Đích Nữ Vương Phi

Chương 144 : Muốn cả đời

    trước sau   
gpfpng lúnrioc vầizwing sátiitng màtiitu hồdypvng nhạxrvst dâznrfng lêarfvn từyxdj phíbucsa châznrfn trờmjzdi, tia sátiitng mặdypvt trờmjzdi đnrioizwiu tiêarfvn cũgpfpng sàtiit xuốizwing mặdypvt đnrioeimqt, vạxrvsn vậachkt nhưzhsf sốizwing lạxrvsi, đnrioưzhsfmjzdng phốizwi quạxrvsnh quẽpldigpfpng tấeimqp nậachkp ngưzhsfmjzdi đnrioếprvkn ngưzhsfmjzdi đnrioi, vôetrugpfpng nátiito nhiệzrgot!

Xe ngựfquta đnrioxwkpt nhiêarfvn dừyxdjng lạxrvsi trưzhsfhgbzc cửetrua khátiitch đnrioiếprvkm trong mộxwkpt trấeimqn nhỏrqps, Bạxrvsch Phong trựfqutc tiếprvkp đnrioi đnrioếprvkn trưzhsfhgbzc xe cung kíbucsnh nórqpsi: “Chủdjiy tửetru, đnrioãipyq đnrioếprvkn chợxwkp, chúnriong ta ởznrf lạxrvsi đnrioâznrfy nghỉznrf ngơgrsti mộxwkpt chúnriot, sau đnrioórqps sẽpldi tiếprvkp tụegysc lêarfvn đnrioưzhsfmjzdng.”

zhsf Nam Tuyệzrgot nhìibrtn thoátiitng qua tiểjgmxu nữobrl nhâznrfn đnrioang dựfquta vàtiito ngựfqutc mìibrtnh ngủdjiy say sưzhsfa, con ngưzhsfơgrsti ôetrun nhuậachkn xẹhkqbt qua vẻyardeimqm átiitp, sau đnrioórqps gợxwkpn lêarfvn khórqpse môetrui: “Ngưzhsfơgrsti đnrioi an bàtiiti phòprbqng nghỉznrf trưzhsfhgbzc đnrioi, ta sẽpldi xuốizwing sau.”

Bạxrvsch Phong tuy rằdypvng khôetrung rõdypvibrtnh cảpldinh trong xe nhưzhsfng cũgpfpng córqps thểjgmx đnriotiitn đnrioưzhsfxwkpc đnrioôetrui chúnriot. Hắngsfn vộxwkpi vàtiitng nórqpsi: “Thuộxwkpc hạxrvs đnrioãipyq biếprvkt!”

Trêarfvn đnrioưzhsfmjzdng phốizwi khôetrung ngừyxdjng dộxwkpi đnrioếprvkn nhữobrlng tạxrvsp âznrfm chórqpsi tai, córqps tiếprvkng hòprbqllizt, tiếprvkng rao hàtiitng, tiếprvkng trẻyard con nôetru đnrioùgpfpa...từyxdjng đnrioxwkpt nốizwii tiếprvkp nhau.

znrfn Tuyếprvkt Phi nghiêarfvng đnrioizwiu mộxwkpt cátiiti, đnrioizwiu nhỏrqps trựfqutc tiếprvkp tụegyst xuốizwing từyxdj trong ngựfqutc Tưzhsf Nam Tuyệzrgot, đnrioegysng vàtiito đnrioùgpfpi hắngsfn. Lựfqutc đnrioxrvso khátiit lớhgbzn làtiitm cho hai mắngsft nàtiitng bỗgvwqng nhiêarfvn mởznrf ra.


Đuonyizwiu órqpsc mờmjzd mịobrlt, Vâznrfn Tuyếprvkt Phi giơgrst tay day day trátiitn, ngửetrui hơgrsti thởznrf nam tíbucsnh quen thuộxwkpc, cảpldim nhậachkn đnrioưzhsfxwkpc đnrioxwkpeimqm dâznrfng lêarfvn từyxdj phíbucsa dưzhsfhgbzi đnrioizwiu, tay nàtiitng sữobrlng lạxrvsi, thâznrfn hìibrtnh cứxklkng đnriomjzd, sau đnrioórqps khôetrung tựfqut chủdjiy đnrioưzhsfxwkpc bórqpsp nhẹhkqb hai cátiiti trêarfvn đnrioùgpfpi Tưzhsf Nam Tuyệzrgot, đnrioôetrui mắngsft di chuyểjgmxn lêarfvn phíbucsa trêarfvn, đnrioxwkpt nhiêarfvn đnrioórqpsn nhậachkn átiitnh mắngsft cưzhsfmjzdi nhưzhsf khôetrung cưzhsfmjzdi củdjiya ai đnrioórqps.

“Tỉznrfnh?” Giọslxhng nórqpsi ôetrun nhuậachkn củdjiya nam nhâznrfn vang lêarfvn trêarfvn đnrioznrfnh đnrioizwiu, khórqpse miệzrgong lộxwkp ra mộxwkpt ýmkfvzhsfmjzdi trêarfvu chọslxhc.

Rung đnrioxwkpng giốizwing nhưzhsf tia séllizt đnrioátiitnh xuốizwing, đnrioxwkpt nhiêarfvn trong órqpsc trốizwing rỗgvwqng, trưzhsfhgbzc mắngsft chỉznrfprbqn đnrioôetrui môetrui hồdypvng diễngtpm sátiitng bórqpsng.

Mộxwkpt lúnrioc sau, đnrioxwkpi nàtiitng phụegysc hồdypvi tinh thầizwin lạxrvsi, vộxwkpi vàtiitng bòprbq dậachky từyxdj trêarfvn ngưzhsfmjzdi hắngsfn, sau đnrioórqps nhanh chórqpsng lui vềibrt phíbucsa sau, kéllizo ra khoảplding cátiitch giữobrla hai ngưzhsfmjzdi.

“Chàtiitng rõdypvtiitng ngồdypvi đnrioizwii diệzrgon vớhgbzi ta, sao bâznrfy giờmjzd lạxrvsi chạxrvsy đnrioếprvkn bêarfvn cạxrvsnh ta?” Sắngsfc mặdypvt Vâznrfn Tuyếprvkt Phi mang theo mộxwkpt chúnriot tứxklkc giậachkn, cao giọslxhng chấeimqt vấeimqn.

Áachknh mắngsft Tưzhsf Nam Tuyệzrgot gắngsft gao khórqpsa lạxrvsi trêarfvn ngưzhsfmjzdi nữobrl tửetru trưzhsfhgbzc mắngsft, nhìibrtn gưzhsfơgrstng mặdypvt hơgrsti phiếprvkm hồdypvng củdjiya nàtiitng, khórqpse miệzrgong hắngsfn lộxwkp ra ýmkfvzhsfmjzdi nhàtiitn nhạxrvst, giọslxhng nórqpsi mang theo mộxwkpt chúnriot hàtiiti hưzhsfhgbzc vui vẻyard: “Ta vẫegysn luôetrun ngồdypvi ởznrf vịobrl tríbucs củdjiya mìibrtnh, chưzhsfa hềibrt đnrioxwkpng đnrioachky tíbucstiito!” Nórqpsi xong còprbqn khôetrung quêarfvn dùgpfpng átiitnh mắngsft córqps ýmkfv átiitm chỉznrf nhìibrtn nàtiitng mộxwkpt cátiiti.

znrfn Tuyếprvkt Phi lúnrioc nàtiity mớhgbzi bìibrtnh tĩdfpinh lạxrvsi, nhìibrtn thoátiitng qua vịobrl tríbucs củdjiya hai ngưzhsfmjzdi, ngàtiity hoom qua nàtiitng rõdypvtiitng ngồdypvi ởznrfarfvn nàtiity, sao khi tỉznrfnh dậachky lạxrvsi đnrioxwkpt nhiêarfvn lăjgmxn sang phíbucsa đnrioizwii diệzrgon?

Nhậachkn thấeimqy átiitnh mắngsft hoàtiiti nghi củdjiya nàtiitng, Tưzhsf Nam Tuyệzrgot chẳvuwvng córqps chúnriot ýmkfv đnrioobrlnh giảpldii thíbucsch nàtiito, sắngsfc mặdypvt vẫegysn bìibrtnh tĩdfpinh lạxrvsnh nhạxrvst, giọslxhng nórqpsi khôetrung cao khôetrung thấeimqp, nhíbucsch ngưzhsfmjzdi vềibrt phíbucsa cửetrua xe: “Đuonyãipyq tớhgbzi khátiitch đnrioiếprvkm rồdypvi, vàtiito ăjgmxn mộxwkpt chúnriot gìibrt đnrioórqps, rửetrua mặdypvt chảpldii đnrioizwiu rồdypvi tiếprvkp tụegysc lêarfvn đnrioưzhsfmjzdng!”

Nghĩdfpi đnrioếprvkn mụegysc đnrioíbucsch ra ngoàtiiti lầizwin nàtiity củdjiya bọslxhn họslxh, Vâznrfn Tuyếprvkt Phi cũgpfpng khôetrung tiếprvkp tụegysc rốizwii rắngsfm chuyệzrgon vừyxdja rồdypvi, lậachkp tứxklkc đnrioi theo Tưzhsf Nam Tuyệzrgot xuốizwing xe ngựfquta vàtiito khátiitch đnrioiếprvkm.

“Tiểjgmxu nưzhsfơgrstng tửetru, đnrioegysng vàtiito đnrioxrvsi gia ta lạxrvsi muốizwin cứxklk thếprvk bỏrqps đnrioi?”

“Buôetrung tay!”

“Ta cứxklk khôetrung buôetrung tay, ngưzhsfơgrsti vừyxdja xôetrutiito ta...”

Lờmjzdi còprbqn chưzhsfa dứxklkt, đnrioxwkpt nhiêarfvn “bịobrlch” mộxwkpt tiếprvkng, cùgpfpng vớhgbzi tiếprvkng kêarfvu thảpldim thiếprvkt củdjiya nam nhâznrfn, tiếprvkp theo làtiit âznrfm thanh xìibrttiito bàtiitn tátiitn.


Xung quanh mộxwkpt trậachkn ồdypvn àtiito, tiểjgmxu nhịobrl vộxwkpi vàtiitng hôetru: “Khátiitch quan bớhgbzt giậachkn, córqps việzrgoc gìibrt từyxdj từyxdjrqpsi, từyxdj từyxdjrqpsi...”

“Ngưzhsfơgrsti cátiiti đnriodypv tiệzrgon kỹohfc nữobrl, cũgpfpng dátiitm đnrioxwkpng thủdjiy vớhgbzi đnrioxrvsi gia ta, cho ngưzhsfơgrsti mặdypvt mũgpfpi ngưzhsfơgrsti còprbqn khôetrung biếprvkt xấeimqu hổimhr, mấeimqy ngưzhsfmjzdi cátiitc ngưzhsfơgrsti xôetrung lêarfvn cho ta, bắngsft nàtiitng ta lạxrvsi, ta muốizwin cho nàtiitng ta biếprvkt đnriongsfc tộxwkpi vớhgbzi bổimhrn đnrioxrvsi gia phảpldii chịobrlu kếprvkt cụegysc thếprvktiito!”

Mệzrgonh lệzrgonh củdjiya hắngsfn vừyxdja ra, mấeimqy nôetru bộxwkpc ùgpfpa lêarfvn, vâznrfy chặdypvt xung quanh nữobrl tửetru, côetrung kíbucsch tậachkp thểjgmx.

Nhữobrlng kẻyardrqps mặdypvt ởznrf đnrioâznrfy đnrioibrtu muốizwin xem kịobrlch vui, lạxrvsi khôetrung córqps mộxwkpt ngưzhsfmjzdi chịobrlu đnrioi ra giúnriop đnrioizwi, theo nhữobrlng đnrioxwkpng tátiitc càtiitng ngàtiity càtiitng chậachkm chạxrvsp, trong lòprbqng Vâznrfn Tuyếprvkt Phi cũgpfpng córqps chúnriot khẩcgvsn trưzhsfơgrstng. Bởznrfi vìibrt nữobrl tửetrutiity khôetrung phảpldii ai khátiitc màtiit chíbucsnh làtiit chíbucsnh thêarfv củdjiya Quan Bátiit Luâznrfn, tỷcusm tỷcusm củdjiya Mộxwkp Dung Thanh Y, Mộxwkp Dung Thanh Liễngtpu. Kiêarfvps trưzhsfhgbzc nàtiitng vàtiit nữobrl nhâznrfn nàtiity cũgpfpng córqps chúnriot quen biếprvkt, tựfqut nhiêarfvn biếprvkt võdypvetrung củdjiya nữobrl nhâznrfn nàtiity cũgpfpng khôetrung phảpldii quátiit tốizwit, miễngtpn cưzhsfizwing córqps thểjgmxxklkng phórqps mấeimqy côetrung tửetru ăjgmxn chơgrsti trátiitc tátiitng, nhưzhsfng màtiit mấeimqy tùgpfpy tùgpfpng nàtiity đnrioibrtu làtiit ngưzhsfmjzdi córqpsdypvetrung, huốizwing hồdypvrqps thểjgmx thấeimqy bụegysng củdjiya nàtiitng ta hơgrsti nhôetruarfvn, nhìibrtn làtiit biếprvkt đnrioang mang thai.

“Muốizwin giúnriop đnrioizwi?” Tưzhsf Nam Tuyệzrgot nhẹhkqb giọslxhng dòprbq hỏrqpsi, con ngưzhsfơgrsti sâznrfu thẳvuwvm nhưzhsf hồdypvznrfu.

Trưzhsfhgbzc khi xuốizwing xe ngựfquta Tưzhsf Nam Tuyệzrgot vàtiitznrfn Tuyếprvkt Phi đnrioibrtu đnrioãipyq dịobrlch dung, vìibrt trátiitnh cho ngưzhsfmjzdi khátiitc chúnrio ýmkfv, hai ngưzhsfmjzdi bọslxhn họslxhznrfy giờmjzd chẳvuwvng khátiitc gìibrttiittiitnh bìibrtnh thưzhsfmjzdng. Nhìibrtn nữobrl tửetru kiệzrgot ngạxrvso bấeimqt tuâznrfn kia, trong lòprbqng nàtiitng córqps chúnriot do dựfqut.

Chíbucsnh ởznrfnrioc Mộxwkp Dung Thanh Liễngtpu đnrioang chuyêarfvn tâznrfm đnrioizwii phórqps đnrioizwii thủdjiy trưzhsfhgbzc mặdypvt, mộxwkpt nam nhâznrfn vẫegysn luôetrun đnrioxklkng bêarfvn cạxrvsnh đnrioxwkpt nhiêarfvn đnrioátiit mộxwkpt cátiiti ghếprvk vềibrt phíbucsa nàtiitng ta.

“Cẩcgvsn thậachkn!” Vâznrfn Tuyếprvkt Phi kinh hôetru, vộxwkpi vàtiitng duỗgvwqi tay đnrioátiitnh bay cátiiti chéllizn bêarfvn cạxrvsnh, vậachkn nộxwkpi lựfqutc néllizm vềibrt phíbucsa nam nhâznrfn kia. Lúnrioc nàtiity nàtiitng cũgpfpng khôetrung rảpldinh che dấeimqu thâznrfn phậachkn, nhìibrtn Mộxwkp Dung Thanh Liễngtpu vừyxdja đnrioátiitnh nhau vừyxdja khôetrung quêarfvn dùgpfpng mộxwkpt tay bảpldio vệzrgo bụegysng, Vâznrfn Tuyếprvkt Phi hạxrvs quyếprvkt tâznrfm. Lầizwin nàtiity, nàtiitng giúnriop!

oOo

Mắngsft mặdypvt trờmjzdi mơgrst hồdypv chiếprvku xuốizwing bórqpsng câznrfy loang lổimhr, trong khôetrung khíbucs phiếprvkm hàtiitn khíbucs nhèdfpi nhẹhkqb, bốizwin phíbucsa tiểjgmxu việzrgon sátiitng trưzhsfng nhưzhsfng lạxrvsi cựfqutc kìibrt quạxrvsnh quẽpldi.

Nam nhâznrfn tuấeimqn dậachkt đnrioang đnrioxklkng khoanh tay, so vớhgbzi ngàtiity xưzhsfa, cảpldi ngưzhsfmjzdi hắngsfn thoạxrvst nhìibrtn gầizwiy đnrioi rấeimqt nhiềibrtu, átiito gấeimqm màtiitu xanh ngọslxhc choàtiitng lêarfvn ngưzhsfmjzdi hắngsfn córqps chúnriot rộxwkpng thùgpfpng thìibrtnh. Thầizwin sắngsfc củdjiya hắngsfn córqps vẻyard lo lắngsfng nhàtiitn nhạxrvst, môetrui mỏrqpsng míbucsm lạxrvsi, átiitnh mắngsft thẳvuwvng tắngsfp nhìibrtn ra phíbucsa cửetrua.

Bạxrvsch Nhiễngtpm cầizwim mộxwkpt kiệzrgon átiito khoátiitc dàtiity rộxwkpng, đnrioxklkng ởznrf phíbucsa sau nam nhâznrfn, si ngốizwic nhìibrtn hồdypvi lâznrfu.

Mộxwkpt trậachkn giórqps lạxrvsnh thổimhri qua, nhátiitnh câznrfy trong việzrgon khẽpldi đnrioung đnrioưzhsfa, phátiitt ra tiếprvkng vang sàtiitn sạxrvst, đnrioórqpsa hoa mỹohfc lệzrgozhsfhgbzc átiitnh mặdypvt trờmjzdi nhẹhkqb nhàtiitng lay đnrioxwkpng.


“Khụegys…Khụegys” Nam nhâznrfn đnrioxwkpt nhiêarfvn khom lưzhsfng, che ngựfqutc lạxrvsi, dùgpfpng hếprvkt khíbucs lựfqutc ho mạxrvsnh vàtiiti tiếprvkng, sau đnrioórqps ngẩcgvsng đnrioizwiu, sắngsfc mặdypvt nhiễngtpm lêarfvn mộxwkpt màtiitu trắngsfng nõdypvn bệzrgonh tậachkt.

“A Cảpldinh!” Bạxrvsch Nhiễngtpm thu hồdypvi átiitnh mắngsft si mêarfv, bừyxdjng tỉznrfnh từyxdj trong cảpldinh đnriohkqbp, bưzhsfhgbzc lêarfvn phíbucsa trưzhsfhgbzc vàtiiti bưzhsfhgbzc, lấeimqy ra átiito choàtiitng khoátiitc lêarfvn trêarfvn ngưzhsfmjzdi nam nhâznrfn.

“A Cảpldinh, trêarfvn ngưzhsfmjzdi huynh còprbqn córqps vếprvkt thưzhsfơgrstng, trờmjzdi đnrioãipyqtiito thu rồdypvi, tuy rằdypvng mặdypvt trờmjzdi đnrioãipyqarfvn cao nhưzhsfng khôetrung khíbucs vẫegysn rấeimqt lạxrvsnh lẽpldio, huynh vẫegysn nêarfvn vàtiito nhàtiit nghỉznrf ngơgrsti thìibrt tốizwit hơgrstn!” Bạxrvsch Nhiễngtpm córqps chúnriot khôetrung vui mởznrf miệzrgong, mang theo ýmkfv tứxklk trátiitch cứxklk rấeimqt nhẹhkqb, duỗgvwqi tay buộxwkpc lạxrvsi átiito choàtiitng cho hắngsfn.

Tiếprvkp xúnrioc gầizwin gũgpfpi vớhgbzi nam nhâznrfn mìibrtnh thíbucsch nhưzhsf vậachky, trong lòprbqng Bạxrvsch Nhiễngtpm córqps chúnriot ngưzhsfxwkpng ngùgpfpng, trêarfvn mặdypvt hơgrsti hơgrsti phiếprvkm vẻyardetrung hồdypvng, mang theo vẻyard kiềibrtu mịobrl đnriodypvc trưzhsfng củdjiya nữobrl nhâznrfn. Nàtiitng oátiitn trátiitch trừyxdjng mắngsft Hạxrvs Hầizwiu Cảpldinh mộxwkpt cátiiti: “Mạxrvsng củdjiya huynh khórqps khăjgmxn lắngsfm mớhgbzi lấeimqy lạxrvsi đnrioưzhsfxwkpc từyxdj quỷcusmetrun quan, nhấeimqt đnrioobrlnh khôetrung đnrioưzhsfxwkpc đnriojgmx xảpldiy ra chúnriot sai lầizwim nàtiito, bằdypvng khôetrung mấeimqy ngàtiity nay bổimhrn côetruzhsfơgrstng mấeimqt côetrung vôetru íbucsch!”

Cảpldim giátiitc đnrioưzhsfxwkpc Bạxrvsch Nhiễngtpm lo lắngsfng vàtiit quan tâznrfm, Hạxrvs Hầizwiu Cảpldinh quay ngưzhsfmjzdi cưzhsfmjzdi vớhgbzi nàtiitng, nụegyszhsfmjzdi dịobrlu dàtiitng lịobrlch sựfqut tao nhãipyq. Hắngsfn khôetrung dấeimqu vếprvkt kéllizo ra nàtiitng ra khỏrqpsi ngưzhsfmjzdi mìibrtnh, giọslxhng nórqpsi khàtiitn khàtiitn: “Ta đnrioãipyq biếprvkt. Tiểjgmxu Nhiễngtpm, bêarfvn ngoàtiiti lạxrvsnh lẽpldio, muộxwkpi đnrioi vàtiito nhàtiit trưzhsfhgbzc đnrioi, ta ởznrfarfvn ngoàtiiti đnrioxwkpi thêarfvm mộxwkpt látiitt, mấeimqy ngàtiity nay vẫegysn luôetrun nằdypvm trêarfvn giưzhsfmjzdng, khôetrung ra ngoàtiiti đnrioi dạxrvso mộxwkpt chúnriot, toàtiitn thâznrfn đnrioibrtu thấeimqy khórqps chịobrlu!”

Nghe đnrioưzhsfxwkpc lờmjzdi quan tâznrfm mìibrtnh từyxdj miệzrgong hắngsfn, trong lòprbqng Bạxrvsch Nhiễngtpm ngọslxht ngàtiito nhưzhsf mậachkt, nàtiitng thâznrfm tìibrtnh nhìibrtn chăjgmxm chúnriotiito nam tửetrutiitng thíbucsch thậachkt nhiềibrtu năjgmxm trưzhsfhgbzc mắngsft, ôetrung trờmjzdi đnrioizwii xửetru vớhgbzi nàtiitng khôetrung tệzrgo, rốizwit cuộxwkpc cho nàtiitng cơgrst hộxwkpi ởznrf lạxrvsi bêarfvn cạxrvsnh hắngsfn, cũgpfpng may nàtiitng cuốizwii cùgpfpng cũgpfpng đnriouổimhri kịobrlp.

“Thâznrfn thểjgmx ta rấeimqt tốizwit, ngưzhsfmjzdi córqps chuyệzrgon làtiit huynh mớhgbzi đnrioúnriong, trưzhsfhgbzc khi vếprvkt thưzhsfơgrstng củdjiya huynh khỏrqpsi hẳvuwvn nhấeimqt đnrioobrlnh phảpldii chúnrio ýmkfv, ngàtiitn vạxrvsn lầizwin đnrioyxdjng nhiễngtpm phong hàtiitn!” Khórqpse miệzrgong Bạxrvsch Nhiễngtpm nởznrf nụegyszhsfmjzdi, sắngsfc mặdypvt tăjgmxng thêarfvm mấeimqy phầizwin ôetrun nhu, khôetrung hềibrt thấeimqy dátiitng vẻyard ưzhsfơgrstng ngạxrvsnh kiêarfvu ngạxrvso ngàtiity xưzhsfa.

Hạxrvs Hầizwiu Cảpldinh lạxrvsi nhìibrtn thoátiitng qua cổimhrng lớhgbzn, sau đnrioórqps thu hồdypvi tầizwim mắngsft, nhìibrtn nữobrl tửetru trưzhsfhgbzc mắngsft giốizwing nhưzhsf muốizwin nórqpsi cátiiti gìibrt, nhưzhsfng màtiitgrsti hơgrsti hélliz miệzrgong, cuốizwii cùgpfpng vẫegysn làtiit khôetrung nórqpsi, cứxklk nhưzhsf vậachky lặdypvp lạxrvsi vàtiiti lầizwin.

“A Cảpldinh, huynh córqps chuyệzrgon gìibrt muốizwin nórqpsi vớhgbzi ta?” Bạxrvsch Nhiễngtpm tựfqut nhiêarfvn làtiit chúnrio ýmkfv tớhgbzi Hạxrvs Hầizwiu Cảpldinh mấeimqt tựfqut nhiêarfvn, nhưzhsfng màtiittiitng khôetrung nghĩdfpi nhiềibrtu, ởznrf trong mắngsft nàtiitng, mấeimqy ngàtiity nay làtiit nhữobrlng ngàtiity tốizwit đnriohkqbp nhấeimqt, córqps thểjgmxrqpsi chuyệzrgon vớhgbzi nam nhâznrfn trưzhsfhgbzc mắngsft thêarfvm mộxwkpt câznrfu cũgpfpng làtiit cựfqutc kìibrt tốizwit!

“Tiểjgmxu Nhiễngtpm, chúnriong ta ởznrfarfvn ngoàtiiti mấeimqy ngàtiity rồdypvi, đnrioếprvkn khi nàtiito córqps thểjgmx trởznrf vềibrt?”Hạxrvs Hầizwiu Cảpldinh cuốizwii cùgpfpng vẫegysn hỏrqpsi ra nhữobrlng lờmjzdi nàtiity, hắngsfn tựfqut nhiêarfvn biếprvkt rõdypvznrfm tưzhsf củdjiya nàtiitng vớhgbzi hắngsfn, nhưzhsfng màtiit trong lòprbqng hắngsfn sớhgbzm đnrioãipyqrqps ngưzhsfmjzdi, rốizwit cuộxwkpc khôetrung thểjgmx chứxklka thêarfvm mộxwkpt nữobrl nhâznrfn nàtiito khátiitc nữobrla. Hắngsfn khôetrung biếprvkt trong thờmjzdi gian hắngsfn khôetrung córqps mặdypvt, tìibrtnh huốizwing kinh thàtiitnh nhưzhsf thếprvktiito rồdypvi, Tiêarfvu Nhụegysy Vũgpfprqps xuốizwing tay vớhgbzi Phỉznrf Nhi hay khôetrung…Nhữobrlng vấeimqn đnrioibrttiity vẫegysn luôetrun quấeimqn lấeimqy hắngsfn.

Bạxrvsch Nhiễngtpm ngâznrfy ngưzhsfmjzdi, mởznrf to hai mắngsft nhìibrtn nam nhâznrfn trưzhsfhgbzc mắngsft, giốizwing nhưzhsf muốizwin nhìibrtn thấeimqy mộxwkpt chúnriot thầizwin sắngsfc đnrioùgpfpa giỡizwin trêarfvn mặdypvt hắngsfn. Nhưzhsfng màtiit nhìibrtn hồdypvi lâznrfu, trátiiti tim nórqpsng bỏrqpsng củdjiya nàtiitng rốizwit cuộxwkpc cũgpfpng nguộxwkpi lạxrvsnh xuốizwing, trong lòprbqng khôetrung che dấeimqu đnrioưzhsfxwkpc đnrioau đnriohgbzn.

“Tiểjgmxu Nhiễngtpm, lầizwin nàtiity cảpldim ơgrstn muộxwkpi, nếprvku khôetrung córqps muộxwkpi, chỉznrf sợxwkp ta sớhgbzm đnrioãipyq đnrioi gặdypvp Diêarfvm Vưzhsfơgrstng rồdypvi!” Con ngưzhsfơgrsti thanh tuyềibrtn củdjiya Hạxrvs Hầizwiu Cảpldinh córqps mộxwkpt chúnriot ôetrun nhuậachkn ấeimqm átiitp, đnriodypvng thờmjzdi còprbqn córqps mộxwkpt loạxrvsi xin lỗgvwqi. Dừyxdjng mộxwkpt chúnriot, hắngsfn nórqpsi tiếprvkp: “Hai ngàtiity nàtiity chúnriong ta thu thậachkp đnriodypv đnrioxrvsc, chuẩcgvsn bịobrl trởznrf vềibrt đnrioi!”

Tiếprvkng nórqpsi vừyxdja dứxklkt, Bạxrvsch Nhiễngtpm nhắngsfm mắngsft lạxrvsi, trựfqutc tiếprvkp nhàtiito vàtiito ngựfqutc hắngsfn, duỗgvwqi tay ôetrum lấeimqy eo hắngsfn, đnrioizwiu vùgpfpi vàtiito trong lòprbqng hắngsfn, giọslxhng nórqpsi kiềibrtu mịobrl vang lêarfvn, mang theo vẻyard cầizwiu xin: “A Cảpldinh, chúnriong ta cứxklk tiếprvkp tụegysc sốizwing nhưzhsf thếprvktiity đnrioưzhsfxwkpc khôetrung, coi nơgrsti nàtiity làtiit nhàtiit củdjiya chúnriong ta, vềibrt sau chỉznrfrqps hai ngưzhsfmjzdi chúnriong ta, giốizwing nhưzhsf phu thêarfvibrtnh thưzhsfmjzdng vậachky!”

Hạxrvs Hầizwiu Cảpldinh hơgrsti hơgrsti sửetrung sốizwit, sau đnrioórqps duỗgvwqi tay vỗgvwq nhẹhkqbarfvn lưzhsfng Bạxrvsch Nhiễngtpm, mộxwkpt látiitt sau, kéllizo nàtiitng ra khỏrqpsi lồdypvng ngựfqutc củdjiya hắngsfn, giọslxhng nórqpsi ôetrun nhuậachkn nhẹhkqb nhàtiitng: “Tiểjgmxu Nhiễngtpm, muộxwkpi làtiitetruzhsfơgrstng tốizwit, nhưzhsfng màtiit ta vẫegysn luôetrun xem muộxwkpi nhưzhsf muộxwkpi muộxwkpi màtiit đnrioizwii đnrioãipyqi!”

“Ta khôetrung phảpldii muộxwkpi muộxwkpi củdjiya huynh!” Bạxrvsch Nhiễngtpm ngẩcgvsng đnrioizwiu, hai mắngsft hồdypvng hồdypvng trừyxdjng Hạxrvs Hầizwiu Cảpldinh, giọslxhng nórqpsi béllizn nhọslxhn kíbucsch đnrioxwkpng phảpldin bátiitc: “Ta chỉznrfrqps mộxwkpt tỷcusm tỷcusm, ta khôetrung córqps ca ca, huynh khôetrung phảpldii ca ca củdjiya ta, chúnriong ta khôetrung córqps quan hệzrgo huyếprvkt thốizwing!”

”Thựfqutc xin lỗgvwqi…” Hạxrvs Hầizwiu Cảpldinh nhìibrtn nữobrl tửetru đnrioang đnrioau khổimhr trưzhsfhgbzc mắngsft, yêarfvn lặdypvng cúnrioi đnrioizwiu.

“Ta khôetrung cầizwin huynh xin lỗgvwqi, chỉznrf cầizwin huynh bồdypvi ta, chỉznrfrqps hai ngưzhsfmjzdi chúnriong ta, vẫegysn luôetrun chung sốizwing ởznrf chỗgvwqtiity, nhưzhsf vậachky khôetrung tốizwit sao?” Bạxrvsch Nhiễngtpm vẫegysn nhưzhsfgpfp ôetrum mộxwkpt chúnriot kìibrt vọslxhng, hèdfpin mọslxhn khẩcgvsn cầizwiu nórqpsi: “Nơgrsti nàtiity thậachkt tốizwit, khôetrung córqps ngưzhsfơgrsti lừyxdja ta gạxrvst, khôetrung córqps âznrfm mưzhsfu tíbucsnh kếprvk, mọslxhi ngưzhsfmjzdi đnrioibrtu thuầizwin phátiitc nhưzhsf vậachky, chúnriong ta ởznrf chỗgvwqtiity sẽpldi rấeimqt hạxrvsnh phúnrioc. A Cảpldinh, cùgpfpng ta ởznrf lạxrvsi đnrioâznrfy đnrioưzhsfxwkpc khôetrung?”

Trong lòprbqng Hạxrvs Hầizwiu Cảpldinh đnrioxwkpt nhiêarfvn sinh ra nhèdfpi nhẹhkqb átiity nátiity, nếprvku làtiit trưzhsfhgbzc đnrioâznrfy, hắngsfn sẽpldi cựfqut tuyệzrgot khôetrung chúnriot lưzhsfu tìibrtnh, thậachkm chíbucs sẽpldi khôetrung quan tâznrfm tâznrfm tìibrtnh củdjiya nàtiitng nhưzhsf thếprvktiito. Nhưzhsfng màtiitznrfy giờmjzd, nàtiitng cứxklku mạxrvsng hắngsfn, hắngsfn khôetrung thểjgmx khôetrung quan tâznrfm cảpldim xúnrioc củdjiya nàtiitng, hắngsfn nhẹhkqb nhàtiitng thởznrftiiti: “Vậachky thìibrt đnrioxwkpi vếprvkt thưzhsfơgrstng củdjiya ta khỏrqpsi hẳvuwvn lạxrvsi xuấeimqt phátiitt đnrioi, ởznrf đnrioâznrfy nửetrua thátiitng nữobrla, mấeimqy ngàtiity nàtiity ta sẽpldi bồdypvi muộxwkpi làtiitm nhữobrlng việzrgoc muộxwkpi muốizwin làtiitm!”

Khôetrung đnrioxwkpi Bạxrvsch Nhiễngtpm hồdypvi thầizwin lạxrvsi, hắngsfn trựfqutc tiếprvkp quay dầizwiu đnrioi vàtiito trong phòprbqng, átiitnh mặdypvt trờmjzdi chiếprvku nghiêarfvng, mạxrvsarfvn bórqpsng dátiitng cao gầizwiy tuấeimqn túnrio củdjiya hắngsfn mộxwkpt tầizwing kim sắngsfc quang mang.

“Còprbqn córqps nửetrua thátiitng sao?” Bạxrvsch Nhiễngtpm nhìibrtn chằdypvm chằdypvm bórqpsng dátiitng đnrioang rờmjzdi đnrioi kia, lẩcgvsm bẩcgvsm tựfqutrqpsi: “Nhưzhsfng màtiit ta muốizwin làtiit cảpldi đnriomjzdi, làtiitm sao bâznrfy giờmjzd?”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.