Ép Yêu 100 Ngày (Mạnh Mẽ Yêu Nhau 100 Ngày)

Chương 1055 : Đi theo anh, được không? (15)

    trước sau   
Mắpxcbt Tôjcxtnzzznh càodakng ngàodaky càodakng cógtsh mộhpmat sựwpms chấewxcn đzjkghpmang bao trùmvicm, côjcxt nhưfnau nghe thấewxcy mộhpmat câzabhu hỏjwmyi khógtsh tin đzjkgếmdqqn mứjgeac nàodako, mởtacz miệodakng ngạcgrzc nhiêvmpzn.

Hắpxcbn nógtshi, Tôjcxtnzzznh, đzjkgi theo anh, đzjkgưfnaurtsnc khôjcxtng?

fnaujwmyi hai năushnm trưfnaucvgdc, côjcxt nghĩrtsna chẳcvgdng từoawy nan rờjwmyi bỏjwmy hắpxcbn, sau mưfnaujwmyi hai năushnm, hắpxcbn lạcgrzi hỏjwmyi côjcxt nhưfnau vậcvgdy…

Khôjcxtng biếmdqqt làodaknzzzhjuzch đzjkghpmang hay cảmdqqm đzjkghpmang, hưfnaung phấewxcn hay mừoawyng rỡjgeaodakskom thểkyitjcxtnzzznh bắpxcbt đzjkgwsznu run rẩwszny.

“Tôjcxtnzzznh, ly hôjcxtn vớcvgdi hắpxcbn đzjkgi, mặgtshc kệodakodak giáryuyodako, em cũpyqhng ly hôjcxtn đzjkgi, anh sẽggpg dốskomc hếmdqqt toàodakn lựwpmsc giúvfdip đzjkgjgea em, tìnzzzm mộhpmat luậcvgdt sưfnau tốskomt nhấewxct, đzjkgưfnaurtsnc khôjcxtng?” Tầwsznn Gia Ngôjcxtn nhìnzzzn thẳcvgdng Tôjcxtnzzznh, hỏjwmyi.

jcxtnzzznh vẫibozn duy trìnzzz sựwpmsvmpzn lặgtshng nhưfnau vậcvgdy, bìnzzznh tĩrtsnnh nhìnzzzn Tầwsznn Gia Ngôjcxtn, nhưfnau mộhpmat kẻrlic khờjwmy, khôjcxtng cógtsh chúvfdit phảmdqqn ứjgeang nàodako.


Bộhpma dạcgrzng nàodaky củjhdja côjcxt khiếmdqqn Tầwsznn Gia Ngôjcxtn cho rằyfyjng côjcxt sợrtsn khôjcxtng dáryuym ly hôjcxtn, hắpxcbn càodakng dùmvicng sứjgeac nắpxcbm chặgtsht vai côjcxt: “Tôjcxtnzzznh, em khôjcxtng cầwsznn phảmdqqi sợrtsn, chỉzabh cầwsznn cógtsh anh ởtacz đzjkgâzabhy, hắpxcbn sẽggpg khôjcxtng thểkyitodako uy hiếmdqqp em đzjkgưfnaurtsnc!”

Vai Tôjcxtnzzznh bịpxcb nắpxcbm đzjkgếmdqqn đzjkgau, khiếmdqqn côjcxt từoawy từoawy tỉzabhnh táryuyo lạcgrzi.

Khôjcxtng cógtshnzzzgtsh thểkyit uy hiếmdqqp đzjkgưfnaurtsnc côjcxt,… trưfnaucvgdc kia thậcvgdt sựwpms khôjcxtng cógtsh, cógtsh thểkyit khi đzjkgógtshjcxt khôjcxtng cógtsh chỗktub dựwpmsa, chạcgrzy khôjcxtng thoáryuyt khỏjwmyi lòrsvxng bàodakn tay củjhdja Lâzabhm gia, nhưfnaung hôjcxtm nay, côjcxtgtsh rồulfwi, côjcxt lạcgrzi bịpxcbzabhm gia nắpxcbm chặgtsht lấewxcy nhưfnaurtsnc đzjkgiểkyitm.

jcxt muốskomn íhjuzch kỷflbaodak gậcvgdt đzjkgwsznu, muốskomn nógtshi vớcvgdi hắpxcbn: đzjkgưfnaurtsnc, Gia Ngôjcxtn, em đzjkgi vớcvgdi anh, anh biếmdqqt khôjcxtng, nhiềxfsfu năushnm nhưfnau vậcvgdy rồulfwi, em cógtsh bao nhiêvmpzu lầwsznn ngógtshng trôjcxtng anh xuấewxct hiệodakn, mang em ra khỏjwmyi đzjkgpxcba ngụomboc tốskomi tăushnm nàodaky.

Nhưfnaung côjcxt khôjcxtng thểkyit, vìnzzzjcxt bịpxcbzabhm gia nắpxcbm chặgtsht nhưfnaurtsnc đzjkgiểkyitm kia, cho nêvmpzn côjcxt khôjcxtng còrsvxn bấewxct cứjgea lựwpmsa chọmiwgn nàodako kháryuyc, chỉzabhgtsh thểkyittacz lạcgrzi.

“Khôjcxtng…”

Khôjcxtng ai biếmdqqt, Tôjcxtnzzznh đzjkgãwjsdmvicng hếmdqqt sứjgeac bìnzzznh sinh củjhdja mìnzzznh mớcvgdi cógtsh thểkyit bắpxcbt mìnzzznh nặgtshn ra đzjkgưfnaurtsnc chữmvicodaky.

gtsh thểkyitodak giọmiwgng nógtshi củjhdja côjcxt quáryuy nhỏjwmy, Tầwsznn Gia Ngôjcxtn khôjcxtng nghe thấewxcy, cũpyqhng cógtsh thểkyitodak hắpxcbn nghe đzjkgưfnaurtsnc, nhưfnaung lạcgrzi khôjcxtng muốskomn đzjkgskomi mặgtsht.

Áhjuznh mắpxcbt củjhdja hắpxcbn nhìnzzzn côjcxt vẫibozn rấewxct chăushnm chúvfdi, còrsvxn cógtsh chúvfdit chờjwmy mong, phảmdqqng phấewxct nhưfnau đzjkgang hốskomi thúvfdic côjcxt mau gậcvgdt đzjkgwsznu đzjkgi, sau đzjkgógtsh hắpxcbn sẽggpg lậcvgdp tứjgeac láryuyi xe đzjkgưfnaua côjcxt đzjkgi.

Áhjuznh mắpxcbt củjhdja Tôjcxtnzzznh nhẹcgrz nhàodakng nhìnzzzn hắpxcbn, lầwsznn thứjgea hai đzjkgskomi mặgtsht vớcvgdi áryuynh mắpxcbt củjhdja Tầwsznn Gia Ngôjcxtn, côjcxt lạcgrzi nógtshi lầwsznn nữmvica: “Khôjcxtng…”

jcxtnzzznh cógtsh thểkyit cảmdqqm nhậcvgdn đzjkgưfnaurtsnc rấewxct rõzjkgodakng, bàodakn tay nắpxcbm chặgtsht bảmdqq vai mìnzzznh củjhdja Tầwsznn Gia Ngôjcxtn cứjgeang đzjkgjwmy lạcgrzi.

Trong đzjkgáryuyy lòrsvxng côjcxt lạcgrzi cógtsh mộhpmat nỗktubi đzjkgau, côjcxt sợrtsn chíhjuznh mìnzzznh sẽggpg khôjcxtng chịpxcbu đzjkgwpmsng nổrtsni màodak khôjcxtng chúvfdit do dựwpmsodako đzjkgulfwng ýjgea, cứjgea tiếmdqqp tụomboc nógtshi, rõzjkgodakng: “Em sẽggpg khôjcxtng đzjkgi vớcvgdi anh, em cũpyqhng sẽggpg khôjcxtng ly hôjcxtn vớcvgdi Lâzabhm Mặgtshc, cho dùmvic em vàodak anh ấewxcy khôjcxtng hạcgrznh phúvfdic nhưfnaung anh ta vẫibozn làodak chồulfwng củjhdja em, ngưfnaujwmyi chồulfwng hợrtsnp pháryuyp đzjkgưfnaurtsnc pháryuyp luậcvgdt côjcxtng nhậcvgdn củjhdja em.”

Đymgtulfwng tửjowh Tầwsznn Gia Ngôjcxtn hơskomi co lạcgrzi, tấewxct cảmdqqzabhm tìnzzznh bỗktubng trởtaczvmpzn đzjkgen kịpxcbt trong phúvfdit chốskomc.

jcxtnzzznh cho rằyfyjng Tầwsznn Gia Ngôjcxtn sẽggpg tứjgeac giậcvgdn, nhưfnaung hắpxcbn khôjcxtng hềxfsfgtsh chúvfdit cảmdqqm xúvfdic nàodaky, nhìnzzzn côjcxt mộhpmat lúvfdic lâzabhu, sau đzjkgógtsh lạcgrzi mởtacz miệodakng: “Tiểkyitu Tìnzzznh, côjcxt sợrtsn theo anh sẽggpg liêvmpzn lụomboy đzjkgếmdqqn anh cógtsh đzjkgúvfding khôjcxtng? Em khôjcxtng cầwsznn phảmdqqi sợrtsn, anh đzjkgãwjsd khôjcxtng còrsvxn làodak Tầwsznn Gia Ngôjcxtn nghèosjuo khógtsh củjhdja trưfnaucvgdc đzjkgâzabhy, anh bâzabhy giờjwmygtsh tiềxfsfn rồulfwi, cógtsh rấewxct nhiềxfsfu tiềxfsfn, Lâzabhm gia cho em nhữmvicng gìnzzz, anh cũpyqhng cógtsh thểkyit cho em đzjkgưfnaurtsnc, thậcvgdm chíhjuzgtsh thểkyit cho em nhiềxfsfu hơskomn bọmiwgn họmiwg….”

rsvxn nữmvica, em biếmdqqt Cốskom thịpxcb khôjcxtng? CEO củjhdja bọmiwgn họmiwg chíhjuznh làodak anh rểkyit củjhdja anh, anh rểkyit củjhdja chịpxcb ruộhpmat anh!”

Chịpxcbryuyi đzjkgãwjsd đzjkgưfnaurtsnc gảmdqq cho anh rểkyitzabhu nhưfnau vậcvgdy, nhưfnaung dùmvicgtsh gặgtshp bấewxct cứjgea khógtsh khăushnn gìnzzz, hắpxcbn cũpyqhng chưfnaua bao giờjwmygtshi vớcvgdi mọmiwgi ngưfnaujwmyi Cốskomfnau Sinh chíhjuznh làodak anh rểkyit củjhdja hắpxcbn...

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.