn “Nhãttmq Uyểwryvn”, hắcvvmn đfgvjoautt nhiêfgvjn đfgvjwckip thắcvvmng, đfgvjhazvng ởkhkq con đfgvjưkhzkstxgng phíbjcda trưkhzkinwvc lớinwvi vàbjcdo mộoautt lútdyhc lânegou, giốpcksng nhưkhzk mộoautt ngưkhzkstxgi mấkhzkt hồnnjfn, trốpcks mắcvvmt nhìnegon mộoautt hồnnjfi, sau đfgvjówcmv mớinwvi khởkhkqi đfgvjoautng xe lầofcnn nữjvsqa, quay đfgvjofcnu lánllki xe vềkguw biệtdyht thựrgxr củzflra Cốpckskhzk Sinh.

Đkuhmêfgvjm đfgvjãttmq khuya, mọljaji ngưkhzkstxgi đfgvjkguwu đfgvjãttmq ngủzflr, Tầofcnn Gia Ngôilaln rówcmvn réekien nhậhzutp password, đfgvjtjiby cửcfsga vàbjcdo, đfgvjang chuẩtjibn bịbwysfgvjn phòvthqng cửcfsga phòvthqng trêfgvjn lầofcnu mộoautt bỗzgjtng nhiêfgvjn bịbwys mởkhkq ra, mẹywvj Tầofcnn mặysxmc ánllko ngủzflr đfgvji ra: “Gia Ngôilaln, làbjcd con sao,….”

Tầofcnn Gia Ngôilaln cówcmv chútdyht hổkguw thẹywvjn vìnego nửcfsga đfgvjêfgvjm lạwckii làbjcdm mẹywvj tỉmjblnh giấkhzkc, vừiyjsa chuẩtjibn bịbwys xin lỗzgjti nhưkhzkng mẹywvj hắcvvmn liềkguwn nhậhzutn ra hắcvvmn còvthqn đfgvjang mặysxmc đfgvjnnjf ngủzflr, lạwckii hỏqcqki: “Gia Ngôilaln, sao con còvthqn mặysxmc đfgvjnnjf ngủzflr lạwckii đfgvjếstxgn đfgvjânegoy rồnnjfi hảnpfn? Cówcmv chuyệtdyhn gìnego sao?”

“Khôilalng cówcmv, chỉmjblbjcd nửcfsga đfgvjêfgvjm con chợwehkt nhớinwv ra cówcmv mộoautt tậhzutp tàbjcdi liệtdyhu cầofcnn cho cuộoautc họljajp ngàbjcdy mai cho nêfgvjn con mớinwvi chạwckiy tớinwvi đfgvjânegoy.” Tầofcnn Gia Ngôilaln lấkhzkp liếstxgm trảnpfn lờstxgi.

Mẹywvj Tầofcnn tin, thởkhkq phàbjcdo nhẹywvj nhõrhfom, sau đfgvjówcmv lạwckii nówcmvi: “Con đfgvjówcmvi bụrztjng khôilalng? Cówcmv muốpcksn ăkguwn khuya khôilalng?”

Tầofcnn Gia Ngôilaln đfgvjhazvng trêfgvjn bậhzutc thang lắcvvmc đfgvjofcnu vớinwvi mẹywvj Tầofcnn: “Mẹywvj, mẹywvj nghỉmjbl ngơworti sớinwvm đfgvji, con cũttmqng lêfgvjn phòvthqng ngủzflr đfgvjânegoy.”

Mẹywvj Tầofcnn gậhzutt đfgvjofcnu, quay ngưkhzkstxgi trởkhkq lạwckii phòvthqng ngủzflr.

Tầofcnn Gia Ngôilaln dựrgxra vàbjcdo cầofcnu thang, nhìnegon thấkhzky sợwehki tówcmvc bạwckic trêfgvjn đfgvjofcnu bàbjcd, nghĩywvj đfgvjếstxgn mấkhzky năkguwm nay sau khi chịbwys hai lấkhzky chốpcksng sốpcksng hạwckinh phútdyhc xong, tấkhzkt cảnpfn nhữjvsqng lo lắcvvmng củzflra mẹywvj đfgvjkguwu tậhzutp trung trêfgvjn ngưkhzkstxgi hắcvvmn, ngàbjcdy ngówcmvng đfgvjêfgvjm trôilalng hắcvvmn nhanh chówcmvng thàbjcdnh gia lậhzutp thấkhzkt, cówcmv mộoautt cuộoautc sốpcksng an ổkguwn, trong cổkguw họljajng hắcvvmn ngạwckinh mộoautt hồnnjfi, đfgvjoautt nhiêfgvjn mởkhkq miệtdyhng gọljaji mộoautt tiếstxgng: “Mẹywvj.”

Mẹywvj Tầofcnn dừiyjsng lạwckii, cưkhzkstxgi dịbwysu dàbjcdng nhìnegon hắcvvmn.

Tầofcnn Gia Ngôilaln nuốpckst mộoautt ngụrztjm nưkhzkinwvc bọljajt, nhưkhzk quyếstxgt tânegom chuyệtdyhn gìnego, tiếstxgp tụrztjc nówcmvi: “Gầofcnn đfgvjânegoy con khánllk rảnpfnnh, cówcmvnego mẹywvj sắcvvmp xếstxgp cho con xem mắcvvmt đfgvji!”

Mẹywvj Tầofcnn nghe vậhzuty, mặysxmt màbjcdy lạwckii hớinwvn hởkhkq: “đfgvjưkhzkwehkc!”

Tầofcnn Gia Ngôilaln cưkhzkstxgi ôilaln hòvthqa: “Mẹywvj ngủzflr ngon!”

Đkuhmwehkt đfgvjếstxgn khi mẹywvj Tầofcnn vàbjcdo phòvthqng xong, Tầofcnn Gia Ngôilaln mớinwvi quay ngưkhzkstxgi đfgvji lêfgvjn lầofcnu.

nego chuyệtdyhn khôilalng rõrhfobjcdng vớinwvi Tôilalnegonh màbjcd hắcvvmn đfgvjãttmq tốpcksn bao nhiêfgvju làbjcd thờstxgi gian, khiếstxgn bảnpfnn thânegon chịbwysu thiệtdyht thòvthqi rấkhzkt lânegou, đfgvjêfgvjm nay hắcvvmn lạwckii cówcmvttmqng khíbjcd bỏqcqkilal lạwckii, hắcvvmn nghĩywvj, thậhzutt sựrgxrfgvjn bắcvvmt đfgvjofcnu sốpcksng mộoautt cuộoautc sốpcksng mớinwvi rồnnjfi.

Đkuhmtjiby cửcfsga phòvthqng ngủzflr, hắcvvmn đfgvji đfgvjếstxgn bệtdyh cửcfsga sổkguw, nhìnegon bówcmvng đfgvjêfgvjm bêfgvjn ngoàbjcdi, trong lòvthqng tựrgxr nhủzflr: “Tầofcnn Gia Ngôilaln, hếstxgt hy vọljajng đfgvji, Tôilalnegonh, tạwckim biệtdyht!”

Nhẩtjibm đfgvji nhẩtjibm lạwckii đfgvjếstxgn cuốpcksi cùinwvng, vàbjcdnh mắcvvmt hắcvvmn lạwckii đfgvjqcqkfgvjn.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.