Ép Yêu 100 Ngày (Mạnh Mẽ Yêu Nhau 100 Ngày)

Chương 1052 : Đi theo anh, được không? (12)

    trước sau   
Tầfapdn Gia Ngôibqbn khôibqbng chờsdxpibqbhvjpnh nófsphi gìhvjp, đhlpxãkmifsqhxn tiếgvawng trưaexfvsqbc: “Anh đhlpxang đhlpxzagnng dưaexfvsqbi cửbtxba lớvsqbn tiểqyjdu khu vàyndzo nhàyndz em, bâirqwy giơhvjp em ra đhlpxi, anh cófsph chuyệuzchn muốcqvdn nófsphi vớvsqbi em!”

ibqb trầfapdm mặmiucc trong đhlpxiệuzchn thoạhvjpi mộugjzt lúsqhxc lâirqwu, sau đhlpxófsph mớvsqbi từuxhz từuxhz tỉmztanh tásdxpo lạhvjpi làyndzhvjpnh khôibqbng nằfymdm mơhvjp, mớvsqbi trảyndz lờsdxpi: “Đeyqrãkmif muộugjzn rồmztai, cófsph chuyệuzchn gìhvjpibqbm khásdxpc…”

“Nếgvawu nhưaexf trong vòfsseng năklxnm phúsqhxt nah khôibqbng nhìhvjpn thấbknjy em thìhvjp anh sẽgvaw lậirqwp tứzagnc vàyndzo Lâirqwm gia tìhvjpm em!” giọuxhzng nófsphi củwitfa Tầfapdn Gia Ngôibqbn quyếgvawt tuyệuzcht khôibqbng cho Tôibqbhvjpnh từuxhz chốcqvdi.

“Thậirqwt sựjjfkyndz khôibqbng tiệuzchn lắmtkdm, em,….” Tôibqbhvjpnh còfssen chưaexfa nófsphi hếgvawt, Tầfapdn Gia Ngôibqbn lạhvjpi cắmtkdt ngang côibqb lầfapdn nữvsqba: “Còfssen bốcqvdn phúsqhxt năklxnm mưaexfơhvjpi giâirqwy!”

fsphi xong, Tầfapdn Gia Ngôibqbn chẳweaxng cho Tôibqbhvjpnh nófsphi gìhvjp thêsqhxm, đhlpxãkmifsqhxp másdxpy.”

......




ibqbhvjpnh thậirqwt sựjjfk sợhyfs hắmtkdn sẽgvawibqbng vàyndzo Lâirqwm gia, cho nêsqhxn Tầfapdn Gia Ngôibqbn ngồmztai trong xe chờsdxp ba phúsqhxt, liềuzchn nhìhvjpn thấbknjy Tôibqbhvjpnh từuxhz trong tiểqyjdu khu chạhvjpy ra.

Tầfapdn Gia Ngôibqbn đhlpxwitfy cửbtxba xuốcqvdng xe, còfssen chưaexfa nófsphi chuyệuzchn, Tôibqbhvjpnh đhlpxãkmif nhìhvjpn thấbknjy hắmtkdn, vẫirqwn chạhvjpy thẳweaxng đhlpxếgvawn trưaexfvsqbc mặmiuct hắmtkdn.

hvjp chạhvjpy gấbknjp, hơhvjpi thởaexf củwitfa côibqbfsph chúsqhxt bấbknjt ổtzatn, côibqb nhìhvjpn thấbknjy hắmtkdn còfssen đhlpxang mặmiucc quầfapdn ásdxpo ngủwitf, mớvsqbi lêsqhxn tiếgvawng hỏmxydi: “Anh tìhvjpm em……”

Ba chữvsqbfsph chuyệuzchn gìhvjpfssen chưaexfa đhlpxưaexfhyfsc nófsphi cho xong, Tầfapdn Gia Ngôibqbn liềuzchn mởaexf cửbtxba xe, nófsphi hai chữvsqb: “Lêsqhxn xe.”

ibqbhvjpnh giậirqwt mìhvjpnh, hai mắmtkdt mởaexf to ra rấbknjt nhiềuzchu: “Anh cófsph chuyệuzchn gìhvjp thìhvjpfsphi ngoàyndzi nàyndzy đhlpxi, em……”

ibqbhvjpnh còfssen chưaexfa nófsphi hếgvawt tay đhlpxãkmif bịhfwh Tầfapdn Gia Ngôibqbn nắmtkdm lấbknjy, kéjjfko côibqb nhéjjfkt vàyndzo xe, khiếgvawn côibqb khôibqbng nhịhfwhn đhlpxưaexfhyfsc màyndz gọuxhzi têsqhxn củwitfa hắmtkdn: “Gia Ngôibqbn.”

mộugjzt giâirqwy sau, cửbtxba bịhfwh đhlpxófsphng lạhvjpi, sau đhlpxófsph hắmtkdn liềuzchn vòfsseng qua đhlpxfapdu xe, leo lêsqhxn ghếgvaw ngưaexfsdxpi  lásdxpi, đhlpxhvjpp châirqwn ga, đhlpxưaexfa côibqb rờsdxpi đhlpxi.

Tốcqvdc đhlpxugjz xe rấbknjt nhanh, trong xe rấbknjt yêsqhxn tĩklxnnh, tấbknjt cảyndz đhlpxuzchu làyndzcrtci vịhfwh củwitfa hắmtkdn chèfvwpn éjjfkp đhlpxếgvawn nỗlofai Tôibqbhvjpnh híqbxft thởaexf khôibqbng thôibqbng.

Khôibqbng biếgvawt rờsdxpi khỏmxydi Lâirqwm gia bao xa, Tôibqbhvjpnh mớvsqbi cófsph thểqyjd đhlpxhfwhnh thầfapdn lạhvjpi đhlpxưaexfhyfsc: “Gia Ngôibqbn, anh muốcqvdn dẫirqwn em đhlpxi đhlpxâirqwu?”

Tầfapdn Gia Ngôibqbn nhưaexf khôibqbng nghe thấbknjy côibqb đhlpxang hỏmxydi gìhvjp, cầfapdm tay lásdxpi thuầfapdn thụqyjdc lásdxpi xe.

“Gia Ngôibqbn, anh đhlpxang làyndzm gìhvjp vậirqwy?”

“Gia Ngôibqbn, anh dừuxhzng xe lạhvjpi đhlpxi…..”

“Gia Ngôibqbn…”




sqhxc Tôibqbhvjpnh còfssen khôibqbng biếgvawt mìhvjpnh đhlpxãkmif gọuxhzi hắmtkdn bao nhiêsqhxu lầfapdn, xe đhlpxang lao nhưaexf bay bỗlofang nhiêsqhxn quẹcbxoo gấbknjp vàyndzo mộugjzt con đhlpxưaexfsdxpng nhỏmxyd.

Cảyndz ngưaexfsdxpi Tôibqbhvjpnh lay đhlpxugjzng, lúsqhxc côibqb ngồmztai vữvsqbng lạhvjpi liềuzchn quay đhlpxfapdu nhìhvjpn ra ngoàyndzi cửbtxba sổtzat, sau đhlpxófsph cảyndz ngưaexfsdxpi côibqb bỗlofang nhiêsqhxn yêsqhxn tĩklxnnh lạhvjpi.

Hắmtkdn lạhvjpi đhlpxưaexfa côibqb đhlpxếgvawn thàyndznh phốcqvd A.

Chỗlofa hắmtkdn vàyndzibqbsqhxc họuxhzc cấbknjp ba đhlpxãkmif quen biếgvawt nhau.

Hai bêsqhxn đhlpxưaexfsdxpng đhlpxirqwu rấbknjt nhiềuzchu xe, đhlpxưaexfsdxpng sásdxp vốcqvdn đhlpxãkmif chậirqwt chộugjzi nay lạhvjpi càyndzng khófsph đhlpxi hơhvjpn.

Tốcqvdc đhlpxugjzsdxpi xe củwitfa Tầfapdn Gia Ngôibqbn cũejzing chậirqwm lạhvjpi, lúsqhxc chạhvjpy lúsqhxc dừuxhzng đhlpxi chừuxhzng năklxnm phúsqhxt nữvsqba thìhvjp Tầfapdn Gia Ngôibqbn dừuxhzng xe ven đhlpxưaexfsdxpng, nhìhvjpn chằfymdm chằfymdm mặmiuct đhlpxbknjt trốcqvdng trảyndzi.

ibqbhvjpnh nhìhvjpn theo tầfapdm mắmtkdt củwitfa hắmtkdn, chỉmzta liếgvawc mắmtkdt mộugjzt cásdxpi liềuzchn hiểqyjdu ýuwne củwitfa hắmtkdn.

Đeyqrâirqwy chíqbxfnh làyndz quásdxpn mìhvjp thịhfwht bòfsse trưaexfvsqbc đhlpxâirqwy, chỉmztayndz sau nàyndzy quảyndzn chếgvaw khôibqbng cho buôibqbn básdxpn ngoàyndzi vỉmztaa hèfvwpsqhxn đhlpxãkmif dẹcbxop rồmztai.

Hắmtkdn nửbtxba đhlpxêsqhxm gọuxhzi côibqb ra khỏmxydi nhàyndz, dẫirqwn côibqb đhlpxếgvawn chỗlofa lầfapdn đhlpxfapdu tiêsqhxn hai ngưaexfsdxpi họuxhz gặmiucp nhau làyndzm gìhvjp?

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.