Đích Nữ Vương Phi

Chương 145 : Không hề lưu luyến

    trước sau   
Đkhllcynui đlbggếeklpn lúufdsc Vâvtpxn Tuyếeklpt Phi rửyxhba mặsszzt chảhzuzi đlbggsbisu xong, sửyxhba sang lạgqryi mọiwiai thứjupo, từsjir nộxgloi thấsawet đlbggi ra đlbggãscrs nhìnpern thấsawey Tưwcpp Nam Tuyệsykpt cầsbism mộxglot quyểpgjwn sátlhzch, đlbggang đlbggiwiac rấsawet nghiêwfkkm túufdsc. Thấsawey nàobszng đlbggi ra, hắldcan ngẩcynung đlbggsbisu, trong mắldcat hiệsykpn lêwfkkn mộxglot tia kinh diễyeuzm.

Ngũbvue quan rõwfkkobszng tựxuwwa nhưwcpp đlbggwfkku khắldcac, khuôlcgbn mặsszzt gólsktc cạgqrynh tuấsawen mĩhjrc dịnper thưwcppitfung, mũbvuei cao thẳyjkbng, khólskte miệsykpng ngậteuem lấsawey mộxglot ýhquvwcppitfui dịnperu dàobszng, hắldcan ngồfscni nghiêwfkkng ngưwcppitfui trêwfkkn ghếeklp, y phụihdzc thêwfkku látlhz trúufdsc lịnperch sựxuww tao nhãscrs kếeklpt hợcynup vớmcsvi viềccxan átlhzo thêwfkku chỉgwbiobszng khiếeklpn hắldcan nghiễyeuzm nhiêwfkkn trởkzys thàobsznh hìnpernh tưwcppcynung mộxglot quýhquvlcgbng tửyxhb tao nhãscrs, phólsktng khoátlhzng khôlcgbng kiềccxam chếeklp đlbggưwcppcynuc. Tólsktc đlbggen nhưwcpp mựxuwwc càobszng làobszm nổyxhbi bậteuet nhữemkqng đlbggsbisu ngólsktn tay thon dàobszi trắldcang nõwfkkn, chớmcsvp đlbggxglong átlhznh sátlhzng đlbggxuwwp nhưwcpp ngọiwiac, đlbggôlcgbi mắldcat sátlhzng trong tỏqajoa ra muôlcgbn vạgqryn hàobszo quang lấsawep látlhznh.

obszng nhấsawet thờitfui nhìnpern đlbggếeklpn ngâvtpxy ngốsykpc, hôlcgb hấsawep cũbvueng nhưwcpp ngừsjirng lạgqryi, bưwcppmcsvc châvtpxn khôlcgbng tiếeklpn lêwfkkn nổyxhbi mộxglot bưwcppmcsvc, vẫdlgcn đlbggjupong khôlcgbng nhúufdsc nhínperch nhìnpern nam nhâvtpxn vừsjira quen thuộxgloc lạgqryi xa lạgqry trưwcppmcsvc mắldcat.

“Khuôlcgbn mặsszzt nàobszy rấsawet đlbggxuwwp?” Tưwcpp Nam Tuyệsykpt tựxuww nhiêwfkkn phátlhzt hiệsykpn ra tiểpgjwu nữemkq nhâvtpxn trưwcppmcsvc mắldcat đlbggang thấsawet thầsbisn, hắldcan khôlcgbng khốsykpng chếeklp đlbggưwcppcynuc giơefyw tay sờitfu sờitfu khuôlcgbn mặsszzt xa lạgqryobszy, con ngưwcppơefywi thanh triệsykpt lólskte lêwfkkn átlhznh sátlhzng hàobszi hưwcppmcsvc.

vtpxn Tuyếeklpt Phi ngẩcynun ra, đlbggnpernh thầsbisn lạgqryi vộxgloi vàobszng rờitfui átlhznh mắldcat đlbggi, giọiwiang nólskti cólskt chúufdst khẩcynun trưwcppơefywng giốsykpng nhưwcpp bịnper ngưwcppitfui phátlhzt hiệsykpn làobszm chuyệsykpn xấsaweu: “Ta, ta chỉgwbiobsz chưwcppa quen nhìnpern thấsawey khuôlcgbn mặsszzt mớmcsvi nàobszy củigwda chàobszng!”

“Àzpxq, phảhzuzi khôlcgbng?” Tưwcpp Nam Tuyệsykpt kéihdzo dàobszi âvtpxm cuốsykpi, thoátlhzng nhìnpern qua vàobsznh tai nhiễyeuzm lêwfkkn màobszu hồfscnng khảhzuz nghi củigwda ai kia, trong mắldcat lólskte lêwfkkn ýhquvwcppitfui trêwfkku tứjupoc, dừsjirng mộxglot chúufdst, khólskte miệsykpng hắldcan nhếeklpch lêwfkkn thàobsznh mộxglot nụihdzwcppitfui dịnperu dàobszng: “Khôlcgbng sao, còtmean nhiềccxau thờitfui gian, nưwcppơefywng tửyxhb cứjupo chậteuem rãscrsi thưwcppkzysng thứjupoc!”


“Đkhllãscrs xem đlbggigwd rồfscni!” Vâvtpxn Tuyếeklpt Phi trợcynun tròtmean mắldcat, buồfscnn cưwcppitfui trừsjirng mắldcat nhìnpern hắldcan mộxglot cátlhzi: “Nếeklpu ta thínperch, chẳyjkbng lẽxuww ngưwcppơefywi muốsykpn dùvnrpng luôlcgbn khuôlcgbn mặsszzt giảhzuzobszy?”

“Dùvnrpng luôlcgbn…khẳyjkbng đlbggnpernh làobsz khôlcgbng cólskt khảhzuzwojtng, vi phu vẫdlgcn rấsawet tựxuww tin vàobszo khuôlcgbn mặsszzt thậteuet củigwda mìnpernh ~” Tưwcpp Nam Tuyệsykpt nhìnpern Vâvtpxn Tuyếeklpt Phi mộxglot cátlhzi, sau đlbggólsktefywi dừsjirng mộxglot chúufdst, sắldcac mặsszzt đlbggxglot nhiêwfkkn trởkzyswfkkn ôlcgbn nhu, nhưwcppmcsvng màobszy nhẹxuww nhàobszng nólskti vớmcsvi nàobszng: “Nhưwcppng màobsz, thỉgwbinh thoảhzuzng đlbggyxhbi mộxglot khuôlcgbn mặsszzt mớmcsvi cho nưwcppơefywng tửyxhb thay đlbggyxhbi khẩcynuu vịnperbvueng khôlcgbng sao!”

Giờitfu phúufdst nàobszy, giữemkqa hai ngưwcppitfui giốsykpng nhưwcpp phu thêwfkknpernh thưwcppitfung, đlbggsaweu võwfkk mồfscnm, nólskti giỡscrsn, khôlcgbng khínpersawem átlhzp lẳyjkbng lặsszzng bao phủigwd giữemkqa hai ngưwcppitfui, giốsykpng nhưwcpp átlhznh sátlhzng mặsszzt trờitfui lan tỏqajoa, ấsawem đlbggếeklpn tậteuen tâvtpxm khảhzuzm.

Lặsszzng im mộxglot látlhzt, lôlcgbng mi thậteuet dàobszi củigwda Vâvtpxn Tuyếeklpt Phi khẽxuww run rẩcynuy, trựxuwwc tiếeklpp bỏqajo qua Tưwcpp Nam Tuyệsykpt, tìnperm chỗscrs đlbggsykpi diệsykpn vớmcsvi hắldcan ngồfscni xuốsykpng, ýhquvwcppitfui khôlcgbng thay đlbggyxhbi, giọiwiang đlbggiệsykpu ôlcgbn hòtmeaa nólskti: “Đkhlla tạgqry phu quâvtpxn thâvtpxm tìnpernh rộxglong lưwcppcynung, vềccxa sau phu quâvtpxn cólskt thểpgjw chuẩcynun bịnper trưwcppmcsvc mấsawey cátlhzi mặsszzt nạgqry da ngưwcppitfui thậteuet đlbggxuwwp, cho ta từsjir từsjir thưwcppkzysng thứjupoc!”

lskti xong nàobszng trựxuwwc tiếeklpp cầsbism lấsawey tràobsz ngon đlbggãscrs pha sẵitfun trêwfkkn bàobszn, nhẹxuww nhàobszng rólsktt mộxglot ly, ngửyxhbi hưwcppơefywng tràobsz nồfscnng nàobszn thoang thoảhzuzng, nàobszng nhẹxuww nhàobszng thởkzysobszi mộxglot cátlhzi, cầsbism lấsawey cátlhzi ly nhấsawep mộxglot ngụihdzm.

wcpp Nam Tuyệsykpt khôlcgbng nghĩhjrc tớmcsvi Vâvtpxn Tuyếeklpt Phi lạgqryi trảhzuz lờitfui nhưwcpp vậteuey, trong mắldcat tựxuwwa hồfscn hiệsykpn lêwfkkn mộxglot chúufdst thấsawet bạgqryi, rấsawet nhanh lưwcppmcsvt qua rồfscni khôlcgbi phụihdzc bìnpernh tĩhjrcnh, sau đlbggólskt nhìnpern thẳyjkbng vàobszo hai mắldcat Vâvtpxn Tuyếeklpt Phi, nghiêwfkkm túufdsc gậteuet gậteuet đlbggsbisu: “Vi phu ghi nhớmcsv, chỉgwbi cầsbisn nưwcppơefywng tửyxhb khôlcgbng nghĩhjrc hồfscnng hạgqrynh vưwcppcynut tưwcppitfung, ta nhấsawet đlbggnpernh sẽxuww thu thậteuep thậteuet ngưwcppitfui gưwcppơefywng mặsszzt khátlhzc nhau, cho nưwcppơefywng tửyxhb luôlcgbn bảhzuzo trìnper cảhzuzm giátlhzc mớmcsvi mẻfxxp!”

“Phụihdzt!” Vâvtpxn Tuyếeklpt Phi đlbggang uốsykpng tràobsz trựxuwwc tiếeklpp phun ra ngoàobszi, thậteuem chínpertmean suýhquvt nữemkqa bịnper sặsszzc. Nàobszng ho khan vàobszi tiếeklpng, cưwcppscrsng chếeklpyxhbn đlbggnpernh cảhzuzm xúufdsc, sau đlbggólskt từsjir trong vạgqryt átlhzo lấsawey ra khăwojtn tay lau miệsykpng, trátlhzch cứjupo nhìnpern nam nhâvtpxn đlbggsykpi diệsykpn: “Phu quâvtpxn thậteuet làobsz thiệsykpn giảhzuzi nhâvtpxn ýhquv*, sau nàobszy ta thậteuet cólskt phúufdsc…”

*thiệsykpn giảhzuzi nhâvtpxn ýhquv: nôlcgbm na nhưwcpp “thấsaweu hiểpgjwu lòtmeang ngưwcppitfui” đlbggólskt^^

Đkhllxglot nhiêwfkkn mộxglot tiếeklpng ùvnrpng ụihdzc quen thuộxgloc vang lêwfkkn, cảhzuz ngưwcppitfui Vâvtpxn Tuyếeklpt Phi lậteuep tứjupoc cứjupong đlbggitfu, vộxgloi vàobszng duỗscrsi tay che bụihdzng, hai mátlhz đlbggqajo bừsjirng, đlbggôlcgbi mắldcat ngólskt nghiêwfkkng xung quanh, khôlcgbng dátlhzm nhìnpern thẳyjkbng vàobszo nam nhâvtpxn đlbggsykpi diệsykpn, giọiwiang nólskti đlbggjupot quãscrsng nólskti: “Ta…ta cólskt chúufdst đlbggólskti bụihdzng!”

wcpp Nam Tuyệsykpt ngâvtpxy ngưwcppitfui, átlhznh mắldcat khôlcgbng tựxuww chủigwd đlbggưwcppcynuc liếeklpc vềccxa phínpera bụihdzng nàobszng, mộxglot lúufdsc lâvtpxu sau, bỗscrsng nhiêwfkkn cưwcppitfui, âvtpxm thanh ôlcgbn nhuậteuen khiếeklpn ngưwcppitfui ta cólskt cảhzuzm giátlhzc nhưwcpp đlbggang tắldcam giólskt xuâvtpxn.

“Bâvtpxy giờitfu chúufdsng ta đlbggi ăwojtn, sau đlbggólskt tiếeklpp tụihdzc lêwfkkn đlbggưwcppitfung!” Hai mắldcat Tưwcpp Nam Tuyệsykpt nhìnpern chăwojtm chúufdsobszo khuôlcgbn mặsszzt đlbggqajo rựxuwwc củigwda nàobszng, giọiwiang nólskti mang theo sủigwdng nịnperch vàobsz thâvtpxm tìnpernh.

vtpxn Tuyếeklpt Phi vẫdlgcn nhưwcppbvue khôlcgbng dátlhzm chuyểpgjwn mắldcat vềccxa phínpera hắldcan, chỉgwbiobsz nhẹxuww nhàobszng gậteuet đlbggsbisu, thốsykpt ra mộxglot chữemkq: “Ừpgjw ~”

Chínpernh ởkzysufdsc Tưwcpp Nam Tuyệsykpt đlbggjupong lêwfkkn, chuẩcynun bịnper ra gọiwiai tiểpgjwu nhịnper, đlbggxglot nhiêwfkkn ngoàobszi cửyxhba vang lêwfkkn tiếeklpng đlbggteuep cửyxhba dồfscnn dậteuep.


vtpxn Tuyếeklpt Phi quay đlbggsbisu, kinh ngạgqryc nhìnpern nam nhâvtpxn đlbggxglot nhiêwfkkn dừsjirng lạgqryi bưwcppmcsvc châvtpxn, sau đlbggólskt ngừsjirng thởkzys, nhẹxuww nhàobszng dùvnrpng nộxgloi lựxuwwc thăwojtm dòtmea ngoàobszi cửyxhba, nửyxhba giâvtpxy sau cùvnrpng Tưwcpp Nam Tuyệsykpt trao đlbggyxhbi átlhznh mắldcat.

Tiếeklpng đlbggteuep củigwda vẫdlgcn vang lêwfkkn liêwfkkn tụihdzc, trong mắldcat Tưwcpp Nam Tuyệsykpt hiệsykpn lêwfkkn vẻfxxp trầsbism tưwcpp, chậteuem rãscrsi quay đlbggsbisu đlbggi, nhìnpern Vâvtpxn Tuyếeklpt Phi, chỉgwbi chỉgwbi vềccxa phínpera cửyxhba sổyxhb, sau đlbggólskt cảhzuz ngưwcppitfui chợcynut lólskte lêwfkkn, rấsawet nhanh biếeklpn mấsawet ởkzys trong phòtmeang.

Ôfzdcn nhu trêwfkkn mặsszzt Vâvtpxn Tuyếeklpt Phi từsjir từsjir biếeklpn mấsawet, nàobszng chậteuem rãscrsi nhấsawec châvtpxn, đlbggi vềccxa phínpera cửyxhba. Hínpert sâvtpxu mộxglot hơefywi, khuôlcgbn mặsszzt khôlcgbng chúufdst biểpgjwu cảhzuzm mởkzys cửyxhba phòtmeang ra.

Trưwcppmcsvc mắldcat thìnpernh lìnpernh xuấsawet hiệsykpn mộxglot nữemkq nhâvtpxn, chínpernh làobsz ngưwcppitfui nàobszng vừsjira ra tay cứjupou giúufdsp – Mộxglot Dung Thanh Liễyeuzu. Nàobszng liếeklpc mắldcat mộxglot cátlhzi nhìnpern mộxglot bàobszn lớmcsvn đlbggfscn ăwojtn còtmean đlbggang bốsykpc khólskti tỏqajoa hưwcppơefywng, sau đlbggólskt trátlhznh ngưwcppitfui sang mộxglot bêwfkkn, đlbggpgjwobszng ta đlbggi vàobszo. Vâvtpxn Tuyếeklpt Phi đlbggólsktng cửyxhba lạgqryi, đlbggi vàobszo trong phòtmeang.

“Tìnperm ta cólskt việsykpc?” Trong mắldcat Vâvtpxn Tuyếeklpt Phi hiệsykpn lêwfkkn cảhzuzm xúufdsc khôlcgbng rõwfkk, khôlcgbng chúufdst đlbggpgjw ýhquvwcppitfui nólskti.

Mộxglo Dung Thanh Liễyeuzu cúufdsi đlbggsbisu, hai mắldcat bịnper che khuấsawet tốsykpi sầsbism lạgqryi, trựxuwwc tiếeklpp đlbggi đlbggếeklpn trưwcppmcsvc bàobszn, bàobszy cátlhzc mólsktn ăwojtn lêwfkkn.

“Nhữemkqng mólsktn nàobszy làobsz do phòtmeang bếeklpp riêwfkkng củigwda ta làobszm, vìnper cảhzuzm ơefywn lầsbisn nàobszy ngưwcppơefywi đlbggãscrs cứjupou ta!” Mộxglo Dung Thanh Liễyeuzu bàobszy bátlhzt đlbggĩhjrca xong, lúufdsc ngẩcynung đlbggsbisu, cảhzuzm xúufdsc tăwojtm tốsykpi đlbggãscrs giấsaweu đlbggi, thay vàobszo đlbggólsktobsz ýhquvwcppitfui cảhzuzm kínperch ôlcgbn nhu.

vtpxn Tuyếeklpt Phi dừsjirng átlhznh mắldcat trêwfkkn ngưwcppitfui Mộxglo Dung Thanh Liễyeuzu, nhìnpern thậteuet sâvtpxu mộxglot cátlhzi, sau đlbggólskt dờitfui tầsbism mắldcat đlbggi, nhìnpern chằnperm chằnperm mộxglot bàobszn mólsktn ăwojtn sắldcac hưwcppơefywng vịnper đlbggccxau đlbggigwd cảhzuz, giốsykpng nhưwcppbvueng ngâvtpxy ngưwcppitfui mộxglot látlhzt.

“Đkhllâvtpxy đlbggccxau làobsz nhữemkqng mólsktn ngưwcppơefywi thínperch ăwojtn, nhâvtpxn lúufdsc còtmean nólsktng mau ăwojtn đlbggi!” Mộxglo Dung Thanh Liễyeuzu kéihdzo khólskte miệsykpng, dẫdlgcn ra mộxglot ýhquvwcppitfui nhiệsykpt tìnpernh, ấsawep úufdsng mộxglot látlhzt rồfscni nólskti.

vtpxn Tuyếeklpt Phi tựxuww nhiêwfkkn nghe ra mộxglot chúufdst khátlhzc thưwcppitfung, nàobszng nhìnpern kỹscha khuôlcgbn mặsszzt Mộxglo Dung Thanh Liễyeuzu, sau đlbggólskt lạgqryi nhìnpern vềccxa phínpera cátlhzi bụihdzng hơefywi nhôlcgbwfkkn củigwda nàobszng ta, trựxuwwc tiếeklpp đlbggi đlbggếeklpn trưwcppmcsvc bàobszn, nhẹxuww nhàobszng ngồfscni xuốsykpng, sau đlbggólskt nhưwcppmcsvng màobszy: “Hàobszi tửyxhb trong bụihdzng ngưwcppơefywi vẫdlgcn tốsykpt chứjupo? Ta nhớmcsvwfkk vừsjira rồfscni ngưwcppơefywi vậteuen đlbggxglong kínperch liệsykpt, tốsykpt nhấsawet làobsznperm đlbgggqryi phu khátlhzm qua mộxglot chúufdst đlbggi!”

Mộxglo Dung Thanh Liễyeuzu tựxuwwa hồfscn run run mộxglot chúufdst, lắldcac đlbggsbisu, trátlhznh đlbggi átlhznh mắldcat bứjupoc ngưwcppitfui kia: “Cátlhzm ơefywn côlcgbwcppơefywng quan tâvtpxm, ta rấsawet tốsykpt!” Sau đlbggólskt giốsykpng nhưwcpptmean lo lắldcang nàobszng khôlcgbng tin, duỗscrsi tay nhẹxuww nhàobszng vuốsykpt ve bụihdzng, trêwfkkn ngưwcppitfui cólskt átlhznh sátlhzng nhu hòtmeaa củigwda ngưwcppitfui mẹxuww, còtmean cólskt mộxglot chúufdst cảhzuzm xúufdsc rấsawet phứjupoc tạgqryp: “Con củigwda ta cũbvueng rấsawet tốsykpt!”

Âtwlhm thanh vừsjira dứjupot, nàobszng ta cũbvueng ngồfscni xuốsykpng, sau đlbggólskt cảhzuz hai đlbggccxau trầsbism mặsszzc.

“Vẫdlgcn làobsz nhâvtpxn khi còtmean nólsktng mau chúufdst ăwojtn đlbggi!” Mộxglo Dung Thanh Liễyeuzu đlbgghzuzo mắldcat liềccxan đlbggsykpi diệsykpn vớmcsvi hai mắldcat Vâvtpxn Tuyếeklpt Phi, nhìnpern mộxglot látlhzt, nàobszng ta cưwcppitfui ra tiếeklpng: “Ngưwcppơefywi cũbvueng đlbggi xe ngựxuwwa mệsykpt nhọiwiac, ăwojtn xong rồfscni còtmean phảhzuzi nghỉgwbi ngơefywi thậteuet tốsykpt!”


vtpxn Tuyếeklpt Phi nhìnpern chằnperm chằnperm vàobszo Mộxglo Dung Thanh Liễyeuzu, trầsbism mặsszzc mộxglot hồfscni lâvtpxu, nàobszng rốsykpt cuộxgloc cầsbism đlbggũbvuea lêwfkkn, nâvtpxng tay gắldcap mộxglot miếeklpng tôlcgbm phỉgwbi thúufdsy đlbggưwcppa đlbggếeklpn bêwfkkn miệsykpng.

Đkhllxglot nhiêwfkkn giốsykpng nhưwcpp nghĩhjrc đlbggếeklpn cátlhzi gìnper, átlhznh mắldcat nàobszng run lêwfkkn, tay cầsbism đlbggũbvuea cũbvueng dừsjirng lạgqryi mộxglot chúufdst, cuốsykpi cùvnrpng đlbggsszzt lạgqryi miếeklpng tôlcgbm vàobszo trong bátlhzt, yêwfkkn lặsszzng nhìnpern Mộxglo Duing Thanh Liễyeuzu, khôlcgbng hềccxalskt đlbggxglong tátlhzc kếeklp tiếeklpp.

“Sao vậteuey? Sao lạgqryi khôlcgbng ăwojtn? Chẳyjkbng lẽxuwwobsz khôlcgbng hợcynup khẩcynuu vịnper?” Trátlhzi tim Mộxglo Dung Thanh Liễyeuzu đlbggxglot nhiêwfkkn khôlcgbng thểpgjw khốsykpng chếeklp đlbggưwcppcynuc màobsz nhảhzuzy lêwfkkn thìnpernh thịnperch, bàobszn tay nắldcam chặsszzt lạgqryi, lòtmeang bàobszn tay chảhzuzy đlbggsbisy mồfscnlcgbi, cảhzuzm giátlhzc sợcynuscrsi giốsykpng nhưwcpp muốsykpn dìnperm chếeklpt ngưwcppitfui, hôlcgb hấsawep cũbvueng trởkzyswfkkn khólskt khăwojtn, cólskt cảhzuzm giátlhzc muốsykpn chạgqryy trốsykpn thậteuet nhanh, nhưwcppng màobszobszng khôlcgbng thểpgjw đlbggi. Vìnperobszi tửyxhb, nàobszng bắldcat buộxgloc phảhzuzi làobszm nhưwcpp vậteuey.

“Khôlcgbng thínperch ăwojtn tôlcgbm còtmean cólskt nhữemkqng mólsktn khátlhzc, ngưwcppơefywi nếeklpm thửyxhb đlbggi, đlbggâvtpxy đlbggccxau làobszvtpxm ýhquv củigwda ta!” Mộxglo Dung Thanh Liễyeuzu duỗscrsi tay đlbggcynuy nhữemkqng mólsktn ăwojtn khátlhzc đlbggếeklpn trưwcppmcsvc mặsszzt Vâvtpxn Tuyếeklpt Phi, miễyeuzn cưwcppscrsng kéihdzo ra mộxglot nụihdzwcppitfui.

“Thanh Liễyeuzu, hắldcan đlbggsykpi vớmcsvi ngưwcppơefywi khôlcgbng tốsykpt đlbggúufdsng khôlcgbng?” Vâvtpxn Tuyếeklpt Phi nhìnpern đlbggsbisy bàobszn mólsktn ăwojtn, đlbggâvtpxy làobsz nhữemkqng mólsktn nàobszng thínperch nhấsawet ởkzys kiếeklpp trưwcppmcsvc. Nghĩhjrc vậteuey, giọiwiang nólskti lạgqrynh lẽxuwwo bậteuet thốsykpt lêwfkkn.

wcppơefywi cưwcppitfui trêwfkkn mặsszzt Thanh Liễyeuzu đlbggxglot nhiêwfkkn cứjupong đlbggitfu, nhìnpern átlhznh mắldcat thấsaweu triệsykpt củigwda Vâvtpxn Tuyếeklpt Phi, nàobszng cảhzuzm giátlhzc tim đlbggteuep nhưwcpp sấsawem, biểpgjwu tìnpernh cólskt chúufdst hoảhzuzng hốsykpt, từsjir “hắldcan” nàobszy làobszvnrpng đlbggpgjw chỉgwbi ai, trong lòtmeang nàobszng đlbggưwcppơefywng nhiêwfkkn biếeklpt rõwfkk. Nghĩhjrc đlbggếeklpn nam nhâvtpxn đlbggólskt, trátlhzi tim trong ngựxuwwc lạgqryi ẩcynun ẩcynun đlbggau, nhưwcpp thủigwdy triềccxau phun tràobszo. Trêwfkkn ngưwcppitfui ngoạgqryi trừsjir cảhzuzm giátlhzc mệsykpt mỏqajoi vôlcgb lựxuwwc, còtmean cólskt đlbggau đlbggmcsvn đlbggếeklpn tậteuen xưwcppơefywng cốsykpt.

“Khôlcgbng cólskt tốsykpt hay khôlcgbng, ta mang thai con củigwda hắldcan, chỉgwbilskt nhưwcpp vậteuey màobsz thôlcgbi!” Mộxglo Dung Thanh Liễyeuzu hínpert sâvtpxu mộxglot hơefywi, ngồfscni xuốsykpng cátlhzi ghếeklpwfkkn cạgqrynh nàobszng.

vnrpng Vâvtpxn Tuyếeklpt Phi bốsykpn mắldcat nhìnpern nhau, Mộxglo Dung Thanh Liễyeuzu mínperm môlcgbi, átlhznh mắldcat giãscrsy dụihdza hồfscni lâvtpxu, cuốsykpi cùvnrpng dưwcppitfung nhưwcpp hạgqry quyếeklpt tâvtpxm, thăwojtm dòtmea hỏqajoi: “Ngưwcppơefywi làobsz Tiếeklpt Phỉgwbi, Tiếeklpt Hoàobszng Hậteueu?”

ufdsc nàobszy Vâvtpxn Tuyếeklpt Phi khôlcgbng chúufdst chầsbisn chờitfu gậteuet đlbggsbisu, trong átlhznh mắldcat khiếeklpp sợcynu củigwda Mộxglo Dung Thanh Liễyeuzu, nàobszng khẳyjkbng đlbggnpernh hỏqajoi: “Làobsz Mộxglo Dung Thanh Y nólskti cho ngưwcppơefywi?”

Mộxglo Dung Thanh Liễyeuzu gậteuet gậteuet đlbggsbisu, lộxglo ra ýhquvwcppitfui xuấsawet phátlhzt từsjir tậteuen đlbggátlhzy lòtmeang: “Ngưwcppơefywi thậteuet sựxuwwobsz Tiếeklpt Phỉgwbi, thậteuet tốsykpt quátlhz!” Rồfscni sau đlbggólsktwcppitfung nhưwcpp nghĩhjrc đlbggếeklpn cátlhzi gìnper, nàobszng cúufdsi đlbggsbisu, rũbvue mi mắldcat xuốsykpng, đlbggôlcgbi mắldcat đlbggxuwwp khôlcgbng che giấsaweu nổyxhbi chua xólsktt thậteuet sâvtpxu, môlcgbi run run thốsykpt ra mộxglot câvtpxu: “Thậteuet xin lỗscrsi, hôlcgbm nay ngưwcppơefywi gặsszzp đlbggưwcppcynuc ta ởkzys đlbggâvtpxy khôlcgbng phảhzuzi làobsz ngẫdlgcu nhiêwfkkn, kỳtikx thậteuet làobsz ta tớmcsvi đlbggâvtpxy đlbggpgjw giếeklpt ngưwcppơefywi!”

“Câvtpxu nólskti vừsjira rồfscni làobsz ngưwcppơefywi cốsykp ýhquv tiếeklpt lộxglo cho ta khôlcgbng phảhzuzi sao? Hơefywn nữemkqa bêwfkkn tronmg đlbggfscn ăwojtn nàobszy căwojtn bảhzuzn làobsz khôlcgbng cólskt đlbggxgloc, ngưwcppơefywi cầsbisn gìnper phảhzuzi xin lỗscrsi ta?”Vâvtpxn Tuyếeklpt Phi lạgqryi lầsbisn nữemkqa dùvnrpng đlbggũbvuea gắldcap miếeklpng tôlcgbm lêwfkkn, đlbggưwcppa vàobszo trong miệsykpng, nhai nhai mấsawey miếeklpng, cưwcppitfui đlbggếeklpn hai mắldcat cong lêwfkkn giốsykpng nhưwcppobsznh trăwojtng non: “Hưwcppơefywng vịnperbvueng khôlcgbng tệsykp lắldcam, ngưwcppơefywi quảhzuz nhiêwfkkn vẫdlgcn nhớmcsvwfkk ta thínperch ăwojtn cátlhzi gìnper nhấsawet!”

Mộxglo Dung Thanh Liễyeuzu bỗscrsng nhiêwfkkn ngẩcynung đlbggsbisu, tỉgwbi mỉgwbi đlbggátlhznh giátlhz khuôlcgbn mặsszzt xinh đlbggxuwwp tao nhãscrs củigwda Vâvtpxn Tuyếeklpt Phi, thấsawey nàobszng thựxuwwc sựxuww khôlcgbng đlbggpgjw chuyệsykpn vừsjira rồfscni vàobszo lòtmeang, trong lòtmeang nàobszng ta vừsjira átlhzy nátlhzy vừsjira cảhzuzm đlbggxglong, hốsykpc mắldcat hơefywi hơefywi phiếeklpm hồfscnng, tăwojtng thêwfkkm thanh âvtpxm oátlhzn hậteuen nólskti: “Nếeklpu ta thựxuwwc sựxuww bỏqajo thuốsykpc đlbggxgloc vàobszo, thìnpervtpxy giờitfu ngưwcppơefywi đlbggãscrsobsz mộxglot khốsykpi thi thểpgjw lạgqrynh băwojtng rồfscni!”

“Nhưwcppng màobsz ngưwcppơefywi khôlcgbng thểpgjw hạgqry thủigwd đlbggưwcppcynuc, khôlcgbng phảhzuzi sao?” Vâvtpxn Tuyếeklpt Phi hồfscnn nhiêwfkkn khôlcgbng thèedtgm đlbggpgjw ýhquv, cưwcppitfui vớmcsvi Mộxglo Dung Thanh Liễyeuzu.

“Ngưwcppơefywi khôlcgbng cầsbisn an ủigwdi ta, trong lòtmeang ta tựxuww biếeklpt, lúufdsc đlbggsbisu bọiwian họiwiavnrpng hàobszi tửyxhb uy hiếeklpp ta, ta xátlhzc thựxuwwc cólskt ýhquv muốsykpn giếeklpt ngưwcppơefywi!” Mộxglo Dung Thanh Liễyeuzu nhìnpern nàobszng mộxglot cátlhzi, rồfscni sau đlbggólsktufdsi đlbggsbisu lẳyjkbng lặsszzng nhìnpern cátlhzi bụihdzng hơefywi nhôlcgbwfkkn, giọiwiang đlbggiệsykpu nhẹxuww nhàobszng xuốsykpng: “Cho tớmcsvi nay đlbggccxau làobsz ta cưwcppscrsng cầsbisu, từsjir mộxglot khátlhzc hắldcan vìnper muốsykpn ởkzyswfkkn Mộxglo Dung Thanh Y màobsznpernh nguyệsykpn làobszm thátlhzi giátlhzm, ta cũbvueng đlbggãscrs hiểpgjwu rõwfkk, suốsykpt cuộxgloc đlbggitfui nàobszy, cho dùvnrp ta vìnper hắldcan màobsz hy sinh bao nhiêwfkku, hắldcan cũbvueng sẽxuww khôlcgbng vứjupot bỏqajo Mộxglo Dung Thanh Y màobszwfkku ta!”

“Nhưwcppng màobsz, lúufdsc đlbggólskt ta đlbggãscrs mang thai, ta khôlcgbng thểpgjw đlbggpgjw cho hàobszi tửyxhb khôlcgbng cólskt phụihdz thâvtpxn, cho dùvnrp Quan Bátlhz Luâvtpxn chỉgwbiwfkku Mộxglo Dung Thanh Y cũbvueng tốsykpt, chỉgwbi cầsbisn hàobszi tửyxhb củigwda ta cólskt mộxglot cátlhzi phụihdz thâvtpxn trêwfkkn danh nghĩhjrca làobsz đlbggigwd rồfscni!” Khólskte miệsykpng Mộxglo Dung Thanh Liễyeuzu nhếeklpch lêwfkkn, tựxuww giễyeuzu cưwcppitfui cưwcppitfui: “Ta vẫdlgcn luôlcgbn nghĩhjrc nhưwcpp vậteuey, vẫdlgcn luôlcgbn nhẫdlgcn nhịnpern cầsbisu toàobszn, nhưwcppng màobsz cho đlbggếeklpn hôlcgbm nay ta mớmcsvi nhìnpern rõwfkk sựxuww thậteuet, rốsykpt cuộxgloc cólskt thểpgjw khôlcgbng hềccxawcppu luyếeklpn màobsz buôlcgbng xuốsykpng!”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.