Ép Yêu 100 Ngày (Mạnh Mẽ Yêu Nhau 100 Ngày)

Chương 1057 : Đi theo anh, được không? (17)

    trước sau   
Đcirdaoboi đbmbqếoiuwn khi xe củnstfa Tầgngin Gia Ngôiuuhn biếoiuwn mấqilwt ởwthc khútgvmc quanh, Tôiuuhpletnh vốnstfn đbmbqvtufng nghiêhuotm ven đbmbqưvkqvmzntng lạmdmji lảfprlo đbmbqfprlo lùldxyi mộqobht bưvkqvszchc, sau đbmbqóihns dựdmifa lêhuotn gốnstfc cânstfy, từrmml từrmml trưvkqvaobot xuốnstfng, ngồjufsi xổhwiim dưvkqvszchi đbmbqqilwt, chôiuuhn mặlfnmt vàpleto lòlohdng bàpletn tay, khóihnsc.

Cho dùldxy nhiềtgvmu nădsowm trưvkqvszchc đbmbqânstfy, côiuuh đbmbqãiqzh biếoiuwt giữdcmaa hắszchn vàpletiuuhplet hữdcmau duyêhuotn vôiuuh phậuokun.

Nhưvkqvng hôiuuhm nay lútgvmc chấqilwm dứvtuft triệvtuft đbmbqyprq, Tôiuuhpletnh mớszchi phávtxzt hiệvtufn, cõmoepi lòlohdng mìpletnh đbmbqang vỡremb vụkjvfn thàpletnh từrmmlng mảfprlnh.

Gia Ngôiuuhn, xin lỗjjaci, em thậuokut sựdmifhuotu anh, nădsowm đbmbqóihnspletldxyng đbmbqưvkqvmzntng cho nêhuotn mớszchi rờmznti khỏtgvmi anh.

Gia Ngôiuuhn, em yêhuotu anh, chímdmjnh làpletplet em quávtxzhuotu anh cho nêhuotn mớszchi đbmbqyprq bảfprln thânstfn mìpletnh chịaobou oan ứvtufc, cũwncxng khôiuuhng muốnstfn liêhuotn lụkjvfy đbmbqếoiuwn anh.

Gia Ngôiuuhn, tạmdmjm biếoiuwt anh, Tầgngin Gia Ngôiuuhn………


Cho dùldxyiuuhihns cốnstf đbmbqèytaxjmycn tânstfm tìpletnh củnstfa chímdmjnh mìpletnh bao nhiêhuotu, tiếoiuwng khóihnsc từrmml trong miệvtufng côiuuh lạmdmji nứvtufc nởwthc ngàplety mộqobht lớszchn.

-

Tầgngin Gia Ngôiuuhn nhìpletn thẳcagbng con đbmbqưvkqvmzntng trưvkqvszchc mặlfnmt màpletdsowng tốnstfc, nhanh đbmbqếoiuwn nỗjjaci xe tựdmif đbmbqqobhng bávtxzo vậuokun tốnstfc tốnstfi đbmbqa, hắszchn cũwncxng khôiuuhng dừrmmlng lạmdmji.

tgvmc sắszchp vềtgvm đbmbqếoiuwn “Nhãiqzh Uyểyprqn”, hắszchn đbmbqqobht nhiêhuotn đbmbqmdmjp thắszchng, đbmbqvtufng ởwthc con đbmbqưvkqvmzntng phímdmja trưvkqvszchc lớszchi vàpleto mộqobht lútgvmc lânstfu, giốnstfng nhưvkqv mộqobht ngưvkqvmznti mấqilwt hồjufsn, trốnstf mắszcht nhìpletn mộqobht hồjufsi, sau đbmbqóihns mớszchi khởwthci đbmbqqobhng xe lầgngin nữdcmaa, quay đbmbqgngiu lávtxzi xe vềtgvm biệvtuft thựdmif củnstfa Cốnstfvkqv Sinh.

Đcirdêhuotm đbmbqãiqzh khuya, mọbnrei ngưvkqvmznti đbmbqtgvmu đbmbqãiqzh ngủnstf, Tầgngin Gia Ngôiuuhn róihnsn réjmycn nhậuokup password, đbmbqsmrwy cửiuuha vàpleto, đbmbqang chuẩsmrwn bịaobohuotn phòlohdng cửiuuha phòlohdng trêhuotn lầgngiu mộqobht bỗjjacng nhiêhuotn bịaobo mởwthc ra, mẹpzcy Tầgngin mặlfnmc ávtxzo ngủnstf đbmbqi ra: “Gia Ngôiuuhn, làplet con sao,….”

Tầgngin Gia Ngôiuuhn cóihns chútgvmt hổhwii thẹpzcyn vìplet nửiuuha đbmbqêhuotm lạmdmji làpletm mẹpzcy tỉcmwwnh giấqilwc, vừrmmla chuẩsmrwn bịaobo xin lỗjjaci nhưvkqvng mẹpzcy hắszchn liềtgvmn nhậuokun ra hắszchn còlohdn đbmbqang mặlfnmc đbmbqjufs ngủnstf, lạmdmji hỏtgvmi: “Gia Ngôiuuhn, sao con còlohdn mặlfnmc đbmbqjufs ngủnstf lạmdmji đbmbqếoiuwn đbmbqânstfy rồjufsi hảfprl? Cóihns chuyệvtufn gìplet sao?”

“Khôiuuhng cóihns, chỉcmwwplet nửiuuha đbmbqêhuotm con chợaobot nhớszch ra cóihns mộqobht tậuokup tàpleti liệvtufu cầgngin cho cuộqobhc họbnrep ngàplety mai cho nêhuotn con mớszchi chạmdmjy tớszchi đbmbqânstfy.” Tầgngin Gia Ngôiuuhn lấqilwp liếoiuwm trảfprl lờmznti.

Mẹpzcy Tầgngin tin, thởwthc phàpleto nhẹpzcy nhõmoepm, sau đbmbqóihns lạmdmji nóihnsi: “Con đbmbqóihnsi bụkjvfng khôiuuhng? Cóihns muốnstfn ădsown khuya khôiuuhng?”

Tầgngin Gia Ngôiuuhn đbmbqvtufng trêhuotn bậuokuc thang lắszchc đbmbqgngiu vớszchi mẹpzcy Tầgngin: “Mẹpzcy, mẹpzcy nghỉcmww ngơlohdi sớszchm đbmbqi, con cũwncxng lêhuotn phòlohdng ngủnstf đbmbqânstfy.”

Mẹpzcy Tầgngin gậuokut đbmbqgngiu, quay ngưvkqvmznti trởwthc lạmdmji phòlohdng ngủnstf.

Tầgngin Gia Ngôiuuhn dựdmifa vàpleto cầgngiu thang, nhìpletn thấqilwy sợaoboi tóihnsc bạmdmjc trêhuotn đbmbqgngiu bàplet, nghĩnstf đbmbqếoiuwn mấqilwy nădsowm nay sau khi chịaobo hai lấqilwy chốnstfng sốnstfng hạmdmjnh phútgvmc xong, tấqilwt cảfprl nhữdcmang lo lắszchng củnstfa mẹpzcy đbmbqtgvmu tậuokup trung trêhuotn ngưvkqvmznti hắszchn, ngàplety ngóihnsng đbmbqêhuotm trôiuuhng hắszchn nhanh chóihnsng thàpletnh gia lậuokup thấqilwt, cóihns mộqobht cuộqobhc sốnstfng an ổhwiin, trong cổhwii họbnreng hắszchn ngạmdmjnh mộqobht hồjufsi, đbmbqqobht nhiêhuotn mởwthc miệvtufng gọbnrei mộqobht tiếoiuwng: “Mẹpzcy.”

Mẹpzcy Tầgngin dừrmmlng lạmdmji, cưvkqvmznti dịaobou dàpletng nhìpletn hắszchn.

Tầgngin Gia Ngôiuuhn nuốnstft mộqobht ngụkjvfm nưvkqvszchc bọbnret, nhưvkqv quyếoiuwt tânstfm chuyệvtufn gìplet, tiếoiuwp tụkjvfc nóihnsi: “Gầgngin đbmbqânstfy con khávtxz rảfprlnh, cóihnsplet mẹpzcy sắszchp xếoiuwp cho con xem mắszcht đbmbqi!”

Mẹpzcy Tầgngin nghe vậuokuy, mặlfnmt màplety lạmdmji hớszchn hởwthc: “đbmbqưvkqvaoboc!”

Tầgngin Gia Ngôiuuhn cưvkqvmznti ôiuuhn hòlohda: “Mẹpzcy ngủnstf ngon!”

Đcirdaobot đbmbqếoiuwn khi mẹpzcy Tầgngin vàpleto phòlohdng xong, Tầgngin Gia Ngôiuuhn mớszchi quay ngưvkqvmznti đbmbqi lêhuotn lầgngiu.

plet chuyệvtufn khôiuuhng rõmoeppletng vớszchi Tôiuuhpletnh màplet hắszchn đbmbqãiqzh tốnstfn bao nhiêhuotu làplet thờmznti gian, khiếoiuwn bảfprln thânstfn chịaobou thiệvtuft thòlohdi rấqilwt lânstfu, đbmbqêhuotm nay hắszchn lạmdmji cóihnswncxng khímdmj bỏtgvmiuuh lạmdmji, hắszchn nghĩnstf, thậuokut sựdmifhuotn bắszcht đbmbqgngiu sốnstfng mộqobht cuộqobhc sốnstfng mớszchi rồjufsi.

Đcirdsmrwy cửiuuha phòlohdng ngủnstf, hắszchn đbmbqi đbmbqếoiuwn bệvtuf cửiuuha sổhwii, nhìpletn bóihnsng đbmbqêhuotm bêhuotn ngoàpleti, trong lòlohdng tựdmif nhủnstf: “Tầgngin Gia Ngôiuuhn, hếoiuwt hy vọbnreng đbmbqi, Tôiuuhpletnh, tạmdmjm biệvtuft!”

Nhẩsmrwm đbmbqi nhẩsmrwm lạmdmji đbmbqếoiuwn cuốnstfi cùldxyng, vàpletnh mắszcht hắszchn lạmdmji đbmbqtgvmhuotn.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.