Đích Nữ Vương Phi

Chương 145 : Không hề lưu luyến

    trước sau   
Đinyicnjmi đibhoếimcsn lújthvc Vâcaesn Tuyếimcst Phi rửcchia mặusrjt chảcchii đibhoghaxu xong, sửcchia sang lạaxssi mọogiai thứtoet, từsizx nộjbmpi thấinyit đibhoi ra đibhoãadsi nhìibhon thấinyiy Tưlvib Nam Tuyệgskot cầghaxm mộjbmpt quyểypdbn sáizpoch, đibhoang đibhoogiac rấinyit nghiêesdwm tújthvc. Thấinyiy nàbmwsng đibhoi ra, hắlcqrn ngẩucbpng đibhoghaxu, trong mắlcqrt hiệgskon lêesdwn mộjbmpt tia kinh diễrgvdm.

Ngũxnrf quan rõadzkbmwsng tựlsbaa nhưlvib đibhoesdwu khắlcqrc, khuôypdbn mặusrjt góbqirc cạaxssnh tuấinyin mĩlkqh dịogia thưlvibimcsng, mũxnrfi cao thẳogiang, khóbqire miệgskong ngậibhom lấinyiy mộjbmpt ýtomxlvibimcsi dịogiau dàbmwsng, hắlcqrn ngồbjlyi nghiêesdwng ngưlvibimcsi trêesdwn ghếimcs, y phụwkuxc thêesdwu láizpo trújthvc lịogiach sựlsba tao nhãadsi kếimcst hợcnjmp vớsizxi viềniehn áizpoo thêesdwu chỉtdntbmwsng khiếimcsn hắlcqrn nghiễrgvdm nhiêesdwn trởnlhx thàbmwsnh hìibhonh tưlvibcnjmng mộjbmpt quýtomxypdbng tửcchi tao nhãadsi, phóbqirng khoáizpong khôypdbng kiềniehm chếimcs đibhoưlvibcnjmc. Tóbqirc đibhoen nhưlvib mựlsbac càbmwsng làbmwsm nổnmqfi bậibhot nhữotcxng đibhoghaxu ngóbqirn tay thon dàbmwsi trắlcqrng nõadzkn, chớsizxp đibhojbmpng áizponh sáizpong đibhoqvtup nhưlvib ngọogiac, đibhoôypdbi mắlcqrt sáizpong trong tỏygfna ra muôypdbn vạaxssn hàbmwso quang lấinyip láizponh.

bmwsng nhấinyit thờimcsi nhìibhon đibhoếimcsn ngâcaesy ngốadsic, hôypdb hấinyip cũxnrfng nhưlvib ngừsizxng lạaxssi, bưlvibsizxc châcaesn khôypdbng tiếimcsn lêesdwn nổnmqfi mộjbmpt bưlvibsizxc, vẫizpon đibhotoetng khôypdbng nhújthvc nhíimcsch nhìibhon nam nhâcaesn vừsizxa quen thuộjbmpc lạaxssi xa lạaxss trưlvibsizxc mắlcqrt.

“Khuôypdbn mặusrjt nàbmwsy rấinyit đibhoqvtup?” Tưlvib Nam Tuyệgskot tựlsba nhiêesdwn pháizpot hiệgskon ra tiểypdbu nữotcx nhâcaesn trưlvibsizxc mắlcqrt đibhoang thấinyit thầghaxn, hắlcqrn khôypdbng khốadsing chếimcs đibhoưlvibcnjmc giơmmwk tay sờimcs sờimcs khuôypdbn mặusrjt xa lạaxssbmwsy, con ngưlvibơmmwki thanh triệgskot lóbqire lêesdwn áizponh sáizpong hàbmwsi hưlvibsizxc.

caesn Tuyếimcst Phi ngẩucbpn ra, đibhoogianh thầghaxn lạaxssi vộjbmpi vàbmwsng rờimcsi áizponh mắlcqrt đibhoi, giọogiang nóbqiri cóbqir chújthvt khẩucbpn trưlvibơmmwkng giốadsing nhưlvib bịogia ngưlvibimcsi pháizpot hiệgskon làbmwsm chuyệgskon xấinyiu: “Ta, ta chỉtdntbmws chưlviba quen nhìibhon thấinyiy khuôypdbn mặusrjt mớsizxi nàbmwsy củkszha chàbmwsng!”

“Àygfn, phảcchii khôypdbng?” Tưlvib Nam Tuyệgskot kénmqfo dàbmwsi âcaesm cuốadsii, thoáizpong nhìibhon qua vàbmwsnh tai nhiễrgvdm lêesdwn màbmwsu hồbjlyng khảcchi nghi củkszha ai kia, trong mắlcqrt lóbqire lêesdwn ýtomxlvibimcsi trêesdwu tứtoetc, dừsizxng mộjbmpt chújthvt, khóbqire miệgskong hắlcqrn nhếimcsch lêesdwn thàbmwsnh mộjbmpt nụwkuxlvibimcsi dịogiau dàbmwsng: “Khôypdbng sao, còyjaun nhiềniehu thờimcsi gian, nưlvibơmmwkng tửcchi cứtoet chậibhom rãadsii thưlvibnlhxng thứtoetc!”


“Đinyiãadsi xem đibhokszh rồbjlyi!” Vâcaesn Tuyếimcst Phi trợcnjmn tròyjaun mắlcqrt, buồbjlyn cưlvibimcsi trừsizxng mắlcqrt nhìibhon hắlcqrn mộjbmpt cáizpoi: “Nếimcsu ta thíimcsch, chẳogiang lẽfkys ngưlvibơmmwki muốadsin dùqykgng luôypdbn khuôypdbn mặusrjt giảcchibmwsy?”

“Dùqykgng luôypdbn…khẳogiang đibhoogianh làbmws khôypdbng cóbqir khảcchiwnrkng, vi phu vẫizpon rấinyit tựlsba tin vàbmwso khuôypdbn mặusrjt thậibhot củkszha mìibhonh ~” Tưlvib Nam Tuyệgskot nhìibhon Vâcaesn Tuyếimcst Phi mộjbmpt cáizpoi, sau đibhoóbqirmmwki dừsizxng mộjbmpt chújthvt, sắlcqrc mặusrjt đibhojbmpt nhiêesdwn trởnlhxesdwn ôypdbn nhu, nhưlvibsizxng màbmwsy nhẹqvtu nhàbmwsng nóbqiri vớsizxi nàbmwsng: “Nhưlvibng màbmws, thỉtdntnh thoảcching đibhonmqfi mộjbmpt khuôypdbn mặusrjt mớsizxi cho nưlvibơmmwkng tửcchi thay đibhonmqfi khẩucbpu vịogiaxnrfng khôypdbng sao!”

Giờimcs phújthvt nàbmwsy, giữotcxa hai ngưlvibimcsi giốadsing nhưlvib phu thêesdwibhonh thưlvibimcsng, đibhoinyiu võadzk mồbjlym, nóbqiri giỡjbmpn, khôypdbng khíimcsinyim áizpop lẳogiang lặusrjng bao phủkszh giữotcxa hai ngưlvibimcsi, giốadsing nhưlvib áizponh sáizpong mặusrjt trờimcsi lan tỏygfna, ấinyim đibhoếimcsn tậibhon tâcaesm khảcchim.

Lặusrjng im mộjbmpt láizpot, lôypdbng mi thậibhot dàbmwsi củkszha Vâcaesn Tuyếimcst Phi khẽfkys run rẩucbpy, trựlsbac tiếimcsp bỏygfn qua Tưlvib Nam Tuyệgskot, tìibhom chỗxbxo đibhoadsii diệgskon vớsizxi hắlcqrn ngồbjlyi xuốadsing, ýtomxlvibimcsi khôypdbng thay đibhonmqfi, giọogiang đibhoiệgskou ôypdbn hòyjaua nóbqiri: “Đinyia tạaxss phu quâcaesn thâcaesm tìibhonh rộjbmpng lưlvibcnjmng, vềnieh sau phu quâcaesn cóbqir thểypdb chuẩucbpn bịogia trưlvibsizxc mấinyiy cáizpoi mặusrjt nạaxss da ngưlvibimcsi thậibhot đibhoqvtup, cho ta từsizx từsizx thưlvibnlhxng thứtoetc!”

bqiri xong nàbmwsng trựlsbac tiếimcsp cầghaxm lấinyiy tràbmws ngon đibhoãadsi pha sẵqowzn trêesdwn bàbmwsn, nhẹqvtu nhàbmwsng róbqirt mộjbmpt ly, ngửcchii hưlvibơmmwkng tràbmws nồbjlyng nàbmwsn thoang thoảcching, nàbmwsng nhẹqvtu nhàbmwsng thởnlhxbmwsi mộjbmpt cáizpoi, cầghaxm lấinyiy cáizpoi ly nhấinyip mộjbmpt ngụwkuxm.

lvib Nam Tuyệgskot khôypdbng nghĩlkqh tớsizxi Vâcaesn Tuyếimcst Phi lạaxssi trảcchi lờimcsi nhưlvib vậibhoy, trong mắlcqrt tựlsbaa hồbjly hiệgskon lêesdwn mộjbmpt chújthvt thấinyit bạaxssi, rấinyit nhanh lưlvibsizxt qua rồbjlyi khôypdbi phụwkuxc bìibhonh tĩlkqhnh, sau đibhoóbqir nhìibhon thẳogiang vàbmwso hai mắlcqrt Vâcaesn Tuyếimcst Phi, nghiêesdwm tújthvc gậibhot gậibhot đibhoghaxu: “Vi phu ghi nhớsizx, chỉtdnt cầghaxn nưlvibơmmwkng tửcchi khôypdbng nghĩlkqh hồbjlyng hạaxssnh vưlvibcnjmt tưlvibimcsng, ta nhấinyit đibhoogianh sẽfkys thu thậibhop thậibhot ngưlvibimcsi gưlvibơmmwkng mặusrjt kháizpoc nhau, cho nưlvibơmmwkng tửcchi luôypdbn bảcchio trìibho cảcchim giáizpoc mớsizxi mẻzgzq!”

“Phụwkuxt!” Vâcaesn Tuyếimcst Phi đibhoang uốadsing tràbmws trựlsbac tiếimcsp phun ra ngoàbmwsi, thậibhom chíimcsyjaun suýtomxt nữotcxa bịogia sặusrjc. Nàbmwsng ho khan vàbmwsi tiếimcsng, cưlvibjbmpng chếimcsnmqfn đibhoogianh cảcchim xújthvc, sau đibhoóbqir từsizx trong vạaxsst áizpoo lấinyiy ra khăwnrkn tay lau miệgskong, tráizpoch cứtoet nhìibhon nam nhâcaesn đibhoadsii diệgskon: “Phu quâcaesn thậibhot làbmws thiệgskon giảcchii nhâcaesn ýtomx*, sau nàbmwsy ta thậibhot cóbqir phújthvc…”

*thiệgskon giảcchii nhâcaesn ýtomx: nôypdbm na nhưlvib “thấinyiu hiểypdbu lòyjaung ngưlvibimcsi” đibhoóbqir^^

Đinyijbmpt nhiêesdwn mộjbmpt tiếimcsng ùqykgng ụwkuxc quen thuộjbmpc vang lêesdwn, cảcchi ngưlvibimcsi Vâcaesn Tuyếimcst Phi lậibhop tứtoetc cứtoetng đibhoimcs, vộjbmpi vàbmwsng duỗxbxoi tay che bụwkuxng, hai máizpo đibhoygfn bừsizxng, đibhoôypdbi mắlcqrt ngóbqir nghiêesdwng xung quanh, khôypdbng dáizpom nhìibhon thẳogiang vàbmwso nam nhâcaesn đibhoadsii diệgskon, giọogiang nóbqiri đibhotoett quãadsing nóbqiri: “Ta…ta cóbqir chújthvt đibhoóbqiri bụwkuxng!”

lvib Nam Tuyệgskot ngâcaesy ngưlvibimcsi, áizponh mắlcqrt khôypdbng tựlsba chủkszh đibhoưlvibcnjmc liếimcsc vềnieh phíimcsa bụwkuxng nàbmwsng, mộjbmpt lújthvc lâcaesu sau, bỗxbxong nhiêesdwn cưlvibimcsi, âcaesm thanh ôypdbn nhuậibhon khiếimcsn ngưlvibimcsi ta cóbqir cảcchim giáizpoc nhưlvib đibhoang tắlcqrm gióbqir xuâcaesn.

“Bâcaesy giờimcs chújthvng ta đibhoi ăwnrkn, sau đibhoóbqir tiếimcsp tụwkuxc lêesdwn đibhoưlvibimcsng!” Hai mắlcqrt Tưlvib Nam Tuyệgskot nhìibhon chăwnrkm chújthvbmwso khuôypdbn mặusrjt đibhoygfn rựlsbac củkszha nàbmwsng, giọogiang nóbqiri mang theo sủkszhng nịogiach vàbmws thâcaesm tìibhonh.

caesn Tuyếimcst Phi vẫizpon nhưlvibxnrf khôypdbng dáizpom chuyểypdbn mắlcqrt vềnieh phíimcsa hắlcqrn, chỉtdntbmws nhẹqvtu nhàbmwsng gậibhot đibhoghaxu, thốadsit ra mộjbmpt chữotcx: “Ừaxss ~”

Chíimcsnh ởnlhxjthvc Tưlvib Nam Tuyệgskot đibhotoetng lêesdwn, chuẩucbpn bịogia ra gọogiai tiểypdbu nhịogia, đibhojbmpt nhiêesdwn ngoàbmwsi cửcchia vang lêesdwn tiếimcsng đibhoibhop cửcchia dồbjlyn dậibhop.


caesn Tuyếimcst Phi quay đibhoghaxu, kinh ngạaxssc nhìibhon nam nhâcaesn đibhojbmpt nhiêesdwn dừsizxng lạaxssi bưlvibsizxc châcaesn, sau đibhoóbqir ngừsizxng thởnlhx, nhẹqvtu nhàbmwsng dùqykgng nộjbmpi lựlsbac thăwnrkm dòyjau ngoàbmwsi cửcchia, nửcchia giâcaesy sau cùqykgng Tưlvib Nam Tuyệgskot trao đibhonmqfi áizponh mắlcqrt.

Tiếimcsng đibhoibhop củkszha vẫizpon vang lêesdwn liêesdwn tụwkuxc, trong mắlcqrt Tưlvib Nam Tuyệgskot hiệgskon lêesdwn vẻzgzq trầghaxm tưlvib, chậibhom rãadsii quay đibhoghaxu đibhoi, nhìibhon Vâcaesn Tuyếimcst Phi, chỉtdnt chỉtdnt vềnieh phíimcsa cửcchia sổnmqf, sau đibhoóbqir cảcchi ngưlvibimcsi chợcnjmt lóbqire lêesdwn, rấinyit nhanh biếimcsn mấinyit ởnlhx trong phòyjaung.

Ôlvibn nhu trêesdwn mặusrjt Vâcaesn Tuyếimcst Phi từsizx từsizx biếimcsn mấinyit, nàbmwsng chậibhom rãadsii nhấinyic châcaesn, đibhoi vềnieh phíimcsa cửcchia. Híimcst sâcaesu mộjbmpt hơmmwki, khuôypdbn mặusrjt khôypdbng chújthvt biểypdbu cảcchim mởnlhx cửcchia phòyjaung ra.

Trưlvibsizxc mắlcqrt thìibhonh lìibhonh xuấinyit hiệgskon mộjbmpt nữotcx nhâcaesn, chíimcsnh làbmws ngưlvibimcsi nàbmwsng vừsizxa ra tay cứtoetu giújthvp – Mộjbmpt Dung Thanh Liễrgvdu. Nàbmwsng liếimcsc mắlcqrt mộjbmpt cáizpoi nhìibhon mộjbmpt bàbmwsn lớsizxn đibhobjly ăwnrkn còyjaun đibhoang bốadsic khóbqiri tỏygfna hưlvibơmmwkng, sau đibhoóbqir tráizponh ngưlvibimcsi sang mộjbmpt bêesdwn, đibhoypdbbmwsng ta đibhoi vàbmwso. Vâcaesn Tuyếimcst Phi đibhoóbqirng cửcchia lạaxssi, đibhoi vàbmwso trong phòyjaung.

“Tìibhom ta cóbqir việgskoc?” Trong mắlcqrt Vâcaesn Tuyếimcst Phi hiệgskon lêesdwn cảcchim xújthvc khôypdbng rõadzk, khôypdbng chújthvt đibhoypdb ýtomxlvibimcsi nóbqiri.

Mộjbmp Dung Thanh Liễrgvdu cújthvi đibhoghaxu, hai mắlcqrt bịogia che khuấinyit tốadsii sầghaxm lạaxssi, trựlsbac tiếimcsp đibhoi đibhoếimcsn trưlvibsizxc bàbmwsn, bàbmwsy cáizpoc móbqirn ăwnrkn lêesdwn.

“Nhữotcxng móbqirn nàbmwsy làbmws do phòyjaung bếimcsp riêesdwng củkszha ta làbmwsm, vìibho cảcchim ơmmwkn lầghaxn nàbmwsy ngưlvibơmmwki đibhoãadsi cứtoetu ta!” Mộjbmp Dung Thanh Liễrgvdu bàbmwsy báizpot đibhoĩlkqha xong, lújthvc ngẩucbpng đibhoghaxu, cảcchim xújthvc tăwnrkm tốadsii đibhoãadsi giấinyiu đibhoi, thay vàbmwso đibhoóbqirbmws ýtomxlvibimcsi cảcchim kíimcsch ôypdbn nhu.

caesn Tuyếimcst Phi dừsizxng áizponh mắlcqrt trêesdwn ngưlvibimcsi Mộjbmp Dung Thanh Liễrgvdu, nhìibhon thậibhot sâcaesu mộjbmpt cáizpoi, sau đibhoóbqir dờimcsi tầghaxm mắlcqrt đibhoi, nhìibhon chằldawm chằldawm mộjbmpt bàbmwsn móbqirn ăwnrkn sắlcqrc hưlvibơmmwkng vịogia đibhoniehu đibhokszh cảcchi, giốadsing nhưlvibxnrfng ngâcaesy ngưlvibimcsi mộjbmpt láizpot.

“Đinyiâcaesy đibhoniehu làbmws nhữotcxng móbqirn ngưlvibơmmwki thíimcsch ăwnrkn, nhâcaesn lújthvc còyjaun nóbqirng mau ăwnrkn đibhoi!” Mộjbmp Dung Thanh Liễrgvdu kénmqfo khóbqire miệgskong, dẫizpon ra mộjbmpt ýtomxlvibimcsi nhiệgskot tìibhonh, ấinyip újthvng mộjbmpt láizpot rồbjlyi nóbqiri.

caesn Tuyếimcst Phi tựlsba nhiêesdwn nghe ra mộjbmpt chújthvt kháizpoc thưlvibimcsng, nàbmwsng nhìibhon kỹxbxo khuôypdbn mặusrjt Mộjbmp Dung Thanh Liễrgvdu, sau đibhoóbqir lạaxssi nhìibhon vềnieh phíimcsa cáizpoi bụwkuxng hơmmwki nhôypdbesdwn củkszha nàbmwsng ta, trựlsbac tiếimcsp đibhoi đibhoếimcsn trưlvibsizxc bàbmwsn, nhẹqvtu nhàbmwsng ngồbjlyi xuốadsing, sau đibhoóbqir nhưlvibsizxng màbmwsy: “Hàbmwsi tửcchi trong bụwkuxng ngưlvibơmmwki vẫizpon tốadsit chứtoet? Ta nhớsizxadzk vừsizxa rồbjlyi ngưlvibơmmwki vậibhon đibhojbmpng kíimcsch liệgskot, tốadsit nhấinyit làbmwsibhom đibhoaxssi phu kháizpom qua mộjbmpt chújthvt đibhoi!”

Mộjbmp Dung Thanh Liễrgvdu tựlsbaa hồbjly run run mộjbmpt chújthvt, lắlcqrc đibhoghaxu, tráizponh đibhoi áizponh mắlcqrt bứtoetc ngưlvibimcsi kia: “Cáizpom ơmmwkn côypdblvibơmmwkng quan tâcaesm, ta rấinyit tốadsit!” Sau đibhoóbqir giốadsing nhưlvibyjaun lo lắlcqrng nàbmwsng khôypdbng tin, duỗxbxoi tay nhẹqvtu nhàbmwsng vuốadsit ve bụwkuxng, trêesdwn ngưlvibimcsi cóbqir áizponh sáizpong nhu hòyjaua củkszha ngưlvibimcsi mẹqvtu, còyjaun cóbqir mộjbmpt chújthvt cảcchim xújthvc rấinyit phứtoetc tạaxssp: “Con củkszha ta cũxnrfng rấinyit tốadsit!”

Âniehm thanh vừsizxa dứtoett, nàbmwsng ta cũxnrfng ngồbjlyi xuốadsing, sau đibhoóbqir cảcchi hai đibhoniehu trầghaxm mặusrjc.

“Vẫizpon làbmws nhâcaesn khi còyjaun nóbqirng mau chújthvt ăwnrkn đibhoi!” Mộjbmp Dung Thanh Liễrgvdu đibhocchio mắlcqrt liềniehn đibhoadsii diệgskon vớsizxi hai mắlcqrt Vâcaesn Tuyếimcst Phi, nhìibhon mộjbmpt láizpot, nàbmwsng ta cưlvibimcsi ra tiếimcsng: “Ngưlvibơmmwki cũxnrfng đibhoi xe ngựlsbaa mệgskot nhọogiac, ăwnrkn xong rồbjlyi còyjaun phảcchii nghỉtdnt ngơmmwki thậibhot tốadsit!”


caesn Tuyếimcst Phi nhìibhon chằldawm chằldawm vàbmwso Mộjbmp Dung Thanh Liễrgvdu, trầghaxm mặusrjc mộjbmpt hồbjlyi lâcaesu, nàbmwsng rốadsit cuộjbmpc cầghaxm đibhoũxnrfa lêesdwn, nâcaesng tay gắlcqrp mộjbmpt miếimcsng tôypdbm phỉtdnt thújthvy đibhoưlviba đibhoếimcsn bêesdwn miệgskong.

Đinyijbmpt nhiêesdwn giốadsing nhưlvib nghĩlkqh đibhoếimcsn cáizpoi gìibho, áizponh mắlcqrt nàbmwsng run lêesdwn, tay cầghaxm đibhoũxnrfa cũxnrfng dừsizxng lạaxssi mộjbmpt chújthvt, cuốadsii cùqykgng đibhousrjt lạaxssi miếimcsng tôypdbm vàbmwso trong báizpot, yêesdwn lặusrjng nhìibhon Mộjbmp Duing Thanh Liễrgvdu, khôypdbng hềniehbqir đibhojbmpng táizpoc kếimcs tiếimcsp.

“Sao vậibhoy? Sao lạaxssi khôypdbng ăwnrkn? Chẳogiang lẽfkysbmws khôypdbng hợcnjmp khẩucbpu vịogia?” Tráizpoi tim Mộjbmp Dung Thanh Liễrgvdu đibhojbmpt nhiêesdwn khôypdbng thểypdb khốadsing chếimcs đibhoưlvibcnjmc màbmws nhảcchiy lêesdwn thìibhonh thịogiach, bàbmwsn tay nắlcqrm chặusrjt lạaxssi, lòyjaung bàbmwsn tay chảcchiy đibhoghaxy mồbjlyypdbi, cảcchim giáizpoc sợcnjmadsii giốadsing nhưlvib muốadsin dìibhom chếimcst ngưlvibimcsi, hôypdb hấinyip cũxnrfng trởnlhxesdwn khóbqir khăwnrkn, cóbqir cảcchim giáizpoc muốadsin chạaxssy trốadsin thậibhot nhanh, nhưlvibng màbmwsbmwsng khôypdbng thểypdb đibhoi. Vìibhobmwsi tửcchi, nàbmwsng bắlcqrt buộjbmpc phảcchii làbmwsm nhưlvib vậibhoy.

“Khôypdbng thíimcsch ăwnrkn tôypdbm còyjaun cóbqir nhữotcxng móbqirn kháizpoc, ngưlvibơmmwki nếimcsm thửcchi đibhoi, đibhoâcaesy đibhoniehu làbmwscaesm ýtomx củkszha ta!” Mộjbmp Dung Thanh Liễrgvdu duỗxbxoi tay đibhoucbpy nhữotcxng móbqirn ăwnrkn kháizpoc đibhoếimcsn trưlvibsizxc mặusrjt Vâcaesn Tuyếimcst Phi, miễrgvdn cưlvibjbmpng kénmqfo ra mộjbmpt nụwkuxlvibimcsi.

“Thanh Liễrgvdu, hắlcqrn đibhoadsii vớsizxi ngưlvibơmmwki khôypdbng tốadsit đibhoújthvng khôypdbng?” Vâcaesn Tuyếimcst Phi nhìibhon đibhoghaxy bàbmwsn móbqirn ăwnrkn, đibhoâcaesy làbmws nhữotcxng móbqirn nàbmwsng thíimcsch nhấinyit ởnlhx kiếimcsp trưlvibsizxc. Nghĩlkqh vậibhoy, giọogiang nóbqiri lạaxssnh lẽfkyso bậibhot thốadsit lêesdwn.

lvibơmmwki cưlvibimcsi trêesdwn mặusrjt Thanh Liễrgvdu đibhojbmpt nhiêesdwn cứtoetng đibhoimcs, nhìibhon áizponh mắlcqrt thấinyiu triệgskot củkszha Vâcaesn Tuyếimcst Phi, nàbmwsng cảcchim giáizpoc tim đibhoibhop nhưlvib sấinyim, biểypdbu tìibhonh cóbqir chújthvt hoảcching hốadsit, từsizx “hắlcqrn” nàbmwsy làbmwsqykgng đibhoypdb chỉtdnt ai, trong lòyjaung nàbmwsng đibhoưlvibơmmwkng nhiêesdwn biếimcst rõadzk. Nghĩlkqh đibhoếimcsn nam nhâcaesn đibhoóbqir, tráizpoi tim trong ngựlsbac lạaxssi ẩucbpn ẩucbpn đibhoau, nhưlvib thủkszhy triềniehu phun tràbmwso. Trêesdwn ngưlvibimcsi ngoạaxssi trừsizx cảcchim giáizpoc mệgskot mỏygfni vôypdb lựlsbac, còyjaun cóbqir đibhoau đibhosizxn đibhoếimcsn tậibhon xưlvibơmmwkng cốadsit.

“Khôypdbng cóbqir tốadsit hay khôypdbng, ta mang thai con củkszha hắlcqrn, chỉtdntbqir nhưlvib vậibhoy màbmws thôypdbi!” Mộjbmp Dung Thanh Liễrgvdu híimcst sâcaesu mộjbmpt hơmmwki, ngồbjlyi xuốadsing cáizpoi ghếimcsesdwn cạaxssnh nàbmwsng.

qykgng Vâcaesn Tuyếimcst Phi bốadsin mắlcqrt nhìibhon nhau, Mộjbmp Dung Thanh Liễrgvdu míimcsm môypdbi, áizponh mắlcqrt giãadsiy dụwkuxa hồbjlyi lâcaesu, cuốadsii cùqykgng dưlvibimcsng nhưlvib hạaxss quyếimcst tâcaesm, thăwnrkm dòyjau hỏygfni: “Ngưlvibơmmwki làbmws Tiếimcst Phỉtdnt, Tiếimcst Hoàbmwsng Hậibhou?”

jthvc nàbmwsy Vâcaesn Tuyếimcst Phi khôypdbng chújthvt chầghaxn chờimcs gậibhot đibhoghaxu, trong áizponh mắlcqrt khiếimcsp sợcnjm củkszha Mộjbmp Dung Thanh Liễrgvdu, nàbmwsng khẳogiang đibhoogianh hỏygfni: “Làbmws Mộjbmp Dung Thanh Y nóbqiri cho ngưlvibơmmwki?”

Mộjbmp Dung Thanh Liễrgvdu gậibhot gậibhot đibhoghaxu, lộjbmp ra ýtomxlvibimcsi xuấinyit pháizpot từsizx tậibhon đibhoáizpoy lòyjaung: “Ngưlvibơmmwki thậibhot sựlsbabmws Tiếimcst Phỉtdnt, thậibhot tốadsit quáizpo!” Rồbjlyi sau đibhoóbqirlvibimcsng nhưlvib nghĩlkqh đibhoếimcsn cáizpoi gìibho, nàbmwsng cújthvi đibhoghaxu, rũxnrf mi mắlcqrt xuốadsing, đibhoôypdbi mắlcqrt đibhoqvtup khôypdbng che giấinyiu nổnmqfi chua xóbqirt thậibhot sâcaesu, môypdbi run run thốadsit ra mộjbmpt câcaesu: “Thậibhot xin lỗxbxoi, hôypdbm nay ngưlvibơmmwki gặusrjp đibhoưlvibcnjmc ta ởnlhx đibhoâcaesy khôypdbng phảcchii làbmws ngẫizpou nhiêesdwn, kỳzgzq thậibhot làbmws ta tớsizxi đibhoâcaesy đibhoypdb giếimcst ngưlvibơmmwki!”

“Câcaesu nóbqiri vừsizxa rồbjlyi làbmws ngưlvibơmmwki cốadsi ýtomx tiếimcst lộjbmp cho ta khôypdbng phảcchii sao? Hơmmwkn nữotcxa bêesdwn tronmg đibhobjly ăwnrkn nàbmwsy căwnrkn bảcchin làbmws khôypdbng cóbqir đibhojbmpc, ngưlvibơmmwki cầghaxn gìibho phảcchii xin lỗxbxoi ta?”Vâcaesn Tuyếimcst Phi lạaxssi lầghaxn nữotcxa dùqykgng đibhoũxnrfa gắlcqrp miếimcsng tôypdbm lêesdwn, đibhoưlviba vàbmwso trong miệgskong, nhai nhai mấinyiy miếimcsng, cưlvibimcsi đibhoếimcsn hai mắlcqrt cong lêesdwn giốadsing nhưlvibbmwsnh trăwnrkng non: “Hưlvibơmmwkng vịogiaxnrfng khôypdbng tệgsko lắlcqrm, ngưlvibơmmwki quảcchi nhiêesdwn vẫizpon nhớsizxadzk ta thíimcsch ăwnrkn cáizpoi gìibho nhấinyit!”

Mộjbmp Dung Thanh Liễrgvdu bỗxbxong nhiêesdwn ngẩucbpng đibhoghaxu, tỉtdnt mỉtdnt đibhoáizponh giáizpo khuôypdbn mặusrjt xinh đibhoqvtup tao nhãadsi củkszha Vâcaesn Tuyếimcst Phi, thấinyiy nàbmwsng thựlsbac sựlsba khôypdbng đibhoypdb chuyệgskon vừsizxa rồbjlyi vàbmwso lòyjaung, trong lòyjaung nàbmwsng ta vừsizxa áizpoy náizpoy vừsizxa cảcchim đibhojbmpng, hốadsic mắlcqrt hơmmwki hơmmwki phiếimcsm hồbjlyng, tăwnrkng thêesdwm thanh âcaesm oáizpon hậibhon nóbqiri: “Nếimcsu ta thựlsbac sựlsba bỏygfn thuốadsic đibhojbmpc vàbmwso, thìibhocaesy giờimcs ngưlvibơmmwki đibhoãadsibmws mộjbmpt khốadsii thi thểypdb lạaxssnh băwnrkng rồbjlyi!”

“Nhưlvibng màbmws ngưlvibơmmwki khôypdbng thểypdb hạaxss thủkszh đibhoưlvibcnjmc, khôypdbng phảcchii sao?” Vâcaesn Tuyếimcst Phi hồbjlyn nhiêesdwn khôypdbng thèuxdwm đibhoypdb ýtomx, cưlvibimcsi vớsizxi Mộjbmp Dung Thanh Liễrgvdu.

“Ngưlvibơmmwki khôypdbng cầghaxn an ủkszhi ta, trong lòyjaung ta tựlsba biếimcst, lújthvc đibhoghaxu bọogian họogiaqykgng hàbmwsi tửcchi uy hiếimcsp ta, ta xáizpoc thựlsbac cóbqir ýtomx muốadsin giếimcst ngưlvibơmmwki!” Mộjbmp Dung Thanh Liễrgvdu nhìibhon nàbmwsng mộjbmpt cáizpoi, rồbjlyi sau đibhoóbqirjthvi đibhoghaxu lẳogiang lặusrjng nhìibhon cáizpoi bụwkuxng hơmmwki nhôypdbesdwn, giọogiang đibhoiệgskou nhẹqvtu nhàbmwsng xuốadsing: “Cho tớsizxi nay đibhoniehu làbmws ta cưlvibjbmpng cầghaxu, từsizx mộjbmpt kháizpoc hắlcqrn vìibho muốadsin ởnlhxesdwn Mộjbmp Dung Thanh Y màbmwsibhonh nguyệgskon làbmwsm tháizpoi giáizpom, ta cũxnrfng đibhoãadsi hiểypdbu rõadzk, suốadsit cuộjbmpc đibhoimcsi nàbmwsy, cho dùqykg ta vìibho hắlcqrn màbmws hy sinh bao nhiêesdwu, hắlcqrn cũxnrfng sẽfkys khôypdbng vứtoett bỏygfn Mộjbmp Dung Thanh Y màbmwsesdwu ta!”

“Nhưlvibng màbmws, lújthvc đibhoóbqir ta đibhoãadsi mang thai, ta khôypdbng thểypdb đibhoypdb cho hàbmwsi tửcchi khôypdbng cóbqir phụwkux thâcaesn, cho dùqykg Quan Báizpo Luâcaesn chỉtdntesdwu Mộjbmp Dung Thanh Y cũxnrfng tốadsit, chỉtdnt cầghaxn hàbmwsi tửcchi củkszha ta cóbqir mộjbmpt cáizpoi phụwkux thâcaesn trêesdwn danh nghĩlkqha làbmws đibhokszh rồbjlyi!” Khóbqire miệgskong Mộjbmp Dung Thanh Liễrgvdu nhếimcsch lêesdwn, tựlsba giễrgvdu cưlvibimcsi cưlvibimcsi: “Ta vẫizpon luôypdbn nghĩlkqh nhưlvib vậibhoy, vẫizpon luôypdbn nhẫizpon nhịogian cầghaxu toàbmwsn, nhưlvibng màbmws cho đibhoếimcsn hôypdbm nay ta mớsizxi nhìibhon rõadzk sựlsba thậibhot, rốadsit cuộjbmpc cóbqir thểypdb khôypdbng hềniehlvibu luyếimcsn màbmws buôypdbng xuốadsing!”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.