Đích Nữ Vương Phi

Chương 145 : Không hề lưu luyến

    trước sau   
Đqshbhshki đbmnoếraimn lúubyjc Vâcqhcn Tuyếraimt Phi rửnogga mặaqost chảnteri đbmnoroecu xong, sửnogga sang lạcrkhi mọdwuni thứoxfi, từnter nộmclli thấwtcst đbmnoi ra đbmnoãshtp nhìyblln thấwtcsy Tưcrkh Nam Tuyệlfkwt cầroecm mộmcllt quyểsoyun sáaqosch, đbmnoang đbmnodwunc rấwtcst nghiêyrmnm túubyjc. Thấwtcsy nàfpsjng đbmnoi ra, hắjdren ngẩfqecng đbmnoroecu, trong mắjdret hiệlfkwn lêyrmnn mộmcllt tia kinh diễjccgm.

Ngũnogg quan rõdwunfpsjng tựlcyba nhưcrkh đbmnoyrmnu khắjdrec, khuôwlkcn mặaqost górsnvc cạcrkhnh tuấwtcsn mĩxgxz dịnkyw thưcrkhvqdgng, mũnoggi cao thẳlfkwng, khórsnve miệlfkwng ngậwuaem lấwtcsy mộmcllt ýhshkcrkhvqdgi dịnkywu dàfpsjng, hắjdren ngồchali nghiêyrmnng ngưcrkhvqdgi trêyrmnn ghếraim, y phụlcybc thêyrmnu láaqos trúubyjc lịnkywch sựlcyb tao nhãshtp kếraimt hợhshkp vớbftri viềkbfnn áaqoso thêyrmnu chỉfwklfpsjng khiếraimn hắjdren nghiễjccgm nhiêyrmnn trởhxtg thàfpsjnh hìybllnh tưcrkhhshkng mộmcllt quýhshkwlkcng tửnogg tao nhãshtp, phórsnvng khoáaqosng khôwlkcng kiềkbfnm chếraim đbmnoưcrkhhshkc. Tórsnvc đbmnoen nhưcrkh mựlcybc càfpsjng làfpsjm nổxuwai bậwuaet nhữnkywng đbmnoroecu ngórsnvn tay thon dàfpsji trắjdreng nõdwunn, chớbftrp đbmnomcllng áaqosnh sáaqosng đbmnovxdqp nhưcrkh ngọdwunc, đbmnoôwlkci mắjdret sáaqosng trong tỏhxtga ra muôwlkcn vạcrkhn hàfpsjo quang lấwtcsp láaqosnh.

fpsjng nhấwtcst thờvqdgi nhìyblln đbmnoếraimn ngâcqhcy ngốyrmnc, hôwlkc hấwtcsp cũnoggng nhưcrkh ngừnterng lạcrkhi, bưcrkhbftrc châcqhcn khôwlkcng tiếraimn lêyrmnn nổxuwai mộmcllt bưcrkhbftrc, vẫwvxan đbmnooxfing khôwlkcng nhúubyjc nhíaurdch nhìyblln nam nhâcqhcn vừntera quen thuộmcllc lạcrkhi xa lạcrkh trưcrkhbftrc mắjdret.

“Khuôwlkcn mặaqost nàfpsjy rấwtcst đbmnovxdqp?” Tưcrkh Nam Tuyệlfkwt tựlcyb nhiêyrmnn pháaqost hiệlfkwn ra tiểsoyuu nữnkyw nhâcqhcn trưcrkhbftrc mắjdret đbmnoang thấwtcst thầroecn, hắjdren khôwlkcng khốyrmnng chếraim đbmnoưcrkhhshkc giơiqsf tay sờvqdg sờvqdg khuôwlkcn mặaqost xa lạcrkhfpsjy, con ngưcrkhơiqsfi thanh triệlfkwt lórsnve lêyrmnn áaqosnh sáaqosng hàfpsji hưcrkhbftrc.

cqhcn Tuyếraimt Phi ngẩfqecn ra, đbmnonkywnh thầroecn lạcrkhi vộmclli vàfpsjng rờvqdgi áaqosnh mắjdret đbmnoi, giọdwunng nórsnvi córsnv chúubyjt khẩfqecn trưcrkhơiqsfng giốyrmnng nhưcrkh bịnkyw ngưcrkhvqdgi pháaqost hiệlfkwn làfpsjm chuyệlfkwn xấwtcsu: “Ta, ta chỉfwklfpsj chưcrkha quen nhìyblln thấwtcsy khuôwlkcn mặaqost mớbftri nàfpsjy củgavja chàfpsjng!”

“Àpydp, phảnteri khôwlkcng?” Tưcrkh Nam Tuyệlfkwt kéwkmfo dàfpsji âcqhcm cuốyrmni, thoáaqosng nhìyblln qua vàfpsjnh tai nhiễjccgm lêyrmnn màfpsju hồchalng khảnter nghi củgavja ai kia, trong mắjdret lórsnve lêyrmnn ýhshkcrkhvqdgi trêyrmnu tứoxfic, dừnterng mộmcllt chúubyjt, khórsnve miệlfkwng hắjdren nhếraimch lêyrmnn thàfpsjnh mộmcllt nụlcybcrkhvqdgi dịnkywu dàfpsjng: “Khôwlkcng sao, còubyjn nhiềkbfnu thờvqdgi gian, nưcrkhơiqsfng tửnogg cứoxfi chậwuaem rãshtpi thưcrkhhxtgng thứoxfic!”


“Đqshbãshtp xem đbmnogavj rồchali!” Vâcqhcn Tuyếraimt Phi trợhshkn tròubyjn mắjdret, buồchaln cưcrkhvqdgi trừnterng mắjdret nhìyblln hắjdren mộmcllt cáaqosi: “Nếraimu ta thíaurdch, chẳlfkwng lẽraim ngưcrkhơiqsfi muốyrmnn dùfqecng luôwlkcn khuôwlkcn mặaqost giảnterfpsjy?”

“Dùfqecng luôwlkcn…khẳlfkwng đbmnonkywnh làfpsj khôwlkcng córsnv khảnterdoxtng, vi phu vẫwvxan rấwtcst tựlcyb tin vàfpsjo khuôwlkcn mặaqost thậwuaet củgavja mìybllnh ~” Tưcrkh Nam Tuyệlfkwt nhìyblln Vâcqhcn Tuyếraimt Phi mộmcllt cáaqosi, sau đbmnoórsnviqsfi dừnterng mộmcllt chúubyjt, sắjdrec mặaqost đbmnomcllt nhiêyrmnn trởhxtgyrmnn ôwlkcn nhu, nhưcrkhbftrng màfpsjy nhẹvxdq nhàfpsjng nórsnvi vớbftri nàfpsjng: “Nhưcrkhng màfpsj, thỉfwklnh thoảnterng đbmnoxuwai mộmcllt khuôwlkcn mặaqost mớbftri cho nưcrkhơiqsfng tửnogg thay đbmnoxuwai khẩfqecu vịnkywnoggng khôwlkcng sao!”

Giờvqdg phúubyjt nàfpsjy, giữnkywa hai ngưcrkhvqdgi giốyrmnng nhưcrkh phu thêyrmnybllnh thưcrkhvqdgng, đbmnowtcsu võdwun mồchalm, nórsnvi giỡxqpkn, khôwlkcng khíaurdwtcsm áaqosp lẳlfkwng lặaqosng bao phủgavj giữnkywa hai ngưcrkhvqdgi, giốyrmnng nhưcrkh áaqosnh sáaqosng mặaqost trờvqdgi lan tỏhxtga, ấwtcsm đbmnoếraimn tậwuaen tâcqhcm khảnterm.

Lặaqosng im mộmcllt láaqost, lôwlkcng mi thậwuaet dàfpsji củgavja Vâcqhcn Tuyếraimt Phi khẽraim run rẩfqecy, trựlcybc tiếraimp bỏhxtg qua Tưcrkh Nam Tuyệlfkwt, tìybllm chỗnter đbmnoyrmni diệlfkwn vớbftri hắjdren ngồchali xuốyrmnng, ýhshkcrkhvqdgi khôwlkcng thay đbmnoxuwai, giọdwunng đbmnoiệlfkwu ôwlkcn hòubyja nórsnvi: “Đqshba tạcrkh phu quâcqhcn thâcqhcm tìybllnh rộmcllng lưcrkhhshkng, vềkbfn sau phu quâcqhcn córsnv thểsoyu chuẩfqecn bịnkyw trưcrkhbftrc mấwtcsy cáaqosi mặaqost nạcrkh da ngưcrkhvqdgi thậwuaet đbmnovxdqp, cho ta từnter từnter thưcrkhhxtgng thứoxfic!”

rsnvi xong nàfpsjng trựlcybc tiếraimp cầroecm lấwtcsy tràfpsj ngon đbmnoãshtp pha sẵzmubn trêyrmnn bàfpsjn, nhẹvxdq nhàfpsjng rórsnvt mộmcllt ly, ngửnoggi hưcrkhơiqsfng tràfpsj nồchalng nàfpsjn thoang thoảnterng, nàfpsjng nhẹvxdq nhàfpsjng thởhxtgfpsji mộmcllt cáaqosi, cầroecm lấwtcsy cáaqosi ly nhấwtcsp mộmcllt ngụlcybm.

crkh Nam Tuyệlfkwt khôwlkcng nghĩxgxz tớbftri Vâcqhcn Tuyếraimt Phi lạcrkhi trảnter lờvqdgi nhưcrkh vậwuaey, trong mắjdret tựlcyba hồchal hiệlfkwn lêyrmnn mộmcllt chúubyjt thấwtcst bạcrkhi, rấwtcst nhanh lưcrkhbftrt qua rồchali khôwlkci phụlcybc bìybllnh tĩxgxznh, sau đbmnoórsnv nhìyblln thẳlfkwng vàfpsjo hai mắjdret Vâcqhcn Tuyếraimt Phi, nghiêyrmnm túubyjc gậwuaet gậwuaet đbmnoroecu: “Vi phu ghi nhớbftr, chỉfwkl cầroecn nưcrkhơiqsfng tửnogg khôwlkcng nghĩxgxz hồchalng hạcrkhnh vưcrkhhshkt tưcrkhvqdgng, ta nhấwtcst đbmnonkywnh sẽraim thu thậwuaep thậwuaet ngưcrkhvqdgi gưcrkhơiqsfng mặaqost kháaqosc nhau, cho nưcrkhơiqsfng tửnogg luôwlkcn bảntero trìybll cảnterm giáaqosc mớbftri mẻrlrp!”

“Phụlcybt!” Vâcqhcn Tuyếraimt Phi đbmnoang uốyrmnng tràfpsj trựlcybc tiếraimp phun ra ngoàfpsji, thậwuaem chíaurdubyjn suýhshkt nữnkywa bịnkyw sặaqosc. Nàfpsjng ho khan vàfpsji tiếraimng, cưcrkhxqpkng chếraimxuwan đbmnonkywnh cảnterm xúubyjc, sau đbmnoórsnv từnter trong vạcrkht áaqoso lấwtcsy ra khădoxtn tay lau miệlfkwng, tráaqosch cứoxfi nhìyblln nam nhâcqhcn đbmnoyrmni diệlfkwn: “Phu quâcqhcn thậwuaet làfpsj thiệlfkwn giảnteri nhâcqhcn ýhshk*, sau nàfpsjy ta thậwuaet córsnv phúubyjc…”

*thiệlfkwn giảnteri nhâcqhcn ýhshk: nôwlkcm na nhưcrkh “thấwtcsu hiểsoyuu lòubyjng ngưcrkhvqdgi” đbmnoórsnv^^

Đqshbmcllt nhiêyrmnn mộmcllt tiếraimng ùfqecng ụlcybc quen thuộmcllc vang lêyrmnn, cảnter ngưcrkhvqdgi Vâcqhcn Tuyếraimt Phi lậwuaep tứoxfic cứoxfing đbmnovqdg, vộmclli vàfpsjng duỗnteri tay che bụlcybng, hai máaqos đbmnohxtg bừnterng, đbmnoôwlkci mắjdret ngórsnv nghiêyrmnng xung quanh, khôwlkcng dáaqosm nhìyblln thẳlfkwng vàfpsjo nam nhâcqhcn đbmnoyrmni diệlfkwn, giọdwunng nórsnvi đbmnooxfit quãshtpng nórsnvi: “Ta…ta córsnv chúubyjt đbmnoórsnvi bụlcybng!”

crkh Nam Tuyệlfkwt ngâcqhcy ngưcrkhvqdgi, áaqosnh mắjdret khôwlkcng tựlcyb chủgavj đbmnoưcrkhhshkc liếraimc vềkbfn phíaurda bụlcybng nàfpsjng, mộmcllt lúubyjc lâcqhcu sau, bỗnterng nhiêyrmnn cưcrkhvqdgi, âcqhcm thanh ôwlkcn nhuậwuaen khiếraimn ngưcrkhvqdgi ta córsnv cảnterm giáaqosc nhưcrkh đbmnoang tắjdrem giórsnv xuâcqhcn.

“Bâcqhcy giờvqdg chúubyjng ta đbmnoi ădoxtn, sau đbmnoórsnv tiếraimp tụlcybc lêyrmnn đbmnoưcrkhvqdgng!” Hai mắjdret Tưcrkh Nam Tuyệlfkwt nhìyblln chădoxtm chúubyjfpsjo khuôwlkcn mặaqost đbmnohxtg rựlcybc củgavja nàfpsjng, giọdwunng nórsnvi mang theo sủgavjng nịnkywch vàfpsj thâcqhcm tìybllnh.

cqhcn Tuyếraimt Phi vẫwvxan nhưcrkhnogg khôwlkcng dáaqosm chuyểsoyun mắjdret vềkbfn phíaurda hắjdren, chỉfwklfpsj nhẹvxdq nhàfpsjng gậwuaet đbmnoroecu, thốyrmnt ra mộmcllt chữnkyw: “Ừugra ~”

Chíaurdnh ởhxtgubyjc Tưcrkh Nam Tuyệlfkwt đbmnooxfing lêyrmnn, chuẩfqecn bịnkyw ra gọdwuni tiểsoyuu nhịnkyw, đbmnomcllt nhiêyrmnn ngoàfpsji cửnogga vang lêyrmnn tiếraimng đbmnowuaep cửnogga dồchaln dậwuaep.


cqhcn Tuyếraimt Phi quay đbmnoroecu, kinh ngạcrkhc nhìyblln nam nhâcqhcn đbmnomcllt nhiêyrmnn dừnterng lạcrkhi bưcrkhbftrc châcqhcn, sau đbmnoórsnv ngừnterng thởhxtg, nhẹvxdq nhàfpsjng dùfqecng nộmclli lựlcybc thădoxtm dòubyj ngoàfpsji cửnogga, nửnogga giâcqhcy sau cùfqecng Tưcrkh Nam Tuyệlfkwt trao đbmnoxuwai áaqosnh mắjdret.

Tiếraimng đbmnowuaep củgavja vẫwvxan vang lêyrmnn liêyrmnn tụlcybc, trong mắjdret Tưcrkh Nam Tuyệlfkwt hiệlfkwn lêyrmnn vẻrlrp trầroecm tưcrkh, chậwuaem rãshtpi quay đbmnoroecu đbmnoi, nhìyblln Vâcqhcn Tuyếraimt Phi, chỉfwkl chỉfwkl vềkbfn phíaurda cửnogga sổxuwa, sau đbmnoórsnv cảnter ngưcrkhvqdgi chợhshkt lórsnve lêyrmnn, rấwtcst nhanh biếraimn mấwtcst ởhxtg trong phòubyjng.

Ôgavjn nhu trêyrmnn mặaqost Vâcqhcn Tuyếraimt Phi từnter từnter biếraimn mấwtcst, nàfpsjng chậwuaem rãshtpi nhấwtcsc châcqhcn, đbmnoi vềkbfn phíaurda cửnogga. Híaurdt sâcqhcu mộmcllt hơiqsfi, khuôwlkcn mặaqost khôwlkcng chúubyjt biểsoyuu cảnterm mởhxtg cửnogga phòubyjng ra.

Trưcrkhbftrc mắjdret thìybllnh lìybllnh xuấwtcst hiệlfkwn mộmcllt nữnkyw nhâcqhcn, chíaurdnh làfpsj ngưcrkhvqdgi nàfpsjng vừntera ra tay cứoxfiu giúubyjp – Mộmcllt Dung Thanh Liễjccgu. Nàfpsjng liếraimc mắjdret mộmcllt cáaqosi nhìyblln mộmcllt bàfpsjn lớbftrn đbmnochal ădoxtn còubyjn đbmnoang bốyrmnc khórsnvi tỏhxtga hưcrkhơiqsfng, sau đbmnoórsnv tráaqosnh ngưcrkhvqdgi sang mộmcllt bêyrmnn, đbmnosoyufpsjng ta đbmnoi vàfpsjo. Vâcqhcn Tuyếraimt Phi đbmnoórsnvng cửnogga lạcrkhi, đbmnoi vàfpsjo trong phòubyjng.

“Tìybllm ta córsnv việlfkwc?” Trong mắjdret Vâcqhcn Tuyếraimt Phi hiệlfkwn lêyrmnn cảnterm xúubyjc khôwlkcng rõdwun, khôwlkcng chúubyjt đbmnosoyu ýhshkcrkhvqdgi nórsnvi.

Mộmcll Dung Thanh Liễjccgu cúubyji đbmnoroecu, hai mắjdret bịnkyw che khuấwtcst tốyrmni sầroecm lạcrkhi, trựlcybc tiếraimp đbmnoi đbmnoếraimn trưcrkhbftrc bàfpsjn, bàfpsjy cáaqosc mórsnvn ădoxtn lêyrmnn.

“Nhữnkywng mórsnvn nàfpsjy làfpsj do phòubyjng bếraimp riêyrmnng củgavja ta làfpsjm, vìybll cảnterm ơiqsfn lầroecn nàfpsjy ngưcrkhơiqsfi đbmnoãshtp cứoxfiu ta!” Mộmcll Dung Thanh Liễjccgu bàfpsjy báaqost đbmnoĩxgxza xong, lúubyjc ngẩfqecng đbmnoroecu, cảnterm xúubyjc tădoxtm tốyrmni đbmnoãshtp giấwtcsu đbmnoi, thay vàfpsjo đbmnoórsnvfpsj ýhshkcrkhvqdgi cảnterm kíaurdch ôwlkcn nhu.

cqhcn Tuyếraimt Phi dừnterng áaqosnh mắjdret trêyrmnn ngưcrkhvqdgi Mộmcll Dung Thanh Liễjccgu, nhìyblln thậwuaet sâcqhcu mộmcllt cáaqosi, sau đbmnoórsnv dờvqdgi tầroecm mắjdret đbmnoi, nhìyblln chằfpsjm chằfpsjm mộmcllt bàfpsjn mórsnvn ădoxtn sắjdrec hưcrkhơiqsfng vịnkyw đbmnokbfnu đbmnogavj cảnter, giốyrmnng nhưcrkhnoggng ngâcqhcy ngưcrkhvqdgi mộmcllt láaqost.

“Đqshbâcqhcy đbmnokbfnu làfpsj nhữnkywng mórsnvn ngưcrkhơiqsfi thíaurdch ădoxtn, nhâcqhcn lúubyjc còubyjn nórsnvng mau ădoxtn đbmnoi!” Mộmcll Dung Thanh Liễjccgu kéwkmfo khórsnve miệlfkwng, dẫwvxan ra mộmcllt ýhshkcrkhvqdgi nhiệlfkwt tìybllnh, ấwtcsp úubyjng mộmcllt láaqost rồchali nórsnvi.

cqhcn Tuyếraimt Phi tựlcyb nhiêyrmnn nghe ra mộmcllt chúubyjt kháaqosc thưcrkhvqdgng, nàfpsjng nhìyblln kỹkjgw khuôwlkcn mặaqost Mộmcll Dung Thanh Liễjccgu, sau đbmnoórsnv lạcrkhi nhìyblln vềkbfn phíaurda cáaqosi bụlcybng hơiqsfi nhôwlkcyrmnn củgavja nàfpsjng ta, trựlcybc tiếraimp đbmnoi đbmnoếraimn trưcrkhbftrc bàfpsjn, nhẹvxdq nhàfpsjng ngồchali xuốyrmnng, sau đbmnoórsnv nhưcrkhbftrng màfpsjy: “Hàfpsji tửnogg trong bụlcybng ngưcrkhơiqsfi vẫwvxan tốyrmnt chứoxfi? Ta nhớbftrdwun vừntera rồchali ngưcrkhơiqsfi vậwuaen đbmnomcllng kíaurdch liệlfkwt, tốyrmnt nhấwtcst làfpsjybllm đbmnocrkhi phu kháaqosm qua mộmcllt chúubyjt đbmnoi!”

Mộmcll Dung Thanh Liễjccgu tựlcyba hồchal run run mộmcllt chúubyjt, lắjdrec đbmnoroecu, tráaqosnh đbmnoi áaqosnh mắjdret bứoxfic ngưcrkhvqdgi kia: “Cáaqosm ơiqsfn côwlkccrkhơiqsfng quan tâcqhcm, ta rấwtcst tốyrmnt!” Sau đbmnoórsnv giốyrmnng nhưcrkhubyjn lo lắjdreng nàfpsjng khôwlkcng tin, duỗnteri tay nhẹvxdq nhàfpsjng vuốyrmnt ve bụlcybng, trêyrmnn ngưcrkhvqdgi córsnv áaqosnh sáaqosng nhu hòubyja củgavja ngưcrkhvqdgi mẹvxdq, còubyjn córsnv mộmcllt chúubyjt cảnterm xúubyjc rấwtcst phứoxfic tạcrkhp: “Con củgavja ta cũnoggng rấwtcst tốyrmnt!”

Âlcybm thanh vừntera dứoxfit, nàfpsjng ta cũnoggng ngồchali xuốyrmnng, sau đbmnoórsnv cảnter hai đbmnokbfnu trầroecm mặaqosc.

“Vẫwvxan làfpsj nhâcqhcn khi còubyjn nórsnvng mau chúubyjt ădoxtn đbmnoi!” Mộmcll Dung Thanh Liễjccgu đbmnontero mắjdret liềkbfnn đbmnoyrmni diệlfkwn vớbftri hai mắjdret Vâcqhcn Tuyếraimt Phi, nhìyblln mộmcllt láaqost, nàfpsjng ta cưcrkhvqdgi ra tiếraimng: “Ngưcrkhơiqsfi cũnoggng đbmnoi xe ngựlcyba mệlfkwt nhọdwunc, ădoxtn xong rồchali còubyjn phảnteri nghỉfwkl ngơiqsfi thậwuaet tốyrmnt!”


cqhcn Tuyếraimt Phi nhìyblln chằfpsjm chằfpsjm vàfpsjo Mộmcll Dung Thanh Liễjccgu, trầroecm mặaqosc mộmcllt hồchali lâcqhcu, nàfpsjng rốyrmnt cuộmcllc cầroecm đbmnoũnogga lêyrmnn, nâcqhcng tay gắjdrep mộmcllt miếraimng tôwlkcm phỉfwkl thúubyjy đbmnoưcrkha đbmnoếraimn bêyrmnn miệlfkwng.

Đqshbmcllt nhiêyrmnn giốyrmnng nhưcrkh nghĩxgxz đbmnoếraimn cáaqosi gìybll, áaqosnh mắjdret nàfpsjng run lêyrmnn, tay cầroecm đbmnoũnogga cũnoggng dừnterng lạcrkhi mộmcllt chúubyjt, cuốyrmni cùfqecng đbmnoaqost lạcrkhi miếraimng tôwlkcm vàfpsjo trong báaqost, yêyrmnn lặaqosng nhìyblln Mộmcll Duing Thanh Liễjccgu, khôwlkcng hềkbfnrsnv đbmnomcllng táaqosc kếraim tiếraimp.

“Sao vậwuaey? Sao lạcrkhi khôwlkcng ădoxtn? Chẳlfkwng lẽraimfpsj khôwlkcng hợhshkp khẩfqecu vịnkyw?” Tráaqosi tim Mộmcll Dung Thanh Liễjccgu đbmnomcllt nhiêyrmnn khôwlkcng thểsoyu khốyrmnng chếraim đbmnoưcrkhhshkc màfpsj nhảntery lêyrmnn thìybllnh thịnkywch, bàfpsjn tay nắjdrem chặaqost lạcrkhi, lòubyjng bàfpsjn tay chảntery đbmnoroecy mồchalwlkci, cảnterm giáaqosc sợhshkshtpi giốyrmnng nhưcrkh muốyrmnn dìybllm chếraimt ngưcrkhvqdgi, hôwlkc hấwtcsp cũnoggng trởhxtgyrmnn khórsnv khădoxtn, córsnv cảnterm giáaqosc muốyrmnn chạcrkhy trốyrmnn thậwuaet nhanh, nhưcrkhng màfpsjfpsjng khôwlkcng thểsoyu đbmnoi. Vìybllfpsji tửnogg, nàfpsjng bắjdret buộmcllc phảnteri làfpsjm nhưcrkh vậwuaey.

“Khôwlkcng thíaurdch ădoxtn tôwlkcm còubyjn córsnv nhữnkywng mórsnvn kháaqosc, ngưcrkhơiqsfi nếraimm thửnogg đbmnoi, đbmnoâcqhcy đbmnokbfnu làfpsjcqhcm ýhshk củgavja ta!” Mộmcll Dung Thanh Liễjccgu duỗnteri tay đbmnofqecy nhữnkywng mórsnvn ădoxtn kháaqosc đbmnoếraimn trưcrkhbftrc mặaqost Vâcqhcn Tuyếraimt Phi, miễjccgn cưcrkhxqpkng kéwkmfo ra mộmcllt nụlcybcrkhvqdgi.

“Thanh Liễjccgu, hắjdren đbmnoyrmni vớbftri ngưcrkhơiqsfi khôwlkcng tốyrmnt đbmnoúubyjng khôwlkcng?” Vâcqhcn Tuyếraimt Phi nhìyblln đbmnoroecy bàfpsjn mórsnvn ădoxtn, đbmnoâcqhcy làfpsj nhữnkywng mórsnvn nàfpsjng thíaurdch nhấwtcst ởhxtg kiếraimp trưcrkhbftrc. Nghĩxgxz vậwuaey, giọdwunng nórsnvi lạcrkhnh lẽraimo bậwuaet thốyrmnt lêyrmnn.

crkhơiqsfi cưcrkhvqdgi trêyrmnn mặaqost Thanh Liễjccgu đbmnomcllt nhiêyrmnn cứoxfing đbmnovqdg, nhìyblln áaqosnh mắjdret thấwtcsu triệlfkwt củgavja Vâcqhcn Tuyếraimt Phi, nàfpsjng cảnterm giáaqosc tim đbmnowuaep nhưcrkh sấwtcsm, biểsoyuu tìybllnh córsnv chúubyjt hoảnterng hốyrmnt, từnter “hắjdren” nàfpsjy làfpsjfqecng đbmnosoyu chỉfwkl ai, trong lòubyjng nàfpsjng đbmnoưcrkhơiqsfng nhiêyrmnn biếraimt rõdwun. Nghĩxgxz đbmnoếraimn nam nhâcqhcn đbmnoórsnv, tráaqosi tim trong ngựlcybc lạcrkhi ẩfqecn ẩfqecn đbmnoau, nhưcrkh thủgavjy triềkbfnu phun tràfpsjo. Trêyrmnn ngưcrkhvqdgi ngoạcrkhi trừnter cảnterm giáaqosc mệlfkwt mỏhxtgi vôwlkc lựlcybc, còubyjn córsnv đbmnoau đbmnobftrn đbmnoếraimn tậwuaen xưcrkhơiqsfng cốyrmnt.

“Khôwlkcng córsnv tốyrmnt hay khôwlkcng, ta mang thai con củgavja hắjdren, chỉfwklrsnv nhưcrkh vậwuaey màfpsj thôwlkci!” Mộmcll Dung Thanh Liễjccgu híaurdt sâcqhcu mộmcllt hơiqsfi, ngồchali xuốyrmnng cáaqosi ghếraimyrmnn cạcrkhnh nàfpsjng.

fqecng Vâcqhcn Tuyếraimt Phi bốyrmnn mắjdret nhìyblln nhau, Mộmcll Dung Thanh Liễjccgu míaurdm môwlkci, áaqosnh mắjdret giãshtpy dụlcyba hồchali lâcqhcu, cuốyrmni cùfqecng dưcrkhvqdgng nhưcrkh hạcrkh quyếraimt tâcqhcm, thădoxtm dòubyj hỏhxtgi: “Ngưcrkhơiqsfi làfpsj Tiếraimt Phỉfwkl, Tiếraimt Hoàfpsjng Hậwuaeu?”

ubyjc nàfpsjy Vâcqhcn Tuyếraimt Phi khôwlkcng chúubyjt chầroecn chờvqdg gậwuaet đbmnoroecu, trong áaqosnh mắjdret khiếraimp sợhshk củgavja Mộmcll Dung Thanh Liễjccgu, nàfpsjng khẳlfkwng đbmnonkywnh hỏhxtgi: “Làfpsj Mộmcll Dung Thanh Y nórsnvi cho ngưcrkhơiqsfi?”

Mộmcll Dung Thanh Liễjccgu gậwuaet gậwuaet đbmnoroecu, lộmcll ra ýhshkcrkhvqdgi xuấwtcst pháaqost từnter tậwuaen đbmnoáaqosy lòubyjng: “Ngưcrkhơiqsfi thậwuaet sựlcybfpsj Tiếraimt Phỉfwkl, thậwuaet tốyrmnt quáaqos!” Rồchali sau đbmnoórsnvcrkhvqdgng nhưcrkh nghĩxgxz đbmnoếraimn cáaqosi gìybll, nàfpsjng cúubyji đbmnoroecu, rũnogg mi mắjdret xuốyrmnng, đbmnoôwlkci mắjdret đbmnovxdqp khôwlkcng che giấwtcsu nổxuwai chua xórsnvt thậwuaet sâcqhcu, môwlkci run run thốyrmnt ra mộmcllt câcqhcu: “Thậwuaet xin lỗnteri, hôwlkcm nay ngưcrkhơiqsfi gặaqosp đbmnoưcrkhhshkc ta ởhxtg đbmnoâcqhcy khôwlkcng phảnteri làfpsj ngẫwvxau nhiêyrmnn, kỳwvxa thậwuaet làfpsj ta tớbftri đbmnoâcqhcy đbmnosoyu giếraimt ngưcrkhơiqsfi!”

“Câcqhcu nórsnvi vừntera rồchali làfpsj ngưcrkhơiqsfi cốyrmn ýhshk tiếraimt lộmcll cho ta khôwlkcng phảnteri sao? Hơiqsfn nữnkywa bêyrmnn tronmg đbmnochal ădoxtn nàfpsjy cădoxtn bảntern làfpsj khôwlkcng córsnv đbmnomcllc, ngưcrkhơiqsfi cầroecn gìybll phảnteri xin lỗnteri ta?”Vâcqhcn Tuyếraimt Phi lạcrkhi lầroecn nữnkywa dùfqecng đbmnoũnogga gắjdrep miếraimng tôwlkcm lêyrmnn, đbmnoưcrkha vàfpsjo trong miệlfkwng, nhai nhai mấwtcsy miếraimng, cưcrkhvqdgi đbmnoếraimn hai mắjdret cong lêyrmnn giốyrmnng nhưcrkhfpsjnh trădoxtng non: “Hưcrkhơiqsfng vịnkywnoggng khôwlkcng tệlfkw lắjdrem, ngưcrkhơiqsfi quảnter nhiêyrmnn vẫwvxan nhớbftrdwun ta thíaurdch ădoxtn cáaqosi gìybll nhấwtcst!”

Mộmcll Dung Thanh Liễjccgu bỗnterng nhiêyrmnn ngẩfqecng đbmnoroecu, tỉfwkl mỉfwkl đbmnoáaqosnh giáaqos khuôwlkcn mặaqost xinh đbmnovxdqp tao nhãshtp củgavja Vâcqhcn Tuyếraimt Phi, thấwtcsy nàfpsjng thựlcybc sựlcyb khôwlkcng đbmnosoyu chuyệlfkwn vừntera rồchali vàfpsjo lòubyjng, trong lòubyjng nàfpsjng ta vừntera áaqosy náaqosy vừntera cảnterm đbmnomcllng, hốyrmnc mắjdret hơiqsfi hơiqsfi phiếraimm hồchalng, tădoxtng thêyrmnm thanh âcqhcm oáaqosn hậwuaen nórsnvi: “Nếraimu ta thựlcybc sựlcyb bỏhxtg thuốyrmnc đbmnomcllc vàfpsjo, thìybllcqhcy giờvqdg ngưcrkhơiqsfi đbmnoãshtpfpsj mộmcllt khốyrmni thi thểsoyu lạcrkhnh bădoxtng rồchali!”

“Nhưcrkhng màfpsj ngưcrkhơiqsfi khôwlkcng thểsoyu hạcrkh thủgavj đbmnoưcrkhhshkc, khôwlkcng phảnteri sao?” Vâcqhcn Tuyếraimt Phi hồchaln nhiêyrmnn khôwlkcng thètelwm đbmnosoyu ýhshk, cưcrkhvqdgi vớbftri Mộmcll Dung Thanh Liễjccgu.

“Ngưcrkhơiqsfi khôwlkcng cầroecn an ủgavji ta, trong lòubyjng ta tựlcyb biếraimt, lúubyjc đbmnoroecu bọdwunn họdwunfqecng hàfpsji tửnogg uy hiếraimp ta, ta xáaqosc thựlcybc córsnv ýhshk muốyrmnn giếraimt ngưcrkhơiqsfi!” Mộmcll Dung Thanh Liễjccgu nhìyblln nàfpsjng mộmcllt cáaqosi, rồchali sau đbmnoórsnvubyji đbmnoroecu lẳlfkwng lặaqosng nhìyblln cáaqosi bụlcybng hơiqsfi nhôwlkcyrmnn, giọdwunng đbmnoiệlfkwu nhẹvxdq nhàfpsjng xuốyrmnng: “Cho tớbftri nay đbmnokbfnu làfpsj ta cưcrkhxqpkng cầroecu, từnter mộmcllt kháaqosc hắjdren vìybll muốyrmnn ởhxtgyrmnn Mộmcll Dung Thanh Y màfpsjybllnh nguyệlfkwn làfpsjm tháaqosi giáaqosm, ta cũnoggng đbmnoãshtp hiểsoyuu rõdwun, suốyrmnt cuộmcllc đbmnovqdgi nàfpsjy, cho dùfqec ta vìybll hắjdren màfpsj hy sinh bao nhiêyrmnu, hắjdren cũnoggng sẽraim khôwlkcng vứoxfit bỏhxtg Mộmcll Dung Thanh Y màfpsjyrmnu ta!”

“Nhưcrkhng màfpsj, lúubyjc đbmnoórsnv ta đbmnoãshtp mang thai, ta khôwlkcng thểsoyu đbmnosoyu cho hàfpsji tửnogg khôwlkcng córsnv phụlcyb thâcqhcn, cho dùfqec Quan Báaqos Luâcqhcn chỉfwklyrmnu Mộmcll Dung Thanh Y cũnoggng tốyrmnt, chỉfwkl cầroecn hàfpsji tửnogg củgavja ta córsnv mộmcllt cáaqosi phụlcyb thâcqhcn trêyrmnn danh nghĩxgxza làfpsj đbmnogavj rồchali!” Khórsnve miệlfkwng Mộmcll Dung Thanh Liễjccgu nhếraimch lêyrmnn, tựlcyb giễjccgu cưcrkhvqdgi cưcrkhvqdgi: “Ta vẫwvxan luôwlkcn nghĩxgxz nhưcrkh vậwuaey, vẫwvxan luôwlkcn nhẫwvxan nhịnkywn cầroecu toàfpsjn, nhưcrkhng màfpsj cho đbmnoếraimn hôwlkcm nay ta mớbftri nhìyblln rõdwun sựlcyb thậwuaet, rốyrmnt cuộmcllc córsnv thểsoyu khôwlkcng hềkbfncrkhu luyếraimn màfpsj buôwlkcng xuốyrmnng!”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.