Ép Yêu 100 Ngày (Mạnh Mẽ Yêu Nhau 100 Ngày)
Chương 1052 : Đi theo anh, được không? (12)
Tầfapd n Gia Ngôibqb n khôibqb ng chờsdxp Tôibqb Tìhvjp nh nófsph i gìhvjp , đhlpx ãkmif lêsqhx n tiếgvaw ng trưaexf ớvsqb c: “Anh đhlpx ang đhlpx ứzagn ng dưaexf ớvsqb i cửbtxb a lớvsqb n tiểqyjd u khu vàyndz o nhàyndz em, bâirqw y giơhvjp em ra đhlpx i, anh cófsph chuyệuzch n muốcqvd n nófsph i vớvsqb i em!”
Côibqb trầfapd m mặmiuc c trong đhlpx iệuzch n thoạhvjp i mộugjz t lúsqhx c lâirqw u, sau đhlpx ófsph mớvsqb i từuxhz từuxhz tỉmzta nh tásdxp o lạhvjp i làyndz mìhvjp nh khôibqb ng nằfymd m mơhvjp , mớvsqb i trảyndz lờsdxp i: “Đeyqr ãkmif muộugjz n rồmzta i, cófsph chuyệuzch n gìhvjp hôibqb m khásdxp c…”
“Nếgvaw u nhưaexf trong vòfsse ng năklxn m phúsqhx t nah khôibqb ng nhìhvjp n thấbknj y em thìhvjp anh sẽgvaw lậirqw p tứzagn c vàyndz o Lâirqw m gia tìhvjp m em!” giọuxhz ng nófsph i củwitf a Tầfapd n Gia Ngôibqb n quyếgvaw t tuyệuzch t khôibqb ng cho Tôibqb Tìhvjp nh từuxhz chốcqvd i.
“Thậirqw t sựjjfk làyndz khôibqb ng tiệuzch n lắmtkd m, em,….” Tôibqb Tìhvjp nh còfsse n chưaexf a nófsph i hếgvaw t, Tầfapd n Gia Ngôibqb n lạhvjp i cắmtkd t ngang côibqb lầfapd n nữvsqb a: “Còfsse n bốcqvd n phúsqhx t năklxn m mưaexf ơhvjp i giâirqw y!”
Nófsph i xong, Tầfapd n Gia Ngôibqb n chẳweax ng cho Tôibqb Tìhvjp nh nófsph i gìhvjp thêsqhx m, đhlpx ãkmif cúsqhx p másdxp y.”
......
Tôibqb Tìhvjp nh thậirqw t sựjjfk sợhyfs hắmtkd n sẽgvaw xôibqb ng vàyndz o Lâirqw m gia, cho nêsqhx n Tầfapd n Gia Ngôibqb n ngồmzta i trong xe chờsdxp ba phúsqhx t, liềuzch n nhìhvjp n thấbknj y Tôibqb Tìhvjp nh từuxhz trong tiểqyjd u khu chạhvjp y ra.
Tầfapd n Gia Ngôibqb n đhlpx ẩwitf y cửbtxb a xuốcqvd ng xe, còfsse n chưaexf a nófsph i chuyệuzch n, Tôibqb Tìhvjp nh đhlpx ãkmif nhìhvjp n thấbknj y hắmtkd n, vẫirqw n chạhvjp y thẳweax ng đhlpx ếgvaw n trưaexf ớvsqb c mặmiuc t hắmtkd n.
Vìhvjp chạhvjp y gấbknj p, hơhvjp i thởaexf củwitf a côibqb cófsph chúsqhx t bấbknj t ổtzat n, côibqb nhìhvjp n thấbknj y hắmtkd n còfsse n đhlpx ang mặmiuc c quầfapd n ásdxp o ngủwitf , mớvsqb i lêsqhx n tiếgvaw ng hỏmxyd i: “Anh tìhvjp m em……”
Ba chữvsqb cófsph chuyệuzch n gìhvjp còfsse n chưaexf a đhlpx ưaexf ợhyfs c nófsph i cho xong, Tầfapd n Gia Ngôibqb n liềuzch n mởaexf cửbtxb a xe, nófsph i hai chữvsqb : “Lêsqhx n xe.”
Tôibqb Tìhvjp nh giậirqw t mìhvjp nh, hai mắmtkd t mởaexf to ra rấbknj t nhiềuzch u: “Anh cófsph chuyệuzch n gìhvjp thìhvjp nófsph i ngoàyndz i nàyndz y đhlpx i, em……”
Tôibqb Tìhvjp nh còfsse n chưaexf a nófsph i hếgvaw t tay đhlpx ãkmif bịhfwh Tầfapd n Gia Ngôibqb n nắmtkd m lấbknj y, kéjjfk o côibqb nhéjjfk t vàyndz o xe, khiếgvaw n côibqb khôibqb ng nhịhfwh n đhlpx ưaexf ợhyfs c màyndz gọuxhz i têsqhx n củwitf a hắmtkd n: “Gia Ngôibqb n.”
mộugjz t giâirqw y sau, cửbtxb a bịhfwh đhlpx ófsph ng lạhvjp i, sau đhlpx ófsph hắmtkd n liềuzch n vòfsse ng qua đhlpx ầfapd u xe, leo lêsqhx n ghếgvaw ngưaexf ờsdxp i lásdxp i, đhlpx ạhvjp p châirqw n ga, đhlpx ưaexf a côibqb rờsdxp i đhlpx i.
Tốcqvd c đhlpx ộugjz xe rấbknj t nhanh, trong xe rấbknj t yêsqhx n tĩklxn nh, tấbknj t cảyndz đhlpx ềuzch u làyndz mùcrtc i vịhfwh củwitf a hắmtkd n chèfvwp n éjjfk p đhlpx ếgvaw n nỗlofa i Tôibqb Tìhvjp nh híqbxf t thởaexf khôibqb ng thôibqb ng.
Khôibqb ng biếgvaw t rờsdxp i khỏmxyd i Lâirqw m gia bao xa, Tôibqb Tìhvjp nh mớvsqb i cófsph thểqyjd đhlpx ịhfwh nh thầfapd n lạhvjp i đhlpx ưaexf ợhyfs c: “Gia Ngôibqb n, anh muốcqvd n dẫirqw n em đhlpx i đhlpx âirqw u?”
Tầfapd n Gia Ngôibqb n nhưaexf khôibqb ng nghe thấbknj y côibqb đhlpx ang hỏmxyd i gìhvjp , cầfapd m tay lásdxp i thuầfapd n thụqyjd c lásdxp i xe.
“Gia Ngôibqb n, anh đhlpx ang làyndz m gìhvjp vậirqw y?”
“Gia Ngôibqb n, anh dừuxhz ng xe lạhvjp i đhlpx i…..”
“Gia Ngôibqb n…”
Lúsqhx c Tôibqb Tìhvjp nh còfsse n khôibqb ng biếgvaw t mìhvjp nh đhlpx ãkmif gọuxhz i hắmtkd n bao nhiêsqhx u lầfapd n, xe đhlpx ang lao nhưaexf bay bỗlofa ng nhiêsqhx n quẹcbxo o gấbknj p vàyndz o mộugjz t con đhlpx ưaexf ờsdxp ng nhỏmxyd .
Cảyndz ngưaexf ờsdxp i Tôibqb Tìhvjp nh lay đhlpx ộugjz ng, lúsqhx c côibqb ngồmzta i vữvsqb ng lạhvjp i liềuzch n quay đhlpx ầfapd u nhìhvjp n ra ngoàyndz i cửbtxb a sổtzat , sau đhlpx ófsph cảyndz ngưaexf ờsdxp i côibqb bỗlofa ng nhiêsqhx n yêsqhx n tĩklxn nh lạhvjp i.
Hắmtkd n lạhvjp i đhlpx ưaexf a côibqb đhlpx ếgvaw n thàyndz nh phốcqvd A.
Chỗlofa hắmtkd n vàyndz côibqb lúsqhx c họuxhz c cấbknj p ba đhlpx ãkmif quen biếgvaw t nhau.
Hai bêsqhx n đhlpx ưaexf ờsdxp ng đhlpx ậirqw u rấbknj t nhiềuzch u xe, đhlpx ưaexf ờsdxp ng sásdxp vốcqvd n đhlpx ãkmif chậirqw t chộugjz i nay lạhvjp i càyndz ng khófsph đhlpx i hơhvjp n.
Tốcqvd c đhlpx ộugjz lásdxp i xe củwitf a Tầfapd n Gia Ngôibqb n cũejzi ng chậirqw m lạhvjp i, lúsqhx c chạhvjp y lúsqhx c dừuxhz ng đhlpx i chừuxhz ng năklxn m phúsqhx t nữvsqb a thìhvjp Tầfapd n Gia Ngôibqb n dừuxhz ng xe ven đhlpx ưaexf ờsdxp ng, nhìhvjp n chằfymd m chằfymd m mặmiuc t đhlpx ấbknj t trốcqvd ng trảyndz i.
Tôibqb Tìhvjp nh nhìhvjp n theo tầfapd m mắmtkd t củwitf a hắmtkd n, chỉmzta liếgvaw c mắmtkd t mộugjz t cásdxp i liềuzch n hiểqyjd u ýuwne củwitf a hắmtkd n.
Đeyqr âirqw y chíqbxf nh làyndz quásdxp n mìhvjp thịhfwh t bòfsse trưaexf ớvsqb c đhlpx âirqw y, chỉmzta làyndz sau nàyndz y quảyndz n chếgvaw khôibqb ng cho buôibqb n básdxp n ngoàyndz i vỉmzta a hèfvwp nêsqhx n đhlpx ãkmif dẹcbxo p rồmzta i.
Hắmtkd n nửbtxb a đhlpx êsqhx m gọuxhz i côibqb ra khỏmxyd i nhàyndz , dẫirqw n côibqb đhlpx ếgvaw n chỗlofa lầfapd n đhlpx ầfapd u tiêsqhx n hai ngưaexf ờsdxp i họuxhz gặmiuc p nhau làyndz m gìhvjp ?
Cô
“Nế
“Thậ
Nó
......
Tô
Tầ
Vì
Ba chữ
Tô
Tô
mộ
Tố
Khô
Tầ
“Gia Ngô
“Gia Ngô
“Gia Ngô
Lú
Cả
Hắ
Chỗ
Hai bê
Tố
Tô
Đ
Hắ
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.